Trong cuốn sách Trường học hay trường đời, nhà báo Nguyễn Tuấn Anh đã chia sẻ với chúng ta công thức 10 – 20 – 70: “Những gì học tập ở trường lớp chính quy chỉ chiếm 10% kiến thức của mỗi người. 20% kiến thức còn lại đến từ các tương tác với xã hội. 70% kiến thức đến từ trải nghiệm. […] 10% kiến thức từ đào tạo trường lớp chính quy tuy nhỏ nhưng là cơ sở để mình có 20% và 70% sau đó, nên trước tiên, phải học tập ở trường cho thật tốt”. Nói như vậy để thấy rằng, giáo dục trong nhà trường rất quan trọng. Là những người làm cha, làm mẹ, ai cũng mong cho con mình được học tập trong một môi trường tốt nhất.  Điều đó không chỉ thể hiện bởi mối quan tâm của cha mẹ lúc con chuẩn bị vào đại học mà những ngôi trường cấp ba cũng được các bậc phụ huynh định hướng từ rất sớm. Mỗi năm, khi đến kì tuyển sinh vào 10 trên cả nước, vấn đề trường chuyên, lớp chọn lại được đem ra bàn cãi rất gay gắt. Có người bắt con em mình phải đỗ chuyên bằng được, có người lại chẳng thích trường chuyên bởi họ lo sợ áp lực học tập, lo bị học lệch,…

Là một học sinh trường Chuyên, mình nghĩ rằng nhiều phụ huynh và các bạn học sinh chưa hiểu rõ mục đích, vai trò cũng như tầm quan trọng của những ngôi trường Chuyên trên cả nước. Vì vậy, bài viết này mình muốn chia sẻ quan điểm cá nhân về Những lầm tưởng về cái mác “Trường Chuyên” và sự thật ẩn sau cái mác đó.

 

1. Trước hết, chúng ta cần làm rõ khái niệm về “Trường Chuyên”. Vậy “Trường Chuyên” là gì?

Theo định nghĩa của Wikipedia:

Trường chuyên là trường trung học, trong đó đào tạo toàn diện và nâng cao một số môn học gọi là môn chuyên […] là nơi phát triển các tài năng đặc biệt xuất sắc trong các lĩnh vực khoa học cơ bản.

Hệ thống trường Trung học phổ thông chuyên tại Việt Nam được thành lập từ năm 1966. Bắt đầu với những lớp chuyên Toán tại các trường đại học lớn về khoa học cơ bản, sau đó các trường chuyên được thiết lập rộng rãi tại tất cả các tỉnh thành.

Hệ thống trường THPT chuyên ở Việt Nam bao gồm 2 hệ: các trường chuyên trực thuộc đại học (trước đây là các trường chuyên cấp quốc gia) và các trường chuyên của tỉnh. Hiện nay, cả nước ta có 9 trường chuyên trực thuộc đại học và 75 trường chuyên trực thuộc tỉnh/thành phố. Có thể kể đến một số cái tên tiêu biểu như: Trường THPT Chuyên ĐH Sư phạm Hà Nội; trường THPT Chuyên KHTN, ĐHQG Hà Nội; trường THPT Năng khiếu, ĐHQG TP. Hồ Chí Minh; Chuyên Phan Bội Châu; Chuyên Lê Hồng Phong;…

Để được vào học tại các trường chuyên, học sinh tốt nghiệp cấp II phải thoả mãn các điều kiện về học lực, hạnh kiểm ở cấp II và đặc biệt là phải vượt qua các kỳ thi tuyển chọn đầu vào tương đối khốc liệt của các trường này.

 

2. Những lầm tưởng về cái mác “Trường Chuyên” và sự thật phía sau cái mác ấy.

Trên thực tế, trong quan điểm về trường chuyên, có thể chia phụ huynh – học sinh thành ba nhóm:

Nhóm thứ nhất: Những người quá đề cao trường chuyên – muốn con em mình phải đỗ chuyên bằng được.

Nhóm thứ hai: Những người không ưa trường chuyên, nghĩ học chuyên sẽ học lệch, thiếu kĩ năng sống, áp lực cao, chi phí đắt đỏ,…

Nhóm thứ ba: Những người có cái nhìn đúng đắn về trường chuyên trong việc chọn trường, chọn lớp cho con.

Bài viết này mình sẽ đề cập đến những phụ huynh – học sinh ở hai nhóm đầu.

 

 

- Nhóm thứ nhất: Những người quá đề cao trường chuyên – bắt con em mình phải đỗ chuyên bằng được.

Nhiều người đã nói rằng: “Cuộc cạnh tranh của các sĩ tử vào trường chuyên còn gay go, căng thẳng hơn cả kì thi trung học phổ thông quốc gia”. Trên thực tế, phụ huynh muốn con mình vào chuyên bởi một trong những (hoặc một số, hoặc tất cả) những lí do sau:

• Chỉ có học trường chuyên, con mình mới được đào tạo tốt nhất.

Học trường thường thì chất lượng giáo dục sẽ kém, khó có thể phát huy tốt mọi tài năng của con em mình được. Bên cạnh đó, học trường thường sẽ khiến học sinh không chú tâm vào chuyện học hành, kết quả học tập kém,… Chính bởi vậy mà ngay từ lớp 9, thậm chí từ khi mới bước chân vào cấp hai, nhiều phụ huynh đã gửi các bạn học sinh vào các lớp luyện thi, lò luyện thi học sinh giỏi. Ngoài những buổi học ấy, họ còn mời thêm giáo viên giỏi dạy kèm thêm với chi phí cao ngất ngưởng. Thế nhưng, phụ huynh cần nhận thấy rằng, cơ sở giáo dục, vật chất và chất lượng giáo dục của trường chuyên về cơ bản cũng giống với trường thường. Tìm hiểu các trang web về những ngôi trường không chuyên, chúng ta có thể nhận thấy rằng, chất lượng ngôi trường đó cũng có thể sánh ngang, thậm chí hơn hẳn trường chuyên[1].

Vào được chuyên là lúc nào cũng được học sinh giỏi, hạnh kiểm tốt, học chuyên là “auto đỗ đại học”,…

Đó chính là một suy nghĩ hết sức sai lầm. Học sinh chuyên không phải học kì nào cũng được học sinh giỏi, hạnh kiểm tốt. Để có được điều đó, các bạn ấy cũng không khác với học sinh trường thường, cũng phải trải qua các bài kiểm tra miệng, kiểm tra một tiết, kiểm tra lấy điểm học kì theo đề chung của sở (đề chung cho cả trường chuyên và các trường trong địa bàn tỉnh),... Trường chuyên cũng như trường thường, không chỉ quan tâm đến giáo dục mà vấn đề ý thức học sinh được đặt lên hàng đầu. Nếu học lực giỏi, ý thức kém, bạn chỉ là học sinh khá mà thôi. Quả là không sai khi Bác Hồ nói rằng: “Có tài mà không có đức thì cũng là người vô dụng, có đức mà không có tài thì làm việc gì cũng khó”. Bạn nghĩ rằng ở chuyên, học sinh lúc nào cũng đạt điểm 9, 10 – hoàn toàn không phải như vậy! Ở chuyên, nếu bạn học hành không tử tế, không nghiêm túc, không khó để bạn xơi trứng ngỗng, không chỉ các môn thường mà… ngay cả môn chuyên! Tỉ lệ đỗ đại học ở chuyên rất cao, thường là 90 – 100%. Nhưng không phải cứ vào chuyên là bạn có thể đỗ đại học. Sẽ chẳng có phép màu xảy ra nếu chúng ta lười biếng, dựa dẫm, không chịu cố gắng. Nếu bạn có sẵn tố chất, hơn thế lại cần cù, chịu khó, thì đâu cần phải học chuyên này chuyên nọ khi mà bạn chẳng thích. Cho dù là những ngôi trường bình thường trong huyện (những ngôi trường nằm trong top 10 của tỉnh), bạn hoàn toàn có thể tự tin rằng, mình có thể tỏa sáng, thậm chí xuất sắc hơn nhiều so với các bạn trường chuyên.

• Phụ huynh muốn con mình vào chuyên để thỏa mãn niềm vui và phục vụ “sĩ diện” của chính họ:

Mình từng biết đến rất nhiều trường hợp và cũng đọc được rất nhiều bài báo về những vấn đề xoay quanh trường chuyên. Khi được hỏi: “Tại sao anh/chị lại cho cháu thi chuyên?”, ngoài những câu trả lời: “Vì cháu yêu thích môn học ấy, vì cháu muốn phát huy tài năng của mình,…” thì những cuộc phỏng vấn như vậy cũng nhận được rất nhiều những lời đáp rằng: “Tôi chẳng biết tại sao nữa”, “Cháu phải vào trường chuyên vì anh/chị của cháu cũng thế”, “Cháu không vào chuyên thì gia đình tôi chẳng thể nhìn mặt hàng xóm được đâu”[2],… Mình nghĩ rằng, hóa ra, có những phụ huynh ép con thi chuyên, học chuyên chỉ để phục vụ sĩ diện nhất thời của mình. Khi được hỏi: “Con anh/chị học trường nào?” – “Con tôi học chuyên toán, chuyên anh của trường chuyên XYZ ạ!”. Cũng chẳng cần biết người hỏi sẽ nghĩ gì, chỉ một chữ “chuyên” thôi cũng đủ khiến họ phổng mũi, nở mày nở mặt với bạn bè rồi. Nhưng điều đó có đáng để phụ huynh phải bắt ép con mình vào chuyên bằng được hay không? Có những bạn không thích học chuyên, không thích thi chuyên, chỉ muốn học trường thường nhưng lại bị bố mẹ bắt thi chuyên. Những học sinh ấy bỗng dưng trở thành một con robot học hành cật lực theo sự chỉ đạo của bố mẹ để đỗ chuyên, để bố mẹ “vui lòng”.

Phải chăng, chính những người cha, người mẹ ấy đang cướp đi ước mơ, đam mê của con em mình, bắt chúng thực hiện bằng được mong muốn của chính họ? Những đứa trẻ phải chịu áp lực nặng nề từ gia đình từ sớm như vậy rất dễ rơi vào tình trạng stress, luôn cảm thấy khó chịu về chính bản thân, lâu dần dẫn đến trầm cảm. Thử hỏi, như vậy liệu có đáng không? Là một học sinh, mình thấy rằng, mỗi bậc phụ huynh hãy quan tâm hơn tới con em mình, tìm hiểu để thấy được sở thích cũng như đam mê thật sự của con. Đừng để sự sĩ diện cá nhân mà quên đi ước mơ của con trẻ.


Không phải con học trường chuyên thì mới có cái cớ để tự hào, thì mới có chất lượng giáo dục tốt nhất, thì mới đỗ đại học,… Một học sinh chăm chỉ, siêng năng, luôn đạt thành tích tốt trong học tập ở trường thường cũng đáng để tự hào lắm chứ. Ngoài việc tập trung giảng dạy môn chuyên thì trường chuyên về cơ bản cũng giống trường thường, chẳng có sự phân biệt nào cả. Mình nghĩ rằng, môi trường học tập thực sự là một vấn đề quan trọng, nhưng điều quan trọng hơn hết chính là ở bản thân mỗi người học sinh. Khi học sinh đó có cố gắng, có phấn đấu thì dù là ở trường chuyên hay học trường thường, bạn học sinh đó hoàn toàn có thể tỏa sáng và cha mẹ chẳng có lý do gì để không tự hào về con của mình cả.

 

Nhóm thứ hai: Những người không ưa trường chuyên, nghĩ học chuyên sẽ học lệch, thiếu kĩ năng sống, áp lực cao, chi phí đắt đỏ,…



Bên cạnh những phụ huynh cực kì thích trường chuyên thì cũng có rất nhiều phụ huynh và ngay cả học sinh không muốn học chuyên, thi chuyên bởi những lí do sau:

• Học sinh chuyên là những “chú gà công nghiệp”, những con mọt sách, chỉ được đào tạo để đi thi, thiếu đi những kĩ năng sống,…

Trên thực tế thì không phải như vậy. Nếu theo dõi các trang web trường chuyên của tỉnh, các bậc phụ huynh và cả các bạn học sinh sẽ nhận thấy rằng: học sinh chuyên không chỉ có học mà còn rất năng nổ trong các hoạt động ngoại khóa nữa. Các trường chuyên cũng tổ chức rất nhiều hoạt động cho học sinh để các bạn ấy có thể giao lưu, học hỏi và phát triển những kỹ năng mềm cần thiết[3]. Có thể kể đến những sự kiện tiêu biểu của trường chuyên như: Prom, các cuộc thi, các hoạt động chào mừng những ngày hội lớn[4],… cùng với đó các câu lạc bộ cũng thu hút đông đảo học sinh tham gia[5].

Học chuyên sẽ bị học lệch, chỉ chú trọng vào môn chuyên mà không quan tâm đến các môn khác.

 Tại sao lại được gọi là “trường chuyên”? Theo như định nghĩa mình đã đề cập phía trên thì trường chuyên được tạo ra để “đào tạo toàn diện và nâng cao một số môn học gọi là môn chuyên”. Đúng như tên gọi của nó, học chuyên đồng nghĩa với việc bạn phải tập trung vào môn chuyên, dành nhiều thời gian hơn cho môn học đó. Nói thế không có nghĩa là chương trình của những môn học khác bị giảm tải hay không học. Bạn vẫn được học tất cả các môn học còn lại, số lượng tiết học cũng giống như ở trường thường. Chỉ khác là lịch học sẽ nhiều hơn bởi vì bạn còn có môn chuyên. Nếu như ở các trường thường số lượng của các ca chuyên đề sẽ tùy thuộc vào các khối thi đại học thì ở chuyên, bên cạnh các ca chuyên đề như vậy thì học sinh còn phải học môn chuyên, số lượng tiết học sẽ nhiều hơn. “Học chuyên sẽ bị học lệch”? Mình nghĩ rằng, học lệch hay không là ở suy nghĩ và thái độ học tập của mỗi người với môn học đó. Không có một ngôi trường nào lại không muốn học sinh mình học giỏi toàn diện cả. Nếu như bạn có ý thức học tập tốt, có sự cố gắng và tinh thần cầu tiến, bạn chắc chắn sẽ có khả năng hiểu hết các môn học – và không có chuyện học lệch.



• Trường chuyên nặng về thành tích, áp lực rất lớn về điểm số => học sinh học rất vất, chịu áp lực một cách kinh khủng.

Vào chuyên đã rất khó, học chuyên lại càng khó hơn. Là một học sinh chuyên, mình cũng phần nào hiểu được áp lực của những bạn học sinh trường chuyên: sự cạnh tranh sống còn để giữ vị trí top đầu, để được chọn vào đội tuyển HSG quốc gia, để đạt được thành tích cao trong học tập,… Trong một môi trường mà mọi người đều cố gắng phấn đấu để đạt được kết quả tốt nhất, bản thân người học sinh đó cũng sẽ tự cảm thấy mình phải cố gắng hơn để không bị bỏ lại phía sau. Điểm cao, thành tích tốt,… - học sinh, cha mẹ, thầy cô, nhà trường, ai chẳng muốn. Nhưng điều đó không có nghĩa là trường chuyên lúc nào cũng chỉ coi trọng điểm số, không đánh giá đúng thực lực của học sinh. Như mình đã đề cập phía trên, học sinh chuyên cũng phải thi tất cả các môn thi, cùng đề thi với học sinh khác và trượt môn, nợ điểm, học lại thể dục,… hoàn toàn có thể xảy ra ở chuyên.

• Trường Chuyên chỉ dành cho những con nhà giàu?[6].

Có rất nhiều bạn học sinh học khá giỏi ở quê. Các bạn ấy rất muốn thi vào chuyên. Nhưng khi đề cập nguyện vọng tới bố mẹ thì cha mẹ lại nói: “Học chuyên tốn kém lắm! Chuyên chỉ dành cho những đứa nhà giàu thôi!”. Phải công nhận rằng, học phí trường chuyên có cao hơn trường thường một chút bởi học phí trường chuyên được quy định riêng và lịch học của học sinh cũng nhiều hơn. Nhưng hoàn toàn không có sự phân biệt đẳng cấp nào ở trường chuyên cả. Trường chuyên không phải chỉ để dành cho con nhà giàu mà trường chuyên chính là nơi học sinh có thể phát triển tài năng đặc biệt về môn học năng khiếu của chính mình. Trường chuyên cũng có những gói hỗ trợ và học bổng cho những học sinh có hoàn cảnh khó khăn biết vươn lên và đạt thành tích cao trong học tập. Đồng thời, chúng ta cũng được biết đến rất nhiều tấm gương trường chuyên biết vượt khó giành nhiều giải thưởng ở chuyên[7] [8]. Nói như vậy để thấy rằng, trường chuyên hoàn toàn không có chuyện phân biệt giàu nghèo, mọi học sinh đều bình đẳng như nhau. Nếu bạn thật sự muốn thi chuyên, học chuyên nhưng lại lo vấn đề kinh phí học tập thì hãy cứ tự tin điền nguyện vọng vào chuyên đi. Mình chắc chắn rằng mọi trường chuyên đều rộng mở chào đón những học sinh tài năng như bạn.

 


Vậy có nên học trường chuyên hay không?

Có nên học chuyên hay không? Câu trả lời nằm ở mỗi người. Việc có nên học chuyên hay không phụ thuộc vào hai yếu tố: Kỳ vọng của phụ huynh và quan trọng hơn là năng lực và đam mê thật sự của học sinh. Nhưng chuyên đâu phải chỉ cần thích là học được. Không chỉ có đủ điều kiện về học lực, hạnh kiểm, bạn cũng cần phải thi đỗ thì mới vào được. Trên thực tế, ai cũng biết rằng tỉ lệ chọi khi thi vào các trường chuyên rất cao[9] [10]. Vì vậy, trước khi có thể học chuyên, bạn phải đỗ chuyên cái đã. Mình cũng biết rằng, có nhiều bạn học sinh không chỉ thi một trường chuyên mà còn thi rất nhiều trường chuyên khác nữa. Vậy nên câu hỏi cần đặt ra trước mắt là: Có nên thi chuyên hay không? Suy nghĩ mỗi người mỗi khác nhưng theo quan điểm cá nhân, mình xin trả lời là: “Có!”. Bản thân mình cũng đã đỗ trường chuyên và đang theo học chuyên. Năm mình thi, môn chuyên của mình có tỉ lệ chọi là 5/1. Bố mẹ chưa bao giờ đặt áp lực cho mình trong vấn đề học hành thi cử cả, họ nói với mình rằng: “Kinh phí tham gia một cuộc thi vào chuyên chẳng đáng là bao. Đỗ cũng được, không đỗ cũng được. Con hãy coi đây như một cuộc thi để con biết được tầm của mình đến đâu.” Mình đi thi với một tâm thế rất thoải mái (có lẽ vì thoải mái quá nên mình đến nhầm cả địa điểm thi, đến nơi thấy trường vắng tanh, kiểm tra lại mới biết nhầm trường?!). Cũng bởi chẳng có chút áp lực nào cả nên hai ngày thi với mình diễn ra nhanh chóng. Khi có tên trong danh sách trúng tuyển, mình cũng chẳng thể ngờ tới nữa. Mình không đứng đầu nhưng may mắn được nằm trong top đầu môn chuyên mình chọn thi. Lúc đầu, mình không định học chuyên vì xa nhà, bố mẹ cũng lo lắng vì sức khỏe của mình vốn không được tốt. Nhưng cuối cùng thì mình vẫn chọn học chuyên. Tính đến thời điểm hiện tại thì mình hoàn toàn hài lòng với quyết định của bản thân.

 

Lời kết:

Một mùa tuyển sinh nữa lại đến gần, vấn đề chọn trường cấp ba luôn là điều đáng quan tâm của mọi phụ huynh cũng như các bạn học sinh. Trên tất cả, hãy thực sự tỉnh táo khi chọn trường chọn lớp. Mong rằng, với bài viết của mình, mọi người sẽ có cái nhìn đúng đắn hơn về trường chuyên, học sinh chuyên. Cuối cùng, chúc các sĩ tử sắp thi vào cấp ba thật nhiều sức khỏe, ôn tập thật tốt, bình tĩnh, tự tin, làm bài thi đạt kết quả cao nhất!


Kim Chi – Bookademy

______________

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

Bạn đam mê viết lách, yêu thích đọc sách và muốn lan tỏa văn hóa đọc tới cộng đồng của YBOX.VN? Đăng ký để trở thành CTV Bookademy tại link: http://bit.ly/bookademy_ctv

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ “Tên tác giả - Bookademy”. Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

Xem thêm

Trước tiên con xin giỏi thiệu đôi chút về bản thân. Chỉ vài tuần nữa thôi con sẽ được mặc chiếc áo dài trắng thướt tha của học sinh cấp 3. Đến nay đã gần 2 tháng kể từ ngày đấy, cái ngày mà con đã chuẩn bị rất nhiều và rất kì vọng vào nó, ngày thi “Chuyên Tiếng Anh”. Mẹ có biết con mong đợi nó thế nào, con đã cố gắng vì nó thế nào. Lịch học thêm con dày đặt, 9 giờ tối con mới được về đến ngôi nhà của mình trong bộ đồng phục từ sáng. Con mệt. Con phải học nữa, tiếng anh, toán, ngữ văn, vật lí,…..con làm bạn với đêm khuya, với ước mơ. Hôm thi chuyên, con đã kiệt sức, mọi áp lực như dồn chồng chất. Ngồi phía sau ôm mẹ, con chỉ muôn khóc. Con được 62/200 điểm, dĩ nhiên là không đậu nổi. “Học thêm học bớt cho đã”; “ Ngày nào cũng chở đi như con ngựa mà có nhiêu đó cũng rớt”. Con càng cảm thấy áp lực đến nhường nào khi nghe những lời này. Mọi chuyện cũng đã qua, nhưng tôi vẫn còn chút gì đấy luyến tiếc, mỗi đêm vẫn trách bản thân mình. Tôi khóc suốt đêm, chẳng ai lắng nghe, cảm thấy bạn thân mình tệ, mọi thứ xung quanh bao lấy bởi một màu đêm tối. Từ hôm thi xong đến giờ, tôi mới lục lại tờ đề thi, ngồi giải lại một cách nghiêm túc. Sau một hồi loay hoay, tôi đã hoàn thành và kiểm tra đáp án. Chẳng ngờ, tại sao lúc đấy mình không cố gắng làm bài, nó chẳng khó mấy so với những gì mày có thể mà. Tại sao mày lại thế. Mọi cảm giác tội lỗi cứ ùa về, mẹ, ba, chị hai, em trai,…tôi có lỗi với tất cả. Vì hôm thi tôi chỉ khoanh bừa cho đầy tờ đáp án. Chuyên là gì, tại sao tất cả cố gắng lại rồi từ bỏ phút cuối.

1. Im lặng và mỉm cười là 2 vũ khí lợi hại. Mỉm cười là cách để giải quyết nhiều vấn đề, im lặng là cách để tránh những vấn đề rắc rối xảy ra. 2. Người khác nói tới cách sống của bạn, cũng chẳng ảnh hưởng gì tới bạn. Bạn sống thế nào, cũng không có liên quan gì đến người ta. Muốn có cuộc sống tốt đẹp thì đừng để tâm tới họ. 3. Luôn đặt mình vào vị trí của người khác. Nếu trong vị trí đó, bạn thấy đau, có lẽ người kia cũng sẽ cảm thấy như vậy. 4. Nghe lời chê bai mà giận là làm ngòi cho người gièm pha; Nghe câu khen tặng mà mừng là làm mồi cho kẻ nịnh hót. 5. Xã hội bây giờ đồng tiền có thể dùng để trả phí cho mọi tội lỗi. 6. Cuộc sống không tặng cho ta thứ gì cả. Những gì cuộc sống đem lại cho ta đều được ghi giá một cách kín đáo. Học xuất nhập khẩu trực tuyến ở đâu tốt 7. Nghèo không là xấu, nghèo mà không có chí mới là xấu; hèn không đáng ghét, hèn mà không có tài mới đáng ghét; già không nên than thở, già mà sống thừa mới đáng than thở; chết không nên bi ai, chết mà vô bổ mới đáng bi ai. 8. Giành được lòng tin rất khó mà hủy diệt thì dễ lắm, quan trọng không phải là dối gạt chuyện lớn hay nhỏ mà chính việc dối gạt đã là vấn đề. côn

Khác biệt lớn giữa trường học và trường đời Chắc hẳn bạn đã thấy ví dụ về những người khi đi học rất giỏi, nhưng lúc lập nghiệp thì cũng chỉ trung bình. Cũng có những người học không quá xuất sắc, nhưng lại rất giỏi khi lập nghiệp. Và dĩ nhiên, cũng có những người học đã giỏi, lập nghiệp lại càng giỏi hơn. Tôi là một người học không phải giỏi, nhưng cũng kinh qua nhiều kỳ thi và hiện cũng có một số lượng kha khá bằng cấp, tuy nhiên, thời gian đầu lập nghiệp, tôi vô cùng bối rối, bởi những kiến thức ở trường học tôi có thể áp dụng vào công việc thực tế là rất ít, còn khi khởi nghiệp kinh doanh thì hầu như tôi chẳng áp dụng được gì. Kết quả mà hiện nay tôi có được khi xây dựng sự nghiệp kinh doanh riêng, hoàn toàn đến từ những trải nghiệm thực tế, từ việc học hỏi những người đi trước, làm sai nhiều lần và đứng dậy sửa sai để có được. Dưới đây là 3 điều khác biệt quan trọng giữa trường học, trường đời mà tôi đúc kết và muốn chia sẻ với các bạn: Thứ nhất: Trường học dạy cho ta những thứ người khác muốn ta biết, trường đời dạy cho ta những thứ ta cần phải biết. Mãi sau này, khi phát triển sự nghiệp kinh doanh riêng tôi mới ngộ ra rằng, trường học chỉ đào tạo cho ta kiến thức chuyên môn để trở thành một người làm công giỏi. Vì vậy, hầu như những ai có thể áp dụng được kiến thức ở nhà trường vào thực tế đều thuộc nhóm đang đi làm công. Còn khi bạn muốn bước sang nhóm làm chủ, đặc biệt là phát triển những doanh nghiệp lớn, có mạng lưới và hệ thống vận hành thì những kiến thức ở trường học hầu như không áp dụng được gì. Vì vậy, sự học không nên dừng lại ở sau giai đoạn tốt nghiệp đại học, mà sự học cần phải là sự nghiệp cả đời. Những kiến thức đã được học tại trường học chỉ có thể hoàn thiện được một mảnh nhỏ hạnh phúc của mỗi người. Danh ngôn có câu “nhiều người chết ở tuổi 25 nhưng phải đến năm 65 tuổi mới được chôn”, ám chỉ việc một người sau khi tốt nghiệp trường học đã ngưng việc học hỏi, trong khi còn đến 40 năm trường đời cần phải học tiếp. Sự khác biệt đầu tiên này giúp tôi nhìn nhận lại bản thân mình, tự biết mình phải luôn luôn duy trì tinh thần học hỏi, đặc biệt là những kiến thức có thể áp dụng vào kinh doanh riêng và những kiến thức giúp tôi xây dựng cuộc sống hạnh phúc toàn diện. Thứ hai: Muốn giỏi ở trường học phải hiểu bài, muốn giỏi ở trường đời phải biết áp dụng bài. Tôi còn nhớ khi đi học có hằng hà sa số kiến thức mình phải học thuộc, phải nắm rõ nguyên tắc của việc áp dụng luật (tôi học về chuyên ngành luật) để vượt qua các kỳ thi. Nhưng sự thật là sau khi ra trường tầm chục năm, tôi chẳng còn nhớ gì nhiều ngoài những phép tính cộng trừ nhân chia cơ bản hồi cấp 1, 2. Đôi khi tôi cảm thấy mình mất gần 20 năm ngồi trên ghế nhà trường để cố gắng thuộc những gì mà rốt cuộc mình cũng sẽ quên. Trong khi đó, mỗi bài học trong trường đời tôi đều nhớ nằm lòng, bởi mỗi bài học đều là một trải nghiệm thực tiễn, có những bài học mà tôi phải đánh đổi bằng chính mồ hôi và công sức của mình. Tôi nhận ra rằng, việc biết nhiều không quan trọng bằng việc áp dụng những gì mình biết để thay đổi cuộc sống bản thân. Tôi bắt đầu học một cách chọn lọc, cũng không học dồn dập một lúc. Tôi học một ít, sau đó áp dụng, rồi lại tiếp tục học thêm một ít nữa, và lại áp dụng từng bước từng bước một. Sau cùng, tôi đúc kết những gì mình học của người khác rồi áp dụng vào chính cuộc sống của mình trở thành một thứ kiến thức của riêng mình, đồng thời chia sẻ lại với những anh em đi sau. Thứ ba: Trường học đánh giá qua bằng cấp, trường đời đánh giá qua phong cách sống. Một người không thể được coi là học giỏi nếu không có những bằng cấp đi kèm. Tương tự, một người không thể được coi là lập nghiệp giỏi nếu không tạo dựng được phong cách sống tốt. Khi đi học, có một quy tắc là học sinh giỏi thì không được có bất kỳ môn học nào bị loại trung bình, tức là ngoài những môn học vượt trội, thì những môn học khác họ ít nhất cũng phải ở mức khá. Tương tự như vậy, khi nói đến phong cách sống, có công việc với thu nhập tốt thôi là chưa đủ, một người còn cần phải hoàn thiện những khía cạnh khác, như thể chất, tinh thần, tài chính (quản lý tiền bạc), gia đình và các mối quan hệ xã hội, cũng như đóng góp cho cộng đồng. Với bản thân tôi, ngoài việc phát triển sự nghiệp, tôi cũng dành thêm thời gian để hoàn thiện những khía cạnh xung quanh. Tôi bắt đầu học cách sắp xếp thời gian một cách hợp lý hơn, để có thêm thời gian chất lượng cho gia đình và những mối quan hệ hữu hảo, cũng như có thêm thời gian cho bản thân để nâng cao sức khoẻ thể chất và tinh thần. Tôi cũng học cách quản lý tài chính, để không chỉ giỏi kiếm tiền, mà cũng cần phải giỏi trong việc sử dụng tiền. Và cuối cùng, tôi cũng dành thêm thời gian để trực tiếp hỗ trợ những anh em cùng chí hướng trên đường lập nghiệp. Bạn thân mến, tốt nghiệp trường học đã khó, tốt nghiệp trường đời còn khó hơn, nhưng đó là thử thách xứng đáng để mỗi người chinh phục trong 40 năm lập nghiệp. Có một tin mừng là, nếu trường học bắt buộc mỗi người phải trải qua thời gian cố định để tốt nghiệp, như ít nhất 12 năm phổ thông + 4 năm đại học, thì trong trường đời, mỗi người có quyền lựa chọn tốt nghiệp sớm hay trễ, hoặc…không bao giờ tốt nghiệp. Để tốt nghiệp sớm, một người cần có những chiến thuật và phương pháp phù hợp. Trên đây là những điều tôi đã áp dụng để đẩy nhanh chặng đường tốt nghiệp của mình. Tôi rất vui nếu bạn có thể áp dụng vào chính cuộc sống của bạn. Cùng chia sẻ nhé.

Tại sao nhiều bạn trẻ đọc sách về hướng nghiệp, việc làm, được các thầy cô ở trường tư vấn kỹ càng mà vẫn chọn sai ngành học, tốt nghiệp ra trường vẫn phải làm trái ngành nghề được đào tạo? Tại sao sinh viên ra trường thất nghiệp ngày càng đông, trong khi các doanh nghiệp ngày càng khó tuyển dụng được nhân sự như ý? Làm thế nào để biết mình đã chọn đúng nghề, chọn đúng sếp, chọn đúng công ty? Doanh nghiệp thực sự đang cần điều gì nhất ở người lao động? Nếu trượt đại học thì phải làm sao? Sinh viên có nên đi làm thêm không? Khi nào thì phụ huynh nên cho con em mình đi du học? Khi nào thì nên khởi sự kinh doanh? Thời cách mạng công nghiệp 4.0 thì nên chọn mô hình kinh doanh nào cho hiệu quả...? "TRƯỜNG HỌC" hay "TRƯỜNG ĐỜI" - Cuốn sách về hướng nghiệp dành cho người trẻ ảnh 1 Hàng loạt những câu hỏi sát sườn với người trẻ, từ hướng nghiệp đến việc làm, được nhà báo Nguyễn Tuấn Anh lý giải khoa học, dễ hiểu, gẫn gũi nhờ gần 20 năm làm việc với nhiều thế hệ sinh viên Việt Nam và các doanh nghiệp trong nước và quốc tế. Nhà báo Nguyễn Tuấn Anh cũng là người viết sách cho nhiều nhân vật nổi tiếng, trong đó có TS Lê Thẩm Dương (Trưởng khoa Tài chính – Trường Đại học Ngân hàng TP.HCM; diễn giả hàng đầu Việt Nam), TS Alok Bharadwaj (Nguyên Chủ tịch Hiệp hội Giám đốc Marketing châu Á, Phó Chủ tịch cao cấp phụ trách chiến lược của Canon châu Á)... Nhà báo Nguyễn Tuấn Anh là người phụ trách các dự án truyền thông giữa báo Sinh Viên Việt Nam – Hoa Học Tròvới Chương trình Phát triển Liên Hợp Quốc (UNDP), Liên minh châu Âu (EU), Hội đồng kinh doanh Hoa Kỳ-ASEAN (USABC)… Nhà báo Nguyễn Tuấn Anh hiện là Trưởng ban biên tập, Thư ký Toà soạn báo Sinh Viên Việt Nam. Lý giải về tên cuốn sách, tác giả, nhà báo Nguyễn Tuấn Anh cho biết: “Trường học hay trường đời, trường nào thì cũng phải học. Nhưng nếu biết cách học và được học từ những người phù hợp nhất thì sẽ thành công nhanh hơn. Đây cũng là “kim chỉ nam” để chúng tôi xây dựng nội dung cuốn sách này”. "TRƯỜNG HỌC" hay "TRƯỜNG ĐỜI" - Cuốn sách về hướng nghiệp dành cho người trẻ ảnh 2 “TRƯỜNG HỌC hay TRƯỜNG ĐỜI” có 8 chương: Trước ngưỡng cửa tự lập; Trường học hay trường đời?; Những câu hỏi có giá nghìn tỉ đồng; Uống rượu, đọc sách, xem phim và bóng đá; “Di sản” của người quê; Học từ những người giỏi nhất; Những bài học từ TS Lê Thẩm Dương; Thắng được mình thì hết kẻ thù.

Trường Học Hay Trường Đời – Kèm theo là một chuỗi chương trình toạ đàm hướng nghiệp cùng tên tại nhiều trường đại học. – Đăng trước một số nội dung trong cuốn sách sắp ra mắt của TS Lê Thẩm Dương. – Sinh viên, thanh niên, phụ ai cũng nên đọc. Tại sao nhiều bạn trẻ đọc sách về hướng nghiệp, việc làm, được các thầy cô ở trường tư vấn kỹ càng mà vẫn chọn sai ngành học, tốt nghiệp ra trường vẫn phải làm trái ngành nghề được đào tạo? Tại sao sinh viên ra trường thất nghiệp ngày càng đông, trong khi các doanh nghiệp ngày càng khó tuyển dụng được nhân sự như ý? Làm thế nào để biết mình đã chọn đúng nghề, chọn đúng sếp, chọn đúng công ty? Doanh nghiệp thực sự đang cần điều gì nhất ở người lao động? Nếu trượt đại học thì phải làm sao? Sinh viên có nên đi làm thêm không? Khi nào thì phụ huynh nên cho con em mình đi du học? Khi nào thì nên khởi sự kinh doanh? Thời cách mạng công nghiệp 4.0 thì nên chọn mô hình kinh doanh nào cho hiệu quả? Hàng loạt những câu hỏi sát sườn với người trẻ, từ hướng nghiệp đến việc làm, được nhà báo Nguyễn Tuấn Anh lý giải khoa học, dễ hiểu, gẫn gũi nhờ gần 20 năm làm việc với nhiều thế hệ sinh viên Việt Nam và các doanh nghiệp trong nước và quốc tế. Nhà báo Nguyễn Tuấn Anh cũng là người viết sách cho nhiều nhân vật nổi tiếng, trong đó có TS Lê Thẩm Dương (Trưởng khoa Tài chính – Trường Đại học Ngân hàng TP.HCM; diễn giả hàng đầu Việt Nam), TS Alok Bharadwaj (Nguyên Chủ tịch Hiệp hội Giám đốc Marketing châu Á, Phó Chủ tịch cao cấp phụ trách chiến lược của Canon châu Á) Nhà báo Nguyễn Tuấn Anh hiện là Trưởng ban biên tập, Thư ký Toà soạn báo Sinh Viên Việt Nam. Lý giải về tên cuốn sách, tác giả, nhà báo Nguyễn Tuấn Anh cho biết: “Trường học hay trường đời, trường nào thì cũng phải học. Nhưng nếu biết cách học và được học từ những người phù hợp nhất thì sẽ thành công nhanh hơn. Đây cũng là “kim chỉ nam” để chúng tôi xây dựng nội dung cuốn sách này”. “TRƯỜNG HỌC hay TRƯỜNG ĐỜI” có 8 chương: Trước ngưỡng cửa tự lập; Trường học hay trường đời?; Những câu hỏi có giá nghìn tỉ đồng;Uống rượu, đọc sách, xem phim và bóng đá;“Di sản” của người quê; Học từ những người giỏi nhất; Những bài học từ TS Lê Thẩm Dương; Thắng được mình thì hết kẻ thù. Đặc biệt, một số nội dung trong cuốn sách “Cảm xúc là kẻ thù số một của thành công 2” sắp ra mắt của TS Lê Thẩm Dương được trích đăng trong cuốn sách này.

“Trường học hay trường đời” có 8 chương: Trước ngưỡng cửa tự lập; Trường học hay trường đời?; Những câu hỏi có giá nghìn tỉ đồng; Uống rượu, đọc sách, xem phim và bóng đá; “Di sản” của người quê; Học từ những người giỏi nhất; Những bài học từ TS Lê Thẩm Dương; Thắng được mình thì hết kẻ thù. Đặc biệt, một số nội dung trong cuốn sách “Cảm xúc là kẻ thù số một của thành công 2” sắp ra mắt của TS Lê Thẩm Dương được trích đăng trong cuốn sách này. “Trường học hay trường đời” gồm bìa cứng, bìa áo và hơn 200 trang ruột. 18 tuổi? Hay 22 tuổi? Đâu là độ tuổi của trường học? Của trường đời? Đứng trước ngưỡng cửa tự lập, chúng ta vẫn luôn mông lung, băn khoăn không biết sống một cuộc đời như thế nào, cho sau này và cho tương lai. Lời khuyên tôi muốn dành ra cho các bạn là Hãy – sống – cuộc – sống – hiện – tại. Sống tràn trề, sống hạnh phúc, hiểu bản thân, bạn rồi sẽ tìm thấy bạn! Và cuối cùng, mượn lời tác giả tôi muốn gửi gắm đến các bạn: Trường học hay trường đời, trường nào thì cũng phải học và học thật nghiêm túc.