Cuốn Đi Qua Hoa Cúc là tập truyện dài của Nguyễn Nhật Ánh, mở đầu câu truyện tác giả kể lại tuổi ấu thơ hồn nhiên của nhân vật trong truyện, kết hợp với tả cảnh ở miền quê, những ngôi nhà nằm dọc hai bên đường đá sỏi dọc theo hai bên hàng dâm bụt và cả cây sứ cây bàng tỏa bóng mát, tỏa hương thơm trước sân nhà. Một nét vẽ nên thơ thật đầm ấm ở một vùng quê xa xôi tác giả dường như làm ấm lòng cho người đọc. Thật vậy mỗi cốt truyện của Nguyễn Nhật Ánh đã phác họa lên một nét quê hương ngọt ngào, một thời ấu thơ đẹp, một tình yêu của tuổi học trò cũng hòa lẫn tình yêu khát khao của bao lứa tuổi. Cuốn truyện dài Đi Qua Hoa Cúc là một trong những tác phẩm tuyệt tác hay của tác giả làm thôi thúc người đọc thêm nhiều ấn tượng và sự lôi cuốn tràn dâng trong lòng bạn đọc.
Xem thêm
Đi qua hao cúc là câu chuyện về mối tình đầu trong sáng, đẹp đẽ nhưng cũng đầy đớn đau. Truyện kể về Trường và chính tình yêu đã theo cậu một đời. Vào độ tuổi 16 đẹp nhất của cuộc đời, Trường đã có cho mình tình yêu đẹp nhất - tình đầu. Tình đầu thường được ví von như cơn mưa đầu hạ, như khúc ca, như màu phượng, còn với Trường, tình đầu là hoa cúc, là mùa hạ, là Ngà.
Tình yêu tìm đến thầm lặng mà nhẹ nhàng, không vồ vập, Trường yêu chị Ngà và yêu cả những khóm hoa cúc mà chị yêu thích. Nhưng tình yêu của cậu chỉ có thể mãi mãi dừng lại ở một mối tình đơn phương không được biết mặt chỉ tên vì Ngà chỉ xem cậu như em trai. Khác với đứa trẻ tuổi mới lớn ngây thơ và ngông ngênh, Điền xuất hiện, táo bạo và mãnh liệt thành công cướp đi tái tim Ngà.
Điền có được Ngà như ngắt lấy một nhành hoa làm của riêng, kẻ bội bạc lại chẳng biết nâng niu mà vội giẫm nát những cánh hoa nhỏ bé. Ngà ra đi, cay đắng và nhục nhã. Tình yêu, hoa cúc và mùa hạ cũng theo đó chết đi trong tim Trường. Quá đau đớn khi mất đi người mình yêu, cậu rời khỏi quê hương với một trái tim đầy vết sẹo, ra đi, bro lại hoa cúc sau lưng mà yêu Ngà một trọn một đời nhưng với Trường có lẽ sẽ chẳng còn màu hạ nào và những bông hoa cúc sẽ mãi mãi là niềm đau mà cậu chộn giấu.