“Không chao đảo thì không phải là người lớn, phải ngàn lần tranh đấu mới có thể trưởng thành. Có đau đớn mới là tuổi trẻ? Nếu vậy thì có chao đảo mới trở thành người lớn. Đúng vậy, có chao đảo một chút cũng không sao, sự dao động của bạn và của tôi là hành trình hết sức tự nhiên mang tên ‘trưởng thành’.” “Cuốn sách này được viết cho bạn - người đang chao đảo bên ngưỡng cửa trưởng thành. Tôi trưởng thành sớm hơn bạn một chút, đôi khi vẫn còn hành xử chưa ra dáng người lớn lắm, tôi viết cuốn sách này để ‘lắng nghe’ câu chuyện của bạn. Hẳn bạn sẽ lấy làm lạ, sách là phương tiện để ‘nói’, vậy mà tôi lại muốn thông qua sách để ‘lắng nghe’? Đúng vậy, tôi không muốn đơn phương lên lớp về những bí quyết trưởng thành. Tôi chỉ muốn làm một thính giả chân tình và cởi mở, giúp bạn đích thân cất lời, nói ra những vấn đề của bản thân. Đọc chỉ giúp bạn rút ra kết luận mà thôi, nhưng một khi nói ra, bạn sẽ tìm ra cách chữa trị cho chính mình. Vậy nên, cùng với cuốn sách này, bạn hãy bắt đầu câu chuyện đè nén, chất chứa trong lòng bấy lâu nay…”
Xem thêm

Cũng trong ba mươi mẩu truyện ngắn được đề cập trong quyển tản văn này, tác giả đã nêu lên căn bệnh chung của thời hiện đại không riêng gì của người tập trưởng thành hay người đã trưởng thành. Đầu tiên là những trăn trở với suy nghĩ liệu mình đã thật sự lớn khôn hay chưa ? Bản thân mình đã chiêm nghiệm đủ những chao đảo để thật sự cảm nhận rõ về cuộc đời ? Liệu mình đã có thể kiểm soát hết mọi thứ xung quanh bằng những gì mình đang có và rằng mình nỗ lực đã đủ để trở thành người tốt đẹp nhất mà mình hằng mong ước hay chưa ? Cùng với đó là những suy nghĩ hồ mơ về ước mơ thời trẻ với công việc hiện tại. Có những người thời trẻ đã từng nhiệt huyết sôi nổi sống hết mình với đam mê, với niềm tin và khát vọng của mình nhưng rồi họ buộc phải làm một công việc có thể đem đến sự ổn định về kinh tế cho họ. Họ băn khoăn giữa việc tiếp tục và làm lại, giữa việc đi tìm lại đam mê và ở lại với thực tại. Tuy nhiên cũng có những người vốn dĩ có thành tích rất tốt, lý lịch sạch và năng lực trên giấy tờ được đánh giá vào hàng xuất sắc lại chơi vơi giữa sóng vỗ cuộc đời rằng họ không biết rằng bản thân tại sao phải sống để làm những việc này, rốt cuộc rằng họ đang phải làm những thứ này vì lẽ nào ? Tôi tin rằng, các bạn : những thanh thiếu niên tập khôn lớn đều sẽ có những lúc tự hỏi chính mình những câu như vậy, thế thì các bạn đừng ngại ngần cùng tôi khám phá những dòng suy ngẫm về tuổi trẻ và thực tại, về giấc mơ và hiện thực mà tác giả đã nêu lên trong quyển sách này, bởi những dòng ngôn từ nhẹ nhàng này sẽ khiến lòng bạn thêm yên tĩnh hơn để bạn đủ lý trí, đủ sáng suốt để nhận ra bản thân mình muốn gì và cần gì. Tôi mong rằng khi bạn đóng những trang sách này lại và nhận ra rằng, bản thân đã chín chắn hơn, đã thấu hiểu nhiều hơn về chính bản thân cũng như cuộc đời mà mình sắp phải bước đi. Và ngay khi đó, tôi tin rằng bạn sẽ yêu lấy bản thân mình, yêu thích việc bạn đang trưởng thành, thỏa mãn khi được làm việc bạn yêu thích, tìm kiếm đam mê cho mình, ước mơ mỗi ngày và mạnh dạn hiện thực hóa ước mơ ấy.

Rando Kim cũng đồng thời “ dặn dò ” những độc giả trẻ của mình rằng họ sẽ phải bị “ bào mòn và mài giũa ” như những chiếc bút chì nhưng rồi sau đó chính những nỗi đau này khiến họ chắc chắn và tốt đẹp hơn. Ông cũng nói rõ rằng sâu thẳm trong mỗi người đều phải âm thầm vùng vẫy để thoát ra khỏi những nỗi đau mà vận mệnh đã an bài : đó là điều không thể tránh khỏi vậy nên ngoại trừ việc dành tình yêu chân thành nhất để cảm hóa và thay đổi chúng thì chẳng còn cách gì khác để được hạnh phúc cả. Ai oán ? Sầu hận ? Buông thả ? Chịu đựng ? Những điều đó chỉ khiến bạn bị gặm nhau bởi khổ đau mà thôi. Bạn cũng đừng ca thán rằng tại vì sao bản thân lại cô đơn trong một vũ trụ đầy thù địch hay buồn khổ vì chẳng có ai cùng bạn san sớt nỗi niềm và cũng đừng chạy trốn sự cô độc của chính bạn bằng việc lắp đầy thời gian tĩnh tại để đối mặt với chính mình. Hãy nhớ rằng “ Cô độc là bậc thầy của sức mạnh ” đừng ngại ngần gì mà hãy cứ yêu lấy nỗi cô độc của chính mình. Đó sẽ là người bạn, người thầy đồng hành với bạn, dạy dỗ bạn cách sống, cách tiếp nhận và giải quyết mọi vấn đề một cách độc lập.


Tác giả không lan truyền một luồng những tư tưởng bi quan, những sự thỏa hiệp cho cuộc sống. Yêu lấy vận mệnh của mình? Không phải là chấp nhận, là cam chịu một cuộc đời đầy rẫy đau thương của mình. Mà chính là hãy tìm lấy dũng khi để bảo vệ vận mệnh của bản thân khỏi những nỗi đau và thương tổn ; hãy để vận mệnh của chúng ta thoát ly khỏi những điều đen tối và khốn khổ, hãy dẫn lối cuộc đời của mình theo một hướng khác mà ở đó vận mệnh của bạn lộng lẫy và huy hoàng hơn, ở đó chính bạn và vận mệnh gắn chặt với bạn như chiếc bóng được hạnh phúc. Bạn hãy tin rằng “ Chúa chỉ ban những thử thách mà Người tin rằng chúng ta có thể vượt qua ” và đừng sợ sệt, hãy đối đầu, hãy vượt lên những cam go đó, hãy chạm tay đến hạnh phúc đích thực của chính bạn. Để yêu thương mình và vận mệnh của mình, hãy can đảm để buông bỏ rồi sau đó là chuẩn bị cho một cuộc đời và bắt đầu hành trình tìm kiếm những giá trị bền vững của cuộc sống. Bạn cứ vững tin rằng bản thân đầy khiếm khuyết của mình cũng có thể mang theo hi vọng, những thiếu sót rồi sẽ được lắp đầy và bạn là người luôn đáng được tôn trọng vì sự tồn tại của bạn chính là giá trị đáng trân trọng nhất.