Liệu cái chết có phải kết thúc? Nếu được chọn lại, liệu bạn có còn chọn con đường này không? Sẽ ra sao nếu ngay khoảnh khắc bạn trút hơi thở cuối cùng, bạn được phép chọn lại và sửa chữa những sai lầm đã mắc phải trong quá khứ? Liệu bạn có muốn sống một cuộc sống khác, với những lựa chọn hoàn toàn khác? Thư viện nửa đêm là một trạm dừng chân tuyệt vời khi bạn vẫn còn đang lạc lõng giữa ngã ba đường của cuộc đời, khi hối hận ngày lại ngày cứ gặm lấy tâm hồn bạn từng chút từng chút một.

Đôi nét về tác giả và tác phẩm

Matt Haig, sinh năm 1975, là một nhà văn và nhà báo người Anh. Tác phẩm của ông trải dài từ thể loại giả tưởng đến phi hư cấu, từ sách cho trẻ em đến cả cho người lớn. Các tác phẩm của ông, đặc biệt là những tác phẩm thuộc thể loại phi hư cấu, chịu ảnh hưởng mạnh mẽ từ các vấn đề về tâm lý mà ông đã phải trải qua từ năm hai mươi bốn tuổi. Do cùng cảnh ngộ và đồng cảm sâu sắc với những người mắc phải bệnh tâm lý, tác phẩm của ông như một liều thuốc dịu dàng có thể xoa dịu và chữa lành tâm hồn độc giả.

Thư viện nửa đêm được xuất bản vào năm 2020, thuộc thể loại giả tưởng và hướng đến nhóm độc giả trưởng thành. Tác phẩm kể về câu chuyện của Nora Seed, một cô gái trẻ không hài lòng với cuộc sống hiện tại của mình và mãi hối hận về những lựa chọn trong quá khứ. Vào đêm cô đưa ra lựa chọn kết thúc mạng sống của mình, cô thấy mình ở trước một thư viện. Trong thư viện ấy là những kệ sách kéo dài đến vô tận, mỗi quyển sách là một cuộc sống mà ở đó, cô chọn một lựa chọn khác nhau. Cô được phép lựa chọn và sống thử bao nhiêu cuộc sống mà cô mong muốn tùy thích để hoàn thành một nhiệm vụ cuối cùng: tìm ra cuộc sống mãn nguyện nhất đối với cô để sống cuộc sống đó.

Với sự thành công và ý nghĩa mà Thư viện nửa đêm mang lại, tác phẩm đã được chia làm mười tập và phát thanh trên đài BBC Radio 4 vào tháng mười hai năm 2020.

Tóm tắt tác phẩm

Tác phẩm bắt đầu với phân cảnh một Nora Seed tuổi thiếu niên đang ngồi chơi cờ với Cô Elm - thủ thư của thư viện trường. Cô rất thông minh và là một kiện tướng bơi lội đầy tiềm năng. Tin tức về cái chết của cha cô cắt ngang ván cờ của Nora và Cô Elm. Mười chín năm sau, Nora đã là một người phụ nữ ở độ tuổi ba mươi, cô sống một cuộc đời không hạnh phúc.

‘Có một thư viện nằm giữa sự sống và cái chết,’ bà nói. ‘Và trong thư viện đó, những kệ sách kéo dài mãi mãi. Mỗi cuốn sách cho em một cơ hội để sống một cuộc sống khác mà em đã có thể có. Để xem mọi chuyện sẽ ra sao nếu em đã chọn những lựa chọn khác.. Liệu em có làm gì khác đi không, nếu như em có cơ hội để hoàn tác những hối hận của mình?’”

Nora Seed là một cô gái mắc kẹt trong cuộc đời của chính mình, với một tương lai mờ mịt, một hiện tại không mấy khá khẩm và một quá khứ ngập tràn những nuối tiếc. Cô không thể chấp nhận bản thân mình. Ngay từ khi còn bé, Nora đã luôn cảm thấy bản thân không đủ tốt. Cô luôn trăn trở với hai chữ "giá như", giá như mình đã trở thành vận động viên bơi lội, giá như mình đã chọn trở thành ca sĩ nổi tiếng, giá như và giá như. Tất cả những mặc cảm về bản thân và những "giá như" ấy đã biến thành một vòng tròn luẩn quẩn trong cuộc đời của Nora, nhấn chìm cô trong thứ nước đen ngòm của sự tuyệt vọng. Và vào một ngày tồi tệ trong chuỗi ngày tồi tệ kéo dài, ngày mà mọi thứ bỗng trở nên quá lộn xộn và quá mức chịu đựng, khi chú mèo dấu yêu giã từ cõi đời vì bị xe đụng, khi cô bị đuổi việc ở cửa hàng nhạc cụ, khi cô gặp lại người bạn giờ đã không còn thân và buộc phải nhớ về người anh trai giờ chẳng thèm mảy may đoái hoài gì tới mình, khi cô lại tiếp tục bị mất việc gia sư, và khi cô lại nhớ lại người bạn thân cũ đã lâu không còn liên lạc,...

Mọi chuyện bỗng đổ ập lên đầu, và Nora vỡ vụn dưới sức ép của chúng. Đêm đó, cô kết thúc cuộc đời mình.

“Gửi đến Bất cứ ai, tôi đã có tất cả mọi cơ hội để khiến cuộc đời mình trở nên có ý nghĩa, và chúng bị tôi làm đổ bể hết cả. Vì chính sự bất cẩn và xui xẻo của mình, thế giới đã chào thua tôi, và cũng là lẽ đương nhiên thôi khi bây giờ đến phiên tôi chào thua thế giới. Nếu tôi cảm thấy rằng tôi có thể ở lại, tôi sẽ làm thế. Nhưng tôi không thấy vậy. Thế nên tôi cũng không thể. Tôi làm cuộc sống tệ hơn cho tất cả mọi người. Tôi chẳng có gì để mà cho đi cả. Tôi xin lỗi. Xin hãy dịu dàng với nhau. Tạm biệt, Nora”

Thế nhưng, thay vì cái chết, thứ chờ đợi cô ở phía bên kia lại là một thư viện.

Tại đây, cô gặp lại Cô Elm - hay đúng hơn là một dạng siêu nhiên gì đó mang hình dạng giống Cô Elm - bà giải thích cho Nora về thư viện nửa đêm và đóng vai trò là người dẫn dắt cô ở thư viện này. Thư viện nửa đêm là nơi tồn tại giữa cõi chết và miền sống, số sách có mặt tại đây là vô tận, tượng trưng cho vô số những khả năng có thể xảy ra đối với cuộc đời của Nora Seed. Nora được phép sống tại các thực tại này bao lâu tùy thích, nhưng nếu như cô mất đi ý chí sống trong quá trình thử nghiệm ấy, cô sẽ thực sự ra đi mãi mãi.

“Nhưng vấn đề thật sự chẳng phải là những cuộc đời mà ta đã không có được khiến ta phải hối hận. Chính bản thân sự hối hận mới là vấn đề. Chính sự hối hận đã làm ta co rúm và héo úa và cảm giác như kẻ thù tồi tệ nhất của bản thân và của cả tất cả mọi người.”


Đầu tiên, Nora sống thử cuộc sống khi cô chọn kết hôn với người yêu cũ là Dan. Trong những ngày cô đơn nhất, đây là một trong vô số sự hối hận đã giày vò cô. Nora nghĩ rằng mình sẽ có một cuộc sống hạnh phúc với người bạn trai yêu dấu, bây giờ là chồng cô. Thế nhưng không như dự định, cuộc sống hôn nhân của cô và Dan không nhận lại cái kết viên mãn khi hai người hạnh phúc mãi mãi về sau - Dan chán ngán với cuộc đời mà hai người đang sống và ngoại tình với người phụ nữ khác.

Đau khổ, Nora chọn một cuộc sống khác, khi cô giữ Volt - chú mèo yêu quý - ở trong nhà và tránh được việc Volt chết do bị xe đụng. Nào có ai ngờ, cô lại phát hiện ra rằng chú mèo cưng của mình mất do vấn đề về sức khỏe - dù cho cô có làm gì đi chăng nữa thì cũng không thể cứu được Volt.

Qua một cuộc sống khác, lần này Nora chọn giữ lời hứa với Izzy - người bạn thân nhất của cô - và chuyển đến Úc sống. Ở đây cô sống một cuộc sống vô tư và tự do. Thế nhưng phận rủi như thể đã bao trùm lấy mọi nẻo đường số phận của cô, ở cuộc sống này, Izzy mất trong một tai nạn giao thông.

Quay trở về với những ước mơ thời thơ ấu, Nora chọn làm một vận động viên bơi lội nổi tiếng. Cuộc sống này mới tuyệt vời làm sao, cô đi theo con đường mà cha cô luôn mong muốn, nhờ thế tránh được cái chết của cha, cô vẫn giữ một mối quan hệ tốt đẹp với Joe - anh trai cô - và sở hữu một cuộc đời thành công. Để rồi cô phát hiện ra rằng mình vẫn không hạnh phúc. Cô phát hiện ra những đơn thuốc điều trị trầm cảm và những vết tự hại chảy dài trên cánh tay vẫn bám theo cô đến tận cuộc đời này. Cô tự hỏi liệu cô có khả năng sống một cuộc sống vui vẻ được hay không.

Từ bỏ cuộc sống thành công lẫy lừng của một vận động viên bơi lội, cô lại chọn làm một nhà nghiên cứu Bắc Cực. Ở đây, cô gặp được Hugo Lefèvre, cũng giống như cô, anh ta cũng tìm thấy “thư viện” của mình và đang du hành giữa các thực tại. Nhờ có Hugo, cô hiểu hơn về thư viện nửa đêm: nơi này sẽ thay đổi tùy vào kí ức của mỗi người - với Nora là thư viện trường, với Hugo là tiệm băng đĩa cũ. Cô cũng có một cái nhìn mới về các cuộc đời thông qua Hugo, anh không sống trọn một cuộc đời duy nhất mà liên tục thay đổi qua các lựa chọn khác để không bị nhàm chán. Tuy vậy, Nora vẫn khao khát một cuộc sống ổn định.

Cô chuyển qua một cuộc sống khác khi cô vẫn tiếp tục theo đuổi con đường âm nhạc cùng ban nhạc với anh trai Joe và bạn anh ta - Ravi. Nhờ vào tài năng của mình, họ đã trở thành những ngôi sao nhạc rock ở đỉnh cao danh vọng. Họ có thể có bất cứ thứ gì họ muốn. Nhưng sự nổi tiếng cũng là thứ giết chết con người - ở đây là chính Joe, khi anh ta biến thành con nghiện và chết do sốc thuốc.

Sau khi liên tục chứng kiến những người thân yêu trong đời mình gặp trắc trở tai ương, Nora không còn muốn thử bất cứ cuộc đời nào nữa: cô đã kết luận được rằng cuộc đời mình sẽ đầy rẫy xui xẻo. Với sự quyết định này, thư viện rung lắc dữ dội và tưởng chừng như sẽ sập đổ, nhưng dưới sự gợi ý của Cô Elm, Nora quyết định thử những cuộc sống vượt hẳn ra khỏi lối mòn thông thường. Ở một cuộc đời, cô làm ở một trung tâm cứu trợ động vật, ở một cuộc đời khác, cô là chủ một trang trại nho và xưởng rượu vang, cô sống qua rất nhiều rất nhiều cuộc đời, nhưng không có nơi nào khiến cô cảm thấy thuộc về cả.

Cô nhớ đến anh hàng xóm Ash, và cô chọn cuộc sống khi cô chấp nhận lời đề nghị hẹn hò với anh. Đây là cuộc sống khiến Nora cảm thấy hạnh phúc nhất. Họ có với nhau một đứa con gái tên Molly, con bé là thiên thần nhỏ tuyệt vời nhất đời cô, và không có bất kì một lời phàn nàn nào cô có thể nghĩ ra khi nói về chồng mình - Ash. Tuy nhiên, cô vẫn luôn có cảm giác rằng mình đang sống cuộc đời của một người khác: cô đột ngột xuất hiện và có cả chồng lẫn con, cô sẽ không bao giờ có được một phần quan trọng của cuộc sống này. Sau khi về lại quê nhà và chứng kiến được những hậu quả khi thiếu vắng sự hiện diện của mình, mối dây liên kết của cô và thực tại này càng mờ đi.

Cô trở về thư viện nửa đêm, nhưng lúc này thư viện lại đang trên bờ vực sụp đổ. Cô Elm giải thích rằng khao khát sống cuộc sống hiện tại của Nora hiện đang khiến thư viện biến mất, và cô phải tìm cuốn sách có dòng thời gian gốc của mình để trở về. Nora quay trở về thành công, cô tìm người trợ giúp và được đưa đến bệnh viện.

Sau khi tỉnh dậy trên giường bệnh, cô tìm cách sống hạnh phúc hơn và sửa chữa những mối quan hệ đổ vỡ xung quanh. Một cuộc sống mới mở ra tràn đầy hứa hẹn chào đón Nora Seed.

Đôi lời về tác phẩm

"Nuối tiếc không biến đi mất. Chúng không phải vết muỗi đốt. Chúng ngứa ngáy suốt cả đời."

Thư viện nửa đêm là một cuốn sách chữa lành đầy dịu dàng với giọng văn mềm như nhung và khát vọng sống chảy tràn trong từng câu chữ - dù rằng đây là câu chuyện về một cô gái chẳng còn thiết tha gì với cuộc sống nữa.

Theo chân Nora, ta học được nhiều bài học, như việc nhận ra rằng chẳng có cuộc đời nào là hoàn hảo hay hoàn toàn hạnh phúc cả. Một cuộc sống mà không có bất kì khổ đau nào hoàn toàn không tồn tại.

"Và nỗi buồn thực chất lại là một phần của chất liệu làm nên hạnh phúc. Em chẳng thể có một thứ mà không có thứ còn lại. Tất nhiên, chúng đến ở những mức độ và lượng khác nhau. Nhưng không có cuộc sống nào mà em có thể ở trong trạng thái hạnh phúc tuyệt đối mãi mãi được. Và hình dung rằng cuộc đời đó có thật sẽ chỉ tạo thêm nhiều nỗi bất hạnh ở cuộc đời em đang sống mà thôi."

Qua từng trang sách, ta như đồng hành cùng Nora trong cuộc hành trình tìm lại và chấp nhận bản thân, thấy được từng bước trong sự phát triển và trưởng thành của cô, để rồi có lẽ ta cũng có thể chấp nhận bản thân mình như Nora đã làm.

"Ngay lúc này, khi cô đang chăm chăm nhìn vào bìa của cuốn tạp chí - hình của một hố đen vũ trụ - cô nhận ra rằng đây chính là bản thân mình. Một hố đen. Một ngôi sao đang chết sụp đổ dưới chính nó."

Nora thật sự phải chật vật với việc chấp nhận bản thân, và xuyên suốt cả tác phẩm, không khó để thấy rằng cô không đánh giá cao bản thân lắm.

"Cuộc sống thật đáng sợ, và nó đáng sợ là có lí do cả, và lí do đó chính là không quan trọng ta được sống ở nhánh nào của cuộc đời, ta mãi mãi là một cái cây mục rữa. Tôi đã muốn là rất nhiều thứ trong cuộc đời mình. Đủ tất cả mọi kiểu. Nhưng khi cuộc sống của bạn đã mục rữa, nó sẽ mãi mục rữa dù bạn có làm gì đi chăng nữa."

Nhưng qua mỗi cuộc đời, niềm tin vào bản thân của cô lại càng tăng lên. Nora đã không còn cố gắng trở thành những người mà mình không phải, làm những điều mà một người hạnh phúc nên làm. Cô ngừng ép buộc bản thân phải hạnh phúc hay phải thành công. Cô chấp nhận bản thân, để rồi hạnh phúc sẽ tự theo chân cô.

"Cô không phải hố đen, cô quyết định thế. Cô là một ngọn núi lửa. Và như một ngọn núi lửa cô chẳng thể chạy trốn khỏi bản thân mình. Cô sẽ phải ở lại và trông nom cho bãi đất hoang đó.

Cô có thể trồng cả một cánh rừng trong chính mình."

Ta theo bước Nora qua từng trang truyện, cùng chia sẻ sự chán chường và nỗi đau của cô, để rồi đến những trang cuối cùng, ta vỡ oà với bao cảm xúc khi cô tìm lại tình yêu với cuộc sống, cuộc sống mà chính cô rồi đây sẽ gầy dựng chứ không phải bất kì một phiên bản nào khác.

"Liệu cuộc đời tôi có, bằng một cách thần kì nào đó, bỗng dưng mất hết mọi khổ đau, tuyệt vọng, thương tiếc, đau lòng, khó khăn, cô đơn, trầm cảm? Không.

Nhưng tôi có muốn sống không? Có. Có chứ. Ngàn lần có."

Như lời vỗ về dịu dàng dành cho những tâm hồn đang lạc lối giữa ngã rẽ cuộc đời, Thư viện nửa đêm khuyến khích ta mở lòng và chấp nhận bản thân mình, chấp nhận một ta dù có thể không hoàn hảo, nhưng là một ta đang sống, và đó là điều quan trọng nhất.

Thư viện nửa đêm không chỉ là câu chuyện về Nora Seed, một cô gái đã chết chìm trong sự hối tiếc, đây là câu chuyện dành cho tất cả những tâm hồn lạc lối giữa dòng đời rối rắm. Nếu giữa dòng đời vội vã, bạn lại vô tình kẹt lại giữa một ngã ba mịt mù, hy vọng đây sẽ là tác phẩm có thể kéo bạn ra khỏi sự bối rối và nhẹ nhàng vỗ về bạn, rằng mọi thứ rồi sẽ không sao đâu. Bởi không có con đường nào là dễ dàng cả, tất cả đều chỉ là đường thôi, và có lẽ bạn chẳng cần phải tự dằn vặt bản thân mình đến thế khi đã lỡ chọn sai đường. Dù sao thì, hiện tại bạn đang sống, và có lẽ thế là đủ.



Tóm tắt bởi: Ngọc Hân - Bookademy

Hình ảnh: Ngọc Hân

--------------------------------------------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy.

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Ngọc Hân - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

Xem thêm

Tôi không phải là sinh viên văn học mà là kỹ sư phần mềm. Tôi là người dễ say mê những cuốn sách thuộc thể loại giả tưởng và viễn tưởng, đặc biệt là chủ nghĩa hiện thực huyền ảo. Tôi thích đắm chìm trong cả thế giới sơ cấp và thứ cấp (tin tôi đi, tôi làm được toàn bộ điều đó." cả ngày dài, đó là không gian hạnh phúc của tôi). Hầu hết các đánh giá tôi đưa ra cho đến nay đều tích cực, dù là tác phẩm kinh điển hay thể loại tôi đã đề cập. Trái tim tôi tan chảy như sô cô la nóng mỗi khi tôi cầm những cuốn sách thuộc thể loại nói trên, và không phải là là một sinh viên văn học hay một nhà phê bình nghiêm khắc, tôi bỏ qua không khí, bối cảnh nhân vật hoặc cốt truyện hiếm khi sai lệch (tôi ăn, uống, thở những thứ vô hình trước khi trôi dạt đến những thứ hữu hình).

Đây chắc chắn không phải là sở thích của tôi. Có lẽ bởi vì ngay từ đầu người ta đã chú trọng nhiều hơn đến việc xây dựng bối cảnh u ám để biện minh cho lý do trầm cảm và tự tử (và điều này đã ăn mòn phần lớn). Phần còn lại dễ thở khi nó diễn ra ngẫu hứng và gặp gỡ/sửa chữa/biện minh cho cái cũ. Nhưng nhìn chung, tôi không tìm thấy nhiều yếu tố có tác động mạnh mẽ của chủ nghĩa hiện thực huyền ảo mà tôi tìm kiếm từ những cuốn sách có nội dung giả tưởng.

Tôi cần lấy tách cà phê nóng hổi và sô cô la đen để tiếp thêm năng lượng cho mức serotonin của mình sau khi đọc cuốn sách không mấy ngon lành này, hoặc có thể đọc lại nhanh cuốn "I,Coriander" để lấy lại phong độ và cân bằng. não và tiểu não của tôi. Than ôi! Không muốn bình luận gì thêm vì đa số mọi người đều thích nó. Hãy để tôi là người kỳ lạ cho cái này. Không muốn tiếp tục lan man nữa. Đánh giá không tốt đầu tiên của tôi. Xin thứ lỗi cho những người hâm mộ "Thư Viện Nửa Đêm"!"

Theo cá nhân mình, cuốn sách sẽ phù hợp với những bạn đang ở trong giai đoạn hoang mang, lo lắng, trăn trở, đang đi tìm cho bản thân định hướng về cuộc đời.

Việc đọc cuốn sách sẽ giúp bạn có thêm góc nhìn thông qua sự trải nghiệm nhiều phiên bản cuộc đời của nhân vật. Tuy nhiên đây cũng không phải cuốn sách mà bạn có ngộ ra chân lý tuyệt đối, ngay lập tức thấu hiểu được bản thân hay tìm thấy hướng đi.

Nó đơn thuần là chuỗi sự sắp xếp lại những suy nghĩ, và dành thời gian chiêm nghiệm. Và có thể cuốn sách sẽ hơi khó những người đọc lớn tuổi, không thích những lý thuyết về vũ trụ nguyên tử. Sách khá dài, nhưng dễ đọc, câu từ đơn giản, không phức tạp. Thông điệp đôi khi bị lặp lại, các chương không được sắp xếp hoàn toàn trật tự logic. Nhưng nhìn chung, thì mình thấy đây là cuốn sách khá hay, có chiều sâu và ý nghĩa.

“Mọi thứ khác đi bởi cô vẫn còn sống dù có lúc cận kề cửa tử. Và bởi cô đã chọn điều đó. Chọn cuộc sống. Bởi cô chạm tới sự mênh mông của cuộc đời và trong sự mênh mông ấy, cô không chỉ nhận ra khả năng những gì mình có thể làm được, mà còn cảm nhận được. Vẫn còn những thanh âm khác, những giai điệu khác. Ở đâu chỉ có một đường thẳng trải dài của những đợt trầm cảm nhẹ đến vừa, thi thoảng điểm xuyết những khoảnh khắc tuyệt vọng. Ý nghĩ đó đã trao cho cô niềm hy vọng, thậm chí cả lòng biết ơn sâu sắc vì được ở đây vào giây phút này, biết rằng cô có thể thích thú ngắm nhìn bầu trời rạng rỡ, thưởng thức những bộ phim xoàng xĩnh của Ryan Bailey, hạnh phúc lắng nghe lời ca tiếng nhạc, những cuộc chuyện trò và cả nhịp đập của con tim mình.”

Khi Nora đến sống trong từng phiên bản của cuộc đời, cô nhận ra rằng  cái cuộc đời mà cô từng cho rằng mọi thứ hoàn hảo không chút tì vết, dường như không tồn tại, cuộc đời nào cũng có vấn đề những khúc mắc riêng của nó. Trong số tất cả cuộc đời cũng có một cuộc đời cô thích muốn ở lại nhất, nhưng rồi lại không thể.

Sau khi đi qua nhiều cuộc đời, và muốn ngay lập tức rời khỏi cuộc đời hoàn hảo ấy. Cuối cùng Nora nhận ra rằng: “Thật dễ dàng để nuối tiếc những cuộc đời chúng ta không được sống. Dễ dàng ước gì ta bồi đắp nhiều khả năng khác, gật đầu trước những lời đề nghị khác. Dễ dàng ước gì ta làm việc chăm chỉ hơn, yêu thương nhiều hơn, quản lý tiền bạc sáng suốt hơn, nổi tiếng hơn, ở lại với ban nhạc, tới Australia, nhận lời mời uống cà phê từ ai đó hãy cố gắng tập yoga nhiều hơn…Những vấn đề cốt lõi không nằm ở những cuộc đời ta hối tiếc vì không được sống. Vấn đề chính là bản thân nỗi hối tiếc ấy. Nó là thứ khiến ta héo hon, tàn lụi từng ngày, khiến ta cảm thấy mình là kẻ thù tồi tệ nhất của bản thân và của cả những người xung quanh nữa…”

Hóa ra suy nghĩ tiêu cực về một cuộc sống  hoàn hảo từng bỏ lỡ đã dần phá hoại sức khỏe và làm tổn thương tinh thần của cô trong quãng đời dài vừa qua.

Để rồi Nora cũng có được bài học quan trọng cho chính mình: “Không có con đường nào dễ dàng cả.. Đồng thời chẳng cách sống nào có thể giúp ta không bao giờ biết đến khổ đau. Và khổ đau không thể tách rời để làm nên hạnh phúc.” Tất cả chúng ta đều có hối tiếc, đều có những điều chúng ta mong thời gian quay trở lại để ta lựa chọn khác đi. Điều đó là phản ứng thông thường và tự nhiên.

Nhưng nếu ta không kiểm soát sự hối tiếc, những sự hối tiếc có biến thành những liều thuốc độc cướp đi hạnh phúc, những thành quả mà ta đã xây dựng được.  Hơn nữa, dù quyết định trong quá khứ là đúng hay sai, thì giống như lời Thiền sư Thích Nhất hạnh từng nói: “Quá khứ ở xa, tương lai chưa đến, chỉ có hiện tại là thực." Chỉ có giây phút hiện tại là thực.

"Mọi thứ khác đi bởi cô vẫn còn sống dù có lúc cận kề cửa tử. Và bởi cô đã chọn điều đó. Chọn cuộc sống"
“Giữa sự sống và cõi chết là thư viện nửa đêm. Giữa vùng tối và vùng sáng là vùng xám, nơi tất cả lựa chọn đều có khả năng xảy ra.” 

Mình biết tác giả Matt Haig qua cuốn sách Ghi chép về một hành tinh lo âu. "Thư viện nửa đêm" là cuốn mình đọc gần đây. Cuốn tiểu thuyết hư cấu, được lồng ghép lý thuyết vũ trụ đa chiều, nội dung xoay quanh một nhân vật trong hành trình vượt qua cái chết, tìm lại ý nghĩa của sự sống.

Tác giả Matt Haig sinh năm 1975, là nhà báo đồng thời là tiểu thuyết gia người Anh. Các tác phẩm của ông bao gồm thể loại hư cấu và phi hư câu, sách của ông có thể dành cho mọi lứa tuổi, từ trẻ em đến người lớn. Các tác phẩm của ông phần lớn ảnh hưởng sâu sắc đến độc giả. Ông ba lần được đề cử cho giải thưởng văn học Carnegie Medal.

"Thư viện nửa đêm" là hành trình trải nghiệm nhiều phiên bản cuộc đời khác nhau của Nora Seed, thời điểm cô chơi vơi ở giữa lằn ranh của sự sống và cái chết, do chứng trầm cảm nặng. Mỗi ngày, đời cô như thảm kịch, cô chìm trong sự hoang mang, nuối tiếc, muộn phiền cực độ, nhiều gánh nặng trong lòng thể giãi bày cùng ai. Cuộc đời Nora tụt dốc không phanh. Suy nghĩ sẽ tự kết liễu mỗi lúc lớn dần thêm trong tâm trí cô.

Hai mươi bảy tiếng đồng hồ trước khi quyết định tìm đến cái chết. Một người đàn ông tên Ash chạy đến gõ cửa nhà Nora trong đêm mưa báo rằng chú mèo mướp vàng có tên Voltare do cô nuôi đã chết bên vệ đường. Chú mèo, niềm an ủi cuối cùng trong đời đã tan biến. Cô không còn gì cả. Cô quyết định tự vẫn.

Nhưng lạ thay, khi mở mắt, Nora chưa chết, nơi cô đến không phải thiên đường cũng chẳng phải địa ngục. Cô đang đứng trong một thư viện, và tại đây cô gặp lại người thủ thư ở ngôi trường cũ từng theo học.

Thư viện này là một chốn kỳ lạ. Nơi cho phép cô được sống thử nhiều phiên bản cuộc đời cô từng bỏ lỡ, mỗi phiên bản cuộc đời sẽ cho cô được trải nghiệm sửa chữa sai lầm và hối tiếc trong quá khứ. Và Nora sẽ có cơ hội sống trở lại nếu cô tìm thấy phiên bản cuộc đời khiến cô khao khát được sống. Với nhiều chương nối tiếp nhau, những cuộc đời mở ra và đóng lại. Nối tiếp nhau, đan xen nhiều yếu tố về về thuyết đa chiều trong vũ trụ, cùng những thông điệp ý nghĩa về sức khỏe tinh thần được tác giả gửi gắm.

Mỗi người trong chúng ta đều là một Nora Seed, đều có những hối hận, những nuối tiếc và sai lầm không thể sửa chữa. Nhưng tại đây, Nora Seed hay chính chúng ta sẽ lựa chọn con đường cho mình: tiếp tục sống trong nuối tiếc, tự dằn vặt bản thân về những gì mình “có thể” làm được nếu chọn khác đi HOẶC buông bỏ mọi nỗi tiếc nuối, chọn sống cho bản thân mình và tận hưởng mọi khoảnh khắc. Nora Seed có một thư viện để sống thỏa thích mọi cuộc đời cô muốn và nhận được bài học về sự buông bỏ. Tuy nhiên ta hiểu rằng mình chỉ có một cuộc đời, và chọn sống như thế nào là quyền của ta.

“Hãy đặt cốc nước xuống! Hãy luôn nhớ rằng việc tiếp tục suy nghĩ hay buông bỏ những nỗi đau phụ thuộc hoàn toàn ở bạn.” Ý tưởng về việc xây dựng một Thư Viện Nửa Đêm thật xuất sắc. Cách dẫn dắt câu chuyện của Matt Haig cũng khá độc đáo và thú vị. Tuy nhiên cuốn sách này theo mình lại hơi nông, và như một số ý kiến khác, càng về cuối nó lại càng giống một cuốn sách self-help bán chạy. Nora Seed khổ sở vì over-thinking, Nora Seed bắt đầu thử nghiệm và Nora Seed nhận ra mình đã học được một bài học lớn.

Nhưng không thể phủ nhận giá trị mà Thư Viện Nửa Đêm mang lại. Có những chi tiết vô cùng đắt giá trong sách mà mình nghĩ rằng nó sẽ mang lại nhiều suy tưởng cho người đọc cho đến mãi về sau, chẳng hạn như “cuốn sách về những hối tiếc” hay “lý thuyết vật lý lượng tử”, “cây cuộc đời” và “cách sống một cuộc sống như nó vẫn vậy”. Với mình, điểm mình thích nhất trong cuốn sách có lẽ là những câu nói đầy triết lý mà Nora Seed trích dẫn của những nhà triết học khác nhau. Bỗng nhiên mình nhận thấy mình thật sự có hứng thú với triết học, và những suy ngẫm của những triết gia nổi tiếng. Thư Viện Nửa Đêm đã mang lại cho mình một bầu trời kiến thức thú vị, và có lẽ nó cũng đang mở ra cho mình một con đường đọc sách mới đa dạng và sâu sắc hơn.

Trong một bài giảng, giáo sư cầm 1 cốc nước đầy và hỏi sinh viên của mình “Cốc nước này nặng bao nhiêu?”. Chắc hẳn mọi người đều đã nghe qua câu chuyện có phần triết lý này. Về cơ bản, mình nhận thấy Thư Viện Nửa Đêm cũng mang đến thông điệp tương tự. “Những nỗi âu lo và stress trong cuộc sống cũng giống như việc cầm trên tay cốc nước này. Nếu bạn chỉ thoáng nghĩ về nó, điều đó không sao cả, nhưng nếu bạn nghĩ về nó lâu hơn bạn sẽ bắt đầu cảm thấy tổn thương và mệt mỏi. Và khi bạn liên tục nghĩ về nó trong nhiều ngày, nó sẽ hút cạn sức lực của bạn khiến bạn không thể làm gì.”
Nora Seed, một người có tiềm năng nhưng lại ít thành tựu. Hàng ngày cô sống trong sự nuối tiếc, và luôn cảm thấy rằng mình đã khiến những người xung quanh vô cùng thất vọng. Sự trầm uất của cô ngày càng tệ hại, vì vậy cô đã tìm đến cái chết để có thể giải thoát. Tuy nhiên, ở ranh giới giữa sự sống và cõi chết là một thư viện. Ở đó, cô được làm lại cuộc đời, được sống tất cả những cuộc sống mà cô ao ước hoặc cũng có thể… cô chưa bao giờ nghĩ tới. Tuy nhiên, càng sống nhiều cuộc đời, cô càng hiểu rằng “có thể cuộc đời nào cũng vậy. Có thể ngay cả những cuộc đời nhìn thì có vẻ đầy thử thách hoặc đáng sống nhưng xét cho cùng thì cũng như nhau cả thôi. Cả một trời thất vọng, tẻ nhạt, tổn thương, ganh đua, thỉnh thoảng lóe lên những ánh chớp diệu kỳ và đẹp đẽ.”
Vậy, Nora Seed mong chờ điều gì? Dù được sống bao nhiêu cuộc đời, được sửa chữa bao nhiêu lỗi lầm và nuối tiếc, nhưng cô không thể tìm thấy cuộc đời thuộc về chính mình. “Người ta sẽ chẳng bao giờ sống nếu cứ mải mê đi tìm ý nghĩa của cuộc đời.” Nora mải mê với việc tìm kiếm cuộc sống, nhưng cho đến khi quyết định chết, cô vẫn chưa nhận ra ý nghĩa của nó là gì.

Tôi không phải là sinh viên văn học mà là một kỹ sư phần mềm. Tôi là người mến mộ những cuốn sách thuộc thể loại huyền bí và hư cấu, cụ thể là hiện thực phép thuật. Tôi thích lạc vào cả thế giới chính và thế giới phụ (hãy tin tôi, tôi làm điều đó suốt cả ngày, đó là không gian hạnh phúc của tôi). Hầu hết các đánh giá mà tôi đã đưa ra cho đến nay đều tích cực, cho dù đó là với các tác phẩm kinh điển hoặc các thể loại mà tôi đã đề cập. Tim tôi tan chảy như sô cô la nóng mỗi khi tôi chọn đọc những cuốn sách thuộc các thể loại đã nêu, và không phải là một sinh viên văn học hay một nhà phê bình nghiêm túc, tôi thường bỏ qua không gian môi trường, nhân vật hoặc cốt truyện hiếm khi bị lạc lõng (Tôi sống, uống, thở vào những điều vô hữu trước khi chuyển sang những điều hữu).

Cuốn sách này thực sự không phải nằm trong sở thích của tôi. Có lẽ vì tầm quan trọng lớn hơn được đặt vào việc xây dựng bối cảnh u ám để biện minh cho lý do của trầm cảm và tự tử (và điều này chiếm một phần lớn). Phần còn lại thì thoải mái khi đi vào sự cải tiến và gặp gỡ/sửa chữa/ biện minh cho những điều cũ. Nhưng cuối cùng, tôi không tìm thấy nhiều yếu tố ảnh hưởng của hiện thực phép thuật mà tôi tìm kiếm từ những cuốn sách ngâm trong thế giới huyền bí.

Tôi cần lấy tách cà phê nóng sôi và sô cô la đậm để nạp lại mức serotonin sau khi đọc xong cuốn sách không quá ngon miệng này, hoặc có thể là một lượt đọc nhanh của "Tôi, Cây cúc" để khôi phục lại sự cân bằng của tôi và cân bằng não thái dương. Ôi! Không muốn phê phán thêm nữa khi phần lớn người dân thích nó. Hãy để tôi là người ngoại lệ cho điều này. Không muốn nói thêm nhiều. Đây là đánh giá không tốt đầu tiên của tôi. Xin lỗi các fan của "Thư viện nửa đêm"!


"Tôi đã nghĩ Cecile là một đứa nhóc hư hỏng chỉ quan tâm đến bản thân mình....
người ít nhiều phải chịu trách nhiệm cho việc Anne gặp tai nạn chết người hoặc Anne tự tử. Nhưng rõ ràng là Cecile không bận tâm quá nhiều.
Tôi không thích nhân vật Cecile cho lắm, nhưng cô ấy thành thật. Cô ấy còn quá non nớt và hoàn toàn thu mình lại, nhưng cô ấy mới 17 tuổi. Tác giả đã viết dường như có một số điểm tương đồng với nhân vật mà cô ấy tạo ra.
Tôi nghĩ rằng cuốn sách là khá tốt. Nó làm tôi nhớ đến The Stranger của Albert Camus. Trong số nhiều điều khác, bãi biển và cái nóng chói mắt .... là điểm chung của cả hai cuốn sách.
Đánh giá:
• https://www.newyorker.com/books/secon...
• https://litkicks.com/FrancoiseSagan/
• http://faculty.webster.edu/corbetre/p...
Tác giả đã gặp một tai nạn rất nặng với chiếc Aston-Martin của cô ấy khi cô ấy 22 tuổi và phải tiêm một liều morphin ổn định. Cô ấy trở nên nghiện ngập, và cô ấy đã xuất bản một cuốn nhật ký (Toxique, 1964/5) về quá trình cai nghiện của mình trong bệnh viện. Tôi đã đọc nó...thực ra cô ấy không nói nhiều về điều đó, và 50% cuốn nhật ký là do cô ấy vẽ (một số trong số đó là một phụ nữ khỏa thân..,Tôi không biết liệu cô ấy có vẽ không mình hay không). Tôi lạc đề!
Cô ấy đã viết cáo phó của riêng mình (cô ấy mất ở tuổi 69). Đây là những gì cô ấy đã viết, lấy từ Wikipedia:
• Xuất hiện năm 1954 với tiểu thuyết mỏng Bonjour tristesse đã tạo nên một vụ bê bối trên toàn thế giới. Cái chết của cô ấy, sau một cuộc đời và một công việc vừa thú vị vừa thất bại, là một vụ bê bối chỉ dành cho chính cô ấy."

Tôi không phải là một sinh viên chuyên ngành văn học mà là kĩ sư phần mềm. Tôi là người dễ dàng mê mẩn với thể loại sách giả tưởng và viễn tưởng, đặc biệt với loại chủ nghĩa hiện thực huyền ảo. Tôi thích lơ lửng trong cả thế giới thực và thế giới ảo ( tin tôi đi tôi đã thử nó cả ngày dài luôn, đó là không gian hạnh phúc của tôi). Hầu hết các bài đánh giá tôi đánh giá cho đến bây giờ đều rất tích cực, cho dù đó là loại cổ điển hay thể loại tôi thích. Trái tim tôi tan chảy như sô cô la nóng vậy khi tôi cầm những quyển sách thuộc thể loại đã nói trên, và tôi cũng chẳng phải là sinh viên văn học hay một nhà phê bình nghiêm khắc mà chú ý quá nhiều vào khung cảnh rồi nhân vật và bối cảnh cốt truyện nhiều khi xộc xệch.( Tôi ăn, uống, tận thưởng thế giới vô hình trước khi quay về thế giới hữu hình).
Sách kiểu này không phải gu tôi. Có lẽ là bởi ngay từ đầu đã chú trọng vào xây dựng bối cảnh u ám để biện mạnh cho lý do trầm cảm và tự tử (nó đã ăn mòn đi phần lớn cốt truyện). Phần còn lại thì dễ thở hơn bởi nó theo sau sự ngẫu hứng và biện minh cho cái cũ. Nhưng nhìn chung, tôi không thấy quá nhiều yếu tố có sức ảnh hưởng của huyền ảo trong quyển sách gắn mác là đầy chất ảo tưởng này.
Tôi cần phải lấy một tách cà phê nóng và thanh socola để nạp lại năng lượng của tôi sau khi đọc quyển sách khó đoán, hay có thể phải đọc lại nhanh "I,Corriander'' để giữ lại phong độ của tôi và cân bằng đại não cũng như tiểu não. Than ôi ! Không muốn bình luận thêm gì nữa vì hầu hết mọi người đều thích nó. Hãy để tôi khác biệt nốt lần này. Thôi không muốn lan man nữa. Đánh giá trước hết của tôi là không quá hay. Thứ lỗi cho tôi, những người hâm mộ của''The Midnight Library''!