Trong xã hội hiện đại ngày nay, con người luôn phải ra sức cố gắng cho những mục tiêu, ước mơ, tương lai,… của bản thân, họ mong muốn rằng sau khi đạt được những thành quả này, mình sẽ có được một niềm hạnh phúc lớn đối với chính bản thân và cuộc sống. Nhưng buồn thay, sau khi có được những gì mình muốn, cảm giác hạnh phúc này của họ lại nhanh chóng lụi tàn và dần dần mất đi. Họ lại tiếp tục đặt mục tiêu mới, tiếp tục cố gắng, rồi vòng xoay này cứ lặp đi lặp lại và cảm giác hài lòng, thỏa mãn đấy cũng sẽ đến rồi đi trong tích tắc. Vậy hạnh phúc có thực sự khó tìm đến như vậy không? Câu trả lời là không, nó luôn tồn tại ở mỗi phút mỗi giây mà ta đang sống, chỉ là do ta mải mê tập trung vào những tham vọng, ngã tưởng của bản thân mà phớt lờ đi tất cả. Và hôm nay quyển sách Ngày Hôm Nay Mang Tên Hạnh Phúc này sẽ mang đến cho bạn những thái độ sống mà mỗi người cần sở hữu để có được hạnh phúc thật sự và sống một cuộc đời có ý nghĩa hơn.

COI TRỌNG MỌI SỰ TỒN TẠI

Mình nghĩ đối với mỗi người chúng ta ai cũng đều mang trên mình những suy nghĩ về sự phân biệt nào đó, ví dụ: giữa con người và động vật, giữa người giàu và người nghèo, giữa con người và cây cỏ,…Cụ thể hơn là việc con người sẵn sàng ra tay hành hạ các loài thú cưng hay phá hoại môi trường vì những lợi ích cá nhân. Chung quy lại họ nghĩ rằng dù sao chúng cũng chỉ là những con vật, loài cây cỏ cũng không đáng là bao. Nhưng thật ra, mỗi loài động vật hay thực vật đều mang trong mình một sự sống, một linh hồn như con người chúng ta vậy. Sự phân biệt này vốn dĩ không nên xuất hiện.

Theo như giáo sư Stanley B. Prusiner, người đã đoạt giải Nobel Sinh lý học và Y khoa thì giữa sinh vật và vật vô sinh, vật vô cảm và hữu cảm không có ranh giới với nhau. Vô cảm hay hữu cảm chỉ là cách phân loại, phân biệt của loài người bởi giữa chúng vốn dĩ không hề có sự phân chia. Và tương tự như vậy, con người chỉ đang tự phân chia sang hèn, trên dưới, theo ý mình, còn về bản chất hoàn toàn không có sự khác biệt. Tất cả là do con người chúng ta tự sắp đặt nên. Theo tác giả, dù là vật vô cảm bị xem thường nhưng ta có thể chết dưới tay nó hoặc cũng có thể rút ra được bài học lớn từ nó. Bằng việc cúi đầu để nhìn rõ những bông hoa dại ven đường vốn bị coi là tầm thường với tâm hồn thần bí, biết đâu ta lại tránh được mũi tên đang lao về phía mình, hoặc trong lúc đang lái xe, vì phải tránh con thỏ bất thình lình lao ra đường mà ta có thể gây ra tai nạn. Những việc tưởng chừng nhỏ nhặt đó cũng có thể làm thay đổi số mệnh của ta. Nhân tố khiến số mệnh của ta bị thay đổi không chỉ là con người. Tất cả mọi vật vô cảm và hữu cảm trong vũ trụ này đều đang liên kết với ta.

Không có cái gì là tầm thường. Không có cái cao quý hơn hay thấp hèn hơn. Không có cái quan trọng hơn hay ít quan trọng hơn. Ta và người quý giá thì cái cây, ngọn cỏ, núi non, bùn đất hay thậm chí là xe ô tô, cái ghế, ngôi nhà, máy tính cũng đáng quý như vậy. Vì vậy, chúng ta hãy đối diện với mọi vật trên thế gian này với thái độ như khi đứng trước Phật, trước người thầy đáng kính hay trước người mình yêu thương.

Hãy đến gần mọi vật với thái độ trân quý nhất dù chúng có là vật vô cảm hay hữu cảm. Hãy tôn trọng và tán thưởng hết thảy mọi vật. Hãy cúi lạy tất cả mọi sự tồn tại trên thế giới này dù chúng có hay không có sự sống với lòng cung kính vô hạn. Hãy cầu nguyện cho vạn vật trên thế giới từng giây từng phút.

Nếu có việc phải đi công tác xa bằng ô tô, hãy coi chiếc xe như người đồng nghiệp, người bạn đạo và bày tỏ thái độ vừa tôn trọng vừa biết ơn. Nếu tâm hồn ta tràn ngập bởi sự cung kính và từ bi vô hạn hướng đến chiếc xe và mọi vật trên thế gian này thì chuyến đi sẽ diễn ra an toàn bởi có sự giúp đỡ của pháp giới kết hợp với chiếc xe.

Trong cuộc đời ta không có người đáng quý hay thấp hèn. Cũng không có quy định rằng người đó quan trọng hay không quan trọng với ta, ta ghét hay quý người đó. Tất cả mọi sự tồn tại có hay không có sự sống là mẹ của vô hạn sinh mệnh đều đáng nhận được sự quý trọng một cách công bằng. Hãy học cách yêu thương tất cả mọi vật kể cả những thứ nhỏ bé nhất, bạn nhé.

Khi ta nhìn ngắm thế gian bằng lòng cung kính, sự tôn trọng và biết ơn là trọng tâm của mọi lời cầu nguyện thì mọi vật vô cảm và hữu cảm xung quanh ta sẽ tạo ra những bước sóng vừa đẹp đẽ vừa tinh khiết. 


MỘT CUỘC ĐỜI NỒNG NHIỆT 100%

Ở chương này, ta sẽ được hiểu thêm về phép vô vi. Nhiều người nghĩ rằng vô vi tức là không làm gì cả, và không ngừng phản bác rằng nếu thế thì đó có phải là chủ nghĩa hư vô không. Thế nhưng ở đây, phép vô vi không phải là răn dạy con người ta đừng làm gì cả, mà là làm mà như không làm. Làm gì cũng được nhưng không được để lại ám ảnh, tiếc nuối hay tự đại về hành động của mình. Ví dụ nếu như có giúp đỡ ai cũng đừng khoe khoang về việc mình giúp đỡ người khác, hay có yêu thương và bố thí cho chúng sinh thì cũng đừng để bản thân bị vướng vào những hư danh mình làm thế chỉ cố để thể hiện lòng tốt.

Người thực sự chín chắn đừng bao giờ cố thể hiện mình đã trưởng thành, nếu thực đã trở nên dạn dĩ thì không nên chìm đắm vào thành quả của cá nhân hay giương giương tự đắc. Đừng bị ám ảnh quá nhiều về những thứ quan hệ nhân sinh, thành công, tiền bạc, danh tiếng, quyền lực, địa vị hay tình yêu. Đừng quá bận tâm giữa cái tốt và cái xấu. Phép vô vi không có khái niệm những việc “nhất định phải làm”, “không thể không làm”; ngược lại, cũng không có việc gì là “tuyệt đối không được làm” cả. Không có sự ám ảnh một cách cực đoan, luôn duy trì mọi thứ ở trạng thái cân bằng, đó mới là cuộc sống đích thực theo triết lý vô vi.

Thế nên không phải là để không ám ảnh nên không làm gì hết. Vì không quá bất an về tương lai nên lúc nào cũng có thể tràn đầy năng lượng sống cho chính hiện tại. Và dù có đạt được thành tích, thành tựu nào đi chăng nữa cũng không ngủ vùi hay tự đắc về điều đó. Mỗi phút giây đều điềm tĩnh sống. Luôn luôn cháy hết mình trong công việc, thực sự sống trọn vẹn với cuộc đời này.

Vô vi là cứ thế mà sống một cuộc đời bình lặng và giản đơn, cũng là một cuộc đời đầy nhiệt huyết. Vô vi đưa cách sống toan tính phức tạp về đúng cách sống khởi nguyên của loài người. Nói cụ thể thì đó chính là hành xử mà không chút vương vấn. Bỏ tất cả những suy nghĩ, phán xét, phân biệt sang một bên và làm mọi thứ trở nên đơn giản. Thay vì cứ bồn chồn về tương lai, hãy cứ chỉ sống trọn vẹn ý nghĩa ở giây phút này.

Mình hiểu trong xã hội như ngày này thì việc chúng ta dễ dàng bị áp lực, ám ảnh với công việc, học tập, gia đình,… là điều hoàn toàn dễ hiểu. Nhưng những nỗi lo sợ này hầu như cũng không thể góp phần gì vào những thành tựu, tương lai của chính bạn. Thay vì thế, hãy thả lỏng, nghĩ theo một chiều hướng thoải mái hơn và tận hưởng từng khoảnh khắc trôi qua ở hiện tại này, mình tin rằng kết quả nó mang lại còn tuyệt vời hơn những gì bạn nghĩ.


SỐNG CHO BẢN THÂN

Mỗi người đều có cách hưởng thụ cuộc sống khác nhau. Vấn đề mà mỗi người quan tâm cũng khác nhau. Mỗi người đều bị chi phối bởi những việc “vì bản thân mình”. Khi làm những việc ấy người ta cũng sẽ tự thấy hạnh phúc. Vậy lí do là gì? Làm những việc vì bản thân mình chính là lí do mà ta đến với thế gian này. Làm những việc “vì bản thân, cho bản thân” chính là một con đường tìm đến chân lí theo cách riêng của mình. Thế nhưng bất hạnh thay, sai lầm lớn nhất của xã hội hiện đại ngày nay là đồng nhất hóa tất cả các cá nhân và miễn cưỡng người ta phải đi theo một hướng nhất định. Ví dụ là luôn ép buộc tất cả phải đi theo một con đường độc đạo để có thể kiếm tiền, để có thể nổi tiếng. Nếu có cùng một mục đích phía trước thì con đường để đến cái đích ấy cũng phải giống nhau. Tất cả cùng học những môn học giống nhau, cùng đánh đổi cả mạng sống để ôn thi hay chuẩn bị xin việc. Dập khuôn theo những tiêu chuẩn để đến được “con đường thành công” đã được định sẵn, việc ấy từ bao giờ đã trở thành phương pháp duy nhất để có thể thành công được trong xã hội này.

Nếu vậy thì việc mà bản thân mình cần làm là việc gì? Đó là những việc mà ta cảm thấy hạnh phúc khi làm nó, là việc mà ta cảm thấy bị cuốn hút, là việc có thể bộc lộ rõ khả năng của ta, là việc mà ta thực sự muốn làm trong sâu thẳm trái tim mình. Những việc “làm vì chính ta” giữa mỗi người không thể nào giống nhau được. Xây nhà, nghiên cứu, soạn nhạc, vẽ tranh, chụp ảnh, viết lách, làm nông, làm vườn, có rất nhiều việc mà bản thân mình khi làm cảm thấy hạnh phúc.

Khi tập trung vào những việc “vì chính mình” thì “cái tôi” cũng dường như biến mất, thoát ra được khỏi cái bóng của chính tôi và chìm đắm vào trạng thái tập trung cao độ. Chính trạng thái đó là giây phút mà những tạp niệm trong ta thông suốt, và ta sống với chính ta. Khi ấy, chân lí sẽ soi rọi con người ta. Và chính lúc ấy ta hoàn thành được mục tiêu của cuộc đời này.

Tuy nhiên để làm được như vậy, biết đâu ta phải ngừng những việc ta đang làm, biết đâu sẽ chẳng còn lương tháng và phải từ bỏ tất cả. Vì ta phải kiếm tiền, vì phải duy trì sinh kế, và vì vẫn phải sống nên nếu đó là việc bắt buộc phải làm thì sẽ vẫn phải làm mà không thể phát triển bản thân. Nhưng dù cho là thế đi chăng nữa thì hãy một lần quyết tâm làm những việc mà trong ta thực sự muốn làm, những việc mà mình được là mình nhất, khi ấy có thể nhận lại được nguồn năng lượng của thế giới này.

Vũ trụ này chỉ vận chuyển những nguồn năng lượng theo ý chí của ta. Tin tưởng tuyệt đối về những việc “vì chính ta” sẽ nhận lại được nguồn năng lượng lớn bằng với niềm tin ấy. Ngược lại, niềm tin càng mỏng thì nguồn năng lượng ấy cũng mỏng dần. Ta phải nuôi khả năng tin tưởng ấy. Giống như cái bát đựng, cái bát càng to thì càng chứa được nhiều nước mưa, còn nếu như cái bát nhỏ thì dù mưa có nhiều như thế nào đi nữa thì cũng chỉ đủ chứa một lượng nhỏ vừa đúng bằng cái bát đó thôi, còn lại sẽ cứ thế mà trôi đi hết.

Thế nên các bạn ạ, đời người này chỉ có một vậy tại sao chúng ta không dùng hết sự can đảm để đi theo những việc mà bản thân mình muốn làm cơ chứ? Đừng lãng phí thời gian để do dự nữa, hãy bắt đầu ngay với những niềm đam mê của bạn thôi. Mình tin rằng các bạn sẽ làm rất tốt đấy.


HÃY CHO THẤY MỘT CUỘC SỐNG ĐẦY NHIỆT HUYẾT

Đến với chương này, chúng ta sẽ có được một cái nhìn cụ thể hơn về chính cuộc sống của bản thân mình. Đầu tiên, như ta được biết, ở đời muốn được công nhận thì phải không ngừng phát triển bản thân, tăng của cải, danh tiếng, địa vị, tư duy nhưng nếu muốn được công nhận ở pháp xuất thế gian thì bằng tinh thần của bản thân, bằng sự thanh cao không màng của cải, không luyến tiếc ám ảnh, phải làm tiêu tan cái ngã. Nếu như vậy thì chúng ta phải lựa chọn như thế nào? Để sống một cuộc đời được giác ngộ, để bản thân ta tự trở thành một niềm vui, để loại bỏ những ảo tưởng thì ta phải vứt bỏ mọi thứ rồi xuất gia hay cứ thế mà không làm bất cứ điều gì? Quả thực, điều gì mới được coi là đúng đắn? Ta làm niềm vui nhỏ bé dần hay làm niềm vui ngày một lan rộng. Cả hai chỉ là những cách khác nhau để thể hiện một chân lí chứ không có gì khác nhau cả. Nhìn bề ngoài thì có vẻ như là hai con đường hoàn toàn khác nhau nhưng thực ra đều có cùng một cái đích để hướng tới. Ví dụ, những người thiền định hay những người tu hành phải câm lặng như đúng lời dạy, vứt bỏ hết ám ảnh, không được có bất cứ dục vọng gì hay sao? Không được thành công, vứt bỏ hết nhũng khát khao của mình, rời bỏ thành phố về một miền quê xa xôi và phải sống một đời ẩn dật hay sao? Không được kiếm tiền mà phải mãi sống trong cảnh nghèo khó hay sao? Đấy là con đường duy nhất để đến với “không”, là con đường xóa bỏ ngã tưởng, mãn nguyện với những gì mình có, vô ngã, vô tưởng đó sao? Hoàn toàn không phải. Nếu như trói buộc trong suy nghĩ như vậy thì không tránh khỏi thiên lệch về một phía. Cả hai đều phải nhìn nhận như nhau. Nếu không có ám ảnh hay vướng bận gì trong lòng thì dù có kiếm nhiều tiền hay sống đạm bạc cũng đều tốt. Điều quan trọng là đừng ám ảnh về phía nào hết chứ không phải là không được thành công. Vậy thì bây giờ hãy thử đi theo con đường “ta lan rộng niềm vui”, gạt bỏ những ám ảnh về bản thân ta, cho thấy cuộc đời mình là của chính mình và sáng tạo cuộc sống mà ta được ban tặng.


Thứ hai, lí do ta đến thế giới này là gì? Lí do mà “tôi” với dáng vẻ này, hình hài này sinh ra và sống ở đời là gì? Đó là để quy y, để ta trở về đúng nơi quy y tự nhiên vốn có mà ta được đưa đến. Mục đích của cuộc sống này chính là quay về với cố hương, với nguồn cội của trí tuệ, từ bi, giác ngộ vị trí vốn có của mình. Hay có nghĩa là ta sống để học hỏi, giác ngộ, trưởng thành thông qua những gì mà cuộc sống cho ta.

Nếu như vậy thì phải làm như thế nào? Sống cuộc đời là chính mình là cách thích đáng để học hỏi và trưởng thành. Ai cũng có một con đường riêng mà cuộc đời ở kiếp này ban tặng. Đó không nhất thiết phải là điều mà ta buộc phải chọn để làm như một nghề nghiệp. Điều quan trọng là tự tìm cuộc sống của chính mình và đi trên con đường mà bản thân lựa chọn. Nếu như mất phương hướng, hãy tạm nhìn lại cuộc sống của mình. Cuộc đời này luôn cho ta những gợi ý cần thiết. Chắc chắn là có những người vẫn chưa phát hiện ra được tín hiệu mà chân lí bên trong ta gửi đến nhưng nếu thực sự hiểu rõ về bản thân mình thì mỗi người có thể tìm được những việc “vì chính mình”.

Nếu là một người yêu hội họa hay thiết kế, đã từng có khi nào mải đắm chìm trong các tác phẩm mà quên đi việc phải làm hay chưa? Vẽ một bức tranh về ai đó mà cảm thấy vô cùng hạnh phúc, đau ốm nằm trong bệnh viện nhưng vẽ vô số tranh, và từng nhận được những đề nghị về công việc liên qua đến hội họa hay chưa?

Hãy bình thản nhìn lại cuộc sống của bản thân. Chỉ cần nhìn lại những mảnh ghép cuộc sống vô ý lướt qua ta thôi là có thể nhận ra được gợi ý mà cuộc sống này muốn nhắn gửi đến ta là gì.

Sinh ra trên trần đời này, chẳng phải nên thử làm điều gì đó sao? Nếu muốn thành công, hãy dám thử thách để có thể thành công. Làm kinh doanh, kết bạn, hẹn hò, học bất cứ thứ gì đó cũng đều tốt. Dù làm gì đi chăng nữa, hãy chọn làm những việc mà chỉ cần con tim cảm thấy rung động, bản thân cảm thấy rạo rực, làm việc say mê quên cả thời gian. Nếu có đang làm những việc ấy mà lỡ không may gặp phải thất bại thì cũng hãy biết cách mỉm cười và đứng lên. Đấy không phải là thất bại hoàn toàn mà là thành công trong việc dám thất bại. Đừng lo sợ thất bại. Sức mạnh sẽ được nhân lên nếu như không có sự sợ hãi hay do dự. Hãy thử quyết tâm đón nhận mọi thứ thông qua cả thành công lẫn thất bại.

Nếu nảy ra bất cứ suy nghĩ gì về việc mình muốn làm thì đó chính là nhiệm vụ phải làm cho cuộc sống của chính mình. Đấy chính là ý nghĩa và mục đích của cuộc đời ta.

Kết

Quyển sách này gồm 4 chương là chấp nhận, buông bỏ, quán chiếu, giác ngộ mang những thái độ sống mà mỗi con người chúng ta cần sỡ hữu để có thể sống một cuộc đời vui vẻ, hạnh phúc. Mong rằng nó sẽ giúp ích được cho các bạn dù chỉ là một điều nhỏ nhất. Chúc mọi người đọc sách vui vẻ !!!

 Review chi tiết bởi: Phan Trần Hồng Nguyên - Bookademy

______________

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

Đăng ký để trở thành CTV Bookademy tại link: http://bit.ly/bookademy_ctv


Xem thêm

Trong cuộc sống, có những chuyện chỉ cần có gắng thì sẽ giải quyết được, cũng có một số chuyện dù cố gắng đến mấy cũng không thể gạt bỏ. Việc gạt bỏ muộn phiền ra khỏi cuộc sống không phải ai cũng biết cách. Nỗi đau là thứ ai cũng muốn né tránh. Nhưng nếu không vượt qua nó, ta mãi không thể nhận ra, không thể học hỏi hay giành lấy những điều tuyệt vời đằng sau nó. Cuộc đời mỗi người là chuỗi dài hạnh phúc xen kẽ với phiền não. Tất nhiên, không có xu hướng nào mạnh hơn nếu tâm hồn ta quá dễ dàng bị bóp méo bởi sự tiêu cực. Khi đối diện với phiền muộn, đau khổ, chúng ta có nhiều phương án để dãn dài, chia tách sự tiêu cực bằng quyền năng nhận thức để đạt tới sự mạnh mẽ và hạnh phúc trong tâm hồn. Cũng có nhiều người trong khi mải chạy theo hạnh phúc của riêng mình, ta nghĩ tới những thứ nhìn thấy trước mắt như địa vị, danh tiếng, tiền tài, hoặc độc chiếm tình cảm. Tuy nhiên, hạnh phúc được mang lại bởi những thứ ấy đều có giới hạn và không được bền vững. “Sự bình yên trong tâm hồn chỉ có được khi bạn mong muốn hạnh phúc đến với người khác.” hay bởi khi ta giữ được những điều tốt đẹp, những kỷ niệm gần gũi nhất với ai đó.

" Đừng làm nô lệ cho ngày hôm qua hay ngày mai, hãy chỉ biết đến ngày hôm nay thôi! Bạn là người luôn chìm đắm trong những kí ức, kỉ niệm của quá khứ? Bạn là người lúc nào cũng cảm thấy hiện tại thật nhàm chán? Bạn là người lúc nào cũng hoang mang khi nghĩ đến tương lai? Đã đến lúc bạn phải dừng suy nghĩ ấy và đưa tâm trí mình đến thẳng" ngày cuối cùng của cuộc đời". Chỉ khi bạn nghĩ mình đón nhận cái chết như thế nào, bạn sẽ biết mình sẽ phải sống cho những ngày hiện tại ra sao. ( Sống hết mình cho ngày hôm nay - TAKETOSHI OZAWA) Con người sinh ra đều mang những đặc điểm gần giống nhau, nhưng họ lại " trang bị" cho bản thân một thái độ sống khác nhau, vậy thái độ nào sẽ tạo nên thành công cho họ? 1. Quá khứ -Hiện tại- Tương lai. Quá khứ là những gì đã qua đi là của ngày hôm qua hay đơn giản là vừa xảy ra. Lắng nghe trái tim mình đập từng nhịp từng nhịp tích tắc trôi qua giống như quá khứ của bạn đang trôi vậy. Đến tận bây giờ, bạn đã đi được bao nhiêu quãng đường trong cuộc đời mình rồi, quãng đường càng dài thì quá khứ của bạn càng dài. Con người ai sinh ra mà chẳng có quá khứ, bởi quá khứ là điểm xuất phát cho hiện tại và tương lai. Nhắc đến quá khứ, nó như gợi cho ta cả một trời kí ức, kỉ niệm, những điều mà thiên thần ban tặng cho ta, dù là vui hay buồn thì nó vẫn luôn tạo ra những sắc thái khác nhau của con người, thường thì nó gợi cho ta cảm giác man mác nhớ nhung, cảm thấy may mắn,vui vẻ vì đã làm được điều mình mong muốn, thấy hối tiếc vì đã lỡ mất cái gì vừa qua. Tất cả những chi tiết ấy đã góp phần tạo nên, hình thành nên hai chữ :quá khứ. Bởi nó vốn dĩ là điều hiển nhiên trong cuộc sống, nó là điểm mốc, điểm xuất phát cho cuộc hành trình của chúng ta. Quá khứ là một phần khá quan trọng trong bộ não của bạn, góp phần tạo nên những mảnh kí ức, những khoảnh khắc đẹp nhất đi cùng chúng ta từ lúc sinh ra đến trưởng thành. Với mỗi người một khác, có thể họ có một quá khứ không suông sẻ êm đềm như bao người khác, nhưng có những người rất may mắn được sống trong sự bao bọc của người thân. Con người sinh ra họ thường hướng về quá khứ nhiều hơn, vì thế người không có quá khứ chẳng khác gì cái xác không hồn cả, nhưng chúng ta không vì thế mà lạm dụng chỉ biết sống trong quá khứ mà quên mất những gì đang xảy ra hằng ngày, quá khứ là nơi giúp bạn nhận ra những sai lầm mà mình đã từng mắc phải, những điều sai trái còn thiếu sót mà ta chưa làm được, để bạn rút ra kinh nghiệm chứ không phải là nơi để bạn "sống". Có lẽ bạn đã quên mất một điều rằng chúng ta đang sống trong hiện tại, đó là những gì đang xảy ra xung quanh chúng ta. Bạn đang làm gì? Học sinh? Sinh viên? Hay đã đi làm? Cuộc sống của bạn đang diễn ra như thế nào? Bạn có hài lòng với cuộc sống hiện tại không? Tôi có thể chắc chắn một điều rằng bạn đang hít thở, đang đọc bài" Ngày mai có ra sao thì hãy sống hết mình cho hiện tại thôi' của tôi .Chúng được gọi là hiện tại đấy bạn, là hành vi gọi là"sống". Hiện tại, nó đơn thuần chỉ tồn tại trong chốc lát, khi xảy ra rồi sẽ quy hồi thành quá khứ, còn những ước mơ bay xa, hoài bão mà bạn ấp ủ được mang tên là" tương lai', là những điều bí ẩn với "sẽ",dĩ nhiên là điều mình mong muốn nhưng tương lai của mỗi con người thế nào thì không ai có thể biết trước được. Tương lai - khác với quá khứ và hiện tại, bởi nó khiến bạn phải chờ đợi trong sự hồi hộp, là chuẩn đoán của bạn trong hiện tại rồi suy luận đến tương lai. Tương lai - là con đường mù mịt hay ánh sáng ban mai, thì chúng đều dựa trên cơ sở của hiện tại để phán đoán. Tương lai đặt ta vào thế bấp bênh, lo lắng, ép buộc ta phải đi lên từ hai bàn tay trắng, những gì bạn làm được, kết quả thế nào là tương lai mà bạn chọn.vào thế bấp bênh, lo lắng, ép buộc ta phải đi lên từ hai bàn tay trắng, những gì bạn làm được, kết quả thế nào là tương lai mà bạn chọn. Quá khứ dù thế nào đi nữa dù tốt hay xấu ta cũng không thể thay đổi được. Chúng ta không nên buồn rầu tự ti vì những gì đã qua. Những gì xảy ra trong quá khứ rồi nó sẽ trở thành bài học đắt giá để ta rút kinh nghiệm ứng xử trong hiện tại, sống tốt trong hiện tại sẽ đem lại cho ta một tương lai tươi sáng. Vậy nên" Ta không nên nuối tiếc quá khứ, cũng đừng chỉ biết mơ mộng trong tương lai. Nếu muốn xây dựng một cuộc sống bình yên và tốt đẹp, hãy bắt đầu từ giây phút này, ngay chính khoảnh khắc này. Quá khứ và tương lai là trợ lực cho ta, còn hiện tại chính là cuộc sống!" 2. Luôn tạo cho bản thân một lối sống tích cực. Trong mẩu kí ức của Dale Carnegie, bà Shields đã kể cho Dale về câu chuyện của mình.Có thể thấy quá khứ của bà là một trang mực đen, với bao tai họa ập đến. Năm 1937, người chồng yêu quý của bà đã qua đời. Mất hết tất cả, bà bắt đầu công việc mà trước đây đã từng làm. Luôn nhắn nhủ bản thân mình làm thật nhiều công việc có thể sẽ quên đi mẩu kí ức đau buồn đó.Nhưng cuộc sống đâu có đơn giản như vậy, trước dòng đời nghiệt ngã, số phận ép bà tới cùng, từ là người đang có một cuộc sống hạnh phúc mà thoắt cái tất cả đã biến mất. Bà phải sống những nơi ổ chuột,tồi tệ,dạy học ở những vùng núi sâu xa, không đủ chi phí cho tiền ăn uống. Cái cảm giác cô đơn mệt mỏi khiến bà chẳng còn thiết tha cuộc sống này nữa. Qua vòng tuần hoàn khép kín của thời gian, những suy nghĩ tiêu cực đã lấp đầy phần trống của bộ não, khi không giữ được lí trí cuối cùng, bà đã sợ hãi khi đối diện với chính mình, sợ tất cả mọi thứ xung quanh bản thân, nó bắt đầu trở thành cơn ác mộng xuất hiện trong cuộc sống của bà. Nhưng đến một ngày, bà tình cờ đọc được một bài báo, những điều mà tác giả đã viết. Và thật không ngờ rằng tờ báo đấy đã giúp bà thoát khỏi tâm trạng chán chường, tuyệt vời hơn là nó đã tiếp thêm nghị lực sống cho bà, chỉ bởi một câu nói đơn giản mà đến tận khi chết bà vẫn mãi biết ơn :" Đối với một người biết nhận thức các giá trị của cuộc sống thì mỗi ngày luôn là cuộc sống mới." Điều mà bà nhận ra rằng, chấp nhận sống hết mình trong hiện tại không phải là điều khó khăn. Từng ngày một bà học cách quên đi quá khứ và không vội nghĩ đến tương lai. Mỗi buổi sáng thức dậy, bà tự nhắc nhở bản thân mình rằng" Hôm nay là cuộc sống mới." Rồi cuối cùng bà đã chiến thắng bản thân mình, bà đã thành công và rất hài lòng với cuộc sống ở hiện tại. Bởi trong bà luôn tràn đầy nhiệt huyết với tình yêu cuộc sống. Nói một cách đơn giản hơn bà luôn sống trong thái độ lạc quan, dẫu có bị cuộc đời đưa đẩy với bao sóng gió nhưng bà vẫn luôn lạc quan nhắn nhủ bản thân mình rằng"tất cả đều ổn" . Đó là chiến thắng lớn nhất, không phải là chiến thắng bất kì kẻ thù đang đối đầu với mình, mà là chiến thắng chính bản thân mình, vượt qua bản thân chính là điểm mốc đầu tiên để ta vươn lên trong cuộc sống. "Sống và nỗ lực hết mình trong từng khoảng khách ở thực tại sẽ trở thành đòn bẩy biến bạn trở nên phi thường của tương lai" Cuộc đời nó vốn dĩ ngắn lắm vậy nên hãy trân trọng những gì bạn đang có, hãy luôn giữ cho bản thân mình một tâm hồn tươi sáng như đóa hoa hướng dương luôn rực rỡ dưới ánh nắng mặt trời, hãy luôn lạc quan yêu đời, dù cuộc sống có nhiều chông gai đến đâu đi nữa. Nhớ rằng, khi tâm hồn bạn mở rộng như một hồ nước thì những khó khăn gian khổ trong cuộc sống không làm mất đi niềm vui và sự yêu đời. Nhưng với tâm hồn nhỏ như cốc nước, bạn sẽ tự biến cuộc sống của mình trở nên đắng chát và chẳng bao giờ thành công trong bất cứ việc gì. 3. Sống hết mình cho ngày hôm nay. Ai rồi cũng đôi lần đứng giữa ranh giới của sự nhạt nhẽo thường nhật. Cảm thấy mờ mịt về tương lai phía trước. Thâm chí không muốn bước chân ra ngoài khi nghĩ đến việc sẽ đi về đâu. Nhưng cuôc jsoongs là như vậy. Nếu không mạnh mẽ như một chiến binh, nếu không chọn HÔM NAY, chọn HẠNH PHÚC thì bạn sẽ mãi mãi dừng lại ở phía sau . Quá khứ - Hiện tại - Tương lai vốn dĩ là quy luật hiển nhiên của đời người, nhưng điều quan trọng là bạn phải biết mình ở đâu. Tiếp tục với câu chuyện của Dale Carnegie viết, Edward S. Evans một con người không được may mắn, sinh ra và lớn lên trong cảnh nghèo khó, hằng ngày ông chỉ làm các việc vặt để đủ ăn qua ngày. Phải mất 8 năm, ông mới đủ can đảm để bắt đầu sự nghiệp của bản thân. Nhưng không may tai họa đã ập đến, khiến ông trắng tay, bao nhiêu công sức tích lũy mấy chục năm đã trở thành mây khói. Cú sốc đó khiến ông mất ngủ, mệt mỏi vì suy nghĩ lo lắng khiến ông ngày càng già yếu. Cuối cùng, bác sĩ nói rằng ông chỉ sống tuần nữa. Quá bàng hoàng, ông đã dành hết những thời gian còn lại để viết những gì còn lại cuối đời rồi phó mặc tất cả,để tâm hồn thư thái và đi ngủ, chờ đợi ngày trút hơi thở cuối cùng. Nhưng phép màu xảy ra khiến chính ông cũng không ngờ đến, chính bản thân ông cứu vớt những gì còn thiếu sót. Sau 2 tuần ngủ liên liên, ông đã nghĩ thông suốt và bắt đầu lại cuộc sống mới. Mỗi năm ông chỉ đơn giản cố gắng kiếm được 20.000 đola nhưng giờ đây ông thực sự hài lòng với công việc 30.000 đola trong 1 tuần. Điều quan trọng là ông đã học được một bài học từ chính bản thân ông "Tôi đã không còn lo lắng, không còn hối tiếc vì những gì đã xảy ra, không còn e sợ tương lai. Tôi dồn toàn bộ thời gian, sức lực và nhiệt huyết vào hiện tại. Thực ra "Bạn đã quá để tâm đến thế giới bên ngoài mà quên mất đi ý nghĩa thực của cuộc sống. Điều mà bạn cần làm chính là trân trọng những giây phút bình dị nhất từ hôm nay, nếu có cố gắng đều gì đó, hãy cố gắng từng giây phút này. Đừng để đến khi bạn không còn có mặt trên cõi đời này nữa, khi bạn không thể ăn uống đi lại, bạn mới thấy nuối tiếc."Hối hận' luôn là thứ cảm xúc đáng ghét nhất". Sống là phải biết mình là ai, đang ở đâu,đang làm gì trong hiện tại. Nhớ rằng, quá khứ là nơi cất giữ kí ức của bản thân, là cột mốc vững chắc tạo nên hiện tại, còn tương lai bí ẩn sẽ phụ thuộc vào"thái độ" của hiện tại, là"kho báu" bí mật mà bạn cần khám phá. Vì thế, hãy chôn cất quá khứ, không nghĩ đến tương lai, hãy nỗ lực hết mình sống cho hiện tại thôi. Bởi thời gian sẽ không chờ đợi bất kì một ai cả, nếu bạn không nỗ lực phấn đấu trong hiện tại thì sẽ không có cái gọi là "tương lai" đâu. Đừng để đến già mới nhận ra, đó sẽ là sự hối tiếc lớn nhất của đời người. "Hãy sống trọn vẹn ngày hôm nay! Vì đó chính là cuộc sống, cuộc sống thực sự Một ngày - Ôi thời gian ngắn ngủi! Chứa chan mọi điều sự thật đời ta Niềm vui trưởng thành Sự hãnh diện khi hành động Nét rực rỡ của dung nhan Quá khứ chỉ là một giấc mơ Và tương lai là một viễn ảnh Sống hết mình trong hiện tại là làm đẹp mỗi ngày qua Và biến mỗi ngày mai thành ngày chứa chan hy vọng..

SỐNG CHO BẢN THÂN Mỗi người đều có cách hưởng thụ cuộc sống khác nhau. Vấn đề mà mỗi người quan tâm cũng khác nhau. Mỗi người đều bị chi phối bởi những việc “vì bản thân mình”. Khi làm những việc ấy người ta cũng sẽ tự thấy hạnh phúc. Vậy lí do là gì? Làm những việc vì bản thân mình chính là lí do mà ta đến với thế gian này. Làm những việc “vì bản thân, cho bản thân” chính là một con đường tìm đến chân lí theo cách riêng của mình. Thế nhưng bất hạnh thay, sai lầm lớn nhất của xã hội hiện đại ngày nay là đồng nhất hóa tất cả các cá nhân và miễn cưỡng người ta phải đi theo một hướng nhất định. Ví dụ là luôn ép buộc tất cả phải đi theo một con đường độc đạo để có thể kiếm tiền, để có thể nổi tiếng. Nếu có cùng một mục đích phía trước thì con đường để đến cái đích ấy cũng phải giống nhau. Tất cả cùng học những môn học giống nhau, cùng đánh đổi cả mạng sống để ôn thi hay chuẩn bị xin việc. Dập khuôn theo những tiêu chuẩn để đến được “con đường thành công” đã được định sẵn, việc ấy từ bao giờ đã trở thành phương pháp duy nhất để có thể thành công được trong xã hội này. Nếu vậy thì việc mà bản thân mình cần làm là việc gì? Đó là những việc mà ta cảm thấy hạnh phúc khi làm nó, là việc mà ta cảm thấy bị cuốn hút, là việc có thể bộc lộ rõ khả năng của ta, là việc mà ta thực sự muốn làm trong sâu thẳm trái tim mình. Những việc “làm vì chính ta” giữa mỗi người không thể nào giống nhau được. Xây nhà, nghiên cứu, soạn nhạc, vẽ tranh, chụp ảnh, viết lách, làm nông, làm vườn, có rất nhiều việc mà bản thân mình khi làm cảm thấy hạnh phúc. Khi tập trung vào những việc “vì chính mình” thì “cái tôi” cũng dường như biến mất, thoát ra được khỏi cái bóng của chính tôi và chìm đắm vào trạng thái tập trung cao độ. Chính trạng thái đó là giây phút mà những tạp niệm trong ta thông suốt, và ta sống với chính ta. Khi ấy, chân lí sẽ soi rọi con người ta. Và chính lúc ấy ta hoàn thành được mục tiêu của cuộc đời này. Tuy nhiên để làm được như vậy, biết đâu ta phải ngừng những việc ta đang làm, biết đâu sẽ chẳng còn lương tháng và phải từ bỏ tất cả. Vì ta phải kiếm tiền, vì phải duy trì sinh kế, và vì vẫn phải sống nên nếu đó là việc bắt buộc phải làm thì sẽ vẫn phải làm mà không thể phát triển bản thân. Nhưng dù cho là thế đi chăng nữa thì hãy một lần quyết tâm làm những việc mà trong ta thực sự muốn làm, những việc mà mình được là mình nhất, khi ấy có thể nhận lại được nguồn năng lượng của thế giới này. Vũ trụ này chỉ vận chuyển những nguồn năng lượng theo ý chí của ta. Tin tưởng tuyệt đối về những việc “vì chính ta” sẽ nhận lại được nguồn năng lượng lớn bằng với niềm tin ấy. Ngược lại, niềm tin càng mỏng thì nguồn năng lượng ấy cũng mỏng dần. Ta phải nuôi khả năng tin tưởng ấy. Giống như cái bát đựng, cái bát càng to thì càng chứa được nhiều nước mưa, còn nếu như cái bát nhỏ thì dù mưa có nhiều như thế nào đi nữa thì cũng chỉ đủ chứa một lượng nhỏ vừa đúng bằng cái bát đó thôi, còn lại sẽ cứ thế mà trôi đi hết.

Trong xã hội hiện đại ngày nay, con người luôn phải ra sức cố gắng cho những mục tiêu, ước mơ, tương lai,… của bản thân, họ mong muốn rằng sau khi đạt được những thành quả này, mình sẽ có được một niềm hạnh phúc lớn đối với chính bản thân và cuộc sống. Nhưng buồn thay, sau khi có được những gì mình muốn, cảm giác hạnh phúc này của họ lại nhanh chóng lụi tàn và dần dần mất đi. Họ lại tiếp tục đặt mục tiêu mới, tiếp tục cố gắng, rồi vòng xoay này cứ lặp đi lặp lại và cảm giác hài lòng, thỏa mãn đấy cũng sẽ đến rồi đi trong tích tắc. Vậy hạnh phúc có thực sự khó tìm đến như vậy không? Câu trả lời là không, nó luôn tồn tại ở mỗi phút mỗi giây mà ta đang sống, chỉ là do ta mải mê tập trung vào những tham vọng, ngã tưởng của bản thân mà phớt lờ đi tất cả. Và hôm nay quyển sách Ngày Hôm Nay Mang Tên Hạnh Phúc này sẽ mang đến cho bạn những thái độ sống mà mỗi người cần sở hữu để có được hạnh phúc thật sự và sống một cuộc đời có ý nghĩa hơn. COI TRỌNG MỌI SỰ TỒN TẠI Mình nghĩ đối với mỗi người chúng ta ai cũng đều mang trên mình những suy nghĩ về sự phân biệt nào đó, ví dụ: giữa con người và động vật, giữa người giàu và người nghèo, giữa con người và cây cỏ,…Cụ thể hơn là việc con người sẵn sàng ra tay hành hạ các loài thú cưng hay phá hoại môi trường vì những lợi ích cá nhân. Chung quy lại họ nghĩ rằng dù sao chúng cũng chỉ là những con vật, loài cây cỏ cũng không đáng là bao. Nhưng thật ra, mỗi loài động vật hay thực vật đều mang trong mình một sự sống, một linh hồn như con người chúng ta vậy. Sự phân biệt này vốn dĩ không nên xuất hiện. Theo như giáo sư Stanley B. Prusiner, người đã đoạt giải Nobel Sinh lý học và Y khoa thì giữa sinh vật và vật vô sinh, vật vô cảm và hữu cảm không có ranh giới với nhau. Vô cảm hay hữu cảm chỉ là cách phân loại, phân biệt của loài người bởi giữa chúng vốn dĩ không hề có sự phân chia. Và tương tự như vậy, con người chỉ đang tự phân chia sang hèn, trên dưới, theo ý mình, còn về bản chất hoàn toàn không có sự khác biệt. Tất cả là do con người chúng ta tự sắp đặt nên. Theo tác giả, dù là vật vô cảm bị xem thường nhưng ta có thể chết dưới tay nó hoặc cũng có thể rút ra được bài học lớn từ nó. Bằng việc cúi đầu để nhìn rõ những bông hoa dại ven đường vốn bị coi là tầm thường với tâm hồn thần bí, biết đâu ta lại tránh được mũi tên đang lao về phía mình, hoặc trong lúc đang lái xe, vì phải tránh con thỏ bất thình lình lao ra đường mà ta có thể gây ra tai nạn. Những việc tưởng chừng nhỏ nhặt đó cũng có thể làm thay đổi số mệnh của ta. Nhân tố khiến số mệnh của ta bị thay đổi không chỉ là con người. Tất cả mọi vật vô cảm và hữu cảm trong vũ trụ này đều đang liên kết với ta. SÁCH TÂM LÝ - KỸ NĂNG Review sách: Ngày Hôm Nay Mang Tên Hạnh Phúc Trong xã hội hiện đại ngày nay, con người luôn phải ra sức cố gắng cho những mục tiêu, ước mơ, tương lai,… của bản thân, họ mong muốn rằng sau khi đạt được những thành quả này, mình sẽ có được một niềm hạnh phúc lớn đối với chính bản thân và cuộc sống. Nhưng buồn thay, sau khi có được những gì mình muốn, cảm giác hạnh phúc này của họ lại nhanh chóng lụi tàn và dần dần mất đi. Họ lại tiếp tục đặt mục tiêu mới, tiếp tục cố gắng, rồi vòng xoay này cứ lặp đi lặp lại và cảm giác hài lòng, thỏa mãn đấy cũng sẽ đến rồi đi trong tích tắc. Vậy hạnh phúc có thực sự khó tìm đến như vậy không? Câu trả lời là không, nó luôn tồn tại ở mỗi phút mỗi giây mà ta đang sống, chỉ là do ta mải mê tập trung vào những tham vọng, ngã tưởng của bản thân mà phớt lờ đi tất cả. Và hôm nay quyển sách Ngày Hôm Nay Mang Tên Hạnh Phúc này sẽ mang đến cho bạn những thái độ sống mà mỗi người cần sở hữu để có được hạnh phúc thật sự và sống một cuộc đời có ý nghĩa hơn. ĐẶT SÁCH NHANH TẠI ĐÂY COI TRỌNG MỌI SỰ TỒN TẠI Mình nghĩ đối với mỗi người chúng ta ai cũng đều mang trên mình những suy nghĩ về sự phân biệt nào đó, ví dụ: giữa con người và động vật, giữa người giàu và người nghèo, giữa con người và cây cỏ,…Cụ thể hơn là việc con người sẵn sàng ra tay hành hạ các loài thú cưng hay phá hoại môi trường vì những lợi ích cá nhân. Chung quy lại họ nghĩ rằng dù sao chúng cũng chỉ là những con vật, loài cây cỏ cũng không đáng là bao. Nhưng thật ra, mỗi loài động vật hay thực vật đều mang trong mình một sự sống, một linh hồn như con người chúng ta vậy. Sự phân biệt này vốn dĩ không nên xuất hiện. Theo như giáo sư Stanley B. Prusiner, người đã đoạt giải Nobel Sinh lý học và Y khoa thì giữa sinh vật và vật vô sinh, vật vô cảm và hữu cảm không có ranh giới với nhau. Vô cảm hay hữu cảm chỉ là cách phân loại, phân biệt của loài người bởi giữa chúng vốn dĩ không hề có sự phân chia. Và tương tự như vậy, con người chỉ đang tự phân chia sang hèn, trên dưới, theo ý mình, còn về bản chất hoàn toàn không có sự khác biệt. Tất cả là do con người chúng ta tự sắp đặt nên. Theo tác giả, dù là vật vô cảm bị xem thường nhưng ta có thể chết dưới tay nó hoặc cũng có thể rút ra được bài học lớn từ nó. Bằng việc cúi đầu để nhìn rõ những bông hoa dại ven đường vốn bị coi là tầm thường với tâm hồn thần bí, biết đâu ta lại tránh được mũi tên đang lao về phía mình, hoặc trong lúc đang lái xe, vì phải tránh con thỏ bất thình lình lao ra đường mà ta có thể gây ra tai nạn. Những việc tưởng chừng nhỏ nhặt đó cũng có thể làm thay đổi số mệnh của ta. Nhân tố khiến số mệnh của ta bị thay đổi không chỉ là con người. Tất cả mọi vật vô cảm và hữu cảm trong vũ trụ này đều đang liên kết với ta. Không có cái gì là tầm thường. Không có cái cao quý hơn hay thấp hèn hơn. Không có cái quan trọng hơn hay ít quan trọng hơn. Ta và người quý giá thì cái cây, ngọn cỏ, núi non, bùn đất hay thậm chí là xe ô tô, cái ghế, ngôi nhà, máy tính cũng đáng quý như vậy. Vì vậy, chúng ta hãy đối diện với mọi vật trên thế gian này với thái độ như khi đứng trước Phật, trước người thầy đáng kính hay trước người mình yêu thương. Hãy đến gần mọi vật với thái độ trân quý nhất dù chúng có là vật vô cảm hay hữu cảm. Hãy tôn trọng và tán thưởng hết thảy mọi vật. Hãy cúi lạy tất cả mọi sự tồn tại trên thế giới này dù chúng có hay không có sự sống với lòng cung kính vô hạn. Hãy cầu nguyện cho vạn vật trên thế giới từng giây từng phút. Nếu có việc phải đi công tác xa bằng ô tô, hãy coi chiếc xe như người đồng nghiệp, người bạn đạo và bày tỏ thái độ vừa tôn trọng vừa biết ơn. Nếu tâm hồn ta tràn ngập bởi sự cung kính và từ bi vô hạn hướng đến chiếc xe và mọi vật trên thế gian này thì chuyến đi sẽ diễn ra an toàn bởi có sự giúp đỡ của pháp giới kết hợp với chiếc xe. Trong cuộc đời ta không có người đáng quý hay thấp hèn. Cũng không có quy định rằng người đó quan trọng hay không quan trọng với ta, ta ghét hay quý người đó. Tất cả mọi sự tồn tại có hay không có sự sống là mẹ của vô hạn sinh mệnh đều đáng nhận được sự quý trọng một cách công bằng. Hãy học cách yêu thương tất cả mọi vật kể cả những thứ nhỏ bé nhất, bạn nhé.

Rạng đông, khi dãy núi Seorak -ngọn núi cao nhất trong dãy núi Taebaek, thuộc tỉnh Gangwon, đông bắc Hàn Quốc, bắt đầu nhuốm màu đỏ rực tinh khiết và những đám mây bồng bềnh trôi trên bầu trời khoác lên mình một lớp áo dệt bởi vô vàn những tia nắng sớm mai cũng là lúc người ta dễ đắm mình vào trạng thái thiền định yên bình và tĩnh lặng đến mức khó diễn tả bằng lời. Tạo hóa cũng chìm vào cõi thiền. Lời thì thầm của những tia nắng rực rỡ, những dãy núi và mặt biển nhuốm màu đỏ ối của buổi chiều tà, những ngôi sao sáng lấp lánh trên bầu trời đêm, tất cả những thứ ấy tuy bé nhỏ và mộc mạc nhưng nếu người nào cảm nhận được sự kinh ngạc và cảm động đang tràn ngập nơi con tim thì người đó đã sớm trở thành người cầu đạo, người tu thiền. Mỗi ngày, hãy thử lắng tai nghe những câu chuyện mà thiên nhiên mang đến. Hãy phiêu mình theo điệu nhạc do thiên nhiên tạo nên. Nếu ta ngắm nhìn phong cảnh này bằng cả năm giác quan thì cuộc sống bận rộn sẽ biến mất lúc nào không hay, cả thế giới bỗng chốc sẽ chậm lại và tất cả những gì đẹp đẽ như sự tĩnh lặng, yên bình, hạnh phúc, cảm động, sung túc sẽ bung nở rực rỡ tựa như những bông hoa tuyết. Khi ta tạm dừng dòng suy nghĩ ngổn ngang trong đầu và ghé tai nghe tiếng thở của tạo hóa thì thế giới mà ta đang sống sẽ dần thay đổi sang một góc độ hoàn toàn khác. Từng tế bào trong cơ thể ta chìm đắm vào trạng thái nghỉ ngơi hoàn toàn. Dường như những gì đẹp đẽ nhất, thần bí nhất những tưởng chỉ có trong truyện cổ tích chợt hiển hiện ngay lúc này. Chúng ta đang sống trong một thế giới mà tất cả đều lặp đi lặp lại từ ngày này sang tháng nọ nhưng chỉ cần ta tạm gác những suy tư sang một bên để lắng nghe tiếng thì thầm của những sinh linh bé nhỏ, yếu ớt hoặc chí ít là lặng ngắm những góc khuất trong chính bản thân mình thì cuộc sống rạng rỡ sẽ mở ra trước mắt ta dưới một góc độ hoàn toàn mới. Cuộc sống luôn lấp lánh những điều tuyệt vời làm người ta lóa mắt. Chỉ có điều ý thức khiến ta ngần ngại nhìn thẳng vào sự thật cuộc sống mà thôi. Dạo gần đây, tôi thường hay nghe thấy những câu như thế này: “Cuộc sống này thật mệt mỏi. Bức bối quá. Đau quá. Chết mất thôi. Khổ sở quá.” Thực ra không phải gần đây tôi mới nghe thấy những lời than vãn này. Không chỉ ở thời điểm hiện tại mà ngay từ thời xa xưa con người ta đã không ngừng than vãn. Liệu ta có thể tìm ra lời giải đáp chính xác và rõ ràng cho vấn đề này không? Từ trước đến nay đã có rất nhiều bậc thánh nhân, những người thầy hướng dẫn về mặt tâm linh trả lời vấn đề đau khổ này. Mặc dù đã trải qua một thời gian dài nhưng những lời giải đó vẫn mãi là nguồn tri thức to lớn và trở thành kim chỉ nam trong cuộc sống của con người thời hiện đại. Tuy nhiên, chỉ cần nhìn thoáng qua chúng ta cũng sẽ cảm nhận được rằng lời giải của các bậc thánh nhân, các nhà hiền triết hay những người thầy hướng dẫn về mặt tâm linh thuộc đủ mọi tôn giáo, triết học là khác nhau. Chúng ta sẽ luôn ở trong trạng thái băn khoăn tự hỏi nên làm theo lời dạy nào, lời dạy nào là gần gũi với ánh sáng chân lí nhất, nên lựa chọn và tin theo tôn giáo nào. Có vẻ như ta sẽ khó có thể tìm được ra đáp án đúng. Bởi vì tất cả là do sự lựa chọn của ta mà thôi. Nếu dành thời gian nghiền ngẫm những lời giáo huấn của các bậc thánh nhân có chức sắc tôn giáo, những người thầy hướng dẫn về mặt tâm linh hay các nhà hiền triết nổi tiếng của nhân loại, chúng ta sẽ bất ngờ khi nhận ra rằng những lời dạy đó về bản chất là không khác nhau. Mặc dù có thể chúng khác nhau ở phương thức biểu đạt, nội dung, cách thực hiện và định kiến khi nhìn nhận về cuộc sống nhưng nếu đi sâu vào trọng tâm căn bản, ta sẽ nhận ra chúng ở trong mối liên kết hết sức thần bí. Việc bản chất của những lời giáo huấn tương thông nhau mặc cho những khác biệt về truyền thống tôn giáo, đất nước hay thời đại có ý nghĩa gì? Điều đó có nghĩa rằng dù được gọi bằng bất cứ tên gọi nào đi chăng nữa thì vẫn luôn tồn tại một chân lí căn bản góp phần hình thành nên nền tảng của vũ trụ và cuộc sống này. Đôi khi những lời giáo huấn ấy được hiểu với những ý nghĩa hoàn toàn khác nhau do sự khác biệt về ngôn ngữ, phương thức biểu đạt, bối cảnh văn hóa nhưng nếu nhìn kỹ vào thuộc tính của những chân lí tương đồng gặp gỡ nhau tại căn nguyên thì khắp cơ thể ta sẽ dâng lên hai dòng cảm xúc vừa xúc động sâu sắc vừa rùng mình. Mọi chuyện sẽ ra sao nếu chúng ta có thể tìm ra trọng tâm của những lời giáo huấn gặp gỡ nhau tại căn nguyên cho dù giữa chúng có sự khác biệt về truyền thống? Nếu làm được điều đó thì dù có là người theo tôn giáo nào, mang trong mình những tư tưởng triết học và giá trị quan như thế nào, tin tưởng và đi theo thầy nào cũng sẽ không còn quan trọng nữa, ai cũng có thể tin và làm theo lời giáo huấn đó. Còn gì tuyệt vời hơn việc lời giáo huấn chứa đựng những nội dung mang tính hiện thực đó có thể trực tiếp tác động nhằm giải quyết những vấn đề đau khổ mà bất kỳ ai cũng mắc phải trong cuộc sống? Cuốn sách này được viết dựa trên những suy nghĩ như vậy, xuất phát từ quan điểm mang tính hiện thực về chân lí, cái mà ta có thể bắt gặp ở căn nguyên của những tư tưởng và lời giáo huấn, không bị trói buộc bởi bất kỳ một khuôn mẫu đặc biệt nào. Đặt trọng tâm xoay quanh hai phương diện “Phải sống như thế nào?”, “Phải suy nghĩ như thế nào?”, tôi muốn phân tích việc sống trên đời có nghĩa là phải sống với thái độ như thế nào. Bốn thái độ sống “chấp nhận”, “buông bỏ”, “quán chiếu”, “giác ngộ” được phân tích ở đây là những nội dung mang tính trọng tâm được diễn giải một cách chung nhất không phân biệt tôn giáo, hệ tư tưởng, triết học. Nói cách khác, đó chính là phương hướng cuộc sống của những người có ý chí và chân lý, là trọng tâm trong lời giáo huấn được nhấn mạnh và nhắc nhở thực hiện nhiều lần. Bốn thái độ sống được phân tích ở nội dung chính trong cuốn sách này là hệ thống thực hiện tốt nhất dẫn ta đến gần hơn với chân lí, giải thoát khỏi khổ hạnh và giải quyết mọi vấn đề của cuộc sống. Nó không phải là tiếng vang trống rỗng hay một cái gì đó tương tự như kỹ thuật, kỹ xảo dùng để giải quyết vấn đề. Nó cũng không phải là suy nghĩ kiểu siêu hình học hay mang tính chủ nghĩa thần bí theo kiểu làm những việc không thực tế. Nó là cách thực hiện mang theo sức mạnh trực tiếp và mãnh liệt. Mỗi giây mỗi phút khi chúng ta cố gắng hòa hợp với cuộc sống, làm việc và nâng cao nhận thức thì cũng là lúc cuộc sống bắt đầu có những thay đổi đáng kinh ngạc. Gió thổi nhẹ. Ánh sáng phản chiếu từ mặt hồ trong buổi sớm mai làm tinh thần ta tỉnh táo lạ thường. Đột nhiên, chim mòng biển bay vút lên cao tựa như quăng vào không trung sự tự do thầm kín.

Trong xã hội hiện đại ngày nay, con người luôn phải ra sức cố gắng cho những mục tiêu, ước mơ, tương lai,… của bản thân, họ mong muốn rằng sau khi đạt được những thành quả này, mình sẽ có được một niềm hạnh phúc lớn đối với chính bản thân và cuộc sống. Nhưng buồn thay, sau khi có được những gì mình muốn, cảm giác hạnh phúc này của họ lại nhanh chóng lụi tàn và dần dần mất đi. Họ lại tiếp tục đặt mục tiêu mới, tiếp tục cố gắng, rồi vòng xoay này cứ lặp đi lặp lại và cảm giác hài lòng, thỏa mãn đấy cũng sẽ đến rồi đi trong tích tắc. Vậy hạnh phúc có thực sự khó tìm đến như vậy không? Câu trả lời là không, nó luôn tồn tại ở mỗi phút mỗi giây mà ta đang sống, chỉ là do ta mải mê tập trung vào những tham vọng, ngã tưởng của bản thân mà phớt lờ đi tất cả. Và hôm nay quyển sách Ngày hôm nay mang tên hạnh phúc này sẽ mang đến cho bạn những thái độ sống mà mỗi người cần sở hữu để có được hạnh phúc thật sự và sống một cuộc đời có ý nghĩa hơn.