Chúng ta phải thừa nhận một sự thật rằng: trong cuộc sống cũng như trong công việc, những người có khả năng quan hệ tốt thường có quan hệ xã hội tốt, hòa hợp với đồng nghiệp, và rất được lãnh đạo coi trọng, do vậy họ càng dễ có cơ hội thăng tiến hơn. Còn những người kém diễn đạt thường ít biết đến, bị quên lãng, thậm chí có lúc còn động chạm đến người khác vì không biết cách ăn nói, làm ảnh hưởng đến mối quan hệ xã hội, và kết quả là chuyện gì cũng không suôn sẻ. Do vậy, kỹ năng ăn nói là một điều vô cùng quan trọng trong cuộc sống, đặc biệt là trong thời đại mở như ngày này. Biết ăn nói chẳng lo thua thiệt là cuốn sách cũng như là chìa khóa để các bạn rèn được khả năng giao tiếp của mình.

Không còn nghi ngờ gì nữa, khả năng diễn đạt tốt hay dở góp phần quyết định thành công của con người. Nhà thông thái Socrates hàng nghìn năm trước đã nói: “Trên thế giới có một loại năng lực có thể giúp người ta nhanh chóng phát triển được sự nghiệp lớn, được mọi người công nhận, đó chính là khả năng dùng lời nói khiến người khác vui vẻ.”

Khiêm tốn: khiến bạn được nhiều người yêu thích

Dù bạn có thành công đến đâu, có giỏi, có giàu đến cỡ nào nhưng khi hỏi bí kíp để có được thì hầu như ai cũng nói đến khiêm tốn. Có lẽ khiêm tốn là kim chỉ nam để người ta có được thành công. Trong cuốn sách này, tác giả nói đến khiêm tốn và thông qua một câu chuyện của Mạnh Chi Phản, Tiểu Lương. Qua những câu chuyện của các nhân vật này để hiểu khiêm tốn có vai trò quan trọng thế nào. Việc bạn thể hiện vừa phải, không quá lố, đúng lúc đúng chỗ sẽ giúp bạn ghi điểm trong mắt mọi người.

Cho dù chúng ta có thể phấn khích trước những lời tâng bốc, nhưng không ai thích người tự cao tự đại cả. Chúng ta có thể tự động viên mình, nhưng tuyệt đối không được cho mình là nhất, tỏ vẻ thông minh, tưởng rằng mình ghê gớm lắm. Nói năng khiêm tốn sẽ khiến mọi người yêu thích bạn. Ngược lại, thể hiện một cách ngông cuồng sẽ khiến người khác dị nghị và phản cảm.

Chừng mực: Không được khăng khăng cứng nhắc

Chúng ta luôn được dạy rằng phải ăn nói có chừng mực, rõ ràng nhưng sự chừng mực này vẫn phải nên uyển chuyển, nhẹ nhàng thay vì cứng nhắc. Sự hứa hẹn cũng không thể đúng hoàn toàn nên dù hứa thế nào chúng ta cũng nên có cách hứa để vừa thuận tiện cho ta, vừa được lòng người. Thái căn đàm có viết rằng: “Qua đường hẹp, nhường cho người ta một lối đi, ăn uống đầy đủ thì bớt cho người ta vài miếng thưởng thức". Cuộc đời con người, nói ngắn cũng ngắn, nói dài cũng dài, sự đời biến hóa vô thường, nên khi nói hãy cho bản thân một con đường lùi, đừng khăng khăng quá, tuyệt đối quá và rõ ràng quá.

Tục ngữ có câu: phàm gặp chuyện gì cũng nên chừa cho mình đường lùi, đừng dồn người khác vào chân tường. Lời nói cũng cần phải giữ lại vài phần, đừng nói tuyệt đối quá. Bởi vì việc gì cũng có khả năng gặp bất trắc, giữ lại vài phần là để chừa chỗ những điều bất ngờ xảy ra, tránh cho mình không có chỗ xuống nước.

Khéo léo khen ngợi, sẽ có nhân duyên tốt

Sự thân mật và hài hòa giữa người với người thường chỉ cần một tấm lòng thành và một lời khen. Nếu như bạn có thể cho người khác một lời khen ngợi thích hợp, sẽ dễ dàng được lòng mọi người. Nhưng khen cũng nên đúng lúc và thích hợp với hoàn cảnh. Đôi khi lời khen của bạn lại được coi là nịnh bợ, đôi khi là được cho là mỉa mai thì lúc đó bạn lại để lại ấn tượng xấu với người khác. Thay vì khen trước mặt thì chúng ta nên khen sau lưng. Vì sao lại như vậy? Thứ nhất, khen sau lưng là thể hiện sự tôn trọng và cổ vũ người khác. Thứ hai, khen sau lưng sẽ thể hiện tấm lòng chân thành và rộng lượng của bạn. Nếu như nói xấu sau lưng sẽ gây cho bạn những điều không tốt thì khen sau lưng lại có hiệu quá tốt với bạn.

Nếu như có thể, tốt nhất đừng bình luận gì về người khác khi người ta không có mặt, nhất là nói xấu. Bởi vì nói xấu sau lưng người khác có rất nhiều rủi ro, đến tai người ta, lời nói xấu có thể đã trở nên khác đi. Còn khi nói những lời khen tốt đẹp sau lưng người khác thì lại không sợ nó đến tai đối phương. Đối phương biết còn phải cảm kích bạn, nhờ vậy bạn sẽ có những mối nhân duyên tốt.

Nói nhiều lời hay ý đẹp, đừng khiến người khác cảm thấy mất mặt

Chắc hẳn trong chúng ta chẳng ai muốn nghe những lời nói khó nghe, ai cũng muốn nghe những lời hay ý đẹp từ người khác. Nghe những lời hay ý đẹp hàng ngày chúng ta thấy cuộc sống dễ chịu hơn hẳn so với mỗi ngày đập vào tai chúng ta là những lời chua chát. Nên hãy trao nhau những lời dễ nghe thay vì những lời khó nghe. Từ lời nói người ta có thể thấy được con người của bạn thế nào.

Ai cũng hy vọng nghe những lời hay ý đẹp, chứ không phải những lời nói xấu xa. Nếu lời nói của bạn khó nghe, thì đừng trách người khác ghét bạn. Cho dù là những lời thẳng thắn chân thành cũng không thể khiến người khác vui lòng.



Đừng suốt ngày tranh cãi, đợi bình tĩnh lại rồi hãy nói

Khi gặp mâu thuẫn nhiều người nói qua nói lại, tranh cãi gay gắt với nhau đôi khi lại dẫn đến những hậu quả không ai ngờ tới. Bởi khi mất bình tĩnh lời nói của bạn sẽ không còn được kiểm soát nữa, thay vì đó là những phát ngôn sau này nhớ lại bạn vẫn không hiểu tại sao. Vì vậy khi tranh cãi mà không thấy đi đến cuối của vấn đề thì hãy dừng lại và một thời điểm thích hợp, tất cả đều bình tĩnh rồi hãy nói. Nếu bạn là người hay tranh cãi gay gắt thì sau đây là một số lời khuyên cho bạn:

1.     Luôn chú ý đến tâm trạng của mình và không khí cuộc nói chuyện với người khác, thường xuyên tự hỏi “Tôi đã rơi vào bẫy tranh luận chưa?” để đề phòng mình chuẩn bị hoặc đã rơi vào bẫy tranh luận.

2.     Ngay khi phát hiện mình đang tranh luận hay có xu hướng tranh luận, thì phải tự hỏi: “Chuyện này có quan trọng không?” .

3.     Nếu như không khí buổi nói chuyện căng thẳng thì rất khó để thuyết phục người khác bằng tranh luận hay tranh cãi. Cho dù là chuyện quan trọng, cũng không nhất thiết phải thuyết phục đối phương ngay lập tức.

4.     Liệu hai bên có thể bảo lưu ý kiến của mình không? Người khác có thể không cần làm theo ý kiến của bạn hay không? Nếu nhất định phải làm theo bằng không bạn sẽ tức giận thì bạn là “kẻ cuồng khống chế”, những người như vậy thường không xử lý tốt các mối quan hệ xã hội.

5.     Thực ra, rất nhiều chuyện trong cuộc sống không có đúng sai. Nhưng rất nhiều người, đặc biệt là các đôi vợ chồng, lại thường tranh luận xem ai đúng ai sai, để rồi sinh ra mâu thuẫn, làm tổn hại tình cảm đôi bên. Khi bạn kích động, muốn tranh chấp cao thấp với ai, chi bằng hãy nghĩ đến câu này: “Không có đúng sai, chỉ có hòa khí”.

Lòng dạ bao dung, độ lượng với người khác

Trong cuộc sống, dù ai đó có mắc sai lầm thì hãy bao dung, độ lượng. Đừng vì sai lầm của họ mà chà đạp lên con người họ. Có câu nói rằng: “Khoan dung  là hạt ngũ cốc mọc trong bụi gai.” Lùi một bước, đất trời ắt sẽ rộng lớn hơn. Những mâu thuẫn sẽ được giải quyết khi chúng ta mở rộng tấm lòng và khi đó tiền đồ ắt cũng sáng sủa hơn.

Nếu khiêm tốn, khoan dung trong công việc, có lòng vị tha, không tính toán thiệt hơn, thì giữa các đồng nghiệp với nhau sẽ bớt đi căng thẳng, tăng thêm sự cảm thông, yêu thương và quan hệ sẽ tốt đẹp hơn.

Khoan dung là sự nhẫn nại, đôi chân thối của ông chồng, mái tóc bẩn của bà vợ, mâu thuẫn của mẹ chồng nàng dâu, đều cần phải nhìn nhận bằng đôi mắt khoan dung, đối xử bằng thái độ nhẫn nhịn.[…] Chỉ có trái tim bao dung mới có được nhiều mối lương duyên, có lòng khoan dung ắt sẽ có nhiều cơ hội thành công.

 Bác bỏ một cách dí dỏm, để người khác vui vẻ chấp nhận

Tác giả Li Jing đã nói đến câu chuyện của Tô Thức để nói về việc bác bỏ một cách dí dỏm. Trong cuộc sống ngày nay, những luồng ý kiến, thông tin đến với chúng ta một cách dồn dập. Nhiều khi chúng ta thấy chưa hợp lý hay chưa đúng muốn bác bỏ đi điều đó. Nhưng cách bác bỏ của chúng ta như thế nào sẽ khiến cho đối phương phải cảm thấy thuyết phục. Đôi khi sự bác bỏ quá gay gắt của chúng ta lại làm cho họ không thấy vui và họ sẽ không chấp nhận điều đó. Bởi họ cũng có chính kiến riêng của họ. Nhưng nhiều khi bạn bác bỏ một cách dí dỏm, hài hước lại khiến cho họ dễ dàng nắm bắt, dễ dàng tiếp thu và dễ dàng chấp nhận hơn. Do vậy, bác bỏ ra sao cũng là một nghệ thuật mà nghe qua ai cũng nghĩ dễ dàng, nhưng thực sự có dễ hay không thì vào tính huống cụ thể các bạn sẽ thấy rõ điều này.

Đừng chế giễu người khác, đặc biệt là trong lúc người khác phạm lỗi lầm. Giễu cợt lỗi lầm của người khác chẳng khác nào coi thường họ. Tất nhiên, nếu bạn nắm bắt được sự thông tuệ khi nói chuyện như của Đông Phương Sóc thì lại khác. Nói một cách đơn giản, muốn họ chấp nhận bạn thì phải dí dỏm nói thật thân thiết, gần gũi chứ không phải theo kiểu châm biếm, biến họ trở thành kẻ ngớ ngẩn.

Thay lời kết

Biết ăn nói chẳng lo thua thiệt của tác giả người Trung Quốc Li Jing  là cuốn sách hay dành cho những ai đang lo ngại, tự ti về khả năng ăn nói, giao tiếp của mình. Cuốn sách đem đến cho bạn cách khéo léo giải quyết những tình huống khó xử trong cuộc sống nhờ ăn nói. Bạn sẽ phát hiện ra rằng, khả năng diễn đạt bằng lời nói không chỉ là một công cụ, mà còn là một nghệ thuật đích thực của cuộc sống. Đã là nghệ thuật thì chúng ra nên học hỏi. Và cuốn sách này là chìa khóa vàng để bạn khám phá ra nghệ thuật ấy. Đừng để mình thua thiệt vì không biết diễn đạt. Don’t fail to express yourself!

Review chi tiết bởi: Huy Dũng - Bookademy

------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link:

https://www.facebook.com/bookademy.vn

Đăng ký để trở thành CTV Bookademy tại link: http://bit.ly/2Hxkazt 

Xem thêm

Bạn có biết rằng người thành công trên thế giới này dựa vào 60% năng lực thực thụ và 40% quyết định còn lại là do cách ăn nói của họ. Tài năng và năng lực của mỗi người bị giới hạn và không ai là có năng lực giống nhau nhưng chúng ta có thể thành công bằng cách ăn nói và thuyết phụ người khác của mình. "Biết ăn nói chẳng lo thua thiệt" của Li Jing sẽ mách bạn cách chinh phục người khác bằng cách ăn nói của bạn. Và sau đây là 7 cách tiêu biểu để được lòng thiên hạ :) - Khiêm tốn: khiến bạn được nhiều người yêu thích Cho dù chúng ta có thể phấn khích trước những lời tâng bốc, nhưng không ai thích người tự cao tự đại cả. Chúng ta có thể tự động viên mình, nhưng tuyệt đối không được cho mình là nhất, tỏ vẻ thông minh, tưởng rằng mình ghê gớm lắm. Nói năng khiêm tốn sẽ khiến mọi người yêu thích bạn. Ngược lại, thể hiện một cách ngông cuồng sẽ khiến người khác dị nghị và phản cảm. - Chừng mực: Không được khăng khăng cứng nhắc Tục ngữ có câu: phàm gặp chuyện gì cũng nên chừa cho mình đường lùi, đừng dồn người khác vào chân tường. Lời nói cũng cần phải giữ lại vài phần, đừng nói tuyệt đối quá. Bởi vì việc gì cũng có khả năng gặp bất trắc, giữ lại vài phần là để chừa chỗ những điều bất ngờ xảy ra, tránh cho mình không có chỗ xuống nước. - Khéo léo khen ngợi, sẽ có nhân duyên tốt Nếu như có thể, tốt nhất đừng bình luận gì về người khác khi người ta không có mặt, nhất là nói xấu. Bởi vì nói xấu sau lưng người khác có rất nhiều rủi ro, đến tai người ta, lời nói xấu có thể đã trở nên khác đi. Còn khi nói những lời khen tốt đẹp sau lưng người khác thì lại không sợ nó đến tai đối phương. Đối phương biết còn phải cảm kích bạn, nhờ vậy bạn sẽ có những mối nhân duyên tốt. - Nói nhiều lời hay ý đẹp, đừng khiến người khác cảm thấy mất mặt Ai cũng hy vọng nghe những lời hay ý đẹp, chứ không phải những lời nói xấu xa. Nếu lời nói của bạn khó nghe, thì đừng trách người khác ghét bạn. Cho dù là những lời thẳng thắn chân thành cũng không thể khiến người khác vui lòng. - Đừng suốt ngày tranh cãi, đợi bình tĩnh lại rồi hãy nói Khi gặp mâu thuẫn nhiều người nói qua nói lại, tranh cãi gay gắt với nhau đôi khi lại dẫn đến những hậu quả không ai ngờ tới. Bởi khi mất bình tĩnh lời nói của bạn sẽ không còn được kiểm soát nữa, thay vì đó là những phát ngôn sau này nhớ lại bạn vẫn không hiểu tại sao. Vì vậy khi tranh cãi mà không thấy đi đến cuối của vấn đề thì hãy dừng lại và một thời điểm thích hợp, tất cả đều bình tĩnh rồi hãy nói. - Lòng dạ bao dung, độ lượng với người khác Khoan dung là sự nhẫn nại, đôi chân thối của ông chồng, mái tóc bẩn của bà vợ, mâu thuẫn của mẹ chồng nàng dâu, đều cần phải nhìn nhận bằng đôi mắt khoan dung, đối xử bằng thái độ nhẫn nhịn.[…] Chỉ có trái tim bao dung mới có được nhiều mối lương duyên, có lòng khoan dung ắt sẽ có nhiều cơ hội thành công. - Bác bỏ một cách dí dỏm, để người khác vui vẻ chấp nhận Đừng chế giễu người khác, đặc biệt là trong lúc người khác phạm lỗi lầm. Giễu cợt lỗi lầm của người khác chẳng khác nào coi thường họ. Tất nhiên, nếu bạn nắm bắt được sự thông tuệ khi nói chuyện như của Đông Phương Sóc thì lại khác. Nói một cách đơn giản, muốn họ chấp nhận bạn thì phải dí dỏm nói thật thân thiết, gần gũi chứ không phải theo kiểu châm biếm, biến họ trở thành kẻ ngớ ngẩn.

Đối với một số người việc từ chối người khác là một vấn đề rất khó khăn. Họ gặp phải rào cản tâm lý lớn và khó lòng nói “không”. Biết từ chối chẳng lo thua thiệt là cuốn sách của tác giả Li Jing. Cuốn sách hướng dẫn cách vững vàng trước những ý kiến và nhu cầu của người khác, tương tác một cách hiệu quả mà không làm tổn thương đối phương, tạo lập được không gian riêng cho bản thân, làm chủ cuộc sống của mình. Sự thật chân chính Nghe những lời này, Tiểu Châu rất buồn bực. Tại sao lại vậy? Bởi anh bỗng nhiên hiểu ra nguyên nhân thực sự khiến mình buộc phải nghỉ việc. Hồi mới vào công ty, để tạo mối quan hệ tốt với đồng nghiệp, Tiểu Châu thể hiện rất tích cực và làm việc chăm chỉ. Ngày nào anh cũng đến công ty sớm, dọn bàn, quét tước văn phòng, còn thường xuyên mang đồ ăn sáng cho các đồng nghiệp. Mỗi khi đến ngày nghỉ, chỉ cần có người nhờ đi trực, anh đều đồng ý giúp đỡ, vì thế mà anh trở thành người trực chuyên nghiệp. Tiểu Châu trở thành “người siêu tốt” được cả công ty công nhận. Sau đó, nhiệm vụ của Tiểu Châu dần tăng lên, anh cảm thấy lực bất tòng tâm, thấy mình đã làm nhiều rồi, muốn từ chối một vài việc vặt, nhưng không ngờ, người khác lập tức oán trách: “Làm bộ làm tịch gì chứ! Mau đi đi. Chúng tôi đang chờ đây”. Vì nể, Tiểu Châu đành phải tiếp tục chạy việc vặt cho người khác. Cứ như vậy, việc nhiều lên, khó tránh bị rối loạn. Có một lần, sếp sai anh ra ga đón họ hàng, anh thực sự không thể từ chối, đành phải nhận lệnh. Ai ngờ vừa ra khỏi công ty liền bị giám đốc bắt gặp. Giám đốc hỏi: “Cậu đi đâu?” Tiểu Châu không dám nói thật, liền trả lời: “Tôi đi tuyển người”. Sau đó giám đốc biết được sự thật, mắng cho Tiểu Châu một trận nên thân, nói rằng anh thiếu sự thành thật cơ bản nhất. Tiểu Châu thấy mình bị mất hình ảnh, ở lại công ty cũng chán, đành nộp đơn xin nghỉ việc. Nghĩ về trải nghiệm đó và việc phải lặng lẽ rời công ty, khó trách Tiểu Châu bực bội. Khi mới vào công ty, nếu anh ấy không thuận theo những kẻ lười biếng kia, suốt ngày sắm vai người tốt, thì sẽ không có nhiều chuyện phiền lòng đến thế, hoặc sẽ không rơi vào kết cục như vậy. Thực ra, trong cuộc sống có rất nhiều người đều gặp phải trải nghiệm và buồn phiền tương tự Tiểu Châu: Làm người tốt đến lao lực, trở thành người giúp việc, kẻ tầm thường; muốn từ chối làm người tốt, lại sợ bị người ta trách móc, hoặc lo mình bị hiểu nhầm là không hòa đồng. Tâm lý này rất mâu thuẫn, khiến nhiều người không biết phải làm thế nào. Thật ra nguyên nhân ở đây là do phức cảm người tốt. Thế nào gọi là phức cảm người tốt? Nói ngắn gọn, họ cho rằng chỉ khi làm người tốt ta mới có được sự công nhận của người khác, có được tình bạn. Đây là hiện tượng tâm lý rất phức tạp, nhưng lại rất thường gặp, hầu như trong mỗi người đều có phức cảm mâu thuẫn này. Làm người tốt đương nhiên là rất tốt nhưng nếu đến mức cực đoan, sẽ nảy sinh vấn đề. Tư duy cực đoan này từ đâu mà có? Hiểu được quá trình hình thành phức cảm người tốt, bạn sẽ hiểu được sự huyền diệu trong đó. Như chúng ta đều biết, người nghe lời, phục tùng thường dễ bị dán mác “tốt”. Ngay từ nhỏ, cha mẹ, thầy cô và người lớn đều không ngừng nói với chúng ta: Phải làm một đứa con ngoan, phải làm người tốt. Bao năm kinh nghiệm và học hỏi dường như cũng nói với chúng ta rằng, chỉ người tốt mới có được sự khẳng định, chào đón, được người khác đón nhận. Tư duy logic của chúng ta dần được hình thành như vậy đấy. Tốt và vâng lời, phục tùng, đi liền với nhau. Tốt và khẳng định, công nhận, cũng đi liền với nhau. Vậy là vâng lời, phục tùng được gắn liền với khẳng định, công nhận. Đó vẫn còn là phát triển tư duy một cách bình thường. Nhưng sau đấy, chúng ta bắt đầu trở nên cực đoan, bởi bước vào xã hội, chúng ta cần sự khẳng định và công nhận của những người khác, vì vậy ta khó tránh nghĩ tới việc nghe lời và phục tùng. Đây chính là nguyên nhân khiến bạn không biết cách từ chối, không dám từ chối và không giỏi từ chối.

Trong khi giao tiếp, nếu gặp phải vấn đề nào nghiêm túc hay nhạy cảm khiến hai bên căng thẳng, thậm chí không trò chuyện nổi thì chúng ta có thể dùng đến “chiến thuật sao băng”, tạm thời né tránh vấn đề đó để xoa dịu không khí. Một ngày nọ, cô Kim đang viết báo cáo thì đồng nghiệp họ Hồng cứ ở trước mặt thao thao bất tuyệt: “Kim này, cậu biết gì chưa? Phòng mình đã chọn được trưởng phòng mới rồi đấy, chính là tay thạc sĩ quản trị kinh doanh mới đến ý. Cậu nói xem, hắn dựa vào cái gì chứ? Cậu tốt nghiệp đại học đàng hoàng, lại có bốn năm kinh nghiệm làm việc, làm sao lại thua cái tên thạc sĩ vừa tốt nghiệp kia được chứ? Làm gì có cái lý đó, tớ bất bình thay cho cậu đấy”. Cô Kim không tỏ ra kinh ngạc hay bất bình gì cả, vẫn chuyên tâm vào công việc, chỉ nói vẻn vẹn mấy câu: “Vậy à? Tớ phải cảm ơn cậu trước vì đã nhắc nhở tớ. Hồng ạ! Cậu đúng là một người trượng nghĩa. Xem ra tớ vẫn phải nỗ lực làm việc hơn, chứ để người ta mới đến đã vượt mặt như thế thì còn mặt mũi nào nữa. Cậu nói có phải không?”. Nói đến đây, cô Kim đột nhiên hỏi: “À phải rồi, Hồng ơi, tài liệu hôm qua tớ cần, cậu làm đến đâu rồi?”. Lúc này cô “Hồng lắm điều” mới ngây người ra một lát rồi đáp, “Ôi! Cậu đợi lát, tớ sẽ đi tìm cho cậu ngay”. Nói xong, cô quay lưng đi ra cửa. Từ ví dụ trên có thể thấy, cô Kim đã biết chuyển chủ đề để tránh phải thảo luận về vấn đề khá nhạy cảm kia. Trong cuộc sống cũng vậy, chúng ta khó tránh gặp phải những người như cô “Hồng lắm điều”. Họ là những người chuyên tung tin đồn để lôi kéo người khác. Khi giao tiếp với những người này, nếu bạn trực tiếp chặn họng họ thì đối phương sẽ thấy khó chịu, thậm chí còn nghĩ bạn coi thường. “Đắc tội” với kiểu người này, rất dễ gặp phải những phiền phức không đáng có. Những kiểu người như này, một khi biết được sơ hở của bạn thì sẽ tạo vài tin đồn bất lợi cho bạn, kể cả không gây trở ngại gì lớn, cũng khiến chúng ta không được thoải mái. Vậy phải làm sao đây? Bạn có thể vờ như không biết về những nội dung mà người đó nói, như kiểu “bịt tai không nghe” nhưng bề ngoài vẫn phải tỏ ra chăm chú lắng nghe, nịnh cho họ vui, rồi chuyển chủ đề khác là được. Bài học: Trong quá trình giao tiếp với người khác, chẳng may nói đến những vấn đề khiến ta lúng túng thì bạn có thể sử dụng đến chiêu chuyển chủ đề. Ví dụ “Hôm nay không nói chuyện công việc” hoặc là “Không nhắc đến việc này nữa”. Thật ra, cách chuyển chủ đề này không được lý tưởng cho lắm vì không được tự nhiên, mà khá cứng nhắc. Nếu như bạn định chuyển chủ đề thì tốt nhất là đừng dùng cách nhắc nhở, bằng không sẽ khiến người khác cảm giác không thoải mái. Hãy thử dùng “chiến thuật sao băng” xem sao, đó là cách rất hữu hiệu giúp chúng ta tránh được những vấn đề khó xử đấy.

Trong cuộc sống cũng như trong công việc, những người có khả năng diễn đạt tốt thường có mối quan hệ xã hội tốt, do vậy họ gặp nhiều thuận lợi hơn. Không khí căng thẳng dễ xuất hiện tranh cãi hoặc bất đồng, điều này không hề có lợi cho giao tiếp. Khi phát hiện ra không khí có xu hướng căng thẳng thì bạn phải chú ý. Nếu có thể áp dụng một số cách thích hợp, bạn sẽ hóa giải được bầu không khí căng thẳng, thúc đẩy quá trình giao tiếp tiếp tục diễn ra suôn sẻ. Có một cách mà từ xưa đến nay người ta vẫn hay dùng, đó chính là “chiến thuật sao băng”, giúp hóa giải bầu không khí căng thẳng. Thế nào là “chiến thuật sao băng”? Thật ra, nó chính là việc chuyển chủ đề, thay đổi tâm điểm chú ý và “chữa cháy” cho những tình huống khó xử. Vậy tại sao lại gọi là “chiến thuật sao băng”? Bởi lẽ khi con người ta muốn phân tán sự chú ý của đối phương thì hay lấy tay chỉ lên trời và hét lên: “Bạn nhìn kìa, đó là sao băng đấy.” Nói như vậy chắc các bạn đã hiểu được phần nào rồi. Trên thực tế, có lẽ bạn cũng thường xuyên sử dụng cách này. Đặc biệt là khi gặp phải tình huống không được thuận lợi, có thể hóa giải sự lúng túng cho bản thân mình thông qua cách chuyển chủ đề, chuyển sự chú ý của người khác. Có một bà mẹ dẫn theo đứa con ba tuổi của mình đến cửa hàng tạp hóa mua đồ. Đột nhiên, đứa con hét toáng lên. Thì ra nó nhìn thấy một chiếc xe đồ chơi và muốn mẹ mua bằng được. Bà mẹ bị đứa con quấy nhiễu không biết phải làm thế nào, chợt nghĩ ra điều gì đó và nói: “Này, con nhìn xem cái gì kia, có phải là đại lực sĩ không?” Đứa con nín khóc nhìn về phía mẹ chỉ, sau đó ngoan ngoãn để mẹ bế đi. Nếu như con bạn cũng khóc lóc đến mức không dỗ được, còn bạn lại sợ tiếng khóc của con làm ảnh hưởng đến người khác thì cũng có thể dùng cách nêu trên. Rất nhanh, con bạn sẽ không còn quậy phá khóc lóc nữa. Tất nhiên, đối tượng để bạn áp dụng “chiến thuật sao băng” này không chỉ giới hạn ở trẻ con, trong nhiều trường hợp quan trọng thì cách này vẫn rất hữu dụng. Thời gian trước, trưởng phòng Giáo vụ ở trường ông Trương nghỉ hưu. Ông Trương là người có hy vọng được tiếp quản vị trí đó nhất. Bởi ông đã năm năm liên tiếp được chọn làm giáo viên giỏi cấp trường. Nhưng một tháng qua đi mà vẫn chưa có thông báo gì. Ông Trương đến tìm hiệu trưởng và ngầm ám chỉ mấy lần nhưng hiệu trưởng vẫn không có ý kiến. Ông Trương và vợ quyết định mời hiệu trưởng đi ăn cơm rồi nhân tiện hỏi thăm việc đó luôn. Trong bữa ăn, hiệu trưởng toàn nói chuyện khác, không nhắc nhở gì đến việc bổ nhiệm vị trí mới. Ông Trương sốt ruột, hỏi khéo: “Hiệu trưởng à! Trưởng phòng Lý nghỉ hưu đã lâu, phía giáo vụ cũng phải có người gánh vác chứ, một mình hiệu trưởng gánh hai chức liền, như vậy vất vả quá, cũng không phải là cách lâu dài”. Hiệu trưởng mỉm cười rồi nói, “Chuyện này lãnh đạo nhà trường vẫn đang họp thảo luận. Nhưng trường chúng ta đúng là nhiều nhân tài quá nên cũng phải từ từ”. “Nhưng, xét về tư cách… Hơn nữa, việc quyết định chọn ai chẳng phải là chỉ cần hiệu trưởng nói một tiếng là xong sao?”. Ông Trương hơi bất mãn với lời hiệu trưởng nên nói thẳng luôn. Hiệu trưởng vừa nghe thấy vậy, sắc mặt thay đổi hẳn, định mắng cho ông Trương một trận. Lúc này, vợ ông Trương nhận thấy không ổn, vội vàng xoa dịu: “Ôi! Đúng thật là, đàn ông các anh sao đến cả ăn cơm mà cũng nói chuyện công việc vậy! Hôm nay chúng ta chỉ ăn cơm chứ không nói chuyện công. Hai người ăn cơm đi! Anh Trương gắp thức ăn cho hiệu trưởng kìa”. Ông Trương hiểu ý vợ cũng nhanh chóng rót rượu và gắp thức ăn cho hiệu trưởng. Tiếp đó, ông Trương và hiệu trưởng nói một số chuyện khác trong trường, thỉnh thoảng cũng xuất hiện chút căng thẳng. Cũng may là vợ ông đều can thiệp đúng lúc, lấy danh nghĩa chúc rượu để giảm bớt không khí căng thẳng, tránh việc hai người gây lộn. Cuối cùng, hiệu trưởng cảm ơn vợ chồng ông Trương đã khoản đãi và cho biết ông rất vui với bữa cơm hôm nay. Có thể nói, vợ ông Trương là người vô cùng nhanh trí. Bà nhạy bén nhận ra sự thay đổi không khí trong bữa cơm, đồng thời biết cách áp dụng “chiến thuật sao băng” hợp lý để chuyển chủ đề, làm giảm không khí căng thẳng, từ đó giúp hai bên nói chuyện được thuận lợi hơn.

Giao tiếp vốn là môn học kỹ năng mềm mà bất cứ ai cũng phải học thế nhưng học như nào? Và làm sao để có thể tự tin được trước đám đông hay không cảm thấy tự ti vì vốn từ ít ỏi , tất cả những điều đó sẽ được giải đáp một phần trong cuốn này. Sách được chia ra làm 9 chương và chia thành từng phần nhỏ, chủ yếu là nói về quan hệ trong công việc và đồng nghiệp. Sách không nói toàn những lời dạy dỗ mà dùng câu chuyện thực tế để minh họa cho bài học, mỗi phần sẽ gồm hai câu truyện, một là dùng những câu chuyện về cách đối nhân xử thế của danh tướng xưa sau đó sẽ dẫn đến một câu chuyện khác ở hiện đại để người đọc vừa đúc kết bài học được truyền từ ông cha sau đó chiêm nghiệm lại cuộc sống hiện tại để rút ra kinh nghiệm. Ở cuối mỗi câu chuyện, tác giả sẽ có một đúc kết tổng lại để tránh cho việc người đọc hiểu lầm ý, đoạn này thì khá giống cuốn Đắc Nhân Tâm, “Biết ăn nói chẳng lo thua thiệt” của tác giả Li Jing là cuốn sách vô cùng cần thiết cho những ai đang còn loay hoay và không biết làm sao để phát triển kỹ năng giao tiếp. Hãy đọc và học những bí quyết tuyệt vời trong quyển sách này nhé mọi người , chắc chắn nó sẽ giúp ích cho bạn ở một khía cạnh nào đó.