Đã bao giờ bạn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình? Có khi nào bạn bị choáng ngợp bởi mọi thứ xung quanh bạn diễn biến quá nhanh để rồi bạn dần quên lãng đi những giá trị đích thực của cuộc sống? Cuộc đời mỗi chúng ta chứng kiến bao người đến rồi lại đi, dòng đời đưa đẩy bao kẻ khóc người cười, và nếu bạn muốn tìm kiếm một thứ gì đó có thể kéo bạn quay về thực tại và nhìn nhận lại cuộc sống thì Tiệm bá nghệ Tada trước ga Mahoro có lẽ là một sự lựa chọn không tồi dành cho bạn.


Về tác giả

Miura Shion sinh tại Tokyo, Nhật Bản. Bà ra mắt cộng đồng độc giả Nhật vào năm 2000 với tác phẩm đầu tay có tên là Kakutousurusha ni maru (Phong thái của một đấu sĩ - tạm dịch). Đến năm 2006, tác phẩm Tiệm bá nghệ Tada trước ga Mahoro đã giúp Miura Shion đoạt giải Naoki lần thứ 135. Ngoài ra, Shion còn là chủ nhân của nhiều giải thưởng văn học khác như giải Honyataisho lần thứ 9 với tác phẩm Fune wo amu (Người đan chữ xếp thuyền), giải Oda Sasunoke lần thứ 32 với tác phẩm Anoie ni kurasu yonin no onna (Bốn người phụ nữ trong ngôi nhà ấy - tạm dịch) cùng vô số những tiểu thuyết và tùy bút khác.

Tiệm bá nghệ Tada trước ga Mahoro đã được chuyển thể thành phim điện ảnh vào năm 2011.


Tiệm bá nghệ Tada trước ga Mahoro và bức tranh rạng rỡ những gam màu của cuộc sống

Đây là cuốn sách mở đầu series của tác giả Miura Shion. Nếu bạn là một con người yêu mến và hứng thú với văn học Nhật Bản thì hẳn cuốn sách này sẽ khiến bạn hài lòng. Vẫn là chất giọng nhẹ nhàng, giản dị pha lẫn chút tinh tế đặc trưng của văn học Nhật Bản, và mặc dù được xếp vào thể loại văn học đương đại nhưng cuốn sách này không chỉ dừng lại ở đó. 

Tiệm bá nghệ Tada trước ga Mahoro là sự hòa quyện độc đáo của muôn vàn các cung bậc cảm xúc, là sự kết hợp của rất nhiều các thể loại từ tình cảm, tản văn cho tới trinh thám. Ta sẽ bắt gặp đâu đó những góc nhìn hài hước mà bình dị của đời sống, những hồi ức lãng mạn của thanh xuân hoặc thậm chí còn cả những yếu tố dồn dập của thể loại hành động hay trinh thám. 

Và như những gì bạn có thể nhìn thấy từ bìa cuốn sách, Tiệm bá nghệ Tada trước ga Mahoro hệt như bức tranh đường phố bình dị mà thân thuộc, một góc phố buổi chiều tà tĩnh mịch, một chút nắng, một chút bình yên và cả một chiếc xe tải vẫn ngày ngày lặng lẽ đi qua con phố.


Mahoro, tuy chỉ là một thành phố giả tưởng


Bối cảnh của câu chuyện là ở Mahoro, một thành phố giả tưởng, một nơi dường như chẳng tồn tại ở bất cứ đâu. Liệu bạn có thắc mắc lý do tại sao tác giả lại phải cất công tự tưởng tượng ra một thành phố thay vì lựa chọn một thành phố bất kỳ với đầy nét đặc trưng về văn hóa cũng như con người trên bản đồ Nhật Bản?

Mahoro giống như nơi kết tinh của mọi góc khuất trong xã hội. Cái thành phố tưởng tượng ấy chứa đựng mọi góc nhìn trong cuộc đời của con người. Một Mahoro đã suy thoái dần về cung cách hoạt động trong mắt người già, một Mahoro vẫn ngày ngày lặng lẽ trôi qua cuộc đời của người trưởng thành và cả một Mahoro ồn ào tấp nập trong mắt trẻ thơ. Thành phố này cũng đã chứng kiến tác động của thời gian, từ thời kì thô sơ khi chỉ là một vùng đất bình dị và mộc mạc cho tới khi những tòa nhà mọc lên thay thế những gì cũ kĩ, đường phố sầm uất lớn lên cùng với sự phát triển hưng thịnh, giống như chính cái quá trình trưởng thành của những con người ở đây, từ hình hài cho tới nhận thức. 


… nhưng lại là nơi giao nhau của những thanh âm lặng lẽ, 

Tada Keisuke, một nhân viên bán ô tô quyết định bỏ nghề, mở tiệm bá nghệ. Gyoten Haruhiko, một nhà nghiên cứu bệnh lý bỗng nhiên bỏ việc, lang bạt nay đây mai đó. Hai người bạn cấp ba chung lớp chưa một lần trò chuyện và chẳng khác nào hai đường thẳng song song ấy chỉ vì một lần trùng phùng nơi trạm xe buýt mà bước vào cuộc sống của nhau. 

Để rồi, ngày ngày họ rong ruổi khắp những con phố ở Mahoro trên chiếc xe tải nhẹ, làm đủ loại việc vặt mà khách yêu cầu: dắt chó đi dạo, thăm nom người ốm, quét dọn vườn tược, sửa chữa chuồng chó… Hai con người với hai tâm hồn cô độc chưa bao giờ cố để hiểu nhau, càng chẳng đòi hỏi gì ở đối phương, chỉ lặng lẽ sống như vậy qua ngày. Bởi họ biết rằng, một ngày nào đấy, hạnh phúc nhất định sẽ lại tìm đến mình dưới một hình hài nào đó thật khác.


… nơi những bánh răng của cuộc sống vẫn cứ thế xoay vần. 

Tiệm bá nghệ của Tada trước ga Mahoro là tập hợp của những câu chuyện oái oăm hoặc có khi dở khóc dở cười, những phút lặng nhìn về giá trị cuộc sống và cả những câu chuyện day dứt và xoáy động lòng người. Cuốn sách được kể theo mạch chuyện độc lập với mỗi chương là một câu chuyện về những con người hoàn toàn tách biệt và dường như chẳng có can hệ gì với nhau. 

Đối với những ai đã quen đọc theo lối văn học cổ điển với một mạch truyện chính bao trùm lên toàn bộ tác phẩm thì có lẽ sẽ e ngại khi đến với Tiệm bá nghệ Tada trước ga Mahoro. Tuy nhiên, những tưởng lối văn theo kiểu những câu chuyện riêng rẽ sẽ khiến mạch truyện trở nên rời rạc, nhưng không, dù mỗi con người, mỗi tình huống là những cách giải quyết khác nhau nhưng giữa những con người lại liên quan tới nhau một cách kì lạ. Như những mắt xích trong một chuỗi dây, con người này lại gắn kết với người kia theo một cách nào đó, câu chuyện của người này lại gợi nhớ đến câu chuyện của người kia theo một cách ngẫu nhiên mà vẫn liền mạch đến lạ lùng. Để rồi qua những câu chuyện và những con người ấy, chúng ta sẽ có dịp được nhìn nhận lại về cuộc sống, về tình thân, về gia đình và cả về tương lai.

Mình vẫn nhớ chương đầu tiên mở đầu câu chuyện, là khi Tada nhận nhiệm vụ đến bệnh viện thăm cụ bà Soneda với tư cách một người con thay người con máu mủ ruột rà của bà. Từng suy ngẫm và cử chỉ của Tada khi ấy như kéo độc giả hững lại một nhịp để nhận ra giá trị của tình thân, của gia đình. Đây chỉ là một trong vô số những câu chuyện xảy ra ở tiệm bá nghệ, mà với mỗi câu chuyện, những gì nó đọng lại còn hơn cả ngôn từ trên những trang giấy.

Nhờ có Haru mà lần đầu tiên chúng tôi mới biết được, tình yêu không phải thứ mình cho đi, mà là cảm xúc khiến mình cảm thấy “muốn yêu” một ai đó nhận được từ đối phương.

Điều khiến mình thích thú nhất là cái nhịp văn cứ ung dung lặng lẽ như dòng đời vẫn trôi, mở ra một không gian đa chiều nơi vẫn những ngóc ngách quen thuộc của cuộc sống nhưng cảm giác thanh thản đến lạ kỳ. Đọc Tiệm bá nghệ Tada trước ga Mahoro, bạn như đang hòa mình vào câu chuyện của chính bạn bất chấp sự khác biệt về vị trí địa lý hay văn hóa giữa Nhật Bản và nơi bạn đang sống. Vẫn những con phố tấp nập, vẫn dòng người lặng lẽ bước qua đời nhau, những câu chuyện dù oái oăm nhưng con người thì thật thân thuộc. 


Hai cuộc đời những tưởng như hai đường thẳng song song


Hắn, Tada, chủ nhân một tiệm bá nghệ nhỏ lẻ ở địa phương, kẻ đã từng được sống trong hạnh phúc như bao người. Thế nhưng, chỉ trong một thoáng, tất cả vỡ tan, biến mất, để lại hắn với những mặc cảm và day dứt, khiến hắn nghĩ mình chẳng thể đủ tư cách có được hạnh phúc. Hắn nhìn đời bằng con mắt khá đa chiều cùng với suy nghĩ rất sâu sắc, nhưng cái cách hắn phản ứng lại nhiều khi thật khiến ta hụt hẫng. Đã có biết bao dịp để hắn bày tỏ, biết bao cơ hội hoàn toàn xứng đáng dành cho hắn, hắn cũng có cảm xúc, vậy mà chẳng thể đếm nổi những lần hắn kiềm chế, hắn cứ tự trói buộc mình trong giới hạn của bản thân. 

Mình cứ luôn tự hỏi tại sao Tada phải tự giày vò bản thân như thế? Thế nhưng dẫu sao đó cũng là cuộc đời của hắn, có lẽ chúng ta chỉ đứng từ góc nhìn bên ngoài, dù có suy ngẫm, có đặt bản thân vào hoàn cảnh ấy cũng khó có thể hiểu thấu được tâm tư của hắn.

Có những thứ một khi đã cất cánh vụt bay thì không cách nào quay trở lại được nữa. Hoặc giả vào chính cái khoảnh khắc ta ngỡ đã có mọi thứ trong tay, thì đó lại là thời điểm mà hết thảy mọi sự đã trở thành dĩ vãng.


Cậu ta, Gyoten, kẻ đột nhiên xuất hiện với hàng loạt bí ẩn giăng mắc, là một con người bị ám ảnh bởi tuổi thơ, mà có lẽ, chẳng mấy tốt đẹp. Một con người hành xử nhiều khi quái gở nhưng lại có những phút giây mất kiềm chế. Bạn có thể tưởng tượng ra một con người không bao giờ mở miệng nói một lời, chỉ kêu lên đúng một lần bị đau? Ấy thế nhưng, ẩn sâu bên trong cái con người đó lại là bản chất hoàn toàn lương thiện, dù có những lúc bốc đồng nhưng sau cùng vẫn lại lẳng lặng giúp đỡ người khác. 

… ấy thế nhưng vì một lần trùng phùng mà bước vào cuộc đời nhau.

Sau những lần gặp gỡ, hai con người trước kia chẳng từng tiếp xúc, thậm chí từng nảy sinh thù ghét bỗng dưng dần hiểu rõ nỗi đau của nhau. Chẳng biết từ bao giờ, mỗi người lại trở thành niềm an ủi thầm lặng của người kia, là chỗ dựa để tìm lại niềm tin, lòng dũng cảm để đối mặt với quá khứ. Điều khá hài hước ở đây là cho dù chung sống với nhau một thời gian dài, trải qua nhiều chuyện cùng nhau, hay còn có cả những phút giây trải lòng với nhau, mối quan hệ của họ vẫn chẳng rõ ràng, không phải bạn và cũng không ai chịu thừa nhận người kia là bạn của mình, cũng chẳng phải thù, nhưng hình thành một sợi dây vô hình liên kết họ lại. 

Bản chất con người hầu như đều nằm ở ấn tượng đầu tiên nhỉ? Dẫu có thân thiết cách mấy, cũng chẳng thể biết được mình hiểu người ta ở mức độ nào; bởi con người luôn là sinh vật tùy ý ngụy trang bản thân bằng lời lẽ và thái độ mà.

Đặc biệt hơn cả là khi khép lại hành trình 1 năm bên nhau của hai con người này thì cái khung cảnh tương ngộ lại một lần nữa được mở ra. Mình phải thừa nhận rằng Miura Shion đã rất khéo khi lựa chọn hình ảnh khép lại tập đầu tiên này. Họ gặp lại nhau vào một buổi đêm tại trạm xe buýt thì đúng 1 năm sau hành trình họ cùng đồng hành với nhau, họ lại tìm thấy nhau tại đúng nơi này. Tất cả giống như một màn dèjá vu của nhân vật, của độc giả và của chính cuốn sách vậy. Chắc có lẽ, điểm khởi đầu này đơn giản không chỉ là điểm bắt đầu, mà nó còn mở ra những cánh cửa mới để hai con người có cơ hội hiểu nhau hơn và cảm nhận cuộc sống sâu sắc hơn.

Hai con người giống như hai thanh âm bị bỏ quên trong bản nhạc đời hối hả, họ cũng từng là “ai đó” trong thế giới này, nhưng rồi cuối cùng họ chẳng còn lại gì. Không danh tiếng, không địa vị, không tiền bạc cũng chẳng màng danh lợi của cải, không muốn nhìn lại quá khứ đau thương, nhưng cũng chẳng muốn hướng tới một mục tiêu nào đó trong cuộc sống. Hai gã vô danh cứ lặng lẽ sống qua ngày như con thuyền cứ thế thả trôi theo sóng nước cuộc đời. Một cuộc đời vô lo nghĩ! 

Thế nhưng, bạn có nghĩ một  cuộc sống như vậy thật tẻ nhạt và buồn chán? Với mình thì không. Đã có lúc mình ngưỡng mộ cả Tada và Gyoten, ngưỡng mộ cái sự bình dị chân thực mà không giả tạo ở hai con người ấy. Vì cuộc sống hiện tại thực sự quá nhiều xô bồ và khó khăn, sẽ có những lúc con người ta chỉ muốn “được lãng quên” đi rồi sống một cuộc sống như người vô hình, chẳng ai biết đến hay làm hại đến chúng ta, cũng chẳng có dòng suy nghĩ vẩn vương nào khiến ta bận lòng. Thoát ly khỏi áp lực, thoát ly khỏi khó khăn và sóng gió cuộc sống, sống một cuộc đời “phàm nhân”, liệu bạn có muốn?


Đôi lời nhắn gửi


Tìm đến cuốn sách vào những ngày bị áp lực bởi cuộc sống, nhưng những gì cuốn sách mang lại cho mình thực sự vượt ngoài mong đợi. Cuốn sách làm mình suy nghĩ thật nhiều về hạnh phúc, cuộc sống và cả tình yêu.

Trước nhịp sống hối hả, Tiệm bá nghệ Tada trước ga Mahoro như một bản nhạc với những nốt trầm, kéo ta khỏi thực tại, lắng lại một nhịp để mà ngẫm. Cuốn sách chứa đựng đầy suy ngẫm của những con người từng trải, có cả những góc khuất trong cuộc đời con người ta, và cũng có cả những niềm hạnh phúc giản đơn mà quý báu. Từ những câu chuyện về tình cảm gia đình, tình yêu đôi lứa, có sự bồng bột của tuổi trẻ và cũng có sự ngây thơ của trẻ con, tất cả những điều ấy không khỏi khiến ta bận lòng mà nhìn lại. Thật nhiều cung bậc cảm xúc trong một cuốn sách như thế!

Đây thực sự là những cuốn sách đáng giá để chúng ta có được phút giây nhìn lại, bởi “cho dẫu mọi thứ đều không thể quay lại đi nữa, thì ta vẫn có thể khôi phục được mà!”

Tác giả: Annie - Bookademy




--------------------------------------------------                                                                     

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

Bạn đam mê viết lách, yêu thích đọc sách và muốn lan tỏa văn hóa đọc tới cộng đồng của YBOX.VN? Đăng ký để trở thành CTV Bookademy tại link: http://bit.ly/bookademy_ctv

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

Xem thêm