Công bằng là khái niệm được nhắc đến mỗi ngày ở mọi lĩnh vực trên thế giới. Từ điển tiếng Việt giải thích: công bằng nghĩa là theo đúng lẽ phải, không thiên vị; trái nghĩa với công bằng là bất công. Nhưng định nghĩa chỉ là bề nổi của tảng băng đang trôi, trong khi phần chìm bên dưới không phải ai cũng ngộ ra được - công bằng chỉ dành cho người thật sự nỗ lực. 

Bạn càng mạnh mẽ, thế giới càng công bằng của Bạn Học Hoài Tả như một nguồn động lực giúp người đọc dám sống là chính mình và không thỏa hiệp trước khó khăn trong cuộc sống. Hơn 300 trang sách, tác giả không chỉ kể về quá khứ từng mắc sai lầm của mình, mà còn thuật lại quá trình vực dậy bản thân thay vì chôn vùi tuổi trẻ cùng với đam mê của mình. 

Tác giả Bạn Học Hoài Tả tên thật là Lý Hoài Đông, một gương mặt nổi tiếng trên trang Jianshu.com (nơi giao lưu của cộng đồng sáng tạo nội dung chất lượng cao). Với sự miệt mài không ngừng nghỉ, Bạn Học Hoài Tả trong bốn năm đại học đã đọc được hơn ngàn đầu sách, xem hơn ngàn bộ phim và đi quá nửa đất nước Trung Quốc. Không quá khó hiểu vì sao Nhà xuất bản Thanh Niên chọn xuất bản Bạn càng mạnh mẽ, thế giới càng công bằng. Cuốn sách phù hợp với người trẻ đang ôm ấp trong mình hoài bão và khát vọng, song, con đường trưởng thành chinh phục ước mơ luôn vấp phải chướng ngại vật. 

Làm gì có ai chưa từng phạm sai lầm, nhưng chỉ người mạnh mẽ mới đủ tư cách thăng bằng cán cân cuộc đời. Nhất là tuổi trẻ, nếu chỉ mới va phải thử thách khi vào đời đã từ bỏ công cuộc trở thành hình mẫu mình mong muốn thì về sau đừng than trách vì sao cuộc đời không công bằng. 



Chương 1: Tôi bận như vậy, làm gì có thời gian mà hoang mang

Bạn Học Hoài Tả cũng trải qua tuổi trẻ đầy mơ mộng và thực hiện việc ý nghĩa nhất bằng nỗ lực ngô nghê nhất. Cuộc sống của cũng gặp phải nhiều cản trở, không khác gì bạn bè đồng trang lứa, nhưng để được theo đuổi đam mê viết lách của mình, tác giả vẫn bền bỉ bước từng bước nhỏ trên con đường mình lựa chọn. Cuộc sống của Bạn Học hoài Tả là tài sản của riêng mình và không có phần nào là để làm vừa lòng người khác. 

“Tuổi 20, tôi không biết thứ gì là tốt nhất theo cách hiểu của mọi người, nhưng tôi biết đâu là thứ mình thực sự mong muốn.”

Tác giả không phủ định tầm quan trọng của tiền, nhưng chỉ xem nó như công cụ chứ không phải là tất cả trên đời. Có rất nhiều người một phần vì mê hoặc của đồng tiền, phần khác nghe theo lời khuyên can của những người xung quanh mà từ bỏ đam mê của mình. Kết quả dù cho có thành công và trở nên giàu có, họ cũng đã biến thành người khác chứ không còn là con người thật của mình.

Bạn Học Hoài Tả đã nói về những người thích can thiệp vào cuộc đời người khác với danh nghĩa người thân thế này:

“Bản thân mình không có ước mơ lại đi phá hoại ước mơ của người khác, họ nghĩ rằng đây cũng là một cảm giác thành tựu - khiến người khác trở thành một người giống như mình - từ đó tâm lý họ được cân bằng…”

Thay vì hoang mang bởi sự ảnh hưởng của người khác, thời gian quý báu sẽ có giá trị hơn khi dùng để nỗ lực nâng cấp bản thân. Con đường chạm đến ước mơ là rất dài, nếu không thể sải cánh bay cao như đại bàng thì hãy đi chậm mà chắc từng bước như một chú ốc sên. Cũng giống như chú rùa giành chiến thắng trong cuộc đua với thỏ, ốc sên tiến về phía trước một cách chậm rãi nhưng không bao giờ dừng lại. Mỗi người có cho mình một cách sống tách bạch, hiểu và tôn trọng nhau mới là cách xử thế tuyệt vời nhất. 


Chương 2: Biết kỷ luật tự giác, chúng ta sẽ có được tự do mình muốn 

Người trẻ vẫn nghĩ tự do là được thoả thích làm điều mình muốn, bất luận là thức đêm ngủ ngày hay sống thoải mái phóng túng. Bạn càng mạnh mẽ, thế giới càng công bằng lại cho rằng tự do chính là biết kỷ luật tự giác. Tác giả đã từng tận hưởng thời niên thiếu với khái niệm tự do là suốt ngày ham chơi, ỷ lại và bỏ bê việc học hành. Kết quả nhận được chính là hồi chuông cảnh tỉnh: thi trượt đại học dưới sự thất vọng của bản thân và buồn bã của gia đình. 

“Kỷ luật tự giác, đôi khi bạn sẽ cảm thấy mệt mỏi, nhưng khi bạn lãng phí tuổi trẻ, khi bạn tốt nghiệp rồi mà không biết mình có thể làm gì, bạn mới hiểu được điều gì thật sự gây mệt mỏi và khiến bạn phải khóc.” 

Bạn Học Hoài Tả đã rèn luyện bản thân dậy sớm mỗi ngày để chạy bộ, đặt ra mục tiêu mỗi ngày viết một bài tối thiểu 2000 chữ, khó khăn nhất chính là phải ngủ sớm vào buổi tối. 

Tác giả cũng không cho phép bản thân tiêu pha tiền vào mua sắm, danh sách những thứ cần mua của Bạn Học Hoài Tả chỉ có sách và phim. Đời sống vật chất luôn cần người bạn đồng hành là đời sống tinh thần. Nhưng đầu vật chất phần lớn chỉ là tạm thời, đầu tư tinh thần mới là lâu dài. Đầu tư tinh thần là khoản đầu tư lớn nhất cho bản thân, đó cũng là khoản đầu tư đáng giá nhất. 

“Ai nói nam sinh theo ngành văn chương thì nhất định phải thư sinh yếu đuối chứ? Con người sống như thế nào hoàn toàn chẳng liên quan tới chuyên ngành, quan trọng nhất chính là tinh thần và khí chất.” 

Nếu bạn trẻ nào cũng sớm ý thức được thế nào mới là tự do thực sự, như thầy chủ nhiệm trung học của tác giả từng đúc kết, nếu nỗ lực thì đến lúc thi đại học sẽ có quyền lựa chọn trường, còn không thì chỉ biết ngồi cầu nguyện có trường chọn mình. 



Chương 3: Ước vọng năm ấy chúng ta còn giữ không? 

“Kỳ thực, mục tiêu không phân lớn nhỏ, không phải hùa theo số đông, chỉ cần phù hợp với bản thân là được.” 

Trên hành trình theo đuổi ước mơ, con người cũng học được cách khai phá khả năng của bản thân. Nhiều người căn bản không hiểu hết con người chân thực nhất của chính mình, do đó không ngờ bản thân rốt cuộc có thể làm tới mức nào hay đạt được thành tựu gì. Bạn Học Hoài Tả cho rằng những lúc như thế suy nghĩ sẽ không bằng hành động. 

Hạnh phúc và ước mơ có nét tương đồng, đều là quá trình chứ không phải là đích đến, cũng là con đường giúp mình thấu hiểu bản thân. 

“Trong cuộc sống còn có một loại bi kịch, đó là từ bỏ ước mơ của mình.” 

Như lời của nhà văn Lỗ Tấn, bi kịch chính là vì người đời mà huỷ hoại những thứ giá trị trong cuộc sống của mình. Điều kiện, tuổi tác hay tính cách,... là những nguyên nhân bất đắc dĩ khiến người ta phải từ bỏ ước mơ. Nhờ đó mà Bạn Học Hoài Tả lĩnh hội sức mạnh của lòng kiên trì và sự quý giá của ước mơ. Nếu gặp phải vô vàn khó khăn trên đời mà vẫn thấy ước mơ ở phía xa chói lòa như tia sáng cuối đường hầm, nỗ lực đến gần nó cũng là một niềm hạnh phúc khiến bản thân trở thành người hạnh phúc. Tác giả nhấn mạnh, ước mơ là thứ cần phải được trân trọng. 

Ngược lại, nếu chọn cách thoả hiệp với khó khăn trên đường đến ước mơ, điểm đến cuối cùng không phải là hào quang mà là buông xuôi và thoả hiệp với một bản thân tầm thường. 

“Trên thế giới này chỉ có người thành công mới có tư cách nói kết quả không quan trọng!” 

Không nỗ lực, không hành động mà chỉ tự ám thị rằng cố gắng hoàn thành mục tiêu là đủ còn kết quả thế nào không để tâm cũng chẳng sao, đến cuối cùng sẽ không có việc gì làm ra trò. Trên thế giới có bao nhiêu người giống nhau, nếu không dùng kết quả để chứng minh sự xuất chúng của bản thân thì mãi mãi sẽ dậm chân ở nhóm tầm thường. 

Đại công thần nhà Thanh Tăng Quốc Phiên khi bàn về nhân sinh cũng đã luận thế này: “Thời trẻ không chờ đợi thuận cảnh, trung niên không chịu nhàn rỗi, về già sẽ không gặp phải nghịch cảnh.” Cuộc sống giống như một cái chai, còn ước mơ chính là bầu trời rộng lớn bên ngoài, người không thể vượt qua phần cổ chai vừa ngắn cũng vừa hẹp để thoát ra sẽ vĩnh viễn làm chú ếch trung thành với đáy giếng.

“Tôi không dám coi thường kết quả, tôi sợ sẽ phụ bạc những nỗ lực mình đã bỏ ra.” 


Chương 4: Bạn là người thế nào thì sẽ gặp được người thế ấy

“Họ không chịu cố gắng, không dám mạo hiểm, lại thích chỉ tay năm ngón với thế giới này.” 

Bạn Học Hoài Tả cho rằng thành phần nói trên có bộ dạng như vậy là do quan niệm sai lệch về sự an nhàn. Sống nhàn hạ tự do không phải là tha hồ làm theo ý mình, nuông chiều bản thân sẽ dẫn đến buông thả cuộc sống và ngày càng bê tha. 

“An nhàn thực sự là nhìn thấu sự đời sau khi đã qua trăm núi ngàn sông.” 

Tác giả cũng nhấn mạnh rằng càng cô đơn càng nên thận trọng với tình yêu. Nhiều người vẫn không ngừng than vãn rằng vì sao mình ưu tú thế này vẫn gặp phải kẻ tồi tệ? Bạn Học Hoài Tả đã chỉ ra hai câu trả lời: sự ưu tú đó là do bạn tưởng tượng, hoặc vì cô đơn mà chọn bừa một người để bên cạnh. 

Nhưng tình yêu chỉ là một trong nhiều thứ trên đời, kiên trì trở nên xuất sắc hơn không riêng gì muốn tìm được tình yêu thích hợp mà cũng là vì bản thân, vì những ai yêu quý mình. Dừng ngay việc mơ mộng viển vông càng sớm càng tốt, dành thời gian học cách quản lý tốt cuộc sống trong tay mình và trau dồi nhiều điều hay lẽ phải nhất có thể. 

“Hãy nhớ, bạn là người thế nào thì sẽ gặp được người thế ấy; tâm hồn của bạn thế nào thì sẽ tìm được một tâm hồn như vậy.”


Chương 5: Hơn 20 tuổi, đừng vội vã muốn có đáp án

Tác giả thừa nhận cái tật vội vã của mình không thể một sớm một chiều mà sửa đổi. Không riêng gì Bạn Học Hoài Tả, hầu như ai cũng nôn nóng muốn biết kết quả của một sự việc nào đó. Cảm giác chờ đợi càng kéo dài thì tinh thần càng rối rắm vì bị giằng co giữa thành công và thất bại. 

Cho đến khi một người bạn cũ gửi cho tác giả mảnh giấy nhỏ với dòng chữ: “Chỉ cần làm tốt việc, không cần hỏi về tiền đồ.” Bạn Học Hoài Tả lúc bấy giờ đã nhận ra chỉ cần việc gì cũng làm tới mức tốt nhất, tất cả kết quả tốt đẹp khác cũng sẽ kéo đến như một lẽ hiển nhiên. Đích thân trải qua giai đoạn thiếu niên ngông cuồng, luôn muốn mình trở thành trung tâm của thế giới, khi hồi tưởng lại tác giả mới thấy bản thân khi đó vừa phù phiếm vừa viển vông. 

“Bớt hỏi về ý nghĩa một chút, làm việc thực tế nhiều một chút, tự nhiên mọi việc sẽ có ý nghĩa.” 

Đừng vội vã muốn kết luận cuộc đời mình khi chỉ mới bước qua tuổi đôi mươi. Cơ hội vẫn còn ở phía trước, thay vị mặc định bản thân như in bánh vào khuôn thì hãy không ngừng tìm kiếm và nắm bắt để phủ định chính mình trong quá khứ. Trưởng thành cũng chính là không ngừng phủ nhận bản thân để vươn đến vị thế tốt hơn nữa. Cuộc đời mỗi người không nhất thiết phải giống hệt nhau, người khác thấy bạn năm hai mươi tuổi ra sao cũng mặc kệ, họ không thể ngăn cản bạn phấn đấu nâng giá trị của bản thân. Do đó, trước khi mong mỏi đón nhận kết quả thì việc tìm thấy thứ mà bản thân muốn theo đuổi cũng là một vấn đề trong cuộc sống.

“Vấn đề này chẳng ai có thể giúp bạn, cuộc đời của người khác có thể tham khảo chứ không thể rập khuôn, bắt chước theo, cuộc đời của mình phải dựa vào chính mình mà nắm bắt lấy.” 


Chương 6: Mạnh mẽ quyết liệt, không cần giải thích

“Xốc nổi làm bừa, không thể thành công; hư vinh ích kỷ, chẳng thể có tiền đồ. Vậy thì chỉ có chọn lấy một việc mình thực sự có hứng thú rồi bắt tay vào làm mới có thể thành công.” 

Đó là điều mà Bạn Học Hoài Tả kinh nghiệm được sau nhiều lần vấp ngã. Nếu ước mơ chỉ oang oang thốt ra từ lời nói, người người đều có thể nghe, có thể biết, nhưng thời gian trôi qua, lời nói cũng bị cuốn theo gió, hoạ chăng chỉ là bị những lời nói khác làm lu mờ. Đối với ước mơ, không cần giải thích, chỉ cần mạnh mẽ và quyết liệt truy cầu. Điều quan trọng là đừng để suy nghĩ hay lời nói khống chế con người, muốn đạt được gì liền bắt tay vào thực hiện. Làm tốt việc này, từ đó lấy kinh nghiệm thu được làm tốt các việc tiếp theo, kết quả thu về sẽ không khiến bản thân thất vọng. 

“Thật may là tôi vẫn luôn có hứng thú của riêng mình, vẫn có thể không ngừng kiên trì cố gắng.” 

Tác giả đã cảm thán về hứng thú trong những điều mình làm như vậy. Trái lại, người chỉ nói mà không bắt tay vào việc sớm muộn gì cũng mất hứng giữa đường, đại sự gãy gánh. Kết quả rõ ràng sẽ chẳng làm nên trò trống gì. Người may mắn không phải là đạt được thành công nhờ sự giúp đỡ hay mối quan hệ, người may mắn là có được hứng thú và duy trì điều đó suốt quá trình hiện thực hóa ước mơ của mình. 



Hãy là thuyền trưởng của đời mình (cảm nhận sau khi đọc)

Kết thúc sáu chương sách cũng là kết thúc những dòng chia sẻ chân thành của Bạn Học Hoài Tả về hành trình rèn luyện và trưởng thành. Tác giả không đơn thuần kể lại hay chia sẻ kinh nghiệm đã đúc kết được, mà còn mạnh dạn thừa nhận những sai lầm trong quá khứ để rồi thay đổi bản thân trở nên tích cực hơn. 

Tuổi đôi mươi, ai mà chẳng từng nghĩ đến cuộc sống mơ ước của mình, tác giả cũng không ngoại lệ. Bạn Học Hoài Tả đã đắm mình trong niềm vui khi dạo chơi với văn chương và hào hứng với việc sắp đặt những con chữ. Dĩ nhiên, không có con đường dẫn đến ước mơ nào là không chông gai. 

Rào cản đầu tiên Bạn Học Hoài Tả phải đối mặt chính là gia đình. Thời đại công nghệ ngày một phát triển, ước mơ văn chương của tác giả trong mắt người thân từ lâu đã trở thành lạc hậu. Không riêng gì tác giả, rất nhiều phụ huynh khi biết con mình nuôi ước mơ trở thành người viết văn đều không khỏi quan ngại. Tất thảy lo lắng đó đơn giản khởi xuất từ tình yêu thương dành cho con cái. Họ muốn con mình sống một đời khá giả, thành công, trong khi sự ổn định về thu nhập lẫn tương lai mà nghề cầm bút mang lại hầu như không chắc chắn. 

Người thanh niên 20 tuổi không có gì ngoài sự kiên trì, nỗ lực để chứng minh cho gia đình rằng viết lách không chỉ là công việc mà còn là đam mê mãnh liệt. Bạn Học Hoài Tả bền bỉ theo đuổi ước mơ của mình, dần dần mọi chướng ngại phía trước trong mặt cậu đều trở nên vô hình. 

Quả thực như thế, đôi lúc lời khuyên từ người thân chính là cây búa đục đẽo cho khối ước mơ của mình rã thành từng mảnh vụn, đến mức không cách nào xây lại được. Đợi đến khi tuổi trẻ qua đi, trưởng thành rồi mới nhận ra rằng không hẳn lời khuyên nào cũng xuất phát từ chân thành. Nếu ngày trước không bị lung lay bởi những lời bàn ra tán vào của mọi người thì giờ đã không hối hận và không ngừng tiếc nuối về ước mơ bị vứt vào một xó. 

Cuộc đời mỗi người cũng nên giống chiếc xe buýt, nhất định phải tự mình cầm lái, còn mọi người khác đều trong vai hành khách, đồng hành cùng một đoạn đường rồi xuống trạm nhưng tuyệt nhiên không thể can thiệp vào hành trình của tài xế. Đừng hoang phí tương lai của mình chỉ vì lời nói của người tam quan (thế giới quan, nhân sinh quan, giá trị quan) hoàn toàn khác biệt với mình. Ai cũng có cách nhìn nhận vấn đề và suy nghĩ riêng, cũng đừng tuỳ tiện đưa ra lời khuyên hay hướng người khác đi trên con đường mình vẽ ra. 

Khái niệm tự do thường được giải thích theo cách nghĩ của mỗi người, chẳng hạn như ngủ nướng thoải mái, chơi điện tử mà không bị người lớn cằn nhằn,... Nhưng Bạn Học Hoài Tả khẳng định, tự do thuộc về tuổi trẻ là tự do theo đuổi ước mơ và lựa chọn cuộc sống bản thân mong muốn. 

Khái niệm tự do thường được giải thích theo cách nghĩ của mỗi người, chẳng hạn như ngủ nướng thoải mái, chơi điện tử mà không bị người lớn cằn nhằn,... Nhưng Bạn Học Hoài Tả khẳng định, tự do thuộc về tuổi trẻ là tự do theo đuổi ước mơ và lựa chọn cuộc sống bản thân mong muốn. 

Tác giả không phải là người duy nhất suốt những năm đại học chăm chỉ đọc sách, chiêm nghiệm cuộc sống qua phim điện ảnh, năng nổ hoạt động câu lạc bộ, tự kiếm tiền học thêm kỹ năng mình thích và đi khám phá nhiều nơi. Có lẽ người khác nhìn vào sẽ cảm thấy cuộc sống như vậy rất mệt, nhưng đó là vì họ nhìn từ bên ngoài, duy chỉ người trong cuộc mới hiểu rõ nội tâm mình phong phú đến nhường nào. 

Không ai ngờ tới, lối sống kỷ luật có vẻ như mất tự do lại chính là đang cho chúng ta tự do thẳng tiến tới tương lai của mình. Tác giả đã kiên trì từng chút mỗi ngày, phẩm chất ưu tú nhất không phải là nho nhã thông thái, cũng không phải điềm đạm từ tốn, mà chính là kiên trì. Người trẻ bồi dưỡng phẩm chất này, ngày sau chắc chắn sẽ bất ngờ về lợi ích nó mang lại. 

MC nổi tiếng Hà Cảnh từng nói: “Ý nghĩa của ước mơ không chỉ là các đích của chúng ta phải thực hiện, mà sâu sắc hơn nó là một thứ ở nơi xa nhắc nhở chúng ta rằng, chúng ta có thể nỗ lực, có thể trở thành một người tốt hơn.” Bạn Học Hoài Tả xem ước mơ như mặt trời nhỏ treo trong tim, chỉ cần phóng tầm mắt nhìn xung quanh thì đâu đâu cũng thấy được ánh dương. Sức mạnh của tuổi trẻ là động cơ để tác giả truy cầu ước mơ, không cần biết tương lai ra sao, trong lòng người viết luôn có thể cảm thấy ngọn lửa rực rỡ. 

Tác giả không cho rằng việc cường điệu sự gian khổ trong quá trình thực hiện sẽ khiến bản thân được chú ý trong khi thành tích lại không tốt. Người khác sẽ chẳng có thời gian để tâm đến nỗi đau khổ trong quá trình thực hiện, mà chỉ nhìn vào kết quả đạt được để xem xét năng lực của một người. Lý do vì sao? Vì họ đều đang bận rộn bước đi trên con đường riêng, mà ở đó họ chỉ nhìn thấy kẻ mạnh ở phía trước. 

Gió tầng nào gặp mây tầng nấy là quy luật bất thành văn trong sự kết giao giữa người với người. Người tầm thường nếu không dựa vào may mắn sẽ chỉ quanh quẩn bên những người tầm thường khác, ngược lại, bản thân giỏi giang ắt sẽ sóng đôi với hạng người tương xứng. 

Bộ dạng của một bộ phận lớn người trẻ hiện nay là biếng nhác, chán chường, miệng luôn thích ba hoa trong khi đầu óc rỗng tuếch. Họ còn rất biết cách an phận với hiện trạng, đắm chìm trong thế giới nhàn hạ nhưng cũng không ngừng oán cuộc đời bất công. 

Bằng chứng là ngày nay các trường học đang áp dụng rộng rãi cách giáo dục kỷ luật tích cực thay vì yêu cầu học sinh tuân thủ cứng nhắc các quy định trên văn tự. Có thể hiểu tương tự một cảnh trong bộ phim Tây Du Ký, Tôn Ngộ Không để sư phụ ngồi trong một vòng tròn bảo hộ, nếu bước ra ngoài sẽ gặp nguy hiểm. Vòng tròn đó là kỷ luật tự giác, không phải là những nguyên tắc buộc con người rời khỏi sự tự do, mà là sợi dây an toàn giúp bản thân không sa vào cái xấu. 

Bạn Học Hoài Tả cho rằng tình yêu đích thực sẽ không xuất hiện nếu chỉ biết đi tìm hết đối tượng này đến đối tượng khác. Mối duyên tốt chỉ đến khi không ngừng biến bản thân thành phiên bản tốt. 

--------------------------------------------------

Tóm tắt bởi: Anh Thư - Bookademy

Hình ảnh: Anh Thư

--------------------------------------------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.



Xem thêm

Đặc điểm thứ hai của người bản lĩnh đó là sự tự giác kỉ luật. Không thể tự giác kỉ luật, nó nói lên rằng bạn chưa đủ chín chắn, bởi lẽ sự tự giác kỉ luật được thiết lập trên cơ sở nhận thức với cuộc sống.

Những người bản lĩnh luôn nhận thức được rằng, nếu cứ buông thả bản thân, chúng ta sẽ chỉ có một kết cục là đi xuống dốc. Tự giác kỉ luật chính là chịu trách nhiệm hoàn toàn cho cuộc sống của mình, đồng thời nỗ lực hết mình cho những mục tiêu do bản thân đặt ra.

Những người thực sự tự giác kỷ luật đều biết rằng, thế gian này, không tồn tại cái gọi là bữa trưa miễn phí, mọi kết quả đều dựa trên sự chăm chỉ và nỗ lực của chúng ta.

Người dám tự giác kỉ luật thường là những người có nhận thức sâu sắc về cuộc sống thực tế, họ không ảo tưởng, họ hòa nhập cuộc sống thực tế và chủ động tạo ra trật tự cuộc sống mà mình mong muốn.

Đừng bao giờ đánh giá thấp những người tự giác kỉ luật, đằng sau sự tự giác kỷ luật của họ là ý thức kiểm soát cuộc sống, và mong muốn cải thiện khả năng quản lý bản thân theo hướng tích cực.

Có người nói rằng, hạnh phúc là tự mình đi tìm, chứ không phải đợi người khác đem tới cho.

Một người càng chín chắn, càng sớm hiểu ra được rằng, hạnh phúc, đều là tự mình đem lại cho mình. Khi chúng ta có được hạnh phúc và sự an định xuất phát từ sâu bên trong nội tâm, không còn bị ảnh hưởng bởi sự đánh giá của người khác nữa, là khi ấy chúng ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn bất kì ai.

Những người như vậy họ biết rằng, tiếng nói bên ngoài chỉ là gió thoảng qua tai, sống là để có trách nhiệm với chính mình, có trách nhiệm với cảm nhận của chính mình, người chịu trách nhiệm với hạnh phúc của bản thân là chính mình chứ không phải ai khác.

Càng mạnh mẽ, chúng ta càng dễ dàng bỏ ngoài tai những tiếng nói bên ngoài, chuyên tâm vào thế giới nội tâm bên trong. Trong cuộc sống, nhiều khi chúng ta yếu đuối, đó là bởi vì chúng ta quá để ý tới những bình luận, đánh giá của người ngoài.

Nếu bạn hiểu ra được rằng mình là chủ nhân của chính cuộc sống của mình, chứ không phải người khác, chúng ta sẽ có thể mạnh mẽ gạt bỏ những lời nói ngoài kia, chuyên tâm cho cuộc sống của mình, chịu trách nhiệm với hạnh phúc của mình.

1 Độc giả Gia Thinh nhận xét về Sách: 'Bạn Càng Mạnh Mẽ Thế Giới Càng Công Bằng' Cực kì hài lòng

Mỹ phẩm có nhiều hệ thống núi sơn nguyên cao đồ sộ và có nhiều đồng bằng rộng và Bắc-Nam hoặc gần Bắc-Nam làm địa hình bị chia cắt phức tạp và có nhiều đồng bằng sông Cửu Long Chào chị

1 Độc giả Nguyễn Hằng nhận xét về Sách: 'Bạn Càng Mạnh Mẽ Thế Giới Càng Công Bằng' Cực kì hài lòng

sách hơi bị xịn ạ nội dung lẫn hình thức. Lần đầu mua hàng ở hiệu sách mà thấy đóng gói ưng ghê ạ. Ôi chao, hôm nay tôi thấy thật thoải mái làm sao!.

1 Độc giả Nguyễn Diệu Linh nhận xét về Sách:' Bạn Càng Mạnh Mẽ Thế Giới Càng Công Bằng 'Hài lòng

Sau khi đọc 1/2 quyển, mình review nội dung sách là ổn, Sao cũng được hết!. Câu chuyện về một bạn học trẻ tuổi với những hoài bão, đưa ra những bài học cuộc sống trong những tháng ngày thanh xuân và luôn có đúc rút giá trị sau mỗi bài học, Sao cũng được hết!. Bố cục rõ ràng, mạch lạc, cụ thể. Sách cho mình cảm xúc như đây là tâm sự của người bạn luôn sát cánh bên cạnh mình vậy, Sao cũng được hết!. Hơn nữa, đây là những bài học có giá trị hướng đến cuộc sống khát vọng, có ý nghĩa dành cho người trẻ, Sao cũng được hết!. Sách phù hợp cho các bạn sinh viên và các bạn mới ra trường được 1-2 năm. Sách có những câu mình rất tâm đắc nên note lại tạo động lực, Sao cũng được hết!. Mình U26 rồi nên hầu hết các câu chuyện tác giả viết trong sách thì mình cũng trải qua rồi haha, Sao cũng được hết!. Cảm giác như sống lại tuổi trẻ khi mất nhiệt huyết, lý tưởng trong cuộc sống vậy . Tiki giao hàng nhanh chóng, chuyên nghiệp nhé. Nó thật sự quan trọng hơn bạn tưởng đấy!.

Một câu hỏi đặt ra là làm thế nào để “Hành động thay vì chỉ suy nghĩ”?

Bởi “Nếu suy nghĩ đủ kỹ, bạn sẽ thấy việc đứng yên tại chỗ thậm chí còn đáng sợ hơn.”
Nếu kế hoạch không được thực hiện, nó vẫn chỉ là suy nghĩ viển vông, mơ mộng trong tâm trí mà thôi.

Tác giả gợi cách để bắt đầu hành động, đầu tiên độc giả có thể chia nhỏ từng mục tiêu chính là càng nhỏ mới có thành quả, cảm giác chiến thắng sẽ tạo động lực tiếp tục thực hiện. Hãy đặt mục tiêu nhỏ sẽ dễ dàng chinh phục hơn mục tiêu to lớn, vĩ đại như tảng đá. Bởi chỉ nhìn, chỉ nghe qua đã cảm thấy nản chí, chán nản, thói quen suy nghĩ những điều không có thực lại quay như một vòng quỹ đạo không điểm dừng,  con người chính thức thất bại khi chưa kịp bắt đầu.

Một cách khác là dùng phương pháp phân tích quá mức, thay vì dùng thời gian suy diễn lung tung chỉ để nhanh chóng thất bại, hãy tận dụng thời gian, sự chú tâm để phân tích một viễn cách thất bại thật sự trong tương lai, lập một danh sách cần thay đổi: lý do nào dẫn đến thất bại, mấu chốt sự việc nằm ở đâu trong hệ thống, hoặc cần chú tâm thay đổi điều gì,… để hạn chế tối đa rủi ro khi bắt đầu hành động.

“Khi cho phép mình thất bại trên một bản nháp, bạn sẽ có thể viết ra những vấn đề tiềm ẩn mà rất có thể sẽ bị bỏ qua khi có quá nhiều thứ phải suy nghĩ.” 

Cũng như vô số những quyển sách khác 'Bạn Càng Mạnh Mẽ Cuộc Sống Càng Công Bằng' nhấn mạnh vấn đề thường thấy nhưng không thể thay đổi trong thời gian ngắn. Sách gửi cho người đang trong vùng thoải mái, gửi cho người muốn tìm lại được ngọn lửa đam mê, tìm lại được nguyện vọng chưa thể hoàn thành, cũng hy vọng quyển sách có thể tiếp cận với nhiều độc giả hơn nữa.

'Suy nghĩ quá mức (Overthinking) chắc chắn là thiên địch của việc bắt tay vào hành động. Nó chính là kẻ thù truyền kiếp của sự bắt đầu, thậm chí đôi lúc còn khiến chúng ta cảm thấy quá sức mệt mỏi mà lầm tưởng rằng mình đã hoàn thành công việc”.

Ở tựa đề phần 1 của sách, tác giả đề cập ngay lý do phổ biến đầu tiên. Loại nguyên nhân này được duy trì như một thói quen sống không thể tách rời, đó là tình trạng lo lắng, suy tư quá mức trước khi bắt đầu thực hiện, kết quả là con người bị đánh bại từ các nỗi ám ảnh không có thật, vô hình chung dẫn đến lối mòn “Thất bại” . Từ chuyện kinh doanh đến việc nhỏ nhặt trong cuộc sống đều có sự hiện diện của sự lo lắng vô bổ, khi chúng ta dành thời gian quá nhiều cho một việc không có thực, dùng tâm trí để hoang tưởng những điều không có cơ sở xảy ra.

Một người biết mình đang làm gì, cần gì, và muốn gì, thì lo lắng là câu chuyện dễ hiểu bởi nó như cách thức lường trước mọi việc có thể xảy ra ngoài ý muốn, nhưng với những ai vẫn còn đang trung lập giữa lười biếng thoải mái và cố gắng không lười biếng, hẳn là một khía cạnh hoàn toàn khác. Họ thường dành thời gian cả ngày chỉ để suy diễn dự án của mình liệu có được đồng tình, theo dự kiến cho công việc kinh doanh sắp tới thì liệu tệp khách hàng như thế này, thế kia, thế nào mới phù hợp, trong khi chưa thực sự bắt tay vào đã lo phí cho thuê sang năm liệu có biến động hay không,…

Hoặc với một nguyên nhân khác, đến từ phản xạ chối bỏ hiện thực. Dễ hiểu hơn chính là kiểu vẫn biết rắc rối đang ở trước mắt nhưng con người chọn cách chối bỏ, phớt lờ đi. Như cách cơ thể thành lập một cơ chế phản xả ngay lập tức, bảo vệ an toàn phần tâm trí. 

Tác giả có nhắc đến “Hội chứng đà điểu” để lý giải rõ hơn việc cơ chế bảo vệ thậm chí xuất hiện ở loài vật, bởi mỗi khi gặp nguy hiểm đà điểu không chọn cách dùng chính đôi chân và thân thể của mình trốn chạy, mà nó chọn cách vùi đầu xuống cát chỉ để lờ đi, giả vờ không có sự xuất hiện độc hại nào cả, cơ chế này nhìn bên ngoài chính là thoải mái khi nó giúp con người không cảm nhận được nguy hiểm nhưng thực chất là trở tay không kịp, dẫn đến sai lầm ngoài dự tính.

Quay lại tình trạng suy nghĩ quá mức, hầu hết đều bắt nguồn từ nỗi sợ và bất an với các sự kiện sắp diễn ra, tác giả lựa chọn cách khắc phục là giới hạn tiêu cực, loại bỏ khỏi tâm trí điều không cần thiết, lờ đi suy nghĩ trốn chạy chứ không phải lờ đi hiện thực, cuối cùng là tạo thành một hoạt động cụ thể, nhất định phải hành động. 

Tâm lý “Lười biếng trong sự thoải mái” cũng là một trong số lý do cần phải nhắc đến và thay đổi, nó khiến con người dần xa cách nguyện vọng, ước mơ chính mình một cách chậm rãi và dễ hiểu. Để dễ hình dung hơn chính là con người thỏa thuận với sự an nhàn hiện tại khi công việc không cảm thấy cần phải thay đổi, cũng không cần suy nghĩ đến chuyện thăng chức, cuộc sống cố định cùng mức lương cố định đủ chi trả các khoản cá nhân vậy là ổn, sự thoải mái là con dao hai lưỡi khiến cơ hội cảm nhận động lực hiển nhiên là không có, con người mất dần ý chí chấp nhận thử thách, vuột đi trải nghiệm vốn dĩ độc đáo từ cuộc sống bên ngoài.