Chúng ta luôn nghĩ rằng tỷ phú phải là một người lúc nào cũng chỉn chu, quần áo gọn gàng, cẩn trọng trong hành động, nghiêm túc trong công việc, luôn luôn bận rộn với những bộ não siêu việt? Đúng, đa phần họ là những người như vậy, nhưng cũng có những con người mà chúng ta hay chính họ cũng không nghĩ rằng, có một ngày họ lại trở thành người như vậy. Và vị tỷ phú đó chính là Richard Branson – tỷ phú nổi loạn. Để tìm hiểu cụ thể hơn, chúng ta hãy cùng tìm hiểu qua tác phẩm tự truyện của ông Người Đi Tìm Bão.

Nội dung cuốn sách

Người đi tìm bão tiếp nối những gì còn đang dang dở trong cuốn Đường Ra Biển Lớn. Xuyên suốt cuốn sách, chúng ta sẽ thấy được quá trình hình thành và phát triển của tập đoàn Virgin, những khó khăn cũng như khủng hoảng, thảm họa khủng khiếp tưởng chừng như sẽ phá hủy cả sự nghiệp của Richard mà ông từng phải đối mặt và cách ông xử lý chúng, thậm chí tận dụng chúng để nâng cao danh tiếng và thành công của mình.

Không chỉ vậy, trong cuốn sách này, chúng ta còn biết được về cuộc sống đời thường của “tỷ phú nổi loạn” Richard Branson, về những thành viên trong gia đình ông, về cách ông trở thành một người ông, một người cha và một người chồng tốt hơn như thế nào.

Tác giả

Richard Branson được biết đến là một ông trùm kinh doanh người Anh, nổi tiếng với thương hiệu Virgin gồm hơn 360 công ty trong mọi lĩnh vực. Ông đã viết nhiều cuốn sách về sự nghiệp và cuộc đời của chính mình. Bản thân Richard Branson cũng là người đàn ông được ngưỡng mộ nhất Châu Âu và được đề cử vào chức thị trưởng Luân Đôn.


 

Ông là người như thế nào?

Cũng giống như những tỷ phú khác, Richard Branson bắt đầu kinh doanh từ thời niên thiếu, giờ đây ở tuổi 68, ông là một trong những tỷ phú cực kỳ thành công, nắm trong tay hàng loạt những tập đoàn trên nhiều lĩnh vực như Virgin Records, Virgin Airlines, Virgin Express, Virgin Mobile,... Tuy nhiên, điều khiến cho Richard Branson khác với các doanh nhân khác là tâm trạng lúc nào cũng vui vẻ của ông. Khi không chơi thể thao ngoài trời, ông sẽ dành thời gian bên gia đình và bạn bè.

Richard Branson nghĩ rằng mình chỉ nên tiến vào các lĩnh vực mà ông thực sự đam mê và quan tâm. Đó là lý do tại sao ông bắt đầu với tạp chí, sau đó lấn sang âm nhạc khi còn trẻ. Khi ông bắt đầu đi du lịch nhiều hơn, thì ý tưởng tiếp cận dịch vụ hàng không, dịch vụ nghỉ dưỡng và khách sạn lại đến. Khi ai đó thường xuyên di chuyển, điện thoại di động và sự kết nối là vấn đề quan trọng tiếp theo. Khi lớn tuổi hơn một chút, ông trở nên có ý thức về sức khỏe hơn và vì thế các công ty chăm sóc sức khỏe của ông ra đời. Còn bây giờ, ông đang điều hành các ngân hàng và thậm chí, ở Nam Phi – gần đây ông đã học được – về bảo hiểm tang lễ. Nói về một thương hiệu phải gắn liền với cuộc sống và phong cách sống! Một số nghiên cứu đã chỉ ra rằng thương hiệu Virgin được yêu thích suốt ba thế hệ. Nếu Virgin không phát triển và biến nó thành một thương hiệu theo phong cách sống, điều đó đã không thể xảy ra.

Mạnh mẽ, sôi nổi

Dự án kinh doanh đầu tiên của Branson là một tạp chí cho giới trẻ khi ông 15 tuổi với mong muốn lan tỏa ý kiến của mình với cộng đồng. Dự án kinh doanh đầu tiên của Branson là một tạp chí cho giới trẻ mang tên "Student" khi ông 15 tuổi. Lúc ấy, ông bỏ học để trò chuyện với mọi người trên khắp thế giới và học hỏi về những điều đang xảy ra. "Tôi cảm thấy rằng mình có thể ra ngoài và bắt đầu tạo nên một thứ khác biệt trên thế giới", ông nói. Để hỗ trợ tạp chí của mình, Branson bán thêm các bản thu âm theo yêu cầu qua thư. Cuối cùng, tạp chí Student đã thất bại nhưng việc kinh doanh bản thu âm đã trở thành doanh nghiệp lớn - Virgin Records.

Sau đó, Branson thành lập một thương hiệu để hỗ trợ Mike Oldfield - nhạc sĩ mà ông tin tưởng. Ông nhớ lại: "Tôi tới bảy công ty thu âm nhưng không ai giúp Oldfield xuất bản Tubular Bells. Vậy nên, tôi đã tự thành lập một doanh nghiệp thu âm nhỏ". Nhờ sự mạo hiểm, Branson đã bán được hàng triệu album của Mike Oldfield. Sau đó, ông tiếp tục ký hợp đồng với "những đối tác mà không ai sẽ hợp tác", bao gồm The Rolling Stones, Sex Pistols và Janet Jackson. Branson thành triệu phú khi mới 23 tuổi. Khi còn là một thiếu niên non dại, công ty thu âm đặt hàng qua thư của chúng tôi đã được thành lập chỉ sau một vài ngày, và thậm chí các doanh nghiệp phức tạp hơn như Virgin Atlantic đã đi từ ý tưởng đến việc ra mắt chỉ trong vài tuần. Nói chung, chúng tôi thích làm việc nhanh: thử nghiệm các ý tưởng, xem chúng có vướng mắc không, và nếu không, nhanh chóng chuyển sang ý tưởng tiếp theo.


  

Táo bạo

Chắc chắn, nhắc tới Richard, người ta sẽ luôn nhớ tới người đàn ông táo bạo, sẵn sàng đương đầu với thử thách, hoàn thành những mục tiêu của bản thân. Năm 1984, Branson ra mắt hãng hàng không Virgin Atlantic sau hơn một thập kỷ kinh doanh trong lĩnh vực âm nhạc. "Khi ấy, không ai nghĩ chúng tôi sẽ thành công. Tuy nhiên, chúng tôi đã tạo ra một hãng bay được mọi người yêu thích trong bối cảnh thị trường hàng không rất tồi tệ. Khách hàng của các hãng khác đã chuyển sang Virgin Atlantic", tỷ phú này nói. Suốt nhiều năm qua, hãng bay của Branson đã vươn mình ra toàn cầu cùng những thương hiệu mạnh như Virgin America và Virgin Australia. Với Virgin Galactic, Branson đang đặt tham vọng vào mảng du lịch thám hiểm vũ trụ. Con người ta thể hiện bản thân qua những điều mình làm và theo đuổi, Richard Branson cũng vậy. Ông luôn luôn tìm kiếm những thử thách mới, những chân trời mới. Ông nói “Bạn chỉ có thể mất đi sự trinh nguyên một lần trong đời. Nhưng trong mọi mặt của cuộc sống – xây dựng một doanh nghiệp, chăm lo cho gia đình, dấn thân vào những cuộc phiêu lưu – tôi luôn cố gắng làm mọi thứ mỗi ngày đều là lần đầu tiên”. Khi Virgin Atlantic đã trở thành hãng hàng không tốt nhất trên bầu trời Anh Quốc, ngay lập tức ông mở rộng kinh doanh sang thị trường hàng không ở Úc và tiếp đó là Mỹ. Virgin Atlantic khi mới thành lập chỉ với một máy bay cùng đường bay duy nhất nhưng giờ đây nó đã có mọi đường bay trên toàn thế giới và trở thành hãng hàng không toàn cầu. Với bản thân ông, sau khi đã thực hiện những chuyến phiêu lưu trên khắp các vùng trời điều mà ông mong muốn hiện tại, đó là hướng tới những vì sao. Sau đó, ông kể “Năm 1999, tôi bắt đầu thực hiện những bước đầu tiên để hoàn thành giấc mơ của chính mình. Trong số tất cả các chuyến đi đáng nhớ trên khắp thế giới mà tôi đã thực hiện vào năm đó, chuyến đi thú vị nhất bắt đầu với một quãng tản bộ ngắn từ nhà của tôi, băng qua công viên Hyde Park, đến một tòa nhà hành chính ảm đạm. Tôi đã đi bộ tới Cơ quan Đăng ký kinh doanh và chính thức đăng ký một công ty mới: Virgin Galactic Airways. (Với bản tính lạc quan từ khi sinh ra, tôi cũng đã đăng ký cả công ty Virgin Intergalactic Airways). Richard là người như vậy, ông tiến lên, hướng về phía trước, tìm kiếm và thực hiện những ước mơ của riêng mình.

Phiêu lưu

Không phải vô cớ, Richard Branson có rất nhiều công ty trong lĩnh vực du lịch lữ hành và công ty, ông coi trọng nhất là hãng hàng không Virgin Atlantic. Suốt cuộc đời, ông đã trải qua những cuộc phiêu lưu bất tận và những kỷ lục. Ông lập kỷ lục thế giới khi vượt qua eo biển Manche, người đầu tiên bay vòng quanh thế giới bằng khinh khí cầu và nhiều lần khác nữa,… Trong mọi hành trình, với vô vàn khó khăn, nhưng ông vẫn vượt qua để đạt được đích đến của mình. Không phải là một người có ý chí thép thì chắc chắn không thể vượt qua những khó khăn đó. Ông đối mặt với mọi khó khăn trong cuộc phiêu lưu và cả trong cuộc sống lẫn kinh doanh để xây dựng nên tập đoàn mà hàng triệu triệu người đang dõi theo Virgin.


 

Bản lĩnh

Gặp vô vàn khó khăn trong mọi việc, nhưng ông đều vượt qua. 68 tuổi là số tuổi của ông thì 76 là số lần mà ông suýt chết chỉ điều đó thôi cũng đủ chứng tỏ bản lĩnh của tỷ phú nổi loạn. Mỗi lần những đứa con – công ty Virgin – gặp thách thức, ông đều là người đứng mũi chịu sào, lèo lái con thuyền ra khỏi chỗ nguy nan.

“Tháng 9 năm 2001, công ty hàng không non trẻ Virgin Blue được đề xuất mua lại. Khi tôi chuẩn bị rời văn phòng. Tôi đã ngồi lại bởi tôi nhận ra người phía đầu dây bên kia là CEO của hãng Singapore Airlines, Tiến sĩ C. K. Cheong. Khi ông Cheong nói, mọi thứ bắt đầu trở nên rõ ràng. Singapore đã là đối tác của Virgin từ năm 1999, khi họ trả 600 triệu bảng Anh để sở hữu 49% cổ phần ở Virgin Atlantic. Trớ trêu thay, chúng tôi đã tái đầu tư một phần số tiền đó để gây dựng Virgin Blue – chúng tôi thậm chí cho Singapore cơ hội trở thành đối tác tại Virgin Blue với số tiền 10 triệu đô-la Úc, nhưng họ đã từ chối. Tuy nhiên, Virgin Atlantic không phải là hãng hàng không duy nhất mà Singapore có cổ phần: họ cũng sở hữu 20% cổ phần của Ansett và cần bảo vệ khoản đầu tư này. Tiến sĩ Cheong đã thẳng thắn đề nghị rằng họ muốn mua Virgin Blue ngay lập tức với số tiền lớn hơn 10 triệu đô-la Úc rất nhiều là 250 triệu đô-la Úc. Số tiền đó thực sự lớn hơn cả những gì tôi tưởng tượng. Nhưng đồng thời, nó cũng đi kèm với một thời hạn, và cả một lời cảnh báo “Anh có 24 giờ để ra quyết định. Nếu anh từ chối, tôi hứa rằng Chính phủ Singapore sẽ tung ra khoản đầu tư khổng lồ vào Ansett và phá hủy Virgin Blue chỉ trong vòng 6 tháng”. Suốt chuyến bay tới Úc, tôi đã không ngủ để suy nghĩ tường tận về nó. Nhưng quyết định này không hề đơn giản, tôi phải nghĩ không chỉ cho Virgin Blue mà còn cả tập đoàn Virgin Group. Tôi dành cả đêm đứng ngồi không yên trong phòng khách sạn, vạch ra những lựa chọn trong đầu. Tập đoàn Virgin Group chắc chắn có thể dùng số tiền này để tái đầu tư, và tôi không thể bàn cãi khi có lập luận rằng chúng tôi sẽ thu về được 250 triệu đô-la Úc gấp 25 lần số tiền đầu tư ban đầu. Nhưng tôi không muốn bị đe dọa, đặc biệt với một đối tác của Virgin Atlantic. Ngoài ra, có điều gì đó về lời đề nghị này chưa thỏa đáng. Vì sao Singapore Airlines, một công ty mẹ của Ansett, lại tha thiết đề nghị với Virgin Blue – một đối thủ khá nhỏ - một khoản tiền lớn như vậy để biến mất khỏi thị trường? Liệu họ có thực sự sẽ sử dụng quyền lực của chính phủ Singapore để loại chúng tôi ra khỏi cuộc chơi? Nếu vậy việc kháng cự sẽ châm ngòi cho một cuộc cạnh tranh khốc liệt mà chắc chắn chúng tôi sẽ thua. Nhưng mức giá đề nghị rất lớn này của họ phảng phất một chút tuyệt vọng. Phải chăng Ansett đang gặp vấn đề nghiêm trọng hơn những gì chúng tôi biết? Thậm chí, có thể họ đang trên bờ vực phá sản? Với họ, lời đề nghị 250 triệu đô-la Úc này khiến chúng tôi nghĩ rằng chúng tôi có đầy đủ các quân bài trên tay. Sau đó, Singapore Airlines nhanh chóng bị lật tẩy. Họ chẳng còn con bài nào trong tay, huống chi lấy chính phủ Singapore để đe dọa. Ngay sau đó, họ từ chối đề nghị mua lại toàn bộ Ansett với giá 1 đô-la và thu hồi toàn bộ sự hỗ trợ.”

 


Nhân văn

Richard Branson từng nói “Kinh doanh đơn giản là ý tưởng giúp cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn”. Đúng vậy, nhân quyền, bình đẳng giới, bỏ án tử hình, biến đổi khí hậu,… ông đều tham gia vận động cũng như đóng góp thông qua công việc kinh doanh của mình. Các hãng hàng không của Virgin là những chiếc máy bay nhẹ nhất và tốn ít nhiên liệu vận hành nhất thế giới. Bên cạnh, biết được rằng đối với những người mới khởi nghiệp rất cần một khoản vốn nhỏ để khởi sự. Bằng sự vận động tích cực của ông, chính phủ Anh quyết định thành lập quỹ hỗ trợ cho những doanh nhân mới khởi nghiệp và riêng bản thân Virgin cũng có công ty đầu tư của riêng mình, và còn vô vàn điều khác nữa… Không chỉ nói, ông cố gắng đóng góp, khiến thế giới một ngày tích cực hơn từng chút từng chút một thông qua công việc kinh doanh của mình.

Yêu thương gia đình

Gia đình đối với vị tỷ phú luôn là ưu tiên hàng đầu. Ở tuổi 68, Richard đã là một người chồng, người cha và người ông. Dù bận rộn thế nào, ông luôn dành những điều tốt nhất cho gia đình. Tập đoàn Virgin là sự nghiệp, công sức cả đời của ông với mong muốn nó sẽ tiếp tục được các con, cháu tiếp tục tiếp quản, phát triển hơn nữa hoàn thành những tâm nguyện mà ông vẫn đang theo đuổi.

Tại Necker, gia đình ông chung sống trong khu nghỉ dưỡng của Virgin giữa thiên nhiên, khí hậu tuyệt vời của vùng biển Caribe. Ở nơi này, ông đã xây dựng hòn đảo của riêng mình. Đây là nơi mà ông gặp gỡ, tổ chức các bữa tiệc và luôn luôn chào đón những người bạn của ông, cũng tại nơi này ông cùng gia đình đã lưu giữ vô vàn kỷ niệm mà ông luôn coi nó là những điều quý giá nhất của mình.

Lời kết

Người đi tìm bão không chỉ là một cuốn tự truyện về một vị tỷ phú mà nó còn khẳng định rằng bất cứ ai cũng có thể thành công, hạnh phúc như họ. Qua những câu chuyện của Richard Branson – tỷ phú nổi loạn, mỗi người sẽ có những bài học của riêng mình để áp dụng vào cuộc sống của bản thân và có những thành công theo cách của riêng bạn.

Review chi tiết: Bá Minh - Bookademy

______________

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

Đăng ký để trở thành CTV Bookademy tại link: http://bit.ly/bookademy_ctv

 

Xem thêm

Tôi đã mượn cuốn sách này từ thư viện công cộng và khả năng đọc trên Kindle của tôi thật tuyệt vời vì tôi có thể chia sẻ nhiều đoạn văn hay, quan trọng và thú vị với bạn bè trên Facebook và Twitter. Ebook thật ghê gớm! Richard Branson là một huyền thoại sống khi còn trẻ đã có thể thành lập một công ty thu âm và từ đó sở hữu một hãng hàng không, một công ty tàu vũ trụ, một ngân hàng, phòng tập thể dục, công ty xe lửa và cả các tổ chức phi lợi nhuận. Mô tả về đảo Necker thật tuyệt vời và ngạc nhiên khi biết về tất cả các doanh nhân nổi tiếng khác đã ở lại đó như Larry Page, Elon Musk, Kate Winslet, vợ chồng Barak Obama, những vận động viên quần vợt chuyên nghiệp và những người khác. Tôi ngưỡng mộ ý thức về công lý và sự công bằng của anh ấy, mong muốn giúp đỡ những người kém may mắn hơn và khơi dậy ý thức sáng tạo ở các doanh nhân mới bằng cách cung cấp nguồn vốn cần thiết để giúp họ xây dựng các công ty nhằm giúp đỡ nhân loại. Cuốn sách dài nhưng cực kỳ thú vị bao gồm nhiều sự kiện như Brexit, tổng thống Hoa Kỳ và các diễn biến liên quan khác. Anh ấy là một kẻ liều lĩnh đã giành được hơn bảy kỷ lục thế giới trong Sách Guiness và tất cả những bức ảnh được hiển thị ở cuối đều rất đáng yêu. Tôi rất thích cuốn tự truyện này và dự định mượn một số cuốn sách khác của anh ấy. Nó cung cấp những lời khuyên kinh doanh thiết thực và hữu ích cũng như những ý tưởng khởi nghiệp. RẤT KHUYẾN KHÍCH ĐỌC!!

Mặc dù tôi chưa bao giờ đọc cuốn tự truyện đầu tiên Người Đi Tìm Bão của anh ấy, nhưng tôi chắc chắn có thể cảm nhận được nó sẽ như thế nào nếu dựa vào cuốn tiểu sử ‘thứ hai’ này. Hãy hy vọng rằng sẽ có người thứ ba... khi Richard Branson tròn 100 tuổi.

Cuốn sách miêu tả anh ta là một người đàn ông thực sự thích phiêu lưu, theo nghĩa đen và nghĩa bóng, hoặc tất nhiên, bằng chính lời nói của mình. Làm thế nào chúng ta biết về anh ấy trên các phương tiện truyền thông và những gì gợi lên trong tâm trí chúng ta khi nghĩ về anh ấy, có lẽ dựa trên thương hiệu thành công của anh ấy - luôn mạo hiểm ra ngoài - là một cách đánh giá thấp. Nếu bạn đọc cuốn sách này, bạn sẽ thực sự hào hứng và say mê với những cuộc phiêu lưu cá nhân và kinh doanh mà anh ấy đã dấn thân vào, với hầu hết đều đạt được kết quả thành công (tôi nói vậy vì chúng vẫn đang trong quá trình hoàn thiện và anh ấy sẽ làm mọi thứ trong khả năng của mình). sức mạnh để họ giữ nguyên như vậy).

Bên cạnh sự nghiệp doanh nhân thành công, đưa anh trở thành tỷ phú, cam kết cải tiến ở mọi nơi trên thế giới, điều mà anh được giới thiệu lần đầu tiên và nhận thấy bất kỳ điều gì cần cải thiện, không bao giờ phai nhạt, trong khi anh là một trong những người người đàn ông tốt nhất của gia đình, được coi là người thành công như anh ấy đã từng - hoàn toàn tận tâm với gia đình và bạn bè.

Tuy nhiên, trên hết, điều truyền cảm hứng cho bất kỳ ai đọc cuốn sách này là anh ấy thực sự yêu thích những gì mình làm, cho dù đó chỉ là một công việc kinh doanh mà anh ấy đang xây dựng hay một cuộc phiêu lưu mà anh ấy đang tìm kiếm. Và đó là điều quan trọng nhất cần mang theo đối với bất kỳ ai, một doanh nhân đầy tham vọng hay chỉ là một Joe hoặc Jane bình thường yêu thích những gì mình làm trong đời.

Một bài đọc hay, chắc chắn. Và một lời nhắc nhở tuyệt vời khác rằng không có gì quan trọng hơn gia đình.

Thú vị, đầy cảm hứng và đôi khi tức giận - có vẻ giống như chính Richard Branson không thể ngăn cản (thật khó tin rằng ông đã gần 70 tuổi) - cuốn sách này tiếp nối cuốn tự truyện 'Giẻ rách trở nên giàu có' cực kỳ thành công của ông. Có lẽ đáng ngạc nhiên là nó gần như hấp dẫn như phần đó.

Tự truyện của những người siêu thành công như Branson có thể rơi vào tình trạng mệt mỏi khi nêu tên và tự đề cao bản thân nhưng trong trường hợp này, tác giả chỉ cố gắng giữ điểm danh ấn tượng của mình với bạn bè và cộng tác viên trong bối cảnh. Rốt cuộc, thật khó để nói về sáng kiến lãnh đạo toàn cầu của The Elders mà không kiểm tra tên của tình bạn lâu năm của ông với Nelson Mandela - hay sự hợp tác của Virgin Galactic với Paul Allen hoặc các cuộc thảo luận kinh doanh khác với Larry Page, Elon Musk và Mark Zuckerberg.

Điều tôi đặc biệt thích thú là khám phá các dự án kinh doanh khác nhau của Branson - từ du hành vũ trụ đến hãng hàng không, tàu hỏa đến tài chính, khách sạn đến âm nhạc, phòng tập thể dục - và những gì có hiệu quả hay không. Branson đã nảy sinh ra vô số ý tưởng trong hơn 50 năm kinh doanh của mình và ông đang phác thảo các ý tưởng và ghi chép mỗi ngày. Sự khao khát vô độ của anh ấy đối với những cách làm mới hoặc khác biệt - và chấp nhận rủi ro - dường như phần lớn không hề suy giảm, và anh ấy rất thẳng thắn về những đấu tranh cá nhân của mình cũng như nhiều sự phản đối chính thức hoặc cạnh tranh đối với Virgin.

Khi già đi, chắc chắn tác giả đã bắt đầu ngẫm nghĩ về di sản của mình. Rõ ràng, phạm vi tiếp cận và tác động của thương hiệu Virgin là phi thường, nhưng Branson giờ đây dường như dành thời gian tương đương để bồi dưỡng thế hệ doanh nhân mới, hỗ trợ các sáng kiến của các quốc gia đang phát triển và vận động vì nhiều mục đích khác nhau. Hơn bao giờ hết, điều này liên quan đến những ý tưởng mới, sự hợp tác mạnh mẽ và tìm kiếm tác động thực sự, hữu hình.

Cách đây vài năm, tôi đã đọc và yêu thích cuốn tiểu sử đầu tiên của Richard Branson, Người Đi Tìm Bão. Tôi nghĩ cuốn sách đó mô tả chi tiết về một cuộc sống tốt đẹp đến mức nó gần giống như một cuốn tiểu thuyết viễn tưởng. Nó có nhịp độ nhanh, vui nhộn và chứa đầy những giai thoại sẽ khiến bạn mỉm cười. Cuốn sách này nhìn chung không có nhiều khác biệt... nhưng vẫn có một vài trường hợp ngoại lệ.

Ngoại lệ đầu tiên là đương nhiên khi xem xét vị trí của Richard Branson trong cuộc đời ông vào thời điểm viết cuốn tiểu sử này. Cuốn sách đầu tiên nói về việc khởi đầu thương hiệu Virgin từ con số không, chấp nhận rủi ro lớn và biến nó thành một công ty khổng lồ vào đầu thế kỷ này. Đó là một câu chuyện từ giẻ rách trở nên giàu có độc đáo, đó là một phần tạo nên sức hấp dẫn của nó. Tuy nhiên, cuốn sách này tập trung nhiều hơn vào giao dịch của một người vốn đã giàu có với một công ty đã thành công. Đó không hẳn là một điều xấu, nó vẫn rất thú vị, nhưng tôi nghĩ rằng sẽ khó liên tưởng đến câu chuyện của ông Branson hơn nhiều vì ông ấy càng ngày càng xa rời cội nguồn của mình và những độc giả bình thường.

Ngoại lệ thứ hai là cuốn sách này ít tập trung vào kinh doanh mà tập trung nhiều hơn vào hoạt động từ thiện và chính trị. Một lần nữa, đây không phải là một điều xấu, nó thậm chí còn được mong đợi. Khi ông Branson trở nên nổi tiếng và quyền lực hơn, tất nhiên mục tiêu của ông sẽ thay đổi và mở rộng ra ngoài thế giới kinh doanh. Thật không may, ngoại lệ thứ hai này là lúc tôi gặp khó khăn (chỉ một chút) với cuốn sách này.

Tuy nhiên, Richard Branson cũng gặp phải vấn đề tương tự như phương châm 'Không làm điều ác' khét tiếng mà Google đã áp dụng trong những năm đầu thành lập. Vấn đề với phương châm này là Cái ác có thể là một thuật ngữ chủ quan, tùy thuộc vào việc ai nhìn nó từ góc độ nào. Một trường hợp điển hình và quan điểm của vấn đề này là chương Brexit. Ông Branson tin tưởng mạnh mẽ rằng Anh không nên rời EU và ông có quyền đưa ra quan điểm đó và có thể không sai. Tuy nhiên, bằng cách nhìn thế giới qua lối suy nghĩ 'Không làm điều ác', những người có niềm tin khác với bạn chắc chắn đang 'làm điều ác'. Giống như nhiều nhà vận động còn lại sau cuộc bỏ phiếu khét tiếng, ông Branson nhanh chóng gộp tất cả những cử tri rời bỏ (hơn 15 triệu rưỡi người) vào các loại bài ngoại, ngu dốt hoặc ngu ngốc.

Đó là một quan điểm một chiều, đơn giản hóa quá mức đến mức nguy hiểm mà tôi cảm nhận được khá nhiều ẩn ý xuyên suốt cuốn sách này. Trong một số trường hợp, có những bình luận phụ được đưa ra về các cá nhân, chính trị và một số sự kiện nhất định mang giọng điệu phán xét tương tự, đôi khi khiến tôi cảm thấy khó chịu. Một trong nhiều khía cạnh của ông Branson mà tôi đánh giá cao nhất trong cả hai cuốn tiểu sử của ông là bản chất tốt bụng và sẵn sàng đối xử tôn trọng với mọi người. Chỉ có một lời chỉ trích nhỏ là trong những lĩnh vực này, một chút thiên vị đang bắt đầu xuất hiện, nhưng điều đó cũng đủ để làm mất đi sự thích thú của tôi đối với cuốn sách vì đôi khi nó trở nên hơi thuyết giáo.

Người Đi Tìm Bão là một cuốn sách đầy những câu chuyện. Anh ấy kể tất cả câu chuyện của mình với tư cách là một doanh nhân và cách anh ấy đạt đến vị trí hiện tại. Anh ấy nói về những điều hối tiếc và thành công của mình. Những thăng trầm của anh ấy. Tôi tin rằng cuốn sách này rất hấp dẫn. Thất bại lớn nhất của anh ấy là giúp anh ấy học hỏi. Những vấn đề nhỏ mà anh ấy đang tìm cách khắc phục để mang lại lợi ích tốt hơn cho khách hàng. Có những ý tưởng tuyệt vời và mở rộng thị trường của mình. Tất cả những điều này nhằm tạo nên một thương hiệu được mọi người tin tưởng. Mà họ muốn sử dụng. Cuốn sách này nêu bật tất cả cuộc đời của ông, nó đầy động lực và cảm hứng. Tôi giới thiệu cuốn sách này cho bất kỳ ai đang cố gắng khởi nghiệp hoặc chỉ để đọc thông thường.

Chỉ vì ai đó không đồng ý với giải pháp của bạn cho một vấn đề không có nghĩa là họ phủ nhận vấn đề đó tồn tại. Việc sẵn sàng đặt mình vào vị trí của người khác và cố gắng nhìn điều gì đó từ một góc nhìn khác sẽ giúp ích rất nhiều trong việc giảm bớt những đánh giá một chiều về mọi người. Điều này sẽ loại bỏ giọng điệu phán xét của câu chuyện và cho phép những việc làm tốt của ông Branson tỏa sáng hơn mà không gây cảm giác thuyết giáo.

Tuy nhiên, nhìn chung, đây là một chuyến đi chơi tuyệt vời khác giúp bạn biết thêm chi tiết về một cuộc sống đáng khao khát. Tôi sẽ ngạc nhiên nếu có phần thứ ba trong loạt bài này, nhưng bạn sẽ không bao giờ biết được với ông Branson. Đã gần 70 tuổi nhưng ông vẫn đang làm những việc mà hầu hết chúng ta không làm ở tuổi đôi mươi.

Đây là một cuốn tiểu sử khác mà tôi thực sự khuyên bạn nên đọc và nó được đánh giá 4 sao.