Fangirl” không phải là một từ đặc biệt, nhưng cuộc sống của họ đôi khi vẫn còn là một điều gì đấy mà người khác cho là “trái với quy luật cuộc sống”. Người đời cho rằng đó là những kẻ đáng thương, nhưng họ quan niệm thần tượng cũng là tình yêu, mà tình yêu thì chẳng bao giờ là sai trái. Chỉ có điều, hành trình của cuộc tình này chúng ta phải gánh lên hai chữ “đau khổ” để làm hành trang.

Tác giả Lee Heejoo là một sinh viên đại học, theo học khoa Quốc văn trường Đại học Jungang. Bản thân là một fangirl, cô đã hâm mộ và theo chân các nhóm nhạc thần tượng nhiều năm. Bởi vậy nó chính là nguồn cảm hứng dồi dào để cô viết ra một tác phẩm đầy tính độc lạ như thế này. Với văn phong khá mới lạ, đôi khi còn mang lại cho người đọc một cảm giác khó hiểu và bức bối, nhưng đây lại là một câu chuyện đem cho người đọc một cách nhìn hoàn toàn mới mẻ về cuộc sống và về “tình yêu”. Những câu văn miêu tả nội tâm kì lạ nhưng vẫn mang cho người đọc cảm giác rùng mình vì tình yêu vô cùng mãnh liệt và dị thường.

Bước vào những trang sách đầu, người đọc dường như chỉ cảm nhận đơn thuần là những chuỗi ngày bỏ bê công việc, bảo lưu học hành để theo đuôi một anh ca sĩ, một nhóm nhạc thần tượng. Cũng có lẽ người đọc sẽ cảm thấy thật phi lý và vô cùng “điên rồ”. Tuy nhiên càng xoáy sâu vào những tâm tư ấy, những câu chuyện ấy, người đọc sẽ lại càng không thể dứt ra được khi những xúc cảm hiện ra đan vào nhau thành một vòng rối ren như thể bóp chặt lấy tâm trí nhân vật đến nghẹt thở. Thứ cảm xúc kì lạ càng rối ren bao nhiêu, nhân vật càng chìm vào đau thương đến bấy nhiêu nhưng lại không thể che lấp đi những điều phi thường.

Phần 1: Một tình yêu không có mối quan hệ hai chiều.

Mọi người luôn thông cảm cho những người đang yêu khi họ huyên thuyên và mơ mộng, không ngớt về người mình yêu nhưng lại chẳng thể chịu nổi những câu chuyện về thần tượng của bọn mình, trong khi chính họ cũng biết rõ rằng tình yêu càng khó thành lại càng mãnh liệt.

Bước vào thế giới fangirl, điều đầu tiên bạn cần vượt qua không phải tình yêu đó bị cản trở, mà là việc bạn trở thành một kẻ phiền phức và đáng thương trong mắt người khác. Bạn huyên thuyên với tất cả bạn bè xung quanh về thần tượng của mình cao siêu đến mức nào, rồi nhận lại chỉ là những ánh mắt thờ ơ, tiếng thở dài bất lực hay là một tiếng chép miệng, cái nhíu mày khó chịu. Chính khoảnh khắc đó bạn nhận ra rằng, mình đã thực sự là một phần tách biệt, kẻ lạc loài của thế giới này. Câu chuyện tình yêu của họ thì được nghe kể dưới ánh nhìn đáng ngưỡng mộ, còn câu chuyện tình yêu của mình thì lại phải kìm nén, nuốt sâu vào tận đáy lòng: Hơn cả thế, “fangirls” như một giống điều gì đó mà đáng bị nhận những ánh mắt dè bỉu, khinh thường từ những người qua đường.



May mắn thay, tâm trạng cô độc, khép mình kéo dài không bao lâu thì cô bạn Man Ok cùng fandom bước đến với nét tính cách kì lạ. Nhưng ai quan tâm chứ, chủ đề của chúng ta nên chỉ là cái đẹp của thần tượng mà thứ “từ ngữ tầm thường” không thể nào diễn tả, hay nhân cách vàng còn hơn cả mẫu bạn trai lý tưởng trong truyện ngôn tình, và thậm chí đôi khi chỉ là những mẩu chuyện vặt vãnh như “bát mì cay hải sản với hàu”. Những cuộc trò chuyện như thế cứ diễn ra mà không có điểm dừng và thứ tình cảm trong tim cũng cảm tưởng như vậy. Thế nhưng thời điểm cảm tưởng như cả thế giới sụp đổ lại chính là lúc “ảo ảnh thần tượng” mà chúng ta cố gắng tô vẽ lên vỡ nát không bao giờ có thể hàn gắn. Hóa ra từ trước đến giờ, những hình ảnh ấy chỉ toàn là dối trá. Tớ khóc ròng suốt mấy tháng liền, khóc nhiều đến nỗi nếu như không lau đi, có lẽ những giọt nước mắt ấy sẽ xói mòn tất cả đồ đạc trong phòng tớ mất.

Giây phút được gặp mặt thần tượng như một sát na ngắn ngủi lại càng khiến bạn ham muốn và nuôi hy vọng được gần thần tượng hơn nữa. Nỗi khát khao khiến việc đánh đổi và trả giá bằng thời gian cũng chẳng hề to tát. Rồi đến lúc chuỗi ngày chờ đợi ấy được đền đáp, bạn phải thốt lên rằng Tại sao chúng ta chỉ có thể dùng những ngôn từ nông cạn để miêu tả vẻ đẹp tuyệt vời nhất mà chúng ta từng biết? Thứ đẹp đẽ nhất trên đời lẽ nào chỉ được miêu tả bằng những lời lẽ tầm thường, vô nghĩa như vậy hay sao? Quyết định giữ lấy tinh hoa cho riêng mình, không giống với những người khác, bạn ghi lại tình yêu vào nhật ký thật chi tiết. Và bạn cũng thấy rằng, để nói được đúng cảm xúc về một người đang yêu đâu có đơn giản đến thế, đặc biệt là câu chuyện tình yêu của một fangirl đối với thần tượng tuyệt nhiên không hề được viết mẫu trong sách truyện. Bạn cố gắng đọc tất cả những cuốn tiểu thuyết tình ái nổi tiếng cũng chỉ để tìm những đoạn văn hay nói về tình yêu rồi lại chỉ cảm nhận được tình yêu của người hâm mộ là một thứ tình yêu kì lạ, và nó không tồn tại cho đến khi các phương tiện truyền thông đại chúng xuất hiện.Thế nhưng kể cả một mối tình đơn phương bình thường cũng tìm được cách xây dựng “mối quan hệ” với đối phương mà tình yêu của người hâm mộ là thứ tình yêu mà trong đó không bao giờ tồn tại mối quan hệ hai chiều.

Phần 2: Tình đơn phương của cậu cũng giống của tôi, đều không thể dứt bỏ.

Làm sao tôi có thể tận hưởng cuộc sống của fan hâm mộ chứ? khi không gặp tôi đau khổ vì không được nhìn thấy người ta, khi gặp tôi lại đau khổ vì người ta không nhận ra mình.

Giống như tình yêu sét đánh, việc lọt vào lưới tình của một thần tượng, việc chính thức trở thành một fangirl đôi khi chỉ qua cái nhoẻn miệng khẽ cười, những nếp nhăn trên đôi mắt,… tất cả những gì tôi làm là ngồi trước tivi, tay ôm điều khiển. Thế nhưng tâm hồn tôi đã bị cậu kéo đi từ lâu rồi.

Khi đã phải lòng cậu, thì kể cả đến cái tên của cậu khi được phát ra, được gọi lên cũng là những thứ thanh âm trong trẻo nhất. Đến mức tên cậu chỉ cần nhắc đến thôi cũng đã liên tưởng được đến những thứ đẹp đẽ nhất của thế giới này. Sách diễm ca cũng được đề cập đến với câu nói dành cho cái tên của cậu: Vì tên người tỏa ra hương thơm ngào ngạt, nên các thiếu nữ mới đem lòng yêu. MinGyu - chữ Min -Mân (ngọc, đá quý), đứng cạnh chữ Gyu - Khuê (tên một vì sao lấp lánh) trở thành MinGyu -Mân Khuê. Lần đầu nghe tên cậu, tôi đã nghĩ cái tên đó giống như đá cẩm thạch. Trong lòng đầy tương tư đến cậu nên tuyệt nhiên những quan tâm, chăm sóc của người thương mình chỉ luôn cảm thấy phiền phức và muốn vứt bỏ. Từ những món đồ rất đắt đỏ, cho đến những câu chuyện của cậu ta đều cảm thấy chẳng hề ưng ý chút nào. Thứ hiện trước mắt Man Ok bây giờ chỉ là cậu thanh thiếu niên 19 tuổi, tuy phải chờ đợi nhưng chí ít còn cảm thấy được vô cùng hạnh phúc mỗi lần gặp cậu.

Cậu ấy khuyên tôi nếu đã không thể từ bỏ thì hãy tận hưởng, nếu nhất định phải hâm mộ thì hãy hâm mộ trong hạnh phúc. Nhưng cậu ta đâu biết rằng, hâm mộ cũng là một thứ tình yêu, mà tình yêu càng cấm cản thì càng cuồng nhiệt. Mỗi ngày thức dậy để yêu MinGyu là mỗi ngày thấy những thứ nhỏ nhặt như nhìn cậu tan làm, hay chiếc bát rỗng mì hải sản cay với hàu của cậu là đã khiến Man Ok như phát điên trong lòng. Bên cạnh đó, cả thế giới này Man Ok cũng chẳng phải người con gái còn tồn tại độc nhất. Chỉ cần một khoảnh khắc không may chạm vai cô nữ ca sĩ, bên trong đã là cả một bầu trời sôi sục không ngừng ghen tị và tất nhiên là tức giận cảm tưởng như sắp khóc mà miệng không ngừng chửi rủa. Ngay trong fandom, bầu không khí xem chừng như rất bình thường nhưng Man Ok hiểu rõ hơn ai hết, tình yêu của cô cx không hề là duy nhất. Hàng trăm, hàng triệu fangirls đang xếp hàng tại đây có lẽ cũng yêu MinGyu một cách cuồng nhiệt như vậy. Chỉ cần nghĩ đến một ngày sẽ có một người con gái nào đó sánh bước bên MinGyu, Man Ok sẽ chẳng ngần ngại mà làm hình nộm để chọc kim và con búp bê ấy mỗi ngày. 

Ngày ngày cứ thế trôi qua, thế giới của cô ấy thì tràn ngập bóng hình MinGyu nhưng tình cảm và sự quan tâm của cậu ta cũng không vì thế mà giảm bớt. Chỉ là, nỗ lực ấy, không biết bao giờ mới có thể thuần hóa trái tim người, không biết bao giờ mới đem lại cảm giác hạnh phúc đến cho người. 



Phần 3: suy cho cùng, đến khi không thể nhìn mặt em nữa, trong lòng em vẫn không hề có tôi.

Một tình yêu không được tạo nên bởi bất cứ sự kiện nào ngoài sự chờ đợi, và cho đến tận cuối cùng, hai bên cũng chỉ có thể lướt qua nhau. Một tình yêu mà ở đó, bản thân chỉ là một sự tồn tại mơ hồ, giống như đám mây trôi lững lờ, không chút dấu vết, tuyệt nhiên không được đối phương biết đến.

Một hướng nhìn cuối cùng mà tác giả muốn người đọc cảm nhận được chính là từ cái nhìn của một người thực sự yêu đơn phương, mà đối tượng lại là một fangirl chính hiệu. Tất cả những sự thống khổ nhưng chỉ có thể bất lực thở dài được Heejoo đưa vào từng câu từ. Cũng chính lúc đó, tôi cũng mới thấm thía được câu nói khoảng cách xa xôi nhất trên thế giới không phải là góc biển chân trời, cũng không phải là cách nhau phương trời, mà là khi em đang đứng trước mặt anh nhưng anh lại không thể yêu em. Khi mà những kí ức về lần đầu gặp em vẫn còn chạy qua nguyên vẹn trong ý thức, từ bộ quần áo em mặc hay cái tên Man Ok mà anh ta luôn cảm thấy thật đẹp, thì em đã nhanh chóng rời khỏi thế giới tuyệt nhiên không nói một lời. Cái không khí ngột ngạt, đặc quánh trong căn phòng từ lúc cô ra đi làm anh ám ảnh, đau buồn nhưng lại cũng thật thanh thản. Thứ còn lại duy nhất mà anh giữ chỉ còn là những bức thư không đề tên, nhưng thật nực cười vì nó cũng chẳng thuộc về anh. Cùng say đắm trong tình yêu của riêng mình nhưng cả hai đều không cảm nhận được hạnh phúc. Để rồi, khi chẳng thể chịu đựng nỗi thống khổ khi yêu như vậy, kẻ thì cảm giác như một căn bệnh, kẻ lại muốn trở thành nguyên nhân của căn bệnh ấy. Cho đến cuối cùng, cô ấy vẫn chỉ có thể gán cho anh một cái tên từ thần tượng của cô ấy – MinGyu. Mang cho bản thân một niềm tin mãnh liệt rằng tình cảm chân thành của anh có thể thuần hóa được trái tim cô fangirl vốn đã thuộc về thần tượng và quay trở về bên mình, nhưng sự thật phũ phàng đã đập vào mặt anh rằng, thứ duy nhất MinGyu có thể làm nốt chỉ là hoàn thành nguyện vọng cho cô ấy. Gặp lại người bạn năm xưa cùng fandom, xem lại những thước phim ngày ấy cũng là để hiểu được những mặt khác trong cuộc sống của Man Ok.

Hình ảnh, Video hay cuốn nhật ký dần hiện ra ngay trước mắt. Ấy là chuỗi ngày chờ đợi nóng bức cảm tưởng như có thể đâm xuyên đỉnh đầu, hay lạnh đến run lên từng cơn nhưng vẫn không bỏ cuộc. Chính vì bởi chờ đợi cũng là một phần của hẹn hò, khoảng thời gian chuẩn bị cho một diện mạo tuyệt vời nhất cũng là một phần của hẹn hò, và thời gian chờ đợi càng lâu, thì thời gian hẹn hò càng dài. Đó cũng là chuỗi ngày mà bản thân có thể đánh đổi tất cả, từ sự tức giận, ghen tuông hay thậm chí là đau đớn vì người mình yêu được cảm thấy hạnh phúc. Thước phim, dòng chữ cứ như thế chạy đến cuối cùng, sự thẫn thờ, cảm xúc rối ren cứ len lỏi sâu trong tim mà không thể nào gỡ bỏ. Anh không ngờ rằng, một tình yêu lại trở nên “điên cuồng” đến thế, một tình yêu lại trở nên mất lý trí đến vậy. Câu hỏi cứ nối đuôi nhau không điểm dừng và cuối cùng là nhìn lại những tâm nguyện chưa được thực hiện của người mình cho là rất yêu. Bước đến buổi kí tặng nhưng trong tâm lại luôn nghĩ về cô ấy, chỉ mong rằng trong hành trình cô đơn đó, Man Ok sẽ cảm nhận được tình yêu từ xung quanh vì nếu em không như vậy, tôi sẽ rất buồn.

Kết truyện:

"Ảo Ảnh Thần Tượng" mang lại những câu chuyện rất hư mà lại thực. Cuộc hành trang mang hai chữ “đau khổ” này đã, đang và sẽ được đồng cảm, thấu hiểu bởi rất nhiều fangirls ngoài kia. Gấp lại quyển sách những câu chuyện không còn đọng lại quá nhiều trong tâm trí, nhưng thứ xúc cảm kì lạ ấy cứ mãi vương vấn mà không thể dứt ra. Phảng phất đâu đó có một chút nhói đau, nỗi buồn và cả sự tiếc nuối.



Review chi tiết bởi Khánh Linh - Bookademy

Hình ảnh: Thái Ngân

______________

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

Bạn đam mê viết lách, yêu thích đọc sách và muốn lan tỏa văn hóa đọc tới cộng đồng của YBOX.VN? Đăng ký để trở thành CTV Bookademy tại link: http://bit.ly/bookademy_ctv

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ “Tên tác giả - Bookademy”. Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

Xem thêm

"Ảo ảnh thần tượng" là cuốn tiểu thuyết kể về tình yêu với thần tượng của m, của Man Ok cũng như của tất cả những người đã và đang đu idol bằng cả tấm chân tình. Tình yêu của người hâm mộ đối với thần tượng nó cũng có phần giống với tình yêu đơn phương, nhưng nó cũng lại rất khác và cũng tuyệt vọng hơn rất rất nhiều. Tất cả người hâm mộ đều biết bản thân không thể với tới thần tượng, đến gặp gỡ hay nhìn từ xa với số lần ít ỏi đếm trên đầu ngón tay cũng đã là một điều xa xỉ và may mắn lắm mới được. Họ biết vị trí của bản thân, biết mình không thể làm gì, biết mình cũng sẽ không được biết đến nhưng vẫn không thể ngăn cản tình cảm của mình đến với thần tượng, không thể ngăn bản thân cố gắng nổi bật trước thần tượng. Bản thân mình không đủ cuồng nhiệt hâm mộ thần tượng như m, như Man Ok hay nhiều người khác. Mình đu gái ít đu trai nên mình không có trải nghiệm cung bậc cảm xúc yêu đơn phương idol cuồng nhiệt như người yêu. Nhưng mình vẫn rất rất thấu hiểu tình cảm của m, của Man Ok, hay có lẽ cứ làm fan rồi thì sẽ hiểu cả thôi. Mình cũng có lúc lo lắng idol sẽ ngã quỵ, vì idol mà mình có thể khóc, có thể như người mất hồn và cũng có thể vui tươi cả ngày. Có những ngày u ám, mình lục lại tất cả album cũ của idol để nghe và cứu vớt tâm trạng. Càng lớn càng bớt trẻ con bốc đồng hơn, nhưng vì idol mà mình có thể đi gõ phím chửi nhau cả đêm với antifan. Rất nhiều chuyện thật ngớ ngẩn và ấu trĩ trong mắt người ngoài nhưng lại là thứ rất ý nghĩa đối với mình.

Động lực của tôi để đọc cuốn sách này đến từ sự hào hứng khi khám phá ra một người đã liều lĩnh ghi lại những trải nghiệm độc đáo nhưng thường bị coi thường của một người hâm mộ. Tôi muốn khám phá điều gì là điểm chung trong tâm trí những người tự hào tuyên bố tình cảm của những người hâm mộ họ là tình yêu và tôi tin rằng nó sẽ giúp tôi hiểu rõ hơn về những điều mang tính cá nhân hơn (hoặc quá cấm kỵ để được công khai). Tôi cũng tò mò về lối thể hiện văn học của câu chuyện tình yêu này; dù tôi có bất ngờ khi khám phá ra một cuốn sách được viết về chủ đề này, tôi càng bất ngờ hơn khi nó được đánh giá tích cực và được xuất bản bởi nhà xuất bản được công nhận nhất của quốc gia, “Munhak Dongne”. Với tất cả những điều đó, có thứ gì đó đã ngăn tôi không đọc "Ảo Ảnh Thần Tượng" trong hơn một năm. Một phần của tôi sợ rằng tôi sẽ tìm thấy điều gì đó làm giảm trải nghiệm của tôi - hoặc vì nó quá quen thuộc hoặc được viết một cách thiếu tinh tế. Và sau khi đã đọc cuốn sách, tôi phải nói rằng cả hai nỗi sợ của tôi đều đã trở thành hiện thực. Tôi thấy thật kỳ lạ và rất không vui khi phát hiện rằng vòng lặp của Lolita-Werther-Barthes đã được lặp lại trong đầu ng khác, và tôi cảm thấy không thích bởi những lời ca ngợi vẻ đẹp liên tục mà không có tính giá trị gì. Những miêu tả dư thừa này làm tôi mất tập trung khỏi sự thật và như đang cố gắng bắt chước một nhà thơ. Những đánh giá của các nhà phê bình được đưa ra ở cuối sách lại có nhiều ý nghĩa hơn cả câu chuyện. Họ chỉ ra chính xác những thành công của câu chuyện (sự trung thực, sự độc đáo lịch sử) và nhược điểm (sự suy diễn của Barthes, sự phóng đại triết học) và cho thấy cách viết này được chuyển hóa sang tâm trí của công chúng như thế nào.

Nếu là một người hâm mộ thần tượng, đặc biệt là các thần tượng Hàn Quốc, hẳn bạn đã từng nghe, xem và đồng cảm ít nhiều với MV Fan của Epik High. Lần đầu đọc Ảo ảnh thần tượng, những ca từ bi thương cùng những khung hình ám ảnh của Fan cứ chập chờn trong tâm trí, khiến tôi có cảm giác như đang thưởng thức lại dưới dạng tiểu thuyết ca khúc từng được coi là anthem của giới hâm mộ ấy. Và cũng giống như Fan, Ảo ảnh thần tượng đã xuyên thấu sự tái hiện trần trụi và có phần cực đoan bề mặt của tình yêu fan thần tượng vốn đã luôn dễ bị đánh giá và kỳ thị, để chạm tới một mặt đáy rất người, rất đời và ngạc nhiên thay, cũng rất phổ quát của tình yêu nói chung, không cứ gì cá biệt tình yêu với thần tượng. . Ảo ảnh thần tượng được chia làm ba phần. Phần 1 viết dưới điểm nhìn của m, một fan của nhóm N, mới chân ướt chân ráo bước vào fandom và đang bước đầu trải nghiệm chuỗi ngày theo chân thần tượng tới các buổi ghi hình, sự kiện, ký tặng. Phần 2 viết dưới điểm nhìn của Man Ok, một fangirl khác của nhóm N mà m tình cờ gặp ở một buổi ghi hình. Phần 3 viết dưới điểm nhìn của Min Gyu, anh chàng yêu đơn phương Man Ok, và trùng tên với thành viên Man Ok thích nhất trong nhóm N. Cấu trúc ba phần thay đổi điểm nhìn khiến câu chuyện có thể dễ dàng tóm tắt thành ba câu kia trở nên đa chiều, góc cạnh và sâu sắc. Có lúc tôi thấy mình gật gù trước những đúc kết vừa đầy tính triết lý vừa không kém phần dí dỏm của m. Có lúc tôi choáng ngợp trước những cảm xúc yêu thương và thần tượng quá sức sục sôi, quá sức cuồng nhiệt, đến mức tưởng như thiêu cháy chính bản thân của Man Ok. Có lúc tôi lại thắt lòng trước những nỗ lực tuyệt vọng tìm cách hiểu người-con-gái-fangirl mình yêu của Min Gyu. Phần 1 và phần 2 có thể sẽ khiến bạn ngạt thở bởi lối viết quá bộc trực và thẳng thắn, không màng che đậy, không ngại bóc trần. Bạn có lẽ sẽ hơi chùn bước, nhưng đừng vội vàng đánh giá hay ngại ngần đọc tiếp. Phần 3 của câu chuyện, như một mảnh ghép hoàn hảo, sẽ đưa trải nghiệm đọc của bạn tới một giới hạn mới. Ở đó, tôi hy vọng bạn sẽ không cố truy tìm hay gán ghép một ý nghĩa sâu sắc hay nông cạn nào cho câu chuyện này, cũng không chăm chăm đón đợi xem nó muốn đem tới bài học gì đáng suy ngẫm. Ở đó, tôi mong bạn thấu hiểu và bao dung một chút, thấu hiểu cho những nhân vật “khác thường”, và bao dung một thế giới mà có thể bạn đã từng, vẫn đang, hoặc (kể cả) chưa bao giờ thuộc về - như tác giả mong muốn, điều mà cá nhân tôi rất trân trọng. . Bản thân từng là một fangirl, hiển nhiên tôi dễ dàng thấy một phần nào đó của mình trong những nhân vật của Ảo ảnh thần tượng. Trước cách m và Man Ok, giữa những dè bỉu và khinh miệt, vẫn không bao giờ ngần ngại gọi tình cảm đơn phương hướng đến thần tượng của mình là “tình yêu” - chẳng khác gì những tình yêu cao quý được ca tụng và tôn thờ trên thế gian này, trong văn chương nghệ thuật bao đời nay; tôi vừa cảm thấy như được thấu hiểu, được xoa dịu, lại vừa ngỡ ngàng. Trước cách Min Gyu, không bị bó buộc bởi bất kỳ ánh mắt luôn chực chỉ trích nào, chẳng mấy khó khăn gọi tình cảm đơn phương của mình dành cho Man Ok là “tình yêu” - hiển nhiên như bao tình yêu dễ dàng được chấp nhận và lãng mạn hóa khác; tôi vừa phẫn nộ, vừa buồn bã, lại vừa ấm ức. Cùng đơn phương, cùng tự mình huyễn hoặc, tự mình dựng nên những mộng tưởng và ở lì trong đó không chịu thoát ra nhưng tại sao một bên được coi là tình yêu, một bên lại không thể? Phải, câu chuyện này lấy “tình thần tượng” làm gốc, nhưng cuối cùng lại tỏa ra một tán lá “tình yêu” rậm rì, tua tủa và gai góc bởi những câu hỏi như thế không ngừng được đặt ra, bám riết lấy tâm trí người đọc. Tôi thấy mình là m, thấy mình là Man Ok, lại cũng thấy mình là Min Gyu. Cuốn sách này giúp tôi chấp nhận một phần mình từng là, thấu hiểu nhiều phần mình đang là, và bớt khắc nghiệt hơn với những phần mình sẽ trở thành. Một cuốn sách như vậy không phải đã đủ xứng đáng để đứng trên giá sách của bạn hay sao? Tôi thực sự tin rằng, nếu đọc cuốn sách này, bất kể bạn là ai, đang yêu ai hay thần tượng một người nào đó, dẫu không chia sẻ những cảm nhận giống tôi, cũng ít nhiều cảm thấy được thấu hiểu.

Đẹp - Lạ - Gây tranh cãi Có thể dùng ba tính từ trên để lần lượt ước chừng cảm nhận của ba đối tượng độc giả khi đọc cuốn tiểu thuyết này: fan cuồng, fan không cuồng lắm, và non-fan; hoặc cũng có thể theo thứ tự ngược lại; hoặc cũng có thể chẳng theo thứ tự nào cả. Bạn có thể là fan cuồng, bạn có thể chẳng hâm mộ một ai, bạn có thể sống trong văn hóa thần tượng từ thuở bắt đầu biết nhận thức, bạn có thể chưa bao giờ quan tâm thần tượng là cái quái gì blabla… mà rất có thể vẫn sẽ bị cuốn hút bởi cuốn sách này. Tôi xin đem thân mình, một độc giả mê sách và đồng thời cũng là một fangirl-từng-cuồng ra để cam đoan điều ấy. . Đây là một cuốn sách được viết bởi một fangirl/một người (nữ) hâm mộ thần tượng, về tình yêu với thần tượng. Nếu giới thiệu đơn thuần như vậy hẳn bạn sẽ dễ dàng nghĩ rằng đây là câu chuyện não hơi tàn nhan nhản như bao fanfic tự huyễn về fan và thần tượng khác. Vậy thì hãy chuẩn bị tinh thần để bước vào một thế giới của những fangirl được tái hiện hết sức chân thực, vô cùng tàn khốc và cực kỳ người. Nếu bạn dựng thành kiến, không kỳ vọng nhiều vào (gu) văn chương của “dăm ba” fangirl, vậy thì hãy sẵn sàng để bất ngờ trước những câu văn và ngôn từ không những giàu chất thơ mà còn đẫm mùi triết học. Phải, văn hóa thần tượng - thơ - triết học, tôi đang đặt ba khái niệm tưởng như không liên quan lắm (vì dựa phải những chuẩn không hiểu ở đâu ra và do ai đặt của xã hội này) ngay trong một câu văn nè (lêu lêu). Và có lẽ, đó cũng chính là điểm độc đáo khiến cuốn tiểu thuyết viết về một đề tài mới lạ, gần như vô tiền khoáng hậu trên văn đàn Hàn Quốc, giành giải cao nhất trong một cuộc thi sáng tác dành cho những cây bút trẻ của Munhakdongne – NXB lớn và danh tiếng nhất xứ Hàn năm 2016. Hy vọng, dài dòng như vậy đã đủ để thuyết phục và kích thích trí bạn cầm cuốn sách này lên.

Trước đây tớ không hiểu nổi đám đông người hâm mộ được quay lên ti vi, hoặc là tớ đã được dạy để không thể hiểu được họ. Họ hướng về phía những ca sĩ đang đứng trên sân khấu, gào thét, khóc lóc vật vã đến mức người ta muốn đặt câu hỏi, rốt cuộc là thứ cảm xúc mãnh liệt gì đã khiến họ như vậy. Bất cứ khi nào nhìn thấy các fan cuồng cư xử như thể nếu cần sẽ sẵn sàng rút ruột rút gan ra dâng hiến, bố tớ luôn tặc lưỡi bảo tớ đừng bao giờ làm như họ. Tớ lúc nào cũng đáp lại “vâng, thưa bố”. Nhưng tớ đáp vậy không phải để làm vừa lòng bố, mà quả thực khi ấy, tớ chỉ hiểu và nhìn thế giới như những gì bố tớ nhìn và hiểu mà thôi. Lúc ấy, tớ không thể hiểu được tại sao nhất định phải đi xa như vậy và gào thét như thế, trong khi chỉ cần bật ti vi lên là có thể nhìn được thần tượng gần thế này rồi. Vậy, thế giới mà cô gái này đã tự mình nhìn và hiểu sau khi quên lời bố trở thành một fangirl, theo chân nhóm nhạc yêu thích tới mọi buổi ghi hình và sự kiện, là một thế giới như thế nào? Ảo ảnh thần tượng, với những đúc kết “trúng tim đen fangirl” vừa thực tế, sâu cay lại vừa hài hước cùng những cảm xúc nồng nhiệt không màng che đậy không ngại bóc trần, chính là lời hồi đáp đầy ấn tượng cho câu hỏi ấy.