Hàn Quốc luôn được biết đến là một trong những quốc gia có nền kinh tế phát triển bậc nhất khu vực châu Á. Tuy nhiên trái ngược lại với kinh tế giàu mạnh, xứ sở kim chi lại được đánh giá là quốc gia còn mang nặng tư tưởng phong kiến và phân biệt đối xử với phụ nữ. Trước những bất cập xã hội ấy thì cuốn sách Kim Ji Young Sinh Năm 1982 ra đời và gây chấn động Hàn Quốc. Cuốn sách nữ quyền này đã giáng một đòn mạnh mẽ vào hệ tư tưởng lạc hậu và mở ra tương lai tươi sáng hơn cho những người phụ nữ đáng lý phải có được hạnh phúc.

Em trai và những gì thuộc về em là quý giá nhất, không một ai có thể tùy tiện đụng tới bất cứ thứ gì, Kim Ji Young cũng chỉ là “không một ai” trong con mắt của bà. Và cả chị gái cô cũng vậy…

Kim Ji Young Sinh sinh năm 1982 - người phụ nữ của một thế hệ

Cuốn sách Kim Ji Young Sinh Năm 1982 của tác giả Cho Nam Joo kể từ khi ra đời đã gây được tiếng vang lớn tại quê nhà Hàn Quốc. Cuốn sách xoay quanh hành trình trưởng thành, lập gia đình, đối mặt với định kiến xã hội của nhân vật Kim Ji Young. Cuộc đời của cô được đánh giá là được xây dựng dựa trên cuộc đời của người phụ nữ Hàn Quốc trong xã hội hiện đại nhưng vẫn còn tư tưởng phong kiến.


Họ Kim là một người rất phổ biến tại Hàn Quốc. Cái tên Ji Young là cái tên được đặt phổ biến cho các bé gái chào đời vào những năm 80. Có thể nói như là cái tên  này đại diện cho thế hệ phụ nữ chào đời trong những ngày tháng Hàn Quốc còn chưa có những luật cần thiết để bảo vệ quyền lợi của người phụ nữ. Và cho đến tận ngày nay họ còn phải gánh chịu sự bất bình đẳng giới. Vì vậy khi viết cuốn sách này, Cho Nam Joo không định kể lại cuộc đời của một người phụ nữ mà bà muốn khắc họa cuộc đời của phần đông phụ nữ Hàn Quốc. Cho Nam Joo bộc bạch:

Tôi luôn có cảm giác rằng Kim Ji Young đang thực sự sống ở đâu đó. Bởi cô ấy có quá nhiều điểm giống với những người bạn, những người chị và cả tôi. Lúc viết tôi luôn có cảm giác ngột ngạt và thương cảm cho Kim Ji Young. Nhưng tôi biết rõ cô ấy đã lớn lên như vậy, đã sống như vậy, không có cách thay đổi nào khác nên tôi cũng phải viết như vậy.


Những bất công xã hội bắt đầu đổ xuống cuộc đời của mẹ của Kim Ji Young, bà Oh Mi Sook. Thuở thiếu thời, bà Oh Mi Sook phải nghỉ học làm công nhân và dành dụm tiền làm thuê để nuôi những người anh và em trai của mình đi học. Không chỉ có bà mà những người phụ nữ sống ở thời đại đó đều vậy. Họ sẽ phải từ bỏ tương lai của mình chỉ vì họ là phụ nữ. Họ phải dành hết cả công sức của mình để tìm đến những điều kiện tốt đẹp nhất cho những người anh, em trai trong nhà.

Sau đó những người em, anh của bà đều có công việc ổn định. Người anh cả của bà làm bác sĩ, em thứ làm cảnh sát và em út làm giáo viên. Nhưng sau đó thì họ cũng dần thành gia lập thất. Họ phải chăm lo cho gia đình của mình và không thể thể báo đáp công ơn của bà Oh Mi Sook nữa. Vì chỉ hết tiểu học nên bà có cuộc sống rất khó khăn.

Sau khi bà Oh Mi Sook kết hôn thì bà sinh được hai đứa con gái là Kim Ji Young,  Kim Eun Young và một con trai. Những đứa con gái của bà được đối xử bình đẳng hơn thời của người mẹ. Kim Ji Young và chị gái Kim Eun Young được đến trường, được đi học và hưởng những quyền lợi cần thiết. Chính phủ Hàn Quốc đã có những sự cải cách mạnh mẽ điểm xóa bỏ sự bất bình đẳng giới. Nhưng điều này chỉ khá hơn so với trước đây nhưng không có nghĩa là xã hội Hàn Quốc đã hoàn toàn bình đẳng nam nữ.

Những dấu hiệu của sự không công bằng giữa nam và nữ được khắc họa trong cuốn sách từ gia đình đến xã hội đều vô cùng chân thật. Lúc còn nhỏ chị em Kim Ji Young luôn phải dành những thứ tốt đẹp nhất cho em trai của mình. Ăn cơm cũng phải để em trai ăn trước, cặp sách đi học của em trai luôn lành lặn còn của hai chị em cô thì lại là đồ cũ. Tương lai và kỳ vọng của cả gia đình điều đặt lên vai của người con trai. Có lẽ tư tưởng "Con gái gả đi rồi như nước đã đổ đi" khó mà thay đổi được trong xã hội Hàn Quốc hiện đại.

Ở trường học theo tỉ lệ lớp trưởng là nam chiếm tối đa. Dù các giáo viên ở đây có thói quen chọn ra mỗi lớp vài bạn nữ để chạy việc vì họ cảm thấy nữ sinh chăm chỉ hơn nhưng họ không chọn lớp trưởng là nữ. Trong những năm sau nhờ chính sách mới mà tư duy xã hội thay đổi, tỉ lệ lớp trưởng là nữ đã tăng dần. Những con số trong này vẫn chiếm rất ít so với tỷ lệ lớp trưởng là nam.

Nhưng có lẽ những sự phân biệt ấy là rất là quá nhỏ so với những thái độ của mọi người khi những nữ sinh bị quấy rối. Hàng loạt những vụ quấy rối nữ sinh đến từ những kẻ lạ mặt thường xuyên đi lại quanh trường. Khi ấy những nữ sinh đã dũng cảm đứng lên tố giác những kẻ quấy rối thì lại phải chấp nhận những ánh mắt kỳ thị. Chỉ vì các cô bé đã dám nói lên những tội ác mà những người xấu đã làm mà bị xem là không biết xấu hổ. Vì cái tâm lý "tốt khoe xấu che" ấy mà những quyền lợi cơ bản nhất của những nữ sinh đã bị xâm phạm nghiêm trọng.

Bất bình đẳng giới ảnh hưởng đến tương lai và cơ hội việc làm của phụ nữ Hàn Quốc

Khác với Việt Nam, ở Hàn Quốc cơ hội việc làm không hề bình đẳng giữa nam và nữ. Phụ nữ có rất ít cơ hội việc làm, nhất là những công việc có chế độ đãi ngộ tốt. Lý do mà các doanh nghiệp đưa ra nhằm giải thích cho việc này là do người đàn ông có thể đảm đương được công việc tốt hơn. Họ không phải lo lắng về việc gia đình, chăm sóc con, chăm sóc cha mẹ già, họ không giống như phụ nữ.

Phụ nữ sau khi lấy chồng phải chăm sóc cho cha mẹ chồng. Khi họ mang thai cần thêm chế độ đãi ngộ, họ phải nghỉ một khoảng thời gian để nuôi con. Khi con ra đời họ phải dành hết thời gian của mình để chăm sóc con nhỏ. Phần nhiều doanh nghiệp cho rằng phụ nữ có nhiều thứ phải lo nên họ không thể tập trung cho công việc được. Một lí do cũng quan trọng không kém là vì tư tưởng người đàn ông có năng lực, trí lực hơn người phụ nữ vẫn còn nặng trong xã hội xứ sở kim chi.


Trên một trang web thông tin tuyển dụng đã đưa ra kết quả điều tra tỷ lệ tuyển dụng lao động nữ khoảng 100 doanh nghiệp thì tỷ lệ này chỉ ở mức 29,6%[…] người ta vẫn nói rằng tỷ lệ nữ như vậy là khá cao!

Trong 50 tập đoàn lớn thì có đến 44% trả lời rằng “nếu ứng viên có điều kiện tương tự nhau thì sẽ chọn ứng viên nam” và không một ai trả lời rằng “sẽ chọn ứng viên nữ”.

Cuốn sách Kim Ji Young Sinh Năm 1982 đã khắc họa rõ nét hình ảnh của người phụ nữ Hàn Quốc trong công việc. Kim Ji Young đã từng rất chật vật sau khi ra trường vì không tìm được việc làm. Trong một lần đậu vòng phỏng vấn cô đã rất vui vẻ và hy vọng. Nhưng sự hy vọng của cô đã nhanh chóng tan biến bởi câu hỏi tình huống mà bên công ty đưa ra:

Cuối cùng một giám đốc nam tầm tuổi trung niên ngồi ở vị trí xa nhất nãy giờ chỉ gật đầu mà không nói gì đặt ra một câu hỏi:

"Giả sử các bạn tới tham dự một buổi gặp đối tác. Tìm đối tác của các bạn lại cứ liên tục, như thế này, đụng chạm thân thể bạn. Ví dụ như khoác vai, hoặc sờ đùi. Những việc đại loại như thế. Các bạn hiểu chứ hả? Trong trường hợp như vậy các bạn sẽ làm thế nào? Bắt đầu từ Kim Ji Young đi."

Câu hỏi này dành cho ba ứng viên cùng tham gia phỏng vấn là Kim Ji Young và hai ứng viên nữ khác. Cả ba người đều có phong thái lịch sự, nhã nhặn và có trình độ học vấn tốt. Vì trình độ ngang nhau nên ai được nhận vào công ty sẽ quyết định bởi câu trả lời tình huống này. Đây là một câu hỏi phản ánh tình trạng chung của nạn xem thường phụ nữ tại Hàn Quốc.

Cả ba ứng viên đều đưa ra những câu trả lời khác nhau. Một ứng viên nữ thì nói rằng sẽ xem lại bản thân ăn mặc có không phải phép không và xin lỗi người quấy rối mình để bảo toàn công việc. Một ứng viên khác thì quyết liệt hơn nói rằng sẽ không tha cho hành vi quấy rối của người đối tác, sẽ truy tố đến cùng dù cho có bị đuổi việc. Còn Kim Ji Young thì nói rằng cô sẽ viện cớ đi vệ sinh hoặc lấy tài liệu để tránh thái độ của đối tác vừa không làm tổn hại đến lợi ích của công ty.

Không lâu sau thì Kim Ji Young nhận được kết quả là mình đã trượt phỏng vấn. Cô cứ nghĩ rằng ứng viên đã kiên quyết từ chối hành động quấy rối sẽ là người được tuyển vào công ty. Vì cô ứng viên này quá dũng cảm. Tuy nhiên khi cô gọi điện hỏi nhân viên trong công ty rằng ai là người đậu thì câu trả lời là có ba đều trượt. Trong thực tế thì cách tốt nhất để giải quyết câu hỏi tình huống ấy chính là không tuyển nhân viên nữ. Như vậy sẽ không xảy ra những vụ quấy rối nhân viên nữ của đối tác. Từ đó giảm tối đa thiệt hại của công ty.

Cuốn sách bán được hơn 1 triệu bảng làm sống dậy hashtag #metoo

Cuốn sách Kim Ji Young Sinh Năm 1982 bắt đầu nổi tiếng tại Hàn Quốc sau những vụ bê bối về những đường dây phát tán những đoạn clip nhạy cảm về phụ nữ của những nghệ sĩ nổi tiếng hàng đầu. Cùng với đó là việc phát hiện hàng trăm trang web đen quay lén phụ nữ. Điều này được thể hiện rõ trong cuốn sách khi nhà vệ sinh nữ trong công ty cũ của Kim Ji Young bị gắn camera quay lén và phát sáng lên mạng thì những người đầu tiên biết việc này đã không tố giác. Đó chính là những nam nhân viên đã xem những tấm ảnh này. Họ lén lút chuyền tay nhau xem mà không có một chút cảm giác tội lỗi. Sau khi sự việc được phơi bày, những nhân viên nữ đã rơi vào khủng hoảng trầm trọng.

Dù cố gắng vui vẻ khi đến công ty nhưng lúc nào cũng có cảm giác như sắp phát điên. Chỉ cần chạm vào một người không quen biết cũng có cảm giác như người ta đã xem ảnh của mình, ai đó cười thì nghĩ họ đang cười mỉa mình, lúc nào cũng thấy như tất cả mọi người đều biết mình. Các nhân viên nữ đa số đều phải uống thuốc, gặp bác sĩ tâm lý. Còn nữa, Jung Un vì uống thuốc ngủ mà phải cấp cứu đấy.

Thậm chí có người đã nghỉ việc vì không chấp nhận được những sự sỉ nhục và xem thường ngầm ấy. Có lẽ khó tin nhưng một đất nước có nền kinh tế phát triển như Hàn Quốc lại luôn tồn tại hàng trăm web đen có nội dung quấy rối phụ nữ. Và số lượng người xem những trang web này không hề nhỏ.

Sự bất bình đẳng nam nữ này đã đẩy nhiều người phụ nữ vào cái chết. Sự việc rúng động gần đây là cái chết của nữ thần tượng Sulli. Sulli đã tự sát tại nhà riêng vì căn bệnh trầm cảm kéo dài. Nổi tiếng là một nghệ sĩ xinh đẹp nhưng Sulli thường xuyên bị cộng đồng mạng chỉ trích vì phong cách ăn mặc của mình. Thậm chí sau khi cô tự sát thì người đồng nghiệp Bang Min Ah đã lòng tỏ tiếc thương trên mạng thì lại bị một số người dùng tấn công bằng lời lẽ thô bỉ trên internet. Bên cạnh sự tiếc thương vô bờ thì sự ra đi tuyệt vọng của Sulli cũng khiến một bộ phận người mang tưởng phong kiến cảm thấy không có gì để tiếc.

Sáu tháng sau ngày Sulli qua đời, bạn thân của cô là Goo Hara đã tự sát vì những sự xem thường phụ nữ và bất bình đẳng giới phải chịu đựng. Có thể thấy sự bất bình đẳng nam nữ đã gây ra những hậu quả tiêu cực. Đồng thời những định kiến ấy đã người phụ nữ đến bước đường cùng. Có thể thấy cuốn sách Kim Ji Young Sinh Năm 1982 không chỉ được viết ra để mở mang kiến thức như những cuốn sách khác. Cuốn sách được sinh ra để thức tỉnh và thay đổi xã hội.

Kim Ji Young Sinh Năm 1982 đã bán được hơn 1 triệu bản tại Hàn Quốc và rất nổi tiếng tại Nhật Bản, Đài Loan và Việt Nam. Cuốn sách nổi lên và làm sống dậy trào lưu #Metoo rúng động Hàn Quốc. Đó là trào lưu "Tôi cũng vậy", "Tôi đã từng sống và bị quấy rối như vậy". Phụ nữ đã không còn e dè mà dũng cảm lên tiếng tố cáo những tội ác. Phụ nữ đã chịu đựng quá nhiều bất công nhưng từ nay sẽ không bao giờ yếu đuối. Càng không bao giờ từ bỏ ước mơ và tương lai của mình. Tấm bản đồ thế giới trong phòng của chị em Kim Ji Young chính là biểu tượng tươi đẹp cho tương lai của những người phụ nữ. Dẫu trải qua bao sóng gió họ vẫn luôn lạc quan và tin rằng bản thân sẽ vượt qua tất cả. Họ tin rằng sẽ vượt qua những định kiến khắc nghiệt để xây dựng lên ước mơ bằng chính đôi tay của mình.


Một vài miếng sticker hình trái tim màu xanh lá cây và xanh dương được dán lên tấm bản đồ cũ kỹ với những vệt gấp giấy. Những miếng sticker đó để biểu hiện vị trí những đất nước mà Kim Eun Young muốn đi, cô cũng đưa cho cả Kim Ji Young để dán trang trí sổ nhật ký nữa.

Kể từ khi cuốn sách Kim Ji Young Sinh Năm 1982 xuất hiện thì Hàn Quốc nổi lên trào lưu cắt tóc ngắn và để mặt mộc. Họ sẽ không để bất cứ ai đánh giá mình dựa trên vẻ bề ngoài. Phụ nữ hiện đại Hàn Quốc không cần phải ép mình xinh đẹp bằng cách phẫu thuật thẩm mỹ hay trang điểm. Điều này đi ngược lại so với trước đây. Ở Hàn Quốc, phụ nữ không xinh đẹp mà không phẫu thuật thẩm mỹ thì khó mà xin được việc làm. Bất chấp định kiến họ sẽ luôn đấu tranh, vì họ tin rằng có một ngày không xa người phụ nữ trong xã hội Hàn Quốc sẽ được đối xử một cách công bằng và họ sẽ tìm được hạnh phúc.

Cuốn sách Kim Ji Young Sinh Năm 1982 của Cho Nam Joo đã làm cảm động biết bao trái tim của những người ủng hộ xã hội công bằng và bình đẳng. Cuốn sách đã góp phần truyền động lực sống mạnh mẽ cho những người phụ nữ bị đối xử bất công ở xứ kim chi. Tìm ẩn trong từng trang sách ấy luôn là lòng tin về tương lai tươi đẹp hơn sẽ đến với họ vào một ngày không xa.

Review bởi Trần Hạnh - Bookademy

______________

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy


Đăng ký để trở thành CTV Bookademy tại link: http://bit.ly/bookademy_ctv



Xem thêm

"Trong "Kim Jiyoung sinh năm 1982", Jiyoung gần đây đã nghỉ việc để dành toàn bộ thời gian cho con gái mới sinh của mình. Nhưng có điều gì đó không ổn khi cô bắt đầu đảm nhận tiếng nói của những người phụ nữ khác, cả còn sống và đã chết, trong cuộc đời mình. Sau đây là câu chuyện về cuộc đời của Jiyoung, tất cả những gì dẫn đến thời điểm đó, dưới góc nhìn của bác sĩ tâm thần của cô. Qua đó, chúng ta thấy được sự kỳ thị phụ nữ và phân biệt giới tính một cách ngẫu nhiên và có hệ thống đã định hình toàn bộ cuộc đời Jiyoung.

Đọc đến đây cảm thấy vừa sốc vừa quen. Tôi ước gì có thể nói rằng cuốn sách này đã làm tôi ngạc nhiên vì đến từ một nền văn hóa khác và một thời điểm hơi khác, nhưng thực tế không phải vậy. Những điều được đề cập ở đây đều được tôi biết đến, từ kinh nghiệm cá nhân của tôi hoặc thông qua các sự kiện hiện tại. Tôi nghĩ bất kỳ độc giả nữ nào, dù xuất thân thế nào, cũng sẽ thấy những điểm tương đồng với cuộc đời của chính họ. Đó là điều khiến cuốn sách này trở nên có sức ảnh hưởng lớn nhưng cũng vô cùng nản lòng.”

Kim Ji Young là hiện thân của tất cả phụ nữ. Cô ấy là sự kết hợp của bạn, tôi và cô ấy. Tôi tức giận và phát ốm sau khi đọc xong cuốn sách. Cuốn sách ghi lại những trải nghiệm thường ngày trong cuộc sống của những phụ nữ phải chịu sự phân biệt giới tính và khinh thường phụ nữ, dù ở nơi làm việc, ở nhà hay bất cứ nơi nào khác, và điều đó đã trở nên bình thường như thế nào kể từ thời thơ ấu. Tôi đã mong đợi một câu chuyện giàu cảm xúc chân thành hơn, nhưng giọng điệu khô khan của câu chuyện khiến nó trở nên phù hợp và mạnh mẽ hơn. Việc thiếu khuôn mặt trên trang bìa là do người phụ nữ đó có thể là bất kỳ ai, kể cả bạn, tôi hoặc cô ấy, bởi vì tất cả chúng ta đều đã từng ở trong những tình huống tương tự vào một thời điểm nào đó trong đời. Tác giả đã hỗ trợ câu chuyện của cô ấy bằng một số chú thích cuối trang và số liệu thống kê để nhắc nhở chúng ta rằng ĐÂY KHÔNG PHẢI LÀ HƯ CẤU. Đây là một sự thật. Đoạn kết đó của cuốn sách lẽ ra là một tia hy vọng nhưng ở đây người ta cũng có câu nói ĐÀN ÔNG LÀ ĐÀN ÔNG. Đó là một cái kết bất ngờ và một hiện thực phũ phàng. Một cuốn sách phải đọc hoặc dành cho tất cả mọi người và chúng cũng là phiên bản điện ảnh mà tôi rất hào hứng xem.

Ai đó có thể bắt buộc mọi người đàn ông phải đọc cuốn sách này không?? Thật không may, điều này rất dễ hiểu nhưng tôi nghĩ đồng thời cũng thấy an ủi khi biết mình không phải là người duy nhất trải qua những điều như thế này. Nó rất ngắn, chỉ 163 trang, nhưng chứa đựng rất nhiều tình huống khác nhau minh họa khá nhiều cuộc đấu tranh mà một người phụ nữ phải trải qua trong cuộc đời. Từ quấy rối tình dục đến trở thành người mẹ xấu hổ, thực sự có tất cả. Tất nhiên là tôi tức giận, khó chịu và thất vọng vì: tại sao thế giới của chúng ta lại như thế này?? 🙃 Nhưng tôi thấy rất thú vị khi khai thác cụ thể trải nghiệm và sự đấu tranh của phụ nữ Hàn Quốc mà họ gặp phải có thể khác với tôi. *phát cáu* Nếu bạn là phụ nữ sống ở Hàn Quốc, tôi khuyên bạn nên đọc cuốn sách này trong phòng một mình với khăn giấy vì tôi khẳng định rằng ít nhất một lần bạn sẽ rơi nước mắt thương cảm. Do sự phân biệt giới tính một cách vô thức, phụ nữ mang trong mình những vết thương trong ký ức. Mặc dù trong lịch sử Hàn Quốc, phụ nữ làm việc để kiếm sống nhưng họ bị đối xử như những người làm việc nhà và đàn ông không sẵn lòng giúp đỡ bất kỳ công việc nào. Nó mô tả rõ ràng cuộc sống của những người phụ nữ bình thường trong xã hội nam quyền. Nếu ai đó nói với bạn rằng không cần nữ quyền nữa, hãy bảo họ đọc cuốn sách này.

Nhà thơ Muriel Rukeyser hỏi: “Điều gì sẽ xảy ra nếu một người phụ nữ nói ra sự thật về cuộc đời mình”. Cô ấy nói, câu trả lời là ‘thế giới sẽ mở ra.’

Tác giả Hàn Quốc Cho Nam-joo đã làm được điều này với cuốn tiểu thuyết Kim Jiyoung (1982) (82년생 김지영) xuất bản năm 2016 của cô, cuốn tiểu thuyết đã giúp khơi dậy phong trào #MeToo ở Hàn Quốc và trở thành tâm điểm của các cuộc thảo luận và phản ứng dữ dội về giới tính. Trong khi tập trung vào chủ nghĩa kỳ thị phụ nữ ở Hàn Quốc, Kim Jiyoung trở thành kênh truyền tải cơn thịnh nộ tập thể của phụ nữ được cảm nhận trên toàn cầu, được dịch sang 18 thứ tiếng - chẳng hạn như bản dịch tiếng Anh của Jamie Chang - trong cuốn tiểu thuyết mở đầu bằng nhân vật chính theo đúng nghĩa đen này truyền tải tiếng nói của những người phụ nữ còn sống và đã chết để lên tiếng chống lại sự ngược đãi của những người theo chủ nghĩa sai lầm. Đi qua câu chuyện cuộc đời của Kim Jiyoung và liệt kê những bất công về giới dẫn đến điểm tuyệt vọng của cô ấy, Cho Nam-joo đã vẽ nên một bức chân dung về trải nghiệm của phụ nữ để cả thế giới suy ngẫm 'như một bằng chứng về cách phụ nữ trong thời đại này, những năm 2010' , đã sống, đã suy nghĩ và đã nỗ lực,” Cho nói trong một cuộc phỏng vấn với NPR. “Tôi nghĩ nhân vật của Kim Jiyoung như một vật chứa đựng những trải nghiệm và cảm xúc chung cho mọi phụ nữ Hàn Quốc,” Cho nói, và thành công quốc tế của cuốn tiểu thuyết đã cho thấy trải nghiệm này có tiếng vang trên toàn cầu. Bản thân cuốn tiểu thuyết trực tiếp và ngắn gọn, nhưng mở ra một cuộc trò chuyện lớn về bất bình đẳng giới như khả năng tiếp cận việc làm phù hợp, nghĩa vụ gia đình, sự kỳ thị đối với phụ nữ mang thai cho đến việc chỉ đơn giản là được tin tưởng, đồng thời bình luận về cách thức và lý do tại sao rất nhiều vấn đề này được giải quyết. dưới tấm thảm. Không thể phủ nhận nó là một cuốn sách phải đọc.

Bối cảnh văn hóa của cuốn tiểu thuyết và sự xuất hiện của nó cũng thú vị như chính cuốn sách. Vào tháng 5/2016 (khi cuốn sách được phát hành), một phụ nữ trẻ bị đâm chết trong phòng vệ sinh của ga tàu điện ngầm quận Gangnam của Seoul, kẻ giết người khẳng định hắn làm điều đó ‘bởi vì phụ nữ luôn phớt lờ tôi’. Điều này liên quan đến việc đàn ông bị xã hội quy định phải có quyền đối với cơ thể và tình cảm của phụ nữ - một vấn đề toàn cầu thể hiện với việc người Incels sát hại phụ nữ chẳng hạn như vụ giết người ở Isla Vista năm 2014 ở Mỹ - và là một tia lửa lớn khác dẫn đến vụ thảm sát lớn ở Hàn Quốc. Các cuộc biểu tình của phong trào MeToo năm 2018, nơi Tổng thống Moon Jae-in thừa nhận rằng đất nước “không thể giải quyết vấn đề này chỉ bằng luật pháp và chúng ta cần thay đổi văn hóa và thái độ của mình”. Cuốn tiểu thuyết này được coi là nguồn cảm hứng lớn cho phong trào MeToo, cũng như phong trào Escape the Corset và nữ quyền 4B ở Hàn Quốc. 

Vậy chính xác thì cuốn tiểu thuyết này có gì, bạn có thể có xu hướng thắc mắc khi xem xét tất cả những điều này. Cuốn tiểu thuyết ghi lại cuộc đời của nhân vật chính Kim Jiyoung từ thời thơ ấu cho đến những năm đầu của hôn nhân, khi cô bắt đầu chuyển giọng nói và được gửi đến bác sĩ trị liệu vì lo sợ tinh thần bất ổn (quan niệm về sự điên rồ ở phụ nữ có lịch sử sai lầm lâu dài như từ nguyên của từ cuồng loạn là một chẩn đoán y tế dành cho phụ nữ, về cơ bản là để họ gây ra sự gián đoạn cho người khác vì bất kỳ lý do gì). Cho Nam-joo làm tốt khi hầu hết các vấn đề mà Jiyoung phải đối mặt dường như khá chuẩn mực để chứng minh rằng sự khinh thường phụ nữ đã ăn sâu vào xã hội như thế nào.

“Sinh ra vào thời điểm mà việc 'kiểm tra giới tính của thai nhi và phá thai con gái là chuyện bình thường, như thể 'con gái' là một vấn đề y tế' Jiyoung lớn lên được khuyên phải thận trọng, ăn mặc kín đáo và phải "nữ tính". Đó là công việc của bạn để tránh những nơi nguy hiểm, những thời điểm trong ngày và con người. Đó là lỗi của bạn vì đã không chú ý và không tránh né.” 

Điều kiện xã hội này bắt đầu từ rất sớm khi phụ nữ bị từ chối trở thành nạn nhân của sự hung hăng và hành hung bằng cách cho rằng cách họ ăn mặc, những người họ đi chơi cùng hoặc bất kỳ khía cạnh xã hội bình thường nào trong cuộc sống của họ đều gây ra những xáo trộn cho họ. Khi Jiyoung bị một bạn nam cùng lớp theo dõi trên đường về nhà và khiến anh ấy cảm thấy như thể việc anh ấy có thể bị tấn công là lỗi của cô vì đã mỉm cười với anh ấy trong lớp, nỗi sợ hãi có thể hiểu được của cô đã bị dập tắt bởi cha cô, người đã hét vào mặt cô và cho rằng cô đã mang điều đó đến. vào chính cô ấy. Tương tự, trường tiểu học của Jiyoung có quy định nghiêm ngặt về trang phục dành cho nữ sinh nhưng không bắt buộc đối với nam sinh vì họ được cho là năng động hơn một cách tự nhiên. Tiến sĩ Helen Morales thảo luận về con dao hai lưỡi về quy tắc ăn mặc dành cho các cô gái trong cuốn sách Antigone Rising của cô khi kiểm soát cơ thể các cô gái đồng thời duy trì một thị trường tư bản phát triển mạnh về tình dục hóa cơ thể các cô gái trẻ. Ăn mặc quá cầu kỳ và bị cho là lôi thôi và không được ưa chuộng, đáng mơ ước và bị trừng phạt vì điều đó. Tương tự như vậy, Jiyoung thấy khi còn học đại học, việc không thể tiếp cận được tình dục bị coi thường, nhưng việc hẹn hò với một người bạn cùng lớp sẽ khiến bạn trở thành 'kẹo cao su của người khác' và đột nhiên bị giảm thiểu theo cùng tiêu chuẩn.

‘Những người lao động trẻ làm việc mà không được ngủ, nghỉ ngơi hoặc ăn uống đầy đủ vì nghĩ rằng đó là điều mà tất cả mọi người phải làm.’