Bối cảnh là một tiệm sách tại thành phố hiện đại. Nhân vật “anh” xuất hiện trong câu chuyện tình cảm lãng mạn, ở đó có nắng ấm êm, có mưa thành dòng để thả thuyền giấy, những câu thoại vu vơ chỉ hai người mới hiểu, với “một chút hân hoan, một chút dỗi hờn…”
Nhưng tràn ngập gần 300 trang sách là ký ức về tuổi trưởng thành ngày ấy ở vùng quê miền Trung. Quá khứ và hiện tại mang màu sắc vui buồn trái ngược, khiến cuốn sách có một hấp dẫn khác biệt.
Sự vô tình của con người nhiều khi mang tính ác, nhất là khi dưới vỏ những câu chọc ghẹo trêu đùa dai dẳng. Có những chuyện khốc liệt, vô trách nhiệm, ích kỷ của chính người lớn đã bắt trẻ con phải gánh chịu. Có những đứa trẻ đã trở nên ưa gây gổ, ương bướng, bất cần khi cuộc đời chúng sa vào bi thương, bất hạnh.
…Câu chuyện chất chứa nhiều cảm xúc, đặc biệt bất ngờ qua những nỗi niềm chưa thể gửi trao của cậu thiếu niên từng nổi tiếng ngang ngược và hung hãn dành cho người bạn gái cậu yêu. Tuổi thơ bị đánh cắp, bị “tra tấn tinh thần”, cuộc sống trở nên bấp bênh, nhưng may thay, sự tử tế và tình yêu thương kỳ diệu đã hóa giải lòng hận khô cứng, cuốn trôi đi sự ngạo ngược, chỉ còn lại sự mạnh mẽ với tâm hồn trong sạch, lòng tin vào nhân ái và sự bao dung dịu dàng.
Xem thêm
Đọc "Tiệm sách của nàng", tôi như bước vào một thế giới rất riêng – nơi có mùi giấy cũ, những kệ sách chất đầy kỷ niệm và một mối tình nhẹ nhàng nhưng đầy tiếc nuối. Nguyễn Nhật Ánh đã kể một câu chuyện không chỉ về tình yêu mà còn về sự cô đơn, sự kết nối giữa con người với nhau qua từng trang sách.
Nhân vật chính là một chàng trai yêu sách, và tình cờ bị thu hút bởi nàng – một cô gái kỳ lạ, bí ẩn, người sở hữu một tiệm sách cũ. Câu chuyện giữa họ không ồn ào, không kịch tính, nhưng từng câu chữ lại thấm đẫm cảm xúc. Chàng trai bị cuốn vào thế giới của nàng, nơi mỗi cuốn sách đều có một câu chuyện riêng, nơi có những điều mà nàng giữ kín trong lòng.
Tôi thích cách Nguyễn Nhật Ánh miêu tả sự lặng lẽ trong tình yêu. Đôi khi, yêu một người không có nghĩa là phải bên nhau mãi mãi, mà chỉ cần được bước vào thế giới của họ, dù chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi. "Tiệm sách của nàng" để lại cho tôi một cảm giác vừa ấm áp, vừa day dứt, như thể tôi cũng đã từng đánh mất một điều gì đó đẹp đẽ trong đời.