“Pháo hoa nhìn từ bên cạnh tròn hay phẳng?”
Hôm diễn ra lễ hội pháo hoa mùa hè, Norimichi hẹn với nhóm bạn thân cùng lên hải đăng để ngắm pháo hoa từ bên cạnh. Song chiều hôm đó, Norimichi bất ngờ được Nazuna, cô bạn cùng lớp cậu thầm mến, rủ “đưa nhau đi trốn” khỏi thị trấn. Cuối cùng cuộc chạy trốn thất bại, Nazuna bị mẹ bắt về, hai người phải chia xa. Norimichi ước gì được trải qua ngày hôm ấy lần nữa để giành lại Nazuna.
Đây là câu chuyện về một ngày lặp đi lặp lại, về sự kì diệu của tình yêu.
Xem thêm
Cảm xúc của tôi: với nội dung chính nói về tình yêu non nớt và giá trị của những lựa chọn mà con người đưa ra, truyện khiến người xem cảm thấy không thuyết phục và có phần thiếu cảm xúc, thấy nhàm chán khi đọc truyện. Tôi không có ấn tượng với nhân vật Nazuna, bởi cảm xúc của nhân vật này rất thiếu ""chất nền"", thiếu sự triển khai làm người xem rất khó hiểu, nếu cảm xúc của Nazuna chỉ như một sự nổi loạn, tôi thấy nó thật xoàng xĩnh. Norimichi thì khá hơn các nhân vật còn lại chút, bởi cậu dám đối diện và chấp nhận những mặc cảm của Nazuna. Hình ảnh ẩn dụ pháo hoa cũng như nhan đề chưa thực sự được khai thác mạnh xuyên suốt cả tác phẩm khiến ý nghĩa mà độc giả rút ra bằng 0 vì họ chẳng cảm nhận được gì cả.