“Một đời người có bao nhiêu cái gọi là tuổi trẻ?  Năm tháng qua rồi làm sao có thể quay trở lại, cho dẫu chúng ta có hối hận hay nuối tiếc thì cũng đã trở thành quá khứ. Chỉ cần một giây trôi qua thôi cũng là chuyện đã qua.” Có thể nói tuổi trẻ là năm tháng rực rỡ nhất trong cuộc đời mỗi người và tuổi trẻ cũng là khoảng thời gian con người ta hay lãng phí để tuột mất và sau này nhìn lại cảm thấy hối tiếc. Trong cuốn sách Chúng ta là những đứa trẻ cô đơn, tác giả Dưa Hấu Hạt Tím đã gửi tặng 22 câu nói hay về tuổi trẻ để truyền động lực, truyền cảm hứng đến những bạn đang trong quãng thời gian mang tên tuổi trẻ.

1. Tuổi trẻ giống như mở một quyển sách mà không theo quy tắc nào cả.

2. Tuổi trẻ thật ra không hề đau buồn nhưng lại bị chúng ra suy diễn rằng sẽ luôn thê  lương.

3. Nơi có ánh mặt trời rực rỡ nhất là nơi in hằn dấu vết của tuổi trẻ.

4. Độ tuổi mà chúng ta có thể tiêu xài lãng phí, người ta gọi đó là “tuổi trẻ”.

5. Chỉ khi còn trẻ, ta mới có thể chạy theo đam mê cùng hoài bão, vượt ngàn giông tố vì đam mê.

6. Khi bạn còn trẻ, trái tim còn ấm nóng, thì hãy đối xử với mọi người thật tử tế…

7. Quá khứ như một cái kẹp giấy, lấy một tờ “tuổi trẻ” cố định lại, sau đó đóng thành một quyển sách mãi vẫn không xuất bản.

8. Tuổi trẻ là một cuộc gặp gỡ với bảy người: một người tươi đẹp, một người đau buồn, một người lỗng lẫy, một người mạo hiểm, một người bướng bỉnh, một người mềm lòng và một người đang trưởng thành.

9. Con người ai rồi cũng sẽ già nua, “tuổi trẻ” rồi cũng trở nên cũ kĩ trong tâm trí. Thế nhưng, mỗi một đoạn thanh xuân trôi qua, tôi hy vọng bạn sẽ không có điều gì phải hối tiếc.

10. Mỗi đời người, chỉ duy nhất một lần được gọi là “tuổi trẻ”, trôi qua rồi thì sẽ thành “hoài niệm”.

11. Tuổi trẻ là một quá trình biến đổi từ một thiếu niên ngây ngô, vụng về và yếu kém trở thành một người trưởng thành hiểu chuyện, trầm tĩnh và khắc lên cơ thể đầy những điều “từng trải”.

12. Chúng ta cho đi tất thảy những gì mình có cho tuổi trẻ và đổi lại một hành trình đầy nước mắt, bi thương, niềm vui, nụ cười, oán giận, gục ngã, thét gào, cô độc, trầm tĩnh,... và phía cuối hành trình là sự an yên.

13. Ai mà chẳng từng hối tiếc về những gì đã trải qua của thời tuổi trẻ, nhưng bởi vì còn sống nên chúng ta mới có thể hối tiếc, bởi vì sai lầm nên mới day dứt, cũng bởi vì khở dại nên mới trưởng thành.

14. Có người mang trên vai hành trang tuổi trẻ đẫm nước mắt và bi thương, chằng chịt thương tích cùng với dáng dấp cằn cỗi, lại có người mang đầy tin yêu và niềm vui, dáng dấp đầy sức sống vượt qua năm tháng thuở thiếu thời.

15. Người ta thường nói, là bởi vì khi còn trẻ chúng ta mới có thể yêu điên cuồng một người, khóc kiệt sức vì một người và oán trách tột cùng một người. Khi đã qua rồi thời điên cuồng ấy, thứ còn sót lại chỉ là sự bình yên nơi đáy lòng, tĩnh lặng như nước.

16. Những gì bạn làm khi còn trẻ sẽ là những thứ bạn đổi lại cho năm tháng sau này khi về già.

17. Tuổi trẻ nếu không hối tiếc thì không còn gọi là tuổi trẻ nữa.

18. Bởi vì tuổi trẻ của tôi chẳng có gì đặc sắc cả, nên khi trông thấy thanh xuân đầy ánh nắng rực rỡ của người khác thì có chút ghen tị. Giống như khi xem những bộ phim về thanh xuân vườn trường đều mang tâm trạng tiếc nuối, cảm thấy rằng, tuổi trẻ thì ra phải nhiệt huyết và sôi động như thế, thì ra bản thân đã từng để vuột mất một đoạn cầu vồng rực rỡ đến vậy.

19. Tuổi trẻ của bạn là hành trình gắn liền với người thân, đặc biệt là bố mẹ. Khi tuổi trẻ trôi qua rồi, bố mẹ cũng theo đó mà lặng lẽ biến mất.

20. Tuổi trẻ là khi bạn có thể hài lòng với những điều an nhàn, bình lặng. Nhưng không được giữ vững lập trường đó đến mãi về sau, nếu không bạn sẽ phải trả một cái giá rất đắt.

21. Tuổi trẻ không cố gắng, tương lai nhất định sẽ  hối hận!

22. Tôi hy vọng, khi bạn trải qua những năm tháng tuổi thiếu thời, sẽ không lạc mất lòng tin nơi cuộc đời này, và cũng sẽ không quên bản chất thuở ban đầu của mình.

.....

Những người đang đọc những dòng chữ này, xin hỏi, các bạn bao nhiêu tuổi rồi? Ở độ tuổi này, bạn đã làm được gì cho mình và người thân chưa?

Bạn có thấy hài lòng với những gì mình đang có?

Bạn đã vượt qua nỗi sợ hãi thuở thiếu thời của mình chưa?

Bên cạnh bạn đã có ai để bạn bảo vệ hoặc được bảo vệ chưa?

Hôm nay mấy giờ bạn về nhà? Đang uống tách trà, thư giãn bên giường hay đang pha cà phê để chạy deadline?

Bạn có thú cưng chứ? Chúng có đáng yêu không?

Bạn có người mình yêu thương và trân quý cả đời chứ? Người đó có đang cùng bạn hạnh phúc không?

Hôm nay là ngày mấy rồi nhỉ? Bây giờ là ban ngày hay ban đêm?

Hôm nay bạn có mệt không?

Chúng ta đều là những con người không quen biết nhau, chỉ đơn giản hỏi thăm nhau vài câu thôi cũng đã là điều rất kỳ lạ rồi.

Người đang đọc những dòng chữ này, bạn đã tìm được người mà mình yêu thương chưa? Trong quãng đời dài đằng đẵng và đầy gian truân thế này, có nơi nào để bạn bình yên không?

Ai đó đã từng nói, những người khách qua đường thì có hàng vạn người, nhưng chỉ duy nhất một người là toàn tâm toàn ý với bạn, một lần gặp nhau thì nhất định phải nhớ cả đời.

Bạn đã gặp chưa?

Tôi không biết trong lòng bạn có bao nhiêu vết thương chưa lành, cũng không biết nỗi đau bạn đang gánh chịu hay những trách nhiệm trên đôi vai ấy, nhưng tôi hy vọng bạn sẽ tìm thấy bình yêu trong từng câu chữ này.

Chúc bạn một đời bình an!

______________
Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

Đăng ký để trở thành CTV Bookademy tại link: http://bit.ly/bookademy_ctv 


Xem thêm

Chúng ta không quyết định được mình sinh ra thế nào, những chúng ta quyết định được chúng ta thành người như thế nào và sống như thế nào.

Chúng ta sẽ đi trên con đường mà ở đó sẽ gặp vô số người.

Dĩ nhiên chúng ta sẽ đi qua con đường mang tên tuổi trẻ.

Một con đường khi ngoái đầu nhìn lại sẽ vô vàn điều tiếc nuối và tự hào.

Mang nhiều cung bậc cảm xúc và cũng kèm theo những áp lực vô cùng khắc nghiệt.

Tuổi trẻ nghe thì có vẽ đẹp đẽ đó, nhưng cũng rất nặng nề.

Là con đường mà buộc chúng ta phải nổ lực học hỏi, vấp ngã nhiều lần để khi mà đến con đường mang tên trưởng thành, chúng ta sẽ không hối tiếc vì một lần từng sống hết mình.

Trong cuốn sách "Chúng ta là những đứa trẻ cô đơn" của Dưa Hấu Hạt Tím có một câu nói rằng "Tuổi trẻ là tuổi bồng bột, tuổi trẻ cũng là tuổi dễ bị lạc lối. Nhưng đừng lo lắng và e ngại sai lầm của tuổi trẻ. Vì đó chính là bài học cho chính bạn để trưởng thành".

Vì thế dẫu bạn có như thế nào thì mong bạn cũng đừng nghĩ rằng con đường đó còn dài, có thể lãng phí một chút gì đó cho những thứ vô bổ, rồi sau này khi nhìn lại bạn sẽ hối hận vì đã lãng phí thời gian vì những thứ không chính đáng.

Cảm xúc là thứ được ban cho mọi vật, trong đó có con người chúng ta.

Chúng ta dùng cảm xúc để thể hiện với người khác và với chính bản thân của chúng ta.

Cũng nhờ thứ cảm xúc ấy mà chúng ta biết thương, quan tâm đến một người, gặp gỡ một người khiến chúng ta rung động, xao xuyến.

Gặp nhau là do định mệnh, xa nhau là do dòng đời xô đẩy.

Đến với nhau bằng những cảm xúc mới mẻ, ở bên nhau, tạo cho nhau vô vàn kỉ niệm, nhưng cũng đau lòng khi phải rời xa nhau.

Chuyện tình yêu của chúng ta được bắt đầu bằng những cảm xúc và cũng kết thúc bằng sự lý trí.

Chậm chậm nhưng cũng rất vội vã, như cơn mưa rào vội đến lại vội đi.

Trong cuốn sách "Những đứa trẻ cô đơn" của Dưa Hấu Hạt Tím có một câu viết rằng "Người ta thường nói, là bởi vì khi còn trẻ chúng ta mới có thể yêu điên cuồng một người, khóc kiệt sức vì một người và oán trách tột cùng một người. Khi đã qua rồi thời điên cuồng ấy, thứ còn sót lại chỉ là sự bình yên nơi đáy lòng, tĩnh lặng như nước".

Vì thế, khi dòng đời cho bạn gặp một ai đó thì đều là lý do, không phải ngẫu nhiên, nhưng tận hưởng quãng thời gian đó hay oán hận nó đều nằm ở quyết định của bạn.

Cũng đừng vì một cơn mưa rào mà cho rằng đó là cả đời.


Ở con đường tuổi trẻ đó, chúng ta được học nhiều điều, vấp ngã cũng nhiều.

Rồi chúng ta nhận ra rằng.

Có những thứ không phải cứ khóc, hờn dỗi là sẽ có được.

Có những đứa trẻ, chúng hiểu được điều đó, và chúng chấp nhận điều đó.

Chúng hiểu chuyện đến đau lòng, dù biết rằng những đứa trẻ ngoan sẽ mãi không có kẹo ăn.

Chúng sợ, sợ sẽ làm phiền đền người khác chỉ vì những vấn đề chúng cho là nhỏ đối với chúng.

Nhưng không ai biết rằng những vấn đề đó quá lớn với một đứa trẻ, nhưng chúng buộc phải làm quen, thích nghi và tự giải quyết nó một mình.

Khóc một mình, cười một mình, chịu đựng một mình.

Mọi thứ đều một mình.

Sợ liên lụy, sợ sự phiền phức, sợ sự khó chịu của người khác, sợ lòng người.

Vì thế, trên con đường mang tên trưởng thành đó, nghe có vẻ nguy nga tráng lệ, nhưng ẩn dưới cái mác đó là vô vàn bi thương và áp lực.

Trong cuốn "Chúng tôi là những đứa trẻ cô đơn" của Dưa Hấu Hạt Tím có một câu như thế này "Tuổi trẻ là một quá trình biến đổi từ một thiếu niên ngây ngô, vụng về và yếu kém trở thành một người trưởng thành hiểu chuyện, trầm tĩnh và khắc lên cơ thể đầy những điều “từng trải”".

Ai cũng sẽ trưởng thành, nhưng mong bạn đừng vì mãi chịu đựng mọi thứ một mình, mà hãy san sẽ nó cho những người mà bạn cảm thấy thoải mái nhất khi nói điều đó.

Mong bạn và chúng ta đều có kẹo ăn.