“Làm thế nào để giải quyết những vấn đề hóc búa?”

Đây có lẽ là một câu hỏi mà tất cả chúng ta đều gặp phải trong cuộc sống hiện nay, đặc biệt là đối với các nhà quản lý và việc đưa ra những quyết định là vô cùng khó khăn. Những quyết định đó được gọi là “vùng xám”, nơi mà chúng ta và tất cả đồng nghiệp đã cật lực làm việc để đưa ra câu trả lời, mặc dù đã phân tích những dữ liệu tốt nhất. Tuy nhiên, việc đưa ra quyết định là tất yếu dù sớm hay muộn, nó đòi hỏi nhà quản lý phải chọn lựa, cam kết, đối mặt với những hệ quả có thể xảy ra. “Vùng xám là nơi không chỉ có màu trắng hoặc màu đen, là nơi không dễ dàng gì để phán xét đúng sai.” Nhưng có lẽ đây cũng là cơ hội để kiểm tra, đánh giá khả năng lãnh đạo, phán xét, hoặc tính nhân văn của nhà quản lý. Vậy làm thế nào để đưa ra những quyết định đúng đắn? Cuốn sách “Đằng sau một quyết định lớn” của tác giả Joseph L. Badaracco sẽ giúp chúng ta trả lời câu hỏi đó.

Về tác giả Joseph L. Badaracco

Ông là giáo sư dạy về đạo đức kinh doanh tại Harvard Business School, nơi ông giảng dạy về lãnh đạo, chiến lược, trách nhiệm doanh nghiệp, và quản lý cho các chương trình MBA của trường. Những năm gần đây, giáo sư là chủ nhiệm của chương trình MBA và giám đốc của trường nội trú Currier House của Harvard College. Ông đã giảng dạy các chương trình sau đại học tại Hoa Kỳ, Nhật, và nhiều quốc gia khác, từng là diễn giả về các vấn đề như lãnh đạo, giá trị doanh nghiệp và đạo đức doanh nghiệp.

Cuốn sách này nói về điều gì?

Quyển sách này cung cấp những phương pháp thực tế và mạnh mẽ để giải quyết những vấn đề trong vùng xám, dựa trên những hướng dẫn mang tính nền tảng, nó không xuất phát từ những CEO nổi tiếng hay thành công, không phải tập hợp những tuyên bố của doanh nghiệp với lợi ích cổ đông, mà đó là những hướng dẫn bao gồm năm câu hỏi mà nhà quản lý trong nhiều thế kỷ qua, ở những nền văn hóa khác nhau đã từng đề cập đến khi phải đối mặt với những vấn đề trong vùng xám. Những câu hỏi đó là:

  • Hệ quả thuần của vấn đề là gì?

  • Trách nhiệm cơ bản của tôi là gì?

  • Kế hoạch hành động nào phù hợp với tình hình thực tế?

  • Chúng ta là ai?

  • Liệu có thể sống chung với quyết định này không?

Sẽ không ít người thắc mắc năm câu hỏi này có thực sự hữu dụng hay không và câu trả lời là chúng đã được kiểm chứng qua thời gian và chúng được ví như “những công cụ hằng ngày” của nhà quản lý, phù hợp với truyền thống đào tạo của Harvard Business School , nơi đã hơn một thế kỷ qua phát triển những ý tưởng quan trọng và hữu ích cho các nhà quản lý trên thế giới.

Hệ quả thuần của vấn đề là gì?

Câu hỏi đầu tiên này, yêu cầu nhà quản lý phải suy xét cặn kẽ về hệ quả của từng hành động sẽ thực hiện, bởi vì nó không chỉ đơn thuần là một quyết định thông thường mà là quyết định ảnh hưởng tới rất nhiều người trong một tập thể. 

“Hệ quả thuần được định nghĩa là kết quả của phép trừ giữa hệ quả tích cực và hệ quả tiêu cực.”

Để hiểu rõ hơn về vấn đề này, chúng ta có thể xem xét câu chuyện của một doanh nhân Mỹ là Aaron Feuerstein. Khi nhà máy may của ông bị thiêu rụi hoàn toàn, thì ngay lập tức ông cho xây dựng lại nhà máy với mức giá đắt đỏ trên đất Mỹ, trong khi đó các đối thủ cạnh tranh đáng gờm lại mở rộng kinh doanh ở châu Á - nơi có chi phí nhân công, nguyên liệu rẻ. Không những vậy, ông còn thuê lại tất cả nhân viên cũ và trả lương cho họ trong thời gian nhà máy được xây dựng. Hành động này của Feuerstein rất được tán dương và ông được coi là anh hùng của nước Mỹ. Nhưng kết quả vài năm sau, nhà máy của ông lại phải nộp đơn phá sản. Vậy nguyên do ở đây là gì?

Tuy quyết định của Feuerstein xuất phát từ lòng nhân ái, nhưng lại thiếu suy xét và hệ quả. Một nhà máy may với quy mô lớn như vậy, đáng lẽ ra phải thu thập dữ lại thông tin để phân tích, xây dựng chiến lược kinh doanh và dự đoán hệ quả sẽ phải đối mặt và giải pháp để đối mặt là gì. Nếu vị doanh nhân này thực hiện được điều đó thì nhà máy của ông sẽ không phải đóng cửa đáng tiếc như vậy.


Bởi vậy, suy xét về hệ quả thuần khi giải quyết một vấn đề trong vùng xám là cực kỳ quan trọng. Đầu tiên chúng ta cần phải suy nghĩ về vấn đề ở diện rộng và đào sâu thêm những hệ quả có thể xảy ra. Nói một cách đơn giản, trước khi chúng ta đưa ra một quyết định quan trọng, hãy đoán trước những hệ quả - dựa trên tiêu chí hạnh phúc, lợi ích - cho tất cả mọi người ảnh hưởng bởi quyết định đó.

“Hành động này có đem lại hạnh phúc, lợi ích nhiều nhất cho nhiều người hay chưa?”

Câu hỏi này đã dẫn hướng hàng thế kỷ nay cho các nhà quản lý, nó đòi hỏi chúng ta phải làm gì cho người khác và vì người khác, dựa trên quyết định mình đã chọn. Suy nghĩ theo cách này không chỉ giúp ta có được một quyết định tốt mà còn làm cho cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn.

Thứ hai, để tìm ra hệ quả thuần chúng ta cần phải suy xét những thử thách khi áp dụng vào cuộc sống sẽ như thế nào. Câu hỏi này liên quan trực tiếp đến giải quyết những vấn đề khó khăn trong vùng xám với hai vấn đề quan trọng là sự biến động không ngừng của thế giới và những suy nghĩ bên trong não bộ của ta. Ở vấn đề thứ nhất, chúng ta không thể nào lường trước được những gì sẽ xảy ra trong tương lai, bởi vậy ngay cả các chuyên gia uy tín cũng có thể đoán sai tương lai mặc dù dữ kiện nằm trong chuyên môn của họ. Thứ hai, đó là thật khó có thể suy nghĩ một cách lý trí và hoàn toàn khách quan, những vấn đề khó khăn nằm trong vùng xám tạo ra cảm xúc hết sức khó khăn và càng khiến khó có thể suy nghĩ một cách đúng đắn.

Để giải quyết vấn đề trên, ở đây tác giả đã đề xuất một phương pháp - một quy trình gồm năm giai đoạn:

  1. Dừng đoàn tàu lại: Tránh vẽ ra những kết luận quá sớm, phải biết dẹp bỏ những trực giác ban đầu làm cho ta tin hệ quả đó là đúng.

  2. Tập trung vào quy trình: Khi đối mặt với vấn đề khó trong vùng xám, ta cần phải đưa ra một quy trình xử lý đúng đắn và kiên nhẫn, tỉ mỉ trong từng khâu xử lý.

  3. Chọn lựa đúng người tham gia quy trình xử lý.

  4. Hoạch định một tương lai đơn giản.

  5. Hiệu ứng tâm lý bầy đàn và tư duy phản biện: có chiến thuật phản biện để thuyết phục mọi người.

Trách nhiệm cơ bản của tôi là gì?

Ý tưởng cơ bản của câu hỏi này là để đưa ra những quyết định đúng đắn, chúng ta phải hiểu trách nhiệm của con người là gì? Các nhà lãnh đạo cần chuẩn bị trả lời cho câu hỏi:

“Trong hoàn cảnh này, trách nhiệm cơ bản của tôi là cần phải làm gì và không cần làm gì?”

Vậy tại sao chúng ta cần phải có trách nhiệm với con người? Đơn giản bởi vì chúng ta cũng là con người, nói cách khác có những thứ thuộc về bản năng chung của con người đã trực tiếp tạo ra những trách nhiệm và nghĩa vụ của con người với nhau. Hơn nữa, chỉ khi chúng ta có trách nhiệm với nhau thì mới xây dựng nên một nền tảng cho cuộc sống tốt và một quyết định tốt. Như vậy sau khi đã trả lời được câu hỏi thứ nhất dựa trên dữ liệu, bước tiếp theo các nhà quản lý cần làm đó là suy nghĩ về trách nhiệm đạo đức giữa con người với con người.

Có một cách để trả lời cho câu hỏi thứ hai này đó là “tưởng tượng đạo lý” và để sử dụng khái niệm này tác giả đã đưa ra năm bước.

  1. Nhìn vào con số: Hãy tập trung nhìn vào những con số có tính chất kinh tế và xem xét con số nào là quan trọng và phải đặt các định kiến thông tin đã có từ trước sang một bên để không ảnh hưởng đánh giá về con số ấy. Ở bước này, chúng ta phải xử lý vùng xám với tư cách cả một con người, tức là chúng ta không được vứt bỏ bất kỳ một yếu tố nào trong hai yếu tố là trách nhiệm kinh tế và trách nhiệm con người.

  2. Dựa trên trách nhiệm với cổ đông: Đây là một lựa chọn trách nhiệm truyền thống, nhưng đặt ở đây nó còn là trách nhiệm đối với khách hàng, nhân viên, đối tác, chính phủ và cộng đồng doanh nghiệp.

  3. Đánh thức tiếng nói nội tâm: Khi ở trong vùng xám, để nhận biết được trách nhiệm của mình là gì và nó có ý nghĩa như thế nào thì ta phải dựa vào tiếng nói nội tâm, hay hiểu một cách đơn giản đó là “độc thoại nội tâm”.

  4. Tấn công vào những trở ngại: Để đánh thức được trí tưởng tượng đạo lý cần trải qua hai bước. Bước đầu tiên là phải nhận diện được những chướng ngại ngăn cản trí tưởng tượng đạo lý của mình. Bước thứ hai là cần phải làm việc tích cực với những người khác để cùng nhau hiểu được tiếng nói nội tâm đã nói gì với chúng ta.

  5. Hãy nói điều gì là đáng ghét: Để giải quyết những chướng ngại và giải quyết những vấn đề ở vùng xám mà không bỏ sót trách nhiệm nào, chúng ta phải hiểu được cảm giác, suy nghĩ của người khác - những người chịu tác động từ trách nhiệm cơ bản của người ra quyết định.

Kế hoạch hành động nào phù hợp với tình hình thực tế?

Theo như Machiavelli, tác giả của thuật quản trị nổi tiếng, nếu có trách nhiệm nghiêm túc thì phải tránh nhìn thế giới với cái nhìn lý tưởng, ngây thơ. Hay nói cách khác chúng ta phải hiểu thấu bản chất con người và viễn cảnh thực dụng. Câu hỏi thứ ba này yêu cầu nhà quản lý phải có kế hoạch hành động linh hoạt, thực dụng và sẵn sàng biến đổi để ứng phó tình hình thực tế.

Bước đầu tiên để vạch ra kế hoạch, chúng ta cần phải vạch rõ đâu là quyền lực, đâu là quyền lợi, phải suy nghĩ thật kỹ càng và thực tế về tư lợi của bản thân. Hầu như chúng ta khi ở trong vùng xám đều bị bao vây bởi trường lực giữa quyền lợi và quyền lực, nhưng khi chúng ta hiểu rõ được trường lực này sẽ giúp chúng ta đoán trước được đường đi nước bước của đối phương và có thể hồi đáp một cách hiệu quả. Ngoài ra nó còn giúp xây dựng một kế hoạch đủ linh hoạt cho hầu hết các khả năng có thể xảy ra.


Vậy liệu một kế hoạch như trên đã thực sự đủ để đối mặt với khó khăn hay chưa? Câu trả lời là “chưa”, bởi một kế hoạch hoàn hảo phải là một kế hoạch rõ ràng nhưng phải phù hợp với thực tế, tức là phải biết linh hoạt và tranh thủ cơ hội. Kết quả cuối cùng không đơn thuần là kết quả bù trừ giữa quyền lực và quyền lợi. Đó là kết quả của những giao thoa phức tạp rất khó đoán trước. Vì vậy chúng ta cần phải biết thích ứng với thời thế, kiên trì dò dẫm cả cơ hội và nguy hiểm.

Đôi khi các nhà quản lý phải đối mặt với điều mà Machiavelli gọi là “điều bắt buộc”, đó là trường hợp chúng ta không còn sự lựa chọn nào khác. Sự linh hoạt trong trường hợp này là tiến thẳng về phía trước dù có chướng ngại rõ ràng, chúng ta phải bỏ lại quyền lợi và sử dụng quyền lực, dẫu cho điều đó không thoải mái chút nào, thậm chí là tổn thương bản thân.

Câu hỏi thứ ba này thức tỉnh chúng ta đừng chỉ lo tìm con đường ngắn nhất để thoát thân mà phải suy nghĩ và hành động bền bỉ, sáng tạo, dám dấn thân, không sợ rủi ro.

Chúng ta là ai?

Bất kì một ai dù là nhà quản lý, giám đốc hay nhân viên bình thường thì chúng ta đều chung sống, làm việc trong một cộng đồng hay tổ chức. Mỗi cá nhân đều là một mắt xích quan trọng, vì vậy các nhà quản lý khi đưa ra quyết định đều phải dựa vào lợi ích chung của tổ chức. Ngạn ngữ châu Phi có câu: “I am because we are”. Câu nói này nhắc nhở chúng ta về lợi ích to lớn của tổ chức và cộng đồng đem lại cho con người. Hơn nữa, tổ chức và cộng đồng sẽ định nghĩa chúng ta là ai và định hướng chúng ta hành động như thế nào trong các tình huống quyết định.

Câu hỏi thứ tư này đòi hỏi các nhà quản lý khi đối mặt với những quyết định khó khăn phải nhìn nhận bản thân như là một sợi tơ trong một mảnh vải - có nghĩa là phải đưa bản thân vào bối cảnh của cộng động. Điều đó sẽ giúp họ đưa ra được quyết định phù hợp để phản ánh, diễn tả được gí trị, lợi ích của cộng đồng mà họ là một thành viên.

Như vậy chúng ta đã có thêm một công cụ để nâng cao khả năng đánh giá vấn đề ở trong vùng xám. Nếu kết hợp câu hỏi này với câu hỏi thứ ba, ta có thể thấy sự phức tạp của vấn đề liên quan đến con người. Chúng ta đều chia sẻ với nhau một quan điểm nhân văn, đều có trách nhiệm với nhau và đều phải chịu trách nhiệm trước mọi hệ quả có thể xảy ra. Do vậy, mọi quyết mà nhà quản lý đưa ra đều rất quan trọng, nó ảnh hưởng rất lớn tới cuộc sống của cả một cộng đồng. Điều đó dẫn tới một vấn đề đó là trách nhiệm và hành động của nhà quản lý sẽ diễn ra như thế nào. Bởi vì có quá nhiều yếu tố làm cho vấn đề trở nên phức tạp, nên việc chúng ta cần làm ở đây là giải quyết vấn đề trong vùng xám bằng sự đơn giản và rõ ràng.

Ở một bình diện nào đó, phải tự nói với chính mình và nói với người khác: “Đây là điều chúng ta sẽ làm, và đây là cách chúng ta sẽ làm.” 

Liệu có thể sống chung với quyết định này hay không?

Chúng ta đã đi qua bốn bước thu thập dữ liệu, phân tích hệ quả, xác định trách nhiệm và quyền hạn. Cuối cùng, vì các vấn đề trong vùng xám thường không có giải pháp hoàn hảo, đôi khi ta phải đưa ra quyết định có sự chấp nhận được ở mức thấp nhất. Khí đó, “Liệu có thể sống chung với quyết định này hay không?” là câu hỏi cuối cùng mà các nhà quản lý phải đối mặt. 

Câu hỏi thứ năm đưa ta đến một thông điệp mạnh mẽ, đó là dù làm việc cực nhọc, phân tích giỏi đến đâu thường thì vẫn chưa thể tìm ra câu trả lời cho vùng xám, cho nên mặc dù chúng ta đã cố gắng hết sức thì vẫn phải chấp nhận những rủi ro có thể xảy ra. Vấn đề khó khăn trong vùng xám được xem là bài kiểm tra về năng lực và tính cách của nhà quản lý. Đó là những đoạn giao nhau của cuộc sống và công việc. Thấu hiểu được câu hỏi thứ năm đòi hỏi sự can đảm thực sự. Là một nhà quản lý, bên cạnh việc có trách nhiệm về pháp lý, tài chính, doanh nghiệp,... còn có trách nhiệm cá nhân đối với những quyết định của mình.

Một nhà quản lý cấp cao, nhìn lại sự nghiệp thành công trong một quãng thời gian dài đã nhận xét: “Chúng ta muốn ai đó hoặc những nguyên tắc nào đó nói cho mình biết phải làm gì, nhưng đôi khi điều đó không xảy ra và chính bản thân mình phải quyết định những nguyên tắc nào là quan trọng nhất và thực dụng nhất cho những trường hợp cụ thể. Chúng ta không thể trốn trách nhiệm đó được.”

Lời kết

Nếu chúng ta giải quyết tốt vấn đề trong vùng xám , sẽ có cảm giác như vừa thành công nâng một quả tạ nặng - không chỉ cho doanh nghiệp mà còn cho những người khác và cho cả xã hội nữa. Khi ta xử lý thành công một vấn đề trong vùng xám nghĩa là ta cũng đang kiểm tra và phát triển kỹ năng quản lý của mình. Những kinh nghiệm xử lý vấn đề trong vùng xám sẽ trở thành những gạch đầu dòng đắt giá trong lý lịch công việc của nhà quản lý. Năm câu hỏi mà tác giả đặt ra trong cuốn sách này sẽ là kim chỉ nam giúp bạn trở thành một nhà quản lý tài ba.

Tác giả: Quỳnh Anh - Bookademy

--------------------------------------------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.



Xem thêm

Một vài lời khuyên trong cuốn sách, đặc biệt là những lời khuyên vượt ra ngoài những điều ông ấy nói trong bài giảng, có thể hơi khó nuốt. Ví dụ, lời khuyên của anh ấy luôn mang lại 200 đô la tiền mặt vào ví của bạn; ông ấy nghĩ rằng chỉ có tầng lớp trung thượng lưu mới đọc cuốn sách này? Tương tự như vậy, ông ấy thường nói về những người hướng dẫn, bạn bè và người hỗ trợ tuyệt vời mà ông ấy đã có trong suốt cuộc đời của ông; không phải ai cũng tiếp tục học đại học nơi mà những giáo sư có mối quan hệ rộng rãi như vậy để tạo điều kiện thuận lợi cho sự nghiệp của sinh viên. Cuối cùng, lời khuyên của ông ấy là đừng bao giờ bỏ cuộc ("Những bức tường gạch không ở đó để ngăn chúng ta ra ngoài, chúng ở đó để chúng ta có thể cho thấy chúng ta muốn thứ gì đến mức nào") đôi khi được coi là cảm giác được hưởng thụ. Ông ấy chưa bao giờ nói hãy mong đợi điều gì đó mà không có gì cả, nhưng ngụ ý rằng bất cứ điều gì bạn muốn đạt được đều có thể thực hiện được chỉ cần bạn làm việc đủ chăm chỉ. Những lời khuyên như thế này đôi khi vượt qua giới hạn thì trở nên buồn bã và nông cạn. May mắn thay, những khoảnh khắc này khá hiếm, và miễn là bạn không đọc cuốn sách trong một lần (điều này hoàn toàn có thể xảy ra) thì có lẽ bạn sẽ không cảm thấy quá choáng ngợp.

"Nhiệm vụ cốt lõi của các nhà quản lý là điều mà chúng tôi gọi là vùng xám. Đó là những thử thách mà câu trả lời không hề dễ dàng. Những nhà quản lý đổi mặt với những vấn đề này mỗi ngày. Bạn sẽ thăng chức cho một người có thành tích xuất sắc hơn nhưng không thể làm việc với những đồng nghiệp tốt hơn của mình không? Bạn sẽ sa thải một người làm việc kém hiệu quả mặc dù thực tế anh ta là bạn của chủ công ty không? Bạn sẽ làm gì nếu cấp dưới của bạn phạm sai lầm khá nặng nề khi làm theo mệnh lệnh của bạn?

Nhiều câu hỏi khó hơn những câu hỏi này xoay quanh nhà quản lý mỗi ngày. Rất may, cuốn sách này đưa chúng ta 5 câu hỏi mà chúng ta nên đặt ra để gúp giải quyết những vùng xám đó.

Tất cả 5 câu hỏi này nên được xem xét bất cứ khi nào một người đối mặt với những thử thách màu xám.

Cuốn sách này làm tốt việc giải thích mỗi câu hỏi. Ý nghĩa sâu sắc. Những lời giải thích thì dễ hiểu và đồng thời đi sâu vào tâm lý con người.

Một điều đáng chú ý khác về điều này là mỗi câu hỏi không được xem xét riêng lẽ. Tác giả giải thích hoặc xem xét các câu hỏi đã thảo luận trước đó liên quan đến câu hỏi hiện tại. Điều này làm cho thông điệp trở nên chắc chắn và rõ ràng: bạn phải xem xét tất cả 5 câu hỏi để giúp bạn có được quan điểm đúng đắn về vấn đề của mình. Nếu không, một người sẽ kết thúc việc đưa ra quyết định mà họ sẽ phải hối hận."

"Thật thú vị, gần giống như triết học (theo nghĩa hay nhất) và cũng thưc dụng (them nữa, theo nghĩa hay nhất của nó) đối với những vấn đề quản lý khó khăn. Làm thế nào để tiến hành trong các tình uống không chắc chắn và khó khăn?

Ông Badaracco đề xuất 5 câu hỏi tiếp cận:

Hệ quả thuần là gì? Nghĩa vụ cốt lõi của tôi là gì? Điều gì sẽ hoạt động trong thế giới? Chúng ta là ai? Chúng ta có thể sống vì điều gì?

Một vài câu hỏi thuộc đạo đức, một vài câu là thực dụng. Và tôi thấy chúng khá hữu ích.

Chà, mọi người đều vận hành theo âm nhạc bằng tiếng trống của chính mình. Tôi có thể chứng thực cách tiếp cận cảm tính hơn trong trường hợp của mình, nên tôi chắc chắn cần thêm câu hỏi ""Điều gì sẽ hoạt động hiệu quả trên thế giới?"" trong quá trình quyết định của mình! Cuốn sách cũng chứa một vài kĩ thuật hữu ích và những lời khuyên về cách vận hành theo những câu hỏi này.

Mặc dù tôi có thể nghĩ về những câu hỏi nhiều hơn và/hoặc khác nhau (và những ví dụ), tôi thấy thái độ này pha trộn với tỉ lệ và đặc tính vào một ""túi"" quyết định thì khá mới mẻ và sâu sắc.

Chắc chắn rồi, đừng coi cuốn sách như là Kinh thánh. Nhưng để mở rộng cách suy nghĩ và tiếp cận của một người thì thật hữu ích."

"Nghe có vẻ đơn giản, phải không. Nắm vững 5 câu hỏi muôn thuở để giúp giải quyết những vấn đề khó khăn tại nơi làm việc của bạn, đưa ra cách xử lý tại những khu vực xám xịt thường để kiểm tra kĩ năng và sự kiên nhẫn của người quản lý.

Tác giả tin rằng khung 5 câu hỏi của anh ta sẽ khắc phục được sự cân bằng của một người quản lý phân tích với một người quản lý "con người", cung cấp một cách để lấp đầy khoảng trống khi những phân tích không hiệu quả. 5 câu hỏi: Hệ quả thuần là gì? Nghĩa vụ cốt lõi của tôi là gì? Điều gì sẽ hoạt động trong thế giới này? Chúng ta thực sự ủng hộ điều gì? và Đâu là sự phán đoán tốt nhất và bản thân tốt nhất của tôi? Nếu bạn có thể trả lời chúng, tương lai có thể sáng hơn nhiều! Bản thân cuốn sách thì thú vị và khái niệm thu hút. Ở cấp độ cá nhân, người đánh giá này gặp một khó khăn trong việc tương tác với nó, nhưng đôi khi sách là như vậy; chúng là một thứ rất cá nhân và không phải do lỗi của tác giả, chỉ là một "sự kết nối tệ" đang xảy ra. Không có cảm xúc nào làm lãng phí thời gian khi đọc cuốn sách này và có thể một vài kiến thức của nó sẽ ăn sâu vào tiềm thức của người đánh giá này trong tương lai. Giá có thể hơi cao nếu bạn không chắc chắn lắm, nhưng sẽ không có hại gì nếu bạn kiểm tra trong hiệu sách hoặc nơi nào đó. Bạn có thể thực sự nhận được và yêu nó."

"Được giới thiệu bởi một người bạn và một người hướng dẫn, tôi thấy 5 câu hỏi thực tế và kích thích tư duy. Một vài điều mà cuốn sách này dựa vào khiến tôi có một chút nghi ngờ -- chủ nghĩa thực dụng và chủ nghĩa nhân văn đều mang những nền tảng triết học bị thiếu sót mà tôi không đồng ý với tư cách là một nhà tư tưởng. Cụ thể là, chúng ta có thể tạo nên những đạo đức của riêng mình dựa trên điều mà chúng ta muốn tin vào.

5 câu hỏi là:

Hệ quả thuần là gì? Nghĩa vụ cốt lõi của tôi là gì? Điều gì sẽ hoạt động trong thế giới? Chúng ta là ai? Chúng ta có thể sống vì điều gì?

Tuy nhiên, đây là cách mà tôi rút ra được từ cuốn sách này và có 5 câu hỏi:

- Nhiều vẫn đề đã được định nghĩa không chính xác.

- Những quyết định được đưa ra không dựa trên những gì chúng ta biết về vấn đề mà dựa trên việc chúng ta là ai - trí thông minh, cảm xúc, tưởng tượng, trải nghiệm cuộc sống, và cảm giác của chúng ta về những điều thực sự quan trọng.

- Quản lý được xem là một công nhân hạng hai đối với người lãnh đạo nhưng nó không nên như vậy. Tất cả những nhà lãnh đạo giỏi đều là những nhà quản lý có tầm ảnh hưởng, người biết làm đúng quy trình.

- Từ mới -- bossthink - nơi mà chúng ta tiếp tục lái tự động và chỉ đồng ý với sếp của chúng ta.

- Những giá trị rất cần được xem xét về ý nghĩa của chúng, ví dụ: sự chính trực và chất lượng, và chúng ta cần thấy rằng những hành động phản ánh (hoặc không) những điều chúng ta coi trọng.

- Ben Franklin đã nói trong cuốn Poor Richard's Almanac, ""Có 3 điều cực kì chắc chắn: thép, kim cương, và biết chính mình.""Chương cuối, một lần nữa, có một vài sai sót về logic và triết học, nhưng điều quan trọng của việc biết chính mình và sự lừa dối mà chúng ta chịu đựng từ bản thân của chính mình là điều quan trọng cho một phần thông điệp của cả cuốn sách.

- Khi đưa ra quyết định, chúng tôi cần ""Bước xuống vui vẻ đi vòng quanh"" nghĩa là đi chậm lại, và thực sự chỉ dành thời gian không làm gì khác ngoài suy nghĩ. [Suy nghĩ là hành động khó nhất, đó là lý do tại sao rất iys người thực hiện nó. - Henry Ford] Ông ấy cũng gợi ý việc viết và sử dụng 2 thông điệp hay mà tôi thích: ""Viết là nghĩ. Để viết tốt thì phải suy nghĩ rõ ràng. Đó là lý do nó rất khó."" - David McCullough. và ""Những từ đen tối trên giấy trắng làm để lộ tâm hồn."" Guy de Maupassant."

Làm thế nào để giải quyết những vấn đề hóc búa và đưa ra quyết định trong vùng xám? Chúng ta àm việc cật lực và đã phân tích những dữ liệu tốt nhất, nhưng vẫn không thể tìm ra đáp án cho các vấn đề. Là lãnh đạo chúng ta phải đưa ra quyết định, bắt buộc phải hành động, cam kết và thuyết phục mọi người đi theo lựa chọn của mình. “Vùng xám là nơi không phải chỉ có màu trắng hay màu đen, là nơi không dễ dàng để phán xét điều đó đúng hay sai”. Khi ở trong Vùng xám nghĩa là chúng ta đang phải đối mặt với những điều đầy rủi ro, thách thức, và biến động không ngừng. Đặc biệt, chúng ta sẽ không thể giải quyết chúng bằng việc phân định đúng – sai. Đây là một quyển sách không hề dễ học. Tác giả của quyển sách là Josseph Badaracco, ông là Giám đốc của trường nội trú thuộc Harvard College và là chủ tịch Uỷ ban Tư vấn Đại học Harvard. Cuốn sách gồm 6 mục lớn, chứa đựng 5 câu hỏi. Quyển sách nằm trong bộ sách 5 cuốn của Harvard Business Review. Tác giả Badaracco tin rằng, Vùng xám là nơi để kiểm tra khả năng lãnh đạo, những suy xét và ngay cả tính nhân văn của người quản lý. 5 câu hỏi này đã được minh định bởi vô số người lãnh đạo trong nhiều thế kỷ và ở nhiều nền văn hoá khác nhau. 1. Công cụ để đánh giá 2. Hệ quả thuần của vấn đề là gì? 3. Trách nhiệm cơ bản của tôi là gì? 4. Kế hoạch hành động nào phù hợp với tình hình thực tế? 5. Chúng ta là ai? 5. Liệu có thể sống chung với quyết định này không? 5 câu hỏi này có thể áp dụng để tự vấn bản thân, khai mở tư duy và mở rộng góc nhìn. HN, ngày 08.10.2021

Câu hỏi số một giúp nhà quản lý nhìn rộng và sâu tất cả những hệ quả có thể xảy ra, “suy nghĩ rộng chừng nào tốt chừng nấy”, “toàn diện và khách quan về điều gì sẽ đem đến hạnh phúc nhiều nhất và ít đau khổ nhất cho nhiều người nhất”.

Câu hỏi số hai: “Trách nhiệm cơ bản của tôi là gì?” – đánh thức tiếng nói nội tâm của nhà quản lý, buộc họ nghĩ về trách nhiệm “giữa người với người”, điều đôi khi không được nhắc đến trong những quy định. Chẳng hạn, trách nhiệm của nhà quản lý với một nhân viên thân thiết đã nghỉ việc, trách nhiệm của tổng thống Mỹ với những đứa trẻ vô tội ở đất nước mà ông đã gây ra chiến tranh…

Câu hỏi số ba: “Kế hoạch hành động nào phù hợp với thực tế?” – bàn về một kế hoạch thực thi linh hoạt, mềm mỏng. Điều này rất cần thiết, bởi nói như Tôn Tử, thế giới vốn phức tạp và nhiều biến động, cần “phải có chiến thuật, ranh ma, khả năng điều chỉnh và tâm lý sắc sảo”.

Trong câu hỏi số bốn: “Chúng ta là ai?”, từ khóa ở đây là “chúng ta”, nhắc nhở nhà quản lý đưa ra lựa chọn phù hợp với tôn chỉ, sứ mệnh của tổ chức mà người đó thuộc về.

Và cuối cùng, vì không có quyết định nào là hoàn hảo, “Liệu có thể sống chung với quyết định này hay không?” là câu hỏi cuối cần phải suy xét, người ra quyết định phải dựa vào trực giác, đồng thời can đảm cam kết, chịu trách nhiệm, thuyết phục người khác về lựa chọn của mình.