Con cnhỏ mang giỏ hoa hồng là tác phẩm mới nhất của nhà văn chuyên viết cho thanh thiếu niên Nguyễn Nhật Ánh, nối tiếp sau Bảy bước tới mùa hè, Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh… gây sóng gió thị trường sách năm 2015. 

Cuốn sách như một chiếc hộp với đầy ắp kỷ niệm của tác giả Nguyễn Nhật Ánh và gia đình xung quanh những chú chó.

Truyện ngắn Con chó nhỏ mang giỏ hoa hồng là một truyện ngắn hay của Nguyễn Nhật Ánh. Loài vật, đặc biệt là loài chó, từng xuất hiện trong khá nhiều tác phẩm của ông như cuốn Chó con dũng cảm (xuất bản năm 1998) hay Xin lỗi mày Tai To (nói về chú chó Tai To) trong truyện dài Kính vạn hoa. Khác với những tác phẩm về chuyện tình cảm tuổi mới lớn, chuyện về loài vật được Nguyễn Nhật Ánh quan sát tỉ mỉ bằng cái nhìn tinh tế, hóm hỉnh và đầy yêu thương.

“Những con chó trong truyện này được đặt tên theo các nhân vật trong tác phẩm Chuyện xứ Lang Biang của tôi, trừ con Pig. “Tôi đã sống với chúng nhiều năm, gắn bó với chúng và từ lâu đã xem chúng là bạn nhưng tôi cũng biết chúng không thể ở với tôi mãi mãi.

Tôi không thể hình dùng được một ngày những con chó của mình lần lượt ra đi, tôi sẽ như thế nào. Hẳn là tôi sẽ tất nhớ chúng, vì vậy tôi muốn lưu giữ những kỷ niệm về chúng trong cuốn sách này như tôi đã cố gắng lưu giữ tuổi thơ của mình trong những cuốn sách khác.

Thực ra, tôi không tự viết cuốn sách này. Kẻ trực tiếp kể chuyện là con chó Batô. Tôi chỉ làm một việc đơn giản là ghi lại.”



Quyển sách là kết tinh của những gì tác giả đã chắt lọc được khi quan sát những hoạt động của các chú chó trong nhà của mình. 5 chương sách với 86 câu chuyện cực kỳ thú vị và hài hước về năm con chó năm loài với năm tính cách khác nhau cùng chung sống trong một gia đình có ba người đều yêu chúng nhưng theo từng cách riêng của mình. Các câu chuyện về tình bạn giữa chúng với nhau, giữa chúng với chị Ni, ba mẹ, khách đến nhà… thực sự mang lại một thế giới trong trẻo, những đoạn đời dễ thương quyến rũ tuổi mới lớn. 

Một quyển sách lôi cuốn viết cho tất cả chúng ta: trẻ con và người lớn. Cuộc đời của 5 con chó nhỏ: Haili, Batô, Suku, Êmê và Pig được tái hiện như đời sống của mỗi con người: tình bạn, tình yêu, đam mê, lòng dũng cảm, sự sợ hãi, và những ước mơ...

Xuyên suốt tác phẩm là giọng văn nhẹ nhàng, tha thiết, nhiều đoạn như là thủ thỉ tâm tình nhưng đưa bạn đọc sẽ trải qua nhiều cung bậc cảm xúc: bật cười trước những miêu tả dí dỏm của Batô về ngôn ngữ của loài chó, thậm chí ngay từ cái tên (một con chó lại mang tên là Pig); một chút bực mình thoáng qua khi đọc tới những “thói hư tật xấu” của từng chú chó một, và đỉnh cao là sự xúc động, thậm chí là rưng rưng nước mắt khi cùng với gia đình chị Ni và những chú chó quay quần bên Pig khi biết rằng Pig rất yếu, có thể rời xa cuộc đời này bất cứ khi nào… Mỗi câu chữ đều trôi chảy như giọng kể bình thản của Batô, nhưng rất giàu hình ảnh và cảm xúc khiến bất cứ ai cũng xao động, nhất là với những ai yêu thương và từng xem một con vật như một thành viên trong gia đình.



Những chú chó có một không hai

Cả câu chuyện là lời kể của nhân vật chính trong vai một trong năm chú chó trong nhà về các bạn đồng loại của chú, mỗi người một vẻ, một tính cách. Đó là Batô, chú chó kể chuyện, không có gì nổi trội nhưng lại là người có góc nhìn đa chiều nhất về loài người, chó và các sự vật xung quanh. Nhân vật được nhắc đến đầu tiên là Suku bé cún thiên thần với căn bệnh nỗi nhớ con người kì quặc. Gọi là thiên thần bởi vì nó có bộ lông trắng xù. Xuku rất dễ thương nhưng nó lại sở hữu tính lười biếng của con người, tham lam, rất phàm ăn  và đặc biệt là cắn người sảng. Nạn nhân đa quốc gia, Tây, Ta, Việt kiều, kệ, Suku cắn tất. Ngoài ra còn có Haili, "chân dài miên man". Đằng sau body chuẩn và khuôn mặt thánh thiện ngây thơ của nó là khao khát thống trị đồng loại. Haili lại bị nhiễm tính đam mê quyền lực chả kém gì những chính trị gia đương thời. Nó muốn dẫn đầu cả bọn, cả bọn phải nghe lời và kính sợ nó. Êmê sinh cùng lứa với Haili, có thể nói chúng là anh em. Haili muốn cai trị, nhưng Êmê lại có nguyên tắc sống riêng của nó. Nó không thích quản người khác, và tất nhiên cũng không thích người khác quản mình. Vì thế nên chúng luôn cắn nhau, nạn nhân của những vụ "lạc hàm" này thường là gia đình chị Ni . Đến nỗi họ phải tách li chúng ra. Nhưng đến một ngày nọ, nhờ Pig - con chó săn có tầm vóc nhất bọn, có cảm quan tuyệt vời và là người dũng cảm nhất khi dám chiến đấu bảo vệ bạn bè không màng sống chết mà cả lũ đã nhận ra tình bạn thiêng liêng như nào. Để nhận ra điều đó, chúng đã phải hi sinh, trải qua rất nhiều điều. Con chó nhỏ mang giỏ hoa hồng, là Êmê. Nó là fan của ba chị Ni, luôn chực sẵn bông hồng để tặng ông khi ông ca hát tại gia xong.

 “Nhưng cũng nhờ thu mình lại, ánh mắt tôi được trải rộng hơn. Tôi để ý quan sát những con chó khác, thấy tụi nó thật thú vị, đặc biệt hình ảnh con Êmê ngậm giỏ hoa chạy đến chỗ ba chị Ni ngồi mới đây đối với tôi giống như một biểu tượng sinh động của lòng biết ơn về cuộc sống tươi đẹp mà con người mang lại cho chúng tôi một cách hào phóng và tràn đầy yêu thương, tất cả khiến tôi bỗng nảy ra ý định kể lại những gì tôi đã chứng kiến từ bé đến giờ.”  Êmê rất đáng yêu, và tất cả các con chó trên đời này cũng vậy.

Năm con chó sống trong gia đình, được quan tâm, yêu thương và lo lắng. “Nếu bạn đối xử với con chó như một con người, nó sẽ đối xử với bạn như một con chó” là đạo làm chó chất lừ của biệt đội năm con chó nhà Ni. Dù bị la mắng như thế nào, chúng vẫn luôn ý thức trách nhiệm của chúng về việc bảo vệ ngôi nhà, chúng biết chúng vẫn được yêu thương và đây là gia đình của chúng. Gia đình là nơi thú vị như thế, dù cho chúng ta phạm lỗi lầm gì thì đó là nơi duy nhất dung thứ và đón ta trở về, vô điều kiện. Chúng nó là những con chó, có cá tính, có nỗi đau, có quá khứ riêng. Chúng sống trong một cộng đồng thị phi không khác gì xã hội chúng ta, mà trong đó cũng có tranh giành quyền lực, kẻ mạnh bắt nạt kẻ yếu, kẻ côn đồ đánh người lương thiện, và trong ấy, con người chỉ là ngững nhân vật ngoại đạo, hay cứ hiểu đơn giản, chúng ta đóng vai trò như những con chó trong câu chuyện nếu chúng là con người.

Loài chó luôn biết ơn và trung thành với ta, dù ta có đối xử với nó như thế nào: "Nếu con người ta biết yêu thương một con chó, thì hiển nhiên sẽ biết yêu thương một con người, xã hội nhờ vậy mà sẽ bớt đi những chuyện đau lòng." Cuộc sống của loài chó, theo tác giả cũng giống như cuộc sống loài người, cũng có những cãi vã, lúc giận hờn, lúc lại vui tươi hạnh phúc. Với giọng văn nhẹ nhàng và hàm chứa đầy tình cảm, cuốn truyện này để lại cho mình cảm giác nhẹ nhàng và niềm tin vào cuộc sống.



Với năm chú chó ấy, có vẻ như không một ngày nào là nhà chị Ni không có chuyện, không một ngày nào là yên bình. Hết chuyện này đến chuyện khác, hết con chó này tới con chó khác nghịch ngợm. Những sự việc ấy tưởng chừng như bé nhỏ thế thôi nhưng lại đi vào lòng người. Truyện của Nguyễn Nhật Ánh luôn như vậy, dễ thương, bình dị khiến con người ta thấy rất đỗi thân thương, rất giản đơn thế, nhưng lại rất đẹp đẽ trong cuộc sống. 

Xã hội loài chó không khác xã hội loài người. Bọn toi có hiếp đáp, có phản kháng, có chiến tranh, có vui đùa, có sầu bi, có tranh giành, có manh động, có sám hối....Giữa những con chó đôi khi cũng có hiềm khích, đó là lí do tại sao chúng ta vẫn thấy những con chó đôi lần lao vào cắn xé nhau đến thương tích đầy mình. Nhung chúng quân tử ở chỗ " không hề tìm cách nói xấu hay làm cho cuộc đời của con chó kia tệ đi- như cách con người ta vẫn hay đối xử với nhau". Loài chó có phẩm chất mà loài người không có được, đó là lòng trung thành tuyệt đối. Ít nhất không con chó nào cắn chủ của mình cả.

So với con người, bọn tôi tốt những cái tốt của họ và khi xấu bọn tôi cũng giống như bản sao của họ. Nhưng khác với con người bọn tôi bao giờ cũng kịp giải quyết những vấn đề của mình trước khi nó mưng mủ và trở thành bất trị.

Ông bác già chuyên viết những truyện thiếu nhi không dành cho thiếu nhi lồng ghép tự nhiên những triết lý vào từng câu chuyện của mỗi con chó, bạn phải tự đọc thì mới thấy nó thú vị đến nhường nào. Ông tái hiện thế giới chó hệt như thế giới loài người, cũng có tranh giành, có xung đột, có tham vọng, có chiến tranh, có mất mát, có hi sinh, có những phút giây hạnh phúc thì cũng có những đoạn chùng hẳn xuống. Khi chúng quấy phá, cắn xé lẫn nhau chúng coi nhau là tình địch, nhưng khi chúng đoàn kết lại yêu thương nhau chúng phải đối mặt với nỗi buồn sẽ có thể  mất nhau. Bạn sẽ không biết bạn yêu thương một người nào đó cho đến khi sự sống và cái chết trở nên mong manh dần.

Những triết lí của Nguyễn Nhật Ánh không hề lên gân lên cốt, nó như một thứ dưỡng chất dễ dàng thẩm thấu. Ông muốn vẽ ra một thế giới quan đầy màu sắc trước mắt trẻ thơ, khơi dậy trong những đứa trẻ những suy nghĩ, những cảm nhận đẹp đẽ, để từ đó sẽ có những hành động đẹp đẽ. Nguyễn Nhật ÁNH có lẽ tin rằng việc nuôi dưỡng tâm hồn trong sáng của một đứa tẻ là góp phần làm cho xã hội sau này tốt đẹp hơn.



Ngần ấy cảm xúc quyện hòa trong 250 trang sách, ngỡ là dài nhưng lại thành quá ngắn đối với những người đang chăm chú theo dõi cuộc sống của năm chú chó đáng yêu này. Đôi lúc bạn sẽ giật mình nhận ra những tính cách này đã từng thấy đâu đó, ở chính bản thân mình hay cả những người xung quanh. Và chợt nghĩ có khi, tính cách “không đẹp” của mình khiến người khác tổn thương, đau lòng mà chỉ khi phải rời xa họ, hay lúc họ dù bực bội nhưng vẫn dang tay che chở cho bạn khỏi bất cứ đau buồn nào ở đời… bạn mới thấy được mình cần phải thay đổi.

LỜI KẾT:

Khép lại cuốn sách, bạn đọc sẽ không thể nào quên một thông điệp rất nhân văn ở cuối truyện: “Ba chị Ni thường nói tâm hồn con người ta cũng cần Vitamin, và sách – nhất là sách viết về động vật – là loại Vitamin tuyệt vời nhất. Vì nếu con người ta biết yêu thương một con chó thì hiển nhiên người ta sẽ biết yêu thương một con người; xã hội nhờ vậy sẽ bớt đi những chuyện đau lòng”.

Nhẹ nhàng thôi nhưng “Con chó nhỏ mang giỏ hoa hồng” đã gieo vào trong lòng người ý thức bảo vệ loài chó, một người bạn gần gũi với con người. Nếu mỗi con người cũng coi trọng sự sống của một con chó như sự sống của chính mình, cuộc sống sẽ đơn giản hơn biết nhường nào và con người cũng sẽ không làm nhiều việc xấu xa đến thế.


Tác giả: Đinh Thủy - Bookademy

---------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại 

Tham gia Bookademy Team để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị, đăng ký CTV tại link: https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3
Xem thêm

Con Chó Nhỏ Mang Giỏ Hoa Hồng là tác phẩm mới nhất của nhà văn chuyên viết cho thanh thiếu niên Nguyễn Nhật Ánh, nối tiếp sau Bảy bước tới mùa hè, Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh… gây sóng gió thị trường sách năm 2015. Năm chương sách với 86 câu chuyện cực kỳ thú vị và hài hước về năm con chó 5 loại 5 tính cách khác nhau trong 1 gia đình có 3 người đều yêu chúng nhưng theo từng cách riêng của mình. Các câu chuyện về tình bạn giữa chúng với nhau, giữa chúng với chị Ni, ba mẹ, khách đến nhà… thực sự mang lại một thế giới trong trẻo, những đoạn đời dễ thương quyến rũ tuổi mới lớn. Câu chuyện là lời kể của Batô đây cũng là nhân vật chính trong vai một trong năm chú chó trong nhà về các bạn đồng loại của chú, mỗi người một vẻ, một tính cách. Mỗi chú chó đều có những miêu tả rõ ràng để nhận diện, những cá tính không lẫn vào đâu được. Nhân vật được nhắc đến đầu tiên là Suku bé cún thiên thần với căn bệnh nỗi nhớ con người kì quặc, Suku là chú chó đực duy nhất, rất đáng yêu và có đôi mắt ngây thơ thánh thiện mỗi khi ngước nhìn ai là lập tức khiến người đó thấy lòng mình mềm nhũn. Suku có đôi tai dài, Lông nó màu trắng, óng ảnh và xoăn từng cụm, phủ dày từ chỏm đầu đến tận các ngón chân – trông nó giống hệt như một con cừu. Khi nó nằm im, rất nhiều người tưởng nó là một con chó nhồi bông. Suku xinh đẹp như thế, tất nhiên ai cũng muốn vuốt ve. Rất nhiều người bị vẻ ngoài đáng yêu của nó đánh lừa, nhưng nó có tật hay cắn bậy. Haili lại “chân dài miên man”. Đằng sau body chuẩn và khuôn mặt thánh thiện ngây thơ của nó là khao khát thống trị đồng loại,thâu tóm quyền lực. Haili uyển chuyển, điệu đà giống như một “mệnh phụ phu nhân” vậy. Êmê không có được sức vóc vạm vỡ như Suku, cũng không sở hữu được hàm răng sắc và sự nhanh nhẹn như Haili. Nhưng nó có một thứ không phải con chó nào cũng có: đó là nguyên tắc sống. Nói ngắn gọn là nó không muốn cai trị ai và không muốn ai cai trị mình. Khi Êmê chấp nhận chống lại một đứa hùng mạnh hơn nó gấp bội là Haili, nó xem việc bảo vệ nguyên tắc sống quan trọng hơn việc bảo vệ tính mạng của nó. Êmê sinh cùng lứa với Haili, có thể nói chúng là anh em. Haili muốn cai trị, nhưng Êmê lại có nguyên tắc sống riêng của mình. Nó không thích quản người khác, và tất nhiên cũng không thích người khác quản mình. Vì thế nên chúng luôn cắn nhau, nạn nhân của những vụ “lạc hàm” này thường là gia đình chị Ni, Đến nỗi họ phải tách li chúng ra Con chó nhỏ mang giỏ hoa hồng, là Êmê. Nó là fan của ba chị Ni, luôn chực sẵn bông hồng để tặng ông khi ông ca hát tại gia xong. Pig là một con chó thon thả có lông màu hung, vốn là giống chó săn, nhưng ngay ký ức bị tổn thương từ ngày thơ ấu khiến chú có cái tai cụp nhút nhát. Nhưng khi cần lại không quản nguy hiểm để “giải vây” cho những chú chó khác. Pig được coi là người dũng cảm nhất khi dám chiến đấu bảo vệ bạn bè không màng sống chết. Còn Batô – theo cảm nhận của bạn đọc – lại là chú chó trưởng thành nhất, dù không có ngoại hình đặc biệt nhưng chú đóng vai trò như là mắt xích kết nối những chú chó lại với nhau. Tuy Batô không có gì nổi trội nhưng lại là người có góc nhìn đa chiều nhất về loài người, chó và các sự vật xung quanh. Cuộc sống của các chú chó hay chính là văn hóa của một gia đình được tại hiện thông qua những câu từ mộc mạc, những sự việc hàng ngày. Dù có những tính cách khác nhau đến vậy, dù có tham vọng và ước muốn nhưng những chú chó đều là Loài động vật đồng loại “sống chung dưới một mái nhà”, bất cứ con nào bị bắt nạt chúng sẽ xông ra và liều mạng bảo vệ. Chúng học được rằng, mỗi thành viên trong gia đình hãy bao dung cho khuyết điểm của người khác vì họ mới chính là người thân của mình, là kẻ bảo vệ và yêu thương mình thậm chí bằng cả tính mạng của họ. Xuyên suốt tác phẩm là giọng văn nhẹ nhàng, tha thiết, nhiều đoạn như là thủ thỉ tâm tình như đưa bạn đọc tới nhiều cung bậc cảm xúc, trước những miêu tả dí dỏm của Batô về ngôn ngữ của loài chó. Sợi dây tình bạn, tình gia đình được vẽ lên bằng những câu từ đơn sơ, mộc mạc. Những nhận thức về thế giới, về con người cũng được tác giả Nguyễn Nhật Ánh thể hiện một cách gần gũi. Một quyển sách lôi cuốn viết cho tất cả chúng ta: trẻ con và người lớn. Cuộc đời của 5 con chó nhỏ: Haili, Batô, Suku, Êmê và Pig được tái hiện như đời sống của mỗi con người: tình bạn, tình yêu, đam mê, lòng dũng cảm, sự sợ hãi, và những ước mơ… Câu chuyện về những chú chó nhỏ cũng là thấu kính phản ánh cuộc sống con người.Thông điệp nhà văn muốn gửi gắm đến bạn đọc ở cuối trang sách thật thấm thía biết bao: “Nếu con người ta biết yêu thương một con chó thì hiển nhiên người ta sẽ biết yêu thương một con người; xã hội nhờ vậy sẽ bớt đi những chuyện đau lòng”. Trích đoạn hay: 1. Đối với một con cún, bị nhốt trong phòng tắm trong vòng hai tiếng đồng hồ là một điều gì đó kinh khủng, càng kinh khủng hơn khi con cún đó tên là Suku. “Nỗi nhớ con người” bén rễ trong lòng Suku sâu xa đến mức ở nhà một mình đối với nó là một sự đày ải. Vắng mặt con người, bên cạnh lúc đó lại không có con chó nào khác làm bạn, nó lập tức bị nỗi sợ vô hình tóm lấy. Nó cảm thấy cô độc và hoang mang. Tâm hồn nó trở nên mong manh, bất an và tiếp theo là hàng loạt những hành vi xuẩn ngốc. “Phá phách đối với Suku là một cách giải tỏa tâm lý đó mẹ”, vào ngày nó biến ngôi nhà ngăn nắp thành một mớ hỗn độn chị Ni đã nói như thể để bào chữa cho nó. 2. Êmê không có được sức vóc vạm vỡ của thằng Suku, cũng không sở hữu được hàm răng sắc và sự nhanh nhẹn của con Haili. Nhưng nó có một thứ không phải con chó nào cũng có: đó là nguyên tắc sống. Nói ngắn gọn là nó không muốn cai trị ai và không muốn ai cai trị mình. 3. Dĩ nhiên không có con chó nào trên cõi đời này tấn công chủ, dù chỉ là trong ý nghĩ, vì loài chúng tôi được định nghĩa và định giá bằng lòng trung thành. Đó là phẩm chất có lẽ là không loài nào có được, kể cả loài người. Trong từ điển của loài chó không có từ “phản bội”. 4. Bất cứ một con chó con hay một đứa bé con nào cũng vậy, ở nhà bị anh chị ức hiếp, đến trường bị bạn bè bẹo tai đá đít, con cún đó (hay đứa bé đó) sớm muộn gì cũng bị tự kỷ, hễ thấy bóng ai lại gần là sợ hãi vãi cả linh hồn. 5.Tôi từng thấy những ông bụng béo khổ sở mỗi khi cúi xuống cột dây giày, những bà bụng bự thở dốc khi phải leo lên các bậc thang. Trọng lượng một con người hay một con chó đề giống nhau ở chỗ mỗi khi vượt quá mức cho phép, lập tức trở thành một nhà máy sản xuất những phiền toái. Mọi sinh hoạt thường nhật đâm ra bất tiện và những người quá béo thường khổ sở vì phải suốt ngày hầu hạ bản thân mình. 6. Bạn đã bao giờ buồn chưa? Có phải trên đời có hàng trăm lý do dẫn dắt ta đến nỗi buồn? Có phải cuộc đời một con người cũng như một con chó có hàng trăm lần bị nỗi buồn ném đá? Nhưng không nỗi buồn nào có thể so sánh với nỗi buồn khi ta sắp mất đi một người thân. Đó là loại nỗi buồn không thể đem đóng gói rồi giấu vào một góc khuất nào đó trong vỏ não. Nó luôn tan chảy ra và len lỏi vào mọi khe hở trong tâm hồn bạn. Nó khiến bạn không làm gì vẫn thấy kiệt sức từng giờ từng phút từng giây. 7. Nhìn chung, xã hội loài chó cũng không khác lắm xã hội loài người. Bọn tôi có hiếp đáp, có phản kháng, có chiến tranh, có vui đùa, có sầu bi, có tranh giành, có manh động, có sám hối. Rất nhiều máu, và cũng rất nhiều nước mắt thấm ướt cuộc đời năm đứa tôi. So với con người, bọn tôi tốt những cái tốt của họ và khi xấu bọn tôi giống như bản sao của họ – như thể cả hai cùng nhiễm một thứ virus. Nhưng khác với con người, bọn tôi bao giờ cũng kịp giải quyết những vấn đề của mình trước khi nó mưng mủ và trở thành bất trị. 8. Nói chung, tôi là con chó đáng chán. Tự tôi cũng thấy như thế. Những người trong nhà có lẽ cũng thấy giống như tôi nên ai nấy đều yêu tôi – như yêu một con chó bị thiệt thòi. Nhưng cũng nhờ sống thu mình lại, ánh mắt tôi được trải rộng hơn. Tôi để ý quan sát những con chó khác thấy tụi nó thật thú vị, đặc biệt hình ảnh con Êmê ngậm giỏ hoa chạy đến chỗ ba chị Ni ngồi mới đây thôi đối với tôi giống như một biểu tượng sinh động của lòng biết ơn về cuộc sống tươi đẹp mà con người đã mang lại cho chúng tôi một cách hào phóng và tràn đầy yêu thương, tất cả khiến tôi bỗng nảy ra ý định kể lại những gì tôi đã chứng kiến (và còn nhớ được) từ bé đến giờ. Đó là lý do câu chuyện này ra đời. 9. “Nếu bạn đến với chúng tôi bằng tình yêu thì bạn sẽ có tất cả tình yêu lẫn tình bạn, còn ngược lại bạn sẽ mất tất cả tình bạn lẫn tình yêu”. Đó là suy nghĩ của tôi, một con chó xấu xí. Còn nữ diễn viên xinh đẹp nổi tiếng người Mỹ Martha Scott nói như thế này: “Nếu bạn đối xử với con chó như con người, nó sẽ đổi xử với bạn như một con chó”. Trích sách “Con Chó Nhỏ Mang Giỏ Hoa Hồng”