Năm 2007, cái tên Dương Thụy cũng được nhắc đến rất nhiều bởi chị là tác giả của cuốn tiểu thuyết best seller “ Oxford thương yêu”. Dương Thụy là một cô gái 100% Sài Gòn, chị là cây viết tiêu biểu cho thế hệ 7X. Bản thân Dương Thụy là một người con sinh ra trong một gia đình cơ bản của Sài Thành những ngày đầu giải phóng. Hai năm sau, chị lấy bằng MBA nhưng lại không đi làm đúng ngành mà lại chọn trở thành một phóng viên cho tờ báo dành cho giới trẻ - Hoa học trò. Chị đã cho ra đời khá nhiều tác phẩm, tuy nhiên, mang lại thành công vang dội đẩy tên tuổi chị lên đỉnh cao phải kể đến “Oxford thương yêu” và “Nhắm mắt thấy Paris”.
Những tác phẩm của Dương Thụy rất mộc mạc, đơn giản và thuần khiết như
chính con người chị. Dương Thụy là nhà văn hiếm hoi khai thác chủ đề về cuộc sống
của du học sinh ở trời Âu, chị viết lại bằng chính những trải nghiệm của mình
và những điều chị mắt thấy tai nghe. Chính vì những điểm mới lạ trong chủ đề,
những tình tiết rất thật, rất đời và văn phong mộc mạc, chân thành cùng cách
nhìn khá quái của mình làm nên cái hồn, cái hấp dẫn cho tác phẩm của chị.
“Oxford thương yêu” là tác phẩm
best seller trong hai năm liên tục. Xuyên suốt tác phẩm là chuyện tình của Trần
Vũ Thiên Kim – một cô du học sinh Việt Nam xuất sắc giành học bổng toàn phần của
một tổ chức cho suất học bổng Thạc sĩ tại Oxford – ngôi trường danh tiếng và cổ
kính. Tuy nhiên, khi cô gái bé nhỏ của chúng ta đang sôi trào năng lượng, háo hức
đến Oxford gặp Giáo sư của mình để nhập học thì cô đã bị cái vẻ cổ kính, trầm mặc,
bình yên, xinh đẹp của ngôi trường này đã chinh phục. Khi Kim lần đầu đi tìm
Baddley – vị Giáo sư già hiền lành, tôn kính và tốt bụng thì Kim đã gặp Fernando
– trợ lý của Giáo sư, cũng là nghiên cứu sinh hệ Tiến Sĩ. Kim cũng không thể ngờ
được chàng trai thông minh, đẹp trai, sáng sủa nhưng cũng rất lạnh lùng cùng
phong cách nói chuyện “ không thương nổi” ấy lại sẽ “ám” Kim hết những tháng
ngày của cô tại Oxford và cả những ngày còn lại của cuộc đời cô.
Gian nan những ngày đầu
Oxford cổ kính và êm đềm đắm mình
bên dòng sông. Kim hòa mình vào cuộc sống nơi đây không mấy thuận lợi, từ việc
những người bạn hơi khác lạ nơi học xá tới cái cơn buồn ngủ luôn chực chờ ập đến
những lúc Kim cần phải tỉnh táo. Không buồn ngủ sao được khi đáng lẽ ra ở Việt
Nam thì Kim nhà ta đang cuộn mình trong chăn ấm ngủ ngon lành còn ở Oxford đã
là lúc các sinh viên hối hả ghi chép, lật giở sách trên thư viện. Chênh lệch
múi giờ thật là nguy hại. Không chỉ vậy, Kim càng không quen với việc nhìn xung
quanh không tìm ra nổi một bóng dáng người Việt nào trong những lúc nỗi nhớ quê
nhà hanh hao trong chiều buông nắng. Kim bé nhỏ cảm thấy mình chênh vênh, lạc
lõng nơi này. Kim hoang mang và bàng hoàng khi nhận ra những gì cô nàng tưởng
tượng về một cuộc sống nơi đất khách của du học sinh, cuộc sống trong những khu
kí túc xá hay cách sống của sinh viên trong khuôn viên trường đại học thật sự
chẳng giống như những gì Kim xem trên phim ảnh, đọc qua trên báo ….
Không chỉ không thể thích nghi với
cuộc sống và con người, Kim còn gặp một vấn đề không thể ngờ tới, với chính thời
tiết và khí hậu của xứ sở sương mù mang khí hậu ôn đới đặc trưng. Một người con
sinh ra ở miền nhiệt đới, cuộc đời Kim chỉ biết đến Sài Gòn nắng nóng quanh năm
và những cơn mưa rào vội vã, chưa bao giờ Kim nghĩ mình sẽ như thế nào trong
cơn gió rét mùa thu, làm sao có thể ra đường với tuyết trắng phủ kín lối đi,
làm sao có thể sống sót qua mùa đông giá lạnh nếu những lò sưởi trong học xá bỗng
dưng không còn đủ ấm. Kim sợ mình sẽ không chịu đựng nổi cái giá lạnh của tiết
trời và cả lạnh giá của tâm hồn.
Rồi nỗi uất ức, tủi thân của Kim lên đỉnh điểm khi không chỉ bị Giáo Sư cảnh báo việc khó có thể hoàn thành khóa học cao học tại Oxford trong vòng chỉ có một năm – điều này đối với sinh viên các nước có nền giáo dục phát triển còn rất khó khăn huống hồ gì Kim lại là sinh viên đến từ Việt Nam và còn nhập học trễ; Không chỉ là không thể làm thân và thích nghi với các bạn sinh viên cùng học xá, thậm chí là cùng phòng đến từ các nước Châu Á như: Yutaka đến từ xứ sở Phù Tang, Lệ Chi từ đất nước láng giềng Trung Quốc hay thậm chí là cả Thúy Hà – người bạn đến từ cùng đất nước Việt Nam đến học xá sau họ 4 tháng.
Không chỉ vậy, khi làm bài tập nhóm, các sinh viên bản
địa coi thường, không chịu cho các sinh viên quốc tế đến từ Châu Á hay Mỹ
Latinh cùng vào chung nhóm nên các sinh viên này phải tự tập hợp thành nhóm và
kết quả, dĩ nhiên, không hề cao, luôn phải nhận sự phê phán nghiêm khắc từ Giáo
sư. Điều này làm điểm số của Kim không cao, cũng sẽ ảnh hưởng đến mục tiêu hoàn
thành chương trình cao học trong 1 năm của mình. Kim rầu rĩ than thở cùng
Fernando, những mong tìm được sự an ủi, động viên từ anh, ngờ đâu, cái cô nhận
được là:“ Với ý nghĩ đó em đã tự liệt mình vào cái hạng làm gánh nặng cho người
khác. Nếu muốn được nhìn nhận, phải có lòng tự trọng chứ!” Và lòng tự trọng của
Kim bị tổn thương sau câu nói ấy, đến nỗi Kim từng nghĩ không bao giờ muốn nhìn
mặt Fernando Carvalho nữa.
Người thầy quái gở
Một ngày, khi Kim đang cuộn mình
trong học xá thì Fernando đến, mang theo nhiều sách vở, tài liệu và bắt đầu chuỗi
ngày làm gia sư bất đắc dĩ cho Kim. Kim đi từ ngạc nhiên, sang cảm động, rồi ấm
ức, tủi thân vì sự hà khắc, không dịu dàng và nghiêm khắc của “ông thầy” này.
Kim khâm phục cách truyền tải kiến thức rất thực tế, dễ hiểu, dễ tiếp thu, kiến
thức sâu rộng, khả năng tư duy của anh. Nhưng Kim cũng ấm ức, anh bắt Kim đọc
quá nhiều sách trong thời gian quá ngắn để tóm tắt lại cho anh. Kim tủi thân bởi
cách anh đối xử không dịu dàng, tâm lý. Kim khó chịu với cái cách Fernando kèm
cặp, kiểm soát cả thói quen ăn uống, ngủ nghỉ, sinh hoạt và việc anh kiểm soát
chế độ ăn uống của Kim. Kim bất lực lê thân xác khắp sân trường cùng anh chạy bộ,
tập thể dục để không bị anh càm ràm, đeo bám đến phát bực. Cô nàng hả hê khi thấy
bụng anh réo lên vì quá giờ ăn mà vẫn còn ở học xá kèm cô nàng học bài.
Cái tôi tự trọng quá cao trong Kim dần dà khuất phục trước một Fernando tài năng, quyết đoán, lạnh lùng mà độc đoán. Kim chuyển từ chán ghét sang chấp nhận việc anh xuất hiện với tần số càng ngày càng nhiều trong cuộc sống của cô. Kim không còn thấy một Fernando nói năng vô duyên, lạnh lùng chê bai cô như ngày đầu anh đến phòng cô và chê nó tơi tả. Anh chê cách cô bố trí căn phòng, chê cách cô học bài, chê kiểu tư duy bó hẹp, rập khuôn của cô. Anh cao giọng lên án việc “ Bên đây tụi con nít tiểu học đã được dạy cách học hiệu quả còn em lên đến cao học mới bắt đầu làm quen”. Nếu anh không tinh ý mà miễn cưỡng khen Kim khá tiếng Anh thì chắc anh sẽ bị Kim lườm đến rách mặt và nguyền rủa trong bụng đến tám đời. Kim cũng không còn thấy cái anh chàng khó ưa, đáng ghét luôn chọc ghẹo cô, dùng thân hình cao lớn, lực lưỡng, quyến rũ của mình chèn ép cô đến bật khóc, đến nỗi Kim vừa khóc vừa cà lăm mắng anh.
Dần dà, cả khu học xá của Kim còn
nhầm tưởng Fernando là bạn trai của Kim bởi tần suất xuất hiện dày đặc ở khu học
xá. Chẳng thế mà anh chàng Mỹ Latinh Mauricio vui tính, hài hước, luôn coi việc
săn đuổi các cô gái là việc làm thể hiện sức quyến rũ, bản lĩnh của mình - anh
chàng ra sức làm đầy bộ sưu tập bạn gái, bạn gái cũ suốt những tháng năm ở
Oxford, dù muốn tiếp cận làm thân với Kim cũng chùn chân khi nghĩ tới “bạn
trai” Fernando của Kim.
Vượt qua giới hạn
Nhờ sự nghiêmkhắc, độc đoán và sự kiên trì bên cạnh hỗ trợ cho Kim của ông thầy giỏi như Fernando mà Kim đã biết cách học tập, biết cách tìm kiếm, đọc, chắt lọc thông tin, biết cách làm một bài tiểu luận làm hài lòng Giáo sư. Không chỉ vậy, nhờ chế độ dinh dưỡng gắt gao, những bài tập thể dục hàng ngày mà Kim bé nhỏ xanh xao, vàng vọt, gầy gò những ngày đầu mới qua đã có da có thịt, có mỡ sẵn sàng đón những ngày đông giá. Kim đã có thể độc lập làm việc và học tập mà không cần sự giám sát của Fernando nữa.
Fernando trở về Bồ Đào Nha đón
Giáng Sinh cùng gia đình bỏ lại Kim ở Oxford một mình đón mùa tuyết đầu tiên
trong cuộc đời mình. Cũng vì háo hức xem tuyết rơi, đắm chìm trong những bông
tuyết lạnh luồn qua kẽ tay mà “tâm hồn nghệ sĩ” của “ai đó” đã ngâm mình quá
lâu trong tuyết và đón nguyên cơn cảm sốt cho những ngày đông giá rét một mình.
Cô đơn, trống trải, một thân một mình trong học xá chiến đấu với nhức đầu, cảm,
ho, sốt làm cho Kim quỵ ngã. Kim cô đơn. Kim tủi thân.
Sau tất cả, sau cả cái cuộc hẹn
hò vượt qua ranh giới của cái thư viện và bị Giáo sư Baddley phát hiện, họ nhận
ra họ cần nhau, hiểu nhau và đã xác lập quan hệ yêu đương. Họ yêu nhau như bao
đôi trai gái khác. Anh công tác xa ở Mỹ, ngoài giờ làm việc thì họ hẹn hò bằng
những email dài dằng dặc, những bài tập, bài tiểu luận, những con số, bảng biểu
thay họ giữ lửa yêu thương. Thành quả của những cuộc hẹn hò qua màn hình máy
tính là con số tròn trĩnh chỉ vừa đủ qua môn của Giáo sư Portlock tàn ác khi chỉ
mình Kim - Sinh viên duy nhất thi rớt môn của ông dám can đảm thi lại chỉ sau
hai tháng.
Chia cách để trở về
Rồi cô cũng thuận lợi hoàn thành luận văn tốt nghiệp cùng sự giúp đỡ tận tình của Fernando. Ngày Kim bảo vệ luận án thành công, cô vui vẻ hào hứng muốn chia sẻ cùng anh cả việc cô được Portlock mời làm trợ lý cũng chính là lúc họ hòa vào nhau trong cực đỉnh của hạnh phúc. Thế nhưng, khi mặn nồng đi qua, thứ mà Kim nhận được là thông báo anh nhận quyết định công tác 3 năm ở Mỹ để hoàn thành dự án mà Giáo sư giao cho.
Họ lặng lẽ xa nhau. Kim kiên quyết
tới cùng cắt đứt mọi liên lạc, phũ phàng chối bỏ mọi liên lạc từ anh. Cô chìm
vào vòng xoáy công việc. Cuộc sống quanh Kim khi không có anh bên cạnh không
quá vui vẻ, cũng chẳng nhạt đến nỗi cô điên cuồng trong nỗi nhớ anh quay quắt. Cô
nhức đầu với Vi Vi Le, cân nhắc với sự nhiệt tình, chu đáo của anh bạn đồng
nghiệp David Wilson.
Một đêm Giáng Sinh lạnh giá, theo
như hẹn ước “năm sau anh sẽ đón Giáng Sinh cùng em”, Fernando xuất hiện trước của
nhà Kim, một cách không ai ngờ. Và họ lại lao vào nhau, cuồng nhiệt và vẹn
nguyên như chưa từng cách xa.
Viên mãn
Sau tất cả mọi chia xa, mọi hiểu
lầm, họ nhận ra họ là định mệnh của nhau, sinh ra là để dành cho nhau và lẽ dĩ
nhiên phần đời còn lại của họ phải có bóng hình nhau. Fernando dẫn Kim về
Lisbol để ra mắt gia đình. Tuy khác biệt về văn hóa, ngôn ngữ nhưng may mắn là
Kim hòa nhập rất nhanh cùng gia đình anh. Thêm vào đó, sự thân thiện, ấm áp của
bố mẹ và anh em Fernando làm Kim cảm thấy họ thật sự là một gia đình. Khi
Fernando trở về sau chuyến công tác 3 năm thì họ cũng chính thức ở bên nhau – hợp
tình, hợp lý và hợp pháp.
Tưởng chừng mọi chuyện đã êm đẹp
thì Fernando - chàng trai hoàn hảo về cả công danh, sự nghiệp cũng như body quyến
rũ trong mắt các cô gái Tây phương lại chỉ là chàng trai “may mắn” khi quen được
con gái của bố mẹ Kim. Chính sự kiêu hãnh, sự khác biệt trong văn hóa hai bên
làm những ngày đầu có sự khó chịu, gay gắt giữa bố mẹ Kim và cả bố mẹ Fernando.
Tình yêu của hai người thêm một lần nữa bị thử thách.
Mạch truyện xuyên suốt, không quá kịch tính, không quá cao trào nhưng rất thật, rất nhân văn, rất đời. Tác phẩm khai thác một chủ đề khá mới mẻ,được xây dựng, khắc họa bằng chính những trải nghiệm, những quan sát tinh tế của tác giả đem lại rất nhiều cảm xúc cũng như bài học cho đọc giả trong lúc công nghệ thông tin, internet chưa tràn lan như bây giờ thì những chia sẻ về cuộc sống du học sinh nơi trời Âu là câu hỏi không có lời đáp của rất nhiều thế hệ học sinh nuôi giấc mộng du học. Chính vì thế mà tác phẩm này trở thành best seller, đem cái tên Dương Thụy đến gần hơn với công chúng.
Tác giả: Gấu Mẹ Vĩ Đại - Bookademy
Ảnh: Mai Anh - Bookademy
--------
Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn/
Tham gia Bookademy Team để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị, đăng ký CTV tại link: https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3
Kim là một cô gái Việt Nam đã cố gắng để giành học bổng sang học tại Oxford, do nhập học muộn nên cô có khả năng phải học hai năm trong khi học bổng chỉ là một năm. Kim đã gặp Fernando Carvalho trợ lý của giáo sư Baddley, ngay lần gặp đầu tiên cô đã than phiền về tình trạng của mình nhưng Fernando không mấy quan tâm.
Cuộc sống của Kim tại phương Tây bắt đầu với những khó khăn trong việc hòa nhập với môi trường, học tập với cường độ cao hơn, bị phân biệt do là dân châu Á. Khi Dương Thụy viết cuốn sách này đó là vào năm 2007 khi đấy Việt Nam và châu Á nói chung đều là những nước nghèo, con người ở đây cũng bị đánh giá thấp về năng lực. Đây cũng là một điều tất yếu bởi khi đó có lẽ sự thật đúng là như vậy khi mà các nước phương Tây đã đi trước chúng ta hàng bao nhiêu năm.
Ở Việt Nam Kim cũng là tiểu thư gia đình khá giả, được chiều chuộng, cũng có năng lực so với các bạn khác. Tuy nhiên sang đây là một môi trường mới với những bạn học đều là những người xuất sắc nên có lẽ sự tự ti, con người nhỏ bé của Kim lại trỗi dậy, cô gái tự tin ở Việt Nam có lẽ đã biến mất. Kim tự nhủ là sẽ cố gắng để hoàn thành chương trình Thạc sĩ trong vòng một năm nhưng cô cũng là cô gái bị cuốn bởi sự lười biếng, cũng thích ngủ nướng, cũng thích lười biếng. Đối với mình một Kim như vậy là bình thường vì khi đến một môi trường toàn nhân vật xuất sắc thì ai cũng tự ti, miệng nói quyết tâm nhưng để làm được đâu phải dễ dàng, chúng ta cũng đều dễ bị trôi đi những quyết tâm ban đầu. Có lẽ Kim may mắn vì Fernando đã luôn bỏ thời gian, công sức giúp Kim rèn luyện cả cơ thể, cả học hành, giúp Kim dần học được cách nghiên cứu học tập giống như sinh viên ở đây.
Không biết từ bao giờ nhưng khi họ dần ở bên nhau, dù chủ yếu thời gian là học hành và Fernando quát mắng, mỉa mai Kim vì những thói xấu của cô nhưng tình cảm có lẽ đã nuôi dưỡng để họ dần cảm thấy cuộc sống của mình là gắn liền với đối phương. Kim có nhiều thói xấu như bừa bộn, ỷ lại, lười, nhưng cô cũng không phải là người không cố gắng bởi Fernando dù là trợ lý của giáo sư nhưng nếu Kim không muốn, lười, bất cần thì chẳng ai quản được việc cô muốn làm gì. Bởi có Fernando luôn ở bên giúp đỡ nên cô cũng có chút ỷ lại vào anh, cũng sợ không có anh cô chẳng làm được gì. Nhưng thực tế Kim cũng đâu phải là không có khả năng khi mà một năm Fernando sang Mỹ lập nghiệp cô đã hoàn thành tốt vai trò của trợ lý, sau này hoàn toàn được công nhận bởi chính vị giáo sư khó tính nhất.
Fernando là chàng trai Bồ Đào Nha, có chút đồng cảm với Kim vì so với nước Anh thì Bồ Đào Nha cũng là nước kém hơn nên cũng bị phân biệt chủng tộc, cũng tự ti vì bản thân. Anh là kiểu người rất cố gắng hoàn thiện, luôn phấn đấu. Mẫu soái ca của nhiều cô gái, nhưng anh cũng là người rất lý trí, tự tin, thỉnh thoảng thích móc mỉa có thể là ưu điểm hoặc khuyết điểm đối với những người khác.
Tình yêu của Kim và Fernando không có nhiều cao trào, không phải kiểu yêu đương sống chết, chắc nó giống mối quan hệ kiểu quen thuộc, ngưỡng mộ, hòa hợp.