Tôi biết có rất nhiều người trẻ, có cả những người ở tuổi 30 và hơn thế nữa luôn đau đáu về vấn đề lập nghiệp nơi thành thị hay trở về quê hương, có lẽ khoảng thời gian này các bạn đang khó khăn khi đứng giữa việc chọn lựa tiếp tục ở lại thành phố hay về lại quê nhà. Dù có lựa chọn như thế nào, tôi tin rằng các bạn đã phải đắn đo và đánh đổi nhiều thứ, cũng biết rằng không phải ai cũng dễ dàng đưa ra được quyết định cho mình sau khi rời khỏi giảng đường đại học. Ở lại thành phố hay về quê của Mèo Maverick sẽ giúp bạn giải đáp thắc mắc này và hơn hết với những con người bước đầu gây dựng sự nghiệp liệu câu hỏi Ở lại thành phố hay về quê có thực sự quan trọng bằng việc bạn có gì, bạn đã đang và sẽ cố gắng phấn đấu ra sao hay không?

Tương lai có tốt đẹp hay không phụ thuộc hiện tại bạn sống thế nào.

Mèo Maverick là ai?

Với phong văn sắc bén và đậm tính thời sự, Mèo Maverick được biết đến là một tác giả truyền cảm hứng nổi tiếng tại đất nước tỷ dân. Những cuốn sách viết về quá trình học tập trưởng thành, các trải nghiệm trong môi trường công sở của những người trẻ tuổi của Mèo Maverick mang đến cho người đọc tự suy ngẫm, tự vấn cũng như niềm vui sống, sự tự tin và tràn đầy nhiệt huyết.

Ở lại thành phố hay về quê? là một trong những cuốn sách thành công nhất của Mèo Maverick bởi sự mới mẻ, tính thực tế và ứng dụng. Cuốn sách này đã giúp những người trẻ tìm được giá trị và mục đích sống của chính mình.

Một số tác phẩm khác của tác giả các bạn có thể tham khảo: Giới hạn của bạn chỉ là xuất phát điểm của tôi, Khi tài năng không theo kịp ước mơ, …

Đôi nét về cuốn sách

Ở lại thành phố hay về quê? tưởng chừng chỉ là một câu hỏi bình thường nhưng có không ít bạn trẻ ngày nay khi rời xa quê hương lên thành phố học đều khó đưa ra quyết định cho câu hỏi trên. Cho dù ở môi trường nào cũng không quan trọng, quan trọng là sự nỗ lực của mỗi chúng ta.

Con đường bước đến trưởng thành của chúng ta đều có một điểm chung là trải qua rất nhiều khó khăn. Lựa chọn sống giữa những bộn bề, tấp nập của thành phố hay cuộc sống giản đơn tại quê nhà đều rất khó để trả lời. Nhưng dẫu sao, sự lựa chọn đều do chính bạn làm chủ, dù là thành phố hay quê nhà đều mang những màu sắc riêng biệt. Hãy lắng nghe tiếng gọi của con tim, lựa chọn môi trường phù hợp nhất với bạn.

Cuộc sống này là sự lựa chọn, được hay không là tùy nơi mỗi chúng ta. Có thể chính bạn sẽ thực hiện việc chọn lựa hay người khác sẽ chọn lựa cho bạn, nhưng có một điều bạn phải luôn ghi nhớ. Đó chính là dù gì đi nữa thì bạn phải có sự lựa chọn cái này hoặc cái kia.

Sống cho hiện tại, sống tốt mỗi ngày

Sau khi tốt nghiệp đại học, ai cũng rất tự tin hồ hởi xông pha, nhưng trên con đường bươn chải với cuộc đời bao nhiêu người lại từ bỏ giữa chừng? Bao nhiêu người bị đạp rơi xuống? Bao nhiêu người đạt được vòng nguyệt quế cho bản thân? Và khi đạt được vòng nguyệt quế đó lại có biết bao nhiêu người tự vấn: Rốt cuộc đó có là hạnh phúc của cuộc đời mình không?

 Không ai dám khuyên bạn nên ở lại thành phố hay về quê, chỉ hy vọng bạn có thể dũng cảm tiến về phía trước, không từ bỏ, kiên trì bước đi trên con đường mình đã lựa chọn.

So với việc ngồi đó và suy nghĩ về chuyện ở lại thành phố hay về lại quê hương chi bằng cố gắng sống tốt cho hiện tại, sống tốt mỗi ngày, khi con người bạn đủ mạnh thì việc bạn ở đâu cũng không còn quan trọng nữa. Muốn được như vậy, mỗi ngày bạn hãy cố gắng sống tốt, không oán trách cứ như thế tương lai mới đáng tin, mới có thể đảm bảo được.

Tôi vẫn hay nghe người đời bảo rằng Không ai đánh thuế ước mơ cả, vì vậy hãy dám mơ lớn, chúng ta ai cũng có quyền mơ ước, nhưng có lẽ bản chất thật sự của ước mơ đã bị bóp méo trong cuộc sống xô bồ hiện nay. Thử hỏi, mỗi sớm mai khi đồng hồ báo thức đổ chuông liệu có mấy người bật dậy và thực hiện ước mơ, số đó rất ít phải không? Phần lớn chúng ta sẽ lựa chọn tắt chuông và ngủ tiếp đúng không nào? Vì thế, đa số chúng ta vẫn chỉ là người bình thường. Khi ước mơ chỉ dừng lại là lời nói suông thốt ra từ miệng bạn vào lúc bạn phấn khích thì nó cũng giống như việc bạn có một giấc chiêm bao vậy, tỉnh mộng bạn sẽ không còn nhớ mình đã mơ thấy điều gì nữa. 

Không có kỳ tích một đêm thành danh, một đêm thành danh là do rất nhiều ngày và đêm mà thành.

Thay đổi bản thân để có được hạnh phúc mình muốn. Bạn từng chán nản khi cố gắng làm việc gì đó, nhưng thực tế cảm giác chán nản đó chỉ xảy ra khi bạn cố gắng thực hiện việc đó ở lần thứ 2 hoặc thứ 3, cảm giác đó thường không xảy ra khi bạn đang thực hiện một việc gì đó trong lần đầu tiên.

Ví dụ như khi bạn muốn dậy sớm học tiếng Anh, hay đến phòng tập gym, … nhưng chỉ cố gắng được vài ngày là lại không thể làm được nữa. Lần sau, dù có cố gắng thực hiện lại, cảm giác chán nản sẽ kéo đến, một việc rất đơn giản chỉ là dậy sớm hơn một chút mà bạn cũng không kiên trì được còn muốn nói gì đến thành quả nữa, muốn đạt được điều mình muốn, bạn cần thay đổi bản thân mà cơ bản nhất là từ việc thức dậy.

 Cuộc sống dễ chịu được xây dựng trên cơ sở của sự kiên trì và nỗ lực.

Trên thế giới này, sự đầu tư có lãi nhất chính là vì mình vì cố gắng. Có bao giờ bạn ngồi đó và than vãn về cuộc đời mình, bạn bất mãn vì mình không có việc gì lớn lao cho mình làm, bạn kêu ca khóc lóc vì gia thế bất hạnh hay chưa?

Bạn biết đấy, khi một người ở trong nghịch cảnh hoặc thấy cuộc sống của mình đang thực sự tồi tệ, họ cần phải thoát ra, thì sẽ chẳng còn thời gian ngồi đó mà than vãn nữa, chỉ khi bạn hành động bạn sẽ chẳng còn thời gian để oán than về nó, chỉ khi bạn hành động, mọi thứ mới được thay đổi.

Chúng ta thường không đủ quyết tâm, cố gắng chút ít đã thấy bản thân mình mệt mỏi.

Cuốn sách đề cập đến những vấn đề thực tế, giúp ích rất nhiều cho quá trình làm việc của các bạn sau này. Ví dụ như khi bạn làm tăng ca đến tận nửa đêm, phải lo cho một gia đình có già có trẻ, bạn oán thán vì sao mình không được tăng lương, không được thăng chức khi bạn bỏ ra nhiều thời gian như vậy. 

Thực tế, bất kì công ty nào hay người chủ nào cũng không vì những lý do cá nhân của bạn mà tăng lương hay thăng chức cho bạn, họ sẽ trả tiền khi giá trị bạn mang lại là có ích, dù bạn có tăng ca đến nửa đêm, cũng chỉ là do bản thân chưa làm hết phần việc đáng lẽ ra bạn phải hoàn thành nó trong giờ hành chính.

Khi bạn đi làm sẽ gặp hai kiểu nhân viên, một là những người chỉ chăm chăm chờ đến hết giờ làm, hai là những người luôn cố gắng và không ngừng học hỏi nâng cao năng lực của bản thân. Chắc không phải bàn cãi nhiều, ai cũng biết những người chiến thắng nơi công sở luôn thuộc về những người không ngừng cố gắng.

Ở mỗi giai đoạn chúng ta đều có một sứ mệnh riêng, cuộc sống của học sinh và sinh viên không giống cuộc sống của những người đi làm. Quan trọng là bạn mất bao nhiêu thời gian để thích ứng với những thay đổi ở mỗi giai đoạn. Trưởng thành không chỉ là bài toán bạn giải được đáp án muốn trở thành con người thế nào. Mà còn là cách bạn làm chủ cảm xúc. Sống cho hiện tại hay đau buồn về quá khứ, lo lắng cho tương lai? Mọi người có thể đưa ra cho bạn lời khuyên nhưng nếm trải mọi cảm xúc thì chỉ có bạn. Hãy sống cho hiện tại, mỗi ngày đều cố gắng thay đổi làm cho cuộc sống này tốt hơn. Trong cuộc đời một con người, sự thể hiện lớn nhất không phải là tiền bạc, sự khôn ngoan hay thủ đoạn mà chính là sự lý giải và hiểu biết đơn giản của bạn.

Trên thế giới này tốt nhất khi bạn là chính mình

Bạn yêu quý, hôm nay bạn có khóc không? 12 giờ đêm tan làm về nhà, có khi nào bạn muốn khóc.

Câu chuyện về Lão Cao – một người bạn của tác giả khiến tôi suy nghĩ nhiều,

Lão Cao có sở thích mua sắm và tiêu tiền, chính vì thế cô ấy nghĩ tới việc tiêu tiền của người khác bằng cách mua đồ và đóng gói gửi cho khách hàng. Khi việc làm ăn phát triển cô ấy về nước để tìm hiểu thị trường mới nhận thấy bản thân không hiểu kiến thức thị trường chuyên nghiệp và các thương hiệu, nhưng cô ấy nỗ lực hành động, tìm kiếm mọi khả năng dần dần tiếp cận được công việc mình thích nhất, làm được những việc bản thân không ngờ tới, 12 giờ đêm cô ấy từ bưu cục đi ra, nhưng không than khóc hay oán thán vì cô ấy được làm chính mình, làm việc mà cô ấy muốn.

Trong đời, bạn sẽ gặp biết bao nhiêu người dũng cảm xin nghỉ việc để theo đuổi mong muốn của bản thân nhưng không phải ai cũng làm được. Sẽ có ngày bạn quay trở về làm chính mình, một ngày nào đó bạn sẽ trở về là bạn, hy vọng bạn kiên trì giữ lấy dũng khí thám thính nội tâm mình.

Vấn đề nữ sinh ra trường khó xin việc cũng được tác giả Mèo Maverick đề cập đến. Ngày nay, dù mọi người luôn cố gắng tạo ra sự bình đẳng giữa nam và nữ, nhưng việc nữ sinh viên tốt nghiệp khó xin việc hơn vẫn còn tồn tại. Một phần là do hệ luỵ của vấn đề giới tính từ thời kỳ trước, phần khác là do sinh viên nữ ra trường nhiệt huyết những năm đầu khá cao nhưng sau đó lại nhanh lười biếng. Hơn nữa, một bộ phận nhỏ của phụ nữ vẫn giữ lối tư tưởng hy sinh bản thân, đầu tư toàn bộ vào cuộc sống gia đình. Do vậy, phụ nữ phải cố gắng nhiều hơn để dành được bầu trời của riêng mình.

Chỉ khi bạn không phụ thuộc vào người khác cuộc sống mới tươi đẹp và hạnh phúc.

Chúng ta thường thấy các sinh viên mới tốt nghiệp tuổi trẻ thì vẫn ở đó nhưng trong nội tâm hay suy nghĩ lại luôn nhầm lẫn mình là những người trung niên. Ai cũng sợ mình không giống với mọi người, sợ không ai thích mình,… vì thế mà họ để mặc nội tâm, cố gắng biến mình tiến gần đến vẻ ôn hoà, kiên định. Cứ thế, nội tâm dần đánh mất, sự kiên định cũng dần bị mai một.

Rồi đến khi bạn bước vào tuổi trung niên, bạn không chỉ già về mặt thể chất mà trái tim cũng già rồi, biết rõ có nhiều cách kiếm tiền nhưng lại chê phiền, chê khổ. Đến tuổi ấy, trên có người già, dưới có người trẻ, tốc độ kiếm tiền không đuổi kịp tốc độ tiêu tiền. Những năm tháng trẻ tuổi, chúng ta chẳng ai muốn tiết kiệm, ai cũng muốn hưởng thụ những gì mình làm ra, đến tuổi trung niên mới thấu việc hưởng thụ trước mắt không thể sánh được với việc sống mà không phải lo lắng.

Hiểu được chính bản thân là bước đầu tiên để bạn tìm kiếm cuộc sống hạnh phúc, thế giới này không ai có thể sống hộ cuộc đời bạn và cuộc sống của mỗi người đều là một mảnh ghép khác nhau. Hoàn cảnh trưởng thành của chúng ta không giống nhau. Chúng ta chỉ có thể nhìn thấy một phần của thế giới nhưng chúng ta có thể giúp đỡ lẫn nhau để nhìn thấy phần còn lại. Để hoàn thiện bản thân mình là cả một quá trình dài. Trên thế giới này có muôn vạn cách sống và bạn không thể hoàn hảo ở tất cả mọi phương diện.

Hãy sống thật với chính mình để có được cuộc sống hạnh phúc.

Mỗi chúng ta đi trên những con đường riêng biệt và thích hợp với chỉ duy nhất bản thân mình. Điều quan trọng là hãy tập trung vào con đường mình đi hơn là cố gắng đi theo con đường của người khác.

Dù đang ở đâu, đối mặt với hoàn cảnh nào, xin bạn hãy tin rằng sẽ tốt nhất khi bạn là chính mình. Không có việc gì là không giải quyết được, không có khó khăn nào là không khắc phục được. Khi vượt qua trùng trùng trở ngại, quay đầu nhìn lại, bạn sẽ nhận ra tất cả mọi thứ chỉ nhẹ như gió thoảng mây bay.

Tôi tin ước mơ là tín ngưỡng tốt nhất

Cô độc là trải nghiệm mà mỗi ai có ước mơ đều phải trải qua. Mỗi khi lao mình về phía trước để thực hiện ước mơ, bạn như đang cô độc một mình, nhưng mong bạn luôn nhớ rằng, có rất nhiều người dũng cảm đang chạy cùng bạn, bạn sẽ chẳng còn thấy cô độc nữa, đấu tranh để thực hiện ước mơ.

Những năm 20 tuổi, ai cũng muốn đi du lịch, đi đây đi đó, nhiều người trẻ tuổi xin nghỉ việc để đi du lịch nhưng không biết trong số họ có bao nhiêu người tìm thấy giá trị của bản thân sau những chuyến đi ấy. Bạn luôn phải dùng sự gò bó, không tự do của một quãng thời gian nào đấy để đổi lại sự tự do ở giai đoạn khác của cuộc đời. Khi còn trẻ không phấn đấu làm việc, bạn sẽ phải đổi lấy sự tự do của quãng đường sau này. Việc người trẻ đi du lịch là không sai, nhưng nghỉ việc để đi du lịch thì nên xem xét lại. Thế giới lớn như thế, cuộc đời dài như thế, khi muốn nghỉ việc đi du lịch hãy cúi xuống nhìn lại ví tiền của mình. Mỗi người chúng ta đều có ước mơ đi khắp năm châu bốn bể, chẳng ai muốn ngày nào cũng đi làm đầu tắp mặt tối, nhưng công việc và du lịch có mối quan hệ vô cùng khăng khít, khi bạn đủ giỏi thời gian nghỉ phép sẽ cao hơn, địa vị càng cao, lương thưởng càng cao, năng lực giỏi thì đủ đi du lịch bao lâu cũng không cần lo lắng quay về vẫn có người săn đón bạn.

Đối với đa số mọi người, chỉ khi thực sự bước chân ra ngoài xã hội, phải dựa vào năng lực bản lĩnh của chính mình để đổi lấy cuộc sống như mong muốn mới hiểu mình kém cỏi tới đáng thương. Con người, nếu không chịu chút khó khăn giày vò, sẽ không hiểu ra được.

Trong xã hội dùng bằng cấp để đánh giá và chọn lựa khiến không ít người ca thán, lên án việc đánh giá như vậy là không đúng. Tuy nhiên, cái được gọi là bằng cấp có vẫn tốt hơn nhưng không phải có càng nhiều càng tốt. Ngày này nhiều người có vô vàn các loại bằng cũng như chứng chỉ về nhiều ngành nghề. Điều này không hẳn là không tốt, vì con người biết nhiều một chút đương nhiên là tốt. Nhưng đi trên một con đường thênh thang, mông lung và vô định không bằng bước từng bước chắc chắn trên con đường nhỏ. Trong cuộc đời sau này, khi bạn phát hiện ra bạn có nhiều thứ nhưng vấn đề chuyên môn lại rỗng tuếch thì thật là đáng buồn.

Tuổi trẻ chính là những ước mơ và hoài bão. Hãy cứ mộng mơ, hãy nỗ lực vì ước mơ, cuộc sống mà không có ước mơ sẽ rất nhàm chán và vô vị. Chỉ có khi bạn lấp đầy hết tất cả khoảng trống trong cuộc sống thì lúc đó mới không có thời gian suy nghĩ

Có người hỏi, vậy bạn làm sao để phán đoán được tương lai của mình nhất định sẽ tươi sáng. Thực ra tương lai không phải là thứ có thể phán đoán mà chỉ có thể do mình tự tạo ra. Trên thế giới này có rất nhiều việc, ví dụ như ngắm chuẩn mục tiêu, xác định ước mơ, giống như yêu đương vậy, khi bạn chọn được ai đó người bạn sẽ tràn đầy năng lượng, khi bạn cho rằng người này cũng được, lúc đó mới bất chấp tất cả để bắt đầu mối quan hệ.

Có những lựa chọn là đúng có những lựa chọn là sai. Nhưng đúng hay sai không thành vấn đề, điều quan trọng là chúng ta phải lựa chọn. Bởi vì nếu bạn không thể lựa chọn thì bạn sẽ mãi không thể thoát ra khỏi vấn đề đang bao vây bạn. Và vì thế sẽ không xuất hiện những lựa chọn tiếp theo. Nếu bạn có sự lựa chọn đúng đắn thì không có gì để nói, nhưng giả sử như bạn đã lựa chọn sai. Cuộc sống sẽ cho bạn tiếp hai sự lựa chọn mới: học hỏi để rút kinh nghiệm hoặc tiếp tục phạm sai lầm.

Nghe theo trái tim, xây dựng cuộc đời mà mình muốn

Thái Y Lâm một ca sĩ nổi tiếng người Đài Loan ngày nào cũng luyện tập đến phát khóc, mới có được ánh hào quang như ngày hôm nay, hay Bill gates dành cả đời nghiên cứu về máy tính và lập trình mới có được thành công vang dội, … Dù làm công việc gì chỉ cần nghe theo trái tim và kiên trì cố gắng thì sớm muộn gì cũng đạt được thắng lợi. Khi bạn chịu bước những bước đầu tiên thì cả thế giới này đều đang đợi bạn.

Để tìm được hướng đi thích hợp nhất bạn phải không ngừng thử sức và tôi luyện bản thân. Chúng ta hứng thú với nhiều thứ, nhưng lại không thích chúng nhiều như thế. Mỗi con người đều có những giai đoạn khác nhau, sẽ gặp những người và những việc khác nhau, do vậy sẽ có cơ hội gặp được việc mình thích, việc mình muốn làm. Mỗi lựa chọn của bạn đều không có đúng sai, quan trọng là nó có phù hợp với bạn hay không và làm sao để gặp được nó.

Có khi nào bạn ngồi khóc chỉ vì một câu nói của người khác gây áp lực tới bản thân bạn? Có đôi khi bạn phải gạt bỏ tất cả những lời đàm tiếu, xì xào to nhỏ của mọi người về bạn. Khi đã cố gắng đi được chặng đường xa đến như vậy tại sao bạn lại để cách nhìn của người khác khiến mình dao động?

Có một kiểu cố gắng được gọi là bền lòng, nếu bạn chưa thử phấn đấu đã nghĩ rằng cố gắng cũng không thể thành công được thì mãi mãi năm này qua tháng nọ bạn vẫn ở một vị trí đó mà thôi. Không có kỳ tích nào là một đêm thành danh, một đêm thành danh là do rất nhiều ngày đêm cố gắng mà thành.

Chúng ta sợ hãi tương lai, chúng ta thấy khủng hoảng trước những thay đổi sắp xảy ra, bởi chúng ta biết mình sắp mất đi thứ gì mà không biết tương lai sẽ có được cái gì.

Nghiêm túc kiên trì là một việc luôn luôn khó, đặc biệt là khi bạn gặp khó khăn, nhưng mỗi khi bạn đối diện với áp lực và vượt qua nó là khi bạn trở nên mạnh mẽ hơn. Khi bạn trở nên mạnh mẽ, bạn có thể làm những điều mà mình muốn, sống cuộc đời mà mình tự tạo ra.

Lời kết

Với giọng văn chân thực, đời thường, những câu chuyện thực tế hữu ích mà Mèo Maverick đã truyền tải trong cuốn sách đã cho bạn cái nhìn thực tế về môi trường làm việc khi bước chân ra ngoài xã hội, cho bạn dũng khí để cố gắng và kiên định đi trên con đường mà mình đã lựa chọn. Ở lại thành phố hay về quê không quan trọng bằng việc bạn phấn đấu và cố gắng ra sao. Quan trọng chính là nỗ lực của bạn ở hiện tại sẽ quyết định tương lai bạn là ai. Khó khăn và sợ hãi lúc này cũng không đáng sợ bằng sống trong lo lắng và bấp bênh lúc tuổi già.

Không ai vừa sinh ra đã mạnh mẽ, là người luôn chiến thắng trong cuộc đời;
Đại bàng trước khi muốn tung cánh phải trải qua quá trình lột xác đau đớn;
Ngọc muốn sáng phải năng mài dũa;
Bạn bây giờ là chim đại bàng non, là ngọc thô
Đừng thỏa hiệp, đừng từ bỏ, đừng hoang mang; hãy tin vào tương lai, giữ vững niềm tin và tiến về phía ước mơ dù có phải đào đường lấp núi.

 Review chi tiết bởi:Hương Trà - Bookademy

Hình ảnh: Thanh Hương - Bookademy


______________

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

Bạn đam mê viết lách, yêu thích đọc sách và muốn lan toả văn hoá đọc tới cộng đồng của YBOX.VN? Đăng ký để trở thành CTV Bookademy tại link:

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ Tên tác giả - Bookademy”. Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

Xem thêm

Google search thì mới biết cuốn ở lại thành phố hay về quê được rất nhiều người biết. Tôi thuộc dạng lỗi thời, không cập nhập được hiện giờ mọi người đọc gì, nên tưởng vớ được cuốn sách hay ít người biết tính giới thiệu khoe khoang phát hiện lý thú nữa chứ.

Quay lại với cuốn sách. Điều đầu tiên tôi muốn nói về cuốn sách này là đọc hết cả cuốn sách thấy cái tựa đề chẳng liên quan gì cả, chẳng có câu trả lời. Bạn nào tìm được câu trả lời thì báo tôi với.

Về sách này, điều dễ thấy nhất là giọng văn rất gần gũi, không trau chuốt không bóng bẩy. Có lẽ vì những đề tài đề cập đến cũng như vậy, trần trụi, khó khăn, chẳng lấp lánh tí nào nên tác giả thực tế, nghĩ gì, trải gì thì nói nấy vậy.

Tôi đọc sách lúc bước vào tuổi 26 và lúc bớt mơ mộng mà bắt đầu thực tế hơn, nghĩ đến tiền nhiều hơn, nghĩ đến tương lai, nghề nghiệp, những khoản tiết kiệm, trách nhiệm với gia đình. Lúc gõ những dòng này tim cũng thắt từng hồi vì nỗi lo đấy vẫ còn canh cánh trong lòng. Đọc cuốn sách giúp bạn thực tế hơn, đối diện với những vấn đề cuộc sống để nhận diện chúng và bắt đầu thay đổi thái độ và lập kế hoạch hay ít ra bắt đầu nghĩ đến tương lai. Đây là những suy nghĩ rất đúng đắn và nghiêm túc. Không phải tuổi trẻ là yolo, là cứ sai đi vì cuộc đời cho phép. Ở tuổi này tôi bắt đầu sợ sai, vì sự khắc nghiệt của cuộc sống sẽ bắt tôi trả giá đắt, những chuyến đi yolo tạm dừng lại để đầu tư cho khoản dự trữ tài chính cho tương lai.

Cuốn sách sẽ cho bạn cái nhìn về những vấn đề thời sự khá gần gũi với những bạn trạc tuổi tôi, từ công việc, đối nhân xử thế, cách sống, tiêu pha, thái độ đối với tiền bạc… Quả thật nếu bạn đang stress về những vấn đề trên, đọc sách bạn sẽ cảm thấy được lo âu này không chỉ riêng mình, đồng thời bạn được chia sẻ, có người động viên. Và ít nhất nó chỉ ra cho bạn nên suy nghĩ như thế nào, bắt đầu vào hành động ra sao để giải quyết những vấn đề từ chuyện lớn như chuyện mua nhà đến chuyện nhỏ như tập thói quen dậy sớm mỗi sáng, tất cả đều có cách. Những câu chuyện nhỏ dễ liên tưởng, dễ thấm nên không trách tôi đọc review thấy nhiều bạn vỗ đùi đen đét tâm đắc.

Một phần nào đó, sách giúp bạn tỉnh táo lại, một phần với trải nghiệm của người đi trước, tác giả trở thành người  động viên bạn, san sẻ những vất vả bạn đang chịu đựng và cũng chỉ ra cho bản thấy chỉ cần bản thân khéo co kéo, biết suy nghĩ, chịu nỗ lực sẽ vượt qua được. Điều quan trọng là phải bắt tay vào hành động.

Cuốn sách không đưa ra một câu trả lời chắc chắn về việc chọn ở lại thành phố hay trở về quê, mà nó chỉ ra rằng quan trọng nhất là bạn có đủ quyết tâm và lòng kiên trì để theo đuổi ước mơ của mình. Điều này thực sự rất đúng. Lựa chọn về môi trường sống có thể ảnh hưởng một phần đến con đường sự nghiệp, nhưng quan trọng hơn, chính là cách chúng ta lựa chọn sống và làm việc trong môi trường đó như thế nào. Mỗi người có một con đường riêng và nếu biết phát huy hết khả năng của mình, thì dù ở đâu bạn vẫn có thể đạt được thành công.

Cuốn sách "Ở lại thành phố hay về quê" mang đến nhiều thông điệp tích cực về thái độ sống, sự kiên trì và động lực để theo đuổi ước mơ. Mặc dù tiêu đề có thể gây hiểu lầm là một sự so sánh giữa thành phố và quê hương, nhưng thực tế, cuốn sách lại khuyên người đọc tìm kiếm sự tự nhận thức và phát triển bản thân thay vì tìm kiếm một môi trường lý tưởng. Mình rất đồng cảm với quan điểm rằng con đường theo đuổi ước mơ không phải lúc nào cũng dễ dàng và luôn đi kèm với thử thách, nhưng chính những thử thách đó lại giúp chúng ta trưởng thành hơn. 

Cuốn sách vẽ lên một bức tranh chân thật về những giằng xé trong cuộc sống hiện đại của người trẻ: lựa chọn giữa công việc và đam mê, giữa việc kiếm tiền và những sở thích cá nhân, giữa việc xây dựng sự nghiệp và giữ gìn các mối quan hệ. Những vấn đề mà tác giả đề cập đến không chỉ là những lo lắng cá nhân mà còn phản ánh rất rõ những áp lực xã hội mà người trẻ phải đối mặt, đặc biệt là sự kỳ vọng vào sự thành công nhanh chóng và hoàn hảo.

Tác giả cũng chia sẻ những quan điểm rất thực tế về những sai lầm và thất bại mà người trẻ gặp phải trong quá trình xây dựng sự nghiệp. Cuốn sách không chỉ nhấn mạnh về việc theo đuổi ước mơ, mà còn kêu gọi chúng ta đối mặt với thực tế, nỗ lực không ngừng và hiểu rằng sự thành công không đến ngay lập tức mà cần phải có sự kiên trì, cố gắng từng ngày.

Một trong những điểm thú vị là cách tác giả khéo léo đề cập đến các vấn đề về tình yêu và hôn nhân, đặc biệt là qua những lời khuyên về việc yêu bản thân và trân trọng những hạnh phúc giản đơn. Mèo Maverick không vẽ ra một bức tranh lý tưởng về tình yêu, mà thay vào đó, khuyên người trẻ hãy dừng việc tìm kiếm một hình mẫu hoàn hảo và bắt đầu yêu thương chính mình, nỗ lực để có được một cuộc sống độc lập và hạnh phúc.

Đây là một cuốn sách với tiêu đề rất thu hút. Mặc dù, cả cuốn sách không trả lời cho tiêu đề đó mà là hành trình thức tỉnh tâm linh cho những người trẻ bình thường, hết sức bình thường tìm kiếm bản thân mình của 10 năm sau đó.

Cuốn sách viết về tất cả mọi vấn đề của người trẻ: nên trau dồi những kĩ năng gì (ngoại ngữ, vi tính), thái độ ra sao (chăm chỉ, cầu tiến, kiên trì, không ngại khó, ngại khổ,..), vứt bỏ những giấc mơ hão huyền, đụng lại là đòi nghỉ việc để đi vòng quanh thế giới, lấy lí do để trốn chạy thực tại, cơ sở để nhảy việc, chuyển việc, những giằng xé, chênh vênh tuổi đôi mươi (hay là cứ sống hưởng thụ, mặc kệ sự đời hay cố gắng theo đuổi ước mơ để rồi nhận ra trái tim trở nên chai sạn với trưởng thành, nó hối lỗi khị chệch khỏi đường ray, nó không còn đập loạn nhịp với những niềm vui hay nỗi buồn trong cuộc sống). Có phải người trẻ nào cũng thấy cô độc trên con đường theo đuổi ước mơ, những câu chuyện công sở, lời nói tọc mạch của người khác, vấn đề kiếm tiền - tiêu tiền, quản lí chi tiêu đều được tác giả đưa ra và dẫn chứng.

Người trẻ ai cũng từng phải phân vân trước sở thích và công việc, trước đam mê và cơm áo gạo tiền. Nếu may mắn, nếu có tố chất thì 2 cái đó có thể hoà làm một, còn không ta phải chấp nhận bên cạnh công việc, có được 1 sở thích là mãn nguyện lắm rồi.

Vì là tác giả nữ, tác giả còn ưu tiên gửi gắm về vấn đề tình yêu, hôn nhân. Con gái đừng để những tư tưởng kiếm được một người đàn ông tốt làm lí tưởng của mình. Mây tầng nào gặp mây tầng đó, cũng đừng hão huyền người yêu, chồng mình phải hoàn hảo, lý tưởng như người này người kia. Yêu bản thân mình, nỗ lực gánh vác cùng người đàn ông của đời mình, trân trọng những hạnh phúc giản đơn, ấy mới là 1 cuộc sống lí tưởng.

Và giải pháp cho những vấn đề đó chính là phải biết nhận ra mình đang không có vạch xuất phát tốt hơn người khác, nỗ lực lại không bằng người khác, đừng muốn sự thành công đến nhanh chóng mà hãy từ từ nỗ lực hằng ngày, rồi sẽ có tiến bộ.

Quan trọng nhất là bản thân phải hành động, cố gắng làm việc đơn giản nhỏ nhất một cách tốt nhất, có kế hoạch để phấn đấu cũng tốt, không có kế hoạch thì sẽ giúp bản thân linh hoạt, xử lí các tình huống phát sinh, không phải trở thành 1 cỗ máy, áp lực trước các mục tiêu bạn phải đạt được năm xx tuổi, có được những niềm vui bất ngờ trong cuộc sống. Nhưng vấn đề vẫn là không ngừng hành động, kiên trì cố gắng.

Một số trích dẫn hay của cuốn sách:

“Khi bạn còn đang ngủ mơ, luôn có người đang cố gắng cần mẫn”

“Cái gọi là thanh xuân chính là biết sai liền sửa, sửa rồi lại sai, trăm ngàn lần tôi luyện”

“Thực ra, 1 thành phố có bề ngoài càng phồn hoa thì nội tại càng cô độc, bởi đằng sau sự phồn hoa ấy là rất nhiều những linh hồn cô độc”

Và câu nói kết thúc cuốn sách và vẫn còn văng vẳng trong đầu mình:

“Mười năm sau bạn sẽ trở thành ai, sống thế nào?”

0 điểm

Đọc sách xong tôi có hai chi tiết rất ấn tượng. Thứ nhất, khi bạn bắt đầu có gia đình, bạn mới biết tiền quan trọng như thế nào, trên có ba mẹ già, dưới có con nhỏ, chỉ cần một người trong gia đình bị bệnh, bạn sẽ thấy tiền được gọi là đốt chứ không phải là tiêu nữa. Đây thực sự là câu chuyện nghiêm túc mà một người có trách nhiệm với gia đình cần suy nghĩ. Thứ hai, công thức nghỉ việc = can đảm + tài chính + năng lực, ngắn gọn nhưng đầy đủ ý. Đây là hai bài học quan trọng nhất mà tôi cần luôn luôn ghi nhớ.

Tuy nhiên nói thêm một tí là cuốn sách này cho tôi thấy sự khắc nghiệt của Trung Quốc khi công việc công sở như cực hình, mối quan hệ công sở mọi người hà khắc với nhau đến đáng sợ. Không biết do tôi trước giờ chỉ làm ở môi trường văn phòng dễ thương hay sao, không biết môi trường công sở của mọi người như thế nào? Có giống như những gì tác giả nói là phải canh dè nhau, phải làm việc nỗ lực để sếp công nhận, tăng ca, làm việc không biết mệt mỏi, đọc sách mà tôi cũng đủ cảm thấy ngột thở thay cho những cô nhân viên công sở kia? Hay tại môi trường của tôi an toàn quá chăng?

Dù đồng ý với những suy nghĩ thực tế được nêu trong sách, tuy nhiên khúc cuối cuốn sách không hiểu sao nó đem cho tôi năng lượng tiêu cực quá. Có cái gì đó u uất, luẩn quẩn dễ khiên cảm xúc của bạn lâng lâng buồn không hiểu vì sao mình buồn. Có thể vì việc nhiều áp lực cuộc sống cộng với những lời kêu gọi cố gắng giải quyết vấn đề mà bỏ qua việc tận hưởng giây phút bình yên hoặc hạnh phúc với hiện tại nên khiến tôi cảm thấy, thế cuộc sống này sao vất vả quá vậy. Vì có nhà, thành công ai chẳng muốn, nhưng bạn hãy nhớ trên đường phấn đấu đó bạn còn cần phải sống, phải thở phải tận hưởng niềm vui. Vì đồng hồ không ngừng lại, thời gian qua đi không lấy lại được, mải mê lo lắng, theo đuổi mục tiêu ổn định của xã hội dễ khiến bạn quên đi tiếng nói trong tim, có được những thứ này tôi thật sự hạnh phúc chứ? Hay mải mê, mua nhà, mua xe để bám trụ thành phố? So với sống ở quê thư thả, vui vẻ bạn chọn điều gì? Mục đích cuộc sống là nhà là xe hay là trải nghiệm và hạnh phúc?

Đừng hiểu nhầm ý tôi dạy đời, giả tạo, vì tôi vẫn đang trên đường đi tìm câu trả lời, tôi vẫn chưa biết chọn phố hay về quê nữa. Và vẫn băn khoăn với những câu hỏi trên.

Khi mới đọc những trang đầu, tôi cảm thấy cuốn này còn hời hợt quá, khai thác vấn đề chưa sâu và chưa đánh được vào tâm lý độc giả. Nhưng càng về sau tôi càng cảm thấy thấm và bắt đầu nghiêm túc chiêm nghiệm từng câu từng chữ.

Nói một chút về chuyện cá nhân của tôi nhé! Tôi đang có một lời mời công việc mà bản thân tôi cảm thấy tốt lắm, nhưng lại không thể ở Hà Nội. Một mặt tôi vô cùng muốn thử sức công việc mới này. Dù kinh nghiệm chưa đủ nhiều, nhưng tôi tự tin bản thân có thể làm tốt. Nhưng mặt khác tôi lại sợ mình bị “lãng quên”.

Cuộc sống của tôi bây giờ thế này này: ngày đi làm hành chính, tối về lượn lờ cafe với bạn bè. Đôi khi chúng tôi đổi gió bằng việc chạy bộ thể dục quanh Hồ Gươm. Có đôi khi lại thơ thẩn ra quán trà quen ngồi nghe nhạc Trịnh với chị bạn và đàm đạo về nhân sinh. Công việc của tôi đang khá tốt. Tôi mới được tăng lương hồi tháng trước và hiện tại cũng có vị trí “số má” trong công ty.

Nhưng đôi khi tôi vẫn cảm thấy hụt hẫng gì đó. Tôi bây giờ đúng kiểu “cao không tới thấp không thông”. Mà lơ lửng như tôi bây giờ thì xã hội nhiều lắm.

"“Trên đời này không có chuyện có tài mà không gặp thời.” Những người luôn cho mình có tài mà không được trọng dụng thực ra đều là do tài năng chưa đủ."

Mẹ tôi bảo tôi là, tầm tuổi tôi bây giờ đừng nghĩ đến chuyện bay nhảy nữa. Yên ổn làm việc thăng tiến rồi lấy một anh chồng, xây một gia đình, thế là xong. Tôi nghe thì nghe nhưng lại nghĩ “xong là xong thế nào?”. Mình đang lơ lửng thế này thì biết “kén chồng” kiểu gì? Mây tầng nào đi với mây tầng đấy. Hai đứa lơ lửng lấy nhau thì sau này cuộc sống hôn nhân sẽ thế nào? Tôi thực sự không có một chút niềm tin nếu tôi chọn kết hôn trong thời điểm này.

"Tôi từng đưa ra khái niệm “tha thứ cho bản thân”. Cứ một mực nỗ lực, không cho bản thân có thời gian nghỉ ngơi, liệu có phải quá tàn nhẫn không? Tôi vô tình đọc được một câu như sau: “Rất nhiều người tình nguyện hết mình vì tình yêu, nhưng rất ít người chịu đặt cược được ăn cả ngã về không cho ước mơ của mình”.

Chúng ta thường chỉ bỏ ra một chút nhưng muốn có được thu hoạch lớn ngay, hễ có lý do để thả lỏng thì lập tức cho rằng việc mình không nỗ lực là điều đương nhiên.

Nhưng muốn có được thì phải bỏ ra, đây là nguyên lý muôn đời không thay đổi."

Đọc đến những dòng này, tôi chợt nhận ra tôi quên tôi của ngày xưa rồi. Tôi của ngày trước hừng hực khí thế, hừng hực quyết tâm muốn “chỉ sống một lần trong đời”. Còn tôi của bây giờ thì lại trở thành đối tượng mà tôi từng rất khinh thường trước đây – bà cô già chốn công sở. Để rồi khi bị đồng nghiệp ngáng chân, khi bị mang tiếng là “nuôi ong tay áo”, khi cảm thấy như muốn buông bỏ tất cả… thì tôi lại cảm thấy tuyệt vọng rồi tức tốc đi tìm nguồn năng lượng tích cực xốc lại tinh thần.

Nhưng khi bình ổn hơn, tôi lại tự hỏi “nếu lúc nào mình cũng cần năng lượng tích cực để giúp bản thân phấn chấn rồi đến một ngày xung quanh không còn “chicken soup” thì liệu mình có sống được không?

"Càng ở trong điều kiện tốt, có nhiều tài nguyên, nguồn lực hỗ trợ, ta càng phải hà khắc với bản thân. Ta phải coi mình đang ở một nơi không có gì, đang gặp phải khó khăn thì nên cổ vũ bản thân thế nào, chứ không phải dựa vào người khác. Khi tâm trạng và thái độ của chúng ta dần dần có sự thay đổi, rất nhiều vấn đề tiêu cực trước khi lặng lẽ quay người bỏ đi sẽ nhìn bạn nở nụ cười vô cùng ấm áp.

Chỉ khi kết hợp với bản thân mình một cách hoàn hảo thì mới là năng lượng tích cực."

Bản ngã của tôi thực sự không phù hợp với cuộc sống hiện tại. Tôi phải thay đổi thôi. Đặc biệt là sau biến cố về tài chính thì tôi xin chừa, không dám lười biếng sống “nhàn hạ” kiểu này nữa.

Đọc xong cuốn sách này, rồi thức đến nửa đêm gõ những dòng này, tôi cảm thấy tôi lại có “nhiệt” rồi, mà trong “Ở lại thành phố hay về quê?” Mèo Maverick gọi đây là “linh khí”.

"Đôi khi bước chân ra không đơn giản chỉ là tìm cơ hội mới, mà quan trọng hơn là xây dựng niềm tin cho chính cuộc đời mình."


Nếu như trong combo 3 cuốn sách của Vãn Tình, đặc biệt là cuốn mới nhất “Không tự khinh bỉ, không tự phí hoài“, cuộc sống tình yêu, hôn nhân được khắc họa vô cùng rõ nét. Những vấn đề phát sinh sau hôn nhân chính là thực tế của xã hội, và Vãn Tình chỉ thu thập lại những câu chuyện ấy nhằm giúp chúng ta có cái nhìn bao quát hơn.

Nhưng, cuốn sách phù hợp hơn vào giai đoạn chúng ta đã có “gì đó” trong tay và đang hoặc sắp sửa bước lên nấc thang mới trong cuộc đời, đó là “hôn nhân và gia đình“. Mặc dù Vãn Tình có chia sẻ những câu chuyện lập nghiệp, những cố gắng phấn đấu cho sự nghiệp, tự do tài chính… nhưng thực sự khía cạnh này không đủ sâu. Có thể thời điểm tác giả viết 3 cuốn ấy, thì cuộc sống của chị cũng khác rồi. Vị thế khác, trải nghiệm khác thì cảm xúc không đủ chân thực nữa.

Và đúng thời điểm, cuối cùng tôi cũng đã tìm được cuốn sách giải đáp những vấn đề này rồi. “Ở lại thành phố hay về quê?” viết cho đối tượng là những bạn trẻ mới chân ướt chân ráo bước vào đời. Khi ấy, họ đều còn quá non nớt và thiếu thốn để “đầu tư” cho tình yêu – hôn nhân nên sự nghiệp vẫn là ưu tiên hàng đầu.