Rằng,
để hiểu được giọt nước mắt, chia sẻ được niềm vui, bước qua những rào cản, truyền
cảm hứng và niềm tin bước tới trên đường đời, người ta cần bắt đầu từ trái tim
và đến với trái tim. Rằng, nếu nếu những cái gai làm cho hoa hồng thêm quý giá, người ta cần nhận ra đâu
là cái tạo nên những giá trị đích thực của cuộc đời mình.
Câu chuyện từ trái tim
là cuốn sách chọn lọc và giới thiệu những câu chuyện ngắn đặc sắc nhất, mà ở đó
độc giả có thể tìm thấy sự đồng cảm, đem lòng yêu thương, lòng nhân ái của mình
đến tất cả mọi người. Cuốn sách bao gồm 70 câu chuyện nhỏ. Mỗi câu chuyện nhỏ ấy
không dài quá mười trang sách. Thế nhưng nó để lại trong lòng người đọc những cảm
xúc nhất định. Đó là sự nhớ nhung của con cái về chính bố mẹ của mình. Đó là sự đồng cảm của những ông bố, bà
mẹ về tình cảm dành cho con cái. Đó còn là sự trân trọng và cảm động về lòng tốt
của con người trong xã hội.
Những
câu chuyện về tình yêu thương…
Trong 70 câu chuyện nhỏ
được tuyển chọn ấy, những câu chuyện về cha mẹ chiếm một số lượng khá lớn. Điểm
chung của những bậc cha mẹ ấy, dĩ nhiên là tình yêu thương con vô bờ bến. Dù
cách thể hiện tình yêu của mỗi người là khác nhau.
Ở đó,
Có người cha không thể
nói với con trai những điều hoa mỹ. Dù những lời ông nói với con thật vụng về
và cũ rích. Nhưng, đó là tất cả. Ngày đầu tiên con đi mẫu giáo, ngày ông đưa
con đến trường đại học và cả ngày tiễn con trước hành trình đến Pháp, ông luôn
muốn nói với con, động viên con một điều gì đó. Thế mà ông chỉ có thể lẩm bẩm “Ba mong con khỏe”.
Đã bao lần rồi nhỉ? Một đứa con trai tốt nghiệp và một đứa con gái lập gia đình. Chúng tôi đã làm tất cả những gì trong những ngày lễ của chúng. Nhưng chúng tôi đã không nói được với các con rằng đối với chúng tôi, các con là tất cả, hoặc dặn dò về tất cả có thể xảy ra trong tương lai.
Có người cha, trong ví
cất sáu tờ năm mươi đô la, vì biết đứa con gái sắp về nhà. Bằng một cách nào
đó, cha luôn xoay xở được mọi vấn đề tài
chính trong gia đình. Dù có lúc chỉ kiếm được hai đô một ngày, nhưng đứa con
luôn được “chăm lo đầy đủ”.
- Làm
sao ba có thể xoay xở để có đủ tiền chữa trị khi con nằm viện?
- Ôi,
đâu có đến nỗi tệ. Ba xoay xở dễ dàng ấy mà.
Có một người cha thích
ngồi trong bóng đêm vì có đứa con gái 18 tuổi bỏ nhà theo người yêu. Người cha ấy
đã vỡ òa trong tiếng nấc khi đứa con khác chạm vào vai ba “Ba ơi, đó không phải
là lỗi của ba”.
“Ba đã làm gì sai hả con? Tất cả những gì ba
mong muốn là nuôi các con thành người. Tại sao chị con lại không thể đợi được
cơ chứ?
Có người cha dạy con
mình những điều giản dị.
Rằng
ước mơ phải từ sự khao khát sâu thẳm trong trái tim, vì chỉ có như vậy, rào cản
mới nằm dưới chân ta.
Rằng
để hiểu trái tim, cần phải hiểu bản thân
mình.
Rằng
mỗi người tự quyết định mình chứ không phải ai khác.
Rằng
bạn được sinh ra và có mục đích, đó là điều vĩ đại.
Rằng
hãy cao thượng và đứng ở vị trí cao hơn.
…
Và, có những người mẹ,
cứ thập thò ở cửa phòng con trai. Vì mãi chẳng thể nói rằng “Mẹ rất yêu con. Mẹ
yêu con bằng cả tấm lòng.”
Có những người mẹ luôn
lắng nghe. Từ khi con bé nhỏ và mong manh, khi chúng lớn thêm một chút, khi
chúng trở thành người lớn, đến khi chúng có những đứa con, mẹ vẫn luôn lắng
nghe.
Có người mẹ luôn hỏi
con đi đâu, khi nào về. Mẹ dạy dỗ, thậm chí bắt ép con tự lập. Mẹ không bao che
với lỗi lầm của con. Mẹ phải đấu tranh để nói không với những đòi hỏi vô lí của
con. Đối với mẹ đó là cuộc đấu tranh khó khăn nhất trong cuộc đời. Nhưng tất cả,
là vì “Mẹ yêu con”.
Thiên
thần của con sẽ hát cho con nghe,
và
cũng sẽ mỉm cười với con hằng ngày,
và
con sẽ cảm nhận tình yêu của thiên thần và con sẽ hạnh phúc.
Thiên
thần của con sẽ dạy cho con những lời ngọt ngào và đẹp đẽ nhất mà con đã từng
nghe, và với sự kiên nhẫn đặc biệt, thiên thần sẽ dạy con nói.
Thiên
thần của con sẽ đặt hai bàn tay của con lại với nhau, và sẽ dạy con cách cầu
nguyện.
Thiên
thần của con sẽ bảo vệ con, ngay cả điều đó nguy hại đến tính mạng của người.
Tên
của thiên thần của con rất quan trọng, con sẽ gọi thiên thần của con là:
MẸ
Và cả những đứa con nữa.
Có những đứa con may mắn, được nuôi dưỡng, lớn lên bằng tình thương và dùng
tình thương đối xử với cha mẹ. Tuy nhiên có những đứa vẫn chưa kịp nói với cha
mẹ câu yêu thương. Có đứa con nổi loạn, làm cha mẹ buồn rầu. Có những đứa con
kém may mắn hơn, mãi cho đến sau khi cha mẹ qua đời, họ mới nhận ra. Rằng mình
chưa từng nói yêu cha mẹ, chưa từng nói cảm ơn cha mẹ, cảm ơn vì những điều nhỏ
nhất cha mẹ đã dành cho chúng con. Chúng ta vô tư nhận tất cả từ cha mẹ. Vì
chúng ta cho đó là điều đương nhiên.
Nhưng, bạn của tôi ơi,
ít nhất, hãy một lần nói câu cảm ơn cha mẹ. Ít nhất một lần, hãy nói với họ rằng
bạn yêu họ. Nếu những điều tưởng chừng đơn giản ấy khó nói trực tiếp đến vậy,
thì ít nhất hãy một lần, viết cho hai bậc sinh thành ấy một lá thư, bạn nhé.
Con muốn nói với ba, vì những gì ba đã làm cho con, rằng cuộc đời của con từ khi đó đến bây giờ thật tuyệt vời. Con yêu ba vô cùng.
Những câu chuyện truyền cảm hứng…
Đó là cảm hứng về cho
và nhận. Có cô giáo tặng cho học trò cặp mắt kính vì cô nhìn ra mắt học trò
không tốt.
Thế
rồi cô nói với tôi những lời nồng hậu nhất mà chưa ai khác từng nói với tôi: “Một
ngày nào đó em sẽ mua kính cho một cô bé khác.”
Cô
nhìn tôi như một người cho. Cô làm tôi thành người có trách nhiệm. Cô tin tôi
có thể có một cái gì đó để trao cho người khác. Cô chấp nhận tôi như thành viên
của cùng một thế giới mà cô đang sống. Tôi bước ra khỏi phòng, giữ chặt kính
trong tay, không phải như kẻ vừa nhận một món quà mà như người chuyển tiếp món
quà ấy cho kẻ khác với tấm lòng tận tụy.
Thế đấy, có đôi lúc
chúng ta muốn cho đi, nhưng lại không biết
cho đi thế nào. Cô giáo ấy có lẽ đã dạy chúng ta một cách, vừa trao vật chất, vừa
trao tình người và để những điều tốt đẹp có thể
kéo dài ra mãi. Cô còn cho ta thấy cái ý nghĩa cao cả của cho và nhận.
Đó là câu nói “Này cậu!
Đúng là cậu đấy.” của Thầy mà một cậu học trò không biết mục đích sống của mình
là gì, “một kẻ buông xuôi” chính hiệu lại trở thành cầu thủ bóng rổ chuyên nghiệp,
rồi sau này là huấn luyện viên. Thầy luôn tin học sinh có thể làm được.
- Em
có thể được cấp học bổng đại học đó.
- Nhưng
em không biết làm cách nào. Không thể…
- Có,
em có thể. Thầy sẽ cho em thấy. Thầy sẽ giúp em. Em làm được mà.
Giá như mỗi đứa bé đều
có một người thầy tin tưởng và động viên chúng như thế, thì chắc chắn, những đứa
bé ấy sẽ không làm thầy thất vọng.
Có cậu học trò lớp 6,
tên Eric, học khôn giỏi toán và chẳng mấy khi tự hào về mình. Thế nhưng, ba năm
sau, nghĩa là khi cậu học lớp 9, điều kì diệu đã xảy ra, chỉ với hai chữ “sắc sảo”.
Và chính cái ánh mắt rạng rỡ và hài lòng khi cô giáo nói “Eric…em thật sắc sảo
quá” đã làm thay đổi vị thiếu niên ấy. Sau đó, Eric theo đuổi sự nghiệp báo chí
và cuối cùng trở thành nhà biên tập sách, làm việc rất thành công với một số
tác giả hàng đầu ở Mỹ.
Chỉ
một từ, một từ tích cực duy nhất được thốt ra đúng lúc, một cách nào đó đã làm
cân bằng cách nghĩ của một thiếu niên về chính bản thân mình và có lẽ đã làm
thay đổi chính đường đời của cậu, mặc dù cậu vẫn chưa biết làm tính nhân.
Thật
tuyệt diệu khi một người thầy có cơ hội đưa một lời xác nhận vào cuộc đời một đứa
trẻ. Còn thật tuyệt diệu hơn khi người thầy biết nắm lấy cơ hội ấy. Nhưng có lẽ
vinh dự lớn nhất của người thầy là khi thấy ánh mắt của đứa trẻ sáng ngời khi
nó phát hiện ra một điều mới mẻ về chính mình và về thế giới xung quanh nó. Đó
chính là cái khơi nên niềm tự hào của họ khi được gọi là “thầy”.
Có anh sinh viên được đặt
cách vào trường Đại học Luật vì luôn là học sinh xuất sắc và tiêu biểu. Thế mà
anh lại bị đuổi học. Vì điểm số quá thấp và thầy hiệu trưởng cho rằng anh không
hợp với nghề luật sư, khuyên anh nên chọn một nghề khác. Anh nghe lời khuyên của
cha, xin nhập học vào một trường cao đẳng Luật dù cảm thấy học ở đó chẳng có
tương lai gì. Thầy Hiệu trưởng cho anh một cơ hội. Đáp lại niềm tin của cha và
thầy hiệu trưởng, anh học hành chăm chỉ, trở nên hứng thú với ngành luật rồi trở
thành sinh viên tiêu biểu của trường. Sau này trở thành thẩm phán trẻ nhất ở
Denver khi mới 28 tuổi. Từng bước đạt được những thành công nhất định. Tất cả
là nhờ “một cơ hội” mà Thầy hiệu trưởng ngôi trường Cao đẳng Luật ấy đã cho
anh.
Trong cuộc đời con người, ai cũng ít nhất đạt được một điều gì đó mà mình mong muốn. Đó có thể là một công việc hay một mối quan hệ nào đó. Và thầy hiệu trưởng trường Westminster đã cho tôi cơ hội, đã khiến tôi quyết tâm trở thành một luật sư giỏi, đã mang lại thành công cho tôi như ngày hôm nay. Qua thầy tôi biết được tầm quan trọng của việc cho người khác cơ hội. Sự thất bại cũng dạy tôi rằng cuộc đời là con đường với những ngả rẽ không thể biết trước được, và để đi tới đích, bạn không thể để bản thân bị hủy hoại rồi thất bại, hay để người khác hạn chế khả năng thành công của mình.
Lời
kết:
tuyển tập truyện ngắn Câu chuyện từ trái tim là quà tặng cho tất cả mọi người. Hy vọng với cuốn sách này, bạn sẽ tìm thấy sự đồng cảm, khám phá những điều kì diệu ẩn chứa trong trái tim mình. Và nếu có ai đó yêu thương bạn, bạn hãy yêu thương họ nhiều hơn nhé. Không phải vì họ đã yêu thương bạn mà bởi vì họ đang dạy bạn biết thương yêu và trải lòng ra với cuộc đời.
Review chi tiết bởi Vân Nguyễn - Bookademy
---------
Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn
Tham gia Bookademy Team để có cơ hội đọc và nhận những
cuốn sách thú vị, đăng ký CTV tại link: https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3