Con người sống ở đời phải nhất định trải qua một số chuyện. Và dẫu cho những câu chuyện xuất hiện trong sinh mệnh bạn bằng hình thức nào đi chăng nữa, thì nó đều sẽ hòa vào sinh mệnh bạn bằng một phương thức khác, nhờ có chúng bạn trở nên phong phú hơn. Dù có buồn bã hay vui vẻ thì đó đều là câu chuyện mà bạn chắp bút cho cuộc đời mình. Sau tất cả, chúng ta đến bên nhau vì duyên số nhưng chẳng thể ở lại bên nhau, tôi không nghĩ đó là do chữ phận, mà đó chính vì tình cảm con người. Tình cảm của chúng ta là thứ khó nói nhất, cũng là thứ khó đoán nhất. Ấy thế nhưng có những mối tình đầu bạc răng long khiến chúng ta ngưỡng mộ, có những mối tình nghe xong chúng ta chỉ biết lắc đầu. Tình yêu đúng là không có đúng sai, cũng không có công thức nào chúng ta có thể áp dụng được, nhưng tôi biết chắc rằng nếu cả hai người luôn cố gắng, vì nhau mà ở lại thì tình yêu đó không phải còn là tình yêu nữa mà tình yêu đó đã trở thành sinh mệnh của mỗi người. 

Về tác giả

Nhĩ Miêu Thư - Chính tác giả đã tự miêu tả mình như là một cô gái trọng tình cảm. Những người cô từng gặp gỡ, những chuyện cô từng làm trong sinh mệnh, dẫu chỉ là hàng cây đi ngang qua, ve sầu kêu râm ran trong tán cây giữa đêm hè, bông hoa khẽ khàng đung đưa trong gió thoảng, hay nhành cỏ bình thường nơi góc nhỏ... cũng khiến cô đem lòng yêu mến.

Tác giả muốn dẫn mọi người đi khám phá thế giới này, tìm hiểu xem trong dòng chảy bất tận của thời gian, chúng ta có thể nói gì, làm gì, làm thế nào để sống tốt một đời bình thường và tươi đẹp bằng đôi mắt và ngòi bút của chính mình. Với Miêu Thư, thế gian này vốn dĩ vô cùng xinh đẹp, đừng vì những u uẩn và chấp niệm trong quá khứ khiến trái tim ta tan vỡ, bỏ lỡ mất hạnh phúc đích thực.

Phần 1: Độc lập khiến bạn có thể sống là chính mình, không bị kiểm soát


Chúng ta thường hay nghe một câu nói rằng : " Phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng". Khi nghe câu này tôi cảm thấy thật buồn cười, từ bao giờ hạnh phúc của một người phụ nữ lại được quyết định bởi một người đàn ông khác, tại sao phụ nữ chúng ta không phải là người tự quyết định sự hành phúc của chính mình, và tại sao chúng ta lại đi so sánh nhau, đặt giá trị hơn thua nhau ở một người "chồng". Không ai có thể đem lại hạnh phúc cho bạn ngoài chính bạn, điều này đúng với cả hai giới. Vì vậy đây hẳn là một quan điểm sai lầm, càng sai hơn khi nó được đem ra để dạy bảo những người con gái. Vì vậy chúng ta thay vì nói " Phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng", chúng ta nên đặt lại một quan điểm khác: " Phụ nữ hạnh phúc bởi chính mình". 

“ Độc lập là một phẩm chất ưu tú, là một thái độ sống đáng kính. Hãy dũng cảm trở thành người độc lập, như vậy bạn sẽ luôn tự tin đối mặt với hết thảy mọi khó khăn vào bất cứ lúc nào, từ đó sống là chính mình, không bị kiểm soát.”

Trong những năm tháng trưởng thành chúng ta thường nghe người ta nói rằng: “ Con gái mạnh mẽ sẽ không có ai yêu thương?”, “ Bạn độc lập như thế, hẳn từ nhỏ đã không có ai yêu thương”.

Thế nhưng khi chúng ta rời xa vòng tay cha mẹ, thì tất thảy mọi việc trong cuộc sống đều chỉ có thể tự mình giải quyết. Phụ nữ chúng ta cần phải được giáo dưỡng rằng: “ Con gái à, thế giới này sẽ không vì con là con gái, chân yếu tay mềm, mà nhẹ nhàng với con. Vậy nên con phải học cách tự mình giúp mình, con phải kiên cường và mạnh mẽ.” Khi cả thế giới này sụp đổ thì bạn phải tự chống đỡ chính mình. 

Trước tiên độc lập về tài chính, chúng ta không muốn nhìn sắc mặt ai mà sống qua ngày, trước hết chúng ta tự nuôi sống bản thân mình và cũng là bớt đi gánh nặng cho người khác. Tôi cảm thấy khi chúng ta sống, làm việc và cống hiến, đó là khi chúng ta vừa giúp ích cho mình vừa giúp ích cho đời.

Thứ hai, độc lập về tinh thần, chúng ta không nên quá phụ thuộc cảm xúc của mình vào người khác, đặc biệt là người bạn yêu. Dù biết đó là quy tắc cần phải làm, nhưng đối với phái nữ, điều này là rất khó vì phụ nữ thường suy nghĩ bằng tình cảm, con tim. Tuy nhiên, khi bạn để người khác quyết định tâm trạng của bạn đó là khi bạn đã đánh mất chính mình. Chúng ta phải học cách kiềm chế cảm xúc đồng thời làm chủ nó. Nếu người bạn yêu không yêu bạn, làm bạn cảm thấy không xứng đáng, hãy rời bỏ và bước tiếp. Người yêu bạn đã không làm bạn cảm thấy bất an đến vậy, người yêu bạn đã không làm bạn cảm thấy cô đơn như vậy. Có chăng đó chỉ là tình yêu fake? Đừng chờ mong, hay bi lụy vì một người. Thế giới rộng lớn ngoài kia, vẫn còn trăm ngàn điều đang chờ đón bạn.Thứ ba, phải xinh đẹp, nhất định phải xinh đẹp. Ngay trong những câu chuyện cổ tích, các bạn thấy đấy, hoàng tử bạch mã chỉ nhận ra  lọ lem khi cô ấy mặc đồ dạ hội lộng lẫy, ấy là nhờ đến sự giúp đỡ của bà tiên tốt bụng. Còn chúng ta không có một bà tiên với điều kỳ diệu nào, thì chỉ có chúng ta là phép màu với chính mình. 

“Không ai có nghĩa vụ phải tìm ra nội tại ưu tú từ vẻ ngoài lếch thếch của bạn cả. Một người ngay cả hình tượng của bản thân cũng không thèm đoái hoài thì làm sao có thể khiến người khác bước vào lòng mình. Bạn nhất định phải đủ đẹp, đủ nhẫn tâm với chính mình mới có thể chống lại được thế giới không chút nể nang này. Là chính mình đẹp nhất ở độ tuổi đẹp nhất. Nếu ăn đồ béo, dùng đồ kém nhất, sống đời rẻ nhất, chẳng phải có lỗi với thanh xuân hay sao.”

Chúng ta đều biết thời gian quá tàn nhẫn với phái yếu, có thể lấy đi hết những gì chúng ta trân quý ở hiện tại. Nhưng chúng ta không thể chịu đầu hàng trong cuộc chiến này. Phần đời trước càng lười biếng, phần đời sau càng nhọc nhằn mà thôi. Bây giờ bạn không nhẫn tâm, thời gian sẽ không cả nể bạn.

Nếu bạn hỏi tôi rằng phụ nữ như thế nào là đẹp nhất?

Tôi sẽ trả lời rằng: “ Phụ nữ sau sự lắng đọng của tháng năm mang dáng vẻ đẹp nhất.”

Tuy nhiên, cái đẹp ở đây mang nhiều sắc thái. Những người phụ nữ toát ra khí chất ưu tú, xinh đẹp họ không chỉ có vẻ bề ngoài, mà còn có sự tao nhã trong tâm hồn, ở sâu thẳm linh hồn. Cái đẹp của họ là đẹp của sự học rộng hiểu nhiều, tầm mắt rộng mở và tư tưởng phong phú.


Phần 2: Nỗi buồn và quá khứ là nguồn sức mạnh lớn lao để bạn ôm trọn ngày mai


“ Có ai không muốn trở thành sự tồn tại, khắc cốt ghi tâm nhất trong cuộc đời của một người? Có ai không muốn thuận buồm xuôi gió trên chặng đường trưởng thành? Thế nhưng, cho dù đã dốc hết sức lực, chúng ta vẫn phải trải qua muôn vàn cay đắng và bất an.  Dẫu vậy, những muộn phiền và quá khứ kia sẽ cho bạn nguồn sức mạnh lớn lao để một lần nữa ôm lấy ngày mai tươi sáng.”

Có người hỏi tôi thế nào là tình yêu. Tôi đáp lại rằng: “ Yêu chính là muốn chạm vào, nhưng lại thu tay lại”.

Khi bạn cảm thấy anh ấy yêu bạn, vậy thì anh ấy yêu bạn.

Khi bạn cảm thấy anh ấy không yêu bạn, thì chính là anh ấy không yêu bạn.

Thực ra một người có yêu bạn hay không, bạn biết rõ hơn ai hết. Chúng ta luôn có đáp án cho chính mình thế nhưng đôi lúc chúng ta lại tự dối lòng, mù quáng.

Ở phần này, tác giả đã đưa ra một số câu chuyện rất thú vị, như có những người đàn ông chỉ đi câu cá, thả thính lung tung, có những đàn ông đã thề non hẹn biển nhưng vẫn phản bội. Thật buồn khi chúng ta thấy rằng người đàn ông mà bạn đang dành trọn tâm huyết, bạn yêu hơn chính bạn bất cứ khi nào cũng có thể trở thành kẻ thù hay người dưng. 

Những người đàn ông này đều có điểm chung là không có tinh thần trách nhiệm, là những người không xứng đáng để gửi gắm. Điều quan trọng nhất khi tìm bạn trai không phải là ngoại hình, điều kiện kinh tế mà là nhân phẩm. Nhân phẩm không tốt, nhiều tiền đẹp trai thì có ích gì? Cái mà họ có chỉ là tình yêu nông cạn và giả dối mà thôi.

Đàn ông tốt là người biết đối nhân xử thế. Cho dù không ở bên nhau, họ cũng sẽ kết thúc mối tình một cách tử tế. Họ đối đãi với tình cảm luôn chân thành và cùng đối phương trưởng thành.

Trách nhiệm là gì? Là cùng nắm tay, cùng nhau xây dựng hạnh phúc. Là nếu có  buông tay nhau, cho dù không còn là gì của nhau thì vẫn chúc phúc cho nhau.

Một câu nói của Duras nói về tình yêu.” Yêu, đối với tôi, không phải là cơm, là canh, không phải là cái đụng chạm da thịt, mà là một loại cảm xúc bất tử, là giấc mộng anh hùng trong cuộc sống vô thường”. 

Chỉ khi chân thành tình yêu mới dài lâu, chỉ khi thành thật mới lay động lòng người.

Chân thành đối đãi với nhau mới là tình yêu mà chúng ta mải miết tìm kiếm cả đời.

Phần 3: Người có thần thái và tràn đầy khát khao như bạn, tỏa sáng rực rỡ


“ Có lẽ người bạn chờ đợi vẫn mãi chưa đến, nhưng trong quá trình chờ đợi anh ấy tìm thấy mình, dáng vẻ bạn là chính mình tươi đẹp vô ngần. Một ngày nào đó bạn sẽ tỏa sáng, khiến anh ấy nương theo vầng sáng, tìm thấy người tràn đầy thần thái và khát khao là bạn.”

Con người chúng ta ấy à, chúng ta thường đầu tư tình cảm, vật chất vào người chúng ta thích, ngưỡng mộ chứ không dựa trên sự đầu tư của họ đối với chúng ta. Vậy nên chúng ta đặt niềm tin vào sai người, đầu tư vào nhầm đối tượng. 

Làm thế nào để dằn lòng không đi nói chuyện với người mình thích?

Thực ra không thể là không kìm nén, chỉ là bạn thích như thế nên luôn đi tìm mà thôi.

Giống như trong Lolita nói: Con người có ba thứ không thể che giấu: cái ho, sự nghèo túng và tình yêu, càng muốn che lại càng lộ.

Cách duy nhất đó là bạn đành lòng nhẫn tâm với chính mình. Khiến mình không còn coi trọng hay thích người ấy nữa.

Thực ra, người ấy có thích bạn không? Bạn biết rõ hơn ai hết, người thực sự để tâm đến bạn, sao có thể chỉ tìm bạn trên facebook, qua tin nhắn, gọi điện thoại thôi? Anh ấy sẽ xuyên qua biển người mênh mông giữa thế gian này về phía bạn, giữ chặt lấy bạn.

Vậy đó, đừng có cố chấp bám víu lấy một người không yêu chúng ta. Nhất định phải là một người bạn thích nhưng anh ấy cũng thích bạn, hai người cùng tìm thấy nhau, thì thật là tuyệt. Còn nếu chưa thấy người ấy, hãy tiếp tục bước tiếp và chờ đợi, thà bạn tìm được một người xứng đáng còn hơn là vướng phải những mối tình khiến bạn vật vã, đau khổ.

Hãy buông bỏ người không thích bạn, thực ra không liên lạc với một người cũng đơn giản lắm, không gặp không nhớ, không nhắc đến, không suy nghĩ về.

Con gái chúng ta cũng đã qua thời để yêu bằng tai rồi đúng không nào? Nếu một người đàn ông thực sự thích bạn anh ấy sẽ đến bên bạn, quan tâm bạn, không chỉ nhắn tin nhắc nhở bạn đi ngủ sớm, ăn đúng giờ, mà sẽ dẫn bạn đi ăn, dịu dàng ở bên bạn khi bạn ốm đau.

Theo tác giả, hai loại tình yêu gây đau đớn và tổn thương nhất cho phụ nữ là yêu xa và yêu fake. Yêu xa, chúng ta như yêu nhau với thú cưng điện tử, muốn chia sẻ, muốn quan tâm cũng chỉ có thể qua màn hình điện thoại, và cuối cùng kết quả cũng không đâu vào đâu.

Yêu fake là cho dù ở cùng một thành phố, nhưng chúng ta cũng chẳng gặp nhau mấy lần, hay đi bên nhau nhưng chúng ta luôn cảm thấy cô đơn, mệt mỏi.

Tất cả những thứ tình yêu này, xin thà rằng không nên xuất hiện, bởi cuối cùng cũng chỉ là những kỷ niệm. Vậy nên, con gái à, chúng ta thà lựa chọn độc thân còn hơn dính vào những cuộc tình chỉ toàn là thất vọng, nước mắt.

Đối với một cô gái, khi chúng ta yêu bản thân đủ lớn, chúng ta có cuộc sống và khí chất của riêng mình, như vậy thật tốt, người không cùng đẳng cấp sẽ tự động không lại gần, người không đủ yêu chúng ta, chúng ta cũng không cần đoái hoài đến. Tự do, tự tại, chính là dáng vẻ tuyệt vời nhất của chúng ta.
Ngày còn trẻ phải làm thế nào mới thập toàn thập mỹ, không phụ cuộc đời này?”

Tôi không có câu trả lời tiêu chuẩn, tôi chỉ biết duy nhất một điều, đó chính là nói với bạn rằng phải độc lập, tự chủ, dũng cảm, kiên cường làm việc mình muốn làm, đừng sợ hãi chi, đừng nhân nhượng gì. Ấm ức có là gì, đôi mắt từng rơi lệ mới càng sáng rỡ!

Rồi một ngày kia bạn sẽ hiểu ra rằng, bạn không hề cô đơn trên chặng đường trưởng thành, sẽ luôn có người giống bạn, muốn tận mắt chứng kiến vẻ đặc sắc của thế giới này.

Nhiều năm về sau, khi ngoái đầu nhìn lại con đường đó, bạn sẽ phát hiện ra rằng, dẫu có bấp bênh, dẫu có tối tăm khôn tả, tàn tạ muôn trượng, thì mới là thời đại hoàng kim thuộc về riêng chúng ta!

Chỉ có độc lập, bạn mới có thể sống đời tự do, có tôn nghiêm!

Lời kết

Cuốn sách này như lời tâm tình nhẹ nhàng của những người đã yêu, đang yêu và sẽ yêu, chúng ta luôn có thể tìm thấy câu chuyện của chính mình ở trong đó, tác giả đã đem không chỉ sự gần gũi mà còn là những lời khuyên chân thành và vô cùng quý báu, đặc biệt là đối với phái đẹp. Yêu không phải là một gánh nặng, cũng không phải là sự hy sinh đến từ một phía, yêu là sự chiêm nghiệm, là sự tận hưởng những niềm hạnh phúc giản dị.Tác giả Nhĩ Miêu Thư đưa ra bốn vấn đề cốt lõi nhất chúng ta cần xem xét trong bất cứ mối quan hệ tình cảm nào, khiến tình yêu vốn dĩ là thứ phức tạp lại trở nên nhẹ nhàng, dễ hiểu. Bốn yếu tố tác giả kết hợp để phân tích cho các độc giả đó là sự độc lập được thể hiện khi chúng ta sống là chính mình, không bị kiểm soát. Kinh nghiệm chúng ta trải qua làm chúng ta phong phú hơn và cho chúng ta biết rằng những điều chúng ta đã thực hiện, đã trải qua đều xứng. Và ai cũng hiểu rằng tình yêu đâu chỉ có sự vui vẻ hạnh phúc, tất nhiên là đi kèm với cả nỗi buồn, nhưng cũng chính những nỗi buồn đó sẽ là nguồn sức lớn lao để ta ôm trọn lấy ngày mai. Và rồi người có thần thái và tràn đầy khát khao như bạn, sẽ tỏa sáng rực rỡ.


Tóm tắt bởi: Lê Thị Thiên Nga - Bookademy

Hình ảnh: Cẩm Anh

--------------------------------------------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy 

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

----------------------------


Xem thêm

Sự cố chấp luôn đến từ tình yêu, sự đau khổ cũng vì yêu mà xuất hiện. Tình yêu là thứ có quyền năng đặc biệt, sẵn sàng nâng chúng ta dậy sau vấp ngã, cũng có thể trở thành một hố đen nuốt chửng bản thân ta. Bạn có bao giờ tự hỏi bản thân vì sao con người ta thường cố chấp trong tình yêu?

Thực ra câu trả lời đơn giản lắm! Là bởi vì yêu nên hàng ngàn, hàng vạn người đứng ngoài kia vẫn luôn đợi một người không từ bỏ. Là bởi vì thương nên day dứt trong lòng, buông thì không được mà tiếp tục cũng không đành. Nên chúng ta dựa vào chữ duyên để níu tình cảm kia ở lại.

Đừng vội nói những người không thể buông tay trong tình yêu, cố gắng nắm chặt một người là cố chấp, mù quáng. Bởi vì trong thế giới của những người đang yêu, chúng ta là người ngoài cuộc, chắc chắn hiểu được mấy phần. Chuyện tình cảm của những đoạn đường tuổi trẻ, mỗi người lại có một cách yêu riêng. Mỗi người lại giữ trong lòng mình những cố chấp riêng. Cho đến cuối cùng thì yêu được, nắm được thì sẽ buông được. Và đó cũng là câu chủ đề của cuốn sách “Yêu được nắm được thì buông được’’ của Nhĩ Miêu Thư. Một cuốn sách cho ta thấm thía từng câu chữ.