Chờ Em Đến San Francisco
Xem thêm

1. Sau khi đọc xong cuốn sách này, tôi hiểu vì sao người Việt nhập cư vào Mỹ lại thích sống ở bang California. Diện tích Việt Nam chỉ bằng 3/4 California, trong khi California có khí hậu ấm áp, nằm ở bờ Tây nước Mỹ, có nắng vàng, biển xanh,... Trong khi đó, New York hay thủ đô Washington DC lại nằm ở bờ Đông. Mà khoảng cách giữa bờ Đông và bờ Tây lên tới gần 3.000 km, bay mất đến sáu tiếng. Nước Mỹ rộng như cả châu Âu vậy.
Cộng đồng người Việt ở nước ngoài chủ yếu sống tại quận Cam, thành phố San Jose. San Francisco, San Diego, Los Angeles cũng đều thuộc bang California. Hollywood, Universal Studios, Disneyland đều ở Los Angeles.

2. Mới đọc vài chương đầu tôi đã thấy rất hào hứng, muốn đọc liền một mạch. Tôi hài lòng với phần kiến thức địa lý và những câu chuyện về khu phố quanh Trần Quang Khải những năm 75–80 gần nhà mình. Còn về chuyện tình tuổi thơ "sến sẩm" của hai anh em và các tình tiết sau đó thì tôi chấm 3 điểm. Tôi thấy tính cách nhân vật mâu thuẫn, các sự trùng hợp thì phi thực tế, và cái kết không thỏa mãn. Trong số 3 tác phẩm của Dương Thụy mà tôi đã đọc, đây là cuốn khiến tôi thất vọng nhất.

Chờ em đến San Francisco của Dương Thụy

Một câu chuyện tình yêu giữa hai chàng trai và một cô gái. Vẫn là ngôn tình, nhưng theo phong cách người lớn – vừa lý trí vừa cảm xúc. Đọc truyện khiến tôi có cảm giác như đang trôi dạt qua nhiều nơi: Chicago, Paris, Los Angeles, San Jose...

Cô ấy – ở độ tuổi ngoài ba mươi, khoảng 35–40 – có nhan sắc, có sự nghiệp, quyết đoán và mạnh mẽ trong công việc, nhưng trong tình yêu thì vẫn như cô gái 18 tuổi, trong lòng muốn nhưng ngoài miệng lại chối. Yêu nhưng vẫn muốn được chinh phục. Khó chiều. Độc thân vì giỏi giang. Yêu công việc và lao vào làm để thời gian trôi qua nhanh hơn, để khỏi phải nghĩ đến chuyện cá nhân, để khẳng định bản thân.

Chàng trai số 1 – người Mỹ gốc Việt, lai. Cũng khoảng 40 tuổi. Là giám đốc công ty, có sự nghiệp ổn định, suy nghĩ rõ ràng và cực kỳ giỏi trong việc dò tìm thông tin (như thám tử). Sẵn sàng dành thời gian cho cô, tạo bất ngờ cho cô, nhưng vẫn tôn trọng cô, để cô chủ động “bật đèn xanh”, không vội vàng xông tới.

Chàng trai số 2 – hot boy một thời trong khu phố, cũng là mối tình đầu của cô. Chia tay vì anh sang Mỹ. Gặp lại, anh không thua kém gì chàng trai số 1: kỹ sư của Apple, quản lý, vẫn đẹp trai và cơ bắp hơn xưa.