Với giọng điệu hài hước châm biếm, thông
qua cuốn sách Làm thế nào để sống khổ sở?,
tác giả Randy J. Paterson đưa ra những lời khuyên thiết thực dựa trên nền tảng
khoa học và một liều thuốc lành mạnh thường được gọi là “tâm lý học nghịch đảo”
để giúp chấm dứt những nhóm hành vi cơ bản góp phần tạo nên sự đau khổ. Bất cứ
ai muốn mình ít đau khổ hơn nên dành thời gian đọc cuốn sách này và làm ngược lại
tất cả những gì mà nó đề xuất.
Mỗi
năm, có hàng trăm cuốn sách self – help được xuất bản. Mỗi cuốn sách, dù trực
tiếp hay gián tiếp, đều hướng tới một mục đích chung: “Làm thế nào để bạn hạnh
phúc?”. Nếu bạn là một “tín đồ” sách self – help, hãy nhìn những câu hỏi sau
đây. Có quen thuộc không?
Làm
thế nào để giàu có và nhờ đó bạn sẽ hạnh phúc. Làm thế nào để có thân hình mảnh
khảnh và nhờ đó bạn sẽ hạnh phúc. Làm thế nào để vượt qua trầm cảm và nhờ đó bạn
sẽ hạnh phúc. Làm thế nào để xây dựng được một mối quan hệ và nhờ đó bạn sẽ hạnh
phúc. Làm thế nào để rửa ruột kết và nhờ đó bạn sẽ hạnh phúc.
Có một
điều mỉa mai là, rất nhiều trong số những cuốn sách này, cho rằng hạnh phúc là
một mục tiêu quá khó đạt được.
Sự khổ sở lén lút tiếp cận bạn
Trong
thế giới phát triển ngày nay, chúng ta sống trong một cuộc đời xa hoa chưa từng
thấy trong lịch sử loài người. Có thực phẩm trong tủ lạnh, có mái nhà trên đầu,
có nước nóng trong vòi, có hơi ấm từ điều hòa,.... Tất cả những gì chúng ta có
thể nghĩ đến đều trong tầm tay. Đây là thế giới mà người thượng cổ và những ông
vua của quá khứ không xa sẽ vui lòng đánh đổi cả tính mạng để có được, là thế
giới mà người dân của những quốc gia kém phát triển hơn mơ về. Thế nhưng, có một
thực tế phũ phàng:
Hầu
hết mọi người đều không vui vẻ. Nhiều người ở trong trạng thái bất mãn suốt thời
gian dài. Một số người phải nhập viện vì đau khổ cùng cực. Hàng triệu người phải
dùng thuốc để cải thiện tâm trạng đến một mức độ chấp nhận được.
Sự đau khổ làm thay đổi mọi thứ. Nó ảnh hưởng đến cách chúng ta cảm nhận, suy nghĩ, hành động và biến đổi những động cơ thúc đẩy chúng ta. Khi đau khổ, chúng ta thường muốn làm những việc mà ở vào thời điểm khác ta biết rằng chúng sẽ khiến tâm trạng mình tồi tệ hơn. Và kết quả là dường như chính chúng ta đang tự gây nên sự khó chịu cho mình.
Vậy điều gì khiến cho tâm trạng con người lên xuống?
Vấn đề là gì?
Tâm trạng con người lên xuống bởi nhiều tác động ngoại
cảnh khác nhau. Ta có thể xếp chúng vào hai loại.
Loại thứ nhất là những tai ương có thể xảy đến bất
thình lình với chúng ta. Mặc dù chúng ta đang sống trong một xã hội có nhiều đặc
quyền, nhưng bi kịch và nỗi thất vọng vẫn tồn tại. Cuộc sống có thể bày ra hàng
loạt tình huống khiến chúng ta hoa mắt chóng mặt, hạn chế niềm hạnh phúc hay
gây nên nỗi đau khổ cho chúng ta như chiến tranh, đói nghèo, cảnh tị nạn hay nỗi
bất hạnh cá nhân. Có thể bạn được sinh ra với sự hạn chế trên một phương diện
nào đó như giác quan, trí tuệ, xã hội, gia đình. Chúng ta có thể bị sa thải, bị
bồ đá, bị lừa bịp, bị lũ lụt, bị bệnh truyền nhiễm, bị ném bom, bị bắt nạt, bị
đánh đập, bị bỏ rơi, bị phá sản, bị tấn công đột ngột, bị tông xe, hay bị ngộ độc
bởi một bát cháo “bẩn”. Khi nhìn lại, một số sự việc dường như khó tin đến mức
bạn nghĩ rằng chúng sẽ chẳng bao giờ xảy đến với mình và chẳng hề lo lắng về
chúng. Nhưng chúng vẫn diễn ra, diễn ra một cách thình lình, tất cả vượt quá tầm
kiểm soát của chúng ta.
Tuy nhiên, bên cạnh những ý tưởng thất thường mà “định
mệnh nảy ra khi nổi cơn đồng bóng” thì vẫn có nhiều điều ảnh hưởng đến tâm trạng
mà chúng ta có thể kiểm soát. Chúng ta có thể lựa chọn ăn cái gì, dành thời
gian vào việc gì, tập thể dục trong bao lâu và ưu tiên những điều gì trong cuộc
sống của mình. Những điều này sẽ quyết định chúng ta hạnh phúc hay đau khổ,
trong giới hạn mà định mệnh đã áp đặt lên chúng ta. Dù làm gì đi nữa thì chúng
ta cũng không thể sống được 1000 tuổi, nhưng chúng ta có thể gia tăng khả năng
sống được đến tuổi 90 mà vẫn tương đối khỏe mạnh. Dù sống được bao lâu, chúng
ta cũng có thể lựa chọn sẽ dành những năm tháng của cuộc đời để ngồi cô độc một
mình trước màn hình máy tính hay hoàn toàn hòa mình vào nhân loại và cuộc sống.
Chúng ta phải làm gì để có thể hạnh phúc?
Thật vô ích khi ngồi trên cánh đồng và cố gắng ngăn chặn
một tiểu hành tinh đâm vào Trái Đất. Các sự việc bất thình lình nằm ngoài tầm
kiểm soát của chúng ta. Chúng ta sẽ chấp nhận thực tế là mọi người đều phải đối
mặt với những hoàn cảnh không mong muốn hay không thể thay đổi được, do đó,
chúng ta sẽ tập trung những nỗ lực của mình vào những yếu tố ảnh hưởng đến tâm
trạng nằm trong phạm vi lựa chọn của chính chúng ta.
Nhiều người chỉ nhìn vào sự xa hoa ở các nước phát triển và mặc nhiên cho rằng đau khổ sẽ không thể nào hiện diện ở một nơi như vậy. Rõ ràng, khi đứng cạnh một cái tủ lạnh đầy ắp đồ ăn thì mức độ của cảm giác tồi tệ chắc chắn sẽ thấp hơn. Tuy nhiên, tình huống thực tế dường như không phải như vậy. Các con số về mức độ hài lòng với cuộc sống, bệnh trầm cảm và tự sát chứng minh rằng dù giàu có hay may mắn cỡ nào thì những điều đó cũng không thể ngăn chặn hoàn toàn sự đau khổ. Loài người chúng ta rất có “khiếu” đau khổ.
Trong một thế giới mà rất
nhiều người buồn khổ với số mệnh của mình thì nền văn hóa của chúng ta đã tạo
ra một “con đường cao tốc” dẫn tới “thung lũng đau khổ” với “hệ thống biển chỉ
dẫn” cực tốt, ai cũng có thể đi được, và bằng cách này hay cách khác, hầu hết mọi
người đều đã đi. Xa lộ này là một con đường bằng phẳng hơn, nó có vô số đường dẫn,
rất nhiều làn đường và không hạn chế tốc độ, còn con đường dẫn đến hạnh phúc chỉ
có một, cỏ mọc tràn lan khắp nơi vì không có ai đi.
Thế nhưng, có một sự thật
có vẻ phản trực giác: “Bạn hoàn toàn có thể tìm được con đường khiến cuộc sống
của bạn trở nên hạnh phúc bằng cách đi trên con đường dẫn tới sự đau khổ”. Hãy
đi theo con đường đó, hãy trải nghiệm những “nỗi đau” mà “địa ngục” mang lại
cho tâm trạng của bạn, hãy nghe những đề xuất mà “người hướng dẫn viên” đưa ra
cho bạn trên hành trình đi tới “địa ngục”.
Và hãy làm ngược lại!
Hãy nhớ rằng, những bài học
sau đây là những bài học “không – nên – làm – theo”.
Đó chính là “tâm lý học
nghịch đảo”.
Sự khổ sở không chừa bất kỳ
ai, dù là người may mắn nhất. Vậy chúng ta nên làm gì để tiến nhanh hơn tới một
cuộc sống khổ sở?
Ăn những thứ bạn được bảo
Chỉ cần thêm vào mỗi bữa
ăn của mình một lon nước ngọt là bạn đã nạp thêm vào cơ thể khoảng 10 thìa cà
phê đường mỗi ngày – gấp đôi mức khuyến nghị của Tổ chức Y tế Thế giới. Việc
này sẽ cung cấp cho bạn 47.000 calo từ đường mỗi năm – tương đương với gần 6kg
mỡ. Hãy mua những thực phẩm được quảng cáo – những sản phẩm là sự kết hợp của
các thành phần đã qua chế biến và chất phụ gia – và bạn sẽ mất cân bằng về thể
chất lẫn trí tuệ chỉ trong vòng vài tuần. Hơn nữa, bạn sẽ tiến nhanh hơn trên
con đường đi tới một cuộc đời ốm yếu. Vì thế, hãy ăn những thứ mà mẩu quảng cáo
bảo bạn. Bạn cũng không nên ăn những loại thực phẩm được bày bán ở các chợ nông
sản sạch, bởi chỉ ít lâu trước, những loại thực phẩm này được gieo trồng trên bụi
bẩn, lớn lên trong bụi bẩn hay bao phủ bởi bụi bẩn.
Đừng bỏ bất cứ cái gì
bẩn vào miệng. Hãy chắc chắn rằng bữa ăn của bạn được lấy ra từ hộp và chiếc hộp
đó đến từ một nhà máy sạch sẽ.
Đừng lãng phí cuộc đời của bạn ở trên giường
Nguồn tài nguyên giá trị
nhất mà bạn có là thời gian. Không quan trọng việc bạn làm gì, kiếm được bao
nhiêu, ở đâu, quyền lực cỡ nào, bạn cũng chỉ có 168 giờ mỗi tuần. Tuy nhiên, nếu
nghe lời mấy ông chuyên gia sức khỏe thuần túy thì bạn sẽ dành ít nhất 1/3 số
thời gian đó để ngủ. Mọi người không ngừng nói với chúng ta rằng cuộc đời rất
ngắn ngủi, nhưng dường như họ còn muốn làm cho nó ngắn hơn. Thay vào đó, hãy lật
đổ ách thống trị của giấc ngủ.
Hãy ngủ càng ít càng
tốt, bởi như những nhà thông thái đã nói, chúng ta sẽ có vô khối thời gian để
ngủ khi chết đi.
Bằng việc giảm số giờ ngủ
vốn có tác dụng phục hồi cơ thể, chúng ta sẽ giảm sự tập trung, khiến tâm trạng
uể oải và trở nên dễ dàng bị chi phối bởi các nhu cầu của cuộc sống. Chúng ta sẽ
dễ nổi cáu hơn, làm việc kém hiệu quả hơn và có xu hướng đưa ra nhiều quyết định
tồi tệ hơn.
Bạn không phải ngồi chờ chứng
mất ngủ đến tấn công mình. Bạn có thể tự tạo nên chứng mất ngủ bằng cách không
cho bản thân có đủ thời gian để nghỉ ngơi. Hãy tự nhủ rằng bạn quá bận rộn nên
không thể cứ nằm cuộn tròn trên giường. Hãy quấy rối giấc ngủ của bạn một cách
tự nhiên hơn bằng cách thiết kế phòng ngủ theo hướng tạo nên sự khó ngủ.
Bất kể bạn đi ngủ vào lúc
nào, hãy dành một tiếng cuối cùng vào những hoạt động khiến bạn không thể ngủ một
cách dễ dàng. Đến lúc bạn leo lên giường rồi, hãy tận dụng khôn ngoan khoảng thời
gian còn tỉnh trước khi chìm vào giấc ngủ cho việc lo lắng. Hãy nghĩ tới lịch
làm việc hôm sau, nghĩ về cuộc sống và những vấn đề bạn không thể giải quyết.
Giấc ngủ sẽ đến muộn hơn đáng kể. Nếu tỉnh giấc vào nửa đêm, hãy ngay lập tức tập
trung vào các vấn đề còn thách thức. Việc này sẽ giúp bạn không thể nhanh chóng
ngủ trở lại. Hãy tập thói quen nhìn đồng hồ và tính toán xem bạn còn bao nhiêu
thời gian để ngủ trước khi phải thức dậy. Hãy tống khứ bất cứ cảm giác bình
tĩnh, thư thái nào, và thay vào đó là sự thôi thúc căng thẳng. Điều này giúp bạn
nằm trên giường với đôi mắt mở to và tỉnh táo tới tận bình minh.
Tăng tối đa thời gian của bạn trước các loại màn hình
Hãy liên tục đọc tin tức
và các chi tiết không liên quan và tự nhủ rằng bạn đang làm phong phú cuộc sống
của mình bằng việc tìm hiểu về một vụ đánh ghen ở đâu đó. Hãy cập nhật lên các
mạng xã hội những thông tin quan trọng về bản thân như trưa nay ăn gì, hôm qua
có những triệu chứng cảm cúm như thế nào, hoặc có thể chia sẻ những video đáng
yêu mà mình mới quay được bằng ứng dụng B612.
Chơi game cũng là một lời
khuyên hay. Hãy chơi game thật nhiều vào những lúc bạn rảnh.
Hóa ra, để tiến bước trên
con đường hướng tới sự khổ sở, bạn chẳng cần đi lại gì hết. Bạn chỉ cần ngồi một
chỗ, say sưa nhìn vào màn hình đang nhấp nháy và cảm thấy nó thật quan trọng,
thật đầy đủ. Như vậy là bạn đã không còn thời gian cho bất cứ điều gì khác
trong cuộc sống của mình nữa rồi.
Nhắc lại quá khứ đầy nuối tiếc
Bạn có một kho lưu trữ đồ
sộ những kí ức, cả tốt đẹp lẫn tồi tệ, trải dài từ những ngày đầu tiên của thời
thơ ấu. Dù vô tình hay cố ý, bất cứ ai cũng dành một phần cuộc đời mình vào việc
lục lọi các kho lưu trữ và hồi tưởng về những kí ức cũ.
Hãy bắt đầu quá trình làm
bản thân trở nên buồn phiền bằng cách ngồi xuống, vừa ăn bỏng ngô vừa xem màn
hình chiếu cảnh quá khứ. Điều quan trọng là bạn phải lựa chọn cẩn thận những mẩu
kí ức mà bạn dự định sẽ tua lại. Chiến lược đơn giản nhất là tua đi tua lại những
đoạn băng tiêu cực, đau buồn. Liệt kê những thứ bạn đã mất, nhớ về những vết
thương trong quá khứ, hồi tưởng lại những lúc bạn cảm thấy cô đơn, mất mát, bị
xa lánh, khiếp sợ, chán nản. Thêm vào đó là những lần mà định mệnh ngẫu nhiên
đã ngược đãi bạn, còn bạn thì hoàn toàn bất lực. Bạn càng phát lại những đoạn
băng này nhiều, chúng càng rõ nét, sinh động, và mối liên kết giữa chúng với
tinh thần của bạn càng trở nên mạnh hơn.
Bạn nên tìm cách làm lu mờ và rồi xóa bỏ những kí ức tốt đẹp của mình. Những điều bạn từng cho là hạnh phúc hóa ra lại là sai lầm. Ngay từ đầu, sự khổ sở của bạn đã là sự thật.
Tách biệt với mọi người
Hãy xây một hòn đảo. Hãy dựng
một hàng rào, đóng cửa gara, bật máy tính và tự giỡn bản thân rằng bạn đã thay
thế việc giao tiếp xã hội trong thực tế bằng hình thức pixel. Đây là một trong
những con đường hiệu quả nhất dẫn đến đau khổ.
Thế giới Internet nếu nhìn
thoáng qua thì dường như được tạo ra để vượt qua sự cô độc. Các nền tảng truyền
thông xã hội đa dạng cho phép chúng ta kết nối ngay lập tức với vô số người
trên khắp thế giới. Chúng ta có thể xây dựng một cộng đồng trực tuyến dựa trên
những mối quan tâm bí ẩn mà chẳng một ai ở nơi chúng ta sinh sống biết đến.
Nhưng nếu bạn coi thực đơn giao tiếp xã hội là sự kết hợp của nhiều loại Vitamin khác nhau thì có thể thấy rằng một vài trong số những loại Vitamin quan trọng nhất không có trong giao tiếp trực tuyến. Đó là sự chân thực, tương tác phi ngôn ngữ, giao lưu trực tiếp,.... Hãy ngồi một mình trong tầng hầm để thảo luận về lịch sử Việt Nam, hay phổ biến hơn là đồ sát nhân vật của người khác trong PUBG hoặc xem những video về mèo, và bạn sẽ nhanh chóng khổ sở do thiếu sự tương tác với mọi người.
Để mắt tới tiểu tiết
Hầu hết mọi người không có
nhận thức bản năng, tự nhiên về ưu tiên cao nhất của họ, giống như một thủy thủ
không thể biết bến cảng ở đâu nếu không nhìn về phía đường chân trời. Chúng ta
khó có thể chạm tới hoặc hợp nhất các mục tiêu hay giá trị cuộc sống của mình,
trừ khi có một số ý niệm mơ hồ về việc định nghĩa chúng. Đối với những ai mong
muốn được cư ngụ dưới đáy của “thung lũng cảm xúc”, họ có thể xác định những
giá trị cốt lõi của mình và phớt lờ việc đưa chúng vào thực tiễn. Tuy nhiên, sẽ
tốt hơn nữa nếu các giá trị đã mơ hồ sẵn rồi.
Để ngăn chặn sự xuất hiện của những nhận thức phiền hà về ý nghĩa cuộc sống, tốt nhất bạn không nên suy ngẫm những câu hỏi lớn hơn về cuộc sống của mình, ví dụ như:
- Bạn sẽ làm gì nếu cuộc đời bạn quan trọng?
- Nếu bạn đang sống cuộc sống thật sự của mình, trông nó sẽ như thế nào?
- Bạn sẽ làm gì nếu bạn xem trọng cuộc sống của mình?
- Bạn sẽ làm gì nếu chỉ còn một năm để sống?
Bạn chỉ cần giữ cho bản
thân mình luôn bận rộn thì ắt sẽ không còn thời gian để suy nghĩ về những câu hỏi
lớn kia nữa. Hãy tham gia nhiều nhất có thể vào các hoạt động hiện tại, nhồi
nhét hết việc này đến việc khác để tiếp nối công việc đang thực hiện, để không
bao giờ có thời gian suy ngẫm thấu đáo.
Thay vì lùi bước lại
để xem xét tổng thể khu rừng cuộc sống, bạn vẫn tiếp tục gắn chặt suy nghĩ vào
lớp vỏ của cái cây cá nhân trước mặt.
Nếu những câu hỏi lớn kia
bước vào tâm trí bạn, hãy thoải mái đón tiếp chúng, nhưng chỉ khi sự chú ý của
bạn đang bị phân tán bởi những suy nghĩ nội tâm và dăm ba việc vặt vãnh khác. Nếu
não bộ không đủ năng lượng thì bạn không cần lo lắng rằng mình có thể nhận thức
được về một cuộc sống hạnh phúc và viên mãn hơn. Nhưng nếu, bất chấp những nỗ lực
của bạn, bạn vẫn biết mục đích sống của mình, thì cũng chưa phải là hết cơ hội.
Hãy chú tâm vào sự bận rộn của mình. Một lần nữa, hãy để mình chìm đắm trong những
chi tiết nhỏ nhặt vô tận của cuộc sống và không hành động dựa trên bất cứ khía
cạnh nào thuộc về mục tiêu hay giá trị của bạn.
Ưu tiên hàng đầu của bạn
là nên ngăn chặn “thanh gươm nhận thức” sáng chói vút lên khỏi hồ nước và xuyên
qua tâm trí của bạn. Nhưng nếu điều đó xảy ra, hãy phớt lờ nhận thức đó, như thể
nó không tồn tại. Thêm một chút nữa là “thanh gươm” sẽ lại chìm xuống dưới những
con sóng và có lẽ sẽ nằm ở dưới đáy hồ vĩnh viễn.
Cho mình là số một
Bạn nên thu vén tất cả những
thắng lợi, sự tán dương và của cải cho chính mình với thái độ ganh ghét. Điều
này sẽ nuôi dưỡng cảm giác khánh kiệt và làm cho bạn khổ sở.
Nhưng nếu làm như vậy, bạn
cảm thấy bản thân mình thật tội lỗi thì sao? Làm cách nào để có thể dập bỏ lòng
trắc ẩn?
Chiến lược đầu tiên là coi
những rủi ro và những nhu cầu không được thỏa mãn của người khác là điều họ
đáng phải chịu. Những người này chỉ đơn giản là đang phải gánh chịu hậu quả từ
chính hành động của họ. Nếu bạn giúp đỡ họ trong tình huống này, họ sẽ không
bao giờ rút ra bài học, và những người khác sẽ thấy rằng họ không cần lo lắng
cho bản thân mình, bởi vì những người nuôi tham vọng cải cách xã hội như bạn sẽ
nhảy vào giúp đỡ họ.
Chiến lược thứ hai là coi
những nhu cầu của người khác như cái thùng không đáy. Dù bạn làm gì, bạn cũng
không thể thật sự giúp đỡ được bất cứ ai. Thay vì xoa dịu các vấn đề của họ, bạn
sẽ chỉ tạo nên tính phụ thuộc ở những người mà bạn giúp đỡ. Khi đã được giúp đỡ,
lòng thèm khát của họ sẽ chỉ càng lớn hơn mà thôi.
Hãy tự nhủ rằng dù bạn
đang làm gì thì cũng chỉ như muối bỏ biển. Việc bạn làm sẽ không thay đổi được
thế giới và cũng chẳng có gì mất nếu bạn không hành động. Hãy phớt lờ những ảnh
hưởng của nỗ lực tập thể. Hãy làm giảm giá trị của những người thụ hưởng lợi
ích từ những đóng góp của bạn.
Để giữ được nước trong xô, bạn phải bịt kín tất cả các lỗ thủng. Tương tự như vậy, để giữ lại mọi thứ cho mình, bạn phải ngăn chặn lòng trắc ẩn. Hãy coi tinh thần hào phóng như một điểm yếu và tiêu diệt nó. Việc này sẽ giúp bạn loại bỏ lòng nhân đạo và niềm hạnh phúc – những điều có thể phá hỏng sự khổ sở của bạn. Hãy giữ cho mình tư duy: “Ta là số một”.
Kết
Với một văn phong hài hước, dí dỏm, sắc sảo
và có phần “tưng tửng”, Randy J. Paterson đã đúc kết những tinh hoa của lý thuyết
“tâm lý học nghịch đảo” trong cuốn sách khác thường, đậm chất trào phúng này –
cuốn sách Làm thế nào để sống khổ sở?.
Qua những bài học “không – nên – làm – theo”, độc giả có thể thực sự khám phá
ra những con đường mang lại niềm hạnh phúc trong cuộc sống theo một phong cách
hoàn toàn mới mẻ và lạ kì.
Làm thế
nào để sống khổ sở? không hướng đến những ai
đang ở dưới đáy “thung lũng đau khổ”. Vào thời điểm như vậy, người ta thường cần
đến những chiến lược khác và một cách trò chuyện khác. Họ có thể cảm thấy khó
chịu bởi bất cứ giọng điệu vui vẻ nào. Thay vào đó, cuốn sách này dành cho một
nhóm độc giả rộng hơn – những người vẫn chưa khám phá hết “hẻm núi cảm xúc” sâu
thẳm trong mỗi con người. Đau khổ là một trải nghiệm bình thường của nhân loại.
Tất cả chúng ta đều bắt gặp nó ở nhiều mức độ khác nhau, và thường thì chúng ta
thấy ngạc nhiên khi nó “gõ cửa”. Vì vậy, thay vì chờ đợi, hãy cùng mở cửa ra và
bắt đầu cuộc hành trình tìm kiếm nó. Đây là một “cuộc đi săn” đau khổ, có mang
theo mũ bấc hay không là tùy bạn.
Tác giả: DO
______________
Theo dõi fanpage của Bookademy để
cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy
Đăng ký để trở thành CTV Bookademy tại link: http://bit.ly/bookademy_ctv