Bạn sẽ phản ứng ra sao khi nhận được tin đứa con gái yêu quý của mình đã mất rồi, xác của cô bé được tìm thấy ở hồ bơi tại ngôi trường mình đang dạy - một nơi mà bạn cảm thấy an toàn và tin tưởng nhất. Theo cảnh sát thì đây chỉ là một chỉ là một tai nạn ngoài ý muốn nhưng bạn lại vô tình tìm ra được manh mối quan trọng cho thấy đây là một vụ sát hại và hung thủ không ai khác lại chính là học sinh của mình.
Đôi nét về tác giả và tác phẩm
Minato Kanae (sinh năm 1973) là một nữ tiểu thuyết gia người Nhật chuyên viết về tiểu thuyết tâm lý. Bà bước vào sự nghiệp văn học khá muộn (khi sang tuổi 30) nhưng ở tác phẩm đầu tay Thú Tội đã xuất sắc đem lại nhiều thành công cũng như là chứng minh khả năng viết lách của bà. Tác phẩm Thú Tội đã trở thành quyển sách bán chạy nhất năm 2009 và đã được chuyển thể thành phim vào năm 2010 và được lọt vào danh sách đề cử giải Oscar dành cho phim nói tiếng nước ngoài năm 2011. Nối tiếp sự thành công ấy, Minato Kanae đã cho ra những tác phẩm khác như Chuộc Tội (),... Những tác phẩm của bà đều có một điểm chung đó chính là luôn đề cập đến những khía cạnh tâm tối nhất của con người kết hợp với cách viết đầy sáng tạo và giọng văn sắc bén mà các tác phẩm của bà đã tạo cho người đọc một cảm giác ớn lạnh, tăm tối vừa ghê tởm vừa căng thẳng. Cũng chính vì lẽ đó mà bà được mệnh danh là “Nữ hoàng trinh thám gớm ghiếc” - Iyamisu. Mặc dù, những vấn đề mà bà đề cập luôn mang màu sắc đen tối nhưng ẩn trong đó là tâm lý của từng nhân vật luôn được bà phân tích một cách rõ ràng giúp cho bản thân người đọc hiểu rõ hơn về các hành động của mỗi nhân vật.
Thú Tội là một cuốn sách mang màu sắc u ám đến ám ảnh và ớn lạnh. Và một cái kết vẫn mang tính thuyết phục. Khác với nhiều tác phẩm trinh thám khác tác giả đã chia câu chuyện ra thành năm chương và mỗi chương đều mang lại nhiều bất ngờ và căng thẳng cho người đọc, bởi lẽ ta dường như không thể đoán trước được điều gì.
Chương 1: Kẻ giảng đạo
Chương 2: Kẻ tuẫn đạo
Chương 3: Kẻ nhân từ
Chương 4: Kẻ cầu đạo
Chương 5: Kẻ sùng đạo
Chương 6: Kẻ truyền giáo
Đây là câu chuyện về vị giáo viên Moriguchi là một bà mẹ đơn thân với đứa con gái 4 tuổi, nhưng rồi vào một ngày thứ tư như bình thường như mọi khi, thì xác của con gái được tìm thấy ở bể bơi trường học. Cứ tưởng đây chỉ là một vụ tai nạn giống như cảnh xác nhận định thì thực tế lại tàn nhẫn bởi vì cái chết của cô bé là bị sát hại và hung thủ lại chính là học sinh lớp mình chủ nhiệm. Và rồi cô đã bắt đầu cho một kế hoạch trả thù của mình.
Tóm tắt sơ lược từng chương
Chương 1: kẻ giảng đạo
Lúc mới đọc những dòng chữ đầu tiên thì bản thân tôi đã rất thắc mắc là tại sao chương 1 lại là kẻ giảng đạo - giảng giải về tôn giáo. Và rồi câu trả lời lại vô cùng đơn giản, có lẽ kẻ giảng đạo kết đây chính là vị giáo viên chủ nhiệm Moriguchi của lớp 7B vừa mất đứa con gái đang chia sẻ về cuộc đời của mình và cũng như kẻ đứng sau cái chết của con gái cô. Câu chuyện về cuộc đời của cô đã khiến tôi rưng rưng nước mắt:
“Cô Làm giáo viên chẳng phải vì lý do đặc biệt kiểu như có một người thầy đã thay đổi đời cô. Mà vì gia đình cô rất nghèo. Là con gái nên cô nhiều lần bị bố mẹ cần ngăn đừng học lên nữa nhưng cô thích học. Cô nộp đơn xin học bổng của Hội khuyến học và được chọn luôn. Chắc do nhà cô túng bấn hơn cả cô nghĩ chứ chẳng phải vì thành tích học tập tốt. Cô thi vào một trường đại học công lập ở địa phương, vừa miệt mài học ngành Hoá học cô cực kỳ yêu thích vừa bắt đầu đi dạy thêm kết trung tâm.” Dù là chỉ là sự chia sẻ vị giáo viên chủ nhiệm nhưng rồi bầu không khí dần thay đổi khi cô bắt đầu nhắc đến cô con gái yêu quý của mình. Một sự u ám bao trùm lớp học và cả sự căng thẳng dành cho người đọc. Cô rất từ từ và nhẹ nhàng kể về cô con gái bé bổng của mình và rồi dần dần nói đến pháp luật và rồi nói đến hai hung thủ đã sát hại con gái cô. Tuy không nói thẳng tên nhưng tất cả học sinh trong lớp đều biết đó là ai, và điều bất ngờ hơn là cô cũng đã gặp hai học sinh ấy để xác nhận suy luận của bản thân là đúng và cả hai học sinh ấy đều đã thú nhận, một trong hai học sinh đã không ngần ngại mà kể lại một cách chi tiết mà không có chút ân năng. Dù đau đớn nhưng vị giáo viên ấy vẫn thật bình tĩnh: “Dù cô đã biết sự thật, A và B vẫn đi học như bình thường. Cũng chẳng thấy cảnh sát tìm đến trường. Tại sao vậy? Cô hỏi A khi cậu ta thú nhận xong với vẻ mặt sung sướng. Dù sao đây cũng chỉ là một vụ tai nạn. Người ta không coi đó là vụ giết người kỳ quặc như cô muốn đâu. B thở phào sau khi thú nhận, còn mẹ B thì lặng đi trước lời thú tội của con mình. Cô đã nói với hai mẹ con thế này. Là một người mẹ, tôi muốn giết cả A và B. Nhưng tôi lại là một giáo viên. Người lớn có trách nhiệm nói sự thật với cảnh sát để bắt chúng phải nhận hình phạt thích đáng, song một giáo viên lại có trách nhiệm bảo vệ học sinh. Nếu cảnh sát đã nhận định là do tai nạn thì tôi cũng không có ý định khơi lại nữa. Các em có thấy đó là một phát ngôn đậm chất thầy tu không? Bố B sau khi đi làm về, biết chuyện liền gọi cho cô tỏ ý muốn bồi thường tiền song cô từ chối. Nếu có nhận tiền thì với B, chuyện này coi như xong. Cô muốn B sẽ đi theo con đường đúng đắn mà không quên tội lỗi mình gây ra. Khi nào tội lỗi ấy đè nặng khiến B không chịu dựng nổi nữa thì xin bố B hãy dịu dàng che chở và nâng đỡ B. Như vậy cũng rất tốt.”
Tưởng chừng là cô đã lựa chọn tha thứ nhưng rồi sau đó là là một cách trả thù nhẹ nhàng, nhưng đó lại chỉ là khởi đầu cho kế hoạch trả thù của cô.
Chương 2: Kẻ tuẫn đạo
Oét chương này thì là những dòng văn tự sự của lớp trưởng 7B và chương này cũng chính là khởi đầu cho những pha gây bất ngờ của tác giả. Lớp trưởng đã viết những dòng văn tự sự này một cách chi tiết về những chuyện đã xảy ra ở lớp từ lúc cô Moriguchi nghỉ việc.
Chương 3: Kẻ nhân từ
Sự nuông chiều quá mức của người mẹ đã vô tình dẫn đến một kết cục vô cùng bi thương. Sau cái chết của con gái cô chủ nhiệm. B đã quá ám ảnh và đã nghỉ học khác với A, cậu đã kể lại toàn bộ sự việc cho cả bố và mẹ. Khác với người bố thì người mẹ lại làm như không có gì và cho rằng con mình chỉ đang nói giỡn có thể nói là bà đã phủ nhận sự thật tàn khốc này. Điều đáng chê trách nằm kết chính cách đối xử của bà đối với cô Moriguchi thay vì cảm thấy tội lỗi và đồng cảm thì bà lại trách mắng và đổ hết mọi tội lỗi cho chính người cô giáo vừa mất đi đứa con yêu quý và chính và cũng ngăn cản chồng mình không cho ông dẫn B đi đầu thú. Trong khoảng thời gian đó B đã mắc hội chứng cuồng sạch sẽ nặng và cậu cũng đã nghỉ học dù giáo viên chủ nhiệm mới có qua tìm gặp cậu với mong muốn cậu đi học lại thì cậu vẫn cứ ở mãi trong phòng như một NEET vậy. Đặc biệt ở trong chương này đó chính là tâm lý và cảm xúc của mẹ B thông qua những dòng Nhật ký của bà. Sự trách móc, sự đổ lỗi cho người khác đã vô tình làm cho bà càng thêm đau đớn khi biết được sự thật và rồi chính bản thân bà cũng đã đưa ra một quyết định sai lầm.
Chương 4: Kẻ cầu đạo
Cảm xúc, cảm giác và cả suy nghĩ của B đều được thể hiện rõ ở chương này. Quá trình diễn ra cái chết của con cái cô chủ nhiệm và cả nguyên nhân thực sự của cái chết đều được B kể rõ và chi tiết với mẹ và cô Moriguchi. B dần mắc những căn bệnh tâm lý và cũng không đi học, bởi lẽ cậu luôn ám ảnh việc làm đó của mình. Cậu đã luôn trách và đổ lỗi cho A và căm ghét A. Nhưng phải nói đến sự tha thứ một cách mù quáng và thiếu đi sự nghiêm khắc của mẹ B đã dẫn đến một cái kết xót xa cho cả B và mẹ của cậu. Một cái kết mà chính người đọc cũng ngờ đến được.
Chương 5: Kẻ sùng đạo
A là một thiên tài nhưng lại lầm đường lạc lối. Chính cậu là người đã lên kế hoạch giết chết con gái cô chủ nhiệm, và cậu cũng đã chế tạo ra quả bom để tự sát cùng tất cả học sinh của trường. Cậu đã tàn nhẫn giết chết người bạn gái của mình và nhét xác vào tủ lạnh. Tại sao cậu lại làm như vậy? Cậu ấy thật tàn nhẫn và độc ác? Có lẽ cậu dần trở thành như thế điều bắt nguồn từ mẹ của cậu. Mẹ cậu đã bỏ rơi cậu để tiếp tục con đường sự nghiệp của bà, còn ba cậu lại chẳng mấy yêu thương cậu đã vậy sau này ba cậu lại tái hôn dẫn đến việc cậu cảm thấy mất niềm tin ở chính người cha của mình. Cậu luôn cô độc, không một ai chỉ dạy, dìu dắt cậu trưởng thành và rồi cậu bắt đầu đi tìm kiếm sự công nhận của mẹ bằng đủ mọi cách.
“Ít nhất với tôi, mẹ chính là tiêu chuẩn. Tôi vẫn chưa gặp ai tài giỏi hơn mẹ. Nghĩa là, quanh tôi chẳng có ai khiến tôi đau buồn nếu họ chết. Rất tiếc là bao gồm cả bố tôi trong đó. Bố tôi hoạt bát, vui vẻ, đúng kiểu chủ cửa hàng đồ điện ở quê, chỉ vậy thôi. Tuy không ghét, song tôi không nghĩ bố tôi có giá trị tồn tại.”
Cậu luôn tìm cách gây sự chú ý với mẹ:
“Một phát minh bị ghẻ lạnh, chẳng ai coi trọng. Đúng rồi, không biết mẹ sẽ nói gì khi xem cái này nhỉ. Nhất định chỉ có mẹ mới khen ngợi tôi. Mới chỉ nghĩ thế thôi mà tôi đã thấy vui mừng khôn xiết.
Làm thế nào để mẹ xem được nhỉ? Tôi chẳng biết địa chỉ lẫn số điện thoại của mẹ. Tôi chỉ biết duy nhất trường đại học hình như là nơi mẹ làm việc. Do đó tôi quyết định xây dựng trang web của riêng mình. Là trang: ‘Phòng thí nghiệm của tiến sĩ thiên tài’. Nếu tôi công bố phát minh của mình lên đó, biết đâu một lúc nào đó nhận được bình luận của mẹ. Với hy vọng mong manh ấy, tôi ghi địa chỉ trang web của mình cùng một lời nhắn vào mục góp ý trên trang web của trường đại học.”
Chương 6: Kẻ truyền giáo
Một cái kết thuyết phục. Mọi điều thắc mắc đều đã được giải thích ở trong chương cuối cùng này. Tất cả kế hoạch của cô giáo chủ nhiệm và cả cái kết dành cho học sinh A đều mang tính thuyết phục. Song với đó, là những lời lẽ nhưng lại sâu sắc của Moriguchi dành cho kẻ thiên tài đã sát hại con gái cô. Một sự trả thù đầy bất ngờ và tàn nhẫn nhưng nó cũng thật xứng đáng.
Sakuranomiya một người chồng với tấm lòng vị tha
Sakuranomiya là chồng của cô Moriguchi và là cha của cô bé 4 tuổi ấy, nhưng lại lại không còn nhiều thời gian để sống. Đây là nhân vật đã được nhắc đến ở chương đầu và chương cuối. Dù xuất hiện khá là mờ nhạt nhưng nhân vật này lại chứa đựng nhiều câu nói hay dành cho học sinh của mình. Lời thú tội sau cùng của cô giáo ở cuối chương đã cho ta biết được lý do bịch sữa không có nhiễm máu HIV là bởi vì người chồng tốt bụng của cô đã đánh tráo. Và anh ấy, đã tha thứ cho hai đứa trẻ ấy dù chính chúng đã cướp đi mạng sống của con gái anh. Anh đã đặt niềm tin vào hai đứa trẻ ấy.
“Anh rất hận vì không thể làm em hạnh phúc. Vậy nên, để bù đắp, ít nhất anh muốn ngăn chặn việc em trở thành tội phạm. Hôm bế giảng, anh biết em đã lấy máu của anh. Anh biết ngay là em đang định làm gì đó. Anh tới trường thì biết em đã pha máu vào sữa. Anh nghĩ đó là một sự trả thù khủng khiếp. Sau khi em đi khỏi, anh đã thay ngay sữa mới vào. Có lẽ em sẽ không tha thứ cho anh. Nhưng không nên lấy hận thù đáp lại hận thù. Chắc chắn lòng không nhẹ bớt được đâu. Hơn nữa, những đứa trẻ đó chắc chắn cải tạo lại được. Đúng vậy đấy, hãy tin anh. Chỉ có thế em mới được tái sinh…”
Phải nói là anh là một người có tấm lòng vị tha đầy cao thượng. Nhưng có lẽ anh đã phán đoán sai, hai đứa học sinh mà anh cho rằng chúng sẽ thay đổi và trở thành người có ích thì chính cả hai đứa trẻ ấy đều đã đi sai hướng và có một kết cục vừa đau xót và xứng đáng. Đôi khi lòng tốt nếu đặt không đúng chỗ, sẽ lại gây ra một tai hoạ khôn lường như vậy đấy.
Vấn đề nuôi dạy con cái
Nuôi dạy con cái không bao giờ là dễ đối ới ới nhiều cha mẹ nhưng nếu không biết cách dạy con hoặc quá nuông chiều con thì cũng giống như mẹ của B vậy. Chính tình yêu thương vô điều kiện và niềm tin vào điều bản thân cho là đúng một cách mù quáng đã khiến cho bà phải đón nhận một cái kết đau đớn và cả con trai của bà. Tất cả những gì bà ấy làm là phủ nhận mọi lỗi lầm của người con, trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Thậm chí tình yêu mù quáng ấy còn xót xa đau đớn hơn khi chính miệng người con khẳng định “con, chính con đã giết đứa bé ấy”, bà vẫn một mực không tin, và rồi khổ sở hơn, bà còn định tự sát cùng đứa con. Tất cả tội ác đều bắt đầu từ sự giáo dục của gia đình, chân lý ấy muôn đời vẫn đúng cho tới tận ngày nay. Quan tâm, nuông chiều hay nghiêm khắc với con cái bao nhiêu là đủ, bài toán ấy vẫn khiến mọi đấng sinh thành phải đau đầu nhức óc. Nuông chiều con cái quá thì không tốt. Vậy nếu bỏ rơi con thì sao?
Mẹ của A đã bỏ rơi cậu, với môi trường sống thiếu thốn tình yêu thương cùng với việc cậu luôn ở nhà một mình dần cậu nhìn nhận thế giới này một cách lệch lạc, dần làm những chuyện điên rồ và rồi đến cả việc giết người. Cậu làm tất cả mọi thứ một cách điên rồ chỉ vì muốn được mẹ chú ý, được mẹ công nhận.
Cuốn sách này sẽ khiến cho những bậc phụ huynh thức tỉnh và phải nhìn lại cách giáo dục của chính mình. Ở cái tuổi dậy thì, tâm lý một đứa trẻ rất dễ bị méo mó và tiếp thu những cái xấu nếu như không được chỉ dạy và yêu thương đúng. Sẽ có rất nhiều học sinh giống như A và rồi sẽ có rất nhiều vụ án thương tâm xảy ra, nếu như bậc cha mẹ không dạy con, thương con đúng cách. Có lẽ đây cũng là lời cảnh tỉnh nghiêm khắc của tác giả Minato dành cho những ai đọc quyển sách này.
Tác giả: Lý Ngọc Xuân - Bookademy .
Hình ảnh: Lý Ngọc Xuân
-------------------------------------------------------------
Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy
(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.
Cuốn sách mở đầu bằng bài phát biểu đầy lạnh lùng của cô Moriguchi, tiết lộ rằng con gái cô đã bị hai học sinh sát hại. Điều đáng sợ không phải là tội ác mà là sự vô cảm của kẻ thủ ác. Kanae Minato đã vẽ nên một bức tranh tăm tối về tâm lý con người, đặc biệt là giới trẻ. Những chương sau không chỉ bóc trần động cơ của hung thủ mà còn cho thấy hệ lụy của một xã hội thiếu quan tâm đến đạo đức và tình cảm gia đình. Thú Tội không chỉ là một câu chuyện giật gân, mà còn là một lời nhắc nhở sâu sắc về trách nhiệm của cha mẹ, nhà trường và cả xã hội trong việc giáo dục con cái.