Chúng ta luôn mang trong mình nhiều trách nhiệm và kỳ vọng đến từ gia đình, bạn bè, và xã hội. Không chỉ thế, đôi lúc vì tuân theo những cái gọi là ‘chuẩn mực chung’ mà ta không được sống với phiên bản chân thực nhất của chính mình. Tất cả những điều ấy gộp lại, vô hình chung khiến mỗi cá thể quên đi mất mình có quyền được sống vì bản thân, được sống mà không cần phải gắng gượng làm một phiên bản hoàn hảo nhất. Với chủ đề sống là chính mình, cuốn sách Thoải mái mà không cần gắng gượng đã gửi lời nhắn nhủ tới những ai đang phải gồng mình lên từng giây rằng:
“Không xinh đẹp thì đã sao
Không hoàn hảo thì đã sao
Bạn hoàn hảo khi là chính mình,
và cuộc sống của bạn dù thế nào cũng quý giá”
Giới thiệu tác giả
Kim Suhyun là tác giả của cuốn sách Thoải mái mà không cần gắng gượng. Cô là một nữ nhà văn trẻ đầy nhiệt huyết, đem đến nguồn năng lượng tích cực tới độc giả. Sự nhiệt huyết, đầy nhựa sống ấy không chỉ được thể hiện qua những dòng chữ trong các tác phẩm đã phát hành của cô, mà còn nằm ở cách mà Kim Suhyun đã và đang sống hết mình cho đam mê của bản thân. Ở thời điểm hiện tại, cô là một nhà thiết kế đồ hoạ kiêm nhà văn đầy tiềm năng.
Tóm tắt tác phẩm
Thoải mái mà không cần gắng gượng được xuất bản năm 2016 tại Hàn Quốc. Ngay từ lần phát hành lần đầu tiên, cuốn sách đã gây được tiếng vang lớn và đã được tái bản khoảng 100 lần tính tới thời điểm hiện tại. Cuốn sách gồm có 6 chương chính, được chia thành nhiều câu chuyện nhỏ có thể được bắt gặp trong cuộc sống hàng ngày. Kim Suhyun đã sử dụng chính những chất liệu ấy để gửi đi những thông điệp về cách mà mỗi cá nhân có thể sống mà không cần gắng gượng quá mức. Với giọng văn tự nhiên và trầm ổn, cuốn sách giống như một podcast khiến chúng ta cảm thấy thư giãn ngay từ những dòng chữ đầu tiên.
Cảm nhận cá nhân
Cuộc sống luôn tiếp diễn dù cho chuyện gì xảy ra, chính vì thế chúng ta cũng vô tình bị xoay vòng bởi nó. Có lẽ đó cũng là lý do vì sao ta quên đi mất cách sống sao cho bản thân thoải mái. Khi đến với cuốn sách này, có thể mình chưa “thấm” được hết những gì tác giả muốn truyền tải vì mình còn chưa trải nghiệm cuộc sống đủ. Thế nhưng đọc những chiêm nghiệm, những bài học của người khác về cuộc sống xung quanh cũng là một cách hay để rèn luyện cách tư duy của chính bản thân mình. Dưới đây là những bài học mà mình rút ra sau khi đã nghiền ngẫm xong cuốn sách Thoải mái mà không cần gắng gượng.
Cuộc sống là của chính bạn, không cần phải chứng minh điều gì với ai
Mỗi cá nhân đều là các cá thể riêng biệt chẳng giống ai. Họ có hoàn cảnh sống, lối tư duy và cách ứng xử khác biệt. Cách mà họ tiến lên phía trước trong cuộc sống cũng có tốc độ khác nhau.Thế nên vì sao chúng ta cứ phải so sánh cuộc sống của mình với người khác? Đặc biệt trong thế giới công nghệ đang bùng nổ như hiện nay, mọi thứ đều trông có vẻ hào nhoáng nhưng sự thật lại chẳng phải vậy.
Giống như Kim Suhyun đã viết: “Ra vẻ tốt đẹp thì dễ, nhưng tốt đẹp thực sự lại là vấn đề khác”. Nếu cuộc sống có vỏ bọc hào nhoáng nhưng bên trong lại rỗng tuếch, vậy có một vỏ bọc như vậy để làm gì? Bạn cũng chẳng thể biết được liệu một cuộc sống “tốt đẹp” như vậy có thật không. Bạn cũng chẳng thể đoán được liệu cuộc sống như thế có phù hợp với bản thân mình. Vậy nên cứ là chính mình và sống theo cái cách mình hằng mong muốn. Những mong đợi, kỳ vọng của người khác không phải của mình. Đừng để bị dao động mà lao theo những kỳ vọng của người khác về cuộc sống của bản thân mình. Hãy nhớ rằng:
Bản thân mình mới là quan trọng nhất và hãy bỏ bớt những lời nói ngoài tai không cần thiết. Vì dù sao mỗi người có một tiêu chuẩn riêng, người khác thấy bạn không xinh đẹp thì cũng chẳng sao cả. Điều quan trọng là chính bạn thấy mình xinh và hiểu được giá trị của bản thân. Hãy nhớ rằng cách người khác nhìn nhận mình không quan trọng bằng cách mình nhìn nhận bản thân. Bên cạnh đó, càng lớn lên mình càng nhận thấy rằng chúng ta không thể làm vừa lòng tất cả mọi người, cũng không thể yêu cầu mọi người phải thấu hiểu mình bởi vì:
“Con người cũng vậy. Ai cũng ao ước mình không bị ai ghét bỏ. Nhưng giống như phim ảnh, âm nhạc, nhà hàng, dù có hấp dẫn, hay ho, ngon lành đến đâu cũng không thể khiến tất cả mọi người cùng yêu thích, dù ta có cố trở nên hoàn hảo đến mức nào cũng không thể khiến tất cả mọi người quý mến.”
Chính vì thế, sống là chính mình đã là quá đủ rồi, không cần phải chạy theo một tiêu chuẩn chẳng phù hợp với giá trị mình theo đuổi. Bạn cũng không cần phải chứng minh cho mọi người thấy cuộc sống hay giá trị bạn đang theo đuổi tốt đẹp đến đâu. Hãy để mọi thứ diễn ra tự nhiên, ai cảm thấy hợp thì đến và ai không hợp thì đi.
Dũng cảm sống là chính mình
Sống trung thực với bản thân là điều mà không phải bất cứ ai cũng làm được. Khi mà những nỗi lo trong cuộc sống, những áp lực từ nhiều phía đang đè lên vai chúng ta. Chính vì thế mình thấy rằng “dám” sống đúng với chính mình đôi lúc khá thử thách. Một ví dụ điển hình mà mình bắt gặp trong cuốn Thoải mái mà không cần gắng gượng đã miêu tả chính xác sự thử thách này:
“Bản thân tôi cũng vậy. Lần đầu tiên có cơ hội thuyết trình giữa đám đông, tôi đã băn khoăn lo lắng mãi không biết phải làm sao và quyết định xem lại các bài diễn thuyết của người hùng biện nổi tiếng. Cách họ trình bày thú vị và hứng khởi quá, khiến tôi cũng tự nhủ ‘À, mình cũng phải làm như họ mới được’. Nhưng khi cố tỏ ra thú vị, tôi lại thấy đâu đó sự gượng gạo, thiếu tự nhiên.”
Có thể thấy rằng chúng ta luôn có mong muốn được hoà nhập với một nhóm người trong xã hội. Chúng ta luôn có khát khao được công nhận và trở nên “thú vị” có vẻ là con đường nhanh nhất để đạt được điều ấy. Vậy nhưng chúng ta quên mất rằng chiếc chìa khoá mà cắm sai ổ sẽ chẳng thể mở khoá. Nếu cứ gồng mình phải trở nên thú vị thì nó sẽ bị gượng gạo y hệt những gì mà nữ nhà văn đã chia sẻ phía trên. Vì thế, hãy tìm ra cách của riêng mình để gây được ấn tượng thay vì cố trở thành người khác bởi:
“Không phải diễn giả nào cũng cần có khiếu hài hước. Không phải ai cũng mong bài thuyết trình của mình khiến họ bật cười.”
Bên cạnh đó, sống là chính mình cũng đồng nghĩa với việc chấp nhận con người thật của bản thân. Chúng ta có thể không hoàn hảo, nhưng biết cách sống chung với những tính cách chưa hoàn hảo, hiểu được cốt lõi vấn đề vì sao ta lại hành động như vậy sẽ giúp ta dần cải thiện được những tính xấu ấy. Hãy cho bản thân thời gian và:
“Đừng hấp tấp, vội vàng và tuyệt đối đừng cố gắng biến mình trở thành người khác. Tất cả chúng ta đều đang cố học cách trở thành phiên bản hoàn thiện hơn của chính mình.”
Giữa người với người
Người ta vẫn thường nói rằng con người là một sinh vật khó hiểu. Chẳng ai giống ai hoàn toàn và điều ấy khiến cho việc duy trì mối quan hệ giữa người và người trở nên thử thách. Bên cạnh đó, mỗi người lại có nhu cầu kết giao khác biệt ngoài xã hội. Chính vì thế, nếu bạn có một vòng bạn bè nhỏ cũng chẳng sao cả. Chúng không phải là thước đo đánh giá xem nhân phẩm hay giá trị của bạn như thế nào. Nó chỉ đơn giản là nhu cầu của cá nhân bạn và quan trọng hơn cả là:
“Mấu chốt để thoải mái trong các mối quan hệ không phải số lượng mà là chất lượng. Số lượng bạn bè không phải tấm giấy quỳ đánh giá nhân cách, cũng không cần vì sự đánh giá của người khác mà cố trở nên quảng giao. Đừng vì các mối quan hệ mà cảm thấy xấu hổ. Chẳng có mối quan hệ nào có thể quan trọng hơn chính mình.”
Ngoài ra, khi nhắc đến mối quan hệ giữa người với người, chúng ta hay trăn trở về việc làm thế nào để duy trì được những mối quan hệ ấy. Bởi suy cho cùng, ai cũng đang sống một cuộc đời của riêng mình và sự bận rộn có thể vô tình khiến ta quên đi mối quan hệ nào đó. Thêm vào đó, mình cho rằng mối quan hệ giữa người với người luôn cần được duy trì và cải thiện. Nhiều khi, chúng ta cho rằng chẳng cần dành quá nhiều tâm trí cho mối quan hệ lâu năm nữa bởi từng ấy thời gian đã đủ để chứng minh cho sự khăng khít rồi. Vậy nhưng mối quan hệ giữa người và người dù có thân thiết đến đâu thì cũng cần có sự chăm sóc từ cả hai phía. Giống như Kim Suhyun đã viết trong cuốn sách Thoải mái không cần gắng gượng:
“Bất cứ mối quan hệ nào chỉ có một bên cố gắng giữ gìn cuối cùng cũng sẽ tan vỡ. Mối quan hệ vững chắc phải được đắp xây từ cả hai phía.”
Bên cạnh đó, nữ nhà văn cũng đề cập đến một số quy tắc vàng để duy trì các mối quan hệ một cách cân bằng như: đặt ra những ranh giới và biết bộc lộ suy nghĩ khi cần thiết. Mình cho rằng đây đều là những phương thức giúp chúng ta tôn trọng chính bản thân và đối phương.
Đôi khi, những tổn thương hay ám ảnh từ quá khứ khiến ta ngay lập tức quy chụp ý nghĩa cho một hành động từ đối phương. Hay trong trường hợp khác, chúng ta hay lâm vào cảnh “ông nói gà, bà nói vịt” và dẫn đến việc không thể thấu hiểu nhau. Khi ấy, tất cả những gì chúng ta nên làm là xác nhận lại ý nghĩa của câu nói, hành động ấy để không gây nên hiểu lầm đáng tiếc nào. Kể cả suy đoán của bạn có đúng thì việc nói ra sẽ tốt hơn là ngầm chiến tranh lạnh để rồi mối quan hệ dần tan vỡ lúc nào không hay. Suy cho cùng, mối quan hệ giữa người với người nghe thì đơn giản nhưng cũng phức tạp vì:
“Trên đời có những người không hợp với ta dù ta có cố gắng đến thế nào, những sự hiểu lầm hết sức hoang đường vẫn diễn ra, những đối thủ xuất hiện hoàn toàn ngoài dự kiến. Đôi khi, dù chẳng ai sai mà mối quan hệ vẫn đi lệch hướng. [Thế nên] không có câu trả lời hoàn hảo cho các mối quan hệ giữa người với người, cứ cố gắng kiếm tìm lời giải đáp cho các vấn đề không có đáp án sẽ chỉ chuốc bệnh cho trái tim mà thôi.”
Do đó, dù ai rời đi hay ở lại hãy ngừng oán trách bản thân quá nhiều. Thay vào đó, ghi nhớ bài học từ mối quan hệ này để có thể tiếp tục cải thiện những mối quan hệ sau này và xây dựng quy tắc vàng cho riêng mình.
Giao tiếp cũng cần luyện tập
Ông bà ta từ ngày xưa đã có câu: “Lời nói chẳng mất tiền mua. Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”. Cho tới ngày nay, câu nói ấy vẫn được truyền đi qua các thế hệ để nhắc nhở về lối giao tiếp trong cuộc sống. Mình đồng ý với câu nói ấy và cho rằng giao tiếp chính là đầu mối quan trọng nhất trong việc gắn kết con người với nhau. Đây là cả một quá trình mà ở đó, chúng ta không ngừng học hỏi, thực hành, và cải thiện kỹ thuật giao tiếp của bản thân. Có lẽ vì thế nhiều người hay nói rằng giao tiếp là cả một bộ môn nghệ thuật.
Thế nhưng có một điều cần phải lưu ý rằng bộ môn nghệ thuật này không phải chỉ học qua sách vở là được. Bạn cần biến nó thành phong cách của mình, lựa chọn đúng câu từ phù hợp với những hoàn cảnh khác nhau. Ấy mới chính là cái mà bạn cần rèn luyện thông qua những quan sát và thử nghiệm hàng ngày. Bằng không, tất cả những gì mà bạn đã học nhưng không biết biến đổi linh hoạt sẽ khiến bạn trở thành một chú rô bốt.
Trong cuốn sách Thoải mái mà không cần gắng gượng, nữ nhà văn Kim Suhyun đã đề cập về cách mà xung đột trong giao tiếp có thể bắt đầu chỉ vì một cá nhân chọn không nói ra suy nghĩ của mình cho đối phương. Điều ấy xảy ra thường xuyên hơn chúng ta tưởng vì nhiều lý do. Đôi lúc, ta chọn không bộc lộ suy nghĩ và cảm xúc vì sợ làm tổn thương đối phương và phá hỏng mối quan hệ của cả hai. Thế nhưng, “mối quan hệ giống như trò tung hứng, luôn phải có hai người mới thú vị. Một người tung, một người chẳng buồn đưa tay ra hứng thì trò chơi sẽ trở thành bạo lực, một người phải chịu đau trong khi người kia không mảy may cố ý.”
Bên cạnh đó, đôi lúc ta lại có suy nghĩ rằng bản thân làm như vậy, không bộc lộ suy nghĩ trong giao tiếp là vì muốn tốt cho đối phương. Vậy nhưng chắc gì điều bạn nghĩ là tốt cho họ lại thật sự tốt với họ đâu. Trong giao tiếp, hãy chắc chắn rằng cả hai đang trung thực với suy nghĩ của mình để cùng đi đến một kết luận chung. Chứ không phải cứ thăm dò đoán ý nhau và giữ im lặng. Vì như tác giả Suhyun đã viết trong cuốn sách của mình:
“Im lặng để tránh xung đột sẽ chỉ biến xung đột thành một hình thức khác.”
Ngoài ra, cũng liên quan đến vấn đề dám nói ra lòng mình. Mỗi chúng ta cũng nên biết cách thể hiện giới hạn của bản thân để người khác hiểu và dừng lại đúng lúc. Nếu bạn không đưa ra những dấu hiệu dù chỉ nhỏ nhất, đối phương vẫn nghĩ điều này là ổn và tiếp tục nói hay hành động những gì bạn không thích. Do đó, hãy biết thể hiện thái độ một cách đúng mực để bảo vệ bản thân bởi:
“Cau mày không phải để phàn nàn kêu ca hay khiến mình trở nên xấu tính mà là thông báo nhã nhặn đến đối phương rằng ta cũng là con người có cảm xúc.”
Lời kết
Thoải mái mà không cần gắng gượng là một cuốn sách thú vị, để lại cho người đọc nhiều suy tư về việc được sống là chính mình trong một cuộc sống với rất nhiều trách nhiệm và sự mệt nhọc. Khi đọc cuốn sách này, có lẽ mỗi chúng ta đều có thể phảng phất thấy bóng hình của bản thân và những người xung quanh ở đây. Vậy cho dù lý do mà bạn đến với cuốn sách này là gì, hy vọng sau khi đọc xong bạn sẽ có cho mình những chiêm nghiệm mới về cách sống sao cho thoải mái, không bị gượng ép. Bởi “mỗi người đều mang trong mình một hạt giống. Không cần ai phải bắt ép, chỉ cần có đủ nước và ánh nắng, mỗi người sẽ tự biết cách nở ra bông hoa của riêng mình.”
Tóm tắt & Review bởi: Phan Hồng Hạnh - Bookademy
Hình ảnh: Hồng Mến
Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy
Trong gần 300 trang của "Thoải Mái Mà Không Cần Gắng Gượng" nội dung của đều xoay quanh những câu chuyện mà chính tác giả được trải nghiệm, được chứng kiến giúp người đọc dễ dàng hình dung và có những cảm nhận khác nhau về cuộc sống.
“Bạn hoàn hảo khi là chính mình, và cuộc sống của bạn dù thế nào vẫn luôn quý giá. Đã là con người, ai cũng có lúc cảm thấy tự ti, bất lực, bé nhỏ. Lòng tự tôn lành mạnh không phải là hoàn toàn không suy nghĩ tiêu cực, mà là không để cho suy nghĩ tiêu cực bám lấy mình quá lâu.”