“Mục tiêu của giáo dục không phải là dạy cách kiếm sống hay cung cấp công cụ để đạt được sự giàu có, mà đó phải là con đường dẫn lối tâm hồn con người vươn đến cái Chân và thực hành cái Thiện.” - Vijaya Lakshmi Pandit

 Giáo dục là công cụ tạo lập và xây dựng nền móng cho tư duy, lối sống, trí tuệ, nhân cách cũng như hành vi của con người. Tuy nhiên, chức năng của giáo dục không chỉ dừng lại ở việc trang bị kiến thức, kinh nghiệm mà còn giúp con người thấm nhuần những khía cạnh của cuộc sống, thấu hiểu bản thân, đạt đến sự tự do. Giáo dục có những tác động và ý nghĩa nhất định đến cuộc sống, có thể thay đổi một đời người, thay đổi diện mạo xã hội. Giáo dục làm nên bản sắc, bản chất của con người, và nó có ảnh hưởng như thế nào, điều này sẽ được phản ánh qua cuốn sách “Giáo Dục Và Ý Nghĩa Cuộc Sống” được chắp bút bởi nhà hiền triết Jiddu Krishnamurti.

 


Về tác giả Jiddu Krishnamurti và cuốn sách “Giáo Dục Và Ý Nghĩa Cuộc Sống”

Tác giả Jiddu Krishnamurti sinh năm 1895, mất năm 1986. Ông là một triết gia và đồng thời là một nhà diễn thuyết nổi tiếng về các vấn đề triết học và tinh thần. Các chủ đề mà ông nghiên cứu bao gồm: mục đích của thiền định, mối quan hệ giữa con người và phương cách để tạo nên sự thay đổi tích cực cho xã hội. Ông được sinh ra và lớn lên trong một gia đình thuộc tầng lớp Brahmin tại Ấn Độ, nhưng ông khẳng định mình không thuộc về bất cứ quốc tịch, tầng lớp, tôn giáo hay trường phái triết học nào. Suốt quãng đời còn lại của mình, ông chuyên tâm vào công việc diễn thuyết độc lập, đi khắp nơi trên thế giới để thực hiện những bài diễn thuyết của mình. Krishnamurti không lệ thuộc vào bất cứ trường phái, giáo phái hay quốc gia nào. Ông cũng không tán thành với bất cứ tư tưởng thuộc học thuyết hay chính trị nào. Ngược lại, ông quả quyết cho rằng những trường phái này là nguyên nhân chính gây ra sự phân chia, chia cách trong xã hội loài người, tạo ra xung đột và trở thành những nguyên nhân căn bản của chiến tranh. Những thông điệp, lời dạy của ông vượt xuyên biên giới, những ranh giới do con người tạo ra. Tác giả Krishnamurti là tác giả của rất nhiều cuốn sách, tiêu biểu như: The world within (Thế giới trong bạn), Cuộc đời phía trước (Life Ahead), What are you doing with your life? (Bạn đang nghịch gì với đời mình?),... Ở độ tuổi 90, ông đã diễn thuyết tại Liên Hợp Quốc về chủ đề Hòa bình và nhận thức, và được trao tặng Huân chương Hòa bình của Liên Hợp Quốc vào năm 1984.


Tác phẩm “Giáo Dục Và Ý Nghĩa Cuộc Sống” là một trong những tác phẩm kinh điển của triết gia Jiddu Krishnamurti. Cũng như những tác phẩm khác của mình, ông đều có những bàn luận sâu sắc về vấn đề chính, và ảnh hưởng của chúng đến con người và xã hội. Những kiến thức mà ông răn dạy không dựa vào những hiểu biết trong sách vở hay kinh sách mà dựa vào sự thấu triệt về tình trạng bị khuôn định của con người. Cũng như khi viết những cuốn sách khác của mình, ông không trình bày hay nhắc đến bất cứ triết thuyết nào, mà thay vào đó, ông đi sâu vào việc bàn luận những sự việc gần gũi với cuộc sống của con người. Tương tự như những cuốn sách trước đó, “Giáo Dục Và Ý Nghĩa Cuộc Sống” là một minh chứng cho tầm nhìn và sự cảm nhận sâu sắc về con người và cuộc sống của Jiddu Krishnamurti.


Cảm nhận về nội dung cuốn sách “Giáo Dục Và Ý Nghĩa Cuộc Sống”

Toàn bộ nội dung cuốn sách không chỉ xuất phát từ những chiêm nghiệm của tác giả mà còn cả tâm huyết và sự nhạy của ông với những thay đổi của cuộc sống. Từng câu từng chữ của ông đều thấm thía giá trị cuộc sống, và dưới đây là những nội dung mà cá nhân tôi cảm thấy tâm đắc nhất khi đọc cuốn sách “Giáo Dục Và Ý Nghĩa Cuộc Sống”:


LOẠI HÌNH GIÁO DỤC ĐÚNG ĐẮN VÀ Ý NGHĨA CUỘC SỐNG

Sự giáo dục chỉ phát huy được tác dụng và tinh hoa của nó khi chúng ta biết cách lựa chọn loại hình giáo dục đúng đắn. “Đúng đắn” ở đây nên được hiểu là “phù hợp với cá nhân tiếp nhận sự giáo dục, phù hợp với chuyên môn đang học, phù hợp với thời điểm học.” Tuy nhiên, để người học có thể lựa chọn được loại hình giáo dục phù hợp, bản thân sự giáo dục đó cũng cần phải đạt đến chất lượng nhất định nào đó để người học có thể yên tâm lựa chọn và vận dụng. Tác giả đã dành cho giáo dục một câu nói như sau: “Giáo dục hiện nay đã thất bại hoàn toàn bởi vì nó đã quá nhấn mạnh vào kỹ thuật. Xong quá nhấn mạnh vào kỹ thuật, chúng ta hủy diệt con người.” Và đó cũng chính là vấn đề của giáo dục. Trước đây, giáo dục được coi là một bộ khung xương cho sự phát triển trí tuệ, tri thức. Tuy nhiên, ở thời đại này, giáo dục thay vì giải phóng con người, lại được thiết kế tạo ra những giới hạn mà con người buộc phải chấp nhận. Giáo dục có thể là bộ khung xương giúp phát triển con người, nhưng bản chất nó không phải là một khuôn mẫu có thể rập khuôn con người. Bởi bản chất của giáo dục cũng giống như tiềm năng của con người, đều vô trùng vô tận, nên nếu giáo dục được thiết kế như một khung hình nào đó, trong khi tiềm năng của con người lại có thể vượt lên khỏi khung hình đó, thì việc giáo dục đang phản tác dụng.

 Như tác giả đã bàn luận về giáo dục và kỷ luật như sau: “Hình thức của ép buộc nào đó, sự kỷ luật của phần thưởng và hình phạt, có lẽ cần thiết để duy trì trật tự và sự yên lặng bề ngoài trong số những học sinh chen chúc tập hợp trong một lớp học; nhưng với giáo dục đúng đắn của một vài học sinh, liệu bất kì đàn áp nào, được lịch sự gọi là kỷ luật, sẽ cần đến?” Mục đích của giáo dục có bao gồm cả việc kỷ luật, hay nói cách khác là rèn giũa người học vào một khuôn khổ nào đó, nhưng cái khuôn khổ ấy chỉ đơn giản là những phạm trù kiến thức mà thôi. Không có khuôn khổ kỷ luật nào có thể kìm hãm tiềm lực của người học, nhưng việc giáo dục một đứa trẻ rằng chúng phải nghe theo cái này, hay tuân theo cái kia không thể khiến chúng tiếp nạp những tinh hoa của kiến thức được. Trái lại, có thể làm chúng nản chí và không muốn theo đuổi sự giáo dục mà mình đang tiếp nhận. Vậy mới nói, giáo dục đâu chỉ đơn giản là học cái này cái kia để làm được nhiều điều trong cuộc sống. Như tác giả đã từng nhấn mạnh rằng sự hiểu biết sẽ giúp con người đạt đến sự tự do, thì ý của ông chính là việc giáo dục có thể khai phóng con người, giúp con người đạt đến sự tự do: sống thật với chính mình, theo đuổi những mục tiêu cao cả trong cuộc sống. Con người, thông qua sự giáo dục mà họ tiếp nhận, có thể hiểu hơn về những năng lực của chính bản thân mình, hiểu về xã hội xung quanh mình. Rõ ràng, đây là kiến thức quý báu hơn bất cứ lý thuyết nào trong sách vở. Giáo dục được sinh ra và thực hiện để giúp thế giới phát triển. “Tiềm ẩn trong giáo dục đúng đắn là sự vun vén của tự do và thông minh, mà không thể xảy ra được nếu có bất cứ hình thức nào ép buộc, cùng những sợ hãi của nó.”

 

MỐI LIÊN HỆ GIỮA GIÁO DỤC VÀ HÒA BÌNH

Vì sao con người lại lạm dụng giáo dục để kìm hãm lẫn nhau?

 “Hình thức của ép buộc nào đó, sự kỷ luật của phần thưởng và hình phạt, có lẽ cần thiết để duy trì trật tự và sự yên lặng bề ngoài trong số những học sinh chen chúc tập hợp trong một lớp học; nhưng với giáo dục đúng đắn của một vài học sinh, liệu bất kì đàn áp nào, được lịch sự gọi là kỷ luật, sẽ cần đến?”

 Truyền bá kiến thức sai lệch, tạo ra kỷ luật hà khắc rập khuôn, đều là những hình thức lạm dụng giáo dục, hay nói cách khác, chúng đều là những loại hình giáo dục không đúng đắn. Cách thức giáo dục này có thể hủy hoại con người, hạ thấp giá trị xã hội và tri thức. Chiến tranh giữa con người đều xuất phát từ mong muốn kìm hãm lẫn nhau, từ những hình thức giáo dục độc hại. Xã hội sẽ đi lùi nếu con người không được trang bị những kiến thức mới, đúng với thời đại, hướng đến sự phát triển chung của nhân loại.

 Giáo dục là quyền của con người, và quyền này không chỉ bản thân người học thực hiện mà ngay cả người tạo ra nền giáo dục cũng cần có trách nhiệm với quyền được tiếp nhận sự giáo dục. Chúng ta đều là một phần của nền giáo dục, và đều có trách nhiệm lan tỏa những giá trị tích cực, thực tiễn, sâu sắc của giáo dục, góp phần thúc đẩy sự phát triển của con người và xã hội. ”Chỉ bằng cách khuyến khích đứa trẻ nghi ngờ quyển sách, dù là loại sách nào, để thâm nhập vào tính đúng đắn của những giá trị, những truyền thống xã hội đang tồn tại, những hình thức hiện nay của chính phủ, những niềm tin tôn giáo và vân vân, thì người giáo dục và những người cha mẹ mới có thể hy vọng thức dậy và duy trì sự nhận biết bình phẩm và thấu triệt mãnh liệt.”

 

Lời kết:

“Giáo Dục Và Ý Nghĩa Cuộc Sống” chứa đựng nhiều bài học về giáo dục, xã hội và con người mà chúng ta ai cũng nên đọc một lần. Có thể những quan điểm của tác giả sẽ chưa thể khiến người đọc hiểu ngay toàn bộ ở lần đọc đầu tiên, nhưng nếu có thể suy nghĩ và nghiền ngẫm, những quan điểm này sẽ trở thành những bài học về cuộc sống mà chúng ta sẽ thực sự cần đến.

 “Mặc dù có một ý nghĩa bao quát và rộng rãi hơn đối với sống, sự giáo dục của chúng ta có giá trị gì nếu chúng ta không bao giờ khám phá về sống? Chúng ta có lẽ được giáo dục nhiều, nhưng nếu chúng ta không có sự hợp nhất sâu thẳm của sự suy nghĩ và cảm thấy, sự sống của chúng ta đều không trọn vẹn, mâu thuẫn và bị xé nát bởi nhiều sợ hãi; và chừng nào sự giáo dục còn không sáng tạo một tầm nhìn hợp nhất của sống, nó chẳng có ý nghĩa bao nhiêu.”

 

Tóm tắt và Review bởi: Quỳnh Trang - Bookademy

Hình ảnh: Quỳnh Trang

-------------------------------------------------------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

Xem thêm

Cuốn sách bắt đầu với việc Krishnamurti đặt ra câu hỏi cơ bản: "Tại sao chúng ta học?" Ông không chỉ tìm câu trả lời trong việc học để kiếm tiền, có công việc tốt hơn hoặc thăng tiến xã hội, mà còn tập trung vào việc học để hiểu về bản thân và thế giới xung quanh mình. Ông thảo luận về ý nghĩa thực sự của giáo dục, tức là việc giúp con người phát triển toàn diện về cả mặt tinh thần và đạo đức.

Tác giả nhấn mạnh tầm quan trọng của việc không chỉ học kiến thức thông tin mà còn phải học cách tự tìm hiểu và tư duy độc lập. Ông khuyến khích sự tự chủ và sáng tạo trong quá trình học, thay vì chỉ là việc thu thập thông tin.

Cuốn sách cũng đưa ra những ý tưởng về cuộc sống và ý nghĩa của nó. Krishnamurti thách thức độc giả suy nghĩ về mục tiêu cuộc sống và cách chúng ta có thể sống một cuộc sống có ý nghĩa hơn. Ông đề xuất một cách nhìn đánh thức, khám phá tâm hồn và thấy thấu về mình để đạt được sự bình an và hạnh phúc thực sự. Một điểm đáng chú ý của cuốn sách là cách Krishnamurti viết với sự rõ ràng và sâu sắc, không sử dụng ngôn ngữ phức tạp mà dễ hiểu. Ông sử dụng ví dụ và tình huống thực tế để minh họa ý tưởng của mình, giúp độc giả áp dụng chúng vào cuộc sống hàng ngày.

"Giáo dục và ý nghĩa cuộc sống" không dành riêng cho giáo viên hoặc những người làm công việc giáo dục, nó mang lại sự thức tỉnh và hiểu biết cho bất kỳ ai quan tâm đến giáo dục và ý nghĩa của cuộc sống. Cuốn "Giáo dục và ý nghĩa cuộc sống" của Jiddu Krishnamurti là một tác phẩm triết học tuyệt vời, đánh thức tâm hồn và khám phá ý nghĩa sâu xa của chúng ta trong cuộc sống.

Cuốn sách "Giáo dục và ý nghĩa cuộc sống" bắt đầu bằng việc đặt ra câu hỏi căn bản: "Tại sao chúng ta học?" Krishnamurti cho rằng nhiều hình thức giáo dục hiện tại đã lạc hậu và không tạo điều kiện cho sự phát triển toàn diện của con người. Thay vào đó, ông đề xuất một cách tiếp cận giáo dục dựa trên việc khám phá và tự nhận thức.

Krishnamurti khẳng định rằng mục tiêu chính của giáo dục không chỉ là truyền đạt kiến thức mà còn là giúp con người thấu hiểu bản thân mình, tự phát triển và sống một cuộc sống có ý nghĩa. Ông nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tự do tư duy và không bị ràng buộc bởi niềm tin, quy tắc và kiến thức truyền thống.

Cuốn sách cũng thảo luận về sự phân biệt giữa việc học và việc được giáo dục, với ý tưởng rằng học là một quá trình liên tục trong cuộc sống, không giới hạn trong các bức tường lớp học. Krishnamurti khám phá khái niệm về sự tự nhận thức và tầm quan trọng của việc hiểu rõ bản thân để có một cuộc sống ý nghĩa hơn.

Mặc dù cuốn sách "Giáo dục và ý nghĩa cuộc sống" của Jiddu Krishnamurti đòi hỏi độ tập trung và suy tư sâu, nó đưa ra những ý tưởng và triết lý quý báu về giáo dục và cuộc sống con người. Cuốn sách này khuyến khích độc giả suy ngẫm về mục tiêu thực sự của giáo dục và cách chúng ta có thể sống một cuộc sống có ý nghĩa hơn thông qua sự tự nhận thức và tư duy tự do.

Cuốn sách "Giáo dục và ý nghĩa của cuộc sống" của Jiddu Krishnamurti là một tác phẩm triết học quan trọng, đề cập đến tầm quan trọng của giáo dục trong việc phát triển con người toàn diện. Krishnamurti, một nhà triết học và tư tưởng Ấn Độ nổi tiếng, lập luận rằng giáo dục không chỉ là việc truyền đạt kiến thức và kỹ năng, mà còn là quá trình giúp con người hiểu bản thân và thế giới xung quanh.

Tác giả bắt đầu bằng việc phân tích mục tiêu của giáo dục. Ông cho rằng mục đích cuối cùng của giáo dục là giúp con người phát triển toàn diện, cả về thể chất, tinh thần và tâm hồn. Điều này bao gồm sự hiểu biết về bản thân, khả năng tư duy độc lập và khả năng tự quản lý. Krishnamurti cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tự nhận thức và đánh giá sâu sắc về mục tiêu của cuộc sống. Ông tin rằng con người cần hiểu rõ bản thân và những giá trị mà họ theo đuổi để có thể sống một cuộc sống ý nghĩa.

Đồng thời tác giả chỉ ra những hạn chế của hệ thống giáo dục truyền thống. Ông cho rằng hệ thống này thường tập trung vào việc truyền đạt kiến thức và kỹ năng, mà không chú trọng đến việc phát triển sự tự nhận thức và tư duy độc lập.

Krishnamurti đề xuất một cách tiếp cận mới về giáo dục, tập trung vào việc phát triển sự tự nhận thức, tư duy độc lập và trách nhiệm cá nhân. Ông tin rằng cách tiếp cận này sẽ giúp con người phát triển toàn diện và trở thành những công dân có ích cho xã hội.

Cuốn sách "Giáo dục và ý nghĩa cuộc sống" của Krishnamurti là một tác phẩm thách thức và kích thích tư duy. Nó cung cấp một cái nhìn sâu sắc về vai trò của giáo dục trong cuộc sống con người.

Krishnamurti bắt đầu bằng việc thảo luận về mục đích của giáo dục, và ông cho rằng mục tiêu cuối cùng của giáo dục không chỉ là truyền đạt kiến thức mà còn là giúp con người trở thành người tự nhận thức và tự quản lý. Cuốn sách đề cao tầm quan trọng của việc phát triển tư duy độc lập, tình thần tự do và sự hiểu biết về bản thân.

Thông qua cuốn "Giáo dục và ý nghĩa cuộc sống" tác giả cho độc giả thấy được tầm quan trọng của việc đối diện với sự thật và thấu hiểu tâm hồn của con người. Ông nhấn mạnh rằng việc thách thức các kiến thức và định kiến xã hội là cần thiết để đạt được sự tự giác và truyền đạt giá trị thực sự trong cuộc sống.

Cuốn sách cũng đề cập đến vấn đề về sự phân biệt giữa kiến thức và hiểu biết, và tại sao sự hiểu biết về bản thân và cuộc sống có ý nghĩa hơn là việc chứa đựng kiến thức khô khan. Krishnamurti thúc đẩy độc giả xem xét cách họ tiếp cận việc học và tự trang bị kiến thức cho cuộc sống.

Mặc dù cuốn sách này đòi hỏi người đọc sự tập trung và suy tư sâu sắc, nhưng nó đem lại sự thú vị và sự lý thú về những câu hỏi về giáo dục và ý nghĩa của cuộc sống. Krishnamurti viết một cách rất sâu sắc và mô tả những khía cạnh phức tạp của tư duy con người và xã hội.

Cuốn sách "Giáo dục và ý nghĩa của cuộc sống" của Jiddu Krishnamurti lập luận rằng hầu hết các hệ thống giáo dục đều thất bại trong việc giáo dục trẻ em về bản thân họ. Các hệ thống này chỉ tập trung vào việc cung cấp kiến thức và kỹ năng, nhưng không giúp trẻ em hiểu được bản chất thực sự của mình.

Krishnamurti cho rằng sự thiếu hiểu biết về bản thân dẫn đến xung đột nội tâm. Trẻ em bị mắc kẹt giữa những kỳ vọng của xã hội và những mong muốn tự nhiên của chúng. Kết quả là, chúng có thể cảm thấy lạc lõng, bất hạnh và thậm chí là tự hủy hoại.

Tác giả lập luận rằng một hệ thống giáo dục thực sự phải giúp trẻ em hiểu được bản thân. Điều này đòi hỏi các giáo viên phải là những người trưởng thành tự học và tự nhận thức. Họ phải có khả năng giúp trẻ em khám phá những khía cạnh khác nhau của bản thân, bao gồm cả những khía cạnh không được xã hội chấp nhận.

Thông qua cuốn "Giáo dục và ý nghĩa cuộc sống" Krishnamurti tin rằng chúng ta vẫn còn một chặng đường dài để đi trước khi đạt được tầm nhìn này. Tuy nhiên, mỗi chúng ta đều có thể đóng góp bằng cách trở thành những giáo viên và cha mẹ tự học và tự nhận thức. Khi chúng ta làm như vậy, chúng ta có thể giúp trẻ em phát triển thành những cá nhân toàn diện và hạnh phúc.

Chúng ta giáo dục con cái mình vì nhiều lý do, nhưng mục đích cuối cùng là gì? Chúng ta có yêu chúng đủ để khiến chúng đặt câu hỏi về những giá trị của xã hội ngày nay, hay chúng ta chỉ muốn chúng trở thành những con người tuân thủ và bắt chước?

Nếu chúng ta yêu thương con cái mình, chúng ta sẽ dạy chúng suy nghĩ độc lập và tự do. Chúng ta sẽ khuyến khích chúng đặt câu hỏi và thách thức những niềm tin và giả định đã có sẵn. Chúng ta sẽ dạy chúng suy nghĩ cho chính mình, chứ không chỉ dựa vào những gì người khác nói với chúng.

Krishnamurti là một nhà hiền triết vĩ đại đã dành cả cuộc đời để thách thức chúng ta suy nghĩ về những vấn đề cơ bản của cuộc sống. Ông tin rằng giáo dục phải giúp chúng ta phát triển khả năng tư duy độc lập và sáng tạo. Ông cũng tin rằng chúng ta cần phải vượt qua những niềm tin và giả định đã có sẵn để có thể nhìn thấy thế giới một cách rõ ràng hơn.

Krishnamurti đã viết và nói về nhiều chủ đề khác nhau, bao gồm chính trị, tôn giáo, chiến tranh và hòa bình. Tác giả không đưa ra câu trả lời dễ dàng cho những vấn đề này, nhưng ông đã khiến chúng ta phải suy nghĩ sâu sắc.

Nếu chúng ta muốn tạo ra một thế giới tốt đẹp hơn, chúng ta cần phải bắt đầu với việc giáo dục con cái mình. Chúng ta cần dạy chúng suy nghĩ độc lập và tự do, và chúng ta cần dạy chúng thách thức những niềm tin và giả định đã có sẵn.

Jiddu Krishnamurti được nhiều người coi là một trong những nhà hiền triết vĩ đại nhất của thế kỷ 20. Cuốn sách "Giáo dục và ý nghĩa của cuộc sống" của ông là một tác phẩm thú vị về lĩnh vực tâm linh và triết học.

Krishnamurti tin rằng mục tiêu của giáo dục là giúp học sinh phát triển thành những con người "hòa nhập" thực sự, không chỉ là những người máy được đào tạo bài bản. Ông chỉ trích các trường học vì quá tập trung vào kiến thức và kỹ năng, mà không chú trọng đến việc phát triển nhân cách của học sinh.

Xuyên suốt cuốn sách, tác giả đưa ra những phê bình sắc bén và kích thích tư duy về những thể chế như tôn giáo có tổ chức, bản sắc dân tộc, và gia đình. Ông tin rằng những thể chế này thường tạo ra sự tuân thủ và sự phục tùng vô tâm, thay vì khuyến khích sự suy nghĩ độc lập và sự sáng tạo.

Cuốn sách là một nguồn phong phú những câu cách ngôn tỏa sáng với sự sáng suốt. Về tôn giáo: “Tôn giáo có tổ chức là tư tưởng đông cứng của con người…” Về bản sắc dân tộc: “Chủ nghĩa dân tộc là một căn bệnh, và nó không bao giờ có thể mang lại sự thống nhất thế giới”. Về đạo đức: "Các tôn giáo có tổ chức quan tâm nhiều đến đạo đức tình dục của chúng ta; nhưng chúng cho phép chúng ta duy trì bạo lực và giết người nhân danh lòng yêu nước, ham mê đố kỵ và tàn nhẫn xảo quyệt, cũng như theo đuổi quyền lực và thành công."

"Giáo dục và ý nghĩa của cuộc sống" là một tác phẩm thách thức và kích thích tư duy. Nó không dành cho những người đang tìm kiếm những câu trả lời dễ dàng. Tuy nhiên, đối với những độc giả sẵn sàng suy ngẫm về những vấn đề quan trọng của cuộc sống, cuốn sách này có thể là một nguồn cảm hứng và hướng dẫn quý giá.


Những gì Henry David Thoreau đã đạt được cho phong trào bảo vệ môi trường cùng với Walden, Krishnamurti đã đạt được cho giáo dục với cuốn sách mỏng này. Bản chất của nền văn minh của chúng ta đang bị đe dọa, vì vậy tôi biết tôi đang thu hút sự chú ý của bạn: Krishnamurti vạch ra hướng dẫn đầy đủ, thiết yếu, nghiêm ngặt, tận tâm, có chủ ý, bậc nhất và thực tế cho giáo dục...nhưng ai có tai hãy để ý.... Hãy nhìn vào điều này: Đây là cách Chương 2 bắt đầu: “Người dốt nát không phải là người không có học, mà là người không biết chính mình, và người có học là ngu ngốc khi dựa vào sách vở, kiến thức và thẩm quyền để ban cho mình sự hiểu biết. “Nếu đó không phải là Ralph Waldo Emerson bị loại bỏ vào năm 1981, thì tôi sẽ ăn đậu của mình! Rõ ràng là tôi giới thiệu điều này với các nhà giáo dục, nhưng đối với những độc giả bình thường, không thuộc hệ thống trường công lập của chúng ta, những người cuối cùng cũng có thời gian và cơ hội đọc sách theo sở thích cá nhân...hãy đọc cuốn sách này. Nó ngắn gọn, chính xác, trung thực và sẽ đặt la bàn đạo đức của bạn vào giáo dục và học tập để cái này không can thiệp vào cái kia.