Chắc hẳn nhắc tới “lịch sử” người ta chỉ nhớ tới sự khô khan và khó hiểu của nó. Người lớn là như thế còn đối với trẻ em lại càng khó khăn hơn vì chúng chỉ bị thu hút bởi những trò chơi điện tử, phim hoạt hình hiện đại... Dần đà những bài học lịch sử bị phai mòn, lãng quên và chỉ mãi là quá khứ. Những ý nghĩ như “môn sử là một phụ có gì mà quan trọng”... càng làm gia tăng sự chán ghét lịch sử trong trường học và không còn giá trị.
Chuyện nhỏ trong thế giới lớn hay dịch thô Lược sử thế giới cho bạn đọc nhỏ tuổi của E.H.Gombrich là một chuyến tàu đi ngược về quá khứ. Từng chương trong sách là từng điểm dừng chân ở một cột mốc lịch sử khác nhau. Chuyến tàu ấy về lại từ thời Kỷ Băng Hà, thời tiền sử cho đến những nền văn minh đầu tiên của loài người: Ai Cập, Hy Lạp...Mỗi trạm dừng là những lần chúng ta chiêm nghiệm về quá khứ về những sự kiện đã qua hay những bài học mà chiến tranh để lại cho đời sau. Vì thế chuyến tàu không những điểm lại quá khứ mà còn để ta hiểu và cảm nhận sâu sắc hơn những gì đã qua.
Với nhiều người trên trái đất nó hãy còn rất xa vời. Nhiều người ở châu Á, châu Phi và Nam Mỹ vẫn còn chịu những cảnh khổ cực mà cách đây không lâu vẫn là những điều hết sức bình thường ở châu Âu. Chúng ta không thể có một giải pháp đơn giản nào cả, bởi vì sự thiếu hiểu biết và nghèo đói thường đi kèm với nhau.
Điểm đặc biệt ở Chuyện nhỏ trong thế giới lớn so với những cuốn sách lịch sử khác rằng thay gì đưa hết tất cả thông tin vào sách, tác giả lại gợi mở những câu hỏi như “Nước nào phát minh ra những con số?” hay “Vì sao kim tự tháp được dựng lên?”... nhằm kích thích người đọc tư duy, tìm tòi để kiến thức được lưu lại một cách tự nhiên và nhớ lâu hơn.
2. Cái đẹp của Chuyện nhỏ trong thế giới lớn:
Xét về cái đẹp đầu tiên phải kể tới hình ảnh trong sách. Mặc dù đối tượng là trẻ em nhưng sách được thiết kế không hề màu mè mà chỉ đơn giản là những bức minh họa đơn giản với tông chủ đạo là trắng đen để hướng người đọc chú tâm vào phần nội dung hơn là những hình ảnh. Cách xưng hô tôi - em trong sách tạo ra cảm giác gần gũi, thân mật cùng với phong cách kể chuyện nhẹ nhàng, bình dị.
Cái đẹp thứ hai chính là những giá trị mà sách mang lại. Trong chuyến tàu đi ngược về quá khứ là những lời tâm sự của chính tác giả về giá trị nhân đạo, lòng thương yêu giữa con người. Được tác giả viết sau những năm tháng diễn ra Chiến tranh thế giới lần thứ hai, những giá trị về con người lại càng được nâng cao.
Review chi tiết bởi: Gia Nghi - Bookademy
--------------------------------------------------
Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy
(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.
Giờ thì đến phần chính của cuốn sách... Như chính đoạn trích đầu tiên đã cho thấy, gọi cuốn sách này là “Lược Sử Thế Giới” có lẽ hơi quá đáng. Nó sẽ chính xác hơn nếu nó có một phụ đề: "Được viết bởi một người Đức như một sách giáo khoa cho học sinh Đức". Quan điểm của tác giả là châu Âu; chính xác hơn, nó là của một người Đức đang nói với trẻ em Đức. Vì vậy, các vấn đề châu Âu và người Đức chiếm một vị trí trung tâm hơn trong cuốn sách so với những gì tựa đề của nó gợi ý. Ví dụ, ông dành năm trang để nói về Frederick II của Hohenstaufen, vị vua của Đức và Ý vào thế kỷ 13. Điều này chiếm hơn một nửa của một chương (các chương của ông rất ngắn), trong số đó có tổng cộng 40 chương trong cuốn sách. Mặt khác, sự bắt cóc Babylon chỉ được nhắc đến trong một đoạn ngắn, và “Chiến tranh Trăm Năm” được giải quyết trong một trang rưỡi. Vua Henry II của Anh và Eleanor của Acquitane, người có lẽ đã có ảnh hưởng lớn hơn nhiều đối với lịch sử châu Âu so với Frederick, thậm chí không được nhắc đến.
Đây có phải là một cuốn sách lịch sử tuyệt vời cho trẻ em? Tôi nghĩ nó là một sự giới thiệu khá tốt miễn là bạn nhớ rõ sự thiên vị và quan điểm của nó. Nó bao quát một phần lớn lịch sử loài người theo cách khá sinh động cho trẻ em. Người lớn có thể thấy sự ngắn gọn và nhẹ nhàng trong cách trình bày hoặc hơi coi thường hoặc khó chịu, nhưng sau đó họ không phải là đối tượng dự định. Chỉ trích nó như vậy sẽ giống như chỉ trích Sponge Bob Square Pants vì quá nông cạn. Điều đó là đúng, nhưng cũng hơi lạc lõng.
Đây là một cuốn sách thú vị cho tôi và tôi thích cách tiếp cận súc tích này cho phép tôi có được cái nhìn tổng quan dễ đọc về các điểm lịch sử quan trọng và cách chúng liên kết với nhau. Những cuốn sách lịch sử mang tính học thuật hoặc dành cho người lớn là tốt nhất, nhưng chúng có thể nặng nề và khối lượng chi tiết có thể khó xử lý.