Thức tỉnh mục đích sống đến với tôi trong một cơ duyên không mấy lý tưởng, nhưng tôi gọi nó là cơ duyên thì chắc bạn cũng thấy tôi trân trọng nó dường nào. Được chắp bút bởi Eckhart Tolle, Thức tỉnh mục đích sống là một trải nghiệp đọc sách self-help đặc biệt và lạ. Trước đó thể loại này khó có thể được não tôi tiếp thu nhưng ở một góc độ nào đó, cuốn sách đã phục vụ đúng mục đích của nó - giúp trí óc tôi “thức tỉnh”. Trong bài Trích sách này tôi xin phép gửi tới độc giả chương đầu tiên và chương cuối cùng của sách với hi vọng rằng nó sẽ đủ để thu hút độc giả. Mời bạn thưởng thức!


Chương 1: Sự Nở Hoa Của Tâm Thức Nhân Loại

Hồi tưởng

Địa cầu, cách đây 114 triệu năm, một buổi sáng kia, sau khi mặt trời vừa hé dạng, bỗng nhiên có một bông hoa duy nhất xuất hiện lần đầu tiên trên hành tinh này; những cánh hoa hé nở, đón chào những tia nắng sớm. Đây quả là một sự kiện quan trọng trong quá trình tiến hóa của thực vật, mở đầu cho một thời kỳ chuyển hóa đời sống của những loài cỏ cây vốn đã xuất hiện trên trái đất từ hàng triệu năm trước. Đóa hoa đầu tiên đó hẳn đã không tồn tại được lâu, vì có lẽ đây chỉ là hiện tượng đơn lẻ hiếm hoi và có lẽ vì giai đoạn ấy chưa phải là thời kỳ thuận lợi cho các loài hoa nở rộ. Tuy nhiên, đến một ngày nào đó, bước chuyển hướng quyết định ấy hẳn cũng phải đến, và nếu có ai đó có mặt vào giờ phút đó để chứng kiến, hẳn họ đã nhìn thấy một sự bùng vỡ của hương hoa và sắc màu lan tràn khắp hành tinh.

Mãi về sau này, những sinh thể mong manh đầy hương sắc mà ta gọi là hoa ấy đã đóng một vai trò trọng yếu trong quá trình tiến hóa về mặt nhận thức ở một loài khác: ở con người. Thực vậy, con người ngày càng cảm thấy bị hấp dẫn và thu hút trước hấp lực của những cánh hoa. Khi nhận thức của con người càng trở nên tinh tế hơn, rất có thể bông hoa là thứ đầu tiên mà họ em lòng quý trọng, mặc dù hoa không phục vụ cho một mục đích thực tiễn nào của họ, tức là không liên quan gì đến chuyện sinh kế, sống còn. Nhưng đóa hoa đã là nguồn cảm hứng cho biết bao nhiêu nghệ sĩ, thi nhân và các nhà huyền học. Chúa Jesus đã khuyên chúng ta nên để thì giờ chiêm nghiệm về hoa và học cách sống như một bông hoa. Tương truyền rằng Đức Phật cũng đã có một bài thuyết pháp trong im lặng, trong đó Ngài cầm một bông hoa trên tay và ngắm nhìn đóa hoa ấy trong yên lặng. Một lát sau, một trong những tỳ-kheo có mặt hôm đó là Ngài Ma-Ha Ca-Diếp (Mahakasyapa) đã nở trên môi một nụ cười. Có thể ngài Ma-Ha Ca-Diếp là người đệ tử duy nhất hôm ấy hiểu được ngụ ý của bài pháp vô ngôn của Đức Phật. Tương truyền rằng, nụ cười đó (tức là sự trao truyền Tâm ấn giác ngộ)đã được Đức Phật và chư Tổ truyền qua 28 đời liên tiếp và sau này đã trở thành nguồn gốc của Thiền Tông.

Khi ta nhìn ngắm vẻ đẹp của một bông hoa, bông hoa ấy có thể đánh thức, dù chỉ trong thoáng chốc, cảm nhận về cái đẹp ở trong ta, phần hiện hữu sâu xa nhất, và cũng là bản chất thực của chính mình. Giây phút đầu tiên khi cảm nhận cái đẹp là một biến cố có ý nghĩa nhất trong quá trình tiến hóa về nhận thức của loài người. Khi đó ta cũng cảm nhận được tình yêu và sự im lắng ở nội tâm mình. Dù ta không nhận thức được hết tầm quan trọng của biến cố đó, hoa vẫn là một biểu tượng, qua hình tướng, những gì thiêng liêng, cao quý nhất, dù phần cao quý ấy thực chất là cái không có hình tướng. So với những loài cây cỏ đã có mặt trước đó thì hoa có vẻ mong manh, chóng tàn hơn. Nhưng hoa đã trở thành sứ giả từ một cõi khác, như là một chiếc cầu nối liền thế giới của hình hài vật chất với thế giới vô hình. Hoa không chỉ cho ta mùi hương thanh khiết và êm dịu, mà hoa còn mang lại mùi hương của cõi thiêng liêng. Nếu ta có thể dùng từ “tỉnh thức” với nghĩa rộng thì ta có thể ví rằng hoa là sự tỉnh thức của loài cỏ cây.

Có thể nói là bất cứ dạng vật chất nào ở bất kỳ hình thức nào – như khoáng chất, thực vật, động vật, con người... – đều đang đi qua quá trình “tỉnh thức”. Tuy nhiên, để dạng vật chất ấy thực sự đạt đến trạng thái tỉnh thức là một điều rất hiếm khi xảy ra vì đó không hẳn là một tiến bộ thông thường trong quá trình tiến hóa mà còn là sự gián đoạn trong quá trình phát triển bình thường, và là một bước nhảy vọt lên một cấp độ hoàn toàn khác của Hiện Hữu, mà quan trọng hơn hết là một sự giảm bớt về mức độ nặng nề và dày đặc của vật chất.

Còn gì nặng hơn và khó xuyên thủng hơn là một tảng đá, vật thể dày đặc nhất trong các vật thể, thế mà một vài loại đá, khi trải qua một quá trình thay đổi cấu trúc phân tử lại trở thành pha lê, một tinh thể trong suốt mà ánh sáng có thể xuyên qua dễ dàng. Vài loại khoáng chất, dưới áp suất và nhiệt độ cực cao lại biến thành kim cương, trong khi vài loại khoáng chất khác lại trở thành đá quý.

Hầu hết các loài bò sát vẫn chưa biến đổi nhiều từ hàng triệu năm qua. Trong khi một số loài khác thì lại mọc cánh, có lông vũ và hóa thành chim, từ đó vượt lên khỏi lực hấp dẫn của trái đất đã từng níu chân chúng từ bấy lâu nay. Hóa thành chim chẳng phải để đi hay trườn mình trên mặt đất một cách thành thạo hơn, mà thực ra là để hoàn toàn vượt thoát khỏi chuyện phải đi hay trườn.

Từ thời xa xưa, hoa, pha lê, đá quý và những loài chim chóc đã mang một ý nghĩa đặc biệt nào đó trong tâm thức của loài người. Cũng như tất cả các thể sống khác, chúng cũng chỉ là sự thể hiện có tính chất tạm thời của Nhất Thể, của Tâm luôn tiềm ẩn ở phía sau. Chính những phẩm chất mong manh của hoa giải thích tại sao chúng mang một ý nghĩa đặc biệt và là lý do tại sao con người lại tìm thấy sự tương đồng và sức thu hút ở hoa.

Khi ta có một mức độ Có Mặt, im lắng và sự chú tâm tỉnh táo ở bên trong thì ta mới có thể cảm nhận được bản chất siêu nhiên của sự sống, cái thần thái và linh hồn trong mỗi tạo vật, mỗi thể sống, và ta bỗng nhận ra rằng bản chất siêu nhiên trong mỗi tạo vật cũng đã chứa sẵn trong mỗi con người, khiến ta cảm thấy yêu quý tạo vật như yêu quý chính mình. Cho đến khi nhận thức được điều này, đa số chúng ta chỉ nhìn ra được những hình hài cạn cợt ở bên ngoài mà không thấy được bản chất thần thánh ở bên trong, cũng như ta không nhận thức được bản chất siêu nhiên của chính mình, nên ta thường tự đồng nhất mình với hình hài vật chất và những trạng thái tâm lý khổ đau của mình.

Đôi lúc, một người dù có rất ít hoặc không có khả năng Hiện Diện nào cả cũng có thể nhìn thấy ở một bông hoa, một hòn đá quý, một tinh thể pha lê hay ở một con chim một điều gì đó nằm đằng sau những hình hài vật chất ấy, dù anh ta không biết rằng đó chính là cái đã tạo nên sức hút và làm cho mình cảm thấy có mối liên hệ nào đó với những vật thể ấy. So với các thể sống khác thì một bông hoa có bản chất mong manh hơn và do đó hoa ít che khuất cái tinh túy ở bên trong của chính nó hơn là những sinh thể sống khác. (Ngoại trừ các sinh vật còn sơ sinh, như một em bé, con chó con, hoặc một con cừu non... vì chúng mong manh, dễ bị tổn thương vì chưa phát triển hết tính đông đặc của vật chất). Ở đó, ta vẫn còn thấy vẻ ngây thơ, cái đẹp và vẻ dịu dàng như không thuộc về thế giới này. Chúng làm mềm lòng ngay cả những con người vô cảm.

Cho nên khi nào bạn đang tỉnh táo và nhìn ngắm một bông hoa, một tinh thể pha lê hay một con chim mà đầu óc bạn không bận rộn muốn gọi tên những vật ấy, thì những vật đó sẽ mở ra một cánh cửa đưa bạn vào cõi Vô Tướng. Có một sự khai mở ở bên trong, dù rất bé, để đưa bạn đi vào cõi tâm linh. Điều này giải thích tại sao ba vật thể đã “giác ngộ” này đóng một vai trò rất quan trọng trong quá trình phát triển tâm thức của con người từ thuở xa xưa; đó cũng là lý do tại sao đài sen là biểu tượng của Phật giáo, còn chim bồ câu trắng tượng trưng cho Đức Chúa Thánh Thần (Holy Spirit) trong đạo Cơ Đốc. Chính ba vật quý này đã và đang tạo cơ sở cho một sự chuyển hướng sâu sắc trong tâm thức của hành tinh, sự chuyển hướng này nhất định sẽ xảy ra với tâm thức của loài người. Đây là  quá trình tỉnh thức tâm linh mà chúng ta đang bắt đầu chứng kiến.


Mục đích của cuốn sách này

Nhân loại đã thật sự sẵn sàng cho một quá trình chuyển biến nhận thức, một quá trình nở hoa sâu sắc và triệt để của tâm thức đến độ, so với quá trình này thì việc cây cỏ nở hoa 114 triệu năm trước đây, dầu cho đẹp đến mấy thì đấy cũng chỉ là một sự phản ánh nhạt nhòa? Liệu con người có thể từ bỏ tầng tầng lớp lớp những cách nghĩ bị bó buộc cũ và trở nên giống như những tinh thể pha lê trong suốt để ánh sáng nhận thức xuyên qua dễ dàng? Liệu con người có thể thoát ra khỏi trường hấp dẫn của chủ nghĩa vật chất, thoát ra khỏi tình trạng tự đồng nhất mình với hình tướng?

Khả năng chuyển hóa này cũng là thông điệp chính của những giáo lý sâu sắc để khai thị cho con người. Những người phát đi thông điệp này – như Đức Phật, Chúa Jesus và nhiều người khác – là những bông hoa đầu

tiên của nhân loại. Họ là những vị thầy tiên phong, rất hiếm hoi và quý giá vô ngần. Tuy vậy, một sự chuyển hóa rộng khắp chưa thể xảy ra vào thời đó được, nên thông điệp của họ thường bị hiểu sai và bị bóp méo đi rất nhiều. Ngoại trừ ở một số ít người, tâm thức của con người thời đấy nói chung chưa được chuyển hóa nhiều.

Bây giờ thì nhân loại đã sẵn sàng để chuyển hóa chưa? Tại sao lúc này mới thực là thời cơ? Bạn có thể làm gì để thúc đẩy quá trình chuyển hóa nội tại này? Đặc điểm của nhận thức cũ đầy tính bản ngã là gì và đâu là dấu hiệu của một tâm thức mới đang trỗi dậy? Những câu hỏi này và một số câu hỏi khác sẽ được đề cập đến trong cuốn sách này. Quan trọng hơn, cuốn sách cũng chính là một công cụ có tính chuyển hóa xuất phát từ một nhận thức mới đang trỗi dậy. Những ý tưởng và khái niệm ở đây tuy quan trọng, nhưng đó cũng chỉ là thứ yếu. Chúng như những tấm bảng chỉ đường giúp bạn đi đến trạng thái tỉnh thức. Trong lúc đọc cuốn sách này, một sự chuyển hóa sẽ xảy ra trong bạn.

Mục đích chính của cuốn sách không phải là để cung cấp thêm thông tin hay những niềm tin mù quáng cho trí năng của bạn, hay cố thuyết phục bạn về một điều gì, mà nó mang đến cho bạn một sự chuyển hóa trong nhận thức, tức là thức tỉnh bạn ra khỏi những dòng suy nghĩ miên man ở trong đầu. Nếu được như vậy thì bạn sẽ không chỉ thấy cuốn sách là “thú vị”. Vì thú vị có nghĩa là bạn còn đứng ở bên ngoài, tìm vui với những ý nghĩ, và khái niệm ở trong đầu bạn để tư duy rằng mình đồng ý hay không nên đồng ý với cuốn sách. Vì cuốn sách này được viết cho bạn, do đó cuốn sách hoặc rất vô nghĩa đối với bạn, hoặc nó làm cho nhận thức của bạn có sự thay đổi lớn. Tuy nhiên cuốn sách này chỉ có thể thức tỉnh những người đã sẵn sàng để tỉnh thức. Mà không phải ai cũng sẵn sàng để tỉnh thức. Tuy nhiên, khi có một người vừa tỉnh thức thì biến cố này sẽ tạo nên một quán tính trong tâm thức của tập thể, giúp cho sự tỉnh thức xảy ra dễ dàng hơn ở những người khác. Nếu trong lúc này bạn chưa rõ tỉnh thức có nghĩa là gì, thì bạn cũng không cần bận tâm nhiều về nghĩa của từ ấy, hãy cứ tiếp tục đọc và khi nào trong bạn có sự tỉnh thức, thì bạn sẽ hiểu “tỉnh thức” có nghĩa là gì. Quá trình tỉnh thức một khi đã bắt đầu ở trong bạn rồi thì không thể đảo ngược lại; và để cho quá trình này được bắt đầu, bạn chỉ cần trải qua trạng thái tỉnh thức - dù chỉ trong một thoáng chốc. Đối với một số người thì một thoáng chốc của trạng thái tỉnh thức đó sẽ xảy đến khi họ đọc cuốn sách này. Còn đối với những người khác thì cuốn sách sẽ giúp cho họ nhận ra rằng quá trình tỉnh thức đã xảy ra ở trong họ rồi, nhưng bây giờ họ mới nhận ra. Ở một số người thì quá trình tỉnh thức chỉ xảy ra khi họ gặp phải những mất mát hay khổ đau lớn. Trong khi ở những người khác, là khi họ tiếp xúc với những bậc thầy hay những giáo lý về tâm linh, hay do đọc cuốn “Sức Mạnh của Hiện Tại” hay những cuốn sách có giá trị tâm linh sống động khác. Hoặc có thể là sự tổng hợp của tất cả những điều ấy. Tuy nhiên, một khi sự tỉnh thức đã bắt đầu ởtrong bạn thì cuốn sách này sẽ giúp cho bạn đẩy nhanh và gia tăng cường độ tỉnh thức.

Điều căn bản nhất của quá trình tỉnh thức là:
Nhận ra sự mê mờ đang tồn tại ở trong bạn,
Nhận diện bản ngã của bạn khi nó đang nói, đang nghĩ, đang làm một việc nào đó,
Nhận ra thói quen suy tư đầy tính băng hoại trong tâm thức của tập thể đang thẩm thấu vào mọi khía cạnh của đời sống, kéo dài thêm tình trạng chưa thức tỉnh.

Đó là lý do tôi viết cuốn sách này: để nêu lên những khía cạnh chính của bản ngã và cách bản ngã hoạt động trong bạn cũng như trong tâm thức tập thể. Điều này có ý nghĩa quan trọng, vì hai lý do chính. Trước hết, nếu bạn không nhận ra được những cơ cấu hoạt động của bản ngã, bạn sẽ không nhận diện được nó, và sẽ nhầm lẫn mà liên tục tự đồng nhất mình với bản ngã, tức là vô tình bạn để cho bản ngã chế ngự lấy bạn, mạo danh là bạn. Thứ hai, tự thân việc nhận diện bản ngã ở trong bạn chính là một trong những phương cách giúp cho sự tỉnh thức ở trong bạn được diễn ra. Khi bạn nhận ra sự mê lầm của mình, thì cái làm cho sự nhận biết ấy có thể diễn ra chính là thứ nhận thức mới đang trỗi dậy, đó cũng chính là tỉnh thức. Tuy nhiên, ta không nên có thái độ đấu tranh, hay kình chống với bản ngã cũng như ta không thể đấu tranh chống lại bóng tối, hay chống lại sự mê mờ. Điều mà ta cần làm là mang ánh sáng của nhận thức vào những nơi tối tăm này. Và bạn chính là ánh sáng đó.


Chương 10: Một Thế Giới Mới

Thế giới mới không phải là một điều không tưởng

Như vậy cõi trời mới mà tôi đề cập đến ở đây có phải là một điều không tưởng, sai lạc như con người đã từng nói đến trước đây? Không phải, vì tất cả những cách nhìn không tưởng, sai lạc đều có một điểm tương đồng này: Là sự phóng chiếu của trí năng về tương lai, bạn ước mơ rằng “một ngày kia”, mọi thứ đều tốt đẹp, bạn sẽ được cứu rỗi, thế giới này sẽ có hòa bình và mọi người sẽ sống hòa hợp với nhau, những vấn đề của bạn đều được giải quyết ổn thỏa... Đã có nhiều người từng có cách nhìn về đời sống một cách không tưởng như thế. Một số đã đi đến chỗ tuyệt vọng, một số khác thì rơi vào thảm họa.

Ở trung tâm của cách nhìn đời sống một cách sai lạc, không tưởng đó là một trong những tha hóa chính trong cấu trúc của lối nhận thức cũ: Đi tìm sự cứu rỗi ở tương lai. Tương lai chỉ tồn tại ở một chỗ duy nhất: ở trong đầu bạn, vì thế khi bạn trông chờ tương lai, bạn mê lầm đi tìm một cái gì trong trí năng bạn, một cái gì không xác thực, để mong có đđược sự cứu chuộc. Do đó bạn bị mắc kẹt vào hình tướng, vào bản ngã, vào tương lai.

Một nhà tiên tri đã viết trong Thánh kinh: “Và tôi trông thấy một cõi trời mới và một thế giới mới”. Cơ sở của thế giới mới là một cõi trời mới - tâm thức giác ngộ. Địa cầu, tức thực tại bên ngoài, chỉ là cái phản ảnh bên ngoài của tâm thức giác ngộ đó, tức thực tại ở bên trong. Sự khởi đầu của một cõi trời mới, tức là một thế giới mới không phải là một sự kiện nào đó trong tương lai sẽ mang lại sự giải thoát cho chúng ta. Vì không có một cái gì đó ở tương lai có thể “làm” cho chúng ta giải thoát ngoài phút giây này. Nhận ra điều đó tức là tỉnh thức. Tỉnh thức ở tương lai là một sự kiện hết sức phi lý, vì tỉnh thức có nghĩa là nhận chân được Hiện Hữu, những gì đang có mặt trong phút giây này. Vì thế cõi trời mới, nhận thức giác ngộ không phải là một trạng thái để ta nhắm đến ở tương lai. Cõi trời mới và thế giới mới đang xuất hiện ở trong bạn vào lúc này; nếu chúng chẳng xuất hiện từ lúc này, thì chúng chẳng hơn gì một ý nghĩ ở trong đầu bạn. Do đó, Chúa Jesus đã dạy học trò của Ngài rằng: “Thiên đường là ở ngay đây, ở ngay trong chính anh em”.

Trong Bài Giảng Trên Núi, Chúa Jesus đã tiên đoán một điều mà cho đến thời đại ngày nay vẫn rất ít người có thể hiểu được. Ngài nói: “Phúc thay cho những con người khiêm cung, vì họ sẽ thừa hưởng quả đất này”. Vậy ai là những người khiêm cung? Và họ sẽ thừa hưởng quả đất này nghĩa là gì? Những con người khiêm cung là những con người không còn bị khống chế bởi bản ngã. Họ là những người đã giác ngộ được bản chất chân thực và thiết yếu của mình: là Tâm, là nhận thức vô hình tướng; và họ nhận ra “bản chất chân thực” đó ở người khác, và ở trong tất cả mọi loài. Họ sống trong trạng thái thong dong, vì thế mà cảm nhận được tánh nhất thể giữa mình với mọi thứ và với Cội Nguồn. Họ là hiện thân của tâm thức giác ngộ và đang làm đổi thay tất cả các khía cạnh của đời sống trên trái đất này, kể cả thiên nhiên, vì đời sống trên trái đất không tách rời với nhận thức của những con người đang cảm nhận và tương tác với nó. Câu nói của Chúa Jesus có ý rằng: Những con người có đức khiêm cung sẽ thừa hưởng tất cả những điều tốt lành trên quả đất này.

Thật vậy, một loài người mới đang trỗi dậy trên hành tinh này. Loài người đó đang trỗi dậy và bạn chính là giống người mới đó!


Kết
Thức tỉnh mục đích sống là một phát hiện mới của tôi gần đây và tôi thật sự hân hoan vì cuốn sách đã tìm ra tôi. Hãy để sách tiến vào tâm thức của bạn và tôi nghĩ, độc giả cũng sẽ trân trọng Thức tỉnh mục đích sống như tôi. Hẹn các bạn ở một bài review chi tiết!


Hình ảnh: Fang


--------------------------------------------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy   

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

Xem thêm

Có rất nhiều sách self-help và hướng dẫn thức tỉnh tâm linh thời đại mới mà tất cả đều khẳng định có sức mạnh thay đổi cuộc sống của bạn theo hướng tích cực; tất cả đều gợi ý rằng cần phải có một cách suy nghĩ mới để thay đổi thực tế của bạn: chúng gợi ý rằng cần phải có điều gì đó hơn nữa để đạt đến cấp độ ý thức tiếp theo của con người.

Vấn đề với hầu hết những cuốn sách này là những ý tưởng như vậy cực kỳ khó diễn đạt chính xác bằng lời. Họ cảm thấy mơ hồ và thường giống như đang gãi trên bề mặt của những khái niệm lớn mà họ không thể nắm bắt được. Nói một cách đơn giản, người viết không thể trình bày rõ ràng ý tưởng của mình với độc giả. Bởi vì làm thế nào người ta có thể mô tả chính xác khoảnh khắc của một nhận thức sâu sắc? Làm thế nào để bạn gói gọn sự thức tỉnh tâm linh bằng những từ ngữ mà đừng bận tâm mở đường cho nó?

Tôi tin rằng Eckhart Tolle là một trong những người giỏi nhất trong lĩnh vực kinh doanh. Những lời của anh ấy là một trong những lời mô tả gần gũi nhất mà tôi từng đọc mô tả những khái niệm như vậy. Và điều này là do sự hiểu biết sâu sắc của ông về thần học, vốn không bị hoen ố bởi giáo điều hay thành kiến. Anh ấy hiểu phẩm chất chữa bệnh hiện có trong tôn giáo và anh ấy sử dụng nó trong nỗ lực giảng dạy nhân loại, cố gắng khiến họ tỉnh táo hơn.

Tôi rất thích đọc những ý tưởng của anh ấy ở đây và tôi sẽ tiếp tục đọc các tác phẩm của anh ấy để xem anh ấy có thêm sự khôn ngoan nào để truyền đạt

Đôi nét về tác giả: Eckhart Tolle là một trong những bậc thầy số một thế giới trong lĩnh vực tâm linh. Ông tốt nghiệp Đại học Luân Đôn và trở thành nhà nghiên cứu tại Đại học Cambridge. Năm 29 tuổi, có một sự chuyển hóa tâm linh rất lớn trong cuộc sống của Eckhart Tolle và từ đó ông toàn tâm tìm hiểu về sự chuyển hóa này. Ông đã bắt tay vào viết sách và đi thuyết giảng ở rất nhiều nơi về sự thức tỉnh tâm linh trong cuộc sống của con người. Cuốn sách A New Earth - Thức Tỉnh Mục Đích Sống trọng tâm viết về sự chuyển hóa tâm thức của con người. Theo ông, nhân loại sẽ bước sang một giai đoạn mà sự tỉnh thức trong tâm hồn sẽ tạo ra sự tự do và niềm hạnh phúc vĩnh cửu cho nhân loại.

 

Thức Tỉnh Mục Đích Sống nêu lên những khía cạnh chính của bản ngã và cách bản ngã hoạt động trong bạn cũng như trong tâm thức của tập thể. Điều này có ý nghĩa quan trọng bởi hai lý do chính. Thứ nhất, nếu không nhận diện được những lúc bản ngã hoạt động, bạn sẽ để bản ngã chế ngự lấy bạn, mạo danh là bạn. Thứ hai, việc tự nhận thức bản ngã ở trong bạn chính là một trong những cách giúp cho sự tỉnh thức ở trong bạn được diễn ra. Bạn không cần và cũng không nên đấu tranh với bản ngã, việc bạn cần làm là mang ánh sáng của nhận thức vào những nơi tối tăm này.

 

Bản ngã của con người hiện diện qua rất nhiều hình tướng khác nhau và suy cho cùng cũng để củng cố chính nó. Nỗi sợ hãi, lòng tham và khát vọng quyền lực - tất cả các biểu hiện của bản ngã, là động lực tâm lý nằm phía sau của không chỉ các cuộc chiến tranh và bạo lực giữa các nước, các bộ tộc, các tôn giáo, các ý thức hệ mà còn là nguyên nhân của những cuộc xung đột không ngừng trong các quan hệ cá nhân. Bởi bản ngã luôn muốn chứng tỏ, thâu tóm quyền lực và tích lũy của cải – nhu yếu tích lũy này là một cái hố không đáy, không bao giờ có thể lấp đầy hay thỏa mãn được.

 

Nỗi sợ, lòng tham và khát vọng quyền lực không phải nguyên nhân cốt lõi gây ra vấn đề, nó chỉ là hệ quả, nguyên nhân chính là sự mê mờ sâu đậm trong tâm thức tập thể, chính sự mê mờ làm bạn dễ dàng bị bản ngã điều khiển. Nếu không có sự chuyển hóa tận gốc trong chính tâm thức bạn, đưa ánh sáng của nhận thức vào trong bạn thì bạn sẽ tiếp tục bị cuốn vào vòng xoáy của bản ngã, của những ham muốn bất tận và làm những hành động sai trái để thỏa mãn bản ngã của chính mình.

 

Cấu trúc của bản ngã là tự đồng nhất bản thân với những thứ xung quanh và thường biểu hiện ở những suy nghĩ, lời nói mang hàm nghĩa “của tôi”. Khi một đứa trẻ khóc đau đớn vì bị lấy mấy một món đồ chơi thì món đồ chơi tượng trưng cho thứ mà bản ngã thâu tóm và cất giữ. Dù đứa trẻ kia giàu hay nghèo, dù món đồ chơi ấy chỉ là mảnh gỗ hay một con robot xịn thì nỗi thống khổ cũng là như nhau khi vật ấy bị lấy đi. Lý do của sự đau khổ ấy ẩn dấu trong ý nghĩ “của tôi”: “Món đồ chơi của tôi đã bị lấy mất đi”. Trong vô thức, trong mỗi chúng ta, cả bạn và tôi, đều có sự thôi thúc muốn củng cố sự hiện diện của cái Tôi thông qua đồ vật. Lớn lên, bản ngã của chúng ta sẽ tiếp tục quá trình thâu tóm bằng chiếc xe hơi của tôi, căn nhà của tôi, quần áo của tôi, vợ của tôi, chồng của tôi… và bản ngã luôn luôn thích kiểm soát những thứ ấy.

 

Ham muốn của bản ngã là một cái động không đáy vì nếu có thỏa mãn vì đạt được thứ gì thì sự thỏa mãn cũng chóng phôi pha. Khi bạn không còn bất kỳ hứng thú gì khi nhìn vật đó, người đó thì bạn cứ tìm thêm, mua thêm, tìm cách đạt được thêm để tìm lại cảm giác thỏa mãn mong manh, chóng tàn đó.

 

Sau khi dẫn dắt người đọc nhận biết bản ngã trong mình và những đau khổ do bản ngã gây ra trong sáu chương thì chương 7 là chương tác giả giúp ta tìm lại bản chất chân thực của mình. Điều đầu tiên là bạn phải thực sự sống trong phút giây hiện tại, quá khứ là cái mà bản ngã thao túng, tương lai là cái mà bản ngã tưởng tượng ra, để ngăn bạn thực sự chú tâm vào phút giây hiện tại, tức là song hành với đời sống. Điều thứ hai là bạn hãy cứ để bạn ngã bị thu nhỏ lại, ví dụ khi có người nào đó phê bình, nói xấu hay trách móc bạn thay vì phản ứng ngay với họ hoặc co rúm lại thì bạn không cần làm gì cả. Cứ để cho bản ngã, cho cảm nhận về chính mình bị suy giảm như thế một cách có ý thức. Bạn trở nên tỉnh táo và không phản ứng với những gì mà bạn đang cảm thấy ở trong tận chiều sâu của lòng mình. Dần dần, bạn sẽ cảm nhận được một khoảng không gian rất sống động và rộng thoáng ở trong lòng.

 

Tác giả vẫn còn rất nhiều phương pháp nữa rất hay nhưng mình nghĩ cần dừng phần tóm tắt ý nghĩa, nội dung tác giả muốn truyền tải ở đây. Hy vọng đoạn tóm tắt này sẽ làm bạn cảm thấy hứng thú hơn với cuốn sách này. Vì với mình, cuốn sách này vô cùng tuyệt vời, đạt 10/10, nhờ đọc cuốn sách mình đã ý thức hơn về những lúc bản ngã trong mình trỗi dậy. Nó luôn hiện diện khi mình thấy người khác giỏi hơn, xinh đẹp hơn hay khi mình muốn so đo, có được thứ gì. Tất cả cảm xúc muốn hơn người hay ham muốn sở hữu đều là biểu hiện bản ngã trong mình. Mình quan sát nó trỗi dậy và từ từ biến mất rồi tập trung vào thực tại của mình, vào phút giây hiện tại. Cuộc sống của mình trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Mình nghĩ cuốn sách này bổ ích cho tất cả mọi người, đặc biệt là những ai đang bi bản ngã thao túng, chạy theo những ham muốn vô tận của bản ngã hay bị bản ngã cuốn vào vòng xoáy hơn thua, ganh tị, cuốn vào những cảm xúc tiêu cực và làm những hành động tiêu cực. Chúng ta sống là để trải nghiệm những gì đang diễn ra ở hiện tại, ở phút giây này và thực hiện sứ mệnh, cuộc hành trình của chính chúng ta. Đừng để bản ngã thao túng bạn sa lầy vào những khổ đau, những ham muốn, tham đắm không điểm dừng, hãy luôn nhắc nhở mình tỉnh thức, chú tâm vào hiện tại và sứ mệnh của mình.

6 điểm

Được rồi, tôi đã đi được nửa chặng đường rồi. điều đầu tiên tôi nhận thấy là anh chàng này khá dài dòng. anh ấy phải mất 127 trang mới nói với tôi rằng bản ngã là nguồn gốc của mọi vấn đề trên trái đất. Bất cứ điều gì bạn cảm nhận, suy nghĩ hay nói đều xuất phát từ bản ngã. và đó là một điều tồi tệ. tất cả chúng ta đều cần được "khai sáng" và đạt được "nhận thức" về "sự hiện diện" của mình.

Đây là một câu trích dẫn hay trong cuốn sách: "Các tập thể được khai sáng sẽ thực hiện một chức năng quan trọng trong việc hình thành ý thức mới. Cũng giống như các tập thể ích kỷ kéo bạn vào tình trạng vô thức và đau khổ, tập thể được khai sáng có thể là một vòng xoáy cho ý thức sẽ đẩy nhanh sự dịch chuyển hành tinh." ." ... Anh ta đang nói cái quái gì vậy?!?

đây là một câu khác: "Do đó, mọi cái tôi đều bị tâm thần phân liệt, dùng từ này theo nghĩa phổ biến của nó là tính cách chia rẽ. Bạn sống với hình ảnh tinh thần của chính mình, một cái tôi khái niệm mà bạn có mối quan hệ. Bản thân cuộc sống trở nên bị khái niệm hóa và tách biệt khỏi ai bạn là khi bạn nói về "cuộc sống của tôi." Thời điểm bạn nói hoặc nghĩ về "cuộc sống của tôi" và tin vào những gì bạn đang nói (chứ không phải nó chỉ là một quy ước ngôn ngữ), bạn đã bước vào cõi ảo tưởng. ... Huh??

Sau đó anh ấy tiếp tục nói "Ví dụ, có thể bạn sẽ không cảm thấy bất kỳ cảm xúc nào khi được thông báo rằng xe của ai đó đã bị đánh cắp, nhưng khi đó là xe của *bạn*, bạn có thể sẽ cảm thấy khó chịu. Thật tuyệt vời làm sao." một chút khái niệm tinh thần như "của tôi" có thể tạo ra. - - vì vậy, chỉ vì tôi có khái niệm tinh thần điên rồ về thứ gì đó là "của tôi" là lý do khiến tôi khó chịu khi ít nhất Susan g. Bây giờ tôi biết rằng cảm giác đó chỉ là cái tôi của tôi nên tôi có thể giải phóng nó và nó sẽ không tạo thêm bất kỳ mật độ nào cho "cơ thể đau đớn" của tôi

" Đối với tôi, cuốn sách này gần như là một cái nhìn tổng quan tuyệt vời về những gì không ổn trên thế giới - cái tôi của con người. Theo một cách kỳ lạ, tôi hối hận vì đã từng đọc cuốn sách này vì nó đã mở mang tầm mắt của tôi rất nhiều về động cơ ích kỷ tiềm ẩn đằng sau mỗi suy nghĩ và hành động của con người đến mức tôi không thể ngừng nhìn thấy cái tôi tiềm ẩn đằng sau mọi thứ và mọi người mà tôi gặp phải. Tôi nghĩ rằng mọi người nên đọc cuốn sách này; vấn đề là nhiều người sẽ đọc cuốn sách này và nhìn thấy những người khác trong đó, chứ không phải chính họ. Ngày nay, hơn bao giờ hết, chúng ta đang bị ảnh hưởng bởi một nền văn hóa nơi mọi người đều bị ám ảnh bởi việc mình là “đúng” và trong quá trình xử lý khiến mọi người khác “sai”. Mức độ căm ghét đã trở thành dịch bệnh trong xã hội hiện đại, đặc biệt là trong xã hội hiện đại. chính trị, là kết quả rõ ràng của việc những cái tôi mất kiểm soát xung đột để thống trị quyền lực tối cao trong vinh quang tự cho mình là đúng. Tôi ước mọi người dành một chút thời gian trong ngày để đặt câu hỏi về suy nghĩ của mình và yếu tố thúc đẩy họ là gì. Đó là cách duy nhất để thực sự nhận ra cái tôi của chính bạn đang hoạt động. Như ông Tolle nói, bạn sẽ không bao giờ thoát khỏi nó, nhưng khi tôi nhận thức rõ hơn về nó, bạn sẽ dễ dàng tách mình ra khỏi những niềm tin lâu đời không phục vụ mục đích lớn hơn ngoài việc tạo cho bạn ảo tưởng sai lầm về bạn nghĩ bạn là ai Sự gắn bó của chúng ta với ảo tưởng sai lầm này chỉ nhằm mục đích tạo ra sự vượt trội so với những người khác mà không đóng góp gì cả."

" Đối với tôi, cuốn sách này gần như là một cái nhìn tổng quan tuyệt vời về những gì không ổn trên thế giới - cái tôi của con người. Theo một cách kỳ lạ, tôi hối hận vì đã từng đọc cuốn sách này vì nó đã mở mang tầm mắt của tôi rất nhiều về động cơ ích kỷ tiềm ẩn đằng sau mỗi suy nghĩ và hành động của con người đến mức tôi không thể ngừng nhìn thấy cái tôi tiềm ẩn đằng sau mọi thứ và mọi người mà tôi gặp phải. Tôi nghĩ rằng mọi người nên đọc cuốn sách này; vấn đề là nhiều người sẽ đọc cuốn sách này và nhìn thấy những người khác trong đó, chứ không phải chính họ. Ngày nay, hơn bao giờ hết, chúng ta đang bị ảnh hưởng bởi một nền văn hóa nơi mọi người đều bị ám ảnh bởi việc mình là “đúng” và trong quá trình xử lý khiến mọi người khác “sai”. Mức độ căm ghét đã trở thành dịch bệnh trong xã hội hiện đại, đặc biệt là trong xã hội hiện đại. chính trị, là kết quả rõ ràng của việc những cái tôi mất kiểm soát xung đột để thống trị quyền lực tối cao trong vinh quang tự cho mình là đúng. Tôi ước mọi người dành một chút thời gian trong ngày để đặt câu hỏi về suy nghĩ của mình và yếu tố thúc đẩy họ là gì. Đó là cách duy nhất để thực sự nhận ra cái tôi của chính bạn đang hoạt động. Như ông Tolle nói, bạn sẽ không bao giờ thoát khỏi nó, nhưng khi tôi nhận thức rõ hơn về nó, bạn sẽ dễ dàng tách mình ra khỏi những niềm tin lâu đời không phục vụ mục đích lớn hơn ngoài việc tạo cho bạn ảo tưởng sai lầm về bạn nghĩ bạn là ai Sự gắn bó của chúng ta với ảo tưởng sai lầm này chỉ nhằm mục đích tạo ra sự vượt trội so với những người khác mà không đóng góp gì cả."