Cuốn Đi Qua Hoa Cúc là tập truyện dài của Nguyễn Nhật Ánh, mở đầu câu truyện tác giả kể lại tuổi ấu thơ hồn nhiên của nhân vật trong truyện, kết hợp với tả cảnh ở miền quê, những ngôi nhà nằm dọc hai bên đường đá sỏi dọc theo hai bên hàng dâm bụt và cả cây sứ cây bàng tỏa bóng mát, tỏa hương thơm trước sân nhà. Một nét vẽ nên thơ thật đầm ấm ở một vùng quê xa xôi tác giả dường như làm ấm lòng cho người đọc. Thật vậy mỗi cốt truyện của Nguyễn Nhật Ánh đã phác họa lên một nét quê hương ngọt ngào, một thời ấu thơ đẹp, một tình yêu của tuổi học trò cũng hòa lẫn tình yêu khát khao của bao lứa tuổi. Cuốn truyện dài Đi Qua Hoa Cúc là một trong những tác phẩm tuyệt tác hay của tác giả làm thôi thúc người đọc thêm nhiều ấn tượng và sự lôi cuốn tràn dâng trong lòng bạn đọc.
Xem thêm
T yêu dấu!
Lại một ngày nữa trôi đi, em vẫn chìm đắm vào thế giới tuyệt diệu của văn chương... Anh đừng lo, em đã kiếm được việc làm và rất nhanh thôi cuộc sống của em sẽ ổn định hơn. Dẫu vậy em vẫn kịp đọc thêm một cuốn sách để lại gõ những dòng chữ gửi đến anh với thật nhiều yêu thương.
"Đi qua hoa cúc" của tác giả Nguyễn Nhật Ánh là cuốn sách mang màu sắc buồn thương của một mối tình đơn phương đến từ Trường, chàng trai mười sáu tuổi lần đầu biết rung động... Người ấy là chị Ngà, bạn dì Miên, tính cách dịu dàng hồn nhiên tựa như ánh nắng ban mai. Ấy vậy mà trớ trêu thay, chị Ngà đẹp quá nên số phận thật biết tạo ra những chuyện khổ đau khi mà chị bị một tên khốn là Điền, học trò của ông ngoại Trường dụ dỗ, lừa dối.
Thật sự thì tuy nội dung đại khái là như vậy nhưng cuốn sách này thật ra cũng mang những màu sắc khác tươi sáng hơn ví dụ như tình bạn đầy ấm áp và lắm gây gổ giữa Trường với hai anh em Chửng anh, Chửng em. Hoặc lãng mạn như cảnh Trường và chị Ngà cùng ngồi ngắm hoa cúc... Ấy thế mà cuối cùng khi kết thúc cuốn sách, trong em cứ thấy buồn, tiếc cho số phận chị Ngà và cả tình yêu của Trường nữa. Giá như chị Ngà cố gắng chuyên tâm hơn vào bài vở mà phớt lờ gã Điền kia chắc chị đã thi đỗ tú tài và thi vào trường sư phạm như chị muốn. Nhưng biết sao đây, một cô gái mười tám còn non nớt, mơ mộng nhiều như vậy làm sao cưỡng được cám dỗ? Làm sao mạnh mẽ đứng vững trước sự nghiệt ngã của lòng người? Kết truyện là kết mở, khiến em có chút hy vọng cho cuộc sống của chị Ngà nhưng anh biết không? Em vẫn chưa thể dứt được nỗi buồn.