“Này Hình như cuối cùng em cũng biết ‘may mắn’ là gì rồi ”
A Khắc hơi ngẩn người, nhìn Tiểu Tuyết tựa như chờ đợi.
“Đó chính là khi cả thế giới này đang nhìn anh, nhưng anh chỉ nhìn duy nhất một mình em.”
Tiểu Tuyết luôn tự cho rằng mình là một cô gái xui xẻo.
Cô đã bỏ lỡ hai điều tốt đẹp mang tính trọng đại trong cuộc đời, gặp phải ba chuyện xấu đầy buồn đau, nếu nói theo ngôn ngữ bóng chày, thì chính là tình huống bắt được hai quả bóng tốt và ba quả bóng xấu.
Mãi cho đến một ngày gặp được A Khắc, Tiểu Tuyết mới có cơ hội nắm lấy được trái bóng tốt cuối cùng của cuộc đời mình.
“Tình yêu hai tốt ba xấu” của Cửu Bả Đao không phải là một câu chuyện tình yêu trong sáng nhạt nhòa trong thế giới hiện thực, mà tựa như một chuyến tàu đưa ta về những năm tháng rực rỡ nhất của tuổi trẻ …
Một chàng trai tỏ tình 100 lần với những người xa lạ để lấy dũng khí nói lời yêu với cô gái trong lòng.
Một cô gái bỏ đi mọi tự tôn để chạy theo một hình bóng chỉ vì vài giây gặp mặt thoáng qua.
Một người kiên nhẫn chờ đợi một người, dù cho chẳng hề biết bản thân phải tiếp tục đợi đến bao giờ
Thanh xuân của bạn đã từng một lần vì ai mà quên đi chính mình như thế?
Không hy vọng vào kết quả, không cầu sẽ dắt tay nhau đến cuối cuộc đời, thậm chí còn không mong người ấy sẽ yêu bạn.
Tất cả chỉ tựa như những nét bút của Cửu Bả Đao trong câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng đến nao lòng ấy.
Tình yêu vốn dĩ là hai người thì tốt, ba người thì xấu.
Tình yêu vốn dĩ là vạn lần tim đập nhanh, cũng là vạn lần cúi đầu thở dài.
Nhưng tại những năm tháng đẹp đẽ ấy, gặp được một người khiến ta yêu đến chẳng còn gì hối tiếc, có lẽ như vậy… là đủ rồi.
Xem thêm
Đây là một câu chuyện tình yêu kì lạ nên nhân vật nào trong truyện cũng kì quái hết sức và đặc biệt là Tiểu Tuyết. Tiểu Tuyết là một cô gái có cuộc sống không mấy tốt đẹp chính xác là đau thương nhưng mà cái cách Tiểu Tuyết xuất hiện lúc nào cũng rạng rỡ hoạt bát có kì quái thật đấy nhưng đem lại sự ấm áp, nhiệt huyết và khiến cho người ta yêu thích.Trong truyện có rất nhiều lời thoại và phân đoạn về Tiểu Tuyết làm tớ cứ thấy cay cay mắt tớ cũng không hiểu rõ là vì sao nhưng mà chắc là do lời văn của Cửu Bả Đao nhẹ nhàng mà lắng đọng quá. Cái buồn nhẹ nhàng của Cửu Bả Đao không đặt hết lên con chữ mà để người đọc phải từ từ suy ngẫm từ từ tưởng tượng giống như tớ vậy lúc tớ đọc truyện có rất nhiều điều khiến tớ phải nghĩ xa xa mới có thể thấy được cái buồn cái tiếc nuối, ví dụ như sự tiếc nuối cho tình cảm của Văn Tư với A Khắc hay Mạnh Học với Văn Tư và cả người đàn ông mà Tiểu Tuyết dành tình cảm trước đây. Đến cuối cùng thì câu chuyện về chàng trai thích bóng chày ngốc nghếch và cô gái mắc bệnh thiếu hụt hạnh phúc đương nhiên sẽ khép lại bằng một sự hạnh phúc.