Cuốn sách 6 Chiếc Mũ Tư Duy do Tiến sĩ Edward De Bono viết ra, được mệnh danh là một sự "tiến hoá" về vấn đề "tư duy về tư duy" trong suốt 2300 năm qua trong lịch sử nhân loại.
Đa số các nền văn hóa trên thế giới coi việc tranh luận như là một vấn đề mang tính cá nhân, đối đầu và không có tính xây dựng. Việc né tránh tranh luận không phải vì họ ko thích điều đó, mà chỉ đơn giản là họ không biết bất cứ cách thức nào khác. Và Phương pháp 6 Chiếc Mũ Tư Duy là một lựa chọn hợp lý.
6 chiếc mũ mỗi chiếc được quy định một loại màu sắc đặc trưng: Trắng, đỏ, đen, vàng, xanh lục, xanh lam. Trong Phương pháp 6 Chiếc Mũ Tư Duy những chiếc mũ bao giờ cũng được nhắc đến bởi màu sắc chứ không phải chức năng của chúng. Tại sao lại như vậy? Bởi khi bạn yêu cầu một người nào đó nói về những tâm tư, tình cảm, cách suy nghĩ của họ trước một sự việc thì nhiều khả năng bạn sẽ nhận được câu trả lời không thành thực. Ngược lại khi sử dụng những chiếc mũ màu sắc bạn sẽ nhận ra rằng hoạt động tư duy đã trở thành một trò chơi lý thú không có chỗ cho sự bối rối hay xấu hổ.
Giá trị nổi bật của Phương pháp Sáu Chiếc Nón Tư Duy là ở chỗ nó có nhiều khía cạnh ứng dụng thiết thực. Bạn có thể yêu cầu một ai đó đội một chiếc nón nào đấy và suy nghĩ theo hướng của nó. Bạn có thể ám chỉ đến một loại hình suy nghĩ mà bạn muốn hướng đến. Bạn có thể ra hiệu cho người khác rằng bạn đang cố gắng suy nghĩ theo một hướng nào đó – và như vậy họ phải đối xử với những đóng góp của bạn một cách thích hợp.
Xem thêm
Như tôi đã nói, đây không phải là một ý tưởng tồi. Cuốn sách này thực sự liên tục khiến bạn choáng váng với nó, giải thích cách nó hoạt động rất nhiều lần (“Đã đến lúc chúng ta phải [chọn một màu] suy nghĩ về vấn đề này…”) để khiến một con ngựa đang rên rỉ xin thương xót.
Ưu điểm ở đây là, phương pháp suy nghĩ và cộng tác này có thể là một công cụ rất hiệu quả để tổ chức các lựa chọn, cân nhắc, đưa ra quyết định cũng như tiến hành các cuộc họp có trật tự và ít xung đột. Trong trường hợp tệ nhất, nó có thể được sử dụng chỉ để khiến ai đó im lặng và làm họ bối rối để đến thời điểm thích hợp bày tỏ sự bất bình thì họ đã hoàn toàn mất quyền lợi: “Gary, tôi đánh giá cao những gì anh đang nói, nhưng điều chúng ta cần bây giờ là ý tưởng chiếc mũ xanh của anh. Chúng ta sẽ đề cập đến tranh luận đỏ và đen sau (chẳng hạn như khi bạn đang ở trong phòng tắm).”
Theo tôi, dù cuốn sách có ngắn đến đâu thì nó vẫn còn có thể ngắn hơn nữa. Đây là tài liệu có giá trị của một tài liệu phát tay, hoặc bản trình bày PowerPoint thổi phồng cái tôi của tác giả (Nếu tôi phải đọc thêm một thuật ngữ mà ông ấy đặt ra hoặc hiện đã có trong từ điển…) và được nhắc lại quá mức chỉ để điền vào một cuốn sách 173 trang và dán con số 14.99 đô la lên đó.
Đừng hiểu sai ý tôi – tôi không thích đọc nó nhưng tôi rất vui vì đã đọc nó. Tôi tình cờ thấy những đề cập đến tư duy mũ trắng và mũ đen trong một bài báo tôi đọc cách đây hai hoặc ba ngày, và tôi biết những thuật ngữ đó nghĩa là gì mà không cần phải tra Google. Đấy, đọc nó cũng đâu có lãng phí gì. Tôi chắc chắn rằng sẽ có một ngày tôi được yêu cầu đội chiếc mũ xanh của mình để giúp tìm ra giải pháp. Và bây giờ tôi sẽ biết rõ hơn những gì được mong đợi ở tôi trong tình huống đó.
Tôi đã đề cập rằng tôi là người hoài nghi và hơi khó chấp nhận việc áp dụng những ý tưởng mới chưa? Thì… có lẽ tôi sẽ luôn nhớ đến những chiếc mũ này…