Chắc hẳn nhắc tới “lịch sử” người ta chỉ nhớ tới sự khô khan và khó hiểu của nó. Người lớn là như thế còn đối với trẻ em lại càng khó khăn hơn vì chúng chỉ bị thu hút bởi những trò chơi điện tử, phim hoạt hình hiện đại... Dần đà những bài học lịch sử bị phai mòn, lãng quên và chỉ mãi là quá khứ. Những ý nghĩ như “môn sử là một phụ có gì mà quan trọng”... càng làm gia tăng sự chán ghét lịch sử trong trường học và không còn giá trị.
Chuyện nhỏ trong thế giới lớn hay dịch thô Lược sử thế giới cho bạn đọc nhỏ tuổi của E.H.Gombrich là một chuyến tàu đi ngược về quá khứ. Từng chương trong sách là từng điểm dừng chân ở một cột mốc lịch sử khác nhau. Chuyến tàu ấy về lại từ thời Kỷ Băng Hà, thời tiền sử cho đến những nền văn minh đầu tiên của loài người: Ai Cập, Hy Lạp...Mỗi trạm dừng là những lần chúng ta chiêm nghiệm về quá khứ về những sự kiện đã qua hay những bài học mà chiến tranh để lại cho đời sau. Vì thế chuyến tàu không những điểm lại quá khứ mà còn để ta hiểu và cảm nhận sâu sắc hơn những gì đã qua.
Với nhiều người trên trái đất nó hãy còn rất xa vời. Nhiều người ở châu Á, châu Phi và Nam Mỹ vẫn còn chịu những cảnh khổ cực mà cách đây không lâu vẫn là những điều hết sức bình thường ở châu Âu. Chúng ta không thể có một giải pháp đơn giản nào cả, bởi vì sự thiếu hiểu biết và nghèo đói thường đi kèm với nhau.
Điểm đặc biệt ở Chuyện nhỏ trong thế giới lớn so với những cuốn sách lịch sử khác rằng thay gì đưa hết tất cả thông tin vào sách, tác giả lại gợi mở những câu hỏi như “Nước nào phát minh ra những con số?” hay “Vì sao kim tự tháp được dựng lên?”... nhằm kích thích người đọc tư duy, tìm tòi để kiến thức được lưu lại một cách tự nhiên và nhớ lâu hơn.
2. Cái đẹp của Chuyện nhỏ trong thế giới lớn:
Xét về cái đẹp đầu tiên phải kể tới hình ảnh trong sách. Mặc dù đối tượng là trẻ em nhưng sách được thiết kế không hề màu mè mà chỉ đơn giản là những bức minh họa đơn giản với tông chủ đạo là trắng đen để hướng người đọc chú tâm vào phần nội dung hơn là những hình ảnh. Cách xưng hô tôi - em trong sách tạo ra cảm giác gần gũi, thân mật cùng với phong cách kể chuyện nhẹ nhàng, bình dị.
Cái đẹp thứ hai chính là những giá trị mà sách mang lại. Trong chuyến tàu đi ngược về quá khứ là những lời tâm sự của chính tác giả về giá trị nhân đạo, lòng thương yêu giữa con người. Được tác giả viết sau những năm tháng diễn ra Chiến tranh thế giới lần thứ hai, những giá trị về con người lại càng được nâng cao.
Review chi tiết bởi: Gia Nghi - Bookademy
--------------------------------------------------
Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy
(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.
Cách duy nhất tôi có thể thực sự thưởng thức lịch sử là phải nghe kể nó như thể tôi là một đứa trẻ không muốn đi ngủ. Gombrich làm điều này rất tốt. Tôi ước tôi có một ông nội như ông ấy. Nhưng khi xuất bản cuốn sách này, Gombrich đã ký một giao ước với thế giới để trở thành ông nội của mọi người (ít nhất là trong lĩnh vực truyện trước giờ đi ngủ), và do đó tôi có thể coi ông ấy là của riêng mình. Tôi đã đọc "Lược Sử Thế Giới" ba lần và nó chỉ càng hay hơn với mỗi lần đọc. Đứa trẻ trong tôi đã lắng nghe chăm chú khi khủng long lang thang trên Trái đất, khi người tiền sử phát minh ra lửa và săn bắt voi ma mút, khi các vị Pharaoh và khuôn mặt ướp xác của họ cho rằng họ là các vị thần, khi người Phoenicia phát minh ra chữ cái, khi người Hy Lạp, dù bị thiểu số nghiêm trọng, chiến thắng kẻ xâm lược Ba Tư, khi Alexander Đại Đế khám phá thế giới, chinh phục nhiều quốc gia hơn bất kỳ ai trước đó và từ chối quay về nhà, khi Đức Phật và Khổng Tử và Lão Tử sống giữa loài người, khi Hannibal và quân đội voi của ông băng qua dãy Alps, khi Caesar đến - nhìn - chiến thắng, khi Augustus cai trị bốn góc của thế giới, khi Chúa Giêsu khóc, khi các tín đồ Kitô giáo đứng trên những cột cao không cử động dưới ánh nắng mặt trời, khi Attila suýt nữa phá hủy Rome, khi các tu viện là nguồn sáng duy nhất, khi người Ả Rập đốt cháy thư viện Alexandria, tiêu diệt bảy trăm nghìn cuộn sách Hy Lạp, khi những người Ả Rập đó phát minh ra số và Ngàn Lẻ Một Đêm mà người đọc vẫn say mê cho đến ngày nay, khi Charlemagne chinh phục, khi Genghis Khan chinh phục, khi Napoleon chinh phục, khi...Tôi có thể kể mãi. Nhưng tốt hơn hết! hãy đi và nhận ông nội tốt bụng này làm của bạn và để ông ấy kể cho bạn, đêm này qua đêm khác, một câu chuyện trước khi đi ngủ - câu chuyện của ông ấy - mà cam đoan sẽ làm bạn nổi da gà và thót tim và kinh ngạc trước những điều tuyệt vời, khủng khiếp, kỳ diệu, đáng sợ, đáng ngưỡng mộ, phi thường và khủng khiếp ngớ ngẩn mà loài người đã làm được trong 5000 năm qua. Bộ nhớ ngắn và lịch sử có thói quen lặp lại một cách khó chịu. Hãy lắng nghe ông nội Gombrich, ông ấy biết rõ.