Rời xa gia đình nhỏ bé, Katy hòa vào cuộc sống học đường, và rồi rộng hơn nữa là thế giới châu Âu, nơi nguy nga thành quách đẹp tươi đến nao lòng lẫn những cảnh tượng tiêu điều xác xơ và là nơi mở ra một trang mới, một bước ngoặt mới trong cuộc đời của Katy. Katy đã nếm trải cuộc sống tươi mới như chưa từng thấy, và trên tất cả, cô học được cách gạt đi lớp vỏ ngoài để nhìn thấu hồn cốt bên trong sự vật và con người, thấm thía hơn bao giờ hết giá trị của thứ mình đã để lại phía sau. Bằng những trải nghiệm có thực của bản thân, Susan Coolidge đã lồng ghép những bài học đạo đức qua câu chuyện về cô bé Katy Carr nữ tính và tốt bụng.

 

Vài điều về tác giả Susan Coolidge

Susan Coolidge tên thật là Sarah Chauncey Woolsy. Bà sinh năm 1835 tại một gia đình giàu có và thế lực ở Cleverland, bang Ohio, Mỹ. Thời thơ ấu của Susan trải qua hầu hết ở New Heaven, Connecticut. Bà khởi đầu sự nghiệp viết văn sau khi làm y tá phục vụ trong Nội chiến Mỹ (1861 – 1865), không lấy chồng và sống tại Newport, đảo Rhode cho đến khi qua đời năm 1905.

Là một nhà văn chuyên viết truyện thiếu nhi người Mỹ, bà đã cho ra đời truyện về cô bé Katy, một sê-ri truyện đã làm nên tên tuổi của Susan. Dựa vào những trải nghiệm của cuộc đời mình, Susan đã mang đến cho người đọc tiếng cười, niềm vui và hạnh phúc của những cô gái nhà Carr trong ngôi nhà tại vùng ngoại ô nước Mỹ. Hình tượng Katy được lấy cảm hứng từ chính nữ tác giả Susan Coolidge.

 

Những chuyến xa nhà của Katy, một câu chuyện đáng yêu và khiến bạn không thể ngừng đọc...



Susan Coolidge đã đầu tư rất nhiều thời gian và tâm huyết vào cuốn sách này. Tôi chắc chắn một điều không thể phủ nhận rằng tác phẩm của bà đã được yêu thích và được đón nhận bởi hàng triệu độc giả, trong đó có tôi. Cuốn truyện đã thu hút tôi, khiến tôi không thể ngừng đọc và tưởng tượng về một cô bé Katy giản dị, đôi khi hơi nghiêm nghị thái quá, nhưng rất chững chạc và đang dần trưởng thành. Vậy điều gì đã khiến cho Những chuyến xa nhà của Katy  hấp dẫn và có sức hút đến vậy?

 

Câu chuyện nhẹ nhàng xoay quanh cuộc sống của Katy

Katy Carr là chị cả trong gia đình nhà Carr. Cô sống cùng năm người em và người bố, bác sĩ Carr, tại Bernet, một vùng ngoại ô ở Mỹ. Bác sĩ Carr, bố cô, vì mong muốn con gái có một cuộc sống thoải mái hơn, nên đã cho cô và người em gái Clover đến học tại một Nữ tu viện ở Hillsover, Connecticut. Tại đây, cô bé Katy đã có một khoảng thời gian đáng nhớ với những người bạn mới, với Rose Red, với Lily Page và với Hội chống hành vi thiếu đoan trang. Cô trải qua mùa giáng sinh với những người bạn mới thay vì với gia đình. Katy, cũng như biết bao cô bé nghịch ngợm thời ấy, đã bày ra các trò đùa nghịch vui vẻ và nhận hình phạt của mình. Cô bé đã trưởng thành hơn từng ngày, đã vui tươi và biết tận hưởng cuộc sống hơn sau chuyến xa nhà đến Connecticut. Và hơn thế nữa, cô bé đã nhận ra giá trị của gia đình, của mái nhà thân thương. Kết thúc năm học, Katy trở về nhà và bất ngờ nhận được lời mời đi châu Âu từ cô Ashe, hàng xóm của nhà Carr. Chuyến đi xa nhà lần thứ hai này đã cho Katy thấy viễn cảnh một châu Âu tươi đẹp với sương mù dày đặc bao phủ lên mọi thứ ở Anh, với biển Địa Trung Hải toàn màu xanh, một màu thật đáng yêu tại Pháp và với hành trình đẹp nhất thế giới, men theo những khúc quanh của bờ biển tuyệt đẹp hết dặm này qua dặm khác, trên những đoạn đường được làm hoàn hảo, khoét vào bề mặt của những vách đá dựng đứng, với những lùm cam, chanh và ô-liu phía trên và với vịnh Naples phía dưới  khi Katy cùng cô Ashe và Amy, con gái cô tiến về Ý. Cả ba người di chuyển trên con tàu Spartacus, đi theo dấu chân của Ulysses. Tuy nhiên,  chuyến đi đến Ý đã khiến cho Amy bé nhỏ lên cơn sốt rét. Katy chăm chỉ chăm sóc Amy và can đảm đối mặt với bà chủ quán trọ, người có ý định đuổi cô bé Amy tội nghiệp. Đức tính giản dị và kiên cường của Katy đã chạm đến trái tim của Ned. Vào cuối truyện, Ned đã bày tỏ tình cảm của mình với Katy, trên dòng Kênh Lớn vào một buổi chiều yên bình tại Venice...

 

Một tình yêu thầm kín nhưng không kém phần lãng mạn...

Ned Worthington, em trai của cô Ashe, là Đại úy hải quân. Anh là một người, mà theo như suy nghĩ ban đầu của Katy, đẹp trai, bộc trực, tôn trọng cô Ashe và rất mực yêu quý Amy. Ned đã bị vẻ đẹp và sự quyến rũ của Lily Page, chị họ Katy, làm cho mê đắm. Cuối tháng 12, những sỹ quan trên tàu tổ chức một buổi khiêu vũ lớn. Tất cả những cô gái đều có mặt, trong đó, Lily là người đẹp nhất. Lily có nhiều bạn nhảy đến mức cô không thể đếm xuể, nhiều hoa đến mức cô không thể cầm nổi. Lily tin rằng cô nàng đã trả thù được Ned, người mà trong một chừng mực nào đó đã lơ là bổn phận của mình. Lily lạnh nhạt khi Ned bắt chuyện, không chịu khiêu vũ với anh và có vẻ bị thu hút bởi những chàng trai khác. Tự ái và bất ngờ, Ned quay sang Katy và rủ cô đi dạo. Katy mặc một chiếc váy lụa màu ngọc xám với một chùm hoa hồng đỏ gài trên khăn choàng ren trắng. Trông cô thật dễ thương và thanh thản, và ở cô có gì đó làm dịu đi tâm trạng rối bời của anh. Những rung cảm nhẹ nhàng đã chạm đến trái tim Ned. Chuyến đi dạo trên bờ biển dưới ánh trăng của anh và Katy đã để lại cho anh một ấn tượng khó phai mờ.

Trong lúc Amy sốt rét, Ned đã biết được thêm nhiều phẩm chất tốt đẹp của Katy. Chiếc váy cũ màu xám Katy mặc ngày này qua ngày khác gây ấn tượng mạnh với Đại úy Worthington, khiến anh ngày càng thích chiếc váy xám như một phần của cô vậy. Anh yêu sự giản dị của cô, ngưỡng mộ sự can đảm của cô khi cô bảo vệ Amy bé nhỏ khỏi bà chủ khách sạn xấu tính, khâm phục tính nhẫn nại và sự chăm chỉ khi cô chăm sóc cho Amy. Ned đã nhìn thấy rõ sự chân thành trong con người của Katy. Sự chân thành đó khác hoàn toàn so với sự giả tạo và màu mè của Lily Page. Về phần Katy, cô đã coi Ned là một người bạn có thể tin tưởng để giúp đỡ, cảm thông và thấu hiểu. Anh chàng Đại úy ngày nào vốn để lại ít dấu ấn trong thế giới của Katy đã biến mất, thay vào đó là một người dịu dàng, tốt bụng, chu đáo, một con người khác hẳn trong mắt cô. Tôi rất thích cách Susan Coolidge phát triển tình cảm giữa Katy và Ned Worthington, không quá nhanh nhưng cũng không quá chậm. Đó là một tình cảm thầm kín nhưng sâu sắc, không bộc lộ bằng lời nói mà được thể hiện qua những hành động rất nhỏ. Susan thật là một nữ nhà văn tinh tế, tinh tế trong cách bà trau chuốt từng chi tiết nhỏ để tạo nên một tình yêu lớn.

Tình yêu của Katy và Ned được thể hiện qua những lá thư hài hước của Worthington, sự ngượng ngùng đáng yêu nơi Katy và trên hết là trong chuyến đi trên con thuyền gondola chỉ có 2 người. Đó là một buổi chiều tối tuyệt vời ở Venice, với những gợn sóng bạc nhấp nhô lặng lẽ dưới bầu trời màu hồng ngọc; và cái cảm giác rằng đó là chuyến dạo chơi trên thuyền cuối cùng trên mặt nước quyến rũ này khiến cho mỗi giây phút đều có vẻ quý báu gấp đôi. Susan Coolidge đã để độc giả tự tưởng tượng ra những điều 2 người nói. Cũng đúng mà. Vì nếu Susan thuật lại những điều thầm kín đó, tôi tin chắc rằng Những chuyến xa nhà của Katy sẽ biến thành một tiểu thuyết lãng mạn và dài dòng, thay vì một cuốn sách hấp dẫn cho thiếu nhi. Và vốn dĩ, bà đã để cho độc giả cảm nhận tình yêu giữa Katy và Ned qua các chi tiết nhỏ nhưng đáng giá. Vậy nên, để các độc giả tự suy nghĩ và tưởng tượng về cuộc trò chuyện lãng mạn giữa 2 người chắc chắn không phải là một ý kiến tồi.

 

Những bài học về cuộc sống quý giá

Mỗi chương truyện lại mang đến cho ta một bài học mới về cuộc sống. Trong chương đầu, qua chuyến đi về nông thôn của John và Elsie, em gái Katy, Susan đã đưa ra một bài học ý nghĩa. John và Elsie rất muốn đến nhà bà Worrot để tránh cái nóng như thiêu như đốt của những ngày hè tại Burnet. Chiều lòng 2 con gái, bác sĩ Carr đã đồng ý để 2 cô bé ở lại vùng nông thôn trong 2 ngày. Tuy nhiên, khác với những tưởng tượng về một nơi đầy bóng râm và cây cối của John và Elsie, 2 cô bé đã phải đối mặt với một sân vườn không cây cối đầy nắng, những chiếc đệm lông vũ dày, tấm rèm cửa kêu lạch cạch suốt đêm, những con muỗi bay vo ve, bơ chảy thành nước vì cái nóng và những đêm không ngủ được vì nhớ nhà. Chỉ đến khi trở về ngôi nhà thân thương tại Burnet, John và Elsie mới hiểu ra giá trị của gia đình và biết trân trọng cuộc sống hiện tại của 2 cô bé. Một trong những điều tốt đẹp ở những sai lầm trẻ con của chúng ta là, mỗi sai lầm đều dạy ta điều gì đó, vậy nên, sau mỗi lần vấp váp, chúng ta lại khôn ngoan hơn, để rồi đến lúc nào đó, khi thời điểm đến, chúng ta sẽ sẵn sàng xác lập cho mình một chỗ đứng giữa những người lớn tuyệt vời không bao giờ mắc lỗi. Trong chương 13, khi Katy nhận ra rằng nhà chính là nơi tuyệt vời nhất, là nơi luôn luôn chào đón cô trở về. Cô đã thốt lên Ôi, chẳng phải thật ngọt ngào, ngọt ngào, ngọt ngào khi được trở về nhà sao!  Katy đã có những giây phút vui vẻ với em gái Clover, với cô bạn thân Rose Red và với Hội chống các hành vi thiếu đoan trang. Tuy vậy, cô bé vẫn phải đối mặt với sự kỷ luật và những hình phạt hà khắc tại trường Nữ tu viện. Katy đã bị phạt không được ở căn phòng kí túc đáng lẽ phải thuộc về cô. Cô đã bị bạn bè chơi xấu và phải chấp nhận điều đó. Bên cạnh những niềm vui bao giờ cũng là những nỗi buồn và những giọt nước mắt. Và chính khoảnh khắc ấy, cô nhận ra rằng gia đình thật quý giá biết nhường nào! Đi thật xa để trở về, trở về ngôi nhà với gia đình thân thương...



Susan còn nhắc nhở các độc giả về một ý niệm đúng đắn: gạt bỏ lớp vỏ ngoài để nhìn thấu hồn cốt và giá trị bên trong sự vật và con người.  Ned Worthington đã từng lóa mắt vì vẻ đẹp kiều diễm của Lily Page. Nhưng sau khi gặp và tiếp xúc với Katy, anh đã nhận ra rằng: vẻ đẹp lộng lẫy nhất thể hiện qua tính cách mỗi người. Chính sự giản dị và chân thực của Katy mới là điều Ned thực sự cần. Anh cũng nhận ra rằng, không nên đánh giá người khác chỉ qua vẻ bề ngoài của họ. Chính nhờ điều đó, Ned đã chinh phục được trái tim của Katy, một cô gái thông minh và hiểu biết, không màu mè và xa hoa.

 

Lời kết

Những chuyến xa nhà của Katy là cuốn sách dành cho độc giả ở bất cứ lứa tuổi nào. Susan Coolidge đã truyền đạt những bài học ý nghĩa và sâu sắc qua câu chuyện về cô bé Katy. Cuốn sách đã khiến tôi yêu thích ở những chương đầu, đắm chìm vào những chuyến xa nhà của Katy và để lại trong tôi biết bao dư vị về một cuộc sống đầy phiêu lưu và ngập tràn hạnh phúc của cô bé. Tôi không thể không ngưỡng mộ và thán phục những câu văn được trau dồi tỉ mỉ, những từ ngữ cổ và bức tranh phong cảnh chi tiết mà Susan vẽ nên dưới ngòi bút của bà. Chắc chắn Những chuyến xa nhà của Katy  là một cuốn sách nên đọc và đáng đọc nhất trong tủ sách Kinh điển của nhà xuất bản Nhã Nam.

Tác giả: Chau Anh Bui - Bookademy  

______________

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

Đăng ký để trở thành CTV Bookademy tại link: http://bit.ly/bookademy_ctv


Xem thêm

tôi tìm đến với Katy và cô bé khiến tôi không thể ngưng nghĩ về. Ở nữ tu viện, một toán các nhân vật khác xuất hiện với đủ tính cách khác nhau nhưng không hề làm phai mờ đi hình ảnh Katy, thậm chí như tô điểm thêm cho cô bé. Cũng có lẽ bởi tính cách của mình, cô đã khiến cho cô Jane, một người vô cùng khắc nghiệt phải đâm ra yêu quý cô. Tóm lại đây quả là một cuốn sách tuyệt vời mang lại nhiều cung bậc cảm xúc :). 3 năm sau, một cuộc sống mới mở ra đối với cô bé Katy 19t khi mà cô được đến Châu Âu cùng với mẹ con cô Ashe, nơi cô được gặp lại cô bạn Rose Red "quyến rũ" của mình cùng cô chị họ Lilly xinh đẹp nhưng khó ưa. Tôi thích vô cùng cách tác giả dẫn dắt yếu tố tình cảm, nhẹ nhàng nhưng đủ để tôi thổn thức, đặc biệt là cảnh trên thuyền ở Venice. Tôi thích sự quan tâm của cô đối với các em trong nhà, sự yêu thương của cô đối với bác sĩ Carr, sự kiên cường của cô khi đối mặt với bệnh tật. Tôi từng nghĩ rằng sẽ khó tìm được một nhân vật nào nữa giống cô bé. Càng đi vào câu chuyện, cô bé càng thể hiện là một con người "đoan trang" - như chính cái từ mà cô thích sử dụng nhất. Hơn thế nữa, cũng nhờ chuyến đi này, cô tìm được tình yêu đầu đời của cô... Tôi từng đọc Rebecca ở trang trại suối nắng và mê mệt cô bé Rebecca hồn nhiên, ngoan ngoãn. Thậm chí cô còn tuyệt vời hơn tất thảy những nhân vật mà tôi từng biết.

Tôi từng đọc Rebecca ở trang trại suối nắng và mê mệt cô bé Rebecca hồn nhiên, ngoan ngoãn. Tôi từng nghĩ rằng sẽ khó tìm được một nhân vật nào nữa giống cô bé. Tuy nhiên, thật bất ngờ, tôi tìm đến với Katy và cô bé khiến tôi không thể ngưng nghĩ về. Thậm chí cô còn tuyệt vời hơn tất thảy những nhân vật mà tôi từng biết. Tôi thích sự quan tâm của cô đối với các em trong nhà, sự yêu thương của cô đối với bác sĩ Carr, sự kiên cường của cô khi đối mặt với bệnh tật. Càng đi vào câu chuyện, cô bé càng thể hiện là một con người “đoan trang” – như chính cái từ mà cô thích sử dụng nhất. Ở nữ tu viện, một toán các nhân vật khác xuất hiện với đủ tính cách khác nhau nhưng không hề làm phai mờ đi hình ảnh Katy, thậm chí như tô điểm thêm cho cô bé. Cũng có lẽ bởi tính cách của mình, cô đã khiến cho cô Jane, một người vô cùng khắc nghiệt phải đâm ra yêu quý cô. 3 năm sau, một cuộc sống mới mở ra đối với cô bé Katy 19t khi mà cô được đến Châu Âu cùng với mẹ con cô Ashe, nơi cô được gặp lại cô bạn Rose Red “quyến rũ” của mình cùng cô chị họ Lilly xinh đẹp nhưng khó ưa. Hơn thế nữa, cũng nhờ chuyến đi này, cô tìm được tình yêu đầu đời của cô… Tôi thích vô cùng cách tác giả dẫn dắt yếu tố tình cảm, nhẹ nhàng nhưng đủ để tôi thổn thức, đặc biệt là cảnh trên thuyền ở Venice.