Cuốn Đi Qua Hoa Cúc là tập truyện dài của Nguyễn Nhật Ánh, mở đầu câu truyện tác giả kể lại tuổi ấu thơ hồn nhiên của nhân vật trong truyện, kết hợp với tả cảnh ở miền quê, những ngôi nhà nằm dọc hai bên đường đá sỏi dọc theo hai bên hàng dâm bụt và cả cây sứ cây bàng tỏa bóng mát, tỏa hương thơm trước sân nhà. Một nét vẽ nên thơ thật đầm ấm ở một vùng quê xa xôi tác giả dường như làm ấm lòng cho người đọc. Thật vậy mỗi cốt truyện của Nguyễn Nhật Ánh đã phác họa lên một nét quê hương ngọt ngào, một thời ấu thơ đẹp, một tình yêu của tuổi học trò cũng hòa lẫn tình yêu khát khao của bao lứa tuổi. Cuốn truyện dài Đi Qua Hoa Cúc là một trong những tác phẩm tuyệt tác hay của tác giả làm thôi thúc người đọc thêm nhiều ấn tượng và sự lôi cuốn tràn dâng trong lòng bạn đọc.
Xem thêm
Đây là một tác phẩm quá xuất sắc của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, với mở đầu nhẹ nhàng và kết thúc thật dữ dội. Giọng văn giàu hình ảnh mà da diết đến nao lòng. Khi tác giả tả cảnh Trường ngồi bên chị Ngà trong những ngày mưa trắng đất trời, tôi dường như ở ngay đó cùng bọn họ, cùng ngửi mùi hơi đất ngai ngái, cùng cảm những giọt hơi nước bắn tí tách mơn man trên da, cùng nghe tiếng ếch nhái kêu ồm ộp. Hơn cả thế nữa, tôi còn như trở về tôi của nhiều nhiều năm trước đây, cùng đứng đó trong cơn mưa, cùng với một người. Nhìn Trường trân trọng chị Ngà, hạnh phúc với những điều giản đơn bên chị, tôi như thấy mình của cái tuổi ngây ngô, vụng dại, khi mà ta đơn giản hạnh phúc chỉ vì nhìn thấy ai đó cười. Cái hay của Nguyễn Nhật Ánh là ở chỗ đó, ta không chỉ sống cùng nhân vật, ta còn sống cuộc đời của chính mình, một cuộc đời có thể đã xa xôi nhưng ta chưa bao giờ sẵn sàng từ bỏ, để rồi trong một chiều mưa dầm trắng xóa, lật giở từng trang tiểu thuyết, nó đột ngột quay trở lại và vẫn còn vẹn nguyên.