Trong chớp mắt, những ngày tuổi xanh vùng vằng quay lưng rời bước. Thế nào nó cũng không quay đầu lại. Chẳng ai có hai lần thanh xuân. Thế nên hãy sống, hãy yêu thật can đảm nhé!

Giới thiệu tác giả

Đây là sự kết hợp của hai nhà văn trẻ nổi tiếng của Việt Nam, gắn liền với thế hệ 9x và đầu những năm 2000. Nhà văn Iris Cao là nhà văn trẻ được các bạn đọc giả yêu thích, được đánh giá là một người có ngoại hình và tính cách không liên quan. Cô có cái tính mạnh mẽ, nhưng tâm hồn đa cảm, mỏng manh và khá nhút nhát với đám đông. Iris Cao thường hay viết các chủ đề tình yêu với ngòi bút chân thật hơn cuộc sống chính cô. Hiện tại cô đang có cuộc sống hạnh phúc bên chồng và con ở Hoa Kỳ. Các tác phẩm nổi tiếng: Người yêu cũ có người yêu mới, Mỉm cười cho qua, Thương nhau để đó,…

Một người nghệ sĩ đa tài và cả kiêm bút nhà văn, Hamlet Trương, anh là Cử nhân ngành luật học nhưng hiếm hoi hoạt động và được đón nhận cùng lúc ở nhiều lĩnh vực giải trí: ca sĩ, nhạc sĩ, nhà văn và MC. Các tác phẩm nổi tiếng đã xuất bản: Thời gian để yêu/ Lên rừng giấu lá; Thương nhau để đó; Mỉm cười cho qua,… Là tác giả hai lần liên tiếp có tác phẩm lọt top 10 sách bán chạy nhất Hội sách TP.HCM 2014-2016, đoạt giải thưởng Nhà Văn xuất sắc nhất năm 2014 - do tập đoàn Galaxy trao tặng.

Giới thiệu quyển sách

Đây là quyển sách kết hợp lần thứ ba giữa Iris Cao và Hamlet Trương, các tác phẩm trước đó bao gồm : Thương nhau để đó, Ai rồi cũng khác,… đều được các độc giả đón nhận nồng nhiệt.

Mỉm cười cho qua là những dòng cảm xúc hồi ức đồng thời là nỗi nhớ xoay quanh câu chuyện mới biết yêu, đang yêu và sau khi yêu. Quyển sách dòng cảm xúc của tác giả nhưng vẫn mang đậm những bài học, triết lý sâu sắc về cuộc đời qua góc nhìn khác nhau của cả hai. 

 Mỉm cười cho qua được tạo nên từ những câu chuyện nối tiếp, mỗi phần là những chuyện, góc nhìn Iris và Hamlet về tình yêu, cuộc sống đan xen lẫn nhau và qua đó, cả 2 nhà văn đều có những cảm xúc chân thật đồng thời cũng là bài học món quà của cuộc sống. 

Iris Cao chia sẻ: Đây là quyển sách thứ tư tôi gửi đến bạn đọc. Tôi rõ ràng không còn quá trẻ, tháng ngày tàn nhẫn thật đấy. Cũng may tôi đang sống rất hạnh phúc với những gì tôi có.

Hamlet Trương cũng bày tỏ: Cuốn sách này đã là cuốn thứ sáu của Hamlet Trương rồi, mà cảm giác của Trương cứ như mới là ngày hôm qua. Trương hay nói đùa với mọi người rằng Trương luôn 19 tuổi, cái tuổi không phải là tuổi đánh dấu một thành công nào hết mà trái lại, đánh dấu một khoảng thời gian đen tối. 19 tuổi Trương nhận ra mình có thể làm nhiều thứ, và đồng thời nhận ra mình không thể là được thứ nào cả. Cơn stress dai dẳng đã đẩy Trương xuống một vực sâu của nỗi buồn, của những viên thuốc ổn định tâm lý được kê đơn từ bác sĩ và tuổi 19 thay vì toàn hoa và quả thì chỉ toàn là nước mắt.

Review sách: Mỉm cười cho qua - Iris Cao & Hamlet Trương

Phần đầu - Iris Cao: Tại sao Iris Cao lại có tâm hồn đa cảm, mỏng manh và nhút nhát trong tình yêu?

  Thế giới ngoài kia đảo điên lắm rồi…

  Tôi viết sách để cảm thấy bình yên!

Có lẽ đây luôn là lời trích dẫn mà cô nàng mạnh mẽ vẫn thường hay sử dụng trong các quyển sách của Iris. Có lẽ đây là những trang sách Iris muốn cùng các bạn giữ lại để nhắc nhở về những dòng cảm xúc lãng mạn xung quanh chúng ta. 

Khi yêu người ta hứa với nhau rất nhiều điều, phải không? Và cô nàng nhẹ nhàng trả lời với tâm trạng thổn thức…Em yêu anh chẳng có gì để             hứa.Thôi thì em sẽ đi trước, rồi đợi anh ở nơi cuối con đường này… Anh nhé!. Đây như một lời hứa rất khó thể thực hiện, và sau tất cả, em vẫn sẽ chờ anh nơi cuối con đường.

Anh là trời xanh, một bầu trời của em, một tình yêu em chưa bao giờ từ bỏ, anh là như thế, tất cả với em …Tha lỗi cho em nếu em nói rằng đã có những phút giây em thực sự muốn từ bỏ, em cảm thấy tình yêu quá đỗi hoang đường cho phút giây ta hội ngộ lần nữa. Ngày mai, em sẽ phải thức dậy tiếp tục cuộc sống này… Dù có gì xảy ra, em vẫn sẽ nhìn lên bầu trời để thấy bình yên…

Luôn có một câu hỏi hoài nghi về cuộc tình của chúng ta. Nếu không là anh thì chẳng thể là ai khác. Trong tình yêu, “Nếu” là một từ giả định giữa anh và em. Nếu ngày mai anh nắm tay một ai khác dạo bước xuống phố, lòng em sẽ như ai khoét một vết sâu thẳm, xót xa… Nếu ngày mai thức dậy, anh chẳng còn cảm thấy yêu thương em đến cùng cực như thuở ban đầu, anh chỉ như người dưng ngược lối quay về phía em mỉm cười rồi bước đi… Người ta nói rằng “ mãi mãi” sẽ không bao giờ tồn tại trên thế gian này, nhưng em vẫn sẽ kiên cường yêu anh đến tận cùng mãi mãi. Vì thế, anh ơi, đừng đi bỏ lại em một mình cô đơn.

Ai mới là kẻ đáng thương trong cuộc sống này lấy sự thất bại của người khác làm hạnh phúc của mình? Suy cho cùng, họ đáng thương hơn đáng giận vì chỉ cần chúng ta cố gắng để thành công là đã vô tình đẩy họ vào hố sâu của sự ghen tức.

Người ta thường bảo cuộc đời này rất ngắn ngủi. Vậy mà em chấp nhận dành thêm vài tháng năm tuổi trẻ thanh xuân này chỉ để đợi chờ một người chưa chắc sẽ quay trở lại - Em nhất định sẽ chờ đợi - Chính Em vẫn mãi là kẻ hoang đường… Chẳng cần anh phải hứa. Nếu lòng con gái  yêu, nhất định sẽ chờ đợi.

Bỗng một ngày em chợt nhận ra hôm nay là ngày nào, tháng mấy, năm bao nhiêu? Sao em cứ ngỡ mới như ngày hôm qua. Mọi thứ vẫn hằn màu tươi mới. Sao em thấy lòng mình vẫn quá đỗi yêu anh. Iris Cao yêu một người đến vô bờ, yêu một người đến ngây khờ…

Làm thế nào mà em vừa mới ôm anh đây, thức dậy anh đã ở tít tắp khắp phía bên kia địa cầu vậy?. Hãy nói thử em xem chuyến bay nào đã nhẫn tâm mang anh đi xa em thế ? Anh có biết không, rằng cả cuộc đời này em mãi mãi không thể cảm thấy hạnh phúc… Nếu người ấy chẳng phải là anh!. Đồ điên, đừng cố tình buông tay em!. Đừng buông tay em nhé.

Anh vẫn khao khát vô cùng được tận mắt thấy em cười lần nữa. Vì quá dại khờ, quá tự cao mà mất nhau như thể yêu thương được bán ba đồng ngoài chợ. Em có đang hạnh phúc không em? Sao mãi anh chẳng thể cảm thấy thứ hạnh phúc bên cạnh em ngày nào? Như bây giờ đây, nghĩ đến em, anh chỉ muốn mình được tan biến đi

Em vẫn sẽ yêu anh đến vô bờ, đừng buông tay em! 

Hãy để em sống bên anh đến khi những tháng năm đổi thay đã nhạt thếch những ngọt ngào, chẳng còn là vô vàn ngôn từ hoa mỹ hờ hững trên môi một người xa lạ. Em sẽ ở lại với những kỉ niệm cũ kĩ, ân cần sánh vai cùng bước chân run rẩy của anh. Khi chúng ta đã không còn nhìn cuộc sống này rõ ràng, em sẽ nắm tay anh đến phía cuối con đường… Tháng năm đổi thay nhiều anh nhỉ, tóc chúng ta đã bạc trắng màu thời gian. Anh biết em không, em hạnh phúc vẹn nguyên như chưa từng có chút hao hụt nào. Anh thương em bằng tất cả tuổi trẻ anh có. Nay em ở lại bên anh cho trọn cuộc đời này. Cùng nhau mỉm cười khi già cỗi nhé! 

Em mong anh tìm được một người ngay cả đánh răng với gương mặt ngái ngủ cùng nhau cũng thấy vui. Em mong anh tìm được một người đặt bàn một tách cà phê và món bánh mì bơ trứng yêu thích của anh. Em mong anh tìm được một người luôn ngồi lặng im cạnh anh vào những giây phút khó khăn nhất cuộc đời. Em mong anh tìm được một người thích đi uống bia, xem đá bóng cùng anh. Em mong anh tìm được một người biết rõ anh chỉ thích muối tiêu với tắc mà không phải chanh. Em mong anh tìm được một người luôn ôm anh từ phía sau vào những đêm lặng gió, xiết chặt với vô vàn yêu thương. Em mong anh tìm được một người thích được ngồi đằng sau xe anh, nhìn mái tóc anh bay bay, thấy đất trời quá đỗi bao la. Em mong anh tìm được một người luôn hát bài Happy Birthday lạc nhịp nhưng chưa từng quên sinh nhật anh. Em mong anh tìm được một người đủ bao dung để tha thứ cho những vấp ngã của anh. Em mong anh tìm được một người coi nụ cười anh là động lực thức dậy mỗi ngày. Em mong anh tìm được người luôn chờ đợi anh, dù là đêm rất sâu, hay là ngày rất xa. Em mong anh tìm được một người dám từ bỏ tất cả. Chỉ cần anh duy nhất. Em mong anh tìm được một người yêu anh nhiều như em đã từng…Em mong anh tìm được người ấy.Tuy em không phải hoàn hảo như người anh tìm nhưng em luôn biết rõ những thói quen của người em yêu.

Người ơi, đừng bỏ em đi, ngày mai thức dậy chẳng còn nhìn thấy nụ cười anh bên cạnh. Em chẳng tìm thấy anh được lần nữa đây. Bờ vai này em thật sự muốn giữ lại. Nước mắt vốn dĩ chẳng đủ để khóc cho những điều quá to lớn. Yêu một người quả thật phải đi đến tận cùng nỗi đau thế này sao? Sau giây phút này, chúng ta sẽ chỉ còn là hai người dưng xa lạ ngược lối. Nhưng …Em sẽ nói tạm biệt nếu anh vẫn muốn ra đi. Em nhất định sẽ nói tạm biệt để giữ bình yên về phía anh. Em nhất định sẽ nói.

Anh biết vì sao nếu em có cơ hội được lựa chọn lại tất cả sau khi đã tỏ tường kết thúc này, em vẫn sẽ chọn anh không? Vì em thương anh. Em thương anh những tháng ngày tuổi trẻ theo đuổi em, nhẫn nại qua tháng năm để được yêu em. Em thương anh luôn xem em là duy nhất, dù tất bật sớm khuya, anh vẫn luôn trở về bên em hiền lành. Em thương anh những khi anh mỏi mệt, em thấu hiểu những sức nặng vô hình oằn cả đôi vai anh. Em thương chuyện của chúng mình cứ thế rẽ ngang, anh nhường em con đường hạnh phúc để đi đến một nơi thật xa. Em thương phận người ngắn ngủi và mộng lành mong manh. Sao không cứ để em đi với anh? Khổ cực mấy em cũng đành... Em thương tận cùng những khoảng khắc chỉ còn trong tưởng tượng, con đường kia xa quá, rộng quá anh ạ, đi một mình em biết phải về đâu?…Sau hôm nay sẽ là bao lâu nữa…Để em vẫn được thương anh…Những kỉ niệm chúng ta anh còn nhớ chúng chứ, em nhớ rất rõ, em nhớ hết, em nhớ anh đến vô cùng.

Nếu không còn yêu một người thì sao? Nếu không còn yêu một người nữa sẽ oán trách, sẽ giận dỗi, sẽ hờn ghen, thậm chí là căm thù. Đó là điều tôi từng nghĩ. Nếu không còn yêu một người nữa thì sao?, nếu không còn yêu một người nữa thì thôi….Quá khứ chẳng phải là tài sản của riêng mỗi người đó sao?. Một người ta từng rất thương, bằng lí lẽ nào đó, họ nên được hạnh phúc.

Phần sau - Hamlet Trương 

  Tôi là một cậu bé chưa bao giờ hết ngạc nhiên về cuộc đời!

Có lẽ đây luôn là lời trích dẫn mà một cậu bé vẫn thường sử dụng trong các quyển sách của bản thân mình. Có lẽ đây là những trang sách Hamlet Trương mong muốn cùng các bạn giữ lại để nhắc nhở về những điều mới lạ xung quanh chúng ta. 

Người dưng, người thương, lại người dưng… Hamlet Trương cảm nhận thời gian và chợt thấy mình không có nhiều thời gian,có cảm giác mình đang đi vào một đường hầm, cứ thế mà đi dù không biết mình đang đi đâu, đang làm gì thấy chút ánh sáng, rồi lại đi vào một đường hầm khác. Sự vận động của đôi bàn chân bước tưởng như lấn lướt mọi thứ, nhưng không, nó vẫn không thể ngăn được sự thức tỉnh. Đó là lúc tôi nhận ra chúng ta cứ theo đuổi trong một vòng lặp đi lặp lại. Tôi .Người. Người yêu của người. Tôi buốt giá nhận ra đôi khi tình thương là một thứ bao biện đáng khinh cho những nhịp tim phản trắc. Tôi nhỏ bé như con chim sẻ non trú tạm bên hiên nhà người trong cơn bão tố. Và chính bởi Tôi không đủ sức bay lên, nên cứ mềm lòng nép mãi trong yêu thương của người dẫu cho nó chưa bao giờ là của tôi trọn vẹn

Yêu thương sâu rồi lợt lạt. 

Chúng ta đâu thể nào cứ mãi như thế, phải không?

…Nếu có một ngày thực sự gặp lại, chúng ta chắc chắn sẽ vui, vì quá khứ chưa bao giờ buồn. Người mãi mãi là người dưng mà tôi thương nhất Sài Gòn…

Chúng ta phải sống như thế nào? Sống như chiếc que diêm trong bài hát cùng tên của nhạc sĩ Từ Công Phụng?

Chiếc que diêm lóe lên, hấp hối và vụt tắt. Sẽ yêu nồng nhiệt, dại cuồng hết trong một lần, mọi thứ luôn chỉ có một lần…Hãy cứ lao theo ánh sáng mình muốn, dịu dàng, mê hoặc…tôi mong bạn sống như chiếc Ăng-ten. Ai cũng có ước mơ, những giấc mơ đó theo chân chúng ta từ khi ngồi trên ghế nhà trường đến lúc vất vả có được tấm bằng rồi ra đời kiếm sống. Nhưng ước mơ không phải khi nào cũng sẽ thành hiện thực, nhất là khi bạn không có thời gian để phát triển những kỹ năng cần thiết để đến được với nó.

Hành trình để đến với ước mơ của tôi, của bạn cũng gian nan như bao người. Rõ ràng khi tôi chạm được đến với ước mơ của mình đó là một điều tuyệt vời, nhưng lại là lúc tôi chơi vơi nhất.Bởi phải suy nghĩ và đắn đo rất nhiều, khi cuộc đời tồn tại một bi kịch khác ngoài cái bi kịch “ không có được cái mình muốn” đó là “ đã có được nó rồi”. Hamlet Trương cũng hoang mang, tự việc nọ, mình có thực sự muốn nó một cách sâu sắc, hay chỉ đam mê ánh sáng lung linh bề nổi bề ngoài đó mà thôi. Chúng ta có ước mơ, vậy chúng ta có cảm nhận được điều gì? Chúng ta có thể tự hỏi bản thân được không? Ước mơ đó có thực sự cháy bỏng đến mức nếu không thể làm được thì bản thân sẽ không sống nổi? Hay đó chỉ là thứ khao khát hào nhoáng mình nhìn thấy qua vẻ bề ngoài của những người đi trước?

Ước mơ có đòi hỏi một cái giá phải trả bằng thời gian, tiền bạc, công sức nhưng không hứa hẹn một kết quả khả quan không? - Sống hết mình. Đúng! Nhưng đừng quên quá trình.

…Ai chở mùa hè của tôi đi đâu rồi? Giấc mơ mùa hạ của tôi không dừng lại ở đó, mà còn hiện về trong đầu tôi cả sân trường vàng nắng. Nhớ cả mối tình đầu thầm lặng mà ngày nào tan học tôi cũng hát nghêu ngao lời nhạc” người ấy đâu rồi, người ấy đâu rồi” chế lại từ bài hát Quê hương tuổi thơ của tôi. Mùa hạ còn là những chuyến du lịch gia đình đầu tiên của Đà Lạt, Nha Trang, Phan Thiết,... khi chỉ là một cậu bé con.

Tại sao quyển sách lại mang tên Mỉm cười cho qua?

Có một thí nghiệm thú vị của các nhà khoa Nhật như sau họ sắp xếp những người ở dọc đường đi của một người đàn ông. Những người này khi gặp ông ta sẽ nói "Sao mặt anh hôm nay có vẻ xanh xao thế? Anh bệnh à?”, họ còn sắp xếp cả những người trong công ty cũng nói với ông ta như thế. Cuối ngày, người đàn ông đã…thật sự đổ bệnh! Vậy là từ một người khoẻ mạnh, chỉ vì những lời nói liên tục của những người xung quanh mà trở nên tự ám ảnh và đổ bệnh thật thì chứng tỏ sự tác động lên niềm tin của một người là hoàn toàn có thể.

Trên con đường mà chúng ta đi, sẽ luôn có rất nhiều người nói với chúng ta như kiểu trong thí nghiệm của các nhà khoa học Nhật. Họ nói mỗi ngày, mỗi giờ, tìm mọi cách để tác động và lung lay niềm tin của chúng ta. Nếu trong một phút không để ý, chúng ta có thể bị những lời nói đó nhấn chìm. Người ta dễ nói những lời chua cay hơn là nói lời động viên, cũng như luôn biết “ chính xác” người khác phải sống như thế nào mà không biết mình phải sống ra sao. Vậy nên bạn phải là người nói với bạn những điều cần thiết hàng ngày, chứ không phải để cho người khác nói. Bạn phải tin vào bản thân mình một cách mãnh liệt, tự hỏi lòng mình đâu là thứ mình muốn nhất, mình có đủ khả năng, tài năng để làm việc đó hay không và mình có phải kiểu người như họ nhận xét hay không. Một khi bạn đã tin vào chính bản thân mình, bạn sẽ không còn để tâm những thứ bên ngoài nữa, ai nói gì cũng được. Và bạn hãy để ý xem, càng lớn chúng ta càng lười giải thích, có những chuyện chúng ta chỉ muốn để người khác tự hiểu lấy.

Vậy tại sao không dùng nụ cười để đi qua những cung bậc cảm xúc đủ đầy hơn trong cuộc sống này?

Và lúc họ thấy nụ cười đó họ sẽ khựng lại, thậm chí sẽ tự xấu hổ về nhận xét đó! 

Hãy mỉm cười cho qua!

Hôm nay, bạn đã đủ niềm tin để “mỉm cười cho qua” chưa?

Trích dẫn những câu nói hay

Yêu một người thực sự là dù không còn chung lối, vẫn tôn trọng và bao dung - Iris Cao 

Em tin những khoảng lặng yêu nhau rồi người ta sẽ làm cho nhau nhiều điều hơn là lời nói sẽ cuốn đi - Hamlet Trương

Lòng ích kỉ, sự đố kị được nuôi dưỡng bằng những suy nghĩ hẹp hòi, chỉ muốn ta đây là nhất. Suy cho cùng, họ đáng thương hơn là đáng giận vì chỉ cần ta cố gắng để thành công là đã vô tình đẩy họ vào hố sâu của sự ghen tức - Iris Cao

Và bạn để ý xem, càng lớn tuổi, chúng ta càng lười giải thích, có những điều chúng ta chỉ muốn người khác hiểu cho mình. Khi lòng tin đã lớn, ai nói điều gì không đúng, bạn chỉ cười và cho qua. Và khoảnh khắc họ nhìn thấy nụ cười đó, họ sẽ chùn bước, thậm chí xấu hổ vì nhận xét đó! -Hamlet Trương

Review chi tiết bởi: Tấn Tài - Bookademy

Hình Ảnh: Thanh Trúc 

--------------------------------------------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.



Xem thêm

Một trong những cặp đôi trẻ mỗi lần kết hợp lại mang về những tác phẩm giàu cảm xúc, Hamlet Trương – Iris Cao, đã trở lại cùng Mỉm cười cho qua. Một chút nữ tính và yếu đuối trong tình yêu của Iris Cao hòa với sự trải nghiệm cuộc sống qua triết lý nhẹ nhàng nhưng sâu sắc của Hamlet Trương đã giúp những tác phẩm của họ trở thành “sách gối đầu giường” của thế hệ bạn đọc trẻ những năm gần đây. Tác phẩm của họ liên tục gây “sốt” trên thị trường với số lượng tiêu thụ đáng kinh ngạc lên đến hàng trăm ngàn bản sách, khởi đầu cho thời đại mới của những cây bút trẻ được yêu thích nhiệt thành.

Chặng đường để có được Mỉm cười cho qua thu hút ngay từ tựa sách, cả hai tác giả trẻ đã liên tục đi và học hỏi. Yêu đầy tràn, đớn đau cuồng nhiệt, say mê trong từng khoảnh khắc thanh xuân. Dù chỉ mới đôi mươi nhưng cách sống, cách yêu của họ như thể luôn sợ tuổi trẻ sẽ trôi đi mất, họ trân trọng từng phút giây, tận hưởng tất cả buồn vui của cuộc sống đem lại. Tác phẩm của Hamlet Trương – Iris Cao mang đến cho người đọc một niềm hân hoan yêu cuộc sống, tha thiết với đời mình và nhận ra những giá trị cảm xúc trong hiện tại mà đôi lần vì điều gì đó mà lãng quên.

Thông điệp của Mỉm cười cho qua nằm ở sự phớt lờ những chuyện vốn dĩ không thể thay đổi. Khi còn trẻ, chúng ta thường hay gặp những trở ngại về tình yêu, công việc, gia đình… và như một thói quen, chúng ta là khiến mình đắm chìm mãi trong đó. 


"Cảm ơn Cuộc Đời đã cho tôi có cơ hội hợp tác với Hamlet Trương và Iris Cao, tôi gọi đó là Mối Lương Duyên An Lành! Họ nhiệt thành, họ đầy thấu cảm và nhất là luôn tỏa "cái khí chất" mạnh mẽ nhưng rất ung dung tận hưởng từng giây từng phút của cuộc sống này. Chúng tôi trân thương gửi đến các quý độc giả một món quà từ cảm xúc của Hamlet Trương và Iris Cao: sách "Mỉm cười cho qua". Làm tốt lắm!.

Chặng đường để có được 'Mỉm cười cho qua' thu hút ngay từ tựa sách, cả hai tác giả trẻ đã liên tục đi và học hỏi, Cũng vui mà đúng không?. Yêu đầy tràn, đớn đau cuồng nhiệt, say mê trong từng khoảnh khắc thanh xuân, Cũng vui mà đúng không? Dù chỉ mới đôi mươi nhưng cách sống, cách yêu của họ như thể luôn sợ tuổi trẻ sẽ trôi đi mất, họ trân trọng từng phút giây, tận hưởng tất cả buồn vui của cuộc sống đem lại, Cũng vui mà đúng không?. Tác phẩm của Hamlet Trương - Iris Cao mang đến cho người đọc một niềm hân hoan yêu cuộc sống, tha thiết với đời mình và nhận ra những giá trị cảm xúc trong hiện tại mà đôi lần vì điều gì đó mà lãng quên. Dù sao đã cố hết sức có thể!.

(Thu Hà - Thư ký tòa soạn phía Nam báo Hoa Học Trò)

Thông điệp của'Mỉm cười cho qua' nằm ở sự phớt lờ những chuyện vốn dĩ không thể thay đổi, Tôi đảm bảo điều này!. Khi còn trẻ, chúng ta thường hay gặp những trở ngại về tình yêu, công việc, gia đình… và như một thói quen, chúng ta là khiến mình đắm chìm mãi trong đó, Tôi đảm bảo điều này!. Cuốn sách với thông điệp tích cực rằng chúng ta sẽ luôn là những người tiến về phía trước, đối với những khó khăn hay chất chồng đớn đau, chúng ta chỉ cần "MỈM CƯỜI" và "CHO QUA", Tôi đảm bảo điều này!. Rồi chúng ta sẽ thảnh thơi bước tiếp vì cuộc đời còn dài và tất cả đau đớn đó chỉ là một phần của trải nghiệm. Qua đây để thấy đó rất tốt !.

"Không phải ngẫu nhiên mà Hamlet Trương và Iris Cao sở hữu lượng phát hành sách “khổng lồ”, họ là những cây bút mang nặng hơi thở của thời đại, Quả thực mình không thể ngờ được. Họ mang đến cho độc giả của mình những cảm xúc chân thật, nồng ấm mà đôi khi những hoa mỹ khoa trương không tài nào làm được, Quả thực mình không thể ngờ được. Họ đứng trên vị trí của người trẻ để nghĩ suy và xây dựng, nên họ xứng đáng được người trẻ tin tưởng đồng hành trong những ngày trưởng thành của mình."

(Thảo Minh Châu - Giám đốc Minh Châu Books)

“Và bạn hãy để ý xem, càng lớn chúng ta càng lười giải thích, có những chuyện chúng ta chỉ muốn để người khác tự hiểu lấy. Khi niềm tin đã lớn, ai nói gì không đúng, bạn chỉ mỉm cười cho qua. Và lúc họ thấy nụ cười đó sẽ khựng lại, thâm chí sẽ tự xấu hổ về nhận xét đó!”

“Em tin vào sự lặng yên yêu nhau, lúc đó người ta sẽ làm cho nhau nhiều điều, hơn là những lời nói gió sẽ thổi bay…”

“Bà già còn muốn là một nơi cuối cùng để chúng trở về, nếu một ngày kia chúng thất bại, ê chề”. Ở câu văn này rất hay, Hamlet Trương đã cho thấy một góc nhìn của người mẹ già. Dù rằng các con đã lớn, đã có con đường riêng nhưng bố mẹ vẫn là người không trách móc những sai lầm của các con mình, họ vẫn là gia đình, là nơi chào đón chúng ta cuối cùng, dù khi đó bạn thành công hay thất bại. Bố mẹ không cần con quá thành công nếu đó làm con họ mệt mỏi, bố mẹ chỉ cần con mình được bình yên.

Còn khi viết về vấn nạn ăn thịt chó mèo, Hamlet Trương không viết qua nghiêng về một khía cạnh nhìn nhận sự việc đó đúng hay sai. Mà anh chỉ viết về việc con người chúng ta nhìn nhận vấn đề đó ở góc độ và môi trường như thế nào.

“Tình thân phát sinh từ những lúc bạn không bao giờ ngờ tới và nó tồn tại êm đềm, không tiếng động nào, bạn không bao giờ nghĩ mình có nó cho đến lúc nó mất đi…Trở lại chuyện chó và người. Một người không nuôi chó sẽ không bao giờ biết được cảm giác của những người ghét ăn thịt chó, đó là điều hiển nhiên và chúng ta cần chấp nhận nhất là khi họ không có trải nghiệm về tình thân với loài vật này”. Và việc của chúng ta không phải là đi tranh luận một vấn đề không có kết thúc, một cái kết xa vời, mà việc của chúng ta là mặc kệ “Mỉm cười cho qua”. Và “sống tích cực trong phần vách núi mà chúng ta thuộc về, nơi có những người bạn bốn chân vui vẻ.”

Lời kết

Một giọng văn trẻ, có sự trải nghiệm và cũng có sự va vấp của những bồng bột trong quá trình trưởng thành làm nên những câu chữ khiến chúng ta có sự đồng cảm. Và Mỉm cười cho qua là một quyển sách chúng ta nên đọc thử một lần để thấy cách sống tuyệt diệu, nhẹ nhàng mỉm cười với tất cả vấn đề của hai nhà văn này.

 'Mỉm cười cho qua' là một trong những quyển sách có lượng sách được bán rất chạy của hai nhà văn này. Nói về tác giả, dù là người trẻ nhưng bản thân họ vẫn là những người có trải nghiệm của riêng mình. Iris Cao là một cô gái có vẻ ngoài mạnh mẽ nhưng lại mang tâm hồn của một con người trữ tình yêu cái đẹp, cô viết nên những câu truyện tình yêu rất thơ mộng, thực tế và cũng rất tản mạn, phù hợp với những người trẻ đang đã và sắp yêu. 

Nhận xét và đánh giá của người đọc Hamlet Trương, một người được biết đến với vai trò ca sĩ, song những dòng văn, câu chữ của anh đong đầy cảm xúc và có góc nhìn đầy mới mẻ. Anh cũng là người có những câu chuyện trong đời, qua từng câu chuyện mà Hamlet Trương mang tới đúng với tựa đề của quyển sách “Mỉm cười cho qua”. Hãy cứ sống đơn giản, nhìn những vấn đề tiêu cực ở một hướng mở hơn để chúng ta thấy yêu đời và sống tốt.

Về hình thức của quyển sách là một dạng tập hợp những câu truyện ngắn chia làm hai phần. Phần đầu là những tản mạn về tình yêu của Iris Cao. Phần còn lại là những trải nghiệm, sự an ủi và hướng người đọc có cái nhìn mới hơn của Hamlet Trương.

Quyển sách phù hợp để chúng ta đọc trong tất cả thời điểm, là một quyển sách làm bạn đọc thấy yên bình, thoải mái và trân trọng từng phút giây tuy ngắn nhưng ý nghĩa của cuộc sống.

Giọng văn đầy tản mạn của Iris Cao

“Và biết đâu đấy, ở lưng chừng hành trình đợi chờ nhau ta lại tìm thấy trên con đường một ai khác để dựa vào…”

“Yêu một người thực sự là dù không còn chung lối, vẫn tôn trọng và bao dung.”

“Nếu anh bước qua ngưỡng cửa kia, chúng ta sẽ mất nhau mãi mãi.

Nếu không là anh thì chẳng thể là ai khác.

Nếu phải đánh đổi rất nhiều thứ để giữ lại anh. Em chấp nhận”

“Lòng ích kỉ, sự đố kị được nuôi dưỡng bằng những suy nghĩ hẹp hòi, chỉ muốn ta đây là nhất. Suy cho cùng, họ đáng thương hơn là đáng giận vì chỉ cần ta cố gắng để thành công là đã vô tình đẩy họ vào hố sâu của sự ghen tức”

“Ông thương tôi bằng tất cả tuổi trẻ ông có. Nay tôi ở lại bên ông cho trọn tuổi già này, ông nhé!”

Góc nhìn và chiêm nghiệm của Hamlet Trương

“Và bạn để ý xem, càng lớn tuổi, chúng ta càng lười giải thích, có những điều chúng ta chỉ muốn người khác hiểu cho mình. Khi lòng tin đã lớn, ai nói điều gì không đúng, bạn chỉ cười và cho qua. Và khoảnh khắc họ nhìn thấy nụ cười đó, họ sẽ chùn bước, thậm chí xấu hổ vì nhận xét đó! ”

“Em tin những khoảng lặng yêu nhau rồi người ta sẽ làm cho nhau nhiều điều hơn là lời nói sẽ cuốn đi …”

“Bà lão cũng muốn là nơi cuối cùng để bọn họ trở về, nếu một ngày bọn họ thất bại, chết tiệt.” Ở câu nói rất hay này, Hamlet Trương đã thể hiện góc nhìn của một người mẹ già. Con cái dù đã trưởng thành và có con đường riêng nhưng cha mẹ vẫn là người không trách lỗi lầm của con cái, họ vẫn là gia đình, là nơi đón ta đến cuối cùng, dù con có thành đạt đến đâu. thời gian. hoặc thất bại. Cha mẹ không cần con quá thành đạt nếu điều đó khiến con mệt mỏi, chỉ cần con bình yên là được.

Và khi viết về vấn nạn ăn thịt chó mèo, Hamlet Trương không viết nghiêng về một khía cạnh nào mà nhìn nhận vấn đề là đúng hay sai. Nhưng ông chỉ viết về cách con người chúng ta nhìn nhận vấn đề đó từ quan điểm và môi trường.

“Sự thân mật nảy sinh khi bạn không bao giờ mong đợi nó và nó tồn tại một cách lặng lẽ, không có bất kỳ âm thanh nào, bạn không bao giờ nghĩ rằng bạn có nó cho đến khi nó biến mất… Trở lại với chó và người. Một người không nuôi chó sẽ không bao giờ biết được những người ghét ăn thịt chó như thế nào, đó là điều hiển nhiên và chúng ta cần phải chấp nhận điều đó nhất là khi họ chưa có kinh nghiệm thân thiết với loài vật này. “Và việc của chúng ta không phải là tranh cãi một vấn đề không có kết thúc, một kết thúc xa vời, nhưng công việc của chúng ta là bỏ qua “Smiling”. Và “sống tích cực trong phần của vách đá mà chúng ta thuộc về, nơi những người bạn bốn chân hạnh phúc.”

Tiếu ngạo giang hồ là một trong những cuốn sách bán chạy nhất của hai nhà văn này. Nói về tác giả, dù còn trẻ nhưng họ vẫn là những người có trải nghiệm riêng. Iris Cao là một cô gái có ngoại hình mạnh mẽ nhưng lại có tâm hồn của một người trữ tình yêu cái đẹp, cô viết những câu chuyện tình yêu rất thơ, hiện thực và cũng rất tản mạn, phù hợp với nhiều đối tượng. các bạn trẻ đang và sắp yêu.

Hamlet Trương, một người được biết đến với vai trò ca sĩ nhưng những câu thoại, câu chữ của anh đầy cảm xúc và có góc nhìn mới. Anh cũng là người có những câu chuyện trong cuộc đời mình, qua mỗi câu chuyện mà Hamlet Trương mang đến với tựa sách “Cười đểu”. Hãy cứ sống đơn giản, nhìn những vấn đề tiêu cực theo hướng cởi mở hơn để có thể yêu đời và sống tốt.

Hình thức cuốn sách là một tập truyện ngắn được chia làm hai phần. Phần đầu kể về những câu chuyện tình yêu của Iris Cao. Phần còn lại là những trải nghiệm, sự an ủi và góc nhìn mới của Hamlet Trương.

Cuốn sách thích hợp để chúng ta đọc mọi lúc, là cuốn sách khiến người đọc cảm thấy bình yên, thoải mái và biết trân trọng từng khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng đầy ý nghĩa của cuộc sống.