1 năm trước Một loại gia vị mới cho cuộc đời Với văn phong nhẹ nhàng, giản dị và gần gũi, tác giả giúp mình dễ dàng hòa mình vào tâm trạng của nhân vật. Đó là những cảm xúc quen thuộc mà ai cũng có thể bắt gặp trong đời, ví dụ như việc cô nữ sinh Saya phải đối mặt với sự thật rằng bản thân không đủ tài giỏi như chính cô hằng tưởng, hay ông cụ Arimura cảm thấy ân hận vì đã không nhận ra những cử chỉ ân cần của người vợ khi bà còn sống.Mình rất thích ý tưởng về Quán Cơm Góc Nhỏ. Chỉ cần tưởng tượng đến việc cùng nấu, cùng ăn, cùng trò chuyện vui vẻ với những con người từ lạ thành quen là trái tim mình lại cảm thấy ấm áp. Càng lớn, chúng ta càng thu mình lại, khó kết bạn với những người xa lạ, nhưng tại quán ăn nơi góc hẻm này, chúng ta lại có thể giúp nhau quên đi cảm giác chơi vơi giữa cuộc sống bộn bề, việc mà đôi khi chúng ta không dám chia sẻ cùng người thân. "Mỗi người sống trên đời vừa tạo ra hương vị riêng của bản thân vừa cùng nhau tạo nên hương vị chung gọi là thế giới." Những tình huống trong sách là ví dụ điển hình cho việc đôi khi chúng ta cần phải nương tựa vào sự giúp đỡ của những người không quen biết, như thể tìm kiếm một loại gia vị mới cho cuộc đời. Like Share Trả lời
1 năm trước Phương thức chữa lành tâm hồn “Quán ăn nơi góc hẻm” – một quyển sách mang năng lượng tích cực mà Morico muốn lan tỏa đến các bạn.Chuyện xoay quanh căn bếp của một quán ăn nhỏ, nơi mà bất cứ ai ghé qua cũng có thể trở thành đầu bếp. Họ sẽ nấu cho những người xa lạ mới quen, những người mà thậm chí trước đây chưa từng biết đến sự tồn tại của nhau. Mỗi bữa ăn được nhắc đến sẽ tương ứng với câu chuyện của từng nhân vật. Những vấn đề mà họ phải đối mặt đều là những tình huống rất đời thường mà bất cứ ai cũng có thể bắt gặp hình bóng mình trong đó.Không chỉ cài cắm nhiều tình tiết thú vị vào cuộc đời của các nhân vật, tác giả còn mô tả rất cụ thể về cách chế biến cũng như hương vị của các món ăn. Nhờ vậy, bạn có thể cảm nhận được tinh hoa ẩm thực Nhật Bản hiện lên thật rõ ràng và sinh động qua từng trang sách.Nội dung chỉ đơn giản là kể lại buổi gặp gỡ của những con người cô độc, nhưng lại là một phương thức chữa lành tâm hồn rất hiệu quả. Rồi sẽ đến một khoảnh khắc bạn nhận ra rằng dù ta có là ai, có đi về đâu chăng nữa thì bữa cơm sum họp mỗi khi chiều tàn vẫn luôn ấm cúng, đón nhận và san sẻ cùng ta những tâm tình.Nếu bạn là người luôn tìm kiếm những điều giản dị, nhẹ nhàng, không phô trương thì ắt hẳn “Quán ăn nơi góc hẻm” chính là quyển sách dành cho bạn – một cơn mưa giữa ngày hè giúp tưới mát những tâm hồn cằn cỗi. Like Share Trả lời
1 năm trước Bến đỗ “Thế gian này như một chiếc nồi lớn và con người là những thứ nguyên liệu như cá bào khô, tảo bẹ. Mỗi người sống trên đời vừa tạo ra hương vị riêng của bản thân vừa cùng nhau tạo nên hương vị chung gọi là thế giới.”“Quán ăn nơi góc hẻm” là bến đỗ cho những con người cô đơn phiêu bạt đang tìm kiếm hương vị của tình người. Đây là chốn giản dị, ấm áp; là nơi lắng nghe mọi sự sẻ chia; là nơi gắn kết những con người xa lạ với nhau. Và ta sẽ thấy được sự bình yên nơi những tâm hồn đồng điệu này. Là chốn giản dị, ấm áp cho những con người xa lạ gắn kết gần nhau hơn, là người bạn dịu dàng lắng nghe câu chuyện của mỗi người, là tri kỷ luôn mở lòng mình để kiếm tìm và sẻ chia với những tâm hồn đồng điệu. Like Share Trả lời
1 năm trước Quán cơm góc nhỏ "Thế gian này như một chiếc nồi lớn và con người là những thứ nguyên liệu như cá bào khô, tảo bẹ. Mỗi người sống trên đời vừa tạo ra hương vị riêng của bản thân vừa cùng nhau tạo nên hương vị chung gọi là thế giới.” Hương vị riêng do chính chúng ta ướp bằng trải nghiệm cuộc đời, ủ qua thời gian ấm nồng, trở thành nguyên liệu độc nhất vô nhị, không ai giống ai. Nhưng một hương vị dẫu đặc sắc đến mấy cũng chẳng thể tạo nên món ngon cuộc sống. Chúng phải kết hợp với vô vàn nguyên liệu khác, qua quá trình chế biến cẩn thận tỉ mỉ mới tạo nên hương thơm hoàn chỉnh đậm đà. Đó chính là lý do Quán Cơm Góc Nhỏ mở cửa, trở thành bến đỗ cho những con người cô đơn phiêu bạt, đang tìm kiếm hương vị của tình người. Một nữ sinh cấp ba không cảm nhận được sự tồn tại của bản thân. Một nữ nhân viên công sở mãi chẳng tìm được tấm chồng ưng ý. Một du học sinh người Thái Lan với trái tim trống rỗng. Một người đàn ông trung niên ôm nỗi bí mật chẳng thể tâm sự cùng vợ. Khi miếng cơm trắng dẻo hòa cùng hương vị thức ăn tan vào trong miệng là khoảnh khắc người nấu bộc bạch về câu chuyện ngày hôm nay của mình, người ăn dùng vị giác và trái tim để cảm nhận, rồi dùng cách thức đặc biệt riêng của mỗi người khéo léo an ủi, vỗ về. Bữa ăn ấy cách xa những mệt mỏi của công việc, cách xa vô vàn chiếc mặt nạ mà mỗi người phải đeo từ sáng sớn, họ được trở về với con người thật của chính mình, trọn vẹn, nguyên sơ. Quán Cơm Góc Nhỏ là chốn giản dị, ấm áp cho những con người xa lạ gắn kết gần nhau hơn, là người bạn dịu dàng lắng nghe câu chuyện của mỗi người, là tri kỷ luôn mở lòng mình để kiếm tìm và sẻ chia với những tâm hồn đồng điệu. Like Share Trả lời
1 năm trước Cuốn sách mang lại cảm xúc bình yên Điều hấp dẫn nhất trong quyển sách này là cách tả các món ăn và quá trình nấu nướng. Lúc nấu nướng là khoảng thời gian để các nhân vật tìm lại sự cân bằng cảm xúc và ngộ ra những hướng đi mới trong cuộc sống thường nhật. Những món ăn không chỉ có vai trò làm no bụng thực khách mà còn là một phương tiện để họ gửi gắm tâm tư và kỷ niệm, vì thế chúng xuất hiện xuyên suốt các câu chuyện. Tác giả tả món ăn một cách đơn giản nhưng vẫn đầy đủ sức hấp dẫn, như thể chúng hiện ra trước mắt mình với màu sắc và hương vị phong phú, vì vậy mình chỉ đọc sách lúc không đói bụng nhằm tránh cảm giác “thèm thuồng”. Mặc dù cuốn sách mang lại cảm xúc bình yên lúc đầu, nhưng về sau thì cốt truyện đều đều, không có gì đột phá, thậm chí gây cảm giác mau chán. Các ý tưởng không được khai thác tốt, ví dụ như mục đích của Quán Ăn Góc Nhỏ là giúp cho cô bé Kaede tìm lại mùi vị những món ăn mà người mẹ đã khuất để lại cho cô, nhưng điều này chỉ được nhắc đến bằng một vài câu thoại ngắn ngủi chứ không được đào sâu. Kết truyện thì quá nhàm chán và hụt hẫng, không để lại một dấu ấn nào đặc biệt. Cách giải quyết nút thắt trong câu chuyện cuối cùng thì chóng vánh và thiếu chiều sâu, khiến cho vấn đề được nêu ra ban đầu dường như chẳng có chút sức nặng nào. Theo mình, "Quán Ăn Nơi Góc Hẻm" làm khá tốt trong việc mang lại cảm giác thư thái, nhẹ nhàng, giúp mình có thêm niềm tin vào mối quan hệ giữa người với người, nhưng cuốn sách không đủ hay để mình đọc lại lần hai. Like Share Trả lời
1 năm trước Quyển sách ý nghĩa "Quán Ăn Nơi Góc Hẻm" là một tác phẩm của nhà văn người Nhật Nariko Narita, kể về những chuyện xoay quanh Quán Cơm Góc Nhỏ, một quán ăn nằm khuất trong hẻm nhỏ của một con phố mua sắm truyền thống tại Tokyo, gây ấn tượng với dòng chữ kỳ lạ trên biển: “Do đầu bếp không chuyên nấu nên cũng có lúc không ngon.” Có quán ăn nào lại tự nhận mình nấu không ngon? Hóa ra đây không phải là quán ăn mang tính chất kinh doanh như bao quán khác, mà chỉ là một căn bếp chung chào đón những thực khách đang mong đợi những bữa cơm đông vui và ấm cúng. Quán không có thực đơn và cũng không có người phục vụ. Những ai tham gia vào bữa ăn đều phải rút thăm để chọn ra người nấu, và phải nấu những món trong cuốn sổ công thức đặc biệt của quán.Quyển sách gồm 4 mẩu chuyện nhỏ, là những câu chuyện riêng của 4 thực khách khi họ đến với Quán Cơm Góc Nhỏ. Đó là một nữ sinh đang loay hoay với ước mơ trở thành diễn viên lồng tiếng, một cụ già khó tính đang cố làm quen với cuộc sống trống vắng sau khi vợ mất, một học sinh tiểu học thiếu vắng sự quan tâm của bố mẹ, và một bà nội trợ đang cảm thấy lẻ loi trong mối quan hệ với gia đình. Sau khi dùng bữa ở Quán Cơm Góc Nhỏ, họ đã có những mối quan hệ mới, những cuộc trò chuyện, những suy tư giúp họ tìm ra con đường để giải quyết những rối rắm trong lòng. Like Share Trả lời
2 năm trước từng con chữ như được chồng một lớp filter màu ấm vậy đó, đọc cứ thấy nhẹ nhàng. Like Share Trả lời
2 năm trước một cuốn sách nhẹ nhàng, các tình tiết và nhân vật đều có sự liên kết với nhau, và mình thích điều đó. thật phù hợp để đọc vào tiết trời lành lạnh :"> Like Share Trả lời
2 năm trước Cuốn sách nhẹ nhàng, độc đáo, cốt truyện thú vị, ngắn gọn, ko mang lại cảm giác chán nản khi đọc. Từng chương, từng câu chuyện, từng mảnh ghép hòa hợp tạo nên 1 tổng thể hài hòa, từ đó ta mới cảm thấy dù ta là ai đi nữa, dù đi đâu đi nữa, có trải qua điều gì đi nữa thì bữa cơm gia đình mỗi khi chiều về luôn ấm cúng, đón nhận ta, san sẻ ta những tâm tình. Nên hãy trân trọng. Like Share Trả lời
Với văn phong nhẹ nhàng, giản dị và gần gũi, tác giả giúp mình dễ dàng hòa mình vào tâm trạng của nhân vật. Đó là những cảm xúc quen thuộc mà ai cũng có thể bắt gặp trong đời, ví dụ như việc cô nữ sinh Saya phải đối mặt với sự thật rằng bản thân không đủ tài giỏi như chính cô hằng tưởng, hay ông cụ Arimura cảm thấy ân hận vì đã không nhận ra những cử chỉ ân cần của người vợ khi bà còn sống.
Mình rất thích ý tưởng về Quán Cơm Góc Nhỏ. Chỉ cần tưởng tượng đến việc cùng nấu, cùng ăn, cùng trò chuyện vui vẻ với những con người từ lạ thành quen là trái tim mình lại cảm thấy ấm áp. Càng lớn, chúng ta càng thu mình lại, khó kết bạn với những người xa lạ, nhưng tại quán ăn nơi góc hẻm này, chúng ta lại có thể giúp nhau quên đi cảm giác chơi vơi giữa cuộc sống bộn bề, việc mà đôi khi chúng ta không dám chia sẻ cùng người thân. "Mỗi người sống trên đời vừa tạo ra hương vị riêng của bản thân vừa cùng nhau tạo nên hương vị chung gọi là thế giới." Những tình huống trong sách là ví dụ điển hình cho việc đôi khi chúng ta cần phải nương tựa vào sự giúp đỡ của những người không quen biết, như thể tìm kiếm một loại gia vị mới cho cuộc đời.