Cuốn Đi Qua Hoa Cúc là tập truyện dài của Nguyễn Nhật Ánh, mở đầu câu truyện tác giả kể lại tuổi ấu thơ hồn nhiên của nhân vật trong truyện, kết hợp với tả cảnh ở miền quê, những ngôi nhà nằm dọc hai bên đường đá sỏi dọc theo hai bên hàng dâm bụt và cả cây sứ cây bàng tỏa bóng mát, tỏa hương thơm trước sân nhà. Một nét vẽ nên thơ thật đầm ấm ở một vùng quê xa xôi tác giả dường như làm ấm lòng cho người đọc. Thật vậy mỗi cốt truyện của Nguyễn Nhật Ánh đã phác họa lên một nét quê hương ngọt ngào, một thời ấu thơ đẹp, một tình yêu của tuổi học trò cũng hòa lẫn tình yêu khát khao của bao lứa tuổi. Cuốn truyện dài Đi Qua Hoa Cúc là một trong những tác phẩm tuyệt tác hay của tác giả làm thôi thúc người đọc thêm nhiều ấn tượng và sự lôi cuốn tràn dâng trong lòng bạn đọc.
Xem thêm

Nguyễn Nhật Ánh dường như đã thổi hồn vào những câu chuyện đã cũ mèm, những điều mà tưởng chừng ta có thể bắt gặp ở bất cứ nơi đâu một chút tinh tế, một chút bồi hồi, một chút tiếc nuối, một chút day dứt để lại trong tôi một điều mà tôi gọi là “ám ảnh” qua tác phẩm “Đi qua hoa cúc”.

“Có một người đi qua hoa cúc

Có hai người đi qua hoa cúc

Bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình…”

“Đi qua hoa cúc” kể về một tình yêu trong sáng đầu đời chớm nở. Tình yêu đó rực rỡ như màu vàng của bông cúc, nhưng tiếc thay đến cuối cùng lại bị xéo nát, dày vò…tác phẩm đã viết nên câu chuyện trưởng thành qua chuyện tình buồn của Trường. Bởi vì chưa trưởng thành nên những rung động chỉ nhẹ nhàng nhen nhóm, những tổn thương càng ám ảnh day dứt hơn, tình yêu ấy khiến Trường từ một cậu bé trở thành một chàng trai, đọc từng trang văn, tôi như đang chứng kiến sự khôn lớn ấy, chậm rãi nhưng dữ dội. Trường yêu chị Ngà, nhưng chị Ngà lại yêu kẻ phụ bạc, kết truyện mở, buồn nhưng không quỵ lụy, để người đọc tự vẽ ra những điều mà mỗi người tự cảm nhận.

Những trang sách đầu khiến tôi như đắm chìm trong tuổi thơ của mình, với giàn hoa giấy đỏ, bông cúc vàng rực chứng kiến cậu bé Trường đã trở thành một thanh niên, với những trò nghịch ngợm của Trường với Chửng Anh, Chửng Em, với những suy nghĩ ngây ngô, vô tư. Rồi tình yêu như liều thuốc tiên làm thay đổi cả con người Trường, cậu không còn thích câu cá, để có thể kề vai chị Ngà bên bờ suối. Cậu đem lòng yêu chị Ngà nên cũng đem lòng yêu loài hoa cúc chị thích. Cậu dường như trở thành một kẻ ngốc nghếch, khờ khạo trong tình yêu. Nhưng tôi thấu hiểu được điều ấy, bởi tình yêu tuổi 16 ai chẳng  khờ dại như thế, chẳng cần thổ lộ, chẳng mơ mộng xa xôi, chỉ cần những chiều ngồi cạnh bên người mình thích, ngắm ánh dương trải trên tóc, trên vai người ấy. Những nỗi niềm yêu đương cậu gửi vào hoa cúc, cậu chăm hoa như đang chăm bón cho chính mối tình của mình, thầm lặng nhẹ nhàng và kín đáo. Cậu xem chị Ngà là viên ngọc, không thể chạm vào, chỉ cần ngắm nhìn từ xa.

Hoa cúc nở vàng rộ nhưng tình yêu của cậu lại không thế. Những ngày tháng êm đềm rồi cũng cũng qua. Anh Điền xuất hiện và cũng yêu chị Ngà. Khác với chàng trai mới lớn như Trường, anh táo bạo và lì lợm, anh thể hiện tình yêu mãnh liệt cho chị Ngà biết, cậu bé mới lớn kia đau lòng khi thấy người mình yêu đem lòng yêu người khác, chỉ biết bày trò nghịch ngợm cùng Chửng Anh, Chửng Em, Những trò phá phách ấy, tuy trẻ con nhưng lại là biểu hiện của sự ích kỷ trong tình yêu, chỉ muốn người mình yêu luôn bên mình.

Mở đầu nhẹ nhàng pha chút hài hước nhưng kết thúc lại đầy bất ngờ, đau đớn xen lẫn day dứt. Hoa cúc vẫn nở nhưng chẳng còn ai cùng Trường ngắm nữa, Trường rời bỏ tuổi thơ theo một cách đau đớn hơn nhiều bị tình yêu từ chối. Những rung động đầu đời như trở thành nỗi ám ảnh, bởi nó chẳng trọn vẹn, bởi Trường phải chứng kiến nỗi đau của người mình yêu, bởi cậu phải chia xa mà chẳng một lần hứa gặp lại.

Tôi đã đọc đi đọc lại “Đi qua hoa cúc” không biết bao nhiêu lầm, từ khi xấp xỉ tuổi của Trường đến khi trưởng thanh hơn nữa, mỗi lần đọc lại là một thứ cảm xúc khác nhau. Khi 16 tuổi, tôi cảm thấy chị Ngà thật đáng trách, tôi đồng cảm với Trường bởi tôi cũng có mối tình đầu khi ấy. Khi 20 tuổi, tôi thấy chị thật đáng thương, tôi đã biết đồng cảm với chị Ngà bởi tôi hiểu tình yêu làm sau có thể dựa vào lý trí, tình yêu của tuổi trẻ đâu toan tính gì. Và cho dù sao đi nữa, mỗi cảm nhận đều là thứ tôi trân trọng, cũng là điều mà tôi thấy biết ơn đối với tác giả khi đem lại cho tôi những cảm xúc ấy.

Truyện của Nguyễn Nhật Ánh nhẹ nhàng, sâu lắng và thường hay để lại cho ta những nỗi niềm tâm sự khó cất thành lời mỗi lần nghĩ tới. Tuổi 16, 17, 18 hay những tuổi đời sau thì mỗi lần đọc những câu chuyện ấy ta sẽ lại ngẫm được những nỗi xót xa vừa riêng lại vừa chung, vừa lạ mà vừa quen. Chuyện đáng buồn là gặp đúng người đúng lúc bản thân không có khả năng, đến lúc đủ khả năng lại chẳng thể tìm đúng người.


23 điểm

Trong cuộc hành trình đi qua những thách thức và biến cố, Trường đã trải qua sự chuyển biến của tâm hồn từ sự ngây thơ đến sự chín chắn, từ niềm vui hồn nhiên đến những nỗi đau khó quên. Nguyễn Nhật Ánh đã làm cho mỗi chi tiết, từ lá cỏ, bông hoa cúc, đến những thư tình và cảm xúc trái tim, trở nên sống động và lôi cuốn độc giả vào thế giới tinh tế của câu chuyện.


Không chỉ là một câu chuyện tình cảm, "Đi Qua Hoa Cúc" còn là một tác phẩm văn chương sâu sắc, lôi cuốn độc giả không chỉ bằng cốt truyện mà còn bằng sự sáng tạo trong ngôn từ và tâm huyết trong việc khám phá tâm trạng con người. Những suy ngẫm về tình yêu, sự đau khổ, và sự trưởng thành được chứng nhận qua từng dòng văn, làm cho độc giả cảm nhận được đẹp và đau của cuộc sống.


Như một bức tranh tinh tế với nền văn hóa Việt Nam đậm chất, "Đi Qua Hoa Cúc" không chỉ kể một câu chuyện, mà còn mở ra cho độc giả cơ hội để suy ngẫm về ý nghĩa của tuổi thơ, tình yêu, và hành trình trở thành chính mình trong cuộc sống.

0 điểm

Cuộc phiêu lưu của nhân vật chính trong "Đi Qua Hoa Cúc" không chỉ là hành trình về không gian vật lý mà còn là một chuyến du hành qua các cung bậc cảm xúc và trạng thái tinh thần. Nguyễn Nhật Ánh khéo léo kết hợp giữa những hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp, hương thơm của hoa cúc và những biến cố tình cảm, tạo nên một bức tranh đa chiều về cuộc sống và tình yêu.


Những thước phim kịch tình được tác giả điêu luyện không chỉ làm nổi bật nét đẹp của tình yêu học trò mà còn chạm đến những rối ren, những giận hờn và đau khổ của những con tim trẻ. Điều đặc biệt là sự khéo léo trong việc diễn đạt những cảm xúc này, khiến người đọc không chỉ đồng cảm mà còn tìm thấy những đợt sóng cảm xúc dâng trào trong lòng mình.


Cuốn sách không chỉ là một câu chuyện mà còn là một bức tranh về quê hương, tình bạn và những giá trị tinh thần. Sự biến đổi của nhân vật chính từ tuổi thơ đến tuổi trưởng thành, qua những thách thức và giáo lý của cuộc sống, làm cho người đọc cảm nhận được sức mạnh của thời gian và khả năng làm mới bản thân.

0 điểm

Cuốn sách "Đi Qua Hoa Cúc" của Nguyễn Nhật Ánh không chỉ là một tác phẩm văn học, mà còn là một bức tranh chân thực về tuổi thơ, tình yêu học trò và vẻ đẹp tinh khôi của miền quê. Từ lời giới thiệu, chúng ta được dẫn nhập vào một không gian ấm áp của những ngôi nhà ven đường đá sỏi, những cây cúc vàng rực rỡ tạo nên bối cảnh quen thuộc mà tác giả đã khéo léo tái hiện. Những chi tiết mô tả về cuộc sống quê hương đậm chất nông thôn, những khoảnh khắc đáng yêu trong tuổi thơ hồn nhiên tạo nên một bức tranh sống động mà người đọc không khỏi chìm đắm.


Nguyễn Nhật Ánh không chỉ là một nhà văn tài năng mà còn là một họa sĩ với bút pháp lôi cuốn. Cuốn sách không chỉ là một câu chuyện mà còn là một trải nghiệm tinh thần, nơi mà độc giả có thể tìm thấy sự ấm áp, nhẹ nhàng và đôi khi là những xúc cảm sâu sắc về tình yêu và những thăng trầm của cuộc sống. Tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh không chỉ dừng lại ở việc kể chuyện mà còn làm cho độc giả suy ngẫm, chạm vào những sợi dây tâm hồn và kích thích trí tưởng tượng.


Qua những phản hồi và đánh giá, cuốn sách "Đi Qua Hoa Cúc" không chỉ là điểm đến của những kí ức tuổi thơ mà còn là một hành trình văn hóa, là sự chấp nhận và hiểu biết đối với những đau thương, niềm vui và tình cảm trong mỗi con người.

0 điểm

Nguyễn Nhật Ánh, với bút phê tinh tế, đưa độc giả vào một thế giới mà những tia nắng ấm áp của tuổi thơ vẫn luôn rạng ngời. "Đi Qua Hoa Cúc" không chỉ là một tác phẩm văn học, mà còn là cuộc hành trình qua những con ngõ nhỏ của ký ức, nơi mà thời gian dường như trôi chậm hơn để ta có thể ngắm nhìn mỗi chi tiết nhỏ của hạnh phúc.


Trong tác phẩm này, tình yêu không chỉ là một cảm xúc, mà là một bản hòa âm của những trạng thái tinh tế nhất của trái tim. Nguyễn Nhật Ánh không chỉ miêu tả những khoảnh khắc hồn nhiên của tình cảm học trò, mà còn tạo ra một bức tranh hòa mình trong những đám cưới, những lời hứa, và cả những chia ly.


Bên cạnh đó, ánh sáng và bóng tối, trong tay tác giả, trở nên như những nhân vật thứ hai, đánh dấu những biến động của tâm hồn. Từ những khoảnh khắc sáng lạng đầy hi vọng cho đến những kí ức mờ nhạt của quá khứ, mỗi đường nét câu chuyện đều được vẽ nên với sự chân thật và sâu sắc.


Điểm độc đáo của Nguyễn Nhật Ánh không chỉ là khả năng kể chuyện mà còn là cách ông biến những chi tiết đơn giản thành những bức tranh đậm chất nghệ thuật. Người đọc không chỉ đơn thuần là người nghe chuyện, mà còn là nhà nghệ sĩ, người cảm nhận và sẻ chia trong từng nét vẽ hồn xưa.


Cuối cùng, "Đi Qua Hoa Cúc" không chỉ là một quyển sách, mà là một hành trình tâm lý, một trải nghiệm nghệ thuật đan xen giữa thời gian và không gian, để lại trong độc giả những dấu ấn không thể phai nhòa.

0 điểm

Nguyễn Nhật Ánh, như một nhà văn tài năng, đã dành trang văn tươi sáng để lưu giữ những ký ức ngọt ngào và những cảm xúc thuần khiết của tuổi thơ. Trong "Đi Qua Hoa Cúc," ông làm cho ký ức tuổi thơ trở nên sống động và gần gũi, như một cuộc hành trình quay về quá khứ để tận hưởng lại hương vị của tuổi ấu thơ.


Tác phẩm như một tấm gương phản chiếu, khắc họa những khoảnh khắc quan trọng trong sự trưởng thành của nhân vật chính - Trường, từ những ngày vô ưu vô lo, đến những cảm xúc đầu tiên của tình yêu tuổi học trò. Sự tập trung vào hoa cúc không chỉ là một chi tiết văn hóa mà còn là biểu tượng cho sự thuần khiết và ngây thơ của tình cảm trong trái tim nhân vật.


Nguyễn Nhật Ánh đã tạo nên một không gian đặc biệt, nơi mà độc giả có thể chìm đắm vào không khí ấm áp của xóm nhỏ nghèo, nơi mà mỗi chi tiết, mỗi cảm xúc đều được mô tả tỉ mỉ. Điều này giúp tạo ra một trải nghiệm đọc đầy cảm xúc và sâu sắc về những tháng ngày tươi đẹp của tuổi thơ.


Cuối cùng, Nguyễn Nhật Ánh không chỉ kể một câu chuyện, mà còn là người kể chuyện biết cách lôi kéo độc giả với lối viết đẹp, hình ảnh sâu sắc, và những trạng thái tâm lý tinh tế. "Đi Qua Hoa Cúc" là một tác phẩm đong đầy tình cảm và ý nghĩa, làm cho người đọc không chỉ nhớ về tuổi thơ mình mà còn nhớ về những cảm xúc chân thật của nó.

0 điểm

Mình ít đọc sách Nguyễn Nhật Ánh, nhưng cuốn này được 1 người bạn trẻ chưa từng gặp mặt nhiệt tình giới thiệu rồi đi gần 10 km, đưa cho mượn với lời dặn "đọc đi vì hay lắm". Tối qua, mình đọc 1 mạch cho đến hết, quyển sách không quá dày với hơn 200 trang và thấy cuốn hút lạ lùng. Có sự nghịch ngợm tưng bừng của tuổi trẻ, có cả sự bâng khuâng, day dứt của tuổi thần tiên. Lần đầu tiên, mình đọc một cuốn sách mà sự vấn vương, tình cảm từ một cậu trai trẻ chứ không từ cô gái mộng mơ. Nội dung truyện được chia làm hai phần khá rõ rệt, phần đầu là những ngày ấu thơ với những trò nghịch ngợm tinh quái - một món ăn quen thuộc nhưng ăn hoài không ngán trong văn chương của Nguyễn Nhật Ánh. Phần sau dịu dàng, lắng đọng và đầy suy tư. Đọc truyện, tôi thấy trái tim mình bồi hồi, xao xuyến khi sống lại những ngày tháng đầy rung cảm của tuổi trẻ, nơi những tình cảm đơn phương đã cho tôi những cảm giác ngây thơ, trong sáng có cả những niềm đau và hạnh phúc ngọt ngào. Tâm lý nhân vật được mô tả cực kỳ chuẩn xác, nhiều đoạn khiến người đọc bật cười thú vị, rồi giật mình, lo lắng... Truyện viết cho tuổi thiếu niên, cũng là lời nhắc nhẹ với phụ huynh có con sắp bước vào tuổi thiếu niên. Một cuốn truyện để lại trong tôi nhiều tình cảm trong số những tác phẩm đã đọc của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh.