Phải làm gì với một con nai băng ẩu qua đường? Một con gấu bị bắt quả tang đang phá cửa, đột nhập vào nhà? Một cái cây đổ xuống gây chết người? Nếu là vào 300 năm trước, các con vật “phạm luật” đều sẽ bị đem ra xét xử và luận tội. Nhưng ngày nay, Mary Roach nhận ra “bản án” đúng đắn nhất không nằm ở pháp luật mà nằm ở khoa học - thứ khoa học lý giải về mối xung đột giữa con người và thiên nhiên hoang dã.
Kết hợp những thông tin thu thập được trong các chuyến khảo sát thực địa về tập tính của động vật hoang dã, về đặc điểm phát triển hay độc tính của một số loài thực vật, những quan sát, ghi nhận về tác động của con người đến môi sinh của các loài động thực vật khác, cùng với những kiến thức ít người biết về khoa học pháp y, di truyền học bảo tồn…, Mary Roach đã phần nào “vạch tội” loài người chính là kẻ phá vỡ quy luật tự nhiên, trong khi các loài thú khác vốn chỉ hành động theo bản năng.
Với cách viết lôi cuốn, dí dỏm và đầy nhân văn, Fuzz - Khi tự nhiên phạm luật thể hiện niềm hy vọng về sự chung sống hòa hợp giữa con người và tự nhiên, nhất là với các loài động vật hoang dã.
Xem thêm

Fuzz: Khi thiên nhiên “phạm luật”
Tác giả: Mary Roach
Tôi thật sự thích sách của Mary Roach! Mỗi lần đọc, tôi đều học được nhiều điều mới, bật cười, hơi rùng mình một chút, và luôn ngạc nhiên trước sự kiên trì của bà. Trong cuốn này, ta khám phá cách mà các loài động vật và thực vật có thể trở thành mối đe dọa đối với con người — nhưng nếu nhìn kỹ, hóa ra chính chúng ta mới là nguyên nhân. Dù bà không nói thẳng ra, nhưng qua từng tình huống, ta thấy rõ: con người đã xâm lấn, đẩy lùi hoặc khiến các loài bản địa phải rời bỏ môi trường sống. Vì thế, việc va chạm là điều không thể tránh. Còn nhiều nguyên nhân khác nữa — như rác thải chẳng hạn — cũng khiến con người và thiên nhiên đụng độ nhau.
Phần nói về cây cối thì hơi chán một chút, và nhiều phần khác cũng từng được nhắc đến trong các chương trình về thiên nhiên. Nhưng Mary Roach đi xa hơn thế. Bà thậm chí còn tham gia một lớp học để tìm hiểu cách xác định liệu một người bị gấu, sư tử núi hay chính con người giết hại — chỉ bằng những dấu vết trên cơ thể! Như tôi đã nói đấy, đúng là… kiên trì không ai bằng!