Một câu chuyện tình yêu giản dị, một cô gái Việt điển hình đậm chất Á, một anh chàng tây không hơn không kém; cũng từ một cuộc gặp gỡ bình thường mà họ đã viết nên một câu chuyện tình, họ đã tìm thấy nhau trong những điều nhỏ nhặt khác biệt, từ những điều giản dị lại tạo nên một tình yêu lớn. Đọc Yêu một cô gái Việt, chúng ta đâu ngờ rằng những cô gái Việt nhỏ nhắn xinh xắn ấy lại mang một sức hút kì lạ quyến rũ đến vô cùng. Và đọc, để biết rằng chúng mình – những cô gái Việt trong mắt những chàng Tây lại trở thành những hạt ngọc nhỏ nhắn nhưng kiêu sa và quý giá đến nhường nào!

Cô nàng Mèo “Travelling Kat”:

Là tác giả cuốn sách Yêu một cô gái Việt, Kim Ngân đã không chỉ mê hoặc tôi bởi lối viết dí dỏm, đáng yêu, trong sáng mà còn ở cách cô ấy suy nghĩ và hành động.

Kim Ngân sinh năm 1987 ở Hà Nội. Khi còn ở Hà Nội, cô là biên tập viên của báo Sinh Viên Việt Nam – Hoa Học Trò. Từ năm 2010, cô viết cho các tạp chí phụ nữ như Người Đẹp, Sài Gòn Tiếp thị, 2!Đẹp, ELLE Việt Nam… Hiện cô đang sống và làm việc tại Thụy Điển.

Năm 2014, Kim Ngân xuất bản cuốn sách Anh chồng Stockholm, người tình Paris và cậu bạn thân Bangkok

Bạn được chào đón vào cuộc sống nhiều màu sắc của Travelling Cat tại:

www.facebook.com/travellingkat

Tôi đã biết Ngân từ những trang viết du lịch cũng lâu lâu rồi. Giật mình vì những trang viết toàn những câu chuyện tình yêu nửa học thuật, nửa dễ thương chết đi được này. Giật mình vì nó đúng quá – đơn giản vì tôi cũng là một cô gái Á yêu những chàng trai Tây.

Tình yêu không cần khó, không cần phức tạp, không cần lý thuyết, chỉ cần nhẹ nhàng như cách người ta vẫn thở và viết nên cuốn sách này. Đọc một lèo đã thấy đến trang cuối rồi…

_Thùy Minh (Tác giả, Người dẫn chương trình)_

Về cuốn sách:

Đến với Yêu một cô gái Việt – bạn sẽ không chỉ bắt gặp một câu chuyện tình mà bạn đã gặp ở đâu đó, một câu chuyện tình của Traveliing Cat với chàng Tây ở xứ ngoài kia; mà bạn còn gặp một câu chuyện tình có sự hiện diện của chính bạn trong đấy. Đó là một tình yêu bình thường giữa những con người bình thường với nhau, một tình yêu giản dị theo chính cách của nó, giản dị đến hài hước, giản dị đến đặc biệt.

Những cô gái Á quyến rũ vì vẻ ngoài kín đáo. Bởi thế anh chàng nào cũng bị thôi thúc khám phá điều gì ẩn giấu trong vẻ ngoài kín đáo đó. Điều tôi thích nhất ở cuốn sách này đó là chị còn cho tôi thấy những tiết lộ thầm kín với một giọng văn giọng văn ngọt ngào, hài hước nhưng ý nghĩa lại vô cùng gợi cảm; để khiến cho không chỉ cánh đàn ông phải mê mệt mà chính chúng ta cũng phải thừa nhận rằng:”Ôi sao mình tuyệt vời thế!”

Đó là một câu chuyện dài, nhưng nó tuyệt đến từng chi tiết! Travelling Cat đã dẫn dắt chúng ta đi từ đầu con đường tới cuối con đường; từ ngoài vào trong; từ tìm hiểu, thích, hẹn hò rồi yêu; từ chỉ hai người tới (rất) nhiều người.

CHƯƠNG 1: ANH + EM

1, Đó là sự khác biệt về văn hóa dẫn đến những tình huống dở khóc dở cười:

Ngày anh đến thăm tôi trong kí túc xá trường đại học, tôi nói chân tình:

“Mình khác nhau quá khó yêu nhau được. Anh xem, chúng mình có điểm gì chung đâu?”

Anh đảo mắt một lượt quanh căn hộ và háo hức trả lời:

“Nesquik (ngũ cốc ăn sáng), em cũng ăn Nesquik á? Anh cũng thích Nesquik!”

“Không anh ạ, đó là của bạn cùng nhà với em. Em không thích Nesquik!” Tôi không ngăn được mình cười lớn.

Người Tây ăn đồ béo nhiều kinh khủng, còn người Việt thì không. Tuy nhiên họ lại có chung sở thích là ăn đồ ngọt, chung chí hướng và cùng nhau tập gym. “Còn gì lãng mạn hơn phòng gym sáng sớm, chỉ có hai người và nụ hôn còn có cả những giọt mồ hôi”. Vậy mới nói, họ ngọt ngào không cần đường!

Hay còn là “Á – Âu quà cáp luật”. Người Tây không biết tới những ngày đặc biệt ở Việt Nam. Vậy làm thế nào để anh ấy biết? Travelling Cat sẽ kể cho bạn những cách để có được quà mà không cần phải làm quá!

Điều 1: Wishlist là bạn thân của chúng ta. Hãy nói cho anh điều em mong ước.

Điều 2: Chả có điều ước gì thực dụng hay nhàm chán, nhiệm vụ của chúng ta là biến vật chất thành điều lãng mạn.

Điều 3: Quà gì cũng là quà, và phải được trân trọng.

Điều 4: Một khi quà đã được tặng, đó là của em, dưới bất kì hình thức nào.

Điều 5: Hãy nhắc anh về những ngày-bỗng-dưng-đặc-biệt.

Điều 6: Trong ngày tình yêu, nếu anh quên tặng quà em, em có thể tịch thu món quà em định tặng anh.

Điều 7: Đừng nói chuyện giá tiền!

Điều 8: Tất cả quà Giáng Sinh đều đến từ Chúa Giê Su/ông già Noel.

Điều 9: Chúng ta không cần thiết khoe những món quà chúng ta có trên Facebook.

Điều 10: Những điều luật này là bí mật giữa chúng ta

2, Đó còn là chuyện về rào cản ngôn ngữ:

Con gái Việt nói “không” là “có” nhưng khi bạn nói nũng nịu cụm từ “I hate you” với một anh chàng Tây, liệu họ có hiểu là “I love you” không?

“I hate you” Tôi cong mỏ trêu anh. Chàng đứng hình trong vài giây và chưa biết làm sao để đáp lại lời yêu vũ lực như thế!

“Hic, thực ra anh đoán là em đùa nhưng từ “hate” rất nặng nề trong tiếng Anh. Thậm chí, không ưa nhau người ta cũng dùng từ “to be uncomfortable with”, “not to like” hay “not to get well with” chứ “hate” là thâm thù lắm!” Anh giải thích.

“Còn bọn em hay nói ngược. ‘Em ghét anh’ là ‘Em yêu anh’ đó!’

Thế là gặp mấy cô gái Việt, anh vẫn hay bập bẹ trêu:

“Con gái (Việt Nam) nói ghét là yêu, con gái (Việt Nam) nói yêu là ghét đó!”

Rõ ràng, “I don’t get well with you” không thể dùng như một câu nũng nịu!

Ai biết được, nhỉ? Với lời văn ngọt ngào, trong sáng xen lẫn cách kể chuyện hài hước, dí dỏm nhưng vô cùng tinh tế;  Travelling Kat đã thực sự chạm vào bản năng thầm kín của con gái chúng ta rồi!

Đó còn là chuyện “Yes Yes No No” của người Việt mà khiến anh phải vò đầu, bứt tai ra chiều bế tắc. Nhưng điều đó đã được cô nàng Kat giải thích về văn hóa cũng như ngôn ngữ ở Việt Nam. Và thế là họ cùng đưa ra giải pháp để khiến cả chàng và nàng đều đồng thuận.

3, Đó là những phát hiện mang tính chất “insane” của anh chàng:

Những món đồ thân thiết của em

Hỏi thế nào để bị một em “Việt Nam” lờ tịt ngay lập tức?

Và còn vô vàn những phát hiện nho nhỏ của chàng Tây về một thực thể nhỏ xinh xinh ấy.

Và cả những phát hiện về chính bản thân mình của cô nàng:

“Tôi không biết mình có một đôi tay nhỏ, đôi chân nhỏ cho đến khi xỏ thử giày vào chân của anh”

4, Và khi cả hai quyết định dọn về chung một nhà:

Dự sẽ là những bí mật có thể ngọt ngào hoặc không ngọt ngào cho lắm, nhưng dù thế nào, thì sau mật ngọt và trái đắng, những cặp tình nhân hiểu và trân trọng cuộc hôn nhân mình đang có hơn. Với giọng văn thành thật, bạn có thể sẽ gặp những tình huống mà phải khiến bạn giật mình vì đúng quá:

- Anh ấy có thể sở hữu một tủ treo đầy áo sơ mi, chiếc nào, chiếc ấy phẳng như gương.

- Anh ấy không bao giờ đọc cuốn sách hướng dẫn sử dụng các món đồ mới mua về.

- Thi thoảng, nếu bị ngủ quên, anh ấy sẽ bỏ qua việc đánh răng mà phi thẳng đến văn phòng.

- Sẽ là một sai lầm lớn khi can thiệp vào lịch tập gym hay đi bơi của anh ấy.

- Đừng hoảng hốt hay thất vọng nếu chàng trai bảnh bao của bạn có một tủ tất hay tủ đồ lót lộn xộn và không ít chiếc đã cũ đến thủng.

- Chàng có thể ngủ ngáy sau mỗi lần đi uống về.

- Có lúc anh ấy sẽ cắm mặt vào điện thoại hay máy tính để xem các trang về ô tô hay học tiếng Tây Ban Nha, mặc cho bạn làm gì thì làm.

- Những buổi chiều, chàng có thể chạy đến hôn bạn với khuôn mặt và cả người ướt đẫm mồ hôi sau bài tập chạy.

- Không phải bữa tối nào giờ đây cũng là một buổi hẹn hò hay bữa tối lãng man nữa.

- Hãy quên đi thời gian biểu hoàn hảo mà bạn luôn gắn cho anh ấy.

- Anh ấy có thể mặc một chiếc quần lót siêu nhân màu đỏ khi ngủ.

- Anh ấy tắt chuông tận ba lần, vùng lên rồi ngã xuống trước khi nhấc nổi mình khỏi giường mỗi sáng.

- Anh ấy có một bộ sưu tập những nút bấc của chai rượu vang (hay 1001 bộ sưu tập kì lạ khác).

- Anh ấy thường cau có một cách bất bình thường khi bị đau răng/đau họng.

- Anh ấy có thể là một tay nghiền hàng hiệu.

- Anh ấy dùng son dưỡng môi/kem dưỡng da trị mụn.

5, Mùa gió… chán:

Đây là một giai đoạn bình thường giữa những cặp đôi đã yêu lâu. Tưởng chừng như nó sẽ trở thành một nỗi kinh hoàng cho các cặp đôi nhưng sau khi đọc cuốn sách này, tôi tự nhiên lại muốn… có “mùa gió chán” bởi đã có Travelling Kat đã giải thích chi tiết và đưa ra những giải pháp quá ư là đáng yêu! Đó là những điều cấm kị không nên làm trong “mùa gió chán”, đó là việc phân tích kĩ những tính chất của “mùa gió chán” và cuối cùng là chiến dịch xua tan “mùa gió chán”.

CHƯƠNG 2: ANH + EM + (RẤT) NHIỀU NGƯỜI KHÁC

Điều đặc biệt ở cuốn sách này là tác giả không chỉ kể về câu chuyện xung quanh hai người mà còn cả những người xung quanh họ: chuyện mẹ chồng nàng dâu, chuyện bố em và anh, về bài toán giục cưới,…

Ở đây, vẫn là những rào cản ngôn ngữ và những trở ngại trong văn hóa nhưng đã được nâng cấp lên tầm vi mô của tác giả. Chúng ta – không ai khác, luôn cần tới tình yêu thương của người đàn ông bên cạnh họ nhưng hạnh phúc hơn cả, đó là tình yêu thương tới từ mọi người thân xung quanh mình. Vậy thì, để làm sao mà những rào cản kia trở nên biến mất? Vì sao mẹ chồng Tây lúc nào cũng tốt? Travelling Cat đã vô cùng tinh tế trong ngay cả cách suy nghĩ lẫn hành động của cô nàng.

Bạn trai: Dad, we would like to move in after the trip! (Bố ơi, chúng con muốn chuyển vào sống chung sau chuyến đi này!)

Tôi (với vai trò người phiên dịch, không hơn): Bọn con đã yêu nhau được hai năm và thấy mọi chuyện tương đối ổn. Thế nên, sau chuyến đi này, trở về, CÓ LẼ chúng con sẽ chuyển vào một nhà cho tiết kiệm kinh tế và tiện lợi.

Bố tôi: (im lặng)

Bạn trai: What does he think? (Bố nghĩ thế nào?)

Tôi: Bạn ý hỏi bố có đồng ý không ạ?

Bố tôi: Thế dọn vào sống chung thật à?

Tôi (gật đầu và quay sang bạn trai): He said he was thinking (Bố nói rằng bố đang suy nghĩ  anh ạ.)

Bố tôi: Đã chắc chắn chưa?

Tôi gật đầu và bạn trai tôi gật đầu theo dù không hiểu gì.

Bố tôi: Thế sướng khổ tự chịu đấy!

Tôi: He said we needed to take our responsibilities of our lives (Bố bảo chúng ta cần tự chịu trách nhiệm cho cuộc sống của mình)

Bạn trai: Which responsibility? (Trách nhiệm gì cơ?)

Tôi: I don’t know, just accept! (Em không biết, nhưng cứ tự chịu thôi)

(Cả hai chúng tôi gật đầu)

Bố tôi: Thôi, ăn cơm đi. Hỏi nó có uống thêm bia không?

Có lẽ anh chàng Tây không hiểu rằng bố mời bia có nghĩa là bố đồng tình, nhưng anh vẫn thở phào nhẹ nhõm khi cô nói bố đã đồng ý.

Chúng ta - luôn mong muốn có một tình yêu chân thành và bền lâu, nhưng liệu có sai khi chúng ta lại rung động trước một người thứ ba?

Travelling Kat sẽ không nói đúng hoặc sai. Cô ấy sẽ chỉ nói với bạn rằng: “Thực ra, không nhất thiết phải quên, phải tan (xúc cảm với người thứ ba). Những xúc cảm đó đủ mạnh giúp hai bạn vượt qua mọi khó khăn hay tình cảm này mới thực sự là tình yêu của bạn, làm bạn thực sự thỏa mãn, thăng hoa, thì đó là một cánh cửa mới mở ra với bạn.

Chỉ có điều hãy nhớ bước ra khỏi cánh cửa cũ rồi hãy mở cánh cửa mới. Những cánh cửa mở thông hút gió sẽ nguy hiểm vô cùng cho trái tim của bạn.

Nghĩa đen và cả nghĩa bóng!”

Lời kết:

Tôi đã dành hẳn một buổi trưa để đọc hết cuốn sách này và thật không uổng phí bởi tôi còn mong muốn được đọc nữa. Điều tôi thích nhất ở cuốn sách này không phải vì nó đặc biệt hay màu mè. Không! Chắc chắn là không. Nó giản dị, nó bình thường như bao chuyện tình khác nhưng nó ngọt ngào, lém lỉnh và đặc biệt được nhìn dưới một con mắt trong sáng, tích cực. Và có hay không một cuộc tình giản dị đến đặc biệt?

Review chi tiết bởi: Minh Trang – Bookademy

______________

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

Đăng ký để trở thành CTV Bookademy tại link: http://bit.ly/bookademy_ctv

Xem thêm

Quyển sách mỏng mỏng vậy chứ thực ra lại thú vị phết. Chị tác giả với những chia sẻ từ góc độ mà theo mình nghĩ là khách quan nhất đã khiến mình phải gật gù theo. Yêu một người đã khó, khó hơn nữa khi đó là người nước ngoài khi ngoài tình yêu là sự khác biệt to lớn về ngôn ngữ, văn hoá, cách sống. Với cách phân tích từ kinh nghiệm của chị cùng những người chị phỏng vấn mà mình biết được thêm nhiều điều hay ho, những điều tưởng đã biết nhưng lại không hề như vậy. Chị cũng lồng ghép chuyện của mình vào nên quyển sách đọc cũng dễ thương hơn hẳn. Nhưng không vì thế mà quyển sách sẽ đưa ta đến một ảo tưởng "có người yêu là Tây hoàn hảo". Ban đầu mình cũng suýt nghĩ thế đấy, nhưng trong bài viết của chị luôn đề cập đến những mặt trái của nó, và tất nhiên, theo một cách rất gần gũi và dễ thương. Kể cả kết thúc sách, nó khiến mình hơi hụt hẫng... vì quá đúng, quá thực tế luôn cơ chứ. Nhìn chung, quyển sách này có vài điều cũng áp dụng được cho cả bạn trai người Việt :)) Đọc lúc nào cũng được, kể cả khi chọn một phần bất kì trong sách để đọc cũng chả sao, kiểu easily pick up anytime.P/s: Điểm trừ to bự là sách in bực mình quá thể, trong một trang giấy mà từ mép trên tờ giấy đếm xuống hàng chữ đầu tiên mà đã chừa mất một khoảng trống cỡ 4cm, thà chữ to không sao, đây lại để chữ cỡ 13 hay sao ấy, dù là có ý tập trung vào nội dung ở giữa trang nhưng mình vẫn không ưng một tẹo nào. Thêm nữa là mình không thích tranh của anh KD, chắc do ngày xưa mua ấn phẩm của HHT mà anh vẽ minh hoạ nhiều quá thành ra mình ám ảnh.

TRONG MỘT LÚC NÀO ĐÓ ANH SẼ YÊU EMVăn chương tôi không khá nên mong người đọc đừng chê.Tôi đọc quyển sách vỏn vẹn trong hai ngày. Ừ, người bình thường chỉ đọc trong vài giờ thôi. Không phải tôi lười, nhưng quyển sách tôi không đọc ngấu đọc nghiến được. Vì tôi mò từng câu xem hàm ý em muốn để lại là gì. Là quà em tặng sinh nhật tôi. Em đưa vội vì bận gia đình. Hôm ấy là một buổi sáng Chủ Nhật đẹp trời. Và cũng là ngày tôi bay. Không biết cảm xúc lúc đó thế nào nhỉ? Quả thật tôi không nhớ!Quyển sách khá ít chữ, 207 trang buôn câu chữ ngắn gọn, góp nhặt thành những mẫu chuyện ngắn. Không có tính ước lệ, biểu trưng nghệ thuật gì cả vì là tản-mạn-văn. Đừng bảo tôi chê vì thật sự tôi thấy quyển sách thú vị. Tính tôi thích chân thật và chuyện của chị đúng là viết cho riêng chị đọc. Câu từ thi có thể bị cắt xén bởi ban biên tập chứ lối hành văn thì đúng là con gái Hà Nội. Chị tác giả sinh năm 87, sống nhiều năm ở nước ngoài, suy nghĩ phóng thoáng và đặc biệt có cái nhìn sắc bén trong chuyện tình yêu.Chuyện yêu đương của chị bình thường. Đối với tôi, tôi cũng nghĩ yêu là phù phiếm. Bảy cuộc tình chính thức trong đời dạy tôi chuyện có hay không có (một mối quan hệ) trở nên không quan trọng. Mình đi ngoài đường, giao tiếp rồi gặp ai đó. Thấy người ta xinh thì mình bị cảm nắng. Đi tìm đủ cách để nói chuyện, gần gũi. Nếu người "ấy" có nhã ý thì dần dà cả hai sẽ sinh tinh cảm. Và thế là yêu...Chuyện yêu đương của chị bình thường. Nó không phải là thước phim tình cảm vào dịp Valentine. Cả anh và chị đến với nhau quá đỗi bình thường. Một cái party, hai-ba buổi hẹn hò. Những lần yêu và được yêu. Cuộc sống cặp đôi xen lẫn giữa công việc và sự va chạm văn hóa. Đó mới là điều khiến tôi chú ý. Vậy liệu thứ gì biến cái mớ phù du đó trở thành mối quan hệ bền vững? Thật tình, tôi chẳng biết yêu. Nhưng tôi lại thấy nó thú vị.Thú vị ở cái cách cuốn sách có tên là Yêu Một Cô Gái Việt. Tôi tự hỏi: Một cô gái Việt thì mong muốn gì ở một người bạn trai, một người yêu, hay hơn nữa là người bạn đời. Chị bảo phụ nữ chẳng mong muốn gì hơn ở tấm chồng. Thế sao chị còn trích dẫn cả khối điều khoản để anh ấy yêu chị. Tình yêu không có lỗi, nhưng đúng là cuộc sống nếu chỉ nghĩ cho riêng mình thì đúng là buồn tẻ và vô vị. Tình yêu thi liệu có chán nếu như mọi thứ chỉ được hâm nóng bởi sự gần gũi và sex. Chị bảo cho dù có yêu nhau chăng nữa, ai mà chẳng có đôi phút đánh mất bản thân, tự cho mình một mối quan hệ nồng ấm khác ngoài người bạn đời. Âý là khi đi công tác xa nhà, quay trở về rồi lại hết. Là chị sống hiện đại nên tôi thấy điều đó cũng hay ho. Tình yêu đúng là khó hiểu. Chúng ta yêu vội vã hay thận trọng. Chúng ta yêu tân thời hay cổ điển. Chúng ta yêu mơ hồ hay thực tế. Và liệu chúng ta có cho nhau những điều đẹp đẽ nhất miễn là chúng ta dành được lợi thế lớn hơn? Liệu chúng ta có còn quyến luyến nhau chăng một mai chúng ta chia đôi hai ngã? Thật sự, chúng ta không biết. Vì thật sự... nó quá phù phiếm.Chuyện của chị đã dạy tôi một thứ: Lắng nghe.Phàm đã nghĩ gì, thì hãy chắc chắn với nó. Có thể chị đã quen người khác mà không phải là anh. Có thể những câu chuyện của chị với một anh Tây khác cũng sẽ như thế. Chị sẽ xuất bản một cuốn sách cho Joe, Jimmy, Jackie, hay jerk. Điều đó không quan trọng. Quan trọng là chúng ta đã lắng nghe. Lắng nghe tâm hồn mình và người ấy. Lắng nghe nhịp đập của cả hai. Có thật sự nghiêm túc với mối quan hệ này hay là không. Nó nằm ở chữ (try). Tình yêu đến với ta qua đỗi bình thường, chỉ khác... chúng ta cố gắng vì nó hay lại bỏ cuộc. Tình yêu ở cái tuổi 31 sẽ khác tình yêu 24 như tôi. Nó không còn thúc dục. Nó đầy toan tính vì cho dù chúng ta có cho nhau những nụ hôn ngọt ngào, những đêm sex cuồng nhiệt, hay những lời "thề non hẹn biển" nguyện sống chết vì tinh yêu thì cuối cùng mọi thứ chỉ tiếp tục khi chúng ta thôi mong đợi điều kì diệu. Và học cách chấp nhận sự bình thường quá đỗi bình thường đó. "Từ đó họ sống hạnh phúc...cho đến khi tìm được tình yêu mới!" P/s: Để yêu một cô gái như em, tôi không biết. Nhìn thấy em cười là điều tôi ghét nhất vì nó khiến tôi không tập trung được gì cả. Cho nên tái bút sẽ là phần dành cho các bạn nào đang yêu một cô gái Việt.Nếu bạn thật lòng yêu thương cô ấy, hãy là người chủ động. Muốn nói chuyện, hãy gọi điện thoại hoặc nhắn tin. Muốn biết họ thếnào, hãy hỏi thăm. Nếu muốn nắm tay, hãy là người nắm trước. Nếu muốn ôm, hãy cứ là người kéo cô ấy vào lòng. Nếu muốn hôn, thì hãy cứ chủ động hôn. Cứ nói yêu và nhớ thôi. Vì đã thật lòng thì chẳng cần gì cầu kì. Nó bình thường và nhạt tuếch.Chúc bạn một ngày thật tốt lành.Khổng Mạnh Cường16/11/2018