Cảm xúc là một phần quan trọng trong cuộc sống của chúng ta. Có nhiều loại cảm xúc khác nhau có ảnh hưởng khác nhau đến cách chúng ta sống và tương tác với mọi người xung quanh. Đôi khi, chúng ta bị chi phối bởi những cảm xúc. Những hành động chúng ta thực hiện, những lựa chọn chúng ta được ra, những lời nói và nhận thức của chúng ta đều bị ảnh hưởng bởi những cảm xúc mà chúng ta trải qua tại bất kỳ thời điểm nào. 


Chúng ta có quá nhiều cảm xúc khác nhau, do vậy, việc thể hiện nó như thế nào cũng khiến cho chúng ta gặp khó khăn, cảm thấy phức tạp và làm mọi người xung quanh thấy khó hiểu. Có người bị cuốn theo cảm xúc để rồi hành động một cách bộc phát. Có người thì ngay lập tức bỏ qua cảm xúc của mình sang một bên, thờ ơ, không quan tâm đến nó. Cũng có người để cảm xúc “nhấn chìm” mình, sa lầy vào “hố đen” cảm xúc, để rồi chỉ đắm chìm vào những điều u ám mà không dứt ra được và tự khiến mình bị tổn thương. Có người thì để cảm xúc tiêu cực dẫn dắt và từ đó đưa ra những quyết định thiếu chín chắn. 




Thực tế, những phản ứng nói trên đều không hề lành mạnh và tích cực. Chúng không hề đem lại hiệu quả hay giúp ta kiểm soát được cảm xúc. Chúng hầu hết đều thiếu sự linh hoạt và thiếu sáng suốt, và được phản ứng một cách bản năng hay bộc phát. Như chuyên gia tâm lý Susan David ví von, thì đó chính là những chiếc “móc câu” mà ta dễ dàng mắc phải.


Với nhiều năm kinh nghiệm trong lĩnh vực Tâm lý, cũng như trong nghiên cứu về cảm xúc con người, thông qua cuốn sách Vượt bẫy cảm xúc (tựa gốc: Emotional Agility), bạn đọc sẽ được hiểu thêm về những cảm xúc tưởng chừng như bình thường mà thường ngày chúng ta đều có, những cách đón nhận cảm xúc linh hoạt và sáng suốt, cách chúng ta đương đầu với cảm xúc khó chịu, những câu nói trong nội tâm hay cách để chúng ta có thể sống đúng với lý tưởng của mình. 


Về tác giả 

Susan David là một nhà tâm lý học, diễn giả và tác giả người Nam Phi. Bà là chuyên gia Tâm lý y khoa thuộc Khoa Y Đaị học Harvard; đồng sáng lập và đồng chủ tịch của Viện Khai Vấn tại Bệnh viện McLean. Bà đồng thời là CEO của tổ chức phát triển khả năng lãnh đạo và tư vấn quản lý kinh doanh Evidence Based Psychology. 


Là một diễn giả và cố vấn rất được tín nhiệm, Susan David đã làm việc với các lãnh đạo cấp cao của hàng trăm tổ chức quốc tế lớn, bao gồm Liên hợp quốc, công ty kiểm toán hàng đầu thế giới Ernst & Young và Diễn đàn Kinh tế Thế giới. 


Các bài viết và nghiên cứu của bà đã được đăng trên rất nhiều ấn phẩm danh tiếng như thời báo Time, tạp chí kinh tế Harvard Business Review, nguyệt san kinh tế Fast Company và nhật báo Wall Street Journal.


Susan còn có bằng tiến sĩ ngành Tâm lý học lâm sàng tại Đại học Melbourne và văn bằng sau tiến sĩ về nghiên cứu cảm xúc con người của Đại học Yale.


Về cuốn sách

Vượt bẫy cảm xúc là một cuốn sách giúp chúng ta tự phát triển bản thân. Thông qua cuốn sách, bạn sẽ có được những kỹ năng tháo gỡ vướng mắc và đón nhận những sự thay đổi, ứng phó linh hoạt với cảm xúc của mình. Trước hết, ta phải biết nhận biết được cảm xúc, sau đó tách rời cảm xúc ra khỏi bản thân. Theo tác giả, chính việc “thoát ly” khỏi cảm xúc sẽ giúp bạn có cái nhìn khách quan hơn về cảm xúc mà mình đang trải qua, thay vì những suy nghĩ mang tính chủ quan và phiến diện. Không những thế, bằng cách này, ta có thể nhận ra mình có nhiều lựa chọn hơn so với khi ta cứ bám theo khuynh hướng xử lý cảm xúc thiếu tính linh hoạt., như cách chúng ta xem bản thân như một bàn cờ có vô số nước biến, chứ không phải một quân cờ có cách đi và số nước hữu hạn. 


Tất cả chúng ta đều phản ứng những cảm xúc của mình một cách bản năng. Chúng ta đều tuân thủ các quy tắc bất thành văn, thậm chí những quy tắc mà chúng ta tưởng tượng khiến bản thân luôn bị trói buộc bởi những cách sống không đem lại lợi ích gì cho mình. Susan đã ví von điều đó như “một món đồ chơi lên dây cót, chỉ biết đâm đầu vào tường mà không bao giờ nhận ra cách cửa đang rộng mở ngay bên cạnh”. 


Sau khi sàng lọc suy nghĩ và xoa dịu tâm trí, ta nên tạo cho mình không gian cần thiết để tập trung vào những thứ mà ta cảm thấy quan trọng và tật sự quan tâm, chẳng hạn như những giá trị cốt lõi mà mình hướng đến, mục tiêu quan trọng nhất với mình. Khi ta đã có những ưu tiên riêng cho mình, các giá trị cốt lõi chính là la bàn đưa ta đi đúng hướng. Sau đó, ta sẽ thực thi những ưu tiên đó bằng cách điều chỉnh những điều nhỏ để tạo ra bước tiến lớn trong tương lai hay giữ cân bằng để bứt phá giới hạn. 


Những cảm xúc tiêu cực là thứ chúng ta luôn né tránh và không hề muốn có trong cuộc sống thường ngày Nhưng trên thực tế, tiêu cực là điều bình thường. Đây là một sự thật cơ bản. Chúng ta sẽ luôn có lúc cảm thấy tiêu cực, bởi đó đơn giản là một phần của bản chất con người. Tạo quá nhiều áp lực vào việc “sống tích cực” chỉ là một biện pháp “bóng bẩy” khác mà nền văn hoá của chúng ta dùng để đối phó với các dao động cảm xúc bình thường của con người, hệt như các xã hội thường “kê đơn” quá tay theo đúng nghĩa đen với những đứa trẻ bướng bỉnh hay người phụ nữ có tâm trạng thất thường. 


Thật ra, việc chúng ta khi đối mặt với những cảm xúc tiêu cực bằng cách cố tỏ ra tích cực (“Mình phải lạc quan lên mới được!’) hay phớt lờ nó (“Nó cũng chỉ là điều nhỏ nhặt mà thôi”) thật ra hoàn toàn không có tác dụng, thậm chí còn phản tác dụng. Chúng ta thường luôn tin rằng chỉ cần “cười lên” thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp, nhưng thực tế thì không phải vậy. Hành động này làm gia tăng sự kỳ vọng không thể đáp ứng và những nụ cười giả tạo này, cũng như khao khát được cảm giác vui vẻ khi chúng ta không đón nhận những lợi ích mà cảm xúc khó chịu đem lại.


Susan đã đặt tên cho những người có cách phản ứng đó là những “Người Đóng Chai Cảm Xúc”. Người Đóng Chai thường tháo gỡ những vướng mắc bằng cách gạt bỏ cảm xúc sang một bên và tiếp tục làm những công việc khác. Họ có khuynh hướng xua đi những cảm xúc khiến họ không thoải mái hoặc gây mất tập trung., hoặc vì họ nghĩ rằng mình có vẻ yếu ớt hoặc bị xa lánh nếu họ tỏ ra khó chịu hay không tỏ ra vui vẻ, hoạt bát. Trớ trêu thay, những Người Đóng Chai Cảm Xúc lại cảm thấy mình có thể kiểm soát cảm xúc, trong khi thật ra, cảm xúc ngăn cho chúng ta kiểm soát. Chính những cảm xúc mới kiểm soát tình hình thực tại và những cảm xúc thường bị đè nén thường không tránh khỏi bị bộc lộ bằng những cách không mong muốn, hay các nhà tâm lý gọi đó là “rò rỉ cảm xúc”. 


Susan David tin rằng, thay vì để cảm xúc khó chịu làm ta chệch khỏi những mục tiêu đã định, ta có thể đón nhận chúng một cách cởi mở, sẵn sàng “như một nguồn cung cấp năng lượng, sự sáng tạo và sự thấu hiểu”, và như ngọn hải đăng chỉ đường để hướng ta tới những giá trị cốt lõi mà ta mong muốn. Susan cũng đưa ra cho chúng ta những lợi ích của những cảm xúc tiêu cực, chẳng hạn như giúp ta xây dựng lý lẽ vững chắc, giúp ta trở nên lịch sự, chu đáo hơn, hay khuyến khích tính kiên trì của chúng ta. Tốt hơn hết, chúng ta phải đón nhận những cảm xúc một cách chân thành, cho dù chúng là những cảm xúc tiêu cực hay khó chịu. Những cảm xúc chân thực có thể là “sứ giả” đến đẻ giúp chúng ta hiểu bản thân mình hơn và khơi gợi những nhận thức sáng suốt về những ngã rẽ quan trọng trong cuộc đời mình. 


Bà cũng chỉ ra rằng, sự linh hoạt trong cảm xúc là một cách tiếp cận bốn bước cho phép chúng ta điều hướng những khúc quanh của cuộc sống với sự chấp nhận bản thân, tầm nhìn rõ ràng và một tâm hồn cởi mở. Trong hơn hai mươi năm nghiên cứu của mình, Susan David đã phát hiện ra rằng bất kể những người thông minh, kiên cường hoặc sáng tạo đến đâu, khi họ phớt lờ những tình huống hoặc tương tác khiến họ cảm thấy như thế nào, họ sẽ bỏ lỡ cơ hội để có được cái nhìn sâu sắc, bị lôi cuốn bởi những suy nghĩ và cảm xúc. , và những thói quen khiến họ không thể phát huy hết tiềm năng của mình. Những người nhanh nhẹn về mặt cảm xúc cũng trải qua những căng thẳng và thất bại giống như bất kỳ ai khác, nhưng họ biết cách thích ứng, điều chỉnh hành động của mình với giá trị của bản thân và thực hiện những thay đổi nhỏ dẫn đến cuộc sống phát triển.



Thông qua Vượt bẫy cảm xúc, lồng ghép trong những câu chuyện của những khách hàng mà Susan David đã từng gặp, bà đã đưa ra cách tiếp nhận tốt hơn hết là cho phép bản thân cảm nhận những cảm xúc đó, cởi mở với chúng và thể hiện lòng trắc ẩn. Hãy tưởng tượng một đứa trẻ nhỏ, đang khó chịu phản ứng với một điều gì đó mà chúng cho là đau thương. Chúng ta sẽ phản ứng với chúng như thế nào? Chúng ta có thể sẽ không bảo họ "hút nó lên" hoặc mắng mỏ họ vì cảm giác như vậy; thay vào đó, ta sẽ đến gần họ, ôm họ và thể hiện lòng trắc ẩn. Ta cũng nên làm như vậy đối với người lớn - kể cả chính chúng ta. 


“Cuộc sống đầy rẫy những ván lặn và những vách ngăn khác, nhưng, như chúng ta đã thấy trong suốt cuộc thảo luận về sự nhanh nhạy của cảm xúc này, việc thực hiện bước nhảy vọt không phải là bỏ qua, sửa chữa, chiến đấu hoặc kiểm soát nỗi sợ hãi — hay bất cứ điều gì khác mà bạn có thể trải qua. Thay vào đó, đó là việc chấp nhận và để ý tất cả những cảm xúc và suy nghĩ của bạn, xem ngay cả những gì mạnh mẽ nhất trong số đó với lòng trắc ẩn và sự tò mò, sau đó chọn sự can đảm thay vì sự thoải mái để làm bất cứ điều gì bạn đã xác định là quan trọng nhất đối với bạn. Dũng cảm, một lần nữa, không phải là không có sợ hãi. Dũng cảm là bước đi trong nỗi sợ hãi.”




Với mong muốn của chuyên gia tâm lý Susan David, Vượt bẫy cảm xúc ra đời là đẻ mang lại cho chúng ta một cách giải quyết cảm xúc hữu hiệu hơn. Mục tiêu của bà khi viết cuốn sách này là giúp chúng ta nhận thức rõ hơn về cảm xúc của bản thân, học cách chấp nhận những cảm xúc, và sau đó tiến xa hơn trên hành trình phát triển bản thân bằng cách nâng cao khả năng linh hoạt trong cảm xúc. Chắc chắn cuốn sách sẽ không biến chúng ta thành một người hoàn hảo - một người nắm quyền kiểm soát cảm xúc, không bao giờ lỡ lời với người khác hay suy sụp vì cảm thấy xấu hổ, tội lỗi, bất an, tức giận hay lo lắng, bởi vì nếu cố gắng trở nên hoàn hảo sẽ khiến chúng ta càng ngày càng thất vọng và thất bại mà thôi. Cuốn sách có thể giúp bạn cảm thấy bình yên đối mặt với những cảm xúc, để có thể tận hưởng cuộc sống hơn, từ đó theo đuổi những mục tiêu đã đề ra và sống một cuộc sống ý nghĩa.    


Vượt bẫy cảm xúc đạt vị trí số 1 trong danh sách những cuốn sách bán chạy của Wall Street Journal, dành danh hiệu cuốn sách của năm (Best Book of the Year) trên Amazon, cũng như danh hiệu USA Today Best Seller. Khái niệm về sự nhanh nhạy trong cảm xúc của Susan David đã được Harvard Business Review đặt tên là ý tưởng quản lý kinh doanh tốt nhất trong năm. 


Báo chí và người nổi tiếng nói về Vượt bẫy cảm xúc (Emotional Agility)

“Một quyển sách có sức ảnh hưởng vô cùng to lớn trong việc giúp bạn giữ vững những giá trị cốt lõi của bản thân, giúp bạn trở nên quyết đoán hơn và cam kết thực hiện những thay đổi đầy ý nghĩa”

Forbes.com 


“Cảm nhận cảm xúc của mình là một chuyện không dễ dàng, nhưng biết cách xử lý cảm xúc còn khó khăn hơn. Susan David nhìn nhận lợi ích của nỗi buồn, sự tức giận, cảm giác tội lỗi và nỗi sợ, và sau đó chỉ cho chúng ta cách để không bị chúng kiểm soát. Đây là một trong số ít những quyển sách tự phát triển bản thân có thể giúp bản thân tự phát triển bản thân. ” 

Adam Grant, tác giả của “Think Again” 


Lời kết

Trong cuộc sống hiện đại, chúng ta càng phải trải qua nhiều cảm xúc hơn trước kia. Vượt bẫy cảm xúc chính là người dẫn dắt chúng ta tìm ra những giá trị quan trọng và cốt lõi đối với bản thân. Hãy đọc cuốn sách này nếu bạn đang bế tắc bản thân, nếu bạn cảm thấy mệt mỏi với việc phản ứng theo cách giật gân trong một số tình huống ở công việc hoặc gia đình, hoặc nếu bạn có con, bạn đang cố gắng lớn lên trong một thế giới ngày càng khó khăn hơn để tránh trực thăng. Những hiểu biết sâu sắc của David sẽ cung cấp cho chúng ta các công cụ để thể hiện, hiện diện, nắm bắt cảm giác và tiếp tục theo những cách lành mạnh.


Tóm tắt bởi: Ngọc Linh - Bookademy 

Hình ảnh: Ngọc Linh


--------------------------------------------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.


Xem thêm

Hội chứng mất khả năng diễn đạt cảm xúc (Alexithymia) hiểu theo nghĩa đen là “không có vốn từ để diễn tả tâm trạng”.

Khó khăn trong việc truyền đạt cảm giác

Những người này phải dựa vào những miêu tả chung chung đơn giản như “Tôi cảm thấy căng thẳng”, họ luôn “ổn” hoặc “không tốt lắm”. Ngôn từ có sức mạnh vô cùng lớn. Một từ bị dùng sai có thể khiến chiến tranh bùng nổ, chưa kể vô số cuộc hôn nhân tan vỡ.

Có sự khác nhau một trời một vực giữa “căng thẳng” và “tức giận”, “căng thẳng” và “thất vọng”, hoặc “căng thẳng” và “bất an”. Nếu không thể định danh chính xác những gì mình đang cảm nhận, chúng ta sẽ khó truyền đạt cho người khác hiểu ta cần được hỗ trợ thế nào.

Hậu quả của chứng bệnh này cũng có ảnh hưởng rất rõ ràng

Tình trạng khó định danh cảm xúc thường đi kèm với sức khỏe tâm thần kém, sự không hài lòng trong công việc và trong các mối quan hệ, cũng như nhiều chứng bệnh khác. Những người gặp tình trạng này cũng thường mắc các triệu chứng về thể chất như nhức đầu và đau lưng, như thể cảm xúc của họ đang được thể hiện trên phương diện thể chất thay vì lời nói.

Một sự thật khác là khi người ta không thể diễn tả rõ cảm xúc của mình bằng ngôn từ, cảm xúc duy nhất có thể bật ra một cách rõ ràng chính là tức giận, và không may là người ta thường thể hiện sự tức giận này bằng nắm đấm, hoặc có khi còn tệ hơn.

Học cách miêu tả cảm xúc bằng vốn từ vựng phong phú hơn

Đây chính là phương pháp chắc chắn có thể mang lại sự thay đổi lớn.

Những người có thể xác định đầy đủ các cung bậc cảm xúc – ví dụ như nhận biết cũng như cảm nhận được sự khác nhau giữa nỗi buồn với sự nhàm chán, đáng thương, cô đơn hay lo lắng – sẽ ứng phó tốt hơn rất nhiều với những thăng trầm trong cuộc sống so với những người chỉ nhìn mọi thứ qua lăng kính trắng đen đơn điệu.

Tầm quan trọng của việc định danh chính xác những cảm xúc của mình còn thể hiện ở chỗ một khi chúng ta có thể gọi tên cảm xúc thì chúng có thể mang lại cho ta nhiều thông tin hữu ích. Cảm xúc có thể báo hiệu cho ta biết đâu là phần thưởng và đâu là mối đe dọa.

Chúng giúp ta nhận ra nỗi đau của bản thân mình, cũng có thể cho chúng ta biết nên tham gia vào tình huống nào và cần tránh can dự chuyện gì. Lúc này, cảm xúc không phải là rào cản mà có thể là ngọn hải đăng dẫn đường, giúp chúng ta xác định đúng những gì mình quan tâm nhất và thúc đẩy ta tạo ra những thay đổi tích cực.

Thay vì nói "em không thể chịu nổi anh nữa, anh là đồ xấu xa", thay vì tấn công vào đối phương thì bạn hãy thử chia sẻ rõ hơn những gì mình đang cảm thấy "em cảm thấy tổn thương và cảm thấy không được tôn trọng, khi anh làm như vậy, anh cho cảm cảm giác mình không có giá trị, và em bắt đầu tự ti về chính mình, em không thích như vậy"...

Cảm xúc biến thiên như đồ thị hình sin, bạn chỉ giải quyết được nếu bạn định danh đúng cảm xúc là gì nghĩa là bạn gọi đúng tên cảm xúc đó.

Cảm xúc là thứ mà chúng ta không thể hiểu được tại sao có nhiều biểu hiện và nhiều cấp độ đến như vậy, nhiều khi chúng ta như bị mắc vào cái bẫy cảm xúc mà rất khó để thoát ra, vì vậy khi bạn càng gọi tên cảm xúc ấy một cách rõ ràng thì bạn càng làm chủ nó.

Chắc cũng đã đến lúc, chúng ta cần áp dụng một vài phương pháp từ cuốn sách “Vượt bẫy cảm xúc” của Susan David – nhà tâm lý học hàng đầu thế giới chuyên nghiên cứu về cảm xúc.

“Vượt bẫy cảm xúc” (tựa gốc: “Emotional Agility”) - theo định nghĩa của tác giả cuốn sách Susan David - chuyên gia tâm lý đến từ Khoa Y của Đại học Harvard - từ này còn hiểu là “Linh hoạt cảm xúc”, nó không có nghĩa là chỉ nhìn nhận những mặt tích cực và phủ nhận mặt tiêu cực của cảm xúc, mà “Linh hoạt trong cảm xúc nghĩa là thả lỏng, bình tĩnh và sống có ý thức hơn”.

Không phải đợi đến khi cuốn sách “Vượt bẫy cảm xúc” được ra mắt ở Mỹ, mà từ lúc những nghiên cứu vừa được công bố, mô hình linh hoạt cảm xúc đã tạo nên một làn sóng mới, thu hút sự chú ý mạnh mẽ trong giới tâm lý nói riêng cũng như cộng đồng nói chung.

Vào tháng 11/2013, tích lũy kinh nghiệm sau 20 năm làm công việc huấn luyện lãnh đạo điều hành, Susan David đã có một bài viết tạo tiếng vang trên tạp chí Harvard Business Review (HBR). Nội dung bài viết nói về mô hình phát triển khả năng linh hoạt cảm xúc để nhìn nhận lại mọi khía cạnh của cảm xúc, thoát khỏi xu hướng phản ứng cứng nhắc, thiếu hiệu quả thường thấy, đồng thời tạo ra những thay đổi bền vững và hữu ích để nâng cao chất lượng cuộc sống. Bài viết nằm trong danh sách những bài báo được đọc nhiều nhất của HBR suốt nhiều tháng, được tải xuống gần 250.000 lượt - bằng với tổng lượng phát hành của HBR, được tạp chí này giới thiệu như bài “Ý tưởng quản lý của năm” và được đăng lại trên nhiều kênh truyền thông lớn như The Wall Street Journal, Forbes và Fast Company. Ngay cả TED Talk của Susan David về linh hoạt cảm xúc cũng thu hút hơn 3 triệu lượt xem.

Tiếp nối sự hưởng ứng đông đảo dành cho chủ đề ấy, cuốn sách “Vượt bẫy cảm xúc” ra đời ngay lập tức đã tạo nên một cơn bão. Đây là cuốn sách bán chạy nhất theo thống kê của The Wall Street Journal, đồng thời cũng nằm trong tốp sách best-seller của tờ USA Today, đoạt giải cuốn sách đáng đọc nhất của năm trên Amazon, đồng thời giành giải "Ý tưởng đột phá" của Thinkers 50. 

Dẫu có chuyện gì, hãy đối xử tử tế với chính mình vì đó là người duy nhất mà bạn có thể dựa vào. Trong cuộc sống, đôi khi, chúng ta chỉ nhìn thấy bề nổi của sự việc mà không hiểu được ý nghĩa đằng sâu bên trong. Cũng giống như một số người, khi có cơ hội để thay đổi hướng đi trong cuộc đời, họ lại không lựa chọn cơ hội đó mà sống hoàn toàn phụ thuộc vào người khác. Có người sẽ dựa dẫm vào cha  mẹ mình, cũng có người dựa dẫm vào nửa kia của mình. Nhưng sau, khi biết được thực tế phũ phàng, bạn sẽ nhận ra rằng, khi sống phụ thuộc vào người khác trong cuộc sống, bạn sẽ mất đi cơ hội sống tự chủ và thay đổi cuộc sống của chính mình. Trong Vượt Bẫy Cảm Xúc có nói: Đối xử tử tế với bản thân càng trở nên quan trọng hơn trong những chặng đường đời nhấp nhô. Những người đang đau khổ vì một mối quan hệ tan vỡ, vì bị mất công ăn việc làm hoặc hụt cơ hội thăng tiến rất thường quay sang tự trách móc và trừng phạt bản thân.Yêu thương bản thân không phải là tự lừa dối. Thực tế hoàn toàn ngược lại. Yêu thương bản thân nghĩa là nhìn nhận bản thân dưới lăng kính khách quan, tức là một cái nhìn bao quát, toàn diện và không phủ nhận thực tế, mà thay vào đó là thừa nhận những thử thách và thất bại của mình như một phần của quá trình làm người. Khi cuộc sống của không mấy hạnh phúc, nhiều người thường đổ lỗi cho số phận. Nếu một người thiếu ý chí và không đủ can đảm để tiến về phía trước, anh ta chỉ có thể chấp nhận cái gọi là số phận. Nhiều người luôn cho rằng việc kiếm cho mình một chỗ dựa là bản thân có thể sống an yên nhưng sự thật không phải vậy.Khi cuộc sống đi đến cuối cùng, bạn sẽ nhận ra rằng bạn chỉ có thể dựa vào chính mình. Sự thật là như nhau với tất cả mọi người. Việc sống phụ thuộc vào người khác đồng nghĩa với việc bạn đã mất đi quyền lựa chọn hạnh phúc.

'Nghĩ tích cực lên', 'Mọi thứ xảy ra đều có lý do của nó', 'Mọi chuyện thế là may lắm rồi'... là câu mà những người "tích cực độc hại" thường nói ra. Những lời nói tích cực xung quanh chúng ta rất nhiều, làm ta mê đắm và .. không thực sự giải quyết được vấn đề gặp phải. Theo Susan David, tác giả của quyển sách Vượt bẫy cảm xúc: để tỏ ra tích cực mà phải phớt lờ đi cảm xúc thật của mình thì đó không phải là một cách hay. Thói quen "dán mặt cười" này khiến người ta dễ dàng trở nên hời hợt và đóng băng cảm xúc. Điều này sẽ dẫn đến hệ quả là vấn đề và cảm xúc vẫn còn đó, không được giải quyết một cách dứt điểm, và vì thế gây ra những hệ lụy không đáng có. Tích cực độc hại gây ra những hệ lụy gì? Đầu tiên, chúng không những giảm bớt cảm xúc tiêu cực mà còn làm tăng sự tiêu cực bên trong bạn. Vì những tiêu cực bên trong nếu không được “xử lý” lâu ngày tạo nên một vòng tròn cảm xúc mà bạn không thể thoát ra được. Tính "tích cực độc hại" cũng khiến bạn mất động lực, chúng là con dao hai lưỡi ngăn bạn đạt mục tiêu của mình. Nghiên cứu chỉ ra rằng những người dành thời gian mơ mộng về tương lai tươi sáng khi thực hiện việc gì đó sẽ có ít động lực biến nó thành hiện thực so với người đầu óc thực tế. Xu hướng "tích cực độc hại" có thể khiến những người bị bạo hành, lạm dụng đánh giá thấp mức độ nghiêm trọng của sự việc và tiếp tục chấp nhận bạo lực. Sự lạc quan, hy vọng và sự tha thứ làm tăng nguy cơ bị bạo hành và bị lạm dụng.Theo Susan David, "Khi chúng ta cố gắng "thoát khỏi móc câu" bằng cách giết chết cảm xúc của mình, nạn nhân thật sự chính là hạnh phúc và sức khỏe của chúng ta"Không phải cứ cố tỏ ra mạnh mẽ tích cực mới giúp bạn sống vui vẻ, mà chỉ khi bạn thoát ra khỏi những xiềng xích của cảm xúc bên trong thì những gì tốt đẹp mới có thể đến bên bạn một cách nhanh nhất. Tác giả cũng khuyên chúng ta dù thế nào cũng phải tìm cách giải quyết những cảm xúc tiêu cực thay vì kìm nén chúng lâu ngày. Tránh nói những lời động viên sáo rỗng. Những cụm từ "Rồi mọi thứ sẽ tốt thôi" là những lời sáo rỗng, thậm chí có thể mang lại cảm giác tồi tệ hơn. Nó dập tắt mọi cảm xúc tự nhiên và khiến bạn từ chối việc giải quyết các vấn đề triệt để. Ngoài ra, cần cố gắng tránh phản ứng tích cực với tất cả những gì mọi người nói.

Có một đoạn rất hay trong Vượt Bẫy Cảm Xúc của tác giả Susan David: Trong quá trình học cách hiểu và chấp nhận toàn bộ con người mình, bao gồm cả ưu và khuyết điểm, sẽ rất có ích nếu ta nhớ rằng tất cả những nhân vật anh hùng mà mình yêu thích đều có một điểm chung, đó là họ đều không hoàn hảo. Sự hoàn hảo là một thứ phiến diện, phi thực tế và rất nhàm chán. Đó là lý do các nhân vật chính thu hút nhất luôn có khuyết điểm hoặc góc khuất tâm hồn, và tại sao những kẻ phản diện thật sự lôi cuốn luôn có đủ nhân tính để chúng ta có thể phần nào đồng cảm với họ.Có khuyết điểm cũng là điều tốt. Khi bạn chấp nhận khuyết điểm của bản thân, không trốn tránh nó cũng là lúc bạn học được bài học về cuộc đời. Bởi vì chúng nhắc nhở ta sống bao dung hơn với lỗi lầm của người khác. Ta cũng có cái sai của ta và họ cũng có cái sai của họ, thì làm gì bạn có quyền đánh giá ai? Có một câu trong ca từ của một bài hát hát thật hay: ''Có một lần mất mát, mới thơng người đơn độc''. Nếu không buồn khổ thì sao chúng ta biết quý trọng lúc vui, nếu không trải qua thất bại, chúng ta sẽ luôn kiêu ngạo, và nếu không có những thăng trầm, chúng ta sẽ chẳng thể an ủi và giúp đỡ những người bất hạnh bằng trái tim đồng cảm, chân thành. Mà cũng đừng mong rằng ta hoàn hảo quá, có khiếm khuyết để ta may mắn đến với những người khác cũng là một điều hay, bất cứ lúc nào bạn quá bận tâm, bất mãn với những khuyết điểm của mình thì ngay lúc đó bạn nên lấy những may mắn và những ưu điểm của mình ra làm món quà trao tặng cho những người thiếu may mắn, điều này sẽ mang lại niềm vui cho chính bản thân bạn. Xem thêm: 35 câu nói hay về đối nhân xử thế hay nhấtĐầu cần phải cứ có mọi thứ mới là hay, là tốt. Ta nên nhận biết rằng, những cái mình đang có vẫn nhiều hơn những gì mình không có, và còn có nhiều hơn những người bất hạnh khác nên từ đó ta sẽ không so đo với người khác nữa và càng quý trọng những gì mình đã và đang có hơn. Thế nên, đừng tự ti với bản thân vì những khiếm khuyết đang có. Hãy tự kiểm lại và tu tập để chuyển hóa những khiếm khuyết còn lại.Biết chấp nhận khuyết điểm của bản thânNgười béo thì chê người gầy, kẻ gầy thì chê kẻ béo, chúng ta chỉ biết chỉ trích lẫn nhau mà không biết rằng chẳng ai giống ai, ngoài việc chúng ta áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác.Thái độ không trốn tránh là điều cần thiết khi ta đã biết chấp nhận khuyết điểm bản thân, vì khi đó ta ý thức được rằng mình cần phải cố gắng cải thiện điều đó, noi gương những người xuất sắc hơn để có động lực. Sự tương tác với mọi người đó là nguồn gốc cho những tiến bộ của xã hội.Ý thức rõ bản chất chúng ta và cuộc đời là tương đối thì tự khắc sống an vui.

Với hơn 20 năm nghiên cứu về cảm xúc, vị chuyên gia tâm lý đến từ Khoa Y của Đại học Harvard sẽ chỉ dẫn bạn đọc cách đón nhận cảm xúc linh hoạt và sáng suốt hơn thông qua cuốn sách "Vượt bẫy cảm xúc" (tựa gốc: "Emotional Agility"). 

Khi cầm cuốn sách này trên tay, bạn sẽ có được một quy trình "ứng phó linh hoạt với cảm xúc" mà trong đó, bước đầu tiên là nhận biết cảm xúc, sau đó là tách rời cảm xúc ra khỏi bạn. Hay nói như Susan, bạn cần "mở ra một khoảng không gian giữa những gì bạn cảm nhận và phản ứng của bạn với những cảm nhận đó". Theo tác giả, việc "thoát ly" khỏi cảm xúc sẽ giúp bạn nhận ra mình có nhiều lựa chọn hơn so với khi cứ bám theo khuynh hướng xử lý cảm xúc một cách cứng nhắc. 

Sau khi giúp bạn thoát khỏi những chiếc "móc câu" cảm xúc tai hại, ở phần sau của quy trình, Susan sẽ chỉ cách bạn hoà hợp suy nghĩ và cảm xúc và chỉ ra những chiếc "bẫy" cảm xúc phổ biến trên hành trình xây dựng cuộc sống như mong muốn.

Susan David tin rằng thay vì để cảm xúc khó chịu làm bạn chệch khỏi mục tiêu đã định, bạn hoàn toàn có thể đón nhận chúng "như một nguồn cung cấp năng lượng, sự sáng tạo và sự thấu hiểu", và như ngọn hải đăng chỉ đường để hướng bạn về phía những khát khao cháy bỏng nhất của mình. 


Không phải nuốt nước mắt vào trong rồi cố tỏ ra mạnh mẽ, mà là đón nhận, giải phóng được cảm xúc và thấu hiểu những suy nghĩ ẩn sâu bên trong mình mới chính là giải pháp giúp chúng ta có cuộc sống lành mạnh hơn.

Loại bỏ cảm xúc “tiêu cực” để tỏ ra tích cực chưa bao giờ là giải pháp

Có thể nói những nghiên cứu của nữ tiến sĩ tâm lý Susan David trong cuốn sách “Vượt bẫy cảm xúc” (tựa gốc “Emotional Agility”) về cách đón nhận cảm xúc một cách linh hoạt và sáng suốt như “gãi trúng chỗ ngứa” của hầu hết chúng ta. Lâu nay, người ta có xu hướng “dán mặt cười” lên mọi thứ cảm xúc, luôn cố gắng tỏ ra tích cực dù bản thân đang gần như chạm đáy của nỗi buồn, lo lắng, và bất an.


Theo Susan David, để tỏ ra tích cực mà phải phớt lờ đi cảm xúc thật của mình thì đó không phải là một cách hay. Thói quen “dán mặt cười” này khiến người ta dễ dàng trở nên hời hợt và đóng băng cảm xúc. Điều này sẽ dẫn đến hệ quả là vấn đề và cảm xúc vẫn còn đó, không được giải quyết một cách dứt điểm, và vì thế gây ra những hệ lụy không đáng có.

Ngay cả chính bản thân tác giả cũng từng rơi vào trải nghiệm chôn vùi cảm xúc tiêu cực chỉ để tỏ ra tích cực như vậy.

Đó là lúc bố của tác giả qua đời vì ung thư ở tuổi 42, khi Susan mới 16 tuổi. Chỉ vài ngày sau khi ông mất, Susan vẫn đến trường như thường lệ cùng lời nhắn nhủ của mẹ rằng hãy xem như mọi việc vẫn diễn ra bình thường. Thế nhưng, thực tế, cô bé Susan khi ấy lại thấy cõi lòng mình như đang vỡ vụn. Cho đến một ngày, cô giáo gợi ý các học sinh viết ra mọi thứ trong lòng vào cuốn nhật ký, như thể sẽ không có ai đọc được nó cả. Lúc này, Susan mới được sống thật với nỗi đau của mình. Và đó cũng chính là phút giây cô cảm thấy mình được cứu rỗi.

Trong cuốn sách của mình, Susan đã giúp người đọc nhận diện rất nhiều bẫy cảm xúc mà bà gọi đó là “những chiếc móc câu”. Theo Susan, “Khi chúng ta cố gắng ‘thoát khỏi móc câu’ bằng cách giết chết cảm xúc của mình, nạn nhân thật sự chính là hạnh phúc và sức khỏe của chúng ta”. Hoá ra, không phải nuốt nước mắt vào trong rồi cố tỏ ra mạnh mẽ, mà là đón nhận, giải phóng được cảm xúc và thấu hiểu những suy nghĩ ẩn sâu bên trong mình mới chính là giải pháp giúp chúng ta có cuộc sống lành mạnh hơn.

Linh hoạt cảm xúc

“Linh hoạt trong cảm xúc không phải là phớt lờ những cảm xúc khó tiếp nhận, hay kiểm soát suy nghĩ, buộc bản thân phải tích cực hơn”, Susan David nói, “bởi nhiều nghiên cứu cũng cho thấy việc cố gắng làm một người thay đổi suy nghĩ của họ từ ‘tiêu cực’ thành ‘tích cực’ không chỉ không hiệu quả mà còn phản tác dụng”. Thay vào đó, Linh hoạt cảm xúc khuyến khích chúng ta “không bấu víu vào những suy nghĩ, cảm xúc khó chịu, đồng thời có đủ can đảm và lòng cảm thông để đối mặt với chúng, sau đó là vượt qua để thực hiện những mục tiêu lớn của đời mình”.


Suy cho cùng thì việc trải qua những loại cảm xúc mà ta hay gắn mác là “tiêu cực” như lo lắng, bất an, sợ hãi, buồn bã là việc vô cùng bình thường, nếu không muốn nói là bản chất chúng cũng đang ẩn chứa những thông tin, dữ liệu cần được xử lý thay vì phớt lờ. “Việc mô tả những cảm xúc là ‘tiêu cực’ chỉ càng khiến ta củng cố niềm tin sai lầm rằng chúng là tiêu cực, chứ không thấy được đó là những cảm xúc hữu ích đối với con người”, nữ tác giả chia sẻ.

Khi cầm cuốn sách “Vượt bẫy cảm xúc” trên tay, bạn sẽ có được một quy trình “ứng phó linh hoạt với cảm xúc” mà trong đó, bước đầu tiên là nhận biết cảm xúc, sau đó là tách rời cảm xúc ra khỏi bạn. Hay nói như Susan, bạn cần “mở ra một khoảng không gian giữa những gì bạn cảm nhận và phản ứng của bạn với những cảm nhận đó”.

Sau khi giúp bạn thoát khỏi những chiếc “móc câu” cảm xúc tai hại, ở phần sau của quy trình, Susan hướng dẫn cách bạn hòa hợp suy nghĩ và cảm xúc với các giá trị, mục tiêu dài hạn và khát vọng của mình. Không những vậy, bà còn chỉ ra cho chúng ta biết năng lực Linh hoạt cảm xúc quan trọng như thế nào trên hành trình thoát khỏi những chiếc “móc câu”. 

“Vượt bẫy cảm xúc” là cuốn sách được viết bởi một chuyên gia tâm lý, bạn đọc cũng sẽ bắt gặp nhiều điều thú vị khi tác giả nhắc đến những khía cạnh thiên về tâm linh, như chánh niệm, từ bi, hiểu và thương… nhưng từ góc nhìn của khoa học.

Bạn cũng sẽ thấy được những quan điểm khá tương đồng với góc nhìn của một nhà tâm lý học rất nổi tiếng khác là Mihaly Csikszentmihalyi. Ông đồng thời cũng là tác giả của cuốn sách đỉnh cao trong ngành Tâm lý học, “Flow – Dòng chảy”. Nếu Mihaly cho rằng con người ta dễ rơi vào trạng thái dòng chảy lúc cơ thể hay tâm trí được kéo căng đến mức cực đại khi thực hiện một nhiệm vụ vừa thử thách nhưng cũng quen thuộc trong lĩnh vực của họ, thì Susan cũng lấy hình ảnh chiếc bập bênh để minh họa cho ý tưởng về sự cân bằng, một trạng thái mà trong đó sự thử thách đối trọng với năng lực sẽ tạo ra môi trường hoàn hảo để sáng tạo.

“Mục tiêu cuối cùng của sự linh hoạt trong cảm xúc là giúp bạn có thể nhận ra và vững vàng đón nhận thử thách cũng như nắm bắt các cơ hội phát triển trong suốt hành trình cuộc đời mình”, đây là giá trị cốt lõi mà Susan David muốn gửi gắm đến độc giả thông qua tác phẩm của mình.

Cuốn sách không nhằm mục đích uốn nắn bạn trở thành một người hoàn hảo, không mắc sai lầm. Ngược lại, nó giúp bạn nhận ra sự mong manh, vô thường chính là mảnh ghép còn thiếu, giúp vẻ đẹp của cuộc sống trở nên trọn vẹn nếu bạn biết đón nhận và hòa giải với chúng đúng cách. Hãy nhớ, dù cảm xúc có trồi sụt như những đợt thuỷ triều thì bạn vẫn luôn là thuyền trưởng, có toàn quyền điều khiển và quyết định nơi con tàu đời mình sẽ cập bến. 


Mô hình linh hoạt trong cảm xúc

Không phải đợi đến khi cuốn sách “Vượt bẫy cảm xúc” được ra mắt ở Mỹ, mà từ lúc những nghiên cứu vừa được công bố, mô hình Linh hoạt cảm xúc đã tạo nên một làn sóng mới, thu hút sự chú ý mạnh mẽ trong giới tâm lý nói riêng cũng như cộng đồng nói chung.

Vào tháng 11/2013, tích lũy kinh nghiệm sau 20 năm làm công việc huấn luyện lãnh đạo điều hành, Susan David đã có một bài viết tạo tiếng vang trên Tạp chí Harvard Business Review (HBR). Nội dung bài viết nói về mô hình phát triển khả năng Linh hoạt cảm xúc để nhìn nhận lại mọi khía cạnh của cảm xúc, thoát khỏi xu hướng phản ứng cứng nhắc, thiếu hiệu quả thường thấy, đồng thời tạo ra những thay đổi bền vững và hữu ích để nâng cao chất lượng cuộc sống. Bài viết nằm trong danh sách những bài báo được đọc nhiều nhất của HBR suốt nhiều tháng, được tải xuống gần 250.000 lượt - bằng với tổng lượng phát hành của HBR, được tạp chí này giới thiệu như bài Ý tưởng quản lý của năm và được đăng lại trên nhiều kênh truyền thông lớn như The Wall Street Journal, Forbes và Fast Company. Ngay cả TED Talk của Susan David về Linh hoạt cảm xúc cũng thu hút hơn 3 triệu lượt xem.

Tiếp nối sự hưởng ứng đông đảo dành cho chủ đề ấy, cuốn sách “Vượt bẫy cảm xúc” ra đời ngay lập tức đã tạo nên một cơn bão. Đây là cuốn sách bán chạy nhất theo thống kê của The Wall Street Journal, đồng thời cũng nằm trong tốp sách best-seller của tờ USA Today, đoạt giải cuốn sách đáng đọc nhất của năm trên Amazon, đồng thời giành giải Ý tưởng đột phá của Thinkers 50