Ray Kroc lục tìm thùng rác của đối thủ cạnh
tranh và quát tháo đội San Diego Padres (đội bóng chày mà ông sở hữu từ năm
1974 cho đến khi ông mất vào năm 1984) của mình qua hệ thống truyền thanh công
cộng. Ray có thể vừa bỏ bùa mê hoặc vừa “gây thù chuốc oán” với bất cứ ai ông gặp,
nhưng chính đối thủ của ông cũng phải thừa nhận ba điều mà ông làm cực kỳ xuất
sắc: bán hamburger, kiếm tiền và kể chuyện. Vậy hành trình mà Ray Kroc đã đưa
McDonald’s trở thành một “đế chế đồ ăn nhanh” trên thế giới đã diễn ra như thế
nào? Thông qua Ray Kroc đã tạo nên thương
hiệu McDonald’s như thế nào? (Grinding it out: The Making of McDonald’s),
những câu chuyện bằng chính giọng kể của Ray sẽ vén màn cho chúng ta tất cả chi
tiết đời tư cùng những câu chuyện kinh doanh tuyệt diệu của “ông trùm” trong đế
chế fastfood, McDonald’s.
Ray
Kroc vẫn luôn tin một điều rằng mỗi người phải tự tạo hạnh phúc cho riêng mình
và chịu trách nhiệm cho những vấn đề mà mình gặp phải. Ray Kroc là một người
Bohemia, và triết lý đơn giản trên được Ray cho rằng có
thể nó đã được truyền lại qua ông thông qua dòng máu nông dân tổ tiên người
Bohemia. Hiển nhiên, từ triết lý này, có thể suy ra rằng con người phải tận
dụng bất kỳ cơ hội nào đến với họ nếu như họ muốn trở nên thành công. Ray chính
là như thế! Ông đã tin là như thế, và ông từng là một triệu phú người Mỹ thời bấy giờ!
Sau
17 năm bán cốc giấy cho Công ty Lily Tulip Cup và thăng tiến đến bậc cao nhất của
vị trí bán hàng trong công ty, tôi nhìn thấy một cơ hội xuất hiện trong hình
hài của chiếc máy đánh sữa sáu trục quay xấu xí có tên là Multimixer và lập tức
nắm lấy nó. Từ bỏ một công việc an toàn với mức lương hậu hĩnh để chọn con đường
của riêng mình không phải là điều dễ dàng.
Ray
yêu thích câu ngạn ngữ sau: “Quả còn xanh thì còn lớn, quả chín rồi thì chỉ chờ
mục ruỗng mà thôi”. Và ông thấy mình còn “xanh” hơn cả món sữa lắc Shamrock
Shake của McDonald’s vào ngày Thánh Patrick (món sữa lắc vị bạc hà có màu xanh
đặc trưng được bán tại các cửa hàng McDonald’s vào tháng Ba hàng năm để kỷ niệm
ngày Thánh Patrick) khi ông nghe về một điều lạ thường đang diễn ra với những
chiếc Multimixer của mình ở California.
Chuyện
gì đã xảy ra?
Ray Kroc: “Anh em nhà McDonald là ai?”
Những khách hàng tiềm năng liên tục chủ động gọi cho Ray từ khắp nơi
trên nước Mỹ và về cơ bản, thông điệp của họ đều giống nhau:
Tôi muốn mua một chiếc máy đánh sữa của công ty ông giống như chiếc máy
của anh em nhà McDonald ở San Bernardio, California.
Thời ấy, chiếc máy lắc sữa sáu trục quay là một phát minh mang tính cách
mạng (người phát minh ra chiếc máy này là một trong những khách hàng mua cốc giấy
lớn nhất của Ray Kroc). Thông điệp ấy lặp lại liên tục và càng khiến cho Ray trở
nên tò mò hơn. Anh em nhà McDonald là ai? Và tại sao khách hàng lại để ý đến
chiếc máy Multimixer của họ trong khi Ray Kroc cũng có những chiếc máy tương tự
ở rất nhiều nơi khác? (Vào thời điểm này, chiếc Multimixer mới chỉ có năm chứ
chưa phải sáu trục quay). Ray kiểm tra lại các thông tin và ông rất ngạc nhiên
khi biết rằng anh em nhà McDonald không phải chỉ có một, hai hay ba, mà là tới
tận tám chiếc Multimixer!
Hình ảnh tám chiếc Multimixer liên tục khuấy và tạo ra tận 40 cốc sữa mỗi
lần thật là quá sức tưởng tượng. Những chiếc máy này được bán với giá 150
đô-la, và xin lưu ý rằng đó là năm 1954. Điều này lại diễn ra ở San Bernardino
– ngày đó là một thị trấn yên tĩnh gần như nằm trong sa mạc, lại càng làm cho
câu chuyện trở nên đáng ngạc nhiên hơn.
Một chuyến đi tới San Bernardino của Ray Kroc là điều tất yếu và không
khó để dự đoán.
Ray Kroc: “Tại sao các anh không mở một chuỗi cửa hàng như thế
này?”
McDonald’s là một cửa hàng theo mô hình drive-in (phục vụ tại xe) điển
hình như bao cửa hàng khác. Đó là một tòa nhà bát giác nhỏ, một cấu trúc rất
khiêm tốn, nằm trên một khu đất ở góc phố rộng khoảng 18,5 mét vuông. Tất cả
những người phục vụ đều là nam giới. Họ diện áo sơ mi với quần âu màu trắng và
đội mũ trắng trông rất bảnh bao. Họ đang chuyển nguyên liệu từ một nhà kho dài
và thấp ở phía sau tòa nhà. Họ đẩy những chiếc xe bốn bánh chất đầy các bao tải
khoai tây, các thùng thịt, sữa, nước ngọt và bánh hamburger vào trong tòa nhà
bát giác đó. Nhịp độ công việc của họ tăng dần, hối hả như một đàn kiến đang
tha mồi về tổ. Chẳng bao lâu sau, bãi đậu xe đã kín chỗ và dòng người xếp hàng
đến các ô cửa sổ rồi quay trở lại xe với những chiếc túi đầy ắp bánh hamburger.
Tám chiếc Multimixer đánh sữa cùng lúc bắt đầu trở nên bớt khó tin hơn nhiều. Đó
là một ngày nóng bức nhưng không hề có con ruồi nào vo ve xung quanh cả. Những
người phục vụ mặc đồ trắng thì làm đâu gọn đấy. Điều đó thực sự ấn tượng, vì Ray
luôn khó chịu với dịch vụ vệ sinh kém chất lượng, đặc biệt là ở các nhà hàng. Ray
còn quan sát thấy ngay cả bãi đỗ xe cũng được giữ sạch bong, không một cọng
rác.
Ray Kroc gặp Mac và Dick McDonald trong buổi tối hôm ấy để nghe anh em
nhà McDonald kể về toàn bộ quy trình hoạt động của nhà hàng McDonald’s. Ông thực
sự bị mê hoặc bởi sự đơn giản và hiệu quả của hệ thống mà họ mô tả vào bữa tối
đó. Mỗi bước để tạo ra các món trong thực đơn đều được họ lược giản hết mức và
có thể hoàn thành với một nỗ lực tối thiểu.
Ray đã suy nghĩ rất nhiều về những gì ông đã thấy trong ngày hôm ấy. Tầm
nhìn về chuỗi cửa hàng McDonald’s nằm rải rác trải dài khắp nơi trên cả nước cứ
trở qua trở lại trong đầu ông. Trong mỗi cửa hàng đó là tám chiếc Multimixer
đánh sữa liên tục sẽ mang tới một dòng tiền chảy rất ổn định cho ông. Và Ray quyết
định sẽ vạch sẵn một kế hoạch hành động trong đầu trước khi thức dậy vào sáng
hôm sau.
Sau giờ cao điểm ăn trưa, Ray đi cùng với Mac và Dick Donald một lần nữa.
Sự nhiệt tình của Ray với hoạt động của họ là rất chân thành, và ông hi vọng nó
sẽ đủ để khiến cho anh em nhà McDonald ủng hộ kế hoạch mà ông đã vạch sẵn trong
đầu.
“Tôi đã có mặt trong bếp của rất nhiều nhà hàng và cửa hàng drive-in
trên khắp đất nước để bán các bộ Multimixer”, tôi nói với họ, “và tôi chưa thấy
nơi nào có tiềm năng lớn bằng nhà hàng này của các anh. Tại sao các anh không mở
một chuỗi các cửa hàng như thế này? Nó sẽ là một mỏ vàng cho các anh và cũng là
cho tôi nữa, bởi vì mỗi cửa hàng sẽ thúc đẩy doanh số bán máy Multimixer của
tôi. Ý các anh thế nào?”.
Không may cho Ray khi hai anh em nhà McDonald đều là những người không
thích gặp nhiều rắc rối. Họ thích sự yên bình, và họ cho rằng hiện tại như vậy
là quá đủ thỏa mãn rồi. Ray Kroc nhanh chóng nhận ra rằng tiếp tục thảo luận
theo hướng này là vô ích, vì vậy ông đã nói với họ rằng họ vẫn có thể cùng lúc
đảm bảo cả hai mong muốn bằng cách kiếm ai đó mở những cửa hàng ở nơi khác cho
họ trong khi Ray vẫn có thể rao bán những chiếc Multimixer của ông cho chuỗi cửa
hàng đó.
“Quá nhiều rắc rối”, Dick McDonald phản đối. “Ai có thể mở những cửa
hàng đó cho chúng tôi?”.
Ray nhận ra một cảm giác chắc chắn bắt đầu bao trùm.
Sau đó, tôi cúi người về phía trước và nói: “Vậy tôi thì sao?”.
Ray Kroc và hợp đồng nhượng quyền thương mại với anh em nhà McDonald
Câu
đáp của Ray khiến cả hai anh em nhà McDonald ngạc nhiên trong chốc lát, nhưng
sau đó họ như bừng tỉnh và bắt đầu thảo luận về đề xuất này càng lúc càng nhiệt
tình hơn. Không lâu sau đó, Ray và hai anh em nhà McDonald quyết định để luật
sư thảo ra một bản hợp đồng.
Ray có
quyền nhượng quyền mô hình kinh doanh này ở tất cả các khu vực khác toàn nước Mỹ,
tuy nhiên các nhà hàng sẽ phải giống hệt như bản thiết kế mà kiến trúc sư đã vẽ
với mái vòm vàng đặc trưng. Cái tên McDonald’s tất nhiên sẽ được đặt ở tất cả
các nhà hàng đó và Ray Kroc ủng hộ 100% điều này. Ray tin rằng nó sẽ là một
trong những cái tên quảng cáo có thể thu hút được sự quan tâm của công chúng.
Ray cũng đồng ý với những điều khoản hợp đồng về việc ông sẽ phải làm theo mô
hình của McDonald’s đến từng chi tiết cuối, thậm chí là cả bảng hiệu và thực
đơn. Hình thức này được gọi là “Nhượng quyền thương mại” (Franchising).
Ray
Kroc thường được hỏi là tại sao ông không sao chép mô hình của anh em nhà
McDonald mà phải đi ký hợp đồng với họ. Thực tế, anh em nhà McDonald đã dẫn Ray
đi xem toàn bộ hệ thống cửa hàng, và có vẻ như việc tạo ra một nhà hàng như thế
sau này là một việc dễ dàng. Nhưng ý tưởng đó chưa bao giờ xuất hiện trong đầu
Ray. Ông nhìn cơ hội đó qua con mắt của một người bán hàng. Mô hình đó là một sản
phẩm hoàn chỉnh và ông có thể đi khắp nơi bán mô hình đó, tuy nhiên tại thời
điểm ấy, Ray đang suy nghĩ nhiều hơn về doanh số bán hàng đầy triển vọng của
máy Multimixer trong tương lai hơn là bán hamburger. Bên cạnh đó, anh em nhà McDonald
có một số thiết bị không thể sao chép một cách dễ dàng. Nhưng quan trọng nhất chính
là cái tên McDonald’s. Trực giác của Ray nói rằng cái tên McDonald’s là hoàn toàn phù hợp.
Tôi
không thể lấy đi cái tên của họ. Nhưng trên tất cả, lý do thực sự là vì sự ngây
thơ và trung thực trong tôi. Tôi không bao giờ nghĩ đến việc mình có thể lấy ý
tưởng của họ, sao chép nó mà không trả cho họ một đồng cắc nào.
Ray Kroc: Kinh doanh không giống vẽ một bức tranh
Với
Ray Kroc, kinh doanh không giống vẽ một bức tranh.
Bạn
không thể đặt một nét cọ cuối cùng lên đó rồi treo nó lên tường và tận hưởng.
Có một
khẩu hiệu dán trên các bức tường xung quanh trụ sở của McDonald’s rằng: “Không
có thứ gì dễ lùi xa như sự thành công. Đừng để nó xảy ra với chúng ta hoặc bản
thân bạn”. Ray đã không để điều đó xảy ra với mình.
Trong nhiều tập đoàn, khi người đứng đầu không còn nắm thực quyền thì anh ta sẽ trở thành “Chủ tịch của sự nhàm chán”. Đó không phải là trường hợp của Ray Kroc. Ông thừa nhận rằng mình không còn muốn nhảy vào tranh đấu trong các phiên họp quản trị và la lên rồi đập bàn. Ông hài lòng khi ngồi đó lắng nghe và đóng vai Người Cha Lớn rồi đưa ra ý kiến của mình khi được hỏi. Tuy nhiên Ray là nhân vật đứng đầu khi bàn về việc phát triển sản phẩm mới và mua bất động sản. Đây là lĩnh vực mà Ray có sở trường đặc biệt. Ông luôn cảm thấy thích thú với chúng nhất. Ray tiếp tục nhìn về tương lai của McDonald’s và xem xét các danh mục thực đơn mới cùng bất động sản mới trong “ánh hào quang” phát triển của toàn bộ công ty. Những gì Ray nhìn thấy trong tương lai là những tiềm năng vô hạn đối với McDonald’s, thậm chí nhiều hơn những thứ đã có trong suốt 10 năm đầu ông khởi sự hệ thống. Và bây giờ, McDonald’s có đầy đủ cả tài năng và nguồn lực tài chính để theo sát mọi cơ hội kinh doanh hiện diện. Không thể đoán trước được những cơ hội mới cho McDonald’s, nhưng chắc chắn chúng sẽ đến khi đất nước phát triển và nhu cầu kinh tế – xã hội được hình thành. Thay đổi đã làm nên lịch sử của McDonald’s, và chúng ta không thể xem xét sự tăng trưởng của McDonald’s mà không tính đến ngữ cảnh nó diễn ra, ngữ cảnh một nước Mỹ mà trong đó những thay đổi xã hội to lớn đang diễn ra rất nhanh vào những năm 60 của thế kỷ trước.
Ray Kroc và sự thích ứng của McDonald’s với những thay đổi trong
xã hội Mỹ vào những năm 60 của thế kỷ XX
McDonald’s
đáp lại những thay đổi của xã hội thời bấy giờ bằng cách gia tăng tuyển dụng khối
dân tộc thiểu số và tổ chức một chương trình để đào tạo ra các chủ mua nhượng
quyền nữ da đen đủ điều kiện. McDonald’s đã là một nhà lãnh đạo trong việc thúc
đẩy chủ nghĩa tư bản đen. McDonald’s cũng đã khiến cho việc tiêu thụ năng lượng
trong các nhà hàng hiệu quả hơn so với một căn hộ trung bình trong việc chuẩn bị
các bữa ăn tương đương. McDonald’s bây giờ đã là một công ty toàn cầu. Những
công việc mà mỗi người nhân viên McDonald’s trước đây thường chỉ cần xử lý
trong một vài phút rảnh rỗi mỗi tuần nay đã phát triển thành các phòng ban với
đội ngũ hàng trăm nhân viên.
Ray Kroc và việc tìm kiếm các địa điểm đặt McDonald’s
Tìm kiếm
các địa điểm cho McDonald’s là công việc sáng tạo nhất mà Ray Kroc có thể tưởng
tượng. Ông ra ngoài và kiểm tra một mảnh đất. Không có gì ngoài mặt đất trống,
chưa sản xuất được giá trị gì và cho bất cứ ai. Ông xây dựng một công trình
trên mảnh đất này và chủ mua nhượng quyền kinh doanh ở đó tuyển dụng khoảng 50 đến 100 người, tạo
ra cả một lãnh địa kinh doanh mới cho người thu gom phế liệu, người trang trí cảnh
quan và những người bán thịt, bánh, khoai tây cùng những thứ khác. Vậy là từ mảnh
đất trống đó mọc lên một cửa hàng thu được tương đương một triệu đô-la mỗi năm
từ việc kinh doanh.
McDonald’s
mở rộng theo kiểu “ngõ ngách và xó xỉnh”. Có vô số “ngõ ngách và xó xỉnh” trên
khắp đất nước Mỹ có thể là địa điểm cho McDonald’s và Ray hoàn toàn có ý định mở
rộng đến những chỗ đó.
Làm thế
nào để có được nhượng quyền thương mại từ McDonald’s?
Một
sự cam kết hoàn toàn về thời gian và năng lượng cá nhân là điều quan trọng nhất.
Người đó không cần phải quá thông minh hoặc có trình độ học vấn cao hơn bậc
trung học, nhưng phải sẵn sàng làm việc chăm chỉ và tập trung hoàn toàn vào
thách thức của việc vận hành nhà hàng đó.
Giá trị
nhượng quyền của McDonald’s đã tăng lên đáng kể qua nhiều năm. Ray bắt đầu phát
hành chúng với giá 950 đô-la vào năm 1955. 10 năm sau, khi McDonald’s trở thành
công ty đại chúng, chi phí đầu tư trung bình là 81.500 đô-la. Vào những năm 80
của thế kỷ trước, phải mất khoảng 200.000 đô-la Mỹ cho chi phí nhượng quyền và
các chi phí liên quan như thiết bị, đồ đạc, bảng hiệu,... và chưa tính lãi hay
chi phí tài chính từ tiền vay.
Kết
McDonald’s
giờ đây là một sự khác biệt rất lớn so với khi nó còn là một công ty nhỏ ở những
ngày đầu mới thành lập và điều này thực sự rất tuyệt vời, đặc biệt là trong
ngành công nghiệp đồ ăn nhanh. Cho đến đầu những năm 1970, McDonald’s mở rộng hầu
như chỉ ở ngoại ô, tuy nhiên, trong một thời gian khá dài, công ty đã chi một
khoản tiền lớn cho các chiến dịch quảng cáo quy mô toàn quốc gia, tạo ra nhu cầu âm ỉ trên toàn quốc về sản
phẩm của mình. Hiện nay, McDonald’s có khoảng
36.000 nhà hàng nằm ở các thành phố, trung tâm mua sắm trên toàn thế giới và
con số này không hề có dấu hiệu dừng lại. Hầu hết chúng đều được vận hành vô cùng hoàn hảo. Mỗi ngày, các cửa hiệu của McDonald’s trên toàn thế giới tiếp đón khoảng
62 triệu lượt khách, nhiều hơn cả dân số của nước Anh. McDonald’s đã duy trì được
tốc độ tăng trưởng, doanh thu và lợi nhuận trong suốt thời gian suy thoái kinh
tế. Cứ mỗi giây, hãng này lại bán được hơn 75 chiếc bánh kẹp. McDonald’s còn
cung cấp đồ ăn cho 68 triệu người mỗi ngày, tương đương 1% dân số của thế giới.
Đó là một vài con số thống kê vô cùng ấn tượng của “đế chế” đồ ăn nhanh này. Vậy
thành công đó đến từ đâu?
Nó đến
từ một nền tảng triết lý kinh doanh vô cùng vững chắc mà người đặt nền móng cho
nó chính là Ray Kroc.
Ray Kroc đã xây dựng một nền tảng vững chắc cho sự thành công của McDonald’s, và hành trình chinh phục đỉnh cao ấy đã được kể lại rất chi tiết và phóng khoáng trong cuốn sách Ray Kroc đã tạo nên thương hiệu McDonald’s như thế nào?. Đó chính là: Phục vụ một sản phẩm chi phí thấp, hướng vào giá trị một cách nhanh chóng và hiệu quả trong một không gian sạch sẽ và dễ chịu. Mặc dù thực đơn của McDonald’s có giới hạn, nó lại bao gồm các thực phẩm được chấp nhận rộng rãi ở Bắc Mỹ. Vì những lý do này mà nhu cầu về sản phẩm của họ ít nhạy cảm với sự biến động kinh tế hơn hầu hết các kiểu mẫu nhà hàng khác.
Tác giả: DO
Hình ảnh: DO
______________
Theo
dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy
Bạn đam mê viết lách, yêu thích đọc sách
và muốn lan toả văn hoá đọc tới cộng đồng của YBOX.VN? Đăng ký để trở thành
CTV Bookademy tại link: http://bit.ly/bookademy_ctv
(*) Bản quyền bài viết thuộc về
Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ
“Tên tác giả - Bookademy”. Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều
không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.
“Ray Kroc Đã Tạo Nên Thương Hiệu Mcdonald’s Như Thế Nào?” được viết bởi Ray Kroc, là một cuốn sách giáo dục. Nó giải thích khái niệm nhượng quyền một cách sâu sắc. Cuốn sách là một cuốn tiểu sử đầy cảm hứng, thể hiện tính cách kiên trì của Ray Kroc. Câu nói yêu thích của tôi trong cuốn sách là “Chừng nào bạn còn xanh, bạn còn đang phát triển”. "Ngay khi bạn chín, bạn bắt đầu thối rữa." Điều này cho thấy thành công là kết quả từ hành động của chính bạn.