“Simon holds up his cup, grimacing. “ This tastes like crap”. He drops the cup and I roll my eyes at his attempt at drama. Even when he falls to the floor I still think he’s messing around. But then the wheezing starts.

Browyn is on her feet first, then kneeling beside him. “Simon” she says, shaking his shoulder “Are you okay? What happened? Can you talk?” Her voice goes from concern to panicky and that’s enough to get me moving. But Nate’s faster shoving past me and crouching next to Browyn.

……

….he died.

Vườn trường chẳng phải là một nơi quá kỳ lạ hay hiếm gặp mỗi khi nhắc tới những cuốn truyện trinh thám. Nhưng với ‘One of us is lying’ thì khác. Cuốn sách của bà Karen M. McManus này là một cơn sốt một thời tại Mỹ và qua nó, tác giả cũng đã ẵm về không biết bao nhiêu là giải thưởng giữa hàng loạt các cuốn sách cùng đề tài và thể loại. 


Tại sao lại là ‘One of us is lying’?

       “Five students go to detention. Only four leave alive. 

Yale hopeful Bronwyn has never publicly broken a rule……

Sports star Cooper only knows what he's doing in the baseball diamond…..

Bad boy Nate is one misstep away from a life of crime……

Prom queen Addy is holding together the cracks in her perfect life…

And outsider Simon, creator of the notorious gossip app at Bayview.. High, won't ever talk about any of them again…

He dies 24 hours before he could post their deepest secrets online…. Investigators conclude it's no accident. All of them are suspects…”

    

Khi học ở Anh, một lần, trong giờ văn khi đang học về chủ đề tội phạm, chúng mình đã được giao bài tập là phải viết một bài review về một cuốn sách trinh thám tự chọn. Và mình, đã lần đầu nhìn thấy cuốn sách “One of us is lying” trong số truyện được mang tới lớp. Nó đã thu hút mình ngay từ cái tiêu đề được in đỏ nổi bật. Lạ nhỉ? Bình thường, hầu hết những câu chuyện trinh thám đều tập trung vào cái chết: Death on the Nile - địa điểm xảy ra cái chết, The Hound of Baskervilles - nguyên nhân dẫn tới cái chết ,…. nhưng rõ ràng tựa đề ‘One of us is lying’ là đang ám chỉ những nghi phạm. Nó đang đào sâu hơn vào câu chuyện của họ như mời gọi ta đoán xem đâu là sự thật, đâu là dối trá. Mình mượn cuốn sách trên tay bạn, ngắm nghía một hồi rồi đọc đoạn giới thiệu: “……Five students go to detention, only four leave alive…”. 

..

Hmm, khá thú vị đấy chứ. Hàng loạt những viễn cảnh nổ ra trong đầu mình: hung thủ đánh thuốc mê những người còn lại à? Hay là một sự hợp tác từ nhiều phía? Làm sao giết được trước mặt nhiều người thế nhỉ? Khổ thân thằng bé, nó có biết trước sẽ bị giết thế này khi bị detention không?


Những ấn tượng đầu tiên: thất vọng hay ngỡ ngàng?

  Bẵng đi một thời gian không đả động gì tới cuốn sách, mình lại một lần nữa thấy nó. Nhưng lần này là trên tay một cô bạn học rất giỏi và đang ngấu nghiến giở từng trang của cuốn sách thứ hai trong bộ truyện này. Đây mới là lúc mình bị thuyết phục để mua nó vì a, mình tin vào lựa chọn sách của bạn kia và b, chắc chắn cuốn sách đầu phải hay thế nào thì bạn ấy mới theo đuổi đến cuốn thứ hai - hơn nữa còn đọc rất say mê. Và mình đã rất bất ngờ khi đọc nó vì kha khá yếu tố.

  1. Một cái chết nhẹ nhàng và bàng hoàng

  “I’m an omniscient narrator”, Simon says

            Không phức tạp, lắm mưu kế cùng một kế hoạch tỉ mỉ đến từng chi tiết, cái chết của nạn nhân đến cực kỳ nhẹ nhàng trong lúc 4 người kia đang tập trung viết bản kiểm điểm. Một ngụm nước... boom, chiếc cốc rơi xuống, theo sau là tiếng lớn hơn được tạo bởi trọng lượng cơ thể nạn nhân BOOM. Hai người hoảng hốt lao tới, một chạy đi tìm giúp đỡ và một chết trân tại chỗ vì quá sốc. Không máu me be bét mà Simon được đưa tới bệnh viện trong tình trạng nguy kịch, rồi chết. Chỉ cần một cái bút dị ứng là có thể cậu ấy sẽ qua khỏi, nhưng không, tất cả như biến mất một cái được sắp xếp từ trước. Thoạt nhìn thì thật đơn giản, có thể còn như một vụ tai nạn vậy. Và gần như chẳng có suy luận nào liên kết được chiếc cốc có dầu lạc đó tới bất cứ ai trong bốn người. 

  1. Bayview - một môi trường toxic tới ngỡ ngàng


  “A sex tape. A pregnancy scare to cheating scandals and that’s just weeks update before you knew of Bayview hi was Simon Kelleher’s gossip app you’d wonder how anyone found time to go to class.”

        Những câu chuyện tình yêu, không phải mình chưa đọc bao giờ nhưng mà những chuyện tình trong ‘One of us is lying’ thì là lần đầu tiên. Mình luôn cố gắng tránh xa thể loại ngôn tình sến súa nên nếu truyện mà có thì cũng chỉ là thả thính nhè nhẹ. Tất nhiên, không có sex. Nhưng mà ‘One of us is lying’ thì khác. Những tin đồn học sinh có bầu rồi những cảnh hôn được tả chi tiết (thật ra cái này mình khá phục bà Karen khi có thể tả tốt tới mức tưởng tượng ra được từng cử chỉ qua mỗi từ ngữ) thì không phải là một điều mình chuẩn bị trước. Cực kỳ sốc. Nhưng sự kỳ lạ của cuốn sách đã giữ chân mình tới cuối con đường không rời mắt nửa bước khỏi trang giấy. Riêng về việc làm được điều này, mình phải gọi bà M. McManus bằng ‘phù thuỷ’.

  1. Ngôi kể đặc biệt được tận dụng triệt để

Việc đổi qua đổi lại giữa các nhân vật kể chuyện khiến chúng ta hiểu rõ hơn về từng nhân vật và đó cũng chính là điều mà tác giả muốn khai thác. Nếu truyện trinh thám thì thường sẽ theo sát dấu chân thám tử để lần ra tung tích của tội phạm thì, như đã được gợi ý bởi tiêu đề, ‘One of us is lying’ tập trung nhiều hơn vào nhân vật bị nghi vấn. Từ ngôi kể hóc búa này, Karen đã tận dụng rất hiệu quả nó để khám phá từng nỗi khổ riêng của mỗi nhân vật - mang đến cho chúng ta sự đồng cảm và yêu mến. Qua phần kể của mình, tình nhân vật chính Nate, Addy, Copper, Browyn đã chia sẻ những bí mật rất thầm kín và thể hiện rõ nét những mặt tốt của mình. ‘One of us is lying’ không chỉ dành cho những fan trinh thám, mà nó nghiêng nhiều hơn về những cuộc hành trình, phiêu lưu, khám phá. Cuộc phiêu lưu ở đây không phải là hư cấu hay kỳ ảo mà là về vượt qua những thách thức trong cuộc sống - về quãng thời gian trên ghế nhà trường. 


Một vỏ bọc hoàn hảo

 “ Channel 7 news ended up with a pretty clear shot of me which they put side-by-side with an old picture of eight-year-old me at the Little Miss Southeast San Diego pageant. Where naturally I was second runner-up.”


  1. Addy

          “Ashtons keeps making me go to school. My mother couldn’t care less I saw she’s concerned I’ve ruined all our lives so it doesn’t much matter what I do anymore”

Ba trong số bốn học sinh này đều là những người rất được ngưỡng mộ tại trường; vậy nên, khi họ đều bị phạt sau giờ học vì làm trái quy định thì đối với họ và nhiều người khác đều là một việc hết sức lạ lùng. Ngay từ, khi nghe Addy kể câu chuyện của bản thân, mình thấy nó sặc mùi của sự yếu đuối và bị luỵ. Trong suốt những chương mà Addy tự kể câu chuyện ấy, hết lần này tới lần khác câu nói ‘I need Jake’, ‘I built my entire world around Jake’ hiện lên lặp đi lặp lại. Hãy tưởng tượng một tình yêu khi người kia là tất cả - theo nghĩa đen - của bạn, là không khí, là liều thuốc, là bạn. Cả trường biết tới Addy với danh xưng là công chúa với mối tình cổ tích cùng hoàng tử của đời mình suốt bao nhiêu năm qua, là bạn gái của Jake chứ cô là ai, họ không quan tâm. Nhiều lúc, khi đọc qua những dòng mà Addy thể hiện mình đang dựa vào Jake thế nào, Jake quyết định kiểu tóc của cô ra sao, mình cảm thấy như nuốt những cục tức vào bụng vậy. Rõ ràng, khi ‘thế giới của bạn xoay quanh người kia’, không có một chút không gian nào của chính mình thì mối quan hệ đó chẳng lành mạnh tí nào. Addy thu bản thân mình trong vỏ bọc yếu đuối, dịu dàng đến mức cả cô cũng nghĩ đó là bản thân mình. Nhưng không. Khi một lực mạnh mẽ đập vỡ cốc nước, nước trong đó sẽ bắn ra tung toé, tràn ra khắp các bề mặt, đi theo tiếng gọi của tự do. Nhiều người hay so sánh tình yêu như một cái ly thuỷ tinh nhỉ? Một khi nguồn nước trong ly quá nóng, thì ly sẽ vỡ. Và bấy lâu nay, ly nước của Addy và Jake luôn được giữ ở nhiệt độ trung bình vì Addy luôn nhún nhường, làm một nguồn nước lạnh để nương theo dòng nước nóng là Jake. 

““ He—“

 “ is a complete control freak” Ashton interrupts

….

“He is, Addy. He ran every part of your life for three years. Then as soon as you did something he didn’t like, he blew up“

Cái hay của câu chuyện này và cách dùng ngôi kể của tác giả là khi họ kể, ta có thể cảm nhận được đấy là mình. Mình như được đi trên một chuyến tàu tốc hành của cảm xúc vậy. Có những lúc, đặc biệt với trường hợp của Addy, bạn cảm thấy như sắp đâm vào đường cụt, đường ray sắp đứt vậy. Rồi bạn không thể rời khỏi cuốn sách nửa bước, đợi dịp cô ấy vùng lên, và khi đó, cái cảm giác đó đã như được uống một ly nước mát trong ngày trời nóng vậy. Mình đã chuyển coi thường, tức giận đến ứ nghẹn cổ, vứt quyển sách sang một bên rồi lại nhặt lên tức tiếp, và rồi chuyển sang ngưỡng mộ, chỉ 

muốn xuyên qua cuốn sách để cho cô ấy vài cái vỗ vai động viên.


Trong tập hai của cuốn sách, có một dòng tả Addy là ‘nữ hoàng của sự trở lại từ vực thẳm’. Tất nhiên, Copper và Browyn cũng có những bí mật đã phá huỷ hình tượng của họ nhưng mình nghĩ Addy là người có thay đổi lớn nhất, vượt qua nhiều chông gai nhất vì không có cô gái nào yếu đuối cả, chỉ là họ chưa nhận ra mình mạnh mẽ thế nào thôi.


Không thám tử: tàu có cần đầu?


Câu chuyện trinh thám có thể sẽ chẳng còn là trinh thám nếu không có thám tử. Đối với mình, thám tử là đầu tàu, tất cả mọi thứ như đóng băng, bế tắc rồi thám từ tới. Họ sẽ là người dẫn đầu trên con đường tìm ra công lý. Vậy nên, xuyên suốt cậu truyện, mình mỏi mòn đợi chờ ‘người đó’ để nhận ra là không có một thám tử nào cả và cũng chẳng cần một thám tử nào hết. Vậy tàu mất đầu có đi được không, hay tất cả sẽ bị hung thủ dắt mũi và đứng im tại chỗ?

…..

“I’m about to put my phone away when another text comes through.  It's from Chad Posner, a guy from Bayview I hang out with sometimes. You see this? I click on the link in the message and it opens at Tumblr page with the headline “About This”

     

      I’ve got the idea for killing Simon while watching Dateline.  I’ve been thinking about it for a while, obviously. That’s not the kind of thing you pluck out of thin air. But the how of getting away with it always stop me. I don’t kid myself that I am a criminal mastermind.  And I’m much too good looking for prison.

     On the show guy kill his wife. standard Dateline stuff, right? It’s always the husband. But turns out a lot of people were happy to see her gone she’d gotten a coworker fired screwed over people on city council and had an affair with a friend’s husband 

….

….

Let’s face it: everyone at Bayview High heated Simon. I was just the only one with enough gut to do something about it.

You’re welcome 

The phone almost slipped off my hand. Another text from Chad Posner came through while I was reading…”

Đúng vậy, một vụ án khi không có thám tử thì đúng là sẽ chẳng tìm thấy ánh sáng. Mình vật vã chuyển hết tư thế này sang tư thế nọ trong đoạn giữa của cuốn sách, rất tức giận khi thấy được thái độ rẻ mạt của các học sinh trong trường khi 4 nghi phạm từ từ rơi xuống vực thẳm của sự phán xét, soi mói. Có cảnh sát chứ, nhưng gần như truyện trinh thám nào cũng không dành đất diễn cho những người này hoặc là tạo cho họ một vai bán phản diện. Tuy vậy, bà Karen rất hay ở chỗ xây dựng câu chuyện sao cho nếu có thêm nhân vật thám tử vào thì sẽ trông rất thừa thãi. Dù câu chuyện đóng băng ở một chỗ rất lâu nhưng lại khai thác một góc mà ít ai ngó tới. Tâm lý của những người bị tình nghi, bạo lực học đường và cách họ vực dậy được sắp xếp như một bộ phim hành động tuổi tên ly kỳ và đầy biến động.


Phim hay nào rồi cũng sẽ tới hồi kết:

 “”No,” I say forcefully. “Come on, Maeve, you’ve seen how screwed up this investigation is. They thought I did it for a while. They’re wrong. I’m positive they’re wrong”


      Cách những nỗi khổ của từng người được hé mở qua từng trang đã gợi cho mình một nỗi đồng cảm cảm mến nhất định. Cũng chính vì vậy, mình chợt nghĩ rằng tác giả sẽ làm thế nào để trọn vẹn tất cả nhỉ? Đến tận phút thì 89’ thì bộ phim này vẫn xem như chẳng thể có cái kết trọn vẹn. Thế nhưng, bà Karen cũng đã không làm chúng ta thất vọng. Qua cuốn truyện, tác giả đã nêu lên tất cả các vấn đề trong xã hội, nhất là với đối tượng học sinh trung học hay còn gọi là teenager. Đây là một trong những cuốn mà mình đã suy nghĩ khá nhiều khi đọc, đã từng muốn dừng lại khi tất cả chạm đáy nhưng lại không thể bỏ được mà cầm quyển sách lên đọc tiếp. Nội dung có thể rất đời thường nhưng lại vượt qua rất nhiều danh giới. Nó không chỉ là xoay quanh tuổi teen mà có thể là vướng mắc của nhiều người lớn hơn thế. Danh dự, bộ mặt của gia đình, hình ảnh của bản thân là những thứ mà có thể chúng ta biết, hoặc không nhưng luôn tồn tại sâu trong thâm tâm ta. Rồi những áp lực của dư luận đang ép ta sống trái với bản thân mình. Gỡ bỏ lớp giấy dán, mỉm cười vì những điều nhỏ nhặt, làm những điều không ai làm, bạn sẽ tìm thấy hạnh phúc. 

“I finally let myself smile, anh now that I’ve started, I can’t stop. That’s okay, though. I catch his reflection in the backseat mirror, and he can’t either.”


Review chi tiết bởi: Khuê Anh Hoàng - Bookademy

Hình ảnh: Chu Phương - Bookademy


Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.


Xem thêm

Bạn đã khiến tôi phải chú ý ngay từ... nó bắt đầu như The Breakfast Club... Ý tôi là đúng rồi! Hãy mang nó đến. Bây giờ tôi lại tự hỏi tại sao mình lại lâu lắm mới đọc cuốn sách này. Tôi yêu nó. Tôi nghĩ tôi ngần ngại đọc nó vì nó được phân loại là tiểu thuyết thanh thiếu niên và tôi thực sự không đọc nhiều thể loại này. Có thể điều đó sẽ phải thay đổi!

Bayview High... trừng phạt... hãy đến đây! Cảm giác The Breakfast Club rất mạnh khi chúng ta bắt đầu với một nhóm học sinh khá bất thường gặp nhau để bị trừng phạt. Đây không phải là nhóm học sinh điển hình mà thường gặp những hình phạt như thế, thực ra tôi nghĩ chỉ có một người trong số họ đã có trải nghiệm vui vẻ này và đó là Nate. Tôi thích cách các học sinh được phân loại theo ""nhóm"" mà họ gắn liền với. Người đẹp, anh chàng thông minh, tội phạm và vận động viên... Tôi nghĩ chúng ta đều biết những nhóm này thực sự tồn tại ở trường trung học.

Điều tôi yêu thích nhất là gì? Là một người đọc thể loại trinh thám, cuốn sách này là một luồng gió mới. Nó có một cốt truyện độc đáo và trung thực tôi không đoán được kết thúc. Tôi không biết ai có lỗi khi chỉ có 4 học sinh sống sót! Mọi người đều có lý do để muốn Simon im lặng, nhưng ai đã làm cho anh ta im lặng mãi mãi?!!

Tôi không bao giờ nghĩ rằng mình là một cô gái YA nhưng có lẽ tôi là 🤷‍♀️Tôi thực sự thích cuốn sách này ❤️Mong chờ One Of Us Is Next!

Một số người quá độc hại để sống. Họ chính là như vậy đấy.

Chào mừng đến với sự giam cầm. Nơi có 1 công chúa, 1 người thích thể thao, 1 bộ óc thiên tài, 1 kẻ phạm tội và 1 tin đồn????

Khoan đã, nó không chính xác lắm....

Tất cả đều đã vị phạm nội quy nghiêm trọng nhất của trường học là không sử dụng điện thoại trong lớp. Họ đã thực hiện một tội ác, bay giờ họ phải viết bài luận 500 từ về việc công nghệ đã hủy hoại học sinh cấp 2 của nước Mỹ như thế nào. Nếu họ không làm được, thì...

Kế hoạch thay đổi nhanh chóng, tuy nhiên, kẻ buôn chuyện chết vì sốc phẩn vệ.(Anh ta đã không thuộc về câu chuyện nữa, đúng không? Kẻ điên là thành viên cuối cùng.) Giờ thì 4 người còn lại bị nghi ngờ vì cái chết của anh ta, câu hỏi đặt ra là bằng cách nào mà dầu lạc có trong chiếc cốc dùng 1 lần gần bồn rửa và điều gì đã xảy ra với tất cả các cây bút tiêm ở trạm y tế. Nhưng còn nhiều điều hơn thế nữa dành cho những đứa trẻ này khi blog buôn chuyện của kẻ buôn chuyện bắt đầu tiết lộ những bí mật mà không ai trong số bốn người nghĩ rằng sẽ bị lộ . .

Đầu tiên, xin gửi lời khen đến ai đó đã chịu trách nhiệm vì cuối cùng cũng có được một cái tóm tắt đúng. Đây hoàn toàn là "The Breakfast Club Gặp Pretty Little Liars". Như thường lệ, tôi không phải là đối tượng quyển sách này hướng đến, nhưng hey đây là một sự xuất hiện hiếm gặp . . . .

Tôi nghĩ rằng One Of Us Is Lying sẽ trở thành sách bán chạy một cách nhanh chóng và tôi cũng không ngạc nhiên khi thấy nó được lựa chọn làm phim trong tương lai không xa. Nếu bạn đọc truyện trinh thám, bạn có thể sẽ nhìn thấy kết thúc từ 12 dặm xa, nhưng việc đến đó mới là niềm vui. Rõ ràng đây không phải là một câu chuyện sẽ thay đổi cuộc sống của ai, nhưng nếu bạn có một thiếu niên (hoặc trong trường hợp của tôi là một luật sư nam 30 tuổi) thích tất cả những niềm vui tội lỗi mà Pretty Little Liars mang lại trên kênh ABC Family, điều này có lẽ sẽ là một chiến thắng.


Ồ, tôi nghĩ phần đầu khá nhạt nhẽo nhưng cũng được

Bốn thiếu niên:

Bronwyn là kẻ thông minh nhưng cũng là kẻ gian lận học tập !....như nào cũng được!

Cooperstown là chàng trai vàng của thể thao nhưng cũng là kẻ đồng tính ẩn giấu....!

Addie là cô gái phụ thuộc, thiếu tự tin, mụn nhọ nồi, giống búp bê barbie, cuối cùng lại trở thành nữ anh hùng nữ quyền....không thể nào...có chứ...không thể nào...có chứ

Cuối cùng là Nate....kẻ xấu xa bán ma túy, có vấn đề về gắn kết, cuối cùng lại ngọt ngào hơn cả Winnie the Pooh trong mật ong....ừ bạn hãy tin đi....tôi không nói dối đâu

Một trong số họ đã giết Simon kẻ có một ứng dụng buôn chuyện.....ôi trời...và anh ta phơi bày tất cả những con người này và những hành động đáng khinh của họ vì anh ta là kẻ bị ruồng bỏ. Thêm vào đó một con người bẩn thỉu trường học, một người dẫn chương trình truyền hình, một bà mẹ săn trai trẻ, một bà mẹ bị rối loạn cảm xúc hai chiều, một ông bố nghiện rượu, một cô gái gothic, một người Trung Quốc chuyển giới và bạn có được một buổi biểu diễn xiếc phụ kiện rất nhạt nhẽo...nhạt và tôi nghĩ là nhạt....tôi có nói là nhạt không ! Có NHẠT ! Không tôi không nói dối !

Nhưng liệu họ có bị vu oan....đọc đi rồi biết hoặc giống tôi KHÓC !!

Tuy nhiên cuốn sách này rất dễ đoán tôi đã nhìn thấy và biết trước mọi cú twist cho đến phần cuối và tôi không nói dối!

Tôi có được giải trí...trong một hoặc hai cảnh...một chút thôi !

Cuốn sách này có được quảng cáo quá mức, đánh giá quá cao.

Tôi có nói dối không?

Gần đây, tôi bắt đầu xem How to Get Away with Murder. Bởi vì tôi hoàn toàn không theo kịp xu hướng và nếu nhờ một sự trùng hợp của tự nhiên mà tôi có thể tham gia vào một cái gì đó mà mọi người đều yêu thích, tôi phải làm điều đó muộn hơn bốn năm để giữ cho thế giới vận hành và không phá vỡ những quy luật cơ bản của hoạt động thế giới, có lẽ.

Đó là một chương trình rất thú vị! Nhiều bất ngờ và xoay chuyển. Rất tăm tối. Tôi đã thở dài vài lần. Viola Davis là một kho báu quốc gia.

Chương trình đó tốt hơn nhiều so với cuốn sách này.

Nó, giống như cuốn sách này, theo chân một nhóm người trẻ và một vụ giết người, và những bí ẩn xung quanh vụ giết người đó. Nó cũng liên quan đến những mối tình nồng nhiệt và truyền thông xã hội và vô số chuyện rắc rối.

Nhưng nó chỉ làm tốt hơn ở tất cả những điều đó. Không thể phủ nhận điều đó.

Điều đó không có nghĩa là cuốn sách này không hay! Nó hay. Hoặc ít nhất là nó không tồi.

Đây là vấn đề. Nó là phiên bản loãng, tiểu thuyết cho thiếu niên của How to Get Away with Murder. Một số người thích những phiên bản đó! Và điều đó không sao cả.

Nếu bạn thích Warcross hơn Ready Player One. Nếu bạn quan tâm hơn đến Pretty Little Liars và Riverdale hơn Mindhunter hay Making a Murderer. Không sao nếu bạn thích! Chúng chỉ là hai điều hoàn toàn khác nhau.

Những câu chuyện giết người tiểu thuyết trinh thám tuổi teen nhẹ nhàng hơn. Có những yêu cầu nó phải đáp ứng: mối tình nảy nở; nhóm bạn; chuyện học đường; thường là một loại cốt truyện liên quan đến tương lai sắp tới về trường đại học hoặc mục tiêu nghề nghiệp.

Tất cả phụ thuộc vào việc bạn có muốn một phần nhẹ nhàng cùng với truyện trinh thám giết người hay không.

Tôi, cá nhân tôi, thì không. Hãy cho tôi sự tăm tối và kịch tính và rùng rợn và đẫm máu. Đừng cho tôi chuyện đùa bóng chày và hiểu lầm tình cảm và điện thoại bị lấy đi, xin đừng. Tôi không hứng thú.

Nhưng ngoài ra, quyển sách này khá tuyệt vời trong việc kết hợp những chuyện đó vào vụ án giết người và động cơ.

Kết thúc có thể dự đoán được, đúng, và hơi lộn xộn thực ra, và chắc chắn không rùng rợn hay gây sốc như những điều tôi thực sự muốn, nhưng nó khá độc đáo và sáng tạo.

Cả cuốn sách này, thực ra, cũng nhiều hơn độc đáo và sáng tạo hơn tôi mong đợi. Tôi thực sự không ghét nó, mặc dù tôi đã bận rộn cố gắng giành giải "Người Kiêu Ngạo Nhất Trên Đời" khi viết cái này mà có thể không có thời gian để truyền tải điều đó.

Tôi nghĩ là do tôi vừa đọc xong You của Caroline Kepnes. Và đó là một quyển sách hay hơn nhiều so với quyển này. Tiêu chuẩn không công bằng, thôi.

Điểm quan trọng: Nếu bạn muốn những thứ thiếu niên trong truyện kinh dị của bạn chứ không chỉ là kinh dị, quyển sách này hoàn hảo cho bạn. Nếu bạn ở đây vì kinh dị, có rất nhiều lựa chọn tốt hơn, hơn nhiều.

Lần đọc đầu tiên: Tháng 4 năm 2017, Đánh giá: 4 sao

Lần đọc thứ hai: Tháng 11 năm 2020, Đánh giá: 4 sao

Sau một ngày bình thường ở một trường trung học Mỹ bình thường, năm thiếu niên vào phạt nhưng chỉ có bốn người sống sót. Simon, nổi tiếng vì blog phong cách bàn tán của mình đã tiết lộ tất cả những bí mật đen tối và bẩn thỉu mà những học sinh khác của anh ta không bao giờ nghĩ sẽ lộ ra ánh sáng, đã làm cho nhiều kẻ thù. Nhưng ai trong số họ muốn anh ta chết? Ai trong số họ đang nói dối?

Những góc nhìn đa dạng đều cung cấp góc nhìn riêng của họ cho cốt truyện. Những cái này đều kéo lại với nhau, về phía cuối, để biến câu chuyện riêng của họ thành một thể thống nhất. Mỗi bí mật bẩn thỉu được phơi bày khiến mỗi nhân vật ít đi sự khuôn mẫu và nhiều hơn là một cá nhân có khuyết điểm, và do đó là thật. Tôi thừa nhận rằng khi tôi lần đầu tiên được giới thiệu với dàn nhân vật này - người cố gắng quá mức, chàng trai xấu xa, vận động viên và cô gái phổ biến - tôi đã giả định rằng những người này sẽ không có gì hơn là một bộ nhân vật yếu kém và lạm dụng. Tôi đã sai biết bao nhiêu?

Cốt truyện thực sự là gây hồi hộp và thú vị, nhưng những nhân vật xung quanh nó mới thực sự khiến tôi muốn tiếp tục đọc. Tôi thừa nhận rằng tôi đã tìm ra một phần của bí ẩn khá nhanh, nhưng điều này không làm giảm đi sự thích thú của tôi theo bất kỳ cách nào, chỉ vì những nhân vật. Với những khuyết điểm và những cái nhìn riêng của họ, họ tiếp tục thu hút tôi, và khiến cho đây là một cuốn sách rất thực và rất căng thẳng.

Tôi đã nhận được một bản sao của cuốn sách này để đánh giá trung thực. Cảm ơn tác giả, Karen M. McManus, và nhà xuất bản, Delacorte Press, vì cơ hội này.

Chương của Bronwyn và Nate là những chương tôi thích nhất, mặc dù tôi phải thừa nhận rằng Addy đã trưởng thành nhiều trong mắt tôi. Chương của Cooper thì vui nhộn. Quan trọng nhất, họ đều rất chân thực.

Mặc dù bí ẩn không khó để giải quyết, nó vẫn rất thú vị. Tôi chắc là vì chúng ta đang nhìn thấy bức tranh toàn cảnh, mỗi người đều có một mảnh ghép của sự thật. Nhưng bạn không thể không cảm thấy hoài nghi, tôi không nên thích nhân vật này, anh ta trông vô tội nhưng nếu không thì sao ?

Một trong những điều tôi thích là cách cuốn sách này dựa vào mạng xã hội, một thứ mà nhiều cuốn sách đặt trong ngày nay bỏ qua. Điều đó không hợp lý, mạng xã hội là một phần của cuộc sống của mọi người. Tôi thích cách Karen sử dụng nó để tạo ra một câu chuyện hay. Cách cuộc sống, sự riêng tư, bí mật của chúng ta bị xâm phạm. Cách nó rất dễ để khám phá bất cứ điều gì.

Đây là một cuốn sách đọc nhanh, mặc dù tôi phải thừa nhận rằng nó kéo dài hơi quá đà cuối cùng. Nó vui và hấp dẫn. Tôi rất khuyên bạn nên đọc nếu bạn đang tìm kiếm điều gì đó mới lạ trong thể loại hiện đại dành cho thiếu niên. Nó có một chút của mọi thứ, thậm chí cả một chút lãng mạn.

Cuốn sách này sẽ làm nên một bộ phim hay! Karen M. McManus đã làm rất tốt cho một tác phẩm đầu tay, tôi đã sẵn sàng để đọc những cuốn sách tiếp theo của cô ấy.

Anh ta nói: ""Mọi người đều có bí mật, đúng không?""

Cuốn sách này thật bất ngờ! Nó rất sảng khoái và khác biệt so với những cuốn tiểu thuyết hiện đại dành cho thanh thiếu niên thông thường.

Bronwyn, Nate, Cooper và Addy là những nghi phạm giết chết kẻ buôn chuyện của trường, Simon. Khi 5 người họ bị giam trong phòng học, điều cuối cùng họ mong đợi là Simon chết tại chỗ... Trừ khi một trong số họ đã lên kế hoạch cho mọi việc.

Câu chuyện được kể từ góc nhìn của họ. Kẻ lắm mưu, gã xấu xa, anh chàng vận động viên và cô công chúa là những khuôn mẫu phổ biến nhất của trường trung học. Cho đến khi bạn bắt đầu nhận ra họ không chỉ đơn thuần là vậy. Bronwyn có điểm số cao nhất, Nate từng (hay vẫn?) là một kẻ buôn ma túy, Cooper là cầu thủ bóng chày giỏi nhất trường và Addy quen với việc nổi tiếng, đúng vậy, nhưng đó chỉ là những danh hiệu của họ. Sớm thôi, bạn sẽ cảm thông với họ nhưng cùng lúc đó, bạn không thể bỏ qua bất cứ điều gì họ làm/suy nghĩ. Mọi người đều có bí mật mà họ sẽ làm mọi cách để không để chúng lộ ra ánh sáng, nhưng với cái giá nào?

Mọi người đều có khuyết điểm. Chúng ta thấy họ biến đổi từ những nhân vật một chiều thành những thiếu niên có tính cách phong phú hơn khi họ cố gắng đối phó với mọi thứ.

Có lẽ 4 sao