Đọc sách là một phần không thể thiếu trong cuộc sống đối với hầu hết mọi người. Bạn đang đọc sách với mục đích gì? Đó là để giải trí, thư giãn, tìm kiếm thông tin hay để nâng cao vốn hiểu biết của mình. Khi đọc một cuốn sách bạn có muốn hiểu nó, bạn có muốn lĩnh hội tất cả những tinh hoa của cuốn sách hay không? Có lẽ đó là mong muốn của tất cả mọi người nhưng để đạt được điều đó thì không hề dễ. Tuy nhiên đến với cuốn sách “Đọc Sách Như Một Nghệ Thuật” của Mortimer J. Adler bạn sẽ khám phá được nhiều điều thú vị liên quan tới cách đọc sách, đặc biệt đó là bạn sẽ biết làm thế nào để thực sự hiểu một cuốn sách.

Nếu bạn có thói quen đặt câu hỏi khi đang đọc sách thì bạn là một độc giả giỏi hơn những người không biết đặt câu hỏi. Nhưng như chúng tôi đã nói, chỉ đặt câu hỏi không thôi chưa đủ. Bạn phải cố gắng trả lời những câu hỏi đó. Mặc dù bạn có thể hỏi và trả lời trong đầu, nhưng nếu bạn dùng bút và giấy làm việc đó thì sẽ dễ dàng hơn. Cây bút sẽ là dấu hiệu cho thấy sự tỉnh táo của bạn trong khi đọc.

Có một câu nói cổ khuyên ta “hãy đọc những ẩn ý đằng sau con chữ” để hiểu hết những gì sách muốn nói. Ngoài ra, chúng tôi còn muốn thuyết phục bạn: “Hãy viết văn hàm ẩn”. Nếu không, bạn khó có thể đọc sách hiệu quả.

Khi mua một cuốn sách, bạn đã thiết lập quyền sở hữu với nó. Những hành động mua thật sự mới chỉ là khúc dạo đầu của việc sở hữu một cuốn sách. Bạn chỉ sở hữu nó hoàn toàn khi bạn biến nó thành một phần của bạn và bạn thành một phần của nó - tức là bạn phải viết vào trong sách.

Tại sao việc đánh dấu vào một cuốn sách lại là điều không thể thiếu khi đọc sách? Thứ nhất, nó giúp bạn tỉnh táo hoàn toàn . Thứ hai, nếu đọc tích cực, tức là bạn phải suy nghĩ, mà suy nghĩ thường thể hiện ra bằng từ ngữ, lời nói, hay chữ viết. Người nào nói anh ta biết mình nghĩ gì nhưng lại không thể thể hiện ra thường là người không biết mình nghĩ gì. Thứ ba, viết ra những phản ứng của bạn giúp bạn nhớ những suy nghĩ của tác giả.

Hãy coi việc đọc một cuốn sách là cuộc đối thoại giữa bạn và tác giả. Hãy cho rằng tác giả hiểu biết về chủ đề cuốn sách nhiều hơn bạn, nếu không bạn đâu cần mất thời gian đọc sách của người đó. Nhưng hiểu là một sự vận hành theo hai chiều: học viên phải tự hỏi mình và hỏi giáo viên.

Thậm chí, khi đã hiểu giáo viên nói gì, người học phải sẵn sàng tranh luận với thầy. Đánh dấu vào sách là một cách biểu hiện ý kiến tán thành hay phản đối của bạn với tác giả. Đó chính là sự trân trọng tối đa mà bạn dành cho tác giả.

Có nhiều cách đánh dấu vào sách một cách thông minh và hiệu quả. Sau đây là một số cách bạn có thể dùng:

1.GẠCH DƯỚI: Gạch dưới những điểm chính, những nhận định quan trọng hay có sức thuyết phục.

2.VẠCH NHỮNG ĐƯỜNG THẲNG NGOÀI LỀ: Để nhấn mạnh những nhận định đã được gạch dưới, hay chỉ rõ một đoạn quá dài không gạch dưới được.

3. ĐÁNH DẤU SAO, HOA THỊ, HAY BẤT CỨ DẤU GÌ BÊN LỀ: Hình thức này nên được dùng cách quãng để nhấn mạnh mười, hay mười hai nhận định hoặc đoạn văn quan trọng nhất trong cuốn sách. Bạn có thể gấp góc những trang có đánh dấu, hay ép một mảnh giấy vào giữa các trang. Như thế, bất cứ lúc nào bạn cũng có thể lấy sách ra đọc và nhớ lại ngay những gì đã đọc bằng cách mở ra trang bạn đã đánh dấu.

4. ĐÁNH SỐ BÊN LỀ: Để chỉ một loạt các ý mà tác giả đã nêu trong quá trình hình thành lý lẽ.

5. ĐÁNH SỐ CỦA NHỮNG TRANG KHÁC BÊN LỀ: Để chỉ ra những chỗ khác trong cuốn sách có nhận định tương tự, hay những ý liên quan hoặc đối lập với những ý đã được đánh dấu; tập hợp các ý liên quan đến nhau nhưng nằm rải rác trong cuốn sách. Nhiều độc giả dùng ký hiệu “Cf” để chỉ số của các trang khác có nghĩa là “so sánh với” hay “đề cập tới”.

6.KHOANH TRÒN NHỮNG TỪ HAY CỤM TỪ QUAN TRỌNG: Cách này tương tự như cách gạch dưới.

7.VIẾT BÊN LỀ, Ở ĐẦU HAY CUỐI TRANG: Để lưu lại các câu hỏi (và có thể cả câu trả lời) mà đoạn văn đã gợi ra cho bạn; tóm tắt một tranh luận phức tạp thành một câu đơn giản; ghi lại một loạt những ý chính trong cả cuốn sách. Những trang cuối có thể được dùng như một bảng chú dẫn những luận điểm của tác giả theo thứ tự xuất hiện trong sách.

Đối với những người chuyên đánh dấu sách thì những trang áp bìa đầu một cuốn sách thường quan trọng nhất. Một số người dùng các trang này để làm nhãn sở hữu sách trông rất ấn tượng.

Nhưng điều đó chỉ thể hiện sự sở hữu về mặt tài chính đối với cuốn sách. Những trang này nên được dành để ghi lại những suy nghĩ của bạn. Sau khi đọc xong cuốn sách và ghi lại những chú dẫn của riêng bạn ở những trang cuối sách, hãy lật lại trang đầu và cố tóm lược cuốn sách thành một cấu trúc hợp nhất với một dàn ý cơ bản và theo trật tự các phần. Chính bản tóm lược này là thước đo mức độ hiểu, thể hiện sự sở hữu về mặt trí tuệ của bạn đối với cuốn sách.

Ba kiểu ghi chú

Có ba kiểu ghi chú khác nhau khi đọc sách. Bạn dùng loại nào tùy thuộc vào cấp độ mà bạn đang đọc.

Khi đọc theo cấp độ kiểm soát, có thể bạn không có thời gian để ghi chú trong sách vì đọc kiểm soát luôn bị giới hạn về thời gian. Tuy nhiên, khi đọc ở cấp độ này, bạn sẽ đặt những câu hỏi quan trọng về cuốn sách, sẽ thật tuyệt vời nếu bạn ghi lại những câu trả lời ngay khi chúng vừa mới xuất hiện trong đầu, mặc dù không phải lúc nào bạn cũng tìm thấy câu trả lời.

Những câu hỏi cần phải trả lời trong lần đọc kiểm soát gồm: (1) Đó là loại sách gì? (2) Toàn bộ cuốn sách nói về vấn đề gì? (3) Trật tự cấu trúc của cuốn sách mà qua đó tác giả phát triển ý đồ hoặc hiểu biết của mình về chủ đề chung của cuốn sách là gì? Bạn có thể và cũng nên ghi chú những ý liên quan đến các câu trả lời cho những câu hỏi này, nhất là khi bạn biết rằng phải nhiều ngày hoặc nhiều tháng sau bạn mới có thể quay lại đọc cuốn sách ở cấp độ phân tích. Nơi phù hợp nhất để bạn ghi chú là ở trang mục lục hay trang tiêu đề.

Bạn nên nhớ, những ghi chú này chủ yếu đề cập đến cấu trúc chứ không phải nội dung cuốn sách (ít nhất là chưa có các chi tiết). Vì thế, chúng tôi gọi việc ghi chú này mang tính cấu trúc.

Trong quá trình đọc kiểm soát, đặc biệt là với một cuốn sách dài và khó, bạn có thể hiểu thấu đáo ý kiến của tác giả về chủ đề mà họ nêu ra. Tuy nhiên, ít khi bạn làm được điều chân thực của những nhận định đó trừ phi bạn đã đọc kỹ cuốn sách. Sau đó, trong quá trình đọc phân tích, bạn cần trả lời những câu hỏi về tính chân thực và tầm quan trọng của cuốn sách. Do vậy, những ghi chú của bạn ở cấp độ này không còn mang tính cấu trúc mà thuộc về ý niệm. Đó là ý niệm của tác giả, và cũng là của bạn, đã được đào sâu và mở rộng qua quá trình đọc.

Có sự khác biệt rõ nét giữa ghi chú cấu trúc và ghi chú ý niệm. Ở cấp độ đọc đồng chủ đề (tức là đọc nhiều cuốn sách có cùng một chủ đề), những ghi chú rất có thể cũng là ghi chú về ý niệm; và những ghi chú trên một trang sách không những nhắc bạn về những trang khác trong cùng cuốn sách đó mà cả ở các cuốn khác.

Tuy nhiên, có một bước còn cao hơn thế, và chỉ độc giả nào thật sự có tài mới có thể làm được khi anh ta đọc đồng chủ đề. Đó là ghi chú về hình thức thảo luận - cuộc thảo luận mà tất cả các tác giả cùng tham gia cho dù có nhiều người không biết nhau. Chúng tôi muốn gọi đó là những ghi chú có tính biện chứng (lý do sẽ được giải thích trong Phần 4). Vì những ghi chú này đề cập đến nhiều cuốn sách nên chúng thường được ghi trên những tờ giấy rời. Ở đây có sự hàm ẩn về một cấu trúc khái niệm - một hệ thống những nhận định và câu hỏi về một chủ đề duy nhất. Chúng tôi sẽ quay lại loại ghi chú này ở Chương 20.

Hình thành thói quen đọc sách

Không có cách nào để hình thành thói quen thao tác ngoài chính sự vận hành. Nói cách khác là “học” bằng cách “thực hành”. Sự khác biệt trong hành động của bạn trước và sau khi hình thành thói quen là sự khác biệt giữa khả năng và sự sẵn sàng. Sau khi luyện tập, vẫn công việc như trước nhưng bạn có thể làm tốt hơn nhiều so với lần đầu. Đây chính là điều mà ta thường gọi là “có công mài sắt có ngày nên kim”. Những gì ban đầu bạn làm còn rất lúng túng thì sau khi luyện tập, bạn có thể làm một cách tự động, hay làm theo bản năng như thể bạn sinh ra để làm việc đó, tự nhiên như việc đi lại hay ăn uống. Vì thế, nhiều người cho rằng thói quen là khả năng thiên bẩm thứ hai.

Tuy nhiên, hình thành một thói quen khác với việc biết những quy tắc của một môn nghệ thuật.

Khi nói một người có kỹ năng làm một việc gì đó không có nghĩa khẳng định anh ta biết các quy tắc, mà đơn giản là anh ta có thói quen làm việc đó mà thôi. Dĩ nhiên, biết quy tắc dù ít dù nhiều là một điều kiện để đạt được kỹ năng. Bạn không thể làm theo các quy tắc mà bạn không biết. Bạn cũng không thể học được bất cứ một thói quen hay kỹ năng nào nếu bạn không làm theo các quy tắc.

Trên thực tế, không phải ai cũng hiểu rằng để trở thành một nghệ sĩ, người ta phải thực hiện theo các quy tắc. Khi nói về một hoạ sĩ, hay là một nhà điêu khắc tài ba, nhiều người cho rằng “Ông ta chẳng theo quy luật nào cả. Ông ta làm một vài việc rất độc đáo - việc trước cũng chẳng theo quy luật nào”. Nhưng họ không thấy được những quy luật mà hoạ sĩ thực hiện.

Nhìn nhận một cách nghiêm túc, ta sẽ thấy không có quy luật cuối cùng và không có quy luật không bị phá vỡ khi vẽ một bức tranh, hay sáng tạo một tác phẩm điêu khắc. Nhưng lại có những quy luật về chuẩn bị giấy, vẽ pha màu và dùng màu, nặn đất sét và hàn thép. Hoạ sĩ và nhà điêu khắc chắc hẳn phải tuân theo các quy luật này, nếu không họ đã không thể sáng tác được. Dù sản phẩm cuối cùng của người nghệ sĩ có thế nào, dù chúng có vẻ như không tuân theo quy luật nào, thì nghệ sĩ đó cũng phải rất khéo léo để làm ra sản phẩm ấy. Đấy chính là nghệ thuật - kỹ năng hay kỹ xảo – mà chúng tôi nói đến.

Từ nhiều quy tắc đến một thói quen

Đọc sách cũng giống như trượt tuyết. Khi giỏi như một chuyên gia thì cả hai việc đều rất thú vị, hài hoà. Khi làm như người mới bắt đầu thì rất lúng túng, chậm chạp và dễ chán nản.

Mọi người, nhất là người đã trưởng thành, thường xấu hổ khi học trượt tuyết. Vì mặc dù đã biết đi từ lâu, biết chân mình ở đâu, nhưng khi đi giày trượt tuyết vào, họ phải học đi lại từ đầu. Họ bị trượt ngã nhiều lần, ngồi dậy một cách khó nhọc, giày bị lệch, trông giống và cảm giác mình là một thằng ngốc…

Thậm chí, một huấn luyện viên giỏi cũng không giúp được gì nhiều cho người mới học trượt

tuyết. Làm sao để nhớ mọi điều mà huấn luyện viên nói, và vừa nhớ vừa trượt tuyết? Điều quan trọng khi trượt tuyết là bạn không nên nghĩ về từng động tác riêng lẻ, mà phải phối hợp chúng với nhau, xoay trở khéo léo thì mới trượt được nhẹ nhàng. Nhưng để làm được điều đó, bạn lại phải học riêng rẽ từng động tác ngay lúc đầu. Chỉ có như vậy, bạn mới có thể phối hợp chúng nhuần nhuyễn để trở thành một người trượt tuyết giỏi.

Việc đọc sách cũng tương tự. Có thể bạn đã đọc sách lâu rồi, và việc phải học lại từ đầu khiến bạn thấy ngại. Nhưng cũng giống như việc trượt tuyết, khi đọc sách, bạn không thể phối hợp nhiều hành động khác nhau thành một hành động phức tạp nhưng hài hoà nếu bạn chưa trở thành chuyên gia trong từng động tác riêng lẻ. Bạn không thể rút ngắn các phần khác nhau của công việc, khiến chúng chồng chéo lên nhau và tuôn ra ào ào. Mỗi động tác đều đòi hỏi bạn chú ý cao độ khi thực hiện. Sau khi đã luyện tập từng động tác một, bạn có thể làm dễ dàng từng động tác mà không cần tập trung nhiều, hơn nữa còn có thể thực hiện chúng cùng một lúc rất thành thạo.

Người có kinh nghiệm học một kỹ năng phức tạp biết rằng họ không nên lo sợ khi thấy một loạt các quy tắc xuất hiện lúc họ bắt đầu học một điều gì đó. Họ biết họ có phải học cách phối hợp các quy tắc với nhau thành thạo như thế nào.

Nếu có nhiều quy tắc nghĩa là thói quen cần thành lập cũng phức tạp, chứ không nhất thiết phải đạt được nhiều thói quen khác nhau. Các phần được kết hợp và lồng ghép với nhau khi trình độ thực hiện đã lên đến mức tự động hoá. Khi đó có nghĩa là bạn đã tạo nên thói quen thực hiện toàn bộ các thao tác. Lúc này, bạn có thể thực hiện một cú trượt thật thành thạo mà trước đây bạn chưa từng làm được, hãy đọc một cuốn sách mà bạn từng cho là quá khó.

Học cách đọc tốt không dễ. Đọc, đặc biệt là đọc phân tích, không chỉ phức tạp hơn nhiều so với việc trượt tuyết mà đọc còn là một hoạt động trí tuệ. Người mới học trượt tuyết phải nghĩ đến các động tác thể chất, sau đó họ có thể quên đi, và thực hiện một cách tự động. Nghĩ và ý thức về các hành động thể chất tương đối dễ. Nghĩ đến các hành động trí tuệ khó hơn nhiều. Hầu hết, chúng ta không quen làm việc này. Tuy nhiên, điều này vẫn có thể làm được, và những ai làm được nó sẽ học được cách đọc tốt hơn.

Lời kết

Khi bạn hiểu được cách đọc sao cho hiệu quả nhất thì bất kỳ loại sách khó nhằn nào cũng không làm khó bạn. Tuy nhiên, đọc sách là một thói quen, phương pháp thư giãn hiệu quả, vì vậy bạn đừng cố gạch chân, tra cứu từ ngữ,... mà hãy tập trung đọc và cảm nhận, chỉ có như vậy đọc sách mới không nhàm chán. Có một phương pháp đọc sách hay cũng là cách bạn đang có hướng tiếp thu kiến thức rất tốt. Hãy coi sách giống như một người bạn không thể thiếu của bạn vậy, người bạn ấy sẽ giúp bạn đạt được nhiều ước muốn. 

Review chi tiết bởi: Quỳnh Anh - Bookademy

Hình ảnh: Quỳnh Anh - Bookademy

--------------------------------------------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.


Xem thêm

3. Càng đào sâu vào chi tiết về những điều đang làm phiền bạn, bạn sẽ càng cảm thấy tệ hơn.

4. Lòng trắc ẩn phát triển cảm giác biết ơn của chúng ta. Bài viết minh họa điều này bằng ví dụ: nếu bạn bị bệnh, hãy nhìn vào người bệnh nặng hơn bạn. Nếu bạn nghèo, hãy nhìn vào người nghèo hơn bạn, v.v.

5. Trước khi bắt đầu cuộc trò chuyện với người khác, bạn phải kiên nhẫn và đợi cho đến khi người kia nói xong.

6. Người ta nên cho đi vì mục đích cho đi, không phải để nhận lại thứ gì đó. Đây là điều bạn làm khi bạn không thể hiện lòng trắc ẩn của mình với người khác.

7. Có điều gì đó kỳ diệu xảy ra với tâm hồn con người. Cảm giác bình yên sẽ đến khi bạn ngừng cần tất cả sự chú ý xung quanh mình, thay vào đó là để lại cảm giác vinh quang cho người khác.

8. Bạn nên tưởng tượng rằng những người xung quanh bạn được thông tin và giác ngộ hơn bạn, và mọi người bạn gặp đều sẽ dạy cho bạn điều gì đó.

9. Sự kiên nhẫn của bạn phụ thuộc phần lớn vào mục tiêu của bạn.


10. Không cần phải lo lắng nếu bạn không đạt được mọi thứ bạn mong muốn, nhưng khi bạn có một tâm trí minh mẫn và bình tĩnh và khi mức độ căng thẳng của bạn thấp, bạn sẽ tràn đầy năng lượng hơn và tận hưởng công việc của mình nhiều hơn. 

11. Hãy dành một vài phút mỗi ngày để nghĩ về một người xứng đáng với lòng biết ơn của bạn - điều này phù hợp với hadith, "Kẻ không cảm ơn mọi người là không cảm ơn Chúa." 

12. Bạn đã cân nhắc đến tác động mà việc mỉm cười và chào đón người lạ có thể mang lại chưa? 13. Tâm trạng tồi tệ không phải là lúc để phân tích cuộc sống của bạn và làm như vậy giống như tự tử về mặt cảm xúc.

Tóm lại, đây là bài đánh giá về các hành vi và đạo đức thực tế đã được truyền đạt và dạy dỗ một cách tôn giáo trước khi chúng ta đọc cuốn sách này... nhưng ai là người áp dụng chúng?


Các đoạn trích từ cuốn sách

----------------

Tôi sẽ chỉ nêu một đoạn trong đó tác giả đề cập rằng ông đã gặp phải một tình huống sau khi xuất bản cuốn sách này. Một nhà xuất bản nước ngoài đã liên lạc với ông và yêu cầu ông xin lời giới thiệu từ tác giả nổi tiếng (Tiến sĩ Wayne Dyer) để viết về phiên bản dịch của một trong những cuốn sách trước đây của ông. Tôi trả lời rằng Tiến sĩ Wayne đã từng viết cho tôi một lời giới thiệu cho một cuốn sách trước đó và tôi không biết liệu ông ấy có bao giờ làm như vậy nữa không. Trong mọi trường hợp, tôi sẽ thử. Tôi đã gửi yêu cầu của mình, nhưng tôi không nhận được phản hồi. Tôi nghĩ rằng ông ấy bận hoặc không muốn viết lời giới thiệu. Tôi tôn trọng quyết định của ông ấy và tôi đã nói với nhà xuất bản rằng chúng tôi không thể có được những gì mình muốn và tôi coi đây là kết thúc của vấn đề. Sau sáu tháng, tôi nhận được một bản sao của cuốn sách và rất ngạc nhiên khi thấy lời giới thiệu dành cho Tiến sĩ Wayne cho cuốn sách trước của tôi và nó được viết trên bìa sách. Tôi lo lắng và buồn bã về hậu quả của những gì đã xảy ra và tôi đã liên hệ với người đại diện của mình và yêu cầu ông ấy rút bản sao khỏi thị trường. Tôi đã gửi một lá thư cho Tiến sĩ Wayne để xin lỗi ông ấy và giải thích tình hình cho ông ấy. Ông ấy trả lời là (Richard, có hai quy tắc để sống hòa thuận với người khác. 1_ Đừng lo lắng về những điều nhỏ nhặt. 2_ Mọi thứ đều nhỏ nhặt. Hãy áp dụng câu nói này với tất cả tình yêu

Đừng đổ mồ hôi vì những chuyện nhỏ nhặt, vì tất cả đều nhỏ nhặt.


Tiến sĩ Richard Carlson

Người dịch: Jarir Bookstore

Loại sách: Phát triển bản thân

Số trang: 322


Đánh giá:


Căng thẳng tâm lý là một tai họa, một khi bắt đầu, nó sẽ biến cuộc sống của bạn thành một cuộc đấu tranh liên tục. Bạn không thể thoát khỏi những căng thẳng và xáo trộn này trừ khi bạn cố gắng phớt lờ chúng cho đến khi bạn có đủ thời gian để tập trung vào những điều tích cực. Ở đây, bạn phải biến những điều lớn lao thành những điều rất nhỏ bé. Theo quan điểm này, Tiến sĩ Richard Carlson hướng dẫn chúng ta áp dụng 100 quy tắc cho mục đích này. Bạn có thể thấy hầu hết chúng là hiển nhiên hoặc thuộc loại cường điệu và duy tâm, nhưng cũng có một số kỹ thuật có vẻ mới mẻ và hữu ích đối với bạn. Tất cả những điều này chỉ để giúp bạn áp dụng ý tưởng không đổ mồ hôi vì những chuyện nhỏ nhặt, vì tất cả đều nhỏ nhặt.


Đánh giá:


Tiến sĩ Richard đã dựa vào một số kỹ thuật đã đề cập trước đó trong các cuốn sách phát triển bản thân, bao gồm Bảy thói quen của những người thành đạt của Tiến sĩ Stephen R. Covey và một số trích dẫn từ Mẹ Teresa. Cuốn sách nhẹ nhàng và trôi chảy mặc dù có nhiều trang, điều này có thể khuyến khích một số độc giả đã chán những cụm từ khoa trương về các kỹ thuật phát triển bản thân.


Tôi đã có trải nghiệm tốt với cuốn sách này và lưu ý một số kỹ thuật mà tôi thấy mới hoặc thú vị để thử. Theo đó, tôi cho cuốn sách này 3/5.


Tôi giới thiệu cuốn sách này cho những ai quan tâm đến sách phát triển bản thân nhưng không tìm thấy niềm đam mê đọc những chủ đề như vậy.

Có một số lời khuyên tuyệt vời trong cuốn sách này. Thật phù hợp khi tác giả kết thúc cuốn sách bằng cách khuyên bạn hãy sống mỗi ngày như thể đó là ngày cuối cùng của bạn, vì chính ông đã qua đời đột ngột trong chuyến bay từ San Francisco đến New York vào năm 2006. Ông chỉ mới 45 tuổi. Cuộc sống thực sự ngắn ngủi. Không ai trong chúng ta biết khi nào nó sẽ kết thúc, vì vậy chúng ta cần trân trọng nó. Trong lời khuyên này và nhiều lời khuyên khác, tôi hoàn toàn đồng ý với tác giả.


Có khá nhiều sự lặp lại trong cuốn sách này, lúc đầu có vẻ khó chịu, cho đến khi tôi nhận ra rằng ông ấy đang lặp lại những gì ông ấy có thể coi là những bài học quan trọng nhất. Và tôi đồng ý rằng chúng quan trọng. Vẫn hơi khó chịu, nhưng có thể hiểu được. Ngoài ra, có một chương mà tôi không thích khi ông ấy đưa tôn giáo vào bức tranh: "học cách nhận ra dấu vân tay của Chúa trên mọi thứ", hoặc đại loại như vậy. Theo tôi, tôn giáo không có chỗ trong nội dung dựa trên khoa học.


Một số lời khuyên cũng không áp dụng được với tôi và có thể cũng không áp dụng được với bạn. Ngoài ra, nhiều ví dụ thực tế của ông chỉ liên quan đến một số người nhất định, vì vậy tôi không liên quan đến họ. Tôi cũng thấy rằng nhiều thông tin là kiến ​​thức cơ bản thường thức, vì vậy tôi đã biết rồi và do đó không mang lại nhiều giá trị.


Bỏ qua những lời chỉ trích, đây là một cuốn sách đáng đọc. Nó có thay đổi cuộc đời tôi không? Không. Vâng, có thể. Chúng ta hãy xem. Tôi sẽ áp dụng càng nhiều bài học và mẹo tuyệt vời ở đây vào cuộc sống của mình càng tốt. Theo thời gian, cuốn sách này thực sự có thể thay đổi cuộc đời tôi.


Đề xuất!