“Những người chưa thành người yêu luôn cố gắng thử làm điều
gì đó, nhưng cuối cùng vẫn kết thúc trong dang dở.
Những người lạ vô tình gặp gỡ, ở bên nhau cảm thấy tự nhiên
đến vậy, nhưng sau cùng vẫn bặt vô âm tín.
Những người mà chúng ta từng yêu từng hận đó, có với nhau
nhiều hồi ức như vậy, nhưng cuối cùng vẫn phải chia xa.
Ly biệt dường như mãi mãi là định mệnh được định sẵn cho mọi
cuộc gặp gỡ.”
Cuốn sách này là một nguồn cảm hứng vô tận dành cho các bạn
trẻ.
Về Tác Giả
Lư Tư Hạo là một trong những tác giả nổi tiếng của Trung
Quốc sinh năm 1991 tại thành phố Trương Gia Cảng, tỉnh Giang Tô.
Năm 2011, Lư Tư Hạo xuất bản tác phẩm đầu tay Nghĩ
Quá Nhiều.
Năm 2013, tập tản văn Đợi đi... vết thương nào rồi
cũng lành ra đời và đã được đông đảo bạn đọc chào đón.
Năm 2017, Lư Tư Hạo góp mặt trong Top 3 Bảng xếp hạng các
tác giả 9x nổi tiếng nhất, nhờ văn phong chân thành lạc quan nhưng cũng không
kém phần sâu sắc, lắng đọng. Lư Tư Hạo đã được mọi người yêu mến gọi bằng cái
tên: “Nhân khí noãn văn nam thần” (tạm dịch: Nam thần tản văn được yêu thích).
Về Nội Dung
Tuổi trẻ, chúng ta có nhiều ước mơ, hoài bão lớn lao, nhưng chúng ta liệu có thể thực hiện được? Chúng ta có bị chùn bước bởi những khó khăn của cuộc đời và những cám dỗ của cuộc sống không? Rồi những người mà còn không dám mơ lớn, không dám nghĩ đến những hoài bão và lý tưởng của riêng bản thân, chần chừ và sợ hãi, khép mình trong vòng an toàn của bản thân, nhàm chán và vô vị.
Dám mơ lớn đừng hoài phí tuổi trẻ – đừng hoài phí, trì hoãn và sợ hãi. Đúng với cái tên của sách, tuổi trẻ, bao nhiêu ước mơ và hoài bão, hãy cứ mơ đi, đừng chần chừ và sợ hãi. Đọc để cảm nhận, để thấy bản thân đã từng kém cỏi thế nào, từng yếu kém và nhút nhát thế nào. Nhưng cũng sẽ thấy được, bản thân mình đã từng hoài bão to lớn thế nào, và cũng sẽ có người thấy được mình chưa từng dám mơ lớn, bỏ đi tất cả lý tưởng của bản thân, sống cuộc đời nhàm chán và trải qua một tuổi trẻ vô vị.
“Có những hành động không khác gì ”đâm đầu vào chỗ chết”, vậy hãy kiên trì đi, bởi dù có chết cũng vẫn cam lòng.”
Chúng ta thích gì, muốn làm gì thì hãy cứ thử làm đi, bởi có lẽ sẽ không có những cơ hội sau nữa, đừng để khi nhìn lại, tự hỏi bản thân tại sao lúc đó mình không thực hiện việc đó, để bản thân bây giờ phải nuối tiếc, hối hận. Chuyện gì cũng phải kiên trì và tuổi trẻ mà, đừng để trôi qua một cách lãng phí và vô ích, đừng để sau này nhìn lại bản thân cảm thấy nuối tiếc.
Trưởng Thành
Một phần của trưởng thành chính là bạn không ngừng nói lời
tạm biệt với những điều thân quen, không ngừng chia xa những người thân thuộc
để cất cánh bay đi thực hiện ước mơ của mình, dám làm những việc mà trước đây
chưa từng làm, yêu một người dù biết cuối cùng kết quả sẽ chẳng đi đến đâu. Một
số chuyện không làm thì thấy khó chịu, lo lắng trong lòng, nhưng đến khi làm
rồi mới thấy bản thân mình thật là ngốc nghếch.
Trưởng thành chính là việc có thể dần dần chấp nhận những khuyết điểm, dáng vẻ vốn có của mình, có thể chung tốt hơn với một cái tôi cô đơn, một cái tôi mất phương hướng và cả một cái tôi thất bại. Chấp nhận ở đây không có nghĩa là từ bỏ, lùi bước mà chính là chấp nhận sau đó dám đối mặt với nó, những khó khăn thử thách đang chờ đợi bạn vượt qua.
Dù sau này muốn gặp gỡ ai, thì cuộc sống của chúng ta luôn phải bắt đầu từ việc gặp gỡ chính bản thân mình.
Thừa Nhận Điểm Yếu Của Bản Thân Tốt Hơn Nhiều So Với Việc Luôn Tỏ Ra Kiên Cường
Chúng ta vẫn luôn tìm kiếm điểm cân bằng giữa tự tin và tự ti. Xung quanh tôi có rất nhiều người không thể chịu được sự cô độc, không chịu được sự tẻ nhạt nhàm chán, không thể chấp nhận thất bại, hoặc ngay cả những người hoàn cảnh túng thiếu nhưng vẫn không dám thừa nhận bản thân mình, cho nên trước mặt người khác họ lúc nào cũng dùng đủ mọi kiểu vật chất và lời nói dối để che dấu con người thật, tưởng rằng làm vậy có thể trở nên hoàn hảo không tì vết. Nhưng nếu tiếp xúc lâu sẽ thấy, ở cùng những người như vậy cảm giác như ta đang tiếp xúc với thứ gì đó hư ảo phi lí, những gì bạn nhìn thấy chỉ là một vỏ bọc không chân thực. Hoặc cũng có người biết rõ đó chỉ là lời nói dối nhưng vẫn cố gắng lắng nghe để giúp họ hoàn thành tốt một vở kịch, đến khi không còn ai nhìn, họ lại trống rỗng, buồn bã, lo lắng hơn bất kì ai. Con người có thể thoải mái nổi loạn trước mặt người khác nhưng lại không vượt qua được chính mình thì chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Trốn được lúc này nhưng không trốn được cả đời. Cũng giống như việc lừa dối vậy, cứ nói dối thì cứ phải chạy theo. Phải động não nghĩ ra cách chống chế và hơn nữa là phải có một trí nhớ siêu tốt để nhớ hôm trước mình nói cái gì, tránh lại nói sai.
Bạn có thể không có nhiều tài năng thiên phú và bạn bình tĩnh chấp nhận nó. Bởi vì chấp nhận những điều này, bạn mới có cảm giác thoải mái, mới thấy mình đang tồn tại. Dù là trước mặt, sau lưng hay những lúc gặp khó khăn không ngừng, bạn vẫn có thể duy trì nhịp sống của mình. Sự thỏa mãn phải đến từ nội tâm, cảm giác an toàn do chính mình mang đến cho bản thân vẫn luôn đáng tin nhất. Những người chưa dám thừa nhận điểm yếu của bản thân thì không có tư cách nói mình mạnh mẽ. Kiểu mạnh mẽ tôi muốn nói ở đây khác với giả vờ mạnh mẽ, nó ăn sâu cắm rễ trong lòng đất, không bao giờ để gió vừa thổi qua đã đổ.
Tôi không ngại nói thẳng một điều rằng đôi lúc thừa nhận thật ra mình yếu đuối tốt hơn nhiều so với giả vờ mạnh mẽ. Trước hết bạn phải ý thức được những điểm yếu của mình, từ đó mới có thể nhận thức đúng về bản thân, rồi mới có thể biết rốt cuộc mình là ai.
Dáng vẻ đẹp nhất của mỗi người chính là khi bình tĩnh, điềm nhiên tiếp nhận mọi khuyết điểm của bản thân, không còn vì người khác sống tốt mà lo lắng , ngay cả khi không có ai nhìn vẫn có thể duy trì nhịp sống riêng. Như vậy có lẽ sẽ đi rất chậm nhưng lại vững chắc hơn bất kì ai, không phải lo sợ chân bước vào khoảng không, cũng không phải lo sợ đi lên con đường của người khác.
Thế Giới Quá Rộng Lớn, Hãy Lắng Nghe Chính mình
Theo tôi, một trong những lí do gây ra nỗi bất an chính là mạng xã hội. Bởi hầu hết mọi người đều sẽ đăng lên đó những tấm hình đã qua chọn lọc kĩ lưỡng, họ cũng chỉ đăng lên những bức ảnh phong cảnh hữu tình qua những chuyến du lịch, những bức ảnh tụ tập đông đủ bạn bè qua những lần hẹn gặp nhau hoặc ngay chỉ một tờ giấy kiểm tra được điểm 10..., vì thế bạn sẽ luôn thấy người khác xinh đẹp hơn bạn, có công ăn việc làm tốt hơn bạn, cuộc sống phong phú muôn màu hơn bạn. Khi đó bạn sẽ luôn tự đặt ra cho mình câu hỏi rằng tại sao mọi người không cần cố gắng vẫn có thể sống tốt còn bạn làm gì cũng chẳng ra sao (cá nhân tôi cũng đã từng có cảm giác như vậy) nên bạn cảm thấy thật bất công, tại sao bạn lại khổ sở như thế này? Nhưng đó chỉ là những điều mà bạn suy nghĩ còn thực tế chưa chắc đã như vậy. Bạn đâu biết rằng để đạt được kết quả như hình, họ đã phải cố gắng như thế nào, có người thức đến tận khuya để hoàn thành xong một bài luận, có người mải mê làm việc đến nỗi còn quên cả ăn, thậm chí có những người làm việc đến mức phát điên lên lúc nào mà bạn không biết. Cũng có thể rút ra được bài học rằng mạng xã hội suy cho cùng cũng chỉ là thế giới ảo, còn thực tế là như thế nào thì chỉ có người từng trải mới biết.
Cuộc sống này có rất nhiều người như vậy, có những người xem ảnh của bạn liền nói người này sống thật hạnh phúc, tuy nhiên trên thực tế, dù bạn có sống thoải mái như thế nào đi chăng nữa cũng không thể tốt đẹp bằng những gì bạn thể hiện ra trên hình. Những con người tỏa ánh hào quang kia thực tế chỉ khác bạn ở một điểm, đó là học đã học được cách không kêu ca, mà ngược lại, dành thời gian để làm những việc đáng làm. Chỉ vậy mà thôi. Bởi tất cả mọi người đều công bằng với nhau về thời gian cơ mà...
Bạn muốn đi làm nhưng lại chứng kiến được những mệt mỏi khó chịu của người bạn thân. Bạn muốn từ từ nhưng lại phát hiện mọi người xung quanh đều đang vội vã chạy đua. Khi bạn đi tìm lời giải nơi người khác, bạn sẽ nhận ra có đến trăm ngàn đáp án cho cùng một câu hỏi. Con đường của người khác chỉ để tham khảo, không phải tiêu chuẩn. Đừng thấy người khác làm tốt cái gì thì cũng thử làm. Nhìn hết tổng thể sau đó hẵng cẩn trọng lựa chọn.
Người khác sẽ không bao giờ biết bạn tốt nhường nào, cũng giống như họ không bao giờ biết bạn đã khổ sở đến đâu và ngược lại cũng thế.
Sức Mạnh Của Hành Động
Kế hoạch mà không được thực hiện thì chi bằng đừng lên kế hoạch, một ý tưởng không được biến thành hành động thì chẳng khác nào không có ý tưởng. Đừng rối bời, đừng do dự, nghĩ gì thì hãy làm nấy. Đừng trì hoãn, việc hôm nay chớ để ngày mai. Bịt chặt tai, chuyên tâm vào việc trước mắt nhưng cũng đừng vội nghĩ đến kết quả bởi chưa chắc bạn đã có thể hoàn thành xong.
Lên kế hoạch mà không hành động sẽ chỉ hủy hoại bạn mà thôi, vì nó khiến bạn cảm thấy bản thân đã thực hiện rồi, nó khiến bạn cảm thấy mình lên được kế hoạch là đã tiến xa hơn người khác cả nửa chặng đường.
Trước đây, tôi luôn cảm thấy lạc lõng và chán nản. Cuộc sống dường như trôi qua một cách vô nghĩa. Nhưng rồi, cuốn sách “Dám mơ lớn, đừng hoài phí tuổi trẻ” đã trở thành ngọn hải đăng soi sáng con đường phía trước.
Qua từng trang sách, tôi như được gặp lại chính mình ở một thời điểm nào đó. Những câu hỏi mà tác giả đặt ra đã thức tỉnh tôi: “Tại sao tôi lại lãng phí thời gian như vậy?”, “Điều gì đang ngăn cản tôi theo đuổi ước mơ?”. Tôi nhận ra rằng, mình đã quá thụ động, quá sợ hãi những thất bại.
Cuốn sách đã giúp tôi hiểu rằng, tuổi trẻ không phải để lãng phí. Chúng ta có quyền mơ ước và quyền theo đuổi những ước mơ đó. Thành công không phải là đích đến, mà là một hành trình. Quan trọng là chúng ta có dám bước đi hay không.
Một trong những bài học lớn nhất mà tôi rút ra được từ cuốn sách đó là: “Nếu muốn có kết quả khác biệt, hãy làm những điều khác biệt”. Thay vì chỉ ngồi đó và mơ mộng, tôi đã bắt đầu lên kế hoạch và hành động. Tôi đã đặt ra những mục tiêu nhỏ và từng bước chinh phục chúng.
Tôi cũng học được cách đối diện với thất bại. Thất bại không phải là dấu chấm hết, mà là cơ hội để chúng ta học hỏi và trưởng thành. Quan trọng là chúng ta đứng lên sau mỗi lần vấp ngã và tiếp tục tiến về phía trước.
Cuốn sách “Dám mơ lớn, đừng hoài phí tuổi trẻ” không chỉ là một cuốn sách, mà còn là một người bạn đồng hành trên con đường tìm kiếm bản thân. Nếu bạn đang cảm thấy lạc lối, hãy thử đọc cuốn sách này. Nó sẽ giúp bạn tìm thấy động lực và niềm tin để vượt qua mọi khó khăn.