1 năm trước Một người mình rất yêu. Một người rất yêu mình. Một người sẽ đi cùng mình đến cuối đời Truyện này mình đã đọc lâu nhưng bây giờ khi nhớ lại hình ảnh và cảm xúc vẫn tựa như khi mới đọc vậy. Đó đã là một thành công của tác giả, vì cốt truyện mạch lạc và nội dung là về chủ đề thanh xuân vườn trường khá lá thực tế. Trịnh Vi và Lâm Tĩnh, có thể gọi là thanh mai trúc mã vì cả hai cùng sống trong khu tập thể, gia đình cả hai bên cũng rất thân thiết. Trịnh Vi và Lâm Tĩnh rất yêu thương nhau, tưởng chừng một chuyện tình đẹp rồi sẽ nên thơ nhưng cả hai gia đình xảy ra đổ vỡ vì chuyện của mẹ Trịnh Vi và bố Lâm Tĩnh năm xưa. Không một lời nào, Lâm Tĩnh vì không còn cách nào nhìn mặt Trịnh Vi nên đã bỏ đi du học Mỹ. Trịnh Vi dù buồn dù đau vẫn phải tiếp tục vào đại học. Ở đó, phần nào nguôi ngoai và gặp được một chàng trai khác cũng tài giỏi thông minh. Nhưng sau này, chàng trai ấy đã chọn sự nghiệp, chọn tương lai của mình thay vì chọn Trịnh Vi - hạnh phúc cả đời của anh ta. Vì cả hai chàng trai đều bỏ cô để đi du học Mỹ, nên những lần xem mắt, câu hỏi của cô đều là: "Anh có thích nước Mỹ không?".Người ta nói rằng, trong cuộc đời mình sẽ gặp được 3 người. Một người mình rất yêu. Một người rất yêu mình. Và một người sẽ đi cùng mình đến cuối đời. Hạnh phúc là cả 3 người ấy cùng là một người! Và rồi Trịnh Vi sẽ đi cùng ai đến cuối cùng? Có người đọc xong cái kết cho rằng đó là Happy Ending, có người lại nói rằng là Sad Ending. Like Share Trả lời
1 năm trước "Anh có thích nước Mỹ không?" - Lựa chọn sáng suốt của kẻ nghiện ngôn tình Đối với những ai đã bước qua cánh cửa Thanh Xuân đầy sự cuồng nhiệt. Thì “Anh có thích nước Mỹ không?” Của tác giả Tân Di Ổ là lựa chọn sáng suốt của kẻ nghiện ngôn tình. Câu chuyện xoay quanh ba người bạn Trần Hiếu Chính, Trịnh Vi, Lâm Tĩnh trong thời gian tươi đẹp nhất của họ. Câu chuyện tình lãng mạn kết hợp với lời văn tuyệt vời của tác giả. Tình cảm của Trần Hiếu Chính và Trịnh Vi tự nhiên đẹp đến lạ. Xuyên suốt khoảng thời gian ấy. Đến cuối cùng cái kết lại làm tôi không mấy mãn nguyện vì Trịnh Vi và Trần Hiếu Chính không đến được với nhau. Thay vào đó chàng Lâm Tĩnh lại là sự lựa chọn của cô. Bìa sách xinh, cách hành văn hay. Đáng đọc. Like Share Trả lời
1 năm trước Truyện hay và ấn tượng! Thật sự đọc truyện này xong mình bị ám ảnh khá lâu, quá ấn tượng với nó, truyện rất thực tế, với mình thì "phũ", ít nhất là vì mình team thích truyện ngọt ngào hoặc người và kết HE. Còn truyện này là tình cờ đọc chứ mình mà biết không HE chắc chẳng dám nhảy hố. Mà dù không phải gu của mình nhưng vẫn phải công nhận truyện "Anh có thích nước Mỹ không?" của Tân Di Ổ thật sự rất hay, nó gây cảm xúc mạnh cho người đọc, mà đọc truyện mà có cảm xúc mình mới thấy đó mới là đọc, nhất là truyện lại ám ảnh nữa thì hay lắm. Ngay từ đầu đến cuối truyện đã mang một màu sắc buồn, đau lòng rồi, tim cứ thít chặt lại. Thật sự là mình đọc lâu rồi nên không nhớ chính xác chi tiết, nói đúng ra là không dám nhớ lại, chỉ còn đọng lại cảm xúc hồi mới đọc. Nhớ mang máng là nữ chính yêu nam chính xong vì hiểu nhầm gì đó mà hai người không thể quay về như trước, kết thúc mở. Cái lúc đầu đọc xong còn chẳng dám sờ vào quyển sách, chỉ sợ mở ra lại đọc phải đoạn khiến mình nhớ đến mấy ngày liền. Nên là mình tin sẽ có rất nhiều người có gu thích quyển này, thích cả tác giả Tân Di Ổ vì truyện của tác giả này vì Tân Di Ổ viết truyện "phũ" quá, hay mà sợ ám ảnh. Có lẽ sau này tui sẽ chuẩn bị tâm lý nếu một ngày nào đó muốn đọc truyện của Tân Di Ổ. Like Share Trả lời
1 năm trước Cuốn sách ngôn tình mà mình yêu thích nhất Đây chắc chắn là cuốn sách ngôn tình mà mình yêu thích nhất, một cuốn sách kinh điển không thể thay thế trong lòng mình luôn. Mình mua cuốn sách này từ hồi mới ra, và thật sự sau này đọc thêm nhiều cuốn ngôn tình khác nhưng không cuốn nào có thể vượt qua được “Anh có thích nước Mỹ không?” trong ngần ấy năm đọc sách của mình. “Anh có thích nước Mỹ không?” như đưa độc giả quay trở lại thời sinh viên. Mình rất thích tính cách của nhân vật Trịnh Vi: hoạt bát, vui vẻ, hết mình vì tình yêu. Cách Trịnh Vi theo đuổi Trần Hiếu Chính thật dễ thương hết sức, nhiều đoạn khiến mình không khỏi bật cười và sau này cứ mở sách ra đọc đi đọc lại mãi. Mình nghĩ có lẽ nhiều bạn cũng giống như mình. Thích thú mối tình giữa hai người bao nhiêu thì về cuối càng thấy tiếc nuối bấy nhiêu. Mình thấy rất tội nghiệp Trần Hiếu Chính. Nhưng nếu suy ngẫm lại từ đầu tới cuối thì lựa chọn của Trịnh Vi là hợp lý. Trần Hiếu Chính còn không tự tin vào chính bản thân mình thì làm sao anh có thể đảm bảo cho Trịnh Vi.Cảm ơn Tân Di Ổ đã viết nên cuốn sách tuyệt vời thế này. Like Share Trả lời
1 năm trước Một cuốn sách rất hay và cuốn hút! Đọc truyện ta cảm thấy chúng ta trong những năm tháng thanh xuân, tuổi trẻ bồng bột đã bỏ lỡ rất nhiều thứ. Sự lựa chọn giữa tình yêu là chí hướng lớn của nam chính và nam phụ đều để nữ chính lại và đi Mỹ. “Anh có thích nước Mỹ không?” hay "Anh chọn nước Mỹ hay chọn em". Trần Hiếu Chính dưới ngòi bút của Di Ổ hiện lên là một chàng lý tưởng, đầy nhiệt huyết tuổi trẻ, bản lĩnh đáng để yêu, đáng để trân trọng. Còn Lâm Dĩnh thì không được tác giả ưu ái hơn, anh được miêu tả ít xong cũng làm nổi bật lên chàng trai vì để cô gái mình yêu hạnh phúc sẵn sàng buông tay, vì cô ấy khổ sở mà sẵn sàng cướp cô ấy trở lại bên mình. Những lỡ dở, tiếc nuối trong truyện cũng chính là một phần thanh xuân của mỗi chúng ta, ai cũng có một tuổi trẻ bồng bột bỏ lỡ những thứ mà sau này lại là nuối tiếc nhất. Cảm ơn tác giả Tân Di Ổ một cuốn sách rất hay và cuốn hút. Like Share Trả lời
1 năm trước Truyện rất thực tế và ý nghĩa "Anh Có Thích Nước Mỹ Không?" là một tác phẩm nổi tiếng của nhà văn Tân Di Ổ. Mình rất ưng ý với hình ảnh minh họa ngoài bìa của quyển tiểu thuyết này. Nó rất đẹp, dù đơn giản nhưng thật tinh tế và rực rỡ. Nó cũng như là thời gian thanh xuân tươi đẹp của Trịnh Vi - nhân vật chính của truyện. Cô sống hết mình cho tuổi thanh xuân của mình và dù có trải qua những thất bại hay khó khăn sau này thì đó vẫn là những kỉ niệm đẹp rực rỡ và quý giá mà cô có được. Truyện có kết thúc khiến mình khá bất ngờ song nó rất thực tế và ý nghĩa. Mình rất thích tác phẩm này, dù có nhiều lần mình đã rơi nước mắt vì nó song điều đó càng làm cho mình có ấn tượng sâu sắc với quyển tiểu thuyết này. Like Share Trả lời
1 năm trước Đối với mình đây là 1 câu truyện BE Bà mẹ của Trần Hiếu Chính khiến mình nhớ đến mẹ của Dư Hoài (“Điều tuyệt vời nhất của thanh xuân”). Mẫu phụ nữ thật đáng sợ. Hi sinh dày vò bản thân, đặt hết hy vọng vào tương lai của con trai khiến chúng cũng uất nghẹn vì áp lực. Trịnh Vi và Trần Hiếu Chính đáng lẽ có một cái kết trọn vẹn hơn nếu như người mẹ đó không đánh thức phần tàn nhẫn đó trong con người Trần Hiếu Chính dậy. Chả hiểu sao, mình vẫn chỉ cảm thấu Trịnh Vi đến với Lâm Vĩnh vì sự an toàn, không phải vì tình yêu. Mình thật sự rất thích Lâm Tĩnh. Nhưng tiếc là kết cục truyện không thể hiểu rõ về tình cảm Trịnh Vi dành cho anh mặc dù cô đã chọn anh. Lâm Tĩnh rất yêu cô nhưng cô vẫn còn quá lưu luyến Trần Hiếu Chính. Có thể vì tác giả dành quá nhiều ngòi bút cho Trần Hiếu Chính mà quên đi Lâm Tĩnh? Hay do mình bảo thủ cứ thấy tình cảm giữa Trịnh Vi và Lâm Tĩnh không vẹn toàn. Điều đó làm mình cảm nhận đây là 1 câu truyện BE? Tiếc quá! Like Share Trả lời
1 năm trước Bộ ngôn tình tôi cảm thấy có hơi tiếc nuối Đây là bộ ngôn tình tôi cảm thấy có hơi tiếc nuối nhưng cái kết lại khá hợp lý. Nếu tôi là nam chính có lẽ tôi cũng làm vậy, khi yêu một người con gái mà trong tay không có gì cả, có lẽ tôi cũng sẽ đi xa để gây dựng sự nghiệp. Nhưng tôi cảm thấy không thích nam chính cho lắm, có cái gì đó ác cảm xuất phát từ con người hắn ta. Về phần nữ chính, sự việc ấy đã gây cho cô vết thương lớn, có lẽ là vết sẹo sâu nhất mà chỉ cần động vào đã thấy đau. Cách viết của Tân Di Ổ vẫn thực tế như vậy. Tôi cảm thấy nữ chính chọn nam phụ là đúng, có khi nam chính lại không hiểu nữ chính, thứ cô ấy cần không phải là những thứ vật chất ấy mà chỉ là niềm hạnh phúc được cùng vượt qua khó khăn, nhưng sau tất cả cô ấy cần người yêu cô ấy đem lại cho cô ấy cảm giác an toàn. Like Share Trả lời
1 năm trước Đây là cuốn sách sâu sắc! Trước đây đã có lần tôi đọc “Anh có thích nước Mỹ không?” nhưng chưa quá 10 trang đã bỏ dở vì lần nào mới đọc được vài dòng đã ngủ gục. Giờ tôi cho mình một cơ hội nữa với cuốn này vì tôi vẫn luôn có niềm tin với cái tên Tân Di Ổ – một trong những tác giả ngôn tình đầu tiên mà tôi đọc với cuốn “Hóa ra anh vẫn ở đây”. Và tôi đã không sai khi kiên trì vượt qua đoạn đầu chán ngắt ngủ lên ngủ xuống. Đây là cuốn sách sâu sắc, mang lại cho tôi nhiều cung bậc cảm xúc, thương cảm có, đau lòng có, day dứt có, tiếc nuối cũng có. Trịnh Vi đau khổ chết đi sống lại mấy lần, tôi nghĩ đau nhất là khi chia tay Trần Hiếu Chính. Không gì đau đớn hơn khi bản thân có ý định chờ nhưng người ta lại cự tuyệt là em đừng đợi, vì chưa chắc anh đã đợi. Tôi cũng rất đau lòng cho số phận của Nguyễn Nguyễn, một người xinh đẹp, giỏi giang, điềm đạm, hiểu chuyện như cô, tại sao lại gặp những người đàn ông không xứng đáng như vậy? Có khi nào Nguyễn Nguyễn vẫn một mình như vậy, chưa vội lấy Ngô Giang thì cuối cùng cô sẽ gặp đúng người dành cho mình không? Từ trước tới giờ Nguyễn Nguyễn là nữ phụ đầu tiên mà tôi có ấn tượng sâu sắc còn hơn cả nữ chính. Nhắc tới Trịnh Vi, tôi nhớ đến tình yêu của cô với 2 người đàn ông, còn nhắc đến Nguyễn Nguyễn, tui nhớ đến chính bản thân cô ấy. Tui không phủ nhận là có một chút tiếc nuối cho Trần Hiếu Chính, nhưng có lẽ đây là kết cục hợp lý nhất cho Trịnh Vi. Lâm Tĩnh chỉ trốn chạy chứ không đoạn tuyệt với Trịnh Vi, còn Trần Hiếu Chính, một khi anh đã nói ra câu chưa chắc anh đã đợi là anh đã làm tổn thương Trịnh Vi quá nhiều, lại còn không đủ tự tin vào bản thân, sau khi quay về đã không quyết đoán giành lại Trịnh Vi. Like Share Trả lời
1 năm trước Đây là một câu chuyện mọi người nên đọc Trong cuộc đời mỗi người thì ái tình luôn là thứ khó vượt qua nhất. Nhưng thứ khó vượt qua nhất chính là tình đầu. Những cái gì thuộc về lần đầu tiên thì luôn khắc sâu trong tâm trí ta. Và câu chuyện “Anh có thích nước Mỹ không?” cũng vậy. Câu chuyện xoay quanh cô nàng Trịnh Vi và hai người để lại trong tâm trí cô một khoảng hồi ức. Người thứ nhất là Lâm Tĩnh - người bạn thanh mai trúc mã từ nhỏ vì gia đình mà từ bỏ cô. Còn người thứ hai là Trần Hiếu Chính - người đã bên cô trong khoảng trời thanh xuân để xoa dịu vết thương lòng nhưng rồi cũng vì sự nghiệp mà sang Mỹ. Quả thực nếu ai là Trịnh Vi chắc sẽ cảm thấy rất đau lòng. Sau đó, cô lao đầu vào những cuộc mai mối nhưng mỗi lần như vậy, cô đều hỏi: "Anh có thích nước Mỹ không?". Vì hai người mà cô yêu thương nhất đã sẵn sàng từ bỏ cô mà sang bên đấy. Cuối cùng, hai người trở về và cô lựa chọn Lâm Tĩnh. Like Share Trả lời
Truyện này mình đã đọc lâu nhưng bây giờ khi nhớ lại hình ảnh và cảm xúc vẫn tựa như khi mới đọc vậy. Đó đã là một thành công của tác giả, vì cốt truyện mạch lạc và nội dung là về chủ đề thanh xuân vườn trường khá lá thực tế. Trịnh Vi và Lâm Tĩnh, có thể gọi là thanh mai trúc mã vì cả hai cùng sống trong khu tập thể, gia đình cả hai bên cũng rất thân thiết. Trịnh Vi và Lâm Tĩnh rất yêu thương nhau, tưởng chừng một chuyện tình đẹp rồi sẽ nên thơ nhưng cả hai gia đình xảy ra đổ vỡ vì chuyện của mẹ Trịnh Vi và bố Lâm Tĩnh năm xưa. Không một lời nào, Lâm Tĩnh vì không còn cách nào nhìn mặt Trịnh Vi nên đã bỏ đi du học Mỹ.
Trịnh Vi dù buồn dù đau vẫn phải tiếp tục vào đại học. Ở đó, phần nào nguôi ngoai và gặp được một chàng trai khác cũng tài giỏi thông minh. Nhưng sau này, chàng trai ấy đã chọn sự nghiệp, chọn tương lai của mình thay vì chọn Trịnh Vi - hạnh phúc cả đời của anh ta. Vì cả hai chàng trai đều bỏ cô để đi du học Mỹ, nên những lần xem mắt, câu hỏi của cô đều là: "Anh có thích nước Mỹ không?".
Người ta nói rằng, trong cuộc đời mình sẽ gặp được 3 người. Một người mình rất yêu. Một người rất yêu mình. Và một người sẽ đi cùng mình đến cuối đời. Hạnh phúc là cả 3 người ấy cùng là một người! Và rồi Trịnh Vi sẽ đi cùng ai đến cuối cùng? Có người đọc xong cái kết cho rằng đó là Happy Ending, có người lại nói rằng là Sad Ending.