Rằng, để hiểu được giọt nước mắt, chia sẻ được niềm vui, bước qua những rào cản, truyền cảm hứng và niềm tin bước tới trên đường đời, người ta cần bắt đầu từ trái tim và đến với trái tim. Rằng, nếu nếu những cái gai làm cho hoa  hồng thêm quý giá, người ta cần nhận ra đâu là cái tạo nên những giá trị đích thực của cuộc đời mình.

Câu chuyện từ trái tim là cuốn sách chọn lọc và giới thiệu những câu chuyện ngắn đặc sắc nhất, mà ở đó độc giả có thể tìm thấy sự đồng cảm, đem lòng yêu thương, lòng nhân ái của mình đến tất cả mọi người. Cuốn sách bao gồm 70 câu chuyện nhỏ. Mỗi câu chuyện nhỏ ấy không dài quá mười trang sách. Thế nhưng nó để lại trong lòng người đọc những cảm xúc nhất định. Đó là sự nhớ nhung của con cái về chính bố mẹ của  mình. Đó là sự đồng cảm của những ông bố, bà mẹ về tình cảm dành cho con cái. Đó còn là sự trân trọng và cảm động về lòng tốt của con người trong xã hội.

Những câu chuyện về tình yêu thương…

Trong 70 câu chuyện nhỏ được tuyển chọn ấy, những câu chuyện về cha mẹ chiếm một số lượng khá lớn. Điểm chung của những bậc cha mẹ ấy, dĩ nhiên là tình yêu thương con vô bờ bến. Dù cách thể hiện tình yêu của mỗi người là khác nhau.

Ở đó,

Có người cha không thể nói với con trai những điều hoa mỹ. Dù những lời ông nói với con thật vụng về và cũ rích. Nhưng, đó là tất cả. Ngày đầu tiên con đi mẫu giáo, ngày ông đưa con đến trường đại học và cả ngày tiễn con trước hành trình đến Pháp, ông luôn muốn nói với con, động viên con một điều gì đó. Thế mà ông chỉ có thể lẩm bẩm “Ba mong con khỏe”.

Đã bao lần rồi nhỉ? Một đứa con trai tốt nghiệp và một đứa con gái lập gia đình. Chúng tôi đã làm tất cả những gì trong những ngày lễ của chúng. Nhưng chúng tôi đã không nói được với các con rằng đối với chúng tôi, các con là tất cả, hoặc dặn dò về tất cả có thể xảy ra trong tương lai.


Có người cha, trong ví cất sáu tờ năm mươi đô la, vì biết đứa con gái sắp về nhà. Bằng một cách nào đó, cha luôn  xoay xở được mọi vấn đề tài chính trong gia đình. Dù có lúc chỉ kiếm được hai đô một ngày, nhưng đứa con luôn  được “chăm lo đầy đủ”.

Làm sao ba có thể xoay xở để có đủ tiền chữa trị khi con nằm viện?

- Ôi, đâu có đến nỗi tệ. Ba xoay xở dễ dàng ấy mà.

Có một người cha thích ngồi trong bóng đêm vì có đứa con gái 18 tuổi bỏ nhà theo người yêu. Người cha ấy đã vỡ òa trong tiếng nấc khi đứa con khác chạm vào vai ba “Ba ơi, đó không phải là lỗi của ba”.

 “Ba đã làm gì sai hả con? Tất cả những gì ba mong muốn là nuôi các con thành người. Tại sao chị con lại không thể đợi được cơ chứ?

Có người cha dạy con mình những điều giản dị.

Rằng ước mơ phải từ sự khao khát sâu thẳm trong trái tim, vì chỉ có như vậy, rào cản mới nằm dưới chân ta.

Rằng để hiểu trái tim, cần phải  hiểu bản thân mình.

Rằng mỗi người tự quyết định mình chứ không phải ai khác.

Rằng bạn được sinh ra và có mục đích, đó là điều vĩ đại.

Rằng hãy cao thượng và đứng ở vị trí cao hơn.

Và, có những người mẹ, cứ thập thò ở cửa phòng con trai. Vì mãi chẳng thể nói rằng “Mẹ rất yêu con. Mẹ yêu con bằng cả tấm lòng.”

Có những người mẹ luôn lắng nghe. Từ khi con bé nhỏ và mong manh, khi chúng lớn thêm một chút, khi chúng trở thành người lớn, đến khi chúng có những đứa con, mẹ vẫn luôn lắng nghe.

Có người mẹ luôn hỏi con đi đâu, khi nào về. Mẹ dạy dỗ, thậm chí bắt ép con tự lập. Mẹ không bao che với lỗi lầm của con. Mẹ phải đấu tranh để nói không với những đòi hỏi vô lí của con. Đối với mẹ đó là cuộc đấu tranh khó khăn nhất trong cuộc đời. Nhưng tất cả, là vì “Mẹ yêu con”.

Thiên thần của con sẽ hát cho con nghe,

và cũng sẽ mỉm cười với con hằng ngày,

và con sẽ cảm nhận tình yêu của thiên thần và con sẽ hạnh phúc.

Thiên thần của con sẽ dạy cho con những lời ngọt ngào và đẹp đẽ nhất mà con đã từng nghe, và với sự kiên nhẫn đặc biệt, thiên thần sẽ dạy con nói.

Thiên thần của con sẽ đặt hai bàn tay của con lại với nhau, và sẽ dạy con cách cầu nguyện.

Thiên thần của con sẽ bảo vệ con, ngay cả điều đó nguy hại đến tính mạng của người.

Tên của thiên thần của con rất quan trọng, con sẽ gọi thiên thần của con là:

MẸ


Và cả những đứa con nữa. Có những đứa con may mắn, được nuôi dưỡng, lớn lên bằng tình thương và dùng tình thương đối xử với cha mẹ. Tuy nhiên có những đứa vẫn chưa kịp nói với cha mẹ câu yêu thương. Có đứa con nổi loạn, làm cha mẹ buồn rầu. Có những đứa con kém may mắn hơn, mãi cho đến sau khi cha mẹ qua đời, họ mới nhận ra. Rằng mình chưa từng nói yêu cha mẹ, chưa từng nói cảm ơn cha mẹ, cảm ơn vì những điều nhỏ nhất cha mẹ đã dành cho chúng con. Chúng ta vô tư nhận tất cả từ cha mẹ. Vì chúng ta cho đó là điều đương nhiên.

Nhưng, bạn của tôi ơi, ít nhất, hãy một lần nói câu cảm ơn cha mẹ. Ít nhất một lần, hãy nói với họ rằng bạn yêu họ. Nếu những điều tưởng chừng đơn giản ấy khó nói trực tiếp đến vậy, thì ít nhất hãy một lần, viết cho hai bậc sinh thành ấy một lá thư, bạn nhé.

Con muốn nói với ba, vì những gì ba đã làm cho con, rằng cuộc đời của con từ khi đó đến bây giờ thật tuyệt vời. Con yêu ba vô cùng.

Những câu chuyện truyền cảm hứng…

Đó là cảm hứng về cho và nhận. Có cô giáo tặng cho học trò cặp mắt kính vì cô nhìn ra mắt học trò không tốt.

Thế rồi cô nói với tôi những lời nồng hậu nhất mà chưa ai khác từng nói với tôi: “Một ngày nào đó em sẽ mua kính cho một cô bé khác.”

Cô nhìn tôi như một người cho. Cô làm tôi thành người có trách nhiệm. Cô tin tôi có thể có một cái gì đó để trao cho người khác. Cô chấp nhận tôi như thành viên của cùng một thế giới mà cô đang sống. Tôi bước ra khỏi phòng, giữ chặt kính trong tay, không phải như kẻ vừa nhận một món quà mà như người chuyển tiếp món quà ấy cho kẻ khác với tấm lòng tận tụy.

Thế đấy, có đôi lúc chúng ta  muốn cho đi, nhưng lại không biết cho đi thế nào. Cô giáo ấy có lẽ đã dạy chúng ta một cách, vừa trao vật chất, vừa trao tình người và để những điều tốt đẹp có thể  kéo dài ra mãi. Cô còn cho ta thấy cái ý nghĩa cao cả của cho và nhận.

Đó là câu nói “Này cậu! Đúng là cậu đấy.” của Thầy mà một cậu học trò không biết mục đích sống của mình là gì, “một kẻ buông xuôi” chính hiệu lại trở thành cầu thủ bóng rổ chuyên nghiệp, rồi sau này là huấn luyện viên. Thầy luôn tin học sinh có thể làm được.

- Em có thể được cấp học bổng đại học đó.

- Nhưng em không biết làm cách nào. Không thể…

- Có, em có thể. Thầy sẽ cho em thấy. Thầy sẽ giúp em. Em làm được mà.

Giá như mỗi đứa bé đều có một người thầy tin tưởng và động viên chúng như thế, thì chắc chắn, những đứa bé ấy sẽ không làm thầy thất vọng.

Có cậu học trò lớp 6, tên Eric, học khôn giỏi toán và chẳng mấy khi tự hào về mình. Thế nhưng, ba năm sau, nghĩa là khi cậu học lớp 9, điều kì diệu đã xảy ra, chỉ với hai chữ “sắc sảo”. Và chính cái ánh mắt rạng rỡ và hài lòng khi cô giáo nói “Eric…em thật sắc sảo quá” đã làm thay đổi vị thiếu niên ấy. Sau đó, Eric theo đuổi sự nghiệp báo chí và cuối cùng trở thành nhà biên tập sách, làm việc rất thành công với một số tác giả hàng đầu ở Mỹ.

Chỉ một từ, một từ tích cực duy nhất được thốt ra đúng lúc, một cách nào đó đã làm cân bằng cách nghĩ của một thiếu niên về chính bản thân mình và có lẽ đã làm thay đổi chính đường đời của cậu, mặc dù cậu vẫn chưa biết làm tính nhân.

Thật tuyệt diệu khi một người thầy có cơ hội đưa một lời xác nhận vào cuộc đời một đứa trẻ. Còn thật tuyệt diệu hơn khi người thầy biết nắm lấy cơ hội ấy. Nhưng có lẽ vinh dự lớn nhất của người thầy là khi thấy ánh mắt của đứa trẻ sáng ngời khi nó phát hiện ra một điều mới mẻ về chính mình và về thế giới xung quanh nó. Đó chính là cái khơi nên niềm tự hào của họ khi được gọi là “thầy”.

Có anh sinh viên được đặt cách vào trường Đại học Luật vì luôn là học sinh xuất sắc và tiêu biểu. Thế mà anh lại bị đuổi học. Vì điểm số quá thấp và thầy hiệu trưởng cho rằng anh không hợp với nghề luật sư, khuyên anh nên chọn một nghề khác. Anh nghe lời khuyên của cha, xin nhập học vào một trường cao đẳng Luật dù cảm thấy học ở đó chẳng có tương lai gì. Thầy Hiệu trưởng cho anh một cơ hội. Đáp lại niềm tin của cha và thầy hiệu trưởng, anh học hành chăm chỉ, trở nên hứng thú với ngành luật rồi trở thành sinh viên tiêu biểu của trường. Sau này trở thành thẩm phán trẻ nhất ở Denver khi mới 28 tuổi. Từng bước đạt được những thành công nhất định. Tất cả là nhờ “một cơ hội” mà Thầy hiệu trưởng ngôi trường Cao đẳng Luật ấy đã cho anh.

Trong cuộc đời con người, ai cũng ít nhất đạt được một điều gì đó mà mình mong muốn. Đó có thể là một công việc hay một mối quan hệ nào đó. Và thầy hiệu trưởng trường Westminster đã cho tôi cơ hội, đã khiến tôi quyết tâm trở thành một luật sư giỏi, đã mang lại thành công cho tôi như ngày hôm nay. Qua thầy tôi biết được tầm quan trọng của việc cho người khác cơ hội. Sự thất bại cũng dạy tôi rằng cuộc đời là con đường với những ngả rẽ không thể biết trước được, và để đi tới đích, bạn không thể để bản thân bị hủy hoại rồi thất bại, hay để người khác hạn chế khả năng thành công của mình.



Lời kết:

tuyển tập truyện ngắn Câu chuyện từ trái tim là quà tặng cho tất cả mọi người. Hy vọng với cuốn sách này, bạn sẽ tìm thấy sự đồng cảm, khám phá những điều kì diệu ẩn chứa trong trái tim mình. Và nếu có ai đó yêu thương bạn, bạn hãy yêu thương họ nhiều hơn nhé. Không phải vì họ đã yêu thương bạn mà bởi vì họ đang dạy bạn biết thương yêu và trải lòng ra với cuộc đời.

Review chi tiết bởi Vân Nguyễn - Bookademy

---------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn


Tham gia Bookademy Team để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị, đăng ký CTV tại link: https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3

Xem thêm

PGS. TS. BS. Nguyễn Lân Hiếu là một chuyên gia tim mạch đầu ngành với nhiều cống hiến cho nền y học Việt Nam. Ông hiện là Giám đốc Bệnh viện Đại học Y Hà Nội, đồng thời cũng là Phó trưởng bộ môn Tim mạch, trường Đại học Y Hà Nội. Với việc phát triển hệ thống khám chữa bệnh từ xa, ông đã đưa bệnh viện trở thành một trong những cơ sở y tế tiên phong trong phát triển Telehealth ở Việt Nam. Năm 2016, bác sĩ Nguyễn Lân Hiếu trở thành đại biểu Quốc hội Việt Nam khóa XIV (2016-2021) và đã có những đóng góp trong các vấn đề quan trọng của đất nước như y tế, giáo dục, môi trường.Giàu tính thời sự nhưng thấu đáo và chân thành, cuốn sách này chứa đựng những câu chuyện về bác sĩ cùng những bài phân tích về y tế, giáo dục, môi trường và nhiều vấn đề xã hội dưới lăng kính của một bác sĩ tim mạch đầu ngành kiêm đại biểu Quốc hội. Không chỉ cống hiến tâm sức trong việc chữa bệnh mà BS. Nguyễn Lân Hiếu còn muốn dùng kiến thức, khả năng và tiếng nói của mình để lan tỏa sự hiểu biết, đề ra những giải pháp thiết thực đóng góp cho sự phát triển của đất nước. Tất cả đều xuất phát từ một trái tim ấm nóng, nhiệt huyết và yêu thương.

Hi, chào cậu - Cô gái của mình năm 2023


Dạo này cậu ổn chứ? Có phải đang thấy hỗn loạn không biết bắt đầu từ đâu để học kiến thức 12 đúng không? Tôi biết, ước mơ của cậu là được khoác lên mình chiếc áo Blouse trắng tinh khôi với sứ mệnh đem lại sự sống cho nhân loại! Và tôi cũng biết để đạt được ước mơ đó sẽ là một hành trình phía trước rất khó khăn và chắc chắn sẽ gặp rất nhiều áp lực! Thấu cảm được điều đó, tôi muốn chia sẻ cho cậu nghe một câu chuyện nè! Nói sao nhờ, coi như là cậu đón nhận nó để bắt đầu cuộc hành trình này thật tốt nhé! 


Câu chuyện từ trái tim! Khi nghe tên này cậu nghĩ đến điều gì? Cậu có thấy không? Đó dường như là cả một sự giãi bày, bộc bạch của một con người đến với chúng ta - những "đứa trẻ" đang đắm mình trong thế giới tươi đẹp này. Với tất cả sự chân thật của mình, có một con người đã giành trọn vẹn sự nhiệt huyết, đam mê chưa bao giờ tắt để gửi gắm vào cuốn sách cùng tên, không ai khác đó là tác giả Nguyễn Lân Hiếu - người đã đem lại cho tôi niềm đam mê với nghề này! Vfa tớ nghĩ, động lực của cuốn sách này mang đến sẽ giúp cả tôi và cậu cùng nhau cố gắng để đạt được ước mơ đó! 


Có một đoạn trong cuốn sách mà đọc xong khiến tớ khắc ghi mãi trong lòng:" Điều sung sướng nhất của bác sĩ tim mạch trẻ em là chữa bệnh xong , các cháu khỏi bệnh , gia đình vui mừng , mình hạnh phúc khi được ghi vào bệnh án của các cháu dòng chữ " khỏi bệnh hoàn toàn"'. Giờ đây, đó đã là phương châm sống và kim chỉ nam của tôi trong suốt quãng thời gian cố gắng đến kì thi. Vì chẳng phải ước muốn cuối cùng của tất cả những người khi làm việc trong nghề này là giúp cho các bệnh nhân - những người đã đặt niềm tin tuyệt đối vào các Y bác sĩ có thể khỏe mạnh hoàn toàn và vui vẻ sống hay sao?


Nhưng bên cạnh câu chuyện tốt đẹp mà tôi kể trên thì lại có những sự xót xa vẫn luôn tồn tại, đó là "Bạo hành ngành Y" Ở Việt Nam có điều luật chống người thi hành công vụ nhưng lại chỉ dành cho những nhà hành pháp và đầy đủ công cụ hỗ trợ trên tay, còn những người làm y tế - Những người đối diện với nguy cơ cao bị tấn công thì chưa có phương pháp bảo vệ nào được tính đến thực sự hiệu quả. Để có thể vững bước trong tương lai thì trước hết hiện tại mỗi chúng ta phải trang bị đầy đủ cho mình tất cả những gì mà một người bác sĩ cần có, không phải chỉ có mỗi lòng nhiệt huyết là đủ. Làm nghề gì cũng vậy, trước hết chúng ta phải luôn nhìn vào cái gốc của nghề đó. Đừng cố gắng trở thành "bù nhìn" khi cố gắng trở thành bác sĩ nhưng chỉ vì đi theo sự hứng thú nhất thời mà không trang bị gì cả. Nhờ những bài học trong cuốn sách, chúng ta sẽ có một định hướng rõ ràng hơn và tránh rơi vào những điều vấn đề tiêu cực trên.


Bác sĩ Nguyễn Lân Hiếu đã thổi hồn vào từng câu từ giản dị để ta cảm nhận và đồng cảm với những em bé bị bệnh tim bẩm sinh, với những được mất khi theo đuổi ngành y, với những trái tim tuổi trẻ cháy bỏng nơi tuyến đầu chống dịch. 4 chương sách với 4 vai trò khác nhau, PGS. TS. BS Nguyễn Lân Hiếu đã cho người đọc thấy ông là một người làm việc vừa có tâm, vừa có tài, chính trực, gần gũi và đáng ngưỡng mộ vô cùng. Là một người “bình thường”, ông cho ta biết thêm về cuộc sống hàng ngày của một người bác sĩ, họ đều trải qua những cảm xúc hỉ, nộ, ái, ố như tất cả chúng ta. Là một người thầy, ta biết thêm về nền giáo dục, đào tạo ngành y nước nhà hiện nay thông qua những chia sẻ của ông. Là một người bác sĩ, ta học hỏi được từ ông rất nhiều kiến thức y khoa thú vị và bổ ích. Và là một Đại biểu Quốc hội, những chia sẻ của ông đã cho ta biết thêm về rất nhiều những vấn đề đang diễn ra trong xã hội.


Quay về cuốn sách của tác giả, tôi tin rằng câu chuyện từ trái tim sẽ luôn chạm đến trái tim. Bởi lẽ tác giả đã đúc kết toàn bộ hành trình học tập của mình dưới màn kính lúp để lưu giữ và truyền lại cho một thế hệ đầy hứa hẹn như chúng ta. Nếu cậu đang là một người theo đuổi con đường đến với ngành Y, hãy cùng tìm đọc cuốn sách "Câu chuyện từ trái tim" của Nguyễn Lân Hiếu để có thể cảm nhận rõ nhất về những điều tác giả muốn truyền lại cho thế hệ sau. 


Tôi hi vọng rằng thế hệ trẻ chúng ta sẽ giữ mãi được lòng nhiệt huyết với nghề Y cao quý cùng với sự tự tin và vững bước tiến trên con đường đầy khó khăn sau này. Và cũng hi vọng rằng cậu và tôi sẽ cùng nhau cố gắng để đạt được niềm đam mê với nghề và dành trọn thanh xuân cho những việc ý nghĩa cộng đồng. 


Cố gắng lên nhé - Cô gái! Chỉ còn hơn 300 ngày nữa thôi là chúng ta sẽ đối mặt với cuộc chiến tìm đến ước mơ rồi. Hãy làm thật tốt để đừng hối tiếc bất cứ điều gì!


Thân gửi

J ( 2022 )


6 điểm

Một vị bác sĩ tim mạch hàng đầu vốn chỉ muốn tập trung vào chuyên môn, thậm chí không phải là Đảng viên, lại đột ngột quyết định dấn thân sang chốn nghị trường. Điều gì đã khiến bác sĩ Nguyễn Lân Hiếu thay đổi ở độ tuổi bốn mươi lăm? Cơ duyên ấy đến từ một cuộc trò chuyện với Bộ trưởng Bộ Y tế Myanmar. Vị bộ trưởng đã bày tỏ sự thán phục trước những gì nền y tế Việt Nam đã làm được cho trẻ em: Nhà nước cấp bảo hiểm miễn phí cho trẻ dưới 6 tuổi, tay nghề của nhân viên y tế liên tục được trau dồi… và chia sẻ với anh rằng: Chữa được một ca bệnh đã khó, thay đổi được tư duy làm chính sách để giúp cho hàng triệu trẻ em là điều đáng quý vô ngần. Myanmar của ông chưa làm được như Việt Nam bởi ở nước họ nhiều năm liền không có nhà chuyên môn y khoa nào lên tiếng trong Quốc hội. Những lời tâm sự chân tình này đã khiến bác sĩ Nguyễn Lân Hiếu quyết định dành quỹ thời gian ít ỏi của mình cho một hoạt động hoàn toàn mới - làm đại biểu Quốc hội - để có thể đóng góp và giúp được nhiều trẻ em hơn. Xen kẽ những bài phân tích thẳng thắn và sắc sảo về các vấn đề xã hội, người đọc vẫn bắt gặp rất nhiều thông điệp sống tử tế, quan tâm, yêu thương con người với một trái tim chân thành. Bởi những gì xuất phát từ trái tim, sẽ chạm đến được trái tim.

Cuốn sách “Câu chuyện từ trái tim” của Phó Giáo sư - Tiến sĩ Nguyễn Lân Hiếu được phát hành khi ông vừa tái đắc cử Đại biểu Quốc hội khóa 15. “Câu chuyện từ trái tim” không chỉ xoay quanh những buồn vui của một bác sĩ chuyên khoa tim mạch, mà còn chất chứa suy tư của một Đại biểu Quốc hội. Phó Giáo sư - Tiến sĩ Nguyễn Lân Hiếu là con trai của Giáo sư Nguyễn Lân Dũng. Ngoài đóng góp cho khoa học, Giáo sư Nguyễn Lân Dũng cũng từng đảm đương vai trò Đại biểu Quốc hội 3 khóa, nên tinh thần ấy được trao truyền sang con trai một cách tự nhiên. Phó Giáo sư - Tiến sĩ Nguyễn Lân Hiếu là Giám đốc Bệnh viện Đại học Y Hà Nội, nhưng cộng đồng biết đến ông như một chuyên gia đầu tiên về can thiệp tim bẩm sinh cho trẻ em tại Việt Nam. Trong cuốn sách “Câu chuyện từ trái tim”, Nguyễn Lân Hiếu hé lộ: “Tôi chọn ngành tim mạch, bởi tim mạch là một ngành rất logic. Không có một triệu chứng nào của bệnh về tim mạch mà không giải thích được, vì nó liên quan đến huyết động. Bạn hãy tưởng tượng, vòng tuần hoàn nó đẩy như cái bơm, mà ở đây quả tim là cái bơm và mạch máu là các đường dẫn nước. Mọi thứ hoạt động và tuân theo nguyên lý về áp lực và động lực của vật lý”. “Câu chuyện từ trái tim” là một tập ghi chép giàu tính thời sự, nhưng thấu đáo và chân thành, chứa đựng những câu chuyện của một bác sĩ cùng những bài phân tích về y tế, giáo dục, môi trường và nhiều vấn đề xã hội dưới lăng kính của bác sĩ tim mạch đầu ngành, kiêm đại biểu Quốc hội. Bác sĩ Nguyễn Lân Hiếu tuổi 49 bộc bạch: “Sau hơn hai mươi năm làm nghề với bao thăng trầm, bạn sẽ không còn phân biệt cái được hay mất khi làm bác sĩ nữa. Những niềm vui nho nhỏ khi thành công một ca mổ khó, hay chẩn đoán được một bệnh thật hiếm, cũng chỉ còn là món gia vị ngon trong cuộc sống bộn bề. Nhưng, những nỗi buồn lại ngày càng hiện hữu. Chúng ta sẽ ít lo hơn về cơm áo gạo tiền, vậy mà những chuyện tưởng chừng rất nhỏ lại làm trái tim già nua rung động. Nghe tin đồng nghiệp bị đánh hay bác sĩ “nhập kho”, ta cũng có thể mất ngủ suốt cả tuần. Sai sót nếu có, dù rất nhỏ, cũng không thể được chấp nhận. Bạn chính thức trở thành một ông già khó tính, tóc bạc trắng hai mai”. Tác giả cuốn sách “Câu chuyện từ trái tim” cũng không che giấu sự xót xa khi nhắc đến những nỗi buồn của ngành y, như nạn bạo hành nhân viên y tế, tình trạng đào tạo sinh viên Y tràn lan, đồng thời cũng thẳng thắn phê phán thực trạng “dễ dãi và đắt tiền”, lạm dụng chỉ định… của nền y tế nước nhà. Triết lý giáo dục “Không nói dối” của bác sĩ Nguyễn Lân Hiếu đề xuất trong giai đoạn bản lề hiện nay, được ông rút ra từ thực tiễn công tác là một giảng viên của Đại học Y Hà Nội, và cũng là trải nghiệm của ông trong cuộc sống, công việc.

Cuốn sách "Câu chuyện từ trái tim" của PGS.TS Nguyễn Lân Hiếu được Nhã Nam cho ra mắt trong những ngày thành phố giãn cách xã hội. Trong cuốn sách này, cũng là lần đầu tiên PGS.TS Nguyễn Lân Hiếu kể với độc giả câu chuyện về con đường trở thành bác sĩ của ông, với những được mất, lý tưởng và cả những nhận diện, những thất vọng từ “những điều trông thấy” của ngành Y. “Năm 1989, tôi thi đỗ vào Đại học Y Hà Nội và bắt đầu quãng đời sinh viên vừa đói ăn, vừa đói ngủ. Học y rất áp lực vì chương trình nặng, các thầy lại vô cùng nghiêm khắc. Hồi đó, cứ hỏi trường đại học nào nhiều sinh viên đúp nhất thì 100% câu trả lời sẽ là: “Y Hà Nội”. X Bây giờ chỉ cần hỏi Google vài phút sẽ rõ ngay thế nào là vòng tuần hoàn sinh lý nhưng vào những năm 1995, chuyện đó chỉ sinh viên ngồi trên ghế trường Y mới biết. Chiều hôm trước học lý thuyết thấy bao điều kỳ lạ trên giảng đường, sáng hôm sau đi lâm sàng chúng hiện lên trước mắt. Sáng đi nghe tim cho bệnh nhân thấy tiếng tim đập rất lạ, chiều về thầy hướng dẫn nguyên lý tiếng thổi tâm thu…” – những trang viết đầu tiên trong cuốn sách. Hành trình của bác sĩ cũng kể với độc giả câu chuyện của một thời, từ bối cảnh văn hóa đến tiến trình phát triển của ngành Y thưở còn chưa tiếp cận được nhiều công nghệ kỹ thuật tiên tiến như bây giờ. Nhưng dù ở giai đoạn nào, câu chuyện trong bệnh viện vẫn chính là câu của con người, về con người. Bệnh viện là nơi mà các bác sĩ có thể chứng kiến tất cả những đau đớn, hạnh phúc, những chuyện tử tế, thế thái nhân tình, cả những được mất…Có những ca cấp cứu thành công, nhưng cũng có những lần thất bại. Phía sau cánh cửa phòng mổ là sự hồi sinh hay là cửa tử… Không chỉ có những hồi ức, cảm xúc về nghề, Câu chuyện từ trái tim còn gửi gắm những góc nhìn suy tư, phân tích thấu đáo về y tế, giáo dục, những vấn đề xã hội mà bác sĩ Nguyễn Lân Hiếu nói rằng, ông muốn kể lại chuyện mình, chia sẻ tâm tư của một người đã mấy mươi năm cống hiến với nghề để truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ.

Câu chuyện từ trái tim của bác sĩ Nguyễn Lân Hiếu hể hiện trăn trở của tác giả trong các vấn đề xã hội. Sách là tập hợp những ghi chép về các vấn đề thời sự xã hội, từ y tế, giáo dục đến môi trường. Trong cuốn sách Câu chuyện từ trái tim, anh còn có những chia sẻ rất thật lòng về con đường trở thành bác sĩ và những được, mất từ đó. Cuốn sách chia làm bốn phần, mỗi phần thể hiện suy nghĩ của tác giả về một chủ đề riêng. Những tư duy như "bác sĩ là những vị cứu nhân độ thế", "ngành y là một ngành cao quý, phải cứu người", phải nhân văn… có lẽ đã ăn sâu vào tiềm thức nhiều người. Nhưng những bài viết trong phần đầu của cuốn sách đã bày ra thực tế: bác sĩ cũng chỉ là một con người bình thường, có lúc vui, lúc buồn, lúc nóng giận, có lúc mắc sai lầm, ấu trĩ, cũng có những lúc không thể hoàn thành công việc, có lúc vì công việc cuốn đi mà bỏ bê chính sức khỏe của mình. Mỹ từ "cứu người" cao cả có lẽ không nên dành cho các nhân viên y tế, mà nó là dành cho tất cả mọi người - những người có trái tim nhân hậu, sẵn sàng dang tay cứu giúp những ai đang gặp khó khăn, gặp tình huống nguy hiểm đến tính mạng con người. Đối với các y bác sĩ, từ "chữa bệnh" chắc chắn sẽ nhẹ nhàng và chính xác hơn từ "cứu người". Tác giả không giấu nổi sự xót xa khi nhắc đến những nỗi buồn của ngành y như nạn bạo hành nhân viên y tế, tình trạng đào tạo sinh viên Y tràn lan, đồng thời anh cũng thẳng thắn phê phán thực trạng "dễ dãi và đắt tiền", lạm dụng chỉ định… của nền y tế nước nhà. Triết lý giáo dục "Không nói dối" của bác sĩ Nguyễn Lân Hiếu đề xuất trong giai đoạn bản lề hiện nay được anh rút ra từ thực tiễn công tác là một giảng viên của Đại học Y Hà Nội và cũng là trải nghiệm của anh trong cuộc sống, công việc. Một vị bác sĩ tim mạch hàng đầu vốn chỉ muốn tập trung vào chuyên môn, thậm chí không phải là Đảng viên, lại đột ngột quyết định dấn thân sang chốn nghị trường. Điều gì đã khiến bác sĩ Nguyễn Lân Hiếu thay đổi ở độ tuổi bốn mươi lăm?

PGS.TS Nguyễn Lân Hiếu là bác sĩ đầu ngành về tim mạch. Ông cũng là đại biểu Quốc hội khóa XIV, khóa XV. Hiện, ông là giám đốc Bệnh viện Đại học Y Hà Nội. Với việc phát triển hệ thống khám chữa bệnh từ xa, ông đã đưa bệnh viện trở thành một trong những cơ sở y tế tiên phong trong phát triển Telehealth ở Việt Nam. Câu chuyện từ trái tim của bác sĩ Nguyễn Lân Hiếu hể hiện trăn trở của tác giả trong các vấn đề xã hội. Sách là tập hợp những ghi chép về các vấn đề thời sự xã hội, từ y tế, giáo dục đến môi trường. Trong cuốn sách Câu chuyện từ trái tim, anh còn có những chia sẻ rất thật lòng về con đường trở thành bác sĩ và những được, mất từ đó. Cuốn sách chia làm bốn phần, mỗi phần thể hiện suy nghĩ của tác giả về một chủ đề riêng. Những tư duy như "bác sĩ là những vị cứu nhân độ thế", "ngành y là một ngành cao quý, phải cứu người", phải nhân văn… có lẽ đã ăn sâu vào tiềm thức nhiều người. Nhưng những bài viết trong phần đầu của cuốn sách đã bày ra thực tế: bác sĩ cũng chỉ là một con người bình thường, có lúc vui, lúc buồn, lúc nóng giận, có lúc mắc sai lầm, ấu trĩ, cũng có những lúc không thể hoàn thành công việc, có lúc vì công việc cuốn đi mà bỏ bê chính sức khỏe của mình. Mỹ từ "cứu người" cao cả có lẽ không nên dành cho các nhân viên y tế, mà nó là dành cho tất cả mọi người - những người có trái tim nhân hậu, sẵn sàng dang tay cứu giúp những ai đang gặp khó khăn, gặp tình huống nguy hiểm đến tính mạng con người. Đối với các y bác sĩ, từ "chữa bệnh" chắc chắn sẽ nhẹ nhàng và chính xác hơn từ "cứu người". Câu chuyện từ trái tim của PGS. TS. Nguyễn Lân Hiếu: Góc nhìn thật về ngành y - Ảnh 1. Tác giả không giấu nổi sự xót xa khi nhắc đến những nỗi buồn của ngành y như nạn bạo hành nhân viên y tế, tình trạng đào tạo sinh viên Y tràn lan, đồng thời anh cũng thẳng thắn phê phán thực trạng "dễ dãi và đắt tiền", lạm dụng chỉ định… của nền y tế nước nhà. Triết lý giáo dục "Không nói dối" của bác sĩ Nguyễn Lân Hiếu đề xuất trong giai đoạn bản lề hiện nay được anh rút ra từ thực tiễn công tác là một giảng viên của Đại học Y Hà Nội và cũng là trải nghiệm của anh trong cuộc sống, công việc. Một vị bác sĩ tim mạch hàng đầu vốn chỉ muốn tập trung vào chuyên môn, thậm chí không phải là Đảng viên, lại đột ngột quyết định dấn thân sang chốn nghị trường. Điều gì đã khiến bác sĩ Nguyễn Lân Hiếu thay đổi ở độ tuổi bốn mươi lăm? Cơ duyên ấy đến từ một cuộc trò chuyện với Bộ trưởng Bộ Y tế Myanmar. Vị bộ trưởng đã bày tỏ sự thán phục trước những gì nền y tế Việt Nam đã làm được cho trẻ em: Nhà nước cấp bảo hiểm miễn phí cho trẻ dưới 6 tuổi, tay nghề của nhân viên y tế liên tục được trau dồi… và chia sẻ với anh rằng: Chữa được một ca bệnh đã khó, thay đổi được tư duy làm chính sách để giúp cho hàng triệu trẻ em là điều đáng quý vô ngần. Myanmar của ông chưa làm được như Việt Nam bởi ở nước họ nhiều năm liền không có nhà chuyên môn y khoa nào lên tiếng trong Quốc hội. Những lời tâm sự chân tình này đã khiến bác sĩ Nguyễn Lân Hiếu quyết định dành quỹ thời gian ít ỏi của mình cho một hoạt động hoàn toàn mới - làm đại biểu Quốc hội - để có thể đóng góp và giúp được nhiều trẻ em hơn. Xen kẽ những bài phân tích thẳng thắn và sắc sảo về các vấn đề xã hội, người đọc vẫn bắt gặp rất nhiều thông điệp sống tử tế, quan tâm, yêu thương con người với một trái tim chân thành. Bởi những gì xuất phát từ trái tim, sẽ chạm đến được trái tim. Chia sẻ về cuốn sách Câu chuyện từ trái tim, GS Ngô Bảo Châu - người bạn chơi thân với PGS.TS Nguyễn Lân Hiếu hơn 40 năm - cho biết anh đã chứng kiến nhiều chuyện mà bác sĩ Hiếu kể trong sách. Nhưng việc đọc cuốn sách này đã khiến anh hiểu rõ hơn con người và nhân sinh quan của người bạn mình "Bác sĩ - người phải thường xuyên ra quyết định ảnh hưởng trực tiếp đến cái sống, cái chết của bệnh nhân - luôn phải đối mặt sự thật. Có lẽ đấy là lý do mà trong những trang viết của bác sĩ Lân Hiếu, người đọc cảm nhận được sức nặng của sự thật. Chuyển tải sự thật, ít nhất trong phạm vi nhận thức của mình, luôn là thử thách cam go nhất cho người viết", GS Ngô Bảo Châu viết.

Có lẽ những ai làm trong ngành y tế đều không còn xa lạ gì với cái tên BS Nguyễn Lân Hiếu, hay cái tên thân thuộc hơn là thầy Hiếu. Hàng tuần mình đều được xem BS Hiếu chủ trì các buổi Telehealth phát sóng trực tiếp trên fanpage của Bệnh viện ĐH Y Hà Nội thì lại càng khâm phục cả tài năng lẫn sự yêu thương người bệnh của thầy. Có lẽ điều mình nhớ nhất trong các buổi đó là bác sĩ thường xuyên hỏi ý kiến các BS chuyên khoa khác, liệu có cách nào có thể làm giảm chi phí điều trị cho bệnh nhân không, hay có xét nghiệm nào có thể làm được ở điều kiện tuyến dưới mà bệnh nhân không cần đi lại vất cả không. Đã có lần mình ước gì được nghe bác sĩ trò chuyện và chia sẻ con đường sự nghiệp, những trăn trở, những phấn đấu và lời nhắn nhủ đến thế hệ trẻ. Nhưng đọc xong cuốn sách này thì tâm nguyện của mình cũng như được hoàn thành. Tuy không trực tiếp lắng nghe nhưng đọc sách cũng là một cách tuyệt vời để biết sự trải lòng của một người BS tuyến đầu và hành trình để trở thành con người tài đức như bây giờ. Ngay sau khi cuốn sách được phát hành, mình đã đặt mua ngay và đọc xong chỉ sau một ngày cầm cuốn sách trên tay. Thật sự câu chuyện lôi cuốn mình đến mức mà mình đọc liền một mạch. Gấp cuốn sách lại có lẽ là cảm xúc vừa xúc động, vừa trân trọng, vừa tự hào, vừa ngưỡng mộ. Cuốn sách này là hành trình từ một cậu bé ngày xưa học lớp 11 chăm bà ngoại mắc bệnh nặng ở viện và chứng kiến bà ra đi đã hun đúc cho BS lòng yêu thương và quyết tâm phải làm được điều gì đó cho những người bị bệnh. Đến những năm tháng sinh viên cũng nhiều kỉ niệm, kể cả những công việc làm thêm như bảo vệ, hay thỉnh thoảng đi làm "con buôn" trên đường Trường Chinh rất hài hước. Rồi những năm tháng học hành trường y, những buổi đi trực và thời gian học tập miệt mài đầy hứng khởi. Qua cách mô tả những ngày tháng đi học, mình tưởng tượng được một cậu sinh viên học tập với niềm đam mê và rất vui, cái niềm vui học tập nó có thể lan toả từ cuốn sách sang cả người đọc là mình vậy. Rồi những buổi đi trực cấp cứu, khi có bạn vào cấp cứu liên quan đến tim mạch, một bác sĩ trực có nhiều kinh nghiệm nhưng ở chuyên ngành tiêu hoá đã kê thuốc tim mạch mà phớt lờ ý kiến của cậu học trò Y6 này. Giữa lúc 1,2 h sáng chẳng thể làm gì, cậu học trò ấy bèn chạy đến nhà GS Tôn Thất Bách để nhờ thầy đến giúp và cuối cùng đã may mắn giúp được bệnh nhân. Rồi ra trường, cũng như bao nhiêu BS trẻ khác, BS cũng gặp vô vàn khó khăn và suýt chút nữa bỏ nghề, nhưng có lẽ với cái tâm và niềm đam mê thì với bao nhiêu khó khăn thì BS cũng vượt qua được. Có lẽ mình ấn tượng và ngưỡng mộ thầy khi những năm tháng còn trẻ, thầy đã chọn con đường học tập và tiên phong trong lĩnh vực tim mạch. Thầy sang Pháp học rồi về nước nhưng không thể áp dụng những điều học được ở Việt Nam vì điều kiện chưa cho phép, rồi thầy lại sang Mỹ tiếp tục tìm câu trả lời. Thời nào cũng khó khăn cả, thời của thầy cũng thế, nhưng với những trăn trở để đem đến cho bệnh nhân cơ hội được sống thì thầy đã phải tối ưu và điều chỉnh để cả bệnh nhân nghèo ở Việt Nam cũng có cơ hội được điều trị, hình ảnh thầy xin được các dụng cụ ở Mỹ về để thực hiện ca mổ rồi đàm phám với các hãng thiết bị y tế giảm giá cho bệnh nhân mà xúc động thật đấy. Cuối cùng thì ngày hôm nay, lĩnh vực phẫu thuật tim bẩm sinh cho trẻ em đã là một trong những lĩnh vực đi đầu của VN trên toàn Đông Nam Á và hàng ngàn người bệnh tại nhiều nước trên thế giới cũng được hưởng lợi từ tài năng và công sức của thầy. Thầy Hiếu có cơ hội được đi nhiều nơi và với óc quan sát cùng với sự rung động thì đi đến đâu thầy cũng học hỏi và cống hiến nhiều nhất cho bệnh nhân ở nơi đó. Có lẽ nhớ nhất là lúc thầy kể bước xuống sân bay Ấn Độ, bị cảm động trước những ánh mắt của trẻ thơ nghèo nàn mà thầy đã hứa nhất định sẽ quay lại nơi này để giúp đỡ một điều gì đó cho họ. Quả thật, những bác sĩ Ấn Độ là học trò của thầy, giờ đã thành đạt và là chuyên gia của đất nước họ rồi. Ngưỡng mộ thật đấy! Không chỉ đề cập về y tế, BS Hiếu còn đề cập đến những bất cập về giáo dục. Có lẽ một số lời nhắn nhủ đến các BS trẻ hơn là: không ngừng học tập, kể cả ngoại ngữ và chuyên môn để không chỉ áp dụng kinh nghiệm mà còn là nghiên cứu, là y học thực chứng vào thực hành. Cùng với đó là không còn hội chứng "bà già sợ Tây", đưa nền y tế Việt Nam ngày càng đi lên, và trong bất cứ lĩnh vực nào của mình, cũng nên phấn đấu hết sức để đưa Việt Nam ngang hàng với các nước phát triển, như cách thầy đã dẫn dắt và tiên phong trong lĩnh vực tim mạch. Là một đại biểu quốc hội, thầy còn bàn luận sâu hơn nữa về những thứ bất công, đứng về người yếu thế và lên tiếng vì họ. Nên cũng hiểu quỹ thời gian ít ỏi của mình, BS đã tận dụng từng phút giây để cống hiến cho xã hội. Cuộc sống bận rộn là thế, tuy vậy trong những trang sách này lại có chứa nhiều điều dí dỏm và giọng văn hài hước, khiến mình bật cười nhiều lần. Cũng có những sở thích và những thói quen giản dị hàng ngày nữa. Khép lại cuốn sách đọng lại trong mình hình ảnh một người BS có tài đức, đầy sự khiêm tốn, lòng bao dung và nhân văn, yêu thương con người, thiên nhiên. Có lẽ câu chuyện của thầy nên được nhân rộng. Và với một người trẻ như mình, mình thấy may mắn biết bao khi được đọc về một tấm gương sáng của những người đi trước. Mình có động lực hơn để học tập, để phấn đấu trở nên tốt hơn và cống hiến được nhiều hơn trong cộng đồng của mình. Và một điều ước nhen nhóm trong đầu, ước gì một ngày nào đó xa xa, mình được làm việc cùng với thầy trong một dự án nào đó, có thể liên quan đến ngoại ngữ trong ngành y tế chẳng hạn. Hì, từ giờ đến lúc đó, có lẽ mình sẽ có thật nhiều niềm tin để cố gắng, để học hỏi, để tuổi trẻ đi qua một cách đầy nhiệt huyết như thầy. Cảm ơn thầy Hiếu vì những câu chuyện đã kể, và chúc thầy có sức khoẻ thật tốt để thực hiện được mong muốn của thầy ạ. <3

Câu chuyện từ trái tim là tập ghi chép giàu tính thời sự, chứa nhiều câu chuyện nghề cùng những bài phân tích về y tế, giáo dục, môi trường và vấn đề xã hội qua lăng kính của một bác sĩ tim mạch đầu ngành. Trong sách, anh kể hành trình đến với nghề, bắt đầu từ năm 1989, khi thi đỗ Đại học Y Hà Nội. Cuộc sống sinh viên giai đoạn vừa qua thời bao cấp hiện lên sinh động qua trang viết của Nguyễn Lân Hiếu. Số tiền học bổng của họ khi ấy chỉ được 21.000 đồng, đủ ăn cơm ở canteen ba hôm. Đến năm thứ năm, sinh viên nữ được nhận thêm một phần học bổng ưu tiên để "đền bù tuổi thanh xuân". Không có internet, họ chỉ có thể lĩnh hội kiến thức trên giảng đường và những buổi thực hành lâm sàng. Nguyễn Lân Hiếu theo đuổi nghiên cứu về tim mạch vì thích sự logic, trong khi thầy giáo, đồng thời là chú ruột khuyên anh cân nhắc vì ngành này nguy hiểm, chỉ cần sai sót một chút sẽ gây hậu quả khôn lường. Sau cùng, anh vẫn chọn tim mạch khi thi bác sĩ nội trú năm 1995. Những năm chập chững vào nghề, anh suýt chuyển sang làm trình dược viên vì gặp nhiều áp lực công việc, khó khăn trong mối quan hệ với bệnh nhân. Cuối cùng, Lân Hiếu không bỏ cuộc vì tiếc gần 10 năm đèn sách và sợ bố mẹ buồn.Tác giả cũng đặt ra một khía cạnh để bàn luận, rằng bác sĩ cũng chỉ là một con người bình thường, có vui buồn, nóng giận, sai lầm, ấu trĩ, cũng có lúc không hoàn thành nhiệm vụ, lúc khác lại bị công việc cuốn đi, bỏ bê sức khỏe của chính mình. Theo anh, mỹ từ "cứu người" không nên chỉ dành cho các nhân viên y tế, nó thuộc về bất cứ ai có trái tim nhân hậu, sẵn sàng dang tay cứu giúp những người gặp khó khăn, nguy hiểm. Với các y bác sĩ, từ "chữa bệnh" nhẹ nhàng, chính xác hơn. Tác giả xót xa khi nhắc đến những nỗi buồn của ngành y như nạn bạo hành nhân viên y tế, tình trạng đào tạo sinh viên y tràn lan. Triết lý giáo dục "Không nói dối" bác sĩ Nguyễn Lân Hiếu đề xuất được anh rút ra từ thực tiễn công tác, trong quá trình giảng dạy tại Đại học Y Hà Nội. Nguyễn Lân Hiếu cũng kể về quyết định rẽ ngang hoạt động chính trị, sau lần trò chuyện với một lãnh đạo y tế cấp cao ở Myanmar. Vị chính khách bày tỏ ngưỡng mộ nhiều thành tựu của y tế Việt Nam, đặc biệt là việc cấp bảo hiểm miễn phí cho trẻ dưới sáu tuổi. Nguyễn Lân Hiếu ứng cử đại biểu Quốc hội vì muốn tạo điều kiện chăm sóc sức khỏe tốt hơn cho trẻ em. Xen kẽ những bài phân tích xã hội, tác giả gửi gắm nhiều thông điệp về sự tử tế, mối đồng cảm giữa các ngành nghề trong xã hội, trái tim chân thành của những người làm ngành y. Anh viết: "Sau hơn hai mươi năm hành nghề với bao thăng trầm, bạn sẽ không còn phân biệt cái được hay mất khi làm bác sĩ nữa. Những niềm vui nho nhỏ khi thành công một ca mổ khó hay chẩn đoán được một bệnh thật hiếm cũng chỉ còn là món gia vị ngon trong cuộc sống bộn bề. Nhưng, những nỗi buồn lại ngày càng hiện hữu. Chúng ta sẽ ít lo hơn về cơm áo gạo tiền, vậy mà những chuyện tưởng chừng rất nhỏ lại làm trái tim già nua rung động. Nghe tin đồng nghiệp bị đánh hay bác sĩ 'nhập kho', ta cũng có thể mất ngủ suốt cả tuần. Sai sót nếu có, dù rất nhỏ cũng không thể được chấp nhận".

“Bệnh viện – nơi mà cả bệnh nhân, người nhà bệnh nhân cũng như nhân viên y tế luôn phải đối mặt với những gì đau đớn nhất của thân phận con người – có rất ít chỗ cho sự giả dối. Những gì tử tế, cũng như những gì xấu xa, luôn hiển hiện lên một cách rõ nhất, chân thực nhất. Bác sĩ – người phải thường xuyên đưa ra quyết định ảnh hưởng trực tiếp đến cái sống, cái chết của bệnh nhân – luôn phải đối mặt với sự thật. Có lẽ đấy là một lý do mà trong những trang viết của BS. Lân Hiếu, người đọc cảm nhận được sức nặng của sự thật. Chuyển tải sự thật, ít nhất trong phạm vi nhận thức của mình, luôn là thử thách cam go nhất cho người viết.” – GS. Ngô Bảo Châu Giàu tính thời sự nhưng thấu đáo và chân thành, cuốn sách này chứa đựng những câu chuyện về bác sĩ cùng những bài phân tích về y tế, giáo dục, môi trường và nhiều vấn đề xã hội dưới lăng kính của một bác sĩ tim mạch đầu ngành kiêm đại biểu Quốc hội. Không chỉ cống hiến tâm sức trong việc chữa bệnh mà BS. Nguyễn Lân Hiếu còn muốn dùng kiến thức, khả năng và tiếng nói của mình để lan tỏa sự hiểu biết, đề ra những giải pháp thiết thực đóng góp cho sự phát triển của đất nước. Tất cả đều xuất phát từ một trái tim ấm nóng, nhiệt huyết và yêu thương.