11 tháng trước Khi con người rơi đến cùng cực, liệu ai sẽ đối xử tốt với kẻ còn cùng cực hơn cả ta? “Chờ em lớn lên, em sẽ chăm sóc anh, em đi kiếm tiền nuôi anh được không? Em muốn lớn lên ngay ngày mai, em… em cả đời đều tốt với anh, sau này không để anh phải chịu khổ nữa.”Cuộc đời của Nguỵ Khiêm, mình đọc tới đâu lại rơi nước mắt tới đó. Truyện công thụ không ngược nhau nhưng hoàn cảnh lại ngược họ đến thê thảm. Tác giả miêu tả số phận của nhân vật với giọng văn nhẹ nhàng, một chút vui, một chút chế giễu, khi đọc truyện bạn sẽ cảm nhận rằng thật ra dùng giọng văn nhẹ nhàng để viết về những đau khổ ấy nó còn đau hơn cả cách viết tăm tối. Rồi đột nhiên, kiếp sống lang thang khắc cốt ghi tâm thời thơ ấu ấy đều không còn chân thật lắm, cậu như một đứa trẻ đi xa, tìm được cảm giác về nhà và được chấp nhận trên tinh thần.Ngụy Khiêm cúi xuống đặt bó hoa trước mộ, khoác vai Ngụy Chi Viễn mà vỗ về cậu. Ngụy Chi Viễn kéo tay anh – mà trên đường viễn hành, cậu lại may mắn có thu hoạch, được người đời này quý trọng nhất.So ra thì những sợ hãi và đau khổ khi lang thang đầu đường xó chợ có tính là gì đâu?“Có một người, em thích nhiều năm rồi, không dám để người đó biết, cũng không dám để cho bất cứ ai biết, mỗi ngày… mỗi ngày khắc cốt ghi tâm một lần.Anh muốn nói, tình cảm khắc cốt ghi tâm hơn nữa, vật đổi sao dời rồi cũng sẽ phai nhạt thôi đúng không?Nhưng một người thủy chung là do quá khứ chất chồng lên, anh có để ai độc nhất vô nhị ở trong lòng anh chưa? Anh cứ thử đi rồi biết, trong lòng chứa người đó một tháng, vậy một tháng chính là của người đó, chứa một năm, thế cả một năm chính là của người đó, sau này vật đổi sao dời rồi thì thế nào đây? Người đó đã trở thành một phần của em.”– Ngụy Chi ViễnKhi đọc truyện từng mảnh vỡ hiện thực như hiện ra trước mắt mình. Mình chỉ thấy khá tiếc vì những chương sau cùng mình vẫn không cảm nhận được Nguỵ Khiêm liệu có yêu Nguỵ Chi Viễn như cách Nguỵ Chi Viễn yêu anh không? Nhưng rồi mình nhận ra, thứ gọi là tình yêu với Nguỵ Khiêm là quá xa vời, một đứa trẻ từ nhỏ đến lớn đều gồng mình gánh vác cả một gia đình, trên có già, dưới có trẻ, anh chưa từng cảm nhận tình yêu thực sự nó mang màu sắc, hình dáng như thế nào cả. Một ngày nhân vật của chúng ta chỉ ngủ 5 tiếng rồi lại phải chạy từ sáng đến tối, Nguỵ Khiêm đã sống một cuộc đời như vậy đó.Cuối tất cả khó khăn và gánh nặng, đều là năm tháng kiếp này như nước chảy mây bay.Đớn đau và hạnh phúc, sống không ôm được, chết chẳng mang theo.Còn hai bạn công thụ của chúng ta cuối cùng cũng về bên nhau, mặc dù Nguỵ Khiêm đã rất nỗ lực để bẻ thẳng lại Nguỵ Chi Viễn rồi nhưng mà trách sao được người ta cong còn hơn nhang muỗi nữa, vậy là anh quyết định cong theo luôn. Nguỵ Khiêm ở độ tuổi này đã buông bỏ được hận thù với người mẹ đã mất hơn 30 năm, buông bỏ được tiền tài dũng cảm theo đuổi đam mê làm nhà khoa học một lần nữa. Anh quyết định quay lại trường, được sống là chính mình nhưng lần quay lại trường này anh đã không còn bất kỳ gánh nặng nào phải gồng gánh, không còn phải bán mạng để kiếm tiền cũng không cần phải âm thầm chịu đựng, vì từ giờ anh đã có Nguỵ Chi Viễn – người sẵn sàng chống đỡ bất kỳ chuyện gì trên đời cho anh để anh có thể sống một cuộc đời bình thường và hạnh phúc như bao người. Like Share Trả lời
6 tháng trước nội dung hấp dẫn Ngụy Khiêm một mình nuôi em gái cùng mẹ khác cha ở khu ổ chuột nghèo khổ, vô tình nhặt được Chi Viễn – vốn là trẻ lang thang về nuôi. Ngụy Khiêm bỏ học, bán mạng cho xã hội đen kiếm tiền cho hai em ăn học. Phát hiện Chi Viễn có tình cảm với mình, Ngụy Khiêm tìm cách đẩy Chi Viễn đi xa. Về sau, anh thử chấp nhận tình cảm của Chi Viễn và bắt đầu cuộc sống mới.Qua năm năm tháng tháng, Nguỵ Khiêm đã tìm được bến đỗ của mình. Mình rất thương Nguỵ Khiêm, thương Chi Viễn, thương Tiểu Bảo, thương Tam Béo, thương Mặt Rỗ,… Mỗi một nhân vật đều đang sống một cuộc đời. Những con người nơi xóm nghèo bé nhỏ đều có khát khao vươn lên từ chốn bùn lầy. Họ bị chà đạp, bị tổn thương, phải trả giá rất nhiều nếu muốn đạt được những gì mình muốn. Bằng chứng là Mặt Rỗ đã phải trả bằng chính cái mạng của mình để đổi về mấy đồng tiền phạm pháp.Nguỵ Khiêm là anh cả, sau cái gai góc là một tấm lòng dịu dàng. Chi Viễn đầy những xúc cảm tiêu cực, nhưng cảm xúc xây nên từ tình yêu tội lỗi - được chữa lành bằng tình yêu sắt son. Nếu không yêu Nguỵ Khiêm, Chi Viễn có thể trở thành kẻ phản xã hội, căm thù xã hội bởi quá khứ chui rúc, tranh đấu sinh tồn từng ngày.Chỉ là giá như, giá như mình có thể thấy Tiểu Viễn rõ ràng hơn một chút. Bởi cái bóng Nguỵ Khiêm quá lớn, quá đẹp, quá dịu dàng. Mỗi cái nhíu mi, lời nói đều mang thông điệp tính cách. Còn Tiểu Viễn, mình chỉ thấy sự quật cường, si tình, thông minh gần như cực đoan trong các mối giao tiếp. Có lẽ đây là tác phẩm viết theo hướng chủ thụ… thông thường mình không quan tâm đến vấn đề này lắm.Yêu từ lúc thành niên đến khi trưởng thành không mới. Nhưng tác giả lại viết rất thật. Cứ như ở nơi ngôi nhà xập xệ, mình thấy Nguỵ Khiêm cao gầy ngậm điếu thuốc lá. Mình thấy Tiểu Viễn với đôi mắt sáng như sao len lén nhìn theo. Bà Tống đang gói sủi cảo. Tiểu Bảo thì ngấp nghé kế bên để ăn vụng. Tam Béo và Mặt Rỗ cùng mẹ ở dưới sân. Lão Hùng cùng chị Lộ cùng tới. Dù trong hiện thực tác phẩm, Mặt Rỗ chưa gặp Lão Hùng một lần…Nói chung mình không biết diễn tả cảm xúc lúc này như thế nào. Mỗi một dòng đều buồn đến rơi lệ. Lại có khi như mạch mật ngầm rót vào lòng. Sự bình đạm, có khi như bình thản kể lại một cố sự của tác giả đã gây cho mình sự xúc động mạnh mẽ.Yếu tố tình yêu ươm mầm cho hết thảy. Tình gia đình của Nguỵ Khiêm và Tiểu Bảo, tình thân của nhà họ Nguỵ với bà Tống, tình người, tình anh em, tình đồng nghiệp, và tình yêu. Chỉ một chữ tình, đã theo mình đi đến dòng cuối cùng của tác phẩm.Nếu có thể, hãy đọc một lần. Cuộc sống không màu hồng. Tình yêu của hai người con trai cũng không phải dễ dàng…Đi đến cuối cùng, Ngụy Khiêm từ bỏ chức chủ tịch, bắt đầu đi học lại, không còn lo lắng hay bận tâm nữa. Vì đã có Chi Viễn, nay đã là một người đàn ông, đủ sức để bảo vệ Ngụy Khiêm rồi. Like Share Trả lời
6 tháng trước Đại ca "Đại Ca" là một trong những tác phẩm đam mỹ nổi bật của Priest, xoay quanh nhân vật chính là chàng trai Ngụy Khiêm. Ngụy Khiêm là một đứa trẻ mồ côi mới chỉ mười ba mười bốn tuổi. Cậu không chỉ nuôi bản thân mà còn phải đèo bòng thêm con em cùng mẹ khác cha. Cuộc sống khó khăn là thế, Ngụy Khiêm lại còn nhận nuôi thêm một thằng nhãi lang thang khác. Cậu đặt tên cho nó là Tiểu Viễn. Trải qua bao vất vả, Ngụy Khiêm khó khăn lắm mới nhìn thấy ánh bình minh trong cuộc đời, có chút ít tài sản trong tay. Nhưng đột nhiên lúc này, Tiểu Viễn lại thổ lộ nó thích đàn ông, đối tượng mà nó thích không ai khác lại chính là Ngụy Khiêm. Like Share Trả lời
6 tháng trước cuốn sách hay nhưng kết hơi hẫng "Đại ca" - Priest là một bộ ngụy huynh đệ, niên hạ rất đáng đọc. Cốt truyện hay, văn phong tác giả và nhà edit cũng cực ổn. Tính cách thụ thì mạnh mẽ, ngầu lòi, nhưng lại hơi chút vô tâm; công thì nội tâm khá phúc hắc, trầm ổn. Chỉ tiếc là bộ này viết về giai đoạn thời niên thiếu của hai bạn trẻ hơi nhiều, tuyến tình cảm lại không được đào sâu quá làm lúc kết truyện mình thấy hơi hẫng, chưa hoàn toàn thỏa mãn lắm. Like Share Trả lời
6 tháng trước Tình Yêu Trong Bóng Tối Bên cạnh những yếu tố hành động và quyền lực, “Đại Ca” còn đan xen một câu chuyện tình yêu đầy cảm xúc giữa Lâm Tịch và nhân vật chính khác. Tình yêu trong bối cảnh đầy rẫy hiểm nguy, đen tối của thế giới ngầm được Priest khắc họa vừa mãnh liệt vừa mong manh, như một ánh sáng nhỏ nhoi giữa bóng tối.Điều đặc biệt trong cách Priest xây dựng mối quan hệ này là sự chân thành và sâu sắc. Những cảm xúc yêu thương được thể hiện không chỉ qua lời nói mà còn qua từng hành động nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa. Tuy nhiên, tình yêu này không chỉ đơn thuần là một điểm sáng, mà còn là thử thách lớn khi cả hai phải đối mặt với những nguy hiểm luôn rình rập. Priest làm nổi bật mâu thuẫn giữa khát khao được yêu và sự hy sinh cá nhân vì an toàn của người mình yêu, mang lại cho độc giả những cung bậc cảm xúc khó quên. Like Share Trả lời
6 tháng trước Quyền Lực Và Đấu Tranh Trong Thế Giới Ngầm Priest không chỉ kể về những mối quan hệ cá nhân mà còn khắc họa một cách chân thực bối cảnh xã hội đen phức tạp, nơi mà quyền lực và sự sống còn luôn đối đầu nhau. “Đại Ca” đưa độc giả bước vào thế giới ngầm với những cuộc đấu tranh ngầm khốc liệt, nơi mỗi quyết định đều phải trả giá bằng máu và sự sống.Nhân vật Lâm Tịch là hiện thân của một người lãnh đạo bản lĩnh, phải đối mặt với những thách thức không ngừng từ kẻ thù lẫn đồng minh. Priest đã thành công trong việc xây dựng sự giằng xé nội tâm của một người đứng đầu, khi anh vừa phải duy trì quyền lực, vừa bảo vệ những người thân cận. Thông qua những cuộc đàm phán căng thẳng và những pha hành động gay cấn, tác giả khiến người đọc không thể rời mắt khỏi từng trang sách. Like Share Trả lời
6 tháng trước Tình Anh Em Và Lòng Trung Thành “Đại Ca” của Priest khắc họa một cách sâu sắc và cảm động tình anh em cùng lòng trung thành giữa các nhân vật. Truyện tập trung vào mối quan hệ giữa Lâm Tịch và những người đồng đội thân thiết trong thế giới ngầm, nơi mọi liên kết được thử thách bởi sự hiểm nguy và những âm mưu chồng chéo. Priest làm nổi bật hình ảnh của một đại ca không chỉ qua sự mạnh mẽ, quyết đoán mà còn bởi lòng trung nghĩa và sự hy sinh cho anh em.Tình anh em trong “Đại Ca” không chỉ là sự tương trợ trong lúc khó khăn, mà còn là niềm tin tuyệt đối vào nhau dù hoàn cảnh có khắc nghiệt đến đâu. Sự trung thành giữa các nhân vật được xây dựng qua những chi tiết rất đời thường: một ánh mắt tin tưởng, một hành động bảo vệ hay một lời hứa không bao giờ quên. Priest cho thấy rằng lòng trung thành không phải là thứ có thể dễ dàng đạt được, nhưng một khi đã có, nó sẽ trở thành sợi dây gắn kết không gì phá vỡ. Like Share Trả lời
9 tháng trước Phần kết rất buồn nhưng cũng rất xuất sắc Ngụy Khiêm là anh trai tốt nhất trên thế giới.Trong lòng Tiểu Bảo, cũng như trong lòng Tiểu Viễn. Và trong lòng độc giả.Tuy nhiên, Ngụy Khiêm không bao giờ là người bạn đồng hành tốt của bất kỳ người phụ nữ nào, bất kể ngoại hình của anh ta như thế nào hay sự giàu có và sự nghiệp của anh ta ra sao. Những trải nghiệm thời thơ ấu và quá khứ như vậy đã biến Ngụy Khiêm trở thành một người đàn ông có tâm lý rất bất thường. Có rất ít người mà anh ấy tin tưởng, đặc biệt là phụ nữ, anh ấy hiếm khi hoàn toàn thoải mái trước mặt bất kỳ ai. Quá cảnh giác và lo lắng đã trở thành trạng thái bình thường của anh ấy. Giống như những lời cay nghiệt mà anh đã nói.Tuy nhiên, trong lòng Ngụy Khiêm, Tiểu Viễn lại khác. Tiểu Viễn không phải là "người khác", mà là một phần của chính anh ấy. Anh ấy sẽ nói chuyện thận trọng vì Tiểu Viễn và sẽ từ bỏ mọi thứ khác vì Tiểu Viễn. Anh muốn Tiểu Viễn có được hạnh phúc tốt nhất. Dù bản thân anh cũng không biết hạnh phúc nhất là gì. Tôi luôn cảm thấy rằng một nửa quá trình Ngụy Khiêm bị Tiểu Viễn chia tay là sự thỏa hiệp và thông đồng của Ngụy Khiêm đối với Tiểu Viễn. Anh ấy đã hoàn thành tâm nguyện của Tiểu Viễn và sau này anh ấy thậm chí còn buồn bã nghĩ: "Cuộc đời của Tiểu Viễn đã bị hủy hoại trong tay hắn". Điều này có lẽ hoàn toàn khác với cảm xúc của Tiểu Viễn.Ngụy Khiêm có lẽ chỉ có thể mở lòng không chút phòng thủ, chỉ nhận được sự bảo vệ không chút dè dặt khi ở bên cạnh Tiểu Viễn. Ngoại trừ Tiểu Viễn, không ai có thể cho hắn cảm giác an toàn như vậy, cũng không ai có thể bước vào trái tim hắn. Ngay cả Tiểu Bảo cũng không thể.Tiểu Viễn là phần thưởng tốt nhất mà thế giới đã ban tặng cho Ngụy Khiêm. Like Share Trả lời
9 tháng trước Tiểu thuyết đam mỹ rất tâm đắc của tôi Cuối cùng ở phần hai của cuốn sách này, khi Ngụy Khiêm đã chấp nhận Trí Viễn, trong lòng tôi đã nổ ra pháo hoa, đó là tình yêu và dục vọng tuôn trào như lũ sau bao lâu ấp ủ, một tình cảm sâu đậm, dày đặc đến mức không thể hòa tan. Những thăng trầm mà anh trải qua thời trẻ đều bộc lộ ánh sáng rực rỡ. Tôi thích sự dịu dàng và dũng cảm của anh ấy để gánh vác trách nhiệm gia đình bằng tất cả sức lực của mình. Tôi cũng thích sự kiên trì và kiềm chế trong tình yêu và thậm chí cả mưu mô của anh ấy. Cho dù đó là sự rèn luyện dành cho người anh cả khi còn nhỏ hay sau này nắm bắt được tâm lý tinh tế của hai anh em, lối hành văn của tác giả đều rất tinh tế, miêu tả hay có thể khơi dậy sự đồng cảm của người đọc. Tôi thích câu chuyện đầy cảm hứng về quá trình trưởng thành và chàng trai ngay thẳng lớn lên ở một thành phố nhỏ. Like Share Trả lời
9 tháng trước Phần 2 dở tệ và không hay như phần 1 Sách được chia thành hai phần, tôi sẽ review phần thứ hai của cuốn sách và đây cũng là phần nhàm chán và máy móc. Tôi không thể bình tĩnh sau khi đọc nó một lúc lâu - cùng một tác giả thực sự đã viết phần trên và phần dưới của cùng một tác phẩm theo cách tâm thần phân liệt và rõ ràng. Tác giả này thực sự là một kẻ mất trí, thậm chí phát điên. Kể từ khi Wei Qian (tên tiếng Trung của nhân vật được phiên âm bằng pinyin) trở thành giám đốc công ty, cuốn sách bắt đầu đi chệch khỏi cấu trúc hợp lý và đi chệch hướng, có lẽ kỹ năng viết chưa đủ và kinh nghiệm còn hạn chế khiến anh không thể chuyển sang viết văn chiến tranh kinh doanh. Đã được chuyển thể thành một cuốn sách về sự trưởng thành của giới trẻ, nó sẽ phù hợp với cốt truyện liên tục, nhưng anh ta lại liều lĩnh và vô liêm sỉ nếu phát triển cốt truyện hoàn toàn với đam mỹ làm tuyến chính, người có tính cách nham hiểm, hoang tưởng và ích kỷ, dần dần xa cách với anh trai Wei Qian, người đã từ bỏ tất cả tương lai để nuôi dạy anh lớn lên khỏe mạnh. Rải rác và nhàm chán, giống như một con mụ già kiêu hãnh khoe lịch sử dâm đãng của mình với những người đàn ông khác. Cảm giác thích thú khi đọc phần đầu tiên đã hoàn toàn bị tan vỡ bởi cảm giác buồn nôn và mơ hồ của phần thứ hai. Những khúc mắc không thể giải thích được, những cảm giác hồi hộp gượng ép, những thay đổi nhân vật hoàn toàn là tưởng tượng và diễn biến câu chuyện ngẫu nhiên, phần này khiến tôi lần đầu tiên cảm thấy đọc những tác phẩm dở tệ sẽ khiến bạn phát ốm đến chết! Like Share Trả lời
9 tháng trước Cuốn sách đã mang lại cho tôi nhiều cung bậc cảm xúc Điều khiến tôi cảm động nhất là cảm giác quyền năng trong cuốn sách, sự thể hiện lòng nhân hậu, sự kiên cường của con người và chiều sâu cảm xúc trước số phận nghiệt ngã, khó khăn. Mã Tử chết và được chôn cất trong trái tim của hai anh em. Bà Song thô lỗ và ồn ào nhưng thực sự yêu thương và chăm sóc từng đứa con ngôi nhà và biến mất trong đêm tuyết. Được trao cho phẩm giá cuối cùng trên thế giới, Lão Hùng suốt đời chỉ yêu con nai nhỏ của mình một cách điên cuồng. Dù trời đất có chia cắt, Ngụy Trí Viễn vẫn yêu Ngụy Khiêm và sẵn sàng đánh đổi tất cả vì hắn, nhưng lại là người hiền lành, ân cần và tỉ mỉ. Cuộc sống có rất nhiều trở ngại, nhưng chính những tiếng cười, những lời nguyền rủa, những yêu thương và hận thù của những con người nhỏ bé bị số phận đè nặng này đã khiến thế giới tràn đầy sức sống. Người sống và người chết cuối cùng sẽ gặp nhau bằng những con đường khác nhau. Hãy sống tốt, trân trọng, yêu thương người khác và được yêu thương. Like Share Trả lời
“Chờ em lớn lên, em sẽ chăm sóc anh, em đi kiếm tiền nuôi anh được không?
Em muốn lớn lên ngay ngày mai, em… em cả đời đều tốt với anh, sau này không để anh phải chịu khổ nữa.”
Cuộc đời của Nguỵ Khiêm, mình đọc tới đâu lại rơi nước mắt tới đó. Truyện công thụ không ngược nhau nhưng hoàn cảnh lại ngược họ đến thê thảm. Tác giả miêu tả số phận của nhân vật với giọng văn nhẹ nhàng, một chút vui, một chút chế giễu, khi đọc truyện bạn sẽ cảm nhận rằng thật ra dùng giọng văn nhẹ nhàng để viết về những đau khổ ấy nó còn đau hơn cả cách viết tăm tối. Rồi đột nhiên, kiếp sống lang thang khắc cốt ghi tâm thời thơ ấu ấy đều không còn chân thật lắm, cậu như một đứa trẻ đi xa, tìm được cảm giác về nhà và được chấp nhận trên tinh thần.
Ngụy Khiêm cúi xuống đặt bó hoa trước mộ, khoác vai Ngụy Chi Viễn mà vỗ về cậu. Ngụy Chi Viễn kéo tay anh – mà trên đường viễn hành, cậu lại may mắn có thu hoạch, được người đời này quý trọng nhất.
So ra thì những sợ hãi và đau khổ khi lang thang đầu đường xó chợ có tính là gì đâu?
“Có một người, em thích nhiều năm rồi, không dám để người đó biết, cũng không dám để cho bất cứ ai biết, mỗi ngày… mỗi ngày khắc cốt ghi tâm một lần.
Anh muốn nói, tình cảm khắc cốt ghi tâm hơn nữa, vật đổi sao dời rồi cũng sẽ phai nhạt thôi đúng không?
Nhưng một người thủy chung là do quá khứ chất chồng lên, anh có để ai độc nhất vô nhị ở trong lòng anh chưa? Anh cứ thử đi rồi biết, trong lòng chứa người đó một tháng, vậy một tháng chính là của người đó, chứa một năm, thế cả một năm chính là của người đó, sau này vật đổi sao dời rồi thì thế nào đây? Người đó đã trở thành một phần của em.”
– Ngụy Chi Viễn
Khi đọc truyện từng mảnh vỡ hiện thực như hiện ra trước mắt mình. Mình chỉ thấy khá tiếc vì những chương sau cùng mình vẫn không cảm nhận được Nguỵ Khiêm liệu có yêu Nguỵ Chi Viễn như cách Nguỵ Chi Viễn yêu anh không? Nhưng rồi mình nhận ra, thứ gọi là tình yêu với Nguỵ Khiêm là quá xa vời, một đứa trẻ từ nhỏ đến lớn đều gồng mình gánh vác cả một gia đình, trên có già, dưới có trẻ, anh chưa từng cảm nhận tình yêu thực sự nó mang màu sắc, hình dáng như thế nào cả. Một ngày nhân vật của chúng ta chỉ ngủ 5 tiếng rồi lại phải chạy từ sáng đến tối, Nguỵ Khiêm đã sống một cuộc đời như vậy đó.
Cuối tất cả khó khăn và gánh nặng, đều là năm tháng kiếp này như nước chảy mây bay.
Đớn đau và hạnh phúc, sống không ôm được, chết chẳng mang theo.
Còn hai bạn công thụ của chúng ta cuối cùng cũng về bên nhau, mặc dù Nguỵ Khiêm đã rất nỗ lực để bẻ thẳng lại Nguỵ Chi Viễn rồi nhưng mà trách sao được người ta cong còn hơn nhang muỗi nữa, vậy là anh quyết định cong theo luôn. Nguỵ Khiêm ở độ tuổi này đã buông bỏ được hận thù với người mẹ đã mất hơn 30 năm, buông bỏ được tiền tài dũng cảm theo đuổi đam mê làm nhà khoa học một lần nữa. Anh quyết định quay lại trường, được sống là chính mình nhưng lần quay lại trường này anh đã không còn bất kỳ gánh nặng nào phải gồng gánh, không còn phải bán mạng để kiếm tiền cũng không cần phải âm thầm chịu đựng, vì từ giờ anh đã có Nguỵ Chi Viễn – người sẵn sàng chống đỡ bất kỳ chuyện gì trên đời cho anh để anh có thể sống một cuộc đời bình thường và hạnh phúc như bao người.