Trong cuộc sống của chúng ta đôi khi chúng ta luôn có cảm giác bộn bề với lo toan công việc, cơm áo gạo tiền . Khi có thời gian rảnh chúng ta đặc biệt là những người trẻ thường chọn đến những trung tâm thương mại để vui chơi, những quán cà phê có không gian đẹp để có những bức hình tự sướng đẹp và đưa chúng lên mạng xã hội hay ngồi say mê với những trò chơi online .Vậy thì hãy thử dùng một vài giờ thời gian rảnh rỗi để có thể đọc qua quyển sách Chiếc lá cuối cùng của nhà văn Ohenry do nhà xuất bản văn học phát hành để có thể hiểu thêm về cuộc sống mà những nhân vật trong tiểu thuyết đã trải qua để từ đó rút ra cho bản thân một định hướng mới hơn về cuộc sống quá nhiều lo toan hiện nay.

Tiểu thuyết lấy bối cảnh ở khu Greenwich village, Manhattan, thành phố New York, Hoa kỳ. Chuyện kể về hai người phụ nữ tên sue và johnsy sống ở đó và nhân vật sẽ tạo nên nhiều điều của câu chuyện cụ behrman cũng sống ở đó nhưng cụ Behnman lại là một họa sĩ cả đời khao khát vẽ được một tác phẩm để đời nhưng vẫn mãi chẳng thể thực hiện được. Vào mùa đông năm ấy johnsy bị bệnh phổi rất nặng nhưng ngặt nghèo thay lại nghèo túng đến nỗi rơi vào mức tuyệt vọng và cô vẫn luôn nghĩ rằng khi lá thường xuân cuối cùng rơi xuống cũng là lúc cô kết thúc cuộc sống của mình. Cụ Behnman biết được điều đó nên cụ đã thức suốt đêm mưa bão để hoàn thành tác phẩm của mình về chiếc lá thường xuân để giữ lại hi vọng cho johnsy. Sau đêm vẽ mưa bão đó cụ Behnman bị bệnh phổi sưng nặng đã qua đời , đến khi Johnsy hết bệnh thì Sue mới kể lại mọi chuyện cho cô và về bí mật của chiếc lá thường xuân kia.



Câu chuyện về chiếc lá cuối cuối cùng:

Câu chuyện chiếc lá cuối cùng truyền cảm hứng cho người đọc cảm thấy thấu cảm hơn về tình đời tình người và cũng nhấn mạnh một thông điệp rõ ràng “nghệ thuật có giá trị khi hướng đến con người” và qua đó có thể nhà văn Ohenry đã thành công trong việc phân tích tâm lí của ba nhân vật và khắc họa chúng rõ nét để không làm khó và buộc người đọc phải đi tìm kiếm mà có thể cảm nhận được ngay . Hai chi tiết đắt nhất của câu chuyện mà nhà văn Ohenry xây dựng có thể coi là mạch cảm xúc của câu chuyện khiến cho người đọc có thể đọc mà không nhàm chán ,càng đọc càng sâu sắc có thể tìm ra được cái tình mà vốn dĩ ở xã hội đời thực đang dần lu mờ bởi những vật chất và sự nặng nề của mỗi người mà không biết giải tỏa cùng ai.

Ngay từ đầu chuyện người đọc sẽ cảm nhận rõ ràng hơn Johnsy đã mạnh mẽ và lạc quan đối mặt với bệnh tật nhưng rồi dần tuyệt vọng và trong tâm trí đã buông xuôi ,phó mặc mạng sống cho chiếc lá thường xuân cuối cùng và khi chiếc lá lìa cành cũng là lúc ý chí của cô đã thất bại trước nghịch cảnh nhưng nhà văn Ohenry đã tạo ra một điểm sáng để khiến người đọc không thất vọng mà càng muốn đi sâu hơn xem liệu chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Chi tiết cụ Behnman thức giữa đêm mưa bão để vẽ chiếc lá thường xuân là sự xoay chuyển tình thế khiến người đọc bất ngờ và cảm thấy nhẹ nhõm hơn về sự sống của Johnsy nhưng lại đưa người đọc một sự xúc động mà dường như người đọc nếu tinh ý thì chắc hẳn đã đoán được cụ Behnman sẽ gặp một điều gì đó sau một đêm đánh đổi tính mạng của mình để dành lại mạng sống cho johnsy.sau khi, johnsy khỏi bệnh thì Sue đã nói cho cô ấy về sự hi sinh của cụ Behnman và chiếc lá thường xuân cuối cùng kia là mạng sống mà cụ Behnman muốn dành lại cho Johnsy đọc đến đây ắt hẳn nhiều người sẽ có một chút gì đó cảm động và khao khát trong xã hội thực tại này cần lắm đâu đó tình yêu thương giữa người và người. Nhưng về cái chết của cụ Behnman người đọc lại có một luồng cảm xúc đan xen đó là trách Johnsy chính vì sự tuyệt vọng của mình mà lại dẫn đến sự hi sinh của cụ Behnman. Nhưng chính người họa sĩ già đó đã hi sinh mạng sống của mình trong một đêm mưa gió để vẽ nên một kiệt tác để đời mà ông hằng ao ước mà chính bản thân ông khi bắt tay vào vẽ cũng không hề có tư tưởng đó .Có thể thấy Ohenry rất tài năng khi lấy tác phẩm để đời của cụ Behnman chính là liều thuốc cho Johnsy một mạng sống , điều  đó truyền tải một thông điệp rõ ràng nghệ thuật chân chính là phục vụ cho con người, và là sợi dây liên kết giữa tình người với nhau điều mà tác giả mong muốn người đọc sẽ cảm thấy ấm lòng hơn khi tìm được điều luôn thiếu thốn trong cuộc sống thực tại ở tác phẩm của ông.

Điều cảm thấy quan tâm ở đây là làm sao Johnsy có thể quên được cái chết của cụ Behnman và là câu hỏi của mà tin hẳn rằng nhiều bạn đọc cũng cảm thấy nghi vấn, ở đây sự kích thích người đọc lại được Ohery tạo ra một lần nữa khi ông đã giải thích rằng Sue biết ơn ông cụ và cho bạn mình thấy rằng bằng chính ý chí mà cụ Behhnman đã truyền cho Johnsy để cô vượt qua cái chết sống nghị lực hơn, tin vào cuộc đời hơn , mong muốn được sống hơn và sự trường tồn bất tử của chiếc lá cuối cùng.

Lý do em chọn tác phẩm này bởi vì tác phẩm đề cập đến hai vấn đề mà em cho rằng trong cuộc sống này rất khó có thể thấy được khi mà chúng ta ngày càng bội thực với sự xô bồ của cuộc sống thì đâu đó chính bản thân chúng ta tìm cho mình một khoảng lặng để cảm nhận những điều dung dị mà chúng ta khó có thể bắt gặp ngoài kia. Có thể xem chiếc lá cuối cùng là bức thông điệp màu xanh về sự sống mạnh mẽ của con người và tình thương giữa người với người, em muốn thông qua tác phẩm này truyền tải cho các bạn trẻ ý chí, nghị lực và không được buông xuôi trước số phận và đâu đó cũng để họ cảm nhận được tình cảm con người tuyệt vời hiện hữu trong tác phẩm. Thực chất qua tác phẩm em cũng giới thiệu cho người đọc Johnsy cũng có mơ ước và cô vẫn luôn ấp ủ để hiện thực nó là cô muốn vẽ vịnh Na-plo đó là lí do mà giai đoạn đầu cô đã gắng sức mình để chiến đấu với bệnh tật và cuộc sống khắc nghiệt của mình. Em mong muốn kêu gọi tình thương giữa con người và con người, nghị lực mạnh mẽ không đầu hàng trước số phận.

Qua đó các bạn đọc sẽ cảm nhận và có niềm tin hơn với cuộc sống thực tại thông qua một cuốn tiểu thuyết rất nhân văn này. Và cuốn sách phần nào thể hiện rõ ràng sự liên  kết giữa sách và cuộc sống, không phải dùng để giải trí mà để người đọc tìm được sự an yên, sự tin tưởng vào cuộc đời và có thêm sức sống hơn. Và hơn hết tác phẩm này cho em thấy rõ sự sống của con người là đáng quý biết bao, chiếc lá vẫn tồn tại, vẫn tươi xanh mặc cho bao nhiêu giông bão vùi dập. Dư âm của người đọc và sự sinh tồn của chiếc lá thường xuân có thể coi là sợi dây mà tác giả tạo ra để kết nối con người và con người và chất trường tồn của tác phẩm chính là sự sinh tồn không bao giờ mất của chiếc lá cuối cùng để cho bạn đọc sẽ mạnh mẽ hơn và yêu cuộc sống hơn, trân trọng cuộc đời và vươn lên nghịch cảnh.

Một triết lí về nghệ thuật chân chính:



Bài học của cuốn tiểu thuyết của Ohenry thể hiện rõ ràng triết lí “nghệ thuật chân chính là nghệ thuật phục vụ cho cuộc sống”. Như vậy, qua đó sẽ thấy tác giả chứng minh điều đó qua hành động của cụ Behnman người nghệ sĩ già sẵn sàng hi sinh mạng sống của mình để tạo nên tác phẩm nghệ thuật để cứu một cô gái trẻ . Bài học ở đây là nhắc nhở bạn đọc sống là phải cho đi, con người đối với nhau bằng tình cảm ,cái tình giữa người với người và triết lí nhân sinh trong cuộc sống mang đến cho bạn đọc bài học sâu sắc để có thể thấu cảm hơn với cuộc sống của bản thân mình và những khó khăn đang còn bỏ ngõ phía trước mà chúng ta gặp phải.

Trong học tập và cuộc sống chúng ta khi còn ngồi trên ghế nhà trường chắc hẳn cũng đã được học qua tác phẩm này, cuốn sách giúp chúng ta nhận thức được trong học tập cũng như cuộc sống dù có khó khăn tới đâu thì chúng ta phải có ý chí, nghị lực để đối mặt để vượt qua và trong cuộc sống nói riêng nó cuốn sách giúp chúng ta hiểu hơn về tình cảm giữa con người với con người từ đó đối xử với nhau bằng tình tình cảm trước tiên và hiểu được cuộc sống là phải cho đi thì ắt hẳn điều tốt đẹp hơn sẽ đến với mình. Câu chuyện phần nào cho ta hiểu được ước mơ của chúng ta là có thể thành hiện thực nếu chúng ta đặt cả cái tâm và làm vì tấm lòng thương người giống như cụ Behnman và ý chí để đạt được giấc mơ của mình như Johnsy, hơn hết khi gấp cuốn sách lại nó sẽ đọng lại trong ta một chút gì đó để nhắc nhở bạn đọc về nhân sinh trong cuộc sống.

Cuốn sách mang giá trị nghệ thuật nhân văn sâu sắc, hoàn toàn chạm đến trái tim người đọc dù là tiểu thuyết nhưng vẫn có những ý nghĩa áp dụng vào thực tiễn cuộc sống và giúp cho bạn đọc tạm thời quên đi cái lo toan của cuộc sống thường nhật, cảm thấy ấm lòng hơn, trân quý cuộc sống này hơn và nghị lực hơn trước những giông bão trên đường đời mà cuốn sách đã truyền tải rõ ràng nhất qua các nhân vật.

Văn hóa đọc và những điều làm ta thay đổi từ sách:



Các bạn trẻ ngày nay khác với ngày xưa rất nhiều, họ được tiếp cận với nền công nghệ tiên tiến hơn, được tiệm cận hơn với cuộc sống mà công nghệ đang phát triển mạnh và dần thay thế những giá trị cốt lõi của cuộc sống. Chúng ta có thể bắt gặp các bạn trẻ ngoài các hàng quán cà phê cùng say sưa với những chiếc điện thoại thông minh, hay trong những phòng game hay những buổi đi chơi ở các trung tâm thương mại lớn, những buổi ca nhạc hội. Nhưng buồn thay nhà sách lại thưa thớt hơn nhiều năm về trước và giờ đây cũng chỉ cần một cú nhấp chuột là mọi người có thể xem được bất kì loại thông tin nào.

Giới trẻ hiện nay đang nghiêng vể đọc những câu chuyện có yếu tố tình yêu hay còn gọi là ngôn tình xuất phát từ các tác giả trung quốc, nhưng họ lại quên mất đi có những tác phẩm nếu như đọc và nghiền ngẫm về cuộc sống thì cái mà họ thu về sẽ là rất nhiều so với số tiền bỏ ra mua một cuốn sách, giới trẻ ngày nay họ thích đọc sách mạng hay họ thích đọc những cuốn sách mang tính chất “mì ăn liền” đọc xong là thôi không đọng lại và qua cuốn sách đó nó truyền tải cho ta những thông điệp gì quan trọng.

Mong muốn của bản thân tôi là các bạn trẻ những người còn cần thời gian để trải nghiệm cuộc sống, còn thời gian để đối mặt với những khó khăn thì nên tìm cho mình những đầu sách hay có ý nghĩa qua cuốn sách đó có thể hiểu người viết muốn truyền tải thông điệp gì đến cho ta và sau khi đọc một cuốn sách ta có thêm những hiểu biết gì về cuộc sống và áp dụng nó vào cuộc sống như thế nào. Làm sao cho sách thực sự phục vụ cho cuộc sống và mối quan hệ giữa sách và cuộc sống là mối quan hệ gắn kết nhằm truyền tải cho bạn đọc những điều bổ ích.

Một kết thúc nhân văn và đầy bài học về tình người:



Chiếc lá cuối cùng vẫn là một dấu ấn đáng yêu mà sâu sắc trong lòng bạn đọc trên thế giới. Mãi đến sau này lớn hơn rồi, mình mới mượn cuốn này từ thư viện về và đọc hết các tác phẩm còn lại là anh chị em của Chiếc lá cuối cùng, đó vẫn là những tác phẩm mang đậm nét bút của O. Henry, chút hài hước, chút bất ngờ và cũng đầy đau thương. Đôi lúc tôi chợt nghĩ, liệu chiếc lá ấy có giống thật đến mức Johnsy mất đi khả năng phân biệt thật giả. Là do cô bệnh tật yếu ớt nên không nhìn được rõ, hoặc giả như, biết đâu cô nhận ra được, nhưng chính lòng cô lại hy vọng nó là thật nhiều hơn, để tự nhóm lên cảm xúc quyết tâm, bền chí muốn sống, muốn vượt qua cực hạn của bản thân? Trên tất cả hãy tìm đến tác phẩm và thưởng thức nó để thấy cuộc đời này đẹp biết bao, vui vẻ biết bao, những con người trao nhau tình người ấm áp là cái hay nhất mà tác phẩm có được. Triết lí về một vấn đề tác giả đề cập rất đúng đắn “nghệ thuật phục vụ cho cuộc sống và con người , nghệ thuật không phải xa hoa, hào nhoáng, xa cách mà nó là thứ thực dưỡng nuôi sống tâm hồn khô héo của mỗi người."

Tác giả: Đình Tú -  Bookademy 

--------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link:https://www.facebook.com/bookademy.vn

Tham gia cộng đồng Bookademy để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị, đăng ký CTV tại link: https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3

Xem thêm

"Chiếc lá cuối cùng" kể về câu chuyện của hai cô gái trẻ tên là Sue và Johnsy. Hai người thuê một căn phòng nhỏ sống chung với nhau tại New York. Johnsy - một cô gái mang trong người căn bệnh lao và đang dần tin rằng cô sẽ chết khi chiếc lá cuối cùng trên cây bên ngoài cửa sổ sẽ rơi xuống. Sue, người bạn thân thiết của cô, cố gắng an ủi và khích lệ Johnsy bằng mọi cách. Trong khi đó, một họa sĩ già tên là Behrman, sống ở tầng dưới của họ, luôn ao ước vẽ được một kiệt tác nhưng chưa bao giờ thực hiện được. Một đêm, khi chiếc lá cuối cùng đang lung lay trên cành, Behrman quyết định vẽ một chiếc lá giả trên tường để giúp Johnsy có niềm tin sống. Nhưng hành động này đã khiến ông phải trả giá bằng mạng sống của mình.

Truyện "Chiếc lá cuối cùng" là một tác phẩm mang đậm phong cách của O.Henry, với những đường nét tinh tế, hài hước và lãng mạn. Truyện không chỉ thể hiện sự hy sinh cao cả và tình bạn chân thành của Behrman và Sue dành cho Johnsy, mà còn là một bài ca ngợi sức mạnh của niềm tin và ý chí. Johnsy đã vượt qua được bệnh tật nhờ có chiếc lá cuối cùng làm biểu tượng cho hy vọng và ước mơ. Behrman đã hoàn thành được kiệt tác của đời mình nhờ có chiếc lá cuối cùng làm biểu tượng cho nghệ thuật và lòng nhân ái. Truyện cũng cho thấy sự đối lập giữa cái chết và sự sống, giữa sự tuyệt vọng và lạc quan, giữa cái thật và cái giả.

Tôi cho rằng "Chiếc lá cuối cùng" là một truyện ngắn hay và ý nghĩa, không chỉ mang lại cho người đọc những phút giây thư giãn và thưởng thức nghệ thuật, mà còn khơi gợi những suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống và con người. Truyện đã gửi gắm cho chúng ta một thông điệp quý giá: Hãy luôn tin vào bản thân và theo đuổi ước mơ của mình, dù có gặp bao khó khăn và thử thách. Vì chỉ có niềm tin mới có thể làm nên những điều kỳ diệu.


Thật tuyệt vời khi đọc cuốn này. Hình thức đã đẹp rồi, nội dung còn rất hấp dẫn, qua ngòi bút và tấm lòng của nhà văn, đặc biệt là nghệ thuật đảo ngược tình huống hai lần. O. Henry là cây bút truyện ngắn có bút lực dồi dào của Mỹ. Ông nổi tiếng với những tác phẩm có kết thúc bất ngờ, những tình huống ngẫu nhiên, pha trộn chất mỉa mai châm biếm và giọng điệu thương cảm, xót xa khi viết về những người lao động bình thường, những con người sống dưới đáy của một xã hội xa hoa, giàu có. Truyện ngắn của O.Henry nổi tiếng là dí dỏm, dễ hiểu, giàu tình cảm và luôn có những cái kết bất ngờ một cách khéo léo. Bạn có thể tìm thấy trong văn chương O.Henry những tội phạm, thế giới của người vô gia cư, cuộc sống phiêu lưu của những kẻ cao bồi hay dòng người đi tìm vàng cho đến cuộc sống giàu sang của thành phố New York. Bạn sẽ bị cuốn đi bởi những bi kịch có vẻ rất ngẫu nhiên trong đời sống, đến những mối tình ngang trái hay những tình yêu đầy bất ngờ. Bạn sẽ ngạc nhiên khi vừa đọc một câu chuyện có vẻ như bông đùa về tình yêu, về lòng tốt - bởi một sự ngẫu nhiên rất bi hài, thì lại cũng gặp những áng văn khác đầy cảm động về lòng bao dung của con người. Tiêu biểu như “Chiếc lá cuối cùng” - tác phẩm cảm động này được dịch ra rất nhiều thứ tiếng, có mặt trong nhiều cuốn sách giáo khoa tại nhiều trường học trên thế giới.

Tôi rất ấn tượng với cách O.Henry xây dựng nên những nhân vật đáng yêu và sống động trong truyện. Johnsy là một cô gái nhạy cảm và yếu đuối, nhưng cũng có niềm đam mê với nghệ thuật. Sue là một người bạn tốt và chung thủy, luôn sẵn sàng hy sinh cho Johnsy. Behrman là một họa sĩ già có tâm hồn nghệ sĩ và lòng nhân ái cao cả. Những mối quan hệ giữa họ được thể hiện qua những chi tiết nhỏ nhưng đầy ý nghĩa, ví dụ như khi Sue cho Johnsy uống súp gà, khi Behrman chăm sóc cho Sue khi cô bị ốm, hay khi Behrman vẽ chiếc lá cuối cùng trên tường để Johnsy có thể sống sót.

Tôi cũng rất thích ý tưởng của truyện, là sự hy sinh vì tình bạn và niềm tin vào cuộc sống. O.Henry đã khéo léo tạo ra một kết thúc bất ngờ khi tiết lộ rằng chiếc lá cuối cùng không phải là lá thật mà là lá được Behrman vẽ lên. Đó là một kiệt tác của anh ta, không chỉ về mặt nghệ thuật mà còn về mặt nhân đạo. Ông đã dùng hết sức lực và sinh mệnh của mình để tạo ra một kì tích cho Johnsy. Ông đã cho Johnsy một lý do để sống và để yêu cuộc sống hơn. Đó là một thông điệp rất đẹp và ý nghĩa về giá trị của tình bạn và sức mạnh của niềm tin.

Tóm lại, "Chiếc lá cuối cùng" là một truyện ngắn hay và ý nghĩa, không chỉ mang lại cho người đọc những phút giây thư giãn và thưởng thức nghệ thuật, mà còn gửi gắm những bài học quý giá về cuộc sống. Tôi rất khuyên các bạn nên đọc truyện này nếu có dịp. Tôi tin rằng bạn sẽ không thất vọng với tài năng của O.Henry và sự lôi cuốn của truyện.


"Chiếc lá cuối cùng" là một trong những truyện ngắn nổi tiếng nhất của O.Henry, một nhà văn Mỹ chuyên viết về cuộc sống đô thị và những bất ngờ trong số phận con người. Truyện kể về câu chuyện của hai cô gái trẻ, Sue và Johnsy, sống chung trong một căn phòng thuê ở New York. Johnsy mắc phải bệnh lao và tuyệt vọng vì cho rằng cô sẽ chết khi chiếc lá cuối cùng trên cây gần cửa sổ rơi xuống. Sue, người bạn thân thiết của cô, cố gắng động viên và tìm cách giúp đỡ Johnsy. Trong lúc đó, ở tầng dưới, một họa sĩ già nghèo tên Behrman, luôn mơ ước vẽ được một kiệt tác, quyết định hy sinh bản thân để thực hiện ước mơ của mình và cứu sống Johnsy.

Truyện "Chiếc lá cuối cùng" là một tác phẩm đậm chất nhân văn và lãng mạn, thể hiện sự quan tâm và yêu thương giữa những người bạn, cũng như sự hy sinh cao cả và đẹp đẽ của nghệ thuật. O.Henry đã dùng ngôn ngữ đơn giản nhưng giàu hình ảnh và biểu cảm để miêu tả những cảm xúc khác nhau của các nhân vật: từ nỗi buồn và tuyệt vọng của Johnsy, sự lo lắng và quyết tâm của Sue, cho đến sự kiên nhẫn và quả cảm của Behrman. Đặc biệt, O.Henry còn sử dụng kỹ thuật "đảo lộn kết cục" (twist ending) để tạo ra một bất ngờ lớn cho người đọc khi hé lộ bí mật đằng sau chiếc lá cuối cùng.

Truyện "Chiếc lá cuối cùng" không chỉ là một câu chuyện hay và ý nghĩa, mà còn là một bài học về niềm tin vào cuộc sống và sức mạnh của nghệ thuật. Truyện khuyến khích chúng ta phải luôn hy vọng và chiến đấu với bệnh tật, khó khăn và nghịch cảnh. Truyện cũng gợi cho chúng ta suy nghĩ về giá trị của tình bạn và tình yêu, về sự tự do và trách nhiệm của nghệ sĩ, về ý nghĩa của cái đẹp và cái thiện trong cuộc sống. Truyện "Chiếc lá cuối cùng" là một kiệt tác của O.Henry và là một trong những truyện ngắn hay nhất thế giới.


Hẳn không ai trong chúng ta xa lạ với câu chuyện này ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường. Một tác phẩm của nhà văn O. Henry với những tình tiết truyện độc đáo và ý nghĩa nhân văn thấm đẫm tình người. Câu chuyện kể về những hoạ sĩ nghèo Sue, Johnsy và cụ Berhman, những con người vốn không máu mủ ruột già nhưng lại thân thiết và yêu thương nhau như người thân trong gia đình. Cô hoạ sĩ trẻ Johnsy không may mắc bệnh viêm phổi, khiến cô mất niềm tin vào sự sống. Johnsy xem những chiếc lá thường xuân đang bám víu trên những mảng tường phủ đầy rêu là “thước đo cuộc sống”. Trong giai đoạn khó khăn đó, mọi người đều dành những yêu thương và lo lắng cho Johnsy, Sue thương Johnsy đến mức “khóc ướt cả một tấm khăn trải bàn Nhật Bản”. Rồi một đêm mưa bão ập đến, cứ ngỡ rằng chiếc lá cuối cùng còn sót lại trên cây sẽ rụng nhưng kì diệu thay, nó vẫn cố gắng chống chọi với cơn bão đêm qua. Johnsy nhìn chiếc lá đó thật lâu, và cuối cùng đã yêu đời trở lại. Nhưng lúc đó cô lại không biết rằng, chiếc lá đó chỉ là bức tranh do cụ Berhman vẽ trong đêm mưa bão, để rồi cụ ra đi cũng vì căn bệnh viêm phổi. Bức tranh mà cụ vẽ xứng đáng được coi là một kiệt tác. Đọc văn của O. Henry mình học được cách yêu thương con người hơn, biết đồng cảm và sẻ chia với mỗi số phận hơn.