“Thuở Ông Tạ ấy… “Mình dân Ông Tạ, thuộc giáo xứ Tân Chí Linh, khu Hải Dương. Hồi đó mình còn nhỏ nhưng cũng đủ để ghi nhớ lại những hình ảnh đẹp của Sài Gòn thu nhỏ này. Ông Tạ có rất nhiều nhà thờ, nhà chùa; dân cư hiền hòa, nhưng không kém phần cứng cỏi khi đứng lên chống tham nhũng trước năm 1975.

Bà con tôi chất phác, làm rất nhiều nghề: đậu hũ miến chiên giòn, bánh bi don don anh Chương, kẹo dừa ngào đường mật ông Tĩnh, quạt tay ông Dụng, bột sắn và cau trầu bà An. giò chả bà Phán, thuốc lào 888 Giang Ký, bún bò bà Ri, bánh ướt ông Thi…

Rồi cũng rất đặc biệt, độ xuân về Tết đến, ngã ba ông Tạ là nơi rất đặc sắc cho nét văn hóa bánh chưng xanh của Bắc Kỳ 54. Phố phường náo nhiệt từ trường Thánh Tâm lên đến ngã tư Bảy Hiền: nào lá dong, lạt luộc, nào dưa hấu, hàng hoa… Những chiếc xe ngựa từ hướng Hóc Môn - Bà Điểm, ngã ba Cây Me (Bà Quẹo) trĩu nặng hàng bông đưa về…

Vô cùng sống động, thanh bình. Tuổi thơ tôi lẽo đẽo theo mẹ là như thế (người mẹ Bắc kỳ 54), tần tảo, chịu thương, chịu khó…” (Trích lời chia sẻ của Đăng Mạnh, cư dân Tân Chí Linh)

Ngày nay, sau nhiều sự kiện lịch sử và những đổi thay trong văn hóa sinh hoạt, chúng ta khó mà nhận ra vùng đất Ông Tạ khi xưa - nơi từng là một vùng đất của những nét văn hóa truyền thống, mang đậm bản sắc dân tộc, là vùng đất của những con người thảo hiền, của những người tài cống hiến cho quốc gia. Trước những lời chia sẻ của những người đã từng là cư dân khu Ông Tạ, ta cảm tưởng như một bức tranh lịch sử dần hiện ra, gợi nhắc về một vùng đất với những truyền thống, những nét đẹp sinh hoạt đáng quý. Nếu như có cuốn sách nào có thể có những dòng văn khắc họa sinh động về khu Ông Tạ, về Sài Gòn xưa, thì đó gần như chỉ có thể là cuốn sách “Sài Gòn một thuở - Dân Ông Tạ đó” của tác giả Cù Mai Công.


Về tác giả:

Tác giả Cù Mai Công là người đã chắp bút cho 2 tập sách “Sài Gòn một thuở - Dân Ông Tạ đó”. chính thức làm báo từ năm 1985 và đạt được nhiều thành tích nổi bật trong sự nghiệp của mình. Ông giữ danh hiệu “Gương mặt trẻ TP.HCM” trong 30 năm từ năm 1975 đến năm 2005. Ngoài ra, ông đã đạt huy hiệu TP.HCM năm 2015, huy chương các cuộc thi như “Vì thế hệ trẻ”, “Vì sự nghiệp báo chí”. Tác giả đã đạt các giải thưởng như: Giải A báo chí Quốc gia 2005, 10 giải báo chí A, B, C, KK của Hội Nhà báo Việt Nam, Hội Nhà báo TP.HCM, Trung ương Đoàn…, giải thưởng Cây bút trẻ - Thành đoàn TP.HCM cùng 4 giải thơ thiếu nhi báo Tin Sáng, Thiếu Niên Tiền Phong… Hiện tác giả đang công tác tại báo Tuổi trẻ. Ngoài 2 tập sách “Sài Gòn một thuở - Dân Ông Tạ đó”, tác giả Cù Mai Công còn chắp bút cho các tác phẩm khác như Sài Gòn by night, “Gia Định là nhớ - Sài Gòn là thương”, “Tuổi mực tím Sài Gòn”...


Về nội dung của tác phẩm và cảm nhận cá nhân:

Nếu như trong cuốn sách “Sài Gòn một thuở - Dân Ông Tạ đó” tập 1, tác giả Cù Mai Công đã phác họa bức tranh toàn cảnh về vùng đất và một số nhân vật đã, đang và từng sống nơi đây, thì ở tập 2 “Sài Gòn một thuở - Dân Ông Tạ đó” tác giả lại đi vào cụ thể, chi tiết từng cung đường, con ngõ, con hẻm của Sài Gòn – Gia Định thời xưa, nơi mà ở khu vực trung tâm là ngã ba Ông Tạ, chợ Ông Tạ, cầu Ông Tạ… Đắm mình trong từng dòng văn của cây bút Cù Mai Công trong tác phẩm “Sài Gòn một thuở - Dân Ông Tạ đó”, chúng ta lạc vào khu Ông Tạ, lang thang giữa những địa danh, những ngôi nhà, những nếp sống đã phần nào làm nên nét truyền thống Việt Nam. 


Mở đầu tác phẩm là những câu chuyện của tác giả về ngày Tết ở khu Ông Tạ, tiếp nối theo sau là những câu chuyện về địa lý của khu Ông Tạ, những ngả đường, hẻm ngõ, khu xóm, cư xá. Trong ấn tượng của tác giả, khu Ông Tạ giống như một thực thể có linh hồn, có tính cách, không chỉ là chứng nhân lịch sử cho những thay đổi trong xã hội ở Sài Gòn. Khi đọc qua những gì mà tác giả đã viết trong cuốn sách, chúng ta không chỉ có cơ hội được ngắm nhìn khu Ông Tạ - một phần của Sài Gòn xưa, hay nâng cao vốn hiểu biết của mình về lịch sử mà còn có thể cảm nhận những cảm giác nhớ thương, hoài niệm về những kỉ niệm xưa. Khu Ông Tạ hiện lên thật náo nhiệt, nhộn nhịp mỗi khi Tết đến xuân về, là một vùng đất linh kiệt với nhiều nhân tài đất nước, nhiều màu sắc văn hóa. Tác giả nhớ rất kĩ và chi tiết từng tấc đất, từng ngóc ngách của khu Ông Tạ: khu ngã ba trung tâm, ngõ Con Mắt, ngõ Cổng Bom, xóm cần lao, xóm Đại Lợi, những cư xá như Bắc Hải, Tự Do… Khu Ông Tạ không chỉ hiện lên qua con mắt của tác giả mà còn hiện lên qua những con mắt của những cư dân tại đó. Thật lòng mà nói, tác giả đã xây dựng và tái hiện hình ảnh khu Ông Tạ rất “độc nhất vô nhị”, không thể tìm thấy ở một vùng đất hay quốc gia nào khác. 


Qua đôi mắt của tác giả Cù Mai Công, khu Ông Tạ có lẽ không chỉ là một kí ức mà còn là một giấc mơ tuyệt đẹp. Tác giả đắm chìm vào những thước phim của quá khứ, tua lại thời gian để đi vào từng con phố, con ngõ, cảm nhận hơi thở của lịch sử và văn hóa và dẫn người đọc đi cùng với mình trên hành trình tìm về với những góc phố xưa; và cũng chính vì điều này, khi tác giả đặt bút viết cuốn sách này, hẳn cũng là lúc những khung cảnh tươi đẹp ấy đã rời xa, để lại một bầu trời đầy thương nhớ cho tác giả. Phải chăng khu Ông Tạ là một giấc mơ mà tác giả muốn làm sống lại mãi? Chúng ta có thể cảm nhận một cách rõ ràng về tình cảm mà tác giả dành cho vùng đất này, cảm tưởng như ông đã dành từng giây phút trong cuộc sống của mình để ngắm nhìn, tận hưởng, suy ngẫm về khu Ông Tạ, về Sài Gòn - Gia Định, và cả về những con người đã sinh ra, lớn lên, trưởng thành từ vùng đất đặc biệt này. Phải dành hết tâm can để thương, để nhớ, để khắc ghi những gì thuộc về khu Ông Tạ thì mới có thể viết những dòng văn đầy ắp tình cảm thế này dành cho khu Ông Tạ. 


Kết luận:

“Sài Gòn một thuở - Dân Ông Tạ đó” là bức tranh văn học về khu Ông Tạ ngày xưa, về những nét đẹp trong văn hóa, nếp sinh hoạt của con người và đồng thời cũng là những tình cảm thương nhớ, tự hào, tâm huyết của tác giả Cù Mai Công. Đây là một cuốn sách truyền cảm hứng, dạt dào tình cảm và chứa đựng những khía cạnh lịch sử rất hấp dẫn. 



Tóm tắt và Review bởi: Quỳnh Trang - Bookademy

Hình ảnh: Quỳnh Trang

-------------------------------------------------------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

Xem thêm

Vốn sinh trưởng ở khu Ông Tạ, tác giả từ nhỏ đã nghe những chuyện kể, đã chứng kiến những giai đoạn biến động ở khu vực này. Những kiến thức được bổ sung qua các tài liệu lịch sử càng làm cho tác phẩm tuy không dày nhưng mang lại cảm giác đầy đặn. 

Điểm nổi bật trong Sài Gòn một thuở “Dân Ông Tạ đó!” có lẽ ở chỗ tác giả đã chỉ ra được sự giao hòa Bắc - Nam ở khu Ông Tạ. Nếp sống, cách sinh hoạt của đồng bào miền Bắc di cư trong mắt những người Nam cố cựu cứ “ngồ ngộ”. Mà không chỉ trong cách nhìn của người Nam, chính đồng bào Bắc di cư khi đặt chân đến vùng đất mới cũng có cảm giác lạ lẫm, tác giả nói rằng: “Hai bên ngó nhau, nhìn nhau đều thấy là lạ”. 

Nhưng không vì sự “là lạ” đó mà nghi kị hay chia rẽ, trái lại biết cách dung hòa, chung sống với nhau, kết thành tình chòm xóm để cùng nhau “sống phẻ” trong thời buổi khó khăn. Đặc biệt, tác giả Cù Mai Công còn chỉ ra được tính cách hào sảng của người Nam bộ như “không thích ganh đua từng tấc đất với bà con lối xóm”. 

Chỉ những nét phác họa thoáng qua cũng đủ cho độc giả thế hệ sau hình dung về thời tình làng nghĩa xóm còn được xem trọng, không ganh đua mà cũng không kín cổng cao tường khép lòng với nhau, “nhà cửa bà con rào sơ sài lắm; nhà này nhà kia khó phân biệt đất của ai. Có nhà cổng rào xiêu đổ, tối cũng không đóng. Đám con nít chúng tôi khi chơi rượt đuổi vô tận sân nhà họ, chưa nghe chửi lần nào”.

Sự giao hòa này còn thể hiện ở chỗ những món ăn mang vị Bắc đã tìm được chỗ đứng ở miền Nam, cho đến những nghề “tưởng chừng không phù hợp với Sài Gòn” như các tiệm may áo dài khăn đóng, áo the, áo gấm Bắc…

Từ “trung tâm” Ông Tạ cho đến những ngoại vi như ngã tư Bảy Hiền. Từ những sự kiện còn lưu sử sách đến những món ăn bình dân. Từ những văn nhân, nghệ sĩ, võ sư sinh sống ở khu Ông Tạ đến du đãng hay những người dân lương thiện. Sài Gòn một thuở “Dân Ông Tạ đó!” của tác giả Cù Mai Công đã vẽ nên bức tranh sinh động về một khu vực, dẫu chỉ là một phần của Sài Gòn, nhưng đủ sức chứa đựng trong đó biết bao thăng trầm, bao phận người và bao ký ức của nhiều thế hệ. 

Hỏi một số bạn bè đã đọc "Sài Gòn một thuở - Dân Ông Tạ đó!” tập 2,  mỗi người đều đưa ra một góc nhìn, một cảm nhận khác nhau. Đó là những tò mò được gợi mở; những hoài niệm, những kiến thức, thông tin khác nhau về vùng đất, con người Ông Tạ được khơi dậy. Mỗi người một góc nhìn, mà nhìn hoài vẫn chưa hết “cái góc” Ông Tạ tưởng nhỏ bé mà hoá ra mênh mông vô số chuyện, vô số phận người, phận ngõ, phận phố...này. Sách thú vị là ở chỗ đó. Bạn sẽ được tác giả kể cho nghe, tỉ mỉ vẽ sơ đồ cho thấy từng con ngõ, đoạn hẻm, từng tuyến đường, góc phố, từng cửa hàng, bảng hiệu, những xứ đạo, những xóm cần lao… trải dài theo năm tháng, từ thuở vùng đất này còn hoang sơ cho đến tận bây giờ, mà ngay cả nhiều người là dân Ông Tạ cũng chưa biết, chưa hình dung hết. Ở vùng đất đó, có thành công, phát triển, cũng có thất bại. Có nhiều ngày vui, cũng có không ít ngày buồn. Có sum họp, có chia li. Có gia đình “Việt cộng nằm vùng” ở chung xóm với gia đình các sĩ quan Việt Nam Cộng Hoà. Có ngày vui lịch sử lớn lao của đất nước lẫn trong những câu chuyện nhỏ bé riêng tư đầy bi kịch, đớn đau. Có cả bi kịch của một gia đình cả 9 người cùng tự tử trong ngày 30/4/1975, một cái chấm đau buồn trong một thời khắc lịch sử chung của dân tộc...

Ngay việc vì sao gọi là “chợ Ông Tạ”, “ngã ba Ông Tạ”, “cầu Ông Tạ” thì chắc ít người biết. Trong Sài Gòn một thuở “Dân Ông Tạ đó!”, tác giả Cù Mai Công cho biết, sở dĩ gọi là “khu Ông Tạ” vì trước có vị lương y chọn ngã ba khu vực này mở phòng mạch cứu giúp người nghèo. 

Cũng theo tác giả Cù Mai Công, ông Tạ sinh năm 1918 mất năm 1983, tên thật là Trần Văn Bỉ, mà sau này nhờ danh tiếng về tài năng đức độ “đã làm nên một địa danh Sài Gòn nổi tiếng, ngay khi còn sống; được đặt tên (không chính thức, nhưng ai cũng gọi như vậy)”. Phòng mạch của ông giống như một điểm trung tâm mà từ đó “một trục Bắc di cư Ông Tạ chính thức khác được hình thành, hoàn chỉnh khu dân cư Ông Tạ cho tới nay với các giáo xứ: Nam Thái, An Lạc, Thái Hòa, Tân Chí Linh, Vinh Sơn…”.

Đi xa hơn việc giải nghĩa một địa danh, tác giả giở lại trang sách xưa để tìm về lịch sử bi tráng. Hậu thế ngày nay đi qua khu Ông Tạ hẳn sẽ khó hình dung nơi đây khi xưa từng là đại đồn Chí Hòa, quân dân ta dưới sự lãnh đạo của Nguyễn Tri Phương chống lại quân Pháp xâm lược. Dù đã kiên cường chống trả, nhưng do lạc hậu về vũ khí nên cuối cùng đại đồn Chí Hòa bị Pháp san phẳng.

Vì vậy địa danh Ông Tạ tuy mới xuất hiện vào thế kỷ XX, nhưng đi ra từ một một trang sử kiêu hùng. Trên nền của những thôn xóm hiền hòa ngày nay, khi xưa chính là trận địa chính, diễn ra những cuộc giao tranh ác liệt. Tác giả Cù Mai Công cho rằng chính lịch sử đó có ảnh hưởng đến tính cách con người Ông Tạ như “chấp nhận, kiên cường đối đầu gian khó với máu liều lĩnh trên vùng đất mới vốn toàn đầm lầy, mồ mả…”.

Vì “vốn toàn đầm lầy, mồ mả…” nên không thiếu những chuyện tâm linh truyền miệng được tác giả dành một phần riêng để thuật lại. Trong phần Tản mạn chuyện ma khu Ông Tạ, là những chuyện mang màu sắc ma quái khiến cho “cậu nhóc” lúc bấy giờ thường phải “chạy như ma đuổi”. 

Ở đó còn sót lại những bộ hài cốt được tìm thấy trong quá trình xây dựng, phản ánh lịch sử bi thương từ thuở đại đồn Chí Hòa thất thủ. Tác giả Cù Mai Công dẫn lại Léopold Pallu trong Nam Kỳ viễn chính ký: “quân An Nam người nào chạy không kịp đều bị giết sạch; trận chiến chấm dứt bằng một cảnh thảm sát cuối cùng”. 

Vùng Ông Tạ là nơi duy nhất mà đất đai, dân cư bao gồm cả ba khu vực Sài Gòn – Gia Định lẫn Chợ Lớn. Một vùng đất có giao thoa địa kinh tế, địa quân sự, địa chính trị, cực kỳ đặc biệt, "lạ lùng" của Sài Gòn – Gia Định - Chợ Lớn xưa. Vậy nên cũng dễ hiểu khi trước 1975, Ông Tạ được coi là "thủ phủ kinh tế" trù phú nhất trong hơn 300 khu định cư Bắc 54 toàn miền Nam; là nơi dày đặc các tướng tá, chính trị gia trước và sau 1975.

Sự giao thoa ấy cũng tạo ra một vùng địa văn hóa đồ sộ: gần một nửa văn nghệ sĩ nổi tiếng miền Nam trước 1975 là "dân Ông Tạ đó" – trên một vùng đất mà khu trung tâm hiện nay là các phường 3, 5, 6, 7 và một phần phường 1, 2, 4 quận Tân Bình chỉ rộng trên dưới hai cây số vuông. 

Cho đến khi mấy vạn bà con Bắc di cư 54 đến đây, Ông Tạ bùng lên mầm sống mãnh liệt. Những cư dân mới vừa gan góc giãi nắng dầm mưa, đầu trần chân đất khai phá, vừa yêu thương, chia sẻ với nhau đến tận cùng từ những ngày đầu mái lá, lều tranh, nền đất… cho đến tận hôm nay.

Sách do Công ty First news – Trí Việt và Nhà xuất bản Tổng hợp thực hiện, gồm nhiều chương, dày 288 trang với bìa đẹp lộng lẫy, nhiều hình ảnh minh họa.

Trong ngõ Con Mắt, ngõ Cổng Bom, hẻm 158, hẻm Bác Sĩ Bảy, trong cư xá Tự Do, cư xá Bắc Hải, cư xá Thoại Ngọc Hầu và dọc các đường phố chính thẳng tắp lẫn bao nhiêu hẻm hóc quanh co, chật chội của vùng đất ấy, tác giả Cù Mai Công – một người con Ông Tạ, sinh ra và lớn lên ở Ông Tạ - đã ghi nhận sống động, cụ thể từng ngôi nhà, cửa tiệm, từ tiệm vàng, nhà sách đến sạp rau, gánh cháo, thúng xôi…

Có thể bạn sẽ khó tin khi chỉ trong tập sách, cả ngàn nhân vật, gia đình, cửa tiệm, hàng quán, sự kiện… nổi bật trong vùng có mặt với từng nét tính cách riêng của mình.

Đó là vô số nhà văn, nhà thơ, nhạc sĩ, ca sĩ, nhà báo, họa sĩ, nhiếp ảnh gia, nhà sử học, nhà nghiên cứu… tài danh nổi tiếng cả nước. Không sao kể hết. Đó là các tác giả những nhạc phẩm hiện nay vẫn được hát vang cả nước mỗi mùa Giáng sinh, Phật đản lẫn Tết.

Đó là vị cựu thứ trưởng khiêm cung được bao nhiêu người Sài Gòn thương mến; là gia đình một doanh nghiệp tầm cỡ cả nước vẫn sống trên một con đường nhỏ hẹp vùng Ông Tạ; là chị Bính bán cháo nhân lành đầu hẻm Tư Lì; là cụ Phương làng Chiền luôn dạy con cháu "Ăn mặn, uống nước đỏ da – Nằm đất nằm cát, Đức Bà lại thương…"; thậm chí là tay trùm du đãng Sơn Đảo khét tiếng Sài Gòn – Gia Định xưa cứ sáng sáng ra trước nhà đánh cầu lông với cô con gái nhỏ… 

Thật "kỳ lạ" khi ở vùng Ông Tạ, bao nhiêu năm nay, bà con Bắc – Trung – Nam, Công giáo – Phật giáo – đạo Mẫu, người giàu kẻ nghèo… vẫn sống bên nhau thuận hòa, kính trên nhường dưới, gọi dạ bảo vâng với nhau. Họ biết từng ngôi nhà, từng ngõ hẻm của nhau. Dù còn ở đây hay đã chuyển nơi khác, định cư nước ngoài mấy chục năm rồi, họ vẫn đau đáu tìm lại nhau, chia sẻ bao nhiêu niềm vui, nỗi buồn…

Vùng đất nhỏ có nhiều người coi là "địa linh nhân kiệt" này không phải ngẫu nhiên: nằm gọn trong khu vực đại đồn Chí Hòa 1861 ba cây số vuông. Không phải ngẫu nhiên vị tướng Nguyễn Tri Phương chọn nơi đây để dựng đại đồn và sau này Ngã ba Ông Tạ ở ngay cổng chính đại đồn.


Dù ở chương nào, kể về khu nào hay khung trời nào, Cù Mai Công đều ôn lại từng quán cà phê, xe phở, gánh canh bún, lò bánh mì, tiệm hớt tóc, gánh nước mía, gánh cháo lòng… mà anh biết.

Độc giả được hồi tưởng về các món ăn thân thuộc Ông Tạ xưa (như kẹo lạc, trà Bắc, kẹo dừa nhào đường mật, bún chả, gỏi cuốn, bò viên, đậu hũ miến chiên giòn…).

Tác giả cũng kể đến từng cây mai, cây ổi, cây khế, một con hẻm cụt, cánh đồng rau muống, khu nghĩa địa, hồ bơi, rạp hát… Đi kèm với đó là rất nhiều những mẩu chuyện, kỷ niệm, giai thoại không đầu không cuối, hoặc ly kỳ, cảm động, hài hước hoặc rất… vu vơ. 

Nhưng độc giả dần nhận ra trong vô số những địa danh, hàng quán, con người đó, tác giả chỉ cốt có một dụng ý là dựng lại không khí sống động, tươi đẹp, nhiều niềm vui và tình yêu thương - điều nhiều dân Ông Tạ ngày nay luôn quay quắt nhớ về.

Về con người, Cù Mai Công kể từ văn nghệ sĩ cho đến lính tráng, từ doanh nhân nổi tiếng cho đến bà con vô danh, tần tảo, từ nhà báo, công chức, mục sư cho đến… giang hồ. Qua những chân dung khác nhau, tác giả cũng phần nào làm rõ cốt cách của người Ông Tạ: như thóc với khoai, chan hòa, giản dị.