Xin mạn phép được hỏi một
câu: “Từ nhỏ tới giờ các bạn đã bao giờ được làm tổ trưởng, làm lớp trưởng hay
những vị trí quan trọng khác trong lớp chưa?”, nếu câu trả lời là Chưa, thì bạn
cảm thấy sao với những người làm các chức vụ đó trong lớp cũ của bạn? Một chút
không hài lòng, một chút bức bối vì họ không hiểu bạn đang muốn gì, hay là họ
đưa ra những yêu cầu không rõ ràng cho bạn hay chăng? Còn nếu bạn đã từng làm
qua các chức vụ này thì hẳn bạn đã hiểu những áp lực khủng khiếp mà nó mang lại.
Trên thế giới hiện tại có khoảng 160 triệu quản lý, trong số đó có thể có những
quản lý đại tài, nhưng số còn lại thì sao? Lãnh đạo là một kỹ năng, là một nghề
ai cũng phải học, vậy nên Jaime Roca và Sari Wilde đã cho ra đời tác phẩm “Kỹ
năng mềm dành cho nhà quản lý” với mục tiêu cải thiện hiệu quả, hiệu suất cho
các nhà quản lý hiện nay.
* Bạn nhận được gì từ cuốn sách này?
Ở cuốn sách này, tác giả sẽ có 1 list các
câu hỏi để các bạn tự kiểm tra xem mình là kiểu người quản lý nào (Theo tác giả
thì có 4 kiểu nhà quản lí), từ đó sẽ dễ dàng hơn để thay đổi chiến thuật cho bản
thân và đội nhóm của chính bạn. Kèm theo đó là
ca kỹ năng mềm quan trọng dành cho nhà quản lý bao được tác giả nêu ra cụ
thể trong cuốn sách.
Ngay từ mở đầu mình đã nêu ra: Lãnh đạo là
một nghề mà ai cũng phải học! Nói một cách dễ hiểu hơn, kỹ năng gây ảnh hưởng
chính là kỹ năng lãnh đạo. Kỹ năng lãnh đạo cũng bình thường như là kỹ năng
giao tiếp, kỹ năng thích nghi, do vậy nên chúng ta không nên hiểu to tát lên
làm gì, và nếu như có ý thức trau dồi thì rất dễ để sở hữu được nói, vậy nên có
thể nói cuốn sách này dành cho mọi người!
Tác giả của quyển sách này gồm 2 người. Thứ
nhất là Jaime Roca, người có hơn 20 năm kinh nghiệm với tư cách là một nhà kinh
doanh và lãnh đạo tư tưởng cho top 500 công ty lớn nhất Hoa Kỳ, các nhà điều
hành cấp cao và các nhà đầu tư đạt được những kết quả đặc biệt. Ông tốt nghiệp
bằng Kinh tế Quốc tế tại Đại học Johns Hopkins và bằng MBA của Đại học Duke. Người
thứ 2 là Sari Wilde, là Phó chủ tịch nhân sự tại Gartner, chuyên quản lý các đội
nhóm toàn cầu tập trung vào việc tạo ra các nghiên cứu và sản phẩm để cải thiện
kết quả vốn nhân lực. Cô đã nghiên cứu các tổ chức trong hơn 15 năm, tư vấn cho
các giám đốc điều hành tại hàng trăm công ty đứng đầu Hoa Kỳ về thực hành quản
lý tài năng và lãnh đạo của họ.
Làm một người quản lý thì bạn sẽ luôn phải
đối mặt với nhiều thách thức, phải cáng đáng nhiều trách nhiệm nặng nề, những
trách nhiệm đó có thể kể tới như: gắn kết nhân viên mới, tuyển dụng nhân viên mới,
truyền đạt công việc,… Như vậy có nghĩa là những người làm quản lý sẽ là những
con người bận rộn, thường xuyên bị cuốn vào những cuộc họp hơn so với những người
đồng trang lứa với họ. Không những thế, tác giả của cuốn sách còn đưa ra 3 thay
đổi của thời đại khiến cho công việc này càng trở nên “khó nuốt” hơn, cụ thể
như sau:
+) Thứ nhất: Những chuyển dịch trong nền
kinh tế vĩ mô khí công việc quản lý ngày càng khó khăn hơn.
+) Thứ hai: Công việc ngày càng phụ thuộc lẫn
nhau.
+) Thứ ba: Công việc ngày càng khó dự đoán.
Vậy,hệ quả của những thay đổi này là nhà quản lý giờ đây phải gánh thêm nhiều trách nhiệm phức tạp hơn, vậy nên câu trả lời cuối cùng cho câu hỏi đặt ra là: “Làm một nhà quản lý không hề dễ!”
* Bạn là kiểu nhà quản lý nào?
Người xưa có câu: “Biết người biết ta, trăm
trận trăm thắng”, bởi vậy nên hiểu rõ bản thân mình có lẽ là điều quan trọng nhất.
Và để hiểu rõ mình là nhà quản lý kiểu nào, tác giả đã tổng quát hóa và đưa ra
4 kiểu nhà quản lý phổ biến để giúp bạn nhận biết bản thân mình rõ hơn, cụ thể
như sau:
+) Nhà quản lý kiểu Giáo viên: Kiểu nhà quản
lý phát triển nhân viên thông qua kiến thức và kinh nghiệm của cá nhân, đưa ra
phản hồi mang tính chất khuyên răn và chi phối sự phát triển của nhân viên.
+) Nhà quản lý kiểu 24/7: Kiểu nhà quản lý
thường xuyên, liên tục đưa ra hướng dẫn, “lèo lái” sự phát triển của nhân viên
và đưa ra phản hồi về một tập kỹ năng rộng lớn.
+) Nhà quản lý kiểu NGƯỜI KẾT NỐI: Kiểu nhà
quản lý giới thiệu nhân viên với người khác trong hoạt động đào tạo và phát triển,
tạo ra được không khí làm việc nhóm tích cực trong khi vẫn đưa ra phản hồi trọng
tâm cho nhân viên.
+) Nhà quản lý kiểu Người cổ vũ: Kiểu nhà
quản lý áp dụng phương pháp “Không can dự”, họ đưa ra những phản hồi tích cực
có tính khích lệ tinh thần và để nhân viên tự quyết định sự phát triển của bản
thân.
Có lẽ các bạn sẽ thắc mắc rằng tại sao mình
lại viết in hoa chữ người kết nối, không phải do mình viết sai chính tả, mà đây
là gợi ý rằng chúng ta nên trở thành một người quản lý theo xu hướng này! Theo
dữ liệu thống kê của tác giả đã đưa ra, tính theo hiệu suất làm việc thì Nhà quản
lý kiểu NGƯỜI KẾT NỐI tăng tới 26% hiệu quả công việc, kế theo đó là nhà quản
lý kiểu Người cổ vũ tăng 9%, kiểu Giáo viên tăng 7%, và cuối cùng và cũng có lẽ
là thảm hại nhất, đó là nhà quản lý kiểu 24/7 gây sụt giảm hiệu suất tới 8%, thật
khó tin phải không nào?
Nhưng còn 1 điều khác khó tin hơn cả những
con số ở trên nữa, đó là việc: Đa số các nhà quản lý hiện nay đều thuộc kiểu
người Quản lý 24/7, hoặc là đang hướng tới để trở thành kiểu người quản lý này!
Trên thực tế, khi nhà quản
lý 27/4 trung thành tuyệt đối với phương pháp của mình, họ chỉ làm giảm hiệu suất lên tới 8%. Nói cách
khác, nhà quản lý 24/7 thường đưa ra quá nhiều phản hồi so với mức người ta có
thể “nhai được”. Có khi họ đưa ra những lời khuyên chẳng liên quan gì tới vấn đề
mà cấp dưới gặp phải. Và cuối cùng, họ đưa ra lời khuyên cho người khác trong cả
những lĩnh vực mà họ thiếu kiến thức chuyên môn nên chỉ dẫn có thể sai lầm. Vậy,
sau tất cả những việc này thì hậu quả là nhân viên làm việc ít hiệu quả hơn, ít
nhiệt tình hơn và giảm nguyện vọng muốn gắn bó với công việc. Bây giờ hãy cùng
mình mổ xẻ sâu hơn những nguyên nhân này xem sao nhé!
- Văn hóa “Thường trực”:
Chúng ta gần như không thể tránh được trạng thái “đang hoạt động”, nhất là khi
điện thoại thông minh, các ứng dụng,… hiện diện ở mọi nơi, kết nối chúng ta với
mọi người ở bất kỳ nơi nào, bất kỳ lúc nào, những công cụ đó gắn chặt chúng ta
với các dự án, email, các vấn đề phát sinh và thời hạn hoàn thành nhiệm vụ. Văn
hóa “thường trực” thể hiện ở cách chúng ta quản lý. Với một mong muốn tốc độ
cao hơn, nhiều thông tin hơn và quyết định nhanh chóng hơn khắc họa cách chúng
ta tương tác với nhân viên. Từ đó hệ quả là nhà quản lý cho rằng họ cần áp dụng
nhiều chiến lược quản lý 24/7, từ đó khiến cho không ít người cảm thấy áp lực
khi phải đào tạo, hướng dẫn cấp dưới trực tiếp ngày càng nhiều
-
Nhà quản lý còn nhiều thiếu sót: Các nhà quản lý có xu hướng là thường
xuyên đào tạo và phản hồi cho nhân viên, liệu điều này có thật sự tốt? Thường
thì việc nhà quản lý thiếu kiến thức chuyên môn,không thể hiểu động cơ của một
người, hay là chịu áp lực về thời gian là những trở ngại chính cho việc đào tạo
và phản hồi thường xuyên. Điều đó đặt họ vào thế tiến thoái lưỡng nan.
- Những
lầm tưởng tai hại trong tư duy:
+) Nhà quản lý nên dành nhiều thời gian hơn
cho hoạt động đào tạo.
+) Nhà quản lý (luôn luôn) biết nhân viên cần
gì.
+) Nhà quản lý là đối tượng tốt nhất để thực
hiện hoạt động đào tạo, phản hồi.
Đến đây mình xin phép thôi “bàn tán” về phương pháp 24/7 và tập trung hơn vào “ngôi sao” của chúng ta, không gì khác đó chính là phương pháp quản lý theo phương pháp NGƯỜI KẾT NỐI, điều gì khiến phương pháp này trở nên đặc biệt, hiệu quả và tăng hiệu quả làm việc của nhân viên lên tới 26%? (Vượt xa 2 phương pháp còn lại là theo kiểu Giáo viên và Người cổ vũ) Cùng mình tìm hiểu nhé!
Như mình đã trình bày ở
trên, kiểu nhà quản lý giới thiệu nhân viên với người khác trong hoạt động đào
tạo và phát triển, tạo ra được không khí làm việc nhóm tích cực trong khi vẫn
đưa ra phản hồi trọng tâm cho nhân viên sẽ được được gọi là nhà quản lý kiểu
người kết nối. Chữ kết nối ở đây bao gồm 3 kết nối sau:
+) Kết nối nhân viên: Họ kết nối nhân viên
bằng cách xác định nhu cầu phát triển riêng của nhân viên và cá nhân hóa bằng
phương pháp đào tạo, phản hồi.
+) Kết nối nhóm: Họ kết nối nhân viên với đồng
nghiệp để phát triển bằng cách tạo ra một môi trường làm việc nhóm ghi nhận và
khuyến khích đào tạo đồng cấp.
+) Kết nối tổ chức: Họ giúp nhân viên học hỏi
và kết nối với đúng người, đúng cơ hội trong và ngoài tổ chức để đào tạo và
phát triển.
3 Mối kết nối này được đặt trong tổng hòa
như sau: Kết nối nhân viên < Kết nối nhóm < Kết nối tổ chức.
+)
Nguyên tắc 1: Đầu tư mạnh tay vào khâu tìm hiểu.
Bước đầu tiên là xây dựng niềm tin của nhân
viên với mình. Để xây dựng niềm tin, Người kết nối đặt câu hỏi khuyến khích
nhân viên cởi mở về nhu cầu, sở thích và nguyện vọng của chính bản thân họ. Họ
cũng không ngừng thể hiện sự hỗ trợ nhân viên cả trong và ngoài công việc hiện
tại. Tuy nhiên, chỉ đặt câu hỏi và thể hiện sự ủng hộ thôi thì chưa đủ. Người kết
nối biến lời nói thành sự thật. Người kết nối chứng minh niềm tin dành cho nhân
viên thông qua hành động, cho dù đó là yêu cầu họ trình bày trước hội đồng;
giúp họ giải quyết những công việc tiếp theo; hay cho họ thêm “đất diễn” để dẫn
dắt đội nhóm của riêng mình. Mặc dù xây dựng niềm tin nghe có vẻ là ý tưởng đơn
giản, nhưng đây là một bước tiên quyết, đặt nền móng cho kết nối với nhân viên.
Bước tiếp theo là đặt câu hỏi trong tình huống
cụ thể, đặt câu hỏi khi đào tạo có thể giải phóng tiềm năng của một con người
và hé mở những vấn đề cản trở thành công của họ. Những câu hỏi dựa trên tình huống
cụ thể sẽ giúp thấu hiểu sâu sắc nhân viên và thách thức cụ thể mà họ đang phải
đối mặt. Vậy câu hỏi nào là tốt nhất? Lý tưởng là những câu hỏi này nên làm
sáng tỏ được giả định, kích thích sự sáng tạo và tạo ra nhiều triển vọng.
Bước cuối cùng là hãy luyện tập lắng nghe một
cách chủ động. Người ta nói kẻ thành công phải là một kẻ biết lắng nghe, câu
này quả là không sai. Lắng nghe thì có 2 dạng là lắng nghe thường lệ và lắng
nghe 1 cách chủ động, vậy để trở thành 1 người nghe chủ động, ta cần làm như
sau: Chỉ lắng nghe -> Lặp lại những điều bạn đã nghe -> Lắng nghe cả những
điều không được nói ra -> Tập trung vào từng chi tiết nhỏ -> Tìm ra điều gì đó để đồng cảm -> Sử dụng
toàn bộ cơ thể để lắng nghe. Có thể sẽ không phải theo thứ tự trên nhưng bạn
nên có đủ tất cả các bước trên.
+) Nguyên tắc 2: “Đào tạo”
con người, không là vấn đề!
Mặc dù phương pháp Người kết nối “thắng đậm”
trong việc tạo ra tác động vượt trội lên nhân viên và đưa đến kết quả tích cực,
một yếu tố quan trọng khác chính là cách tiếp cận linh động, phù hợp với nhu cầu
của cấp dưới! Linh động từ cách đặt câu hỏi, cách thay đổi hành vi của bản thân
cho phù hợp cho tới linh động mức độ sẵn sàng phát triển (Sự thành thạo, học hỏi
nhanh, động lực cá nhân) và linh hoạt với khả năng tiếp nhận.
+)
Nguyên tắc 3: Tích cực nhưng cũng cần phải cứng rắn.
Các nhà quản lý phải thận trọng đưa lời phản
hồi tiêu cực vào hai ý kiến tích cực, hay nói cách khác là thế “bánh mì kẹp thịt”.
Chẳng một kẻ nào lại chịu được chê trong thế chê cả, bởi vậy nên hãy khéo léo để
chuyển thành chê trong thế khen nhé. Một điều quan trọng nữa là khi khen thì
nên khen ở chỗ nhiều người để tạo hiệu quả, khi chê, nếu là những việc nghiêm
trọng thì nên tránh chê ở chỗ đông người, được vậy thì còn lý do nào để nhân
viên không “bán mạng” cho bạn nữa?
Kỹ năng làm việc nhóm trong thời đại nay
thì có lẽ chẳng cần phải bàn cãi nữa, trong một nhóm thì sẽ luôn có nhiều người
trội hơn ở nhiều mặt khác nhau, vậy chẳng phải thật tuyệt vời khi chúng ta có
thể trở thành một “bộ não chung”, một “bộ não” phải nói là tuyệt vời nhất, bởi
chẳng có 1 trong nhóm có thể thông minh hơn cả nhóm gộp lại được. Hãy nhớ rằng,
người giỏi nhất không phải là người làm mọi thứ, vậy nên đừng cố gắng ôm đồm
quá nhiều việc vào bản thân nhé!
Về quy tắc kết nối đội nhóm thì cũng có 3
quy tắc như sau:
1.
Dùng động cơ thúc đẩy điều chỉnh môi trường nhóm (Xác định và giám sát động cơ
thúc đẩy): Người kết nối tìm hiểu điều gì thu hút các cá nhân và nhóm để có
thể hình thành phương pháp quản lý thích hợp và đảm bảo mỗi thành viên trong
nhóm đều hướng đến thực hiện mục tiêu chung.
2.
Xác định và nắm bắt các khác biệt cá nhân (Tìm hiểu giá trị của sự hòa nhập,
Khuyến khích các xung đột hữu ích): Người kết nối khuyến khích các thành
viên trong nhóm chia sẻ quan điểm, nền tảng và kinh nghiệm riêng, từ đó họ sử dụng
những khác biệt này để xây dựng niềm tin của nhóm, phát triển những kỹ năng mới
và cải thiện hiệu quả.
3.
Chính thức hóa hoạt động chia sẻ kỹ năng giữa các thành viên (Khuyến khích chia
sẻ kỹ năng, Giúp nhân viên vượt qua rào cản để chia sẻ): Người kết nối tạo
điều kiện thuận lợi cho nhân viên phát triển lẫn nhau bằng cách chính thức hóa
hoạt động chia sẻ thông tin, điểm mạnh và nhu cầu trong toàn nhóm.
Sau khi kết nối với nhân viên, kết nối với
đội nhóm thì chúng ta cùng đến với kết nối cuối cùng và cũng là kết nối bao
quát nhất: Kết nối tổ chức. Nói đến kết nối tổ chức, tác giả muốn ám chỉ những
tương tác với một cá nhân khác phù hợp, hoặc một “mảnh ghép hoàn hảo”, để đưa
ra chỉ dẫn, lời khuyên hoặc kiến thức cần thiết cho mục đích phát triển kỹ
năng. Những kết nối này có thể nằm trong tổ chức, hoặc ở bên ngoài, từ công ty
đối tác, khách hàng. Về nguyên tắc thì cũng dựa trên 3 nguyên tắc như sau:
1. Trở
thành người lập bản đồ (Khám phá các kết nối phát triển tường minh (và kết nối ẩn),
Mở rộng bản đồ): Nhà quản lý kết nối giúp nhân viên hiểu ra những mối quan
hệ phù hợp nhất có thể ở trong hoặc ngoài tổ chức. Điều đó không có nghĩa là họ
phải lập sơ đồ tổ chức theo nghĩa đen, mà thay vào đó, họ cần phát hiện và tận
dụng những đầu mối quan trọng để biết kỹ năng nào tập trung ở đâu.
2. Phát triển thói quen khởi
động và điều hòa (Thay đổi quy mô phát triển của các huấn luyện viên): Nhà
quản lý kết nối không “đem con bỏ chợ”. Thay vào đó, họ đóng vai trò một “huấn
luyện viên năng động”, chủ động chuẩn bị cho nhân viên kết nối với người khác
và cùng nhân viên cân nhắc về mối liên hệ đó sau khi hình thành.
3.
Làm hình mẫu cho kết nối phù hợp nhất: Trong khi giới thiệu nhân viên với
các cá nhân trong và ngoài tổ chức để phát triển, bản thân nhà quản lý cũng
đóng vai trò là một kết nối và tạo cơ chế để giúp người khác tìm thấy kết nối
phù hợp nhất.
Vậy là sau bài viết của mình ở trên, mình
đã giúp các bạn nhận biết mình là kiểu người quản lý nào trong 4 kiểu người quản
lí, giúp bạn nhận ra tại sao kiểu nhà quản lý 24/7 lại là một kiểu “thất bại”
trong khi kiểu nhà quản lý người kết nối lại đem lại sự “thăng hoa” trong cách
quản lý. Kế tiếp đó là “cách để trở thành” một người quản lý kết nối với 3 hạng
mục cần kết nối gồm: Kết nối cá nhân, nhóm và tổ chức với tổng cộng 9 quy tắc
quan trọng. Hi vọng bài viết này sẽ giúp ích cho các bạn. Xin cảm ơn!
______________
Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy
Đăng ký để trở thành CTV Bookademy tại link: http://bit.ly/bookademy_ctv
Nghiên cứu của các tác giả đã tìm ra 4 loại nhà quản lý khác nhau:
Người quản lý giáo viên - những người phát triển kỹ năng của nhân viên trên cơ sở chuyên môn của họ và định hướng sự phát triển của họ theo con đường tương tự như chính họ
Người quản lý đội cổ vũ - những người đưa ra phản hồi tích cực đồng thời thực hiện phương pháp tiếp cận trực tiếp để phát triển nhân viên
Những người quản lý luôn túc trực - những người cung cấp phản hồi và huấn luyện liên tục, thường xuyên về tất cả các khía cạnh hoạt động của nhân viên
Người quản lý kết nối - người cung cấp phản hồi trong lĩnh vực chuyên môn của họ đồng thời kết nối nhân viên với những người khác trong nhóm hoặc trong tổ chức, những người phù hợp hơn để giải quyết các nhu cầu cụ thể
Cuốn sách cho thấy loại người cuối cùng trong bốn loại nhà quản lý này là người xây dựng các nhóm tốt hơn, hiệu quả hơn, nhờ đó đạt được những kết quả phi thường. Người quản lý kết nối là những người ưu tiên xây dựng mối quan hệ, thúc đẩy sự hợp tác và tận dụng thế mạnh của các thành viên trong nhóm của họ. Họ tích cực tạo điều kiện kết nối giữa nhân viên và các chuyên gia, người cố vấn, dự án và nguồn lực, cho phép các cá nhân mở rộng kiến thức, kỹ năng và mạng lưới của họ.
Các tác giả nhấn mạnh tầm quan trọng của việc đào tạo và huấn luyện các nhà quản lý để áp dụng phương pháp này, trang bị cho họ những kỹ năng cần thiết để trao quyền cho nhóm của họ và mang lại kết quả vượt trội. Bằng cách nhấn mạnh tầm quan trọng của sự kết nối và hợp tác, cuốn sách thách thức các cấu trúc phân cấp thông thường và khuyến khích một phong cách lãnh đạo toàn diện hơn.