2 tháng trước những kẻ đang lạc lối Những Kẻ Mộng Mơ – dành tặng cho những trái tim lạc lối đang kiếm tìm hạnh phúc.Có thể khi bạn đọc được nhan đề của cuốn sách này, bạn sẽ tự hỏi mình chúng ta có thể sống một cuộc đời mộng mơ không khi trong cuộc sống đầy những cám dỗ và tàn nhẫn này?Chúng ta hoàn toàn có thể - Khi là chính mình.Cuốn sách mà Elvis dành cho bạn như một món quà xoa dịu những gai góc trong lòng.Dành cho bạn, và dành cho độc giả đã yêu mến Elvis:"Anh ơi, em muốn viết, em muốn kể câu chuyện của riêng em. Em muốn có cuốn sách cho riêng mình. Nhưng em không thể. Nhiều khi là không dám."Câu nói đó cứ ám ảnh tôi mãi, cho đến khi tôi chắp bút viết cuốn sách này.Tôi nghĩ về mình. Tôi nghĩ về tuổi trẻ và hoài bão của tôi. Và tôi thấy bóng dáng mình ở đâu đó trong chính họ. Sự yếu đuối, cùng cực, cô đơn, hay đơn thuần đôi lúc là tuổi trẻ, là tham, sân si.Tôi đã nghĩ: "Nếu tôi có thể sẻ chia, tại sao người khác lại không thể làm điều đó. Họ đã lắng nghe tôi, và tôi, cũng có thể lắng nghe họ, như cái cách mà họ lắng nghe cảm xúc của tôi mỗi khi tôi cô quạnh."Nếu nói đây là cuốn sách của riêng tôi.Thì...Tôi không nghĩ vậy! Nó là cuốn sách của riêng mỗi người. Những ai đang cầm nó trên tay. Họ sẽ hiểu tại sao lại như vậy."Tôi để người khác, viết ước mơ và hoài bão của chính mình. Cùng tôi. Hoặc cho riêng họ."Tôi cũng sẽ viết. Và tôi cũng sẽ sẻ chia! Một lần nữa.“Có những thứ ở lại. Có những thứ sẽ đi. Một lúc nào đó. Một nơi nào đó. Chúng ta bám víu cảm xúc, sự mất mát. Mà trưởng thành. Quên hết tất cả, hay chấp nhận hiện thực rằng chúng ta đã xa?”Mong tất cả các bạn, những người đang cầm trên tay cuốn sách này sẽ an yên cùng tôi! Like Share Trả lời
2 tháng trước mộng mơ Có lẽ khi đọc sách, mỗi người đều sẽ ghi nhớ cho mình một câu nói ấn tượng trong sách. Với tôi, với “Những kẻ mộng mơ” tôi yêu hơn tất cả là câu: “Chúng ta muốn kể câu chuyện của mình, nhưng chúng ta không có can đảm để nói ra. Như cách chúng ta sống, giấu tất cả nỗi đau vào bên trong. Chẳng kể cho một ai, sẻ chia cho một ai. Cho đến một ngày chúng ta chết chìm trong đó.” Mỗi một câu trong cuốn sách đều khiến cho chúng ta giật mình suy nghĩ về cách sống của mình, về đâu mới là bản ngã thật sự của mình, đâu mới là chốn mà mình hướng đến. Cuốn sách về cuộc đời của một nhân vật hư ảo, nhưng lại phản chiếu chân thực về cuộc đời của mỗi người.Cuộc đời mỗi người như được ghi lại trong từng trang giấy, từng câu chữ trong cuốn sách. Ngay từ tiêu đề: “Những kẻ mộng mơ.” Ai trong chúng ta chả là những kẻ mộng mơ? Mộng mơ về một mái ấm gia đình hạnh phúc. Mộng mơ về một cuộc sống đủ đầy khi về già. Mộng mơ về một tình yêu như trong tiểu thuyết. Mộng mơ về một cuộc đời ấm êm và bình phẳng. Mộng mơ về những điều hào nhoáng đến với mình,... Like Share Trả lời
2 tháng trước tuổi trẻ “Những kẻ mộng mơ” khiến bất cứ ai đều nghĩ nhiều về tuổi trẻ của mình. Như ô cửa sổ màu xanh cũ kỹ với những mảng chắp vá, từ đó nhìn ra, lúc ảm đạm, lúc có sắc màu. Nhưng, chung quy lại, là cũ kỹ. Trẻ mà, ai mà chẳng mộng mơ, chẳng khát khao, chẳng tham vọng. Rồi những tham, sân, si - những vấp ngã cuộc đời khiến người ta biết nếm vị tổn thương, vị cuộc đời.Tài sản của những người trẻ đều giống nhau. Chất chứa cô đơn. Có khi, nếu để điền vào trang giấy đó tuổi trẻ của mình, tôi sẽ để trắng. Chẳng bởi gì khác, ngoài, những tháng ngày trống rỗng, không biết mình là ai, mình ở đâu, mình có cuộc sống thế nào, và muốn cuộc sống ra sao. Có khi, trang giấy lại là những vệt loang lổ, từ nước mắt. Đổ vỡ, thất bại, bắt đầu lại. Like Share Trả lời
2 tháng trước Hành trình ta tìm lại chính mình Một buổi chiều tháng 8, nhẹ nhàng với những vạt nắng cuối hạ, thời tiết cũng dễ chịu hơn với cơn mưa xối xả đêm qua, lòng tôi vẫn ngổn ngang với những gì đã cũ, với những miền kí ức hoang hoải, và với những ước mơ hãy còn đang bay bổng, chợt tôi nhớ tới Elvis Nguyễn, chàng trai bí ẩn cùng cuốn sách Những kẻ mộng mơ mà tôi đã từng được nghe đến, phải rồi, tôi muốn đọc nó, và sẽ đọc nó như một cách xoa dịu tâm hồn tôi lúc này. Tìm đến nó, tôi như một kẻ mộng mơ, mộng mơ với những câu chuyện tình yêu không hồi kết, với những hoài bão đâu đó lại nhen nhóm trong sự bất lực của chính mình. Tìm đến nó, như một cách giúp tôi viết ra bản thân. Cuốn sách không đơn giản là tản văn hay tiểu thuyết, đơn thuần chỉ là những dòng nhật ký kể về 6 câu chuyện, 6 tính cách độc lập từ các nhân vật và từ tác giả, đơn thuần chỉ là tuổi trẻ, là đam mê bùng cháy, cũng là cách lắng nghe cảm xúc và sẻ chia, dành cho những ai đang mải chạy theo những ước mơ, tham vọng, tình yêu, hay bất cứ thứ gì khác nữa, cứ chạy, chạy mãi theo quán tính mà chẳng thể tìm được lối ra, như tôi.Trong cuốn sách sẽ có những tấm postcard, và những trang giấy trắng. Để làm gì ư, tôi nghĩ postcard đó tôi sẽ để kẹp vào những trang sách mà tôi thấy ấn tượng, nếu một ngày tôi mơ hồ với những thứ không rõ ràng trong cuộc đời mình, tôi sẽ tìm, và đọc nó, để nó trở thành cú hích cho bản thân. Còn trang giấy trắng kia nữa, tôi chọn để viết ra những tâm tư ngổn ngang này, cũng có thể để nguyên đó, như thể quá nhiều biến cố xảy đến mà tôi không biết bắt đầu từ đâu, để nguyên đó như mong muốn cuộc sống tôi “trắng” một cách an yên Một điều khiến tôi ấn tượng nữa có lẽ là văn phong của Nguyễn. Cách ngắt nghỉ khá đặc biệt, đôi khi là một vài câu từ ngắn gọn, kiệm hết sức, nhưng lại để tâm trí tôi thêm đôi phần suy nghĩ. Nó làm cũng tăng cảm xúc người đọc khá rõ, có khi là đượm buồn như “Không phải ai cũng có thể chờ đợi chúng ta thay đổi, chờ đợi chúng ta tốt lên”, cũng có khi lại là lời an ủi “Nếu được lựa chọn, đừng lãng quên. Cũng đừng cố nhớ hết. Chỉ là cố gắng chấp nhận. Để mà sống tiếp. Để mà yêu thương”, hay là một lời động viên đầy tích cực “Đúng và sai? Có quan trọng không. Vì cuộc đời ta sai rồi. Vẫn có thể đúng nếu chúng ta làm lại từ đầu”. Bởi tuổi trẻ mà, ai chẳng ôm hết thảy những mộng mơ và hoài bão, chẳng đầy những tham vọng và mưu cầu hạnh phúc. Để rồi ta vấp ngã, để những tham – sân – si ấy sẽ dạy cho ta cách trải đau thương, cách đứng dậy và đi tiếp mạnh mẽ hơn“Chúng ta biết được nhiều điều. Nhưng mãi đến khi chúng ta vấp ngã. Chúng ta mới hiểu được đó là đúng hay sai. Phải hay trái. Và cân bằng trong cuộc đời này. Thật là khó. …Ai cân bằng được. Người đó sẽ hạnh phúc…” Ừm tôi nghĩ điều cuối mà Những Kẻ Mộng Mơ để lại cho chúng ta là dù cô đơn đến mấy cũng đừng từ bỏ khát khao đi tìm hạnh phúc, dù cuộc sống có nhuốm màu u tối cũng đừng ngừng hy vọng mà hãy cầm bút vẽ lên đó những vì sao của riêng mình. Nếu bạn hỏi tôi, chúng ta có thể làm những kẻ mộng mơ không? Có chứ, chúng ta hoàn toàn có thể, chỉ cần chúng ta, vẫn là chúng ta.Tôi tin, đây sẽ không chỉ là cuốn sách của riêng tác giả, của riêng tôi, mà còn là của chính bạn nữa. Như Nguyễn nói “Tôi để người khác, viết ước mơ và hoài bão của chính mình. Cùng tôi. Hoặc cho riêng họ.” “Khi chúng ta trưởng thành. Chúng ta sẽ tìm được mục đích sống của mình …Ai mà biết được! Chúng ta phải trả một cái giá quá đắt để có thể nhận ra mình cần điều gì…” Like Share Trả lời
2 tháng trước Đừng để tuổi trẻ trở thành hư vô Có thể nói sách là thứ không thể thiếu trong cuộc đời mỗi con người, sách cho ta tri thức, nuôi dạy tâm hồn và trí tuệ của con người. Và chắc hẳn ai cũng có ít nhất một cuốn sách yêu thích của riêng mình và em cũng vậy. “Những kẻ mộng mơ” của Elvis Nguyễn là cuốn sách mà em trân quý nhất.Trong một lần đọc các mẩu tin trên mạng, em tình cờ đọc được một vài đoạn trích nhỏ của cuốn sách này, em đã nhận ra rằng đây là cuốn sách của cuộc đời em.Có thể khẳng định rằng, cuốn sách này sẽ hấp dẫn bạn ngay từ cái nhìn đầu tiên. Sự thu hút của nó đến từ cách mà tác giả phối màu và trang trí bìa sách. Cuốn sách nhỏ gọn, dài khoảng 17cm, rộng 12cm, tông màu trắng xám rất phù hợp với nội dung của cuốn sách. Mặt bìa bọc bóng sáng, trơn nhẵn. Tác giả thật tinh tế và biết cách chiều lòng bạn đọc khi đính kèm theo cuốn sách những tấm ảnh nhỏ xinh dùng để người đọc viết lại cảm nhận của bản thân.Hẳn rằng mỗi người chúng ta ai cũng đã có lần cảm thấy rằng mình thật vô dụng, rằng cuộc sống quá nhàm chán khiến ta bất lực, con người ta cảm thấy thật đơn độc, mệt mỏi và đánh mất bản thân mình. Vậy thì đây là cuốn sách dành cho bạn. Cuốn sách giúp ta tìm lại chính mình, dẫn lối mình đến với bình yên và hạnh phúc.Cuốn sách không hẳn là tản văn hay tiểu thuyết mà có lẽ đơn giản chỉ là một cuốn nhật kí, nhật kí của những người đang theo đuổi đam mê, người theo đuổi danh vọng hay kẻ đang tìm kiếm tình yêu hoặc một thứ gì khác. Bởi vậy ta có thể nhìn thấy được bản thân mình ở trong đó. Like Share Trả lời
2 tháng trước Khi cô đơn cất lên tiếng nói Con người dù nhỏ hay lớn đều có những tâm sự, những nỗi lòng giấu kín. Càng ngày, càng có nhiều thứ khiến ta phải theo đuổi và cố gắng nhưng lại khó có thể bày tỏ và chia sẻ với ai. “Những Kẻ Mộng Mơ” của Elvis Nguyễn giống như một cuốn nhật ký nhẹ nhàng, giúp khơi dậy nỗi lòng của những con người giàu ước mơ, hoài bão.Những Kẻ Mộng Mơ bao gồm 6 chương, mỗi trang như một lời tâm sự của tác giả dành cho những người đang gặp bế tắc gặp phải trong cuộc sống “Đúng và sai? Có quan trọng không. Đây là một cuốn sách có thể đọc xuôi, và cũng có thể đọc ngược. Vì cuộc đời ta sai rồi.”– Elvis Nguyễn. Đến với “Những Kẻ Mộng Mơ”, độc giả sẽ thấy được sự cô đơn, lạc lõng, vô định của từng cuộc đời nhân vật. Có lẽ, tác phẩm đã lột tả đến mức trần trụi cái cuộc sống tham, sân, si – những vấp ngã cuộc đời khiến người ta biết nếm vị tổn thương, vị cuộc đời.Elvis Nguyễn sử dụng lối viết đơn giản với những câu ngắt nghỉ liên tục, một câu in đậm hay một khoảng trống lớn để độc giả tự cảm nhận và in vào đầu những dòng ý nghĩa. Đúng là cuộc đời vốn dĩ đã là như thế, cuốn sách giống như sự đồng điệu đến từ hai tâm hồn xa lạ, thấu hiểu và sẻ chia những khó khăn, những nỗi lòng mà bạn đang trắc trở. Like Share Trả lời
2 tháng trước "Những kẻ mộng mơ" nơi ta cảm nhận hương vị cuộc sống Có thể nói sách là thứ không thể thiếu trong cuộc đời mỗi con người, sách cho ta tri thức, nuôi dạy tâm hồn và trí tuệ của con người. Và chắc hẳn ai cũng có ít nhất một cuốn sách yêu thích của riêng mình và tôi cũng vậy. “Những kẻ mộng mơ” của Elvis Nguyễn là cuốn sách mà tôi trân quý nhất. Trong một đọc các mẩu tin trên mạng, tôi tình cờ đọc được một vài đoạn trích nhỏ của cuốn sách này, tôi đã nhận ra rằng đây là cuốn sách của cuộc đời tôi.Có thể khẳng định rằng, cuốn sách này sẽ hấp dẫn bạn ngay từ cái nhìn đầu tiên. Sự thu hút của nó đến từ cách mà tác giả phối màu và trang trí bìa sách. Cuốn sách nhỏ gọn, dài khoảng 17cm, rộng 12cm, tông màu trắng xám rất phù hợp với nội dung của cuốn sách. Mặt bìa bọc bìa bóng sáng, trơn nhẵn. Tác giả thật tinh tế và biết cách chiều lòng bạn đọc khi đính kèm theo cuốn sách những tấm ảnh nhỏ xinh dùng để người đọc viết lại cảm nhận của bản thân.Hẳn rằng mỗi người chúng ta ai cũng đã có lần cảm thấy rằng mình thật vô dụng, rằng cuộc sống quá nhàm chán khiến ta bất lực, con người ta cảm thấy thật đơn độc, mệt mỏi và đánh mất bản thân mình. Vậy thì đây là cuốn sách dành cho bạn. Cuốn sách giúp ta tìm lại chính mình, dẫn lối mình đến với bình yên và hạnh phúc. Cuốn sách không hẳn là tản văn hay tiểu thuyết mà có lẽ đơn giản chỉ là một cuốn nhật kí, nhật kí của những người đang theo đuổi đam mê, người theo đuổi danh vọng hay kẻ đang tìm kiếm tình yêu hoặc một thứ gì khác. Bởi vậy ta có thể nhìn thấy được bản thân mình ở trong đó. Tuổi trẻ đầy những hoài bão nhưng cũng chất chứa nhiều nỗi đau, những vấp ngã khiến ta cảm nhận rõ vị mặn chát của những tổn thương. Ta cảm nhận được vị cuộc đời : “Chúng ta ngủ vùi tuổi thanh xuân của mình trong một quãng đời. Khi tỉnh giấc chúng ta cố gắng tìm hiểu xem mình là ai. Tại sao mình lại tồn tại ở trên đời?” . Vậy tuổi trẻ có gì? Có lẽ là sự cô đơn, sự yếu đuối cùng cực khi đối mặt với cuộc sống. Với lời văn giản đơn không quá màu mè trau chuốt mang lại cho ta nhiều cảm giác chân thực, đầy những cảm xúc lẫn lộn. Ta như có sự đồng điệu với tác giả, từ đó soi chiếu vào bản thân, tìm sự giải thoát cho những khúc mắc trong quá khứ, mở lòng bao dung cho những điều đã qua để trưởng thành, để bắt đầu một hành trình mới.Trong những tháng ngày, bản thân mệt mỏi muốn chùn bước, cuốn sách là liều thuốc xoa dịu tâm hồn tôi, làm tôi cảm thấy mình được sẻ chia, thấu hiểu. “Tuổi trẻ chúng ta như một giấc mộng dài không lối thoát. Cho tới ngày chúng ta tỉnh giấc và tìm ra hướng đi cho riêng mình”. Tuổi trẻ của tôi đã có lúc là một trang giấy trắng vì sự lạc lối mất phương hướng nhưng đã có lúc nó cũng là trang giấy úa vàng nhuốm màu vì những giọt mồ hôi và cả nước mắt.“Có những thứ ở lại. Có những thứ sẽ đi. Một lúc nào đó. Một nơi nào đó. Chúng ta bám víu cảm xúc, sự mất mát. Mà trưởng thành. Quên hết tất cả, hay chấp nhận hiện thực rằng chúng ta đã xa?” Mong ai đó an yên cùng tôi. - Elvis Nguyễn Like Share Trả lời
2 tháng trước Cuốn Sách Dành Cho Những Trái Tim Cô Đơn Cuộc sống luôn bắt đầu bằng chữ “duyên”, vì có duyên nên tôi mới biết đến những dòng nhật ký của tác giả Elvis Nguyễn qua cuốn sách “Những kẻ mộng mơ”. Đó là một mùa đông, một mùa đông nắng gắt như mùa hè, tôi may mắn được tặng cuốn sách. Khi ấy hai con người đồng điệu gặp nhau.Thật hiếm có cuốn sách nào không có bookmark mà lại tặng kèm 6 tấm postcards, mãi đến khi đọc, tôi mới biết đó là 6 tính cách của một chàng trai đa nhân cách. Có lẽ đây là cuốn sách nhỏ nhất, nhẹ nhất của tôi, nên cầm khá vừa tay. Đồng thời đây cũng là cuốn sách ngắn nhất nhưng tôi đọc chậm nhất, bởi tôi muốn ngẫm thật kỹ từng trang sách.Tôi đọc cuốn sách lần thứ nhất trong một không gian ồn ào và chật hẹp, thời gian lại không mấy dư giả, nên tôi dừng đọc cuốn sách ngay từ những trang văn đầu tiên. Cách đây không lâu, tôi gặp chút rắc rối và mệt mỏi, trong căn phòng tối, yên tĩnh đến lạ, tôi mở cuốn sách lần thứ hai. Tôi đã đọc một số bài review về cuốn sách, có khen có chê, nhưng đối với tôi, khi đọc cuốn sách là lúc tôi nhìn nhận lại bản thân. Cuốn tản văn đầu tiên tôi đọc, thực sự thấm thía.Cuốn sách gồm 6 chương lớn với cách ngắt nghỉ câu liên tục tạo ra một giọng văn đặc biệt, kết hợp với cách in đậm để lại cho người đọc những ấn tượng sâu sắc. Đây là cuốn sách đầu tiên tôi đọc có rất nhiều trang giấy trắng, có những trang chỉ đơn độc một chữ. Mỗi trang giấy trắng đều có ý nghĩa riêng, tôi dành chúng để viết những tâm sự, tôi muốn cùng chia sẻ câu chuyện với tác giả, tôi cũng muốn viết lên cuốn sách của riêng tôi. Nhưng tôi cũng để lại một vài trang giấy trắng như mong muốn của bản thân: “Thanh xuân là một trang giấy trắng.” Mỗi người khi đọc cuốn sách sẽ có những ấn tượng khác nhau, sẽ sử dụng những trang giấy trắng một cách khác nhau, nhưng có một điều tôi chắc chắn: việc bạn sử dụng những trang giấy ấy ra sao sẽ nói lên con người bạn.“Đúng hay sai? Có quan trọng không. Đây là một cuốn sách có thể đọc xuôi, và cũng có thể đọc ngược. Vì cuộc đời ta sai rồi. Vẫn có thể đúng nếu chúng ta làm lại từ đầu.”Tôi đã bị những lời văn không mấy hoa mỹ mà chân thực cuốn hút, tôi rơi vào vòng xoáy của những ngôn từ mơ mộng. Một lời khó nói hết. Tôi chỉ đơn giản là một bạn độc giả, tôi thích cuốn sách và có người sẽ thích nó, nhưng có người thì không. Vì “Cuộc sống vốn dĩ là như vậy.”Có thể có bạn sau bài viết này tìm đến cuốn sách, cũng có thể không. Nhưng nếu có thể, hãy một lần nữa sẻ chia cảm xúc, vì tôi, tác giảm và cuốn sách sẽ luôn lắng nghe bạn. Like Share Trả lời
2 tháng trước “Những kẻ mộng mơ” mơ về “những trang giấy trắng.” “Những kẻ mộng mơ” mơ về “những trang giấy trắng.” Họ mơ về tình yêu, danh vọng,và hạnh phúc. Vậy…bạn thì sao? Bạn mơ về điều gì? Còn tôi, tôi mơ một cuộc đời của “Những kẻ mộng mơ”. Tôi mơ thấy một chàng trai sinh vào mùa Hạ, gọi là Hạ Nam. Tôi mơ thấy tác giả Elvis Nguyễn đang kể những góc khuất lòng mình. Có phải, bạn đang thấy rất khó hiểu, phải không? Mọi thứ cứ lấp lửng, mập mờ như chính cuộc đời của chúng ta vậy. Vào một ngày thành phố nghiêng mình trong ánh chiều tà man mác của mùa thu, tôi dọn dẹp giá sách, và rồi, tôi tìm lại được cuốn sách “Những kẻ mộng mơ” của Elvis Nguyễn. Cuốn sách có bìa là màu xám. Bạn biết tại sao không? Bởi vì, màu xám là màu của sự trống rỗng và cô đơn. Là màu của sự u ám, là những chuỗi ngày không lối thoát của tuổi trẻ. Màu xám là hiện tại. HIện tại là sự trống rỗng. Đó là những gì tôi cảm nhận được qua câu chuyện của Hạ Nam - nhân vật chính trong cuốn sách. Hạ Nam là một chàng trai có đôi mắt màu nâu buồn, mọi người nói đó là đôi mắt nhuộm màu tháng năm. Sau khi bị mất trí nhớ, Hạ Nam dường như đã được sinh ra một lần nữa. Nhưng trong lòng cậu chỉ còn lại những khoảng không trống rỗng, những khoảng màu đơn độc. Hạ Nam tỉnh dậy, thế giới ngoài kia, quá xa lạ. Cậu cảm thấy lạc lõng và vô định. Dường như có năm tính cách đang cùng tồn tại trong một con người, có năm khoảng màu cùng muốn họa lên trang giấy trắng. Cuộc đời của Hạ Nam, không phải là chỉ cuộc đời của riêng cậu, mà đó còn là cuộc đời của chúng ta. Là cuộc đời của Lam, một con người của tuổi trẻ, là những năm tháng thanh xuân mưa bụi. Là cuộc đời của Phong, một kiếp người trầm luân trong tình ái. Là cuộc đời của Lâm, những năm tháng nhuốm tràm sự căm phẫn và hận thù. Và còn là cuộc đời của Mặc, một người luôn kiếm tìm hạnh phúc. Hạ Nam là một chàng trai bị đa nhân cách, Lam, Phong, Lâm, Mặc là những nhân cách phụ của cậu. Có những lúc là chính mình, nhưng rồi bỗng chợt lại thấy sao thật xa lạ. Là cậu, nhưng cũng chẳng phải là cậu. Là câu chuyện của Hạ Nam nhưng ta lại thấy đâu đó hình bóng mình trong từng trang viết. Đó là cuộc đời của chúng ta, của những kẻ lang thang trong giấc mộng, là những kẻ chưa tìm được lối thoát cho chính mình. “Những kẻ mộng mơ” không chỉ đặc biệt bởi câu chuyện của một người đi kiếm tìm thực tại, mà còn đặc biệt bởi những trang giấy trắng trong cuốn sách. Đó là những trang giấy tác giả để lại để chúng ta được kể câu chuyện của riêng mình. Để một khắc nào đó khi lòng thấy trống rỗng, ta có thể ngồi lại, viết lên đó những dòng suy nghĩ của mình. Có thể là khi bạn nhớ một ai đó đến cuồng dại Cũng có thể là khi bạn không tìm được lối thoát trong cuộc sống. Những trang giấy trắng vẫn luôn ở đó, lặng im và đợi chờ. Đợi chờ để lắng nghe câu chuyện của bạn. Lặng im để ôm bạn vào lòng. Tuổi trẻ của chúng ta, liệu có phải là những trang giấy trắng? Tôi không biết, có thể đúng, cũng có thể sai. “Tuổi trẻ là những trang giấy trắng” Chúng ta lớn lên, giữa những năm tháng chông chênh của cuộc đời, ta điên cuồng đuổi theo đam mê, ta vội vàng theo đuổi hoài bão lớn lao lòng mình. Nhưng rồi một khắc nào đó, ta bỗng chợt nhận ra, tất cả đều chỉ còn là con số 0 tròn trĩnh. Bởi vì sao? Có thể là bởi vì ta đã đánh mất những ước mơ thuở đầu, đánh mất những gì quan trọng với chúng ta hoặc là ta đã đánh mất chính mình. Tuổi trẻ, ngoài sự nhiệt huyết, thanh xuân, chúng ta có gì nhỉ? Chúng ta có sự đơn độc, trống trải và đau thương. Phải vậy không? Tình yêu là một trang giấy trắng bởi vì yêu rồi chia li, chúng ta lại bắt đầu lại từ đầu. Hoặc là... Có quá nhiều điều muốn kể nên ta không biết phải bắt đầu từ đâu. “Những kẻ mộng mơ” là những kẻ lang thang đi tìm kiếm mục đích sống của đời mình. Và ở đó, cuốn sách đã khiến ta nhận ra rằng để trở nên tốt đẹp hơn, chúng ta phải học cách chấp nhận và đấu tranh. Chấp nhận thực tại hà khắc Để đấu tranh với chính mình Khiến mình trở nên tốt đẹp hơn. Không chỉ riêng bạn, mà ở ngoài kia còn rất người như thế, giống như bạn, và giống như Hạ Nam. Họ lạc lõng trong sự trống rỗng, nhưng họ vẫn luôn đấu tranh từng ngày, đấu tranh với chính mình để tìm được lí do tồn tại của cuộc sống. Bạn không đơn độc, chúng ta còn có nhau. “Những trang giấy trắng” cũng chính là cuộc đời của chúng ta. Chúng ta có thể họa lên đó những ước mong của mình, vẽ lên đó những mảng màu của riêng ta. Dù cuộc đời có khó khăn bao nhiêu, dù phía trước có u ám, khắc nghiệt, cũng đừng bao giờ ngừng hi vọng, đừng đánh mất niềm tin. “Cuộc đời tôi. Cái gì cũng tệ. Chỉ giỏi nhất là làm lại từ đầu.” Chúng ta có thể làm lại, bởi vì cuộc đời này là những trang giấy trắng. Hãy để tôi ôm bạn, những kẻ mộng mơ giữa lòng thành phố này. Những cảm nhận, suy nghĩ đọng lại trong lòng độc giả "Những kẻ mộng mơ", dường như chúng ta chính là như thế. Chúng ta lang thang trong cơn say mộng mị, lang thang trong những khát vọng của chính đời mình. Chúng ta là những kẻ mộng mơ đi tìm kiếm hạnh phúc thuộc về mình, chúng ta mơ hồ và lạc lối giữa những mảng màu loang lổ của cuộc sống. Chúng ta tồn tại để tìm về chính mình. Bản ngã của chúng ta, ta lang thang về với chúng. "Những kẻ mộng mơ", tuyệt tác của thời đại. Like Share Trả lời
Những Kẻ Mộng Mơ – dành tặng cho những trái tim lạc lối đang kiếm tìm hạnh phúc.
Có thể khi bạn đọc được nhan đề của cuốn sách này, bạn sẽ tự hỏi mình chúng ta có thể sống một cuộc đời mộng mơ không khi trong cuộc sống đầy những cám dỗ và tàn nhẫn này?
Chúng ta hoàn toàn có thể - Khi là chính mình.
Cuốn sách mà Elvis dành cho bạn như một món quà xoa dịu những gai góc trong lòng.
Dành cho bạn, và dành cho độc giả đã yêu mến Elvis:
"Anh ơi, em muốn viết, em muốn kể câu chuyện của riêng em. Em muốn có cuốn sách cho riêng mình. Nhưng em không thể. Nhiều khi là không dám."
Câu nói đó cứ ám ảnh tôi mãi, cho đến khi tôi chắp bút viết cuốn sách này.
Tôi nghĩ về mình. Tôi nghĩ về tuổi trẻ và hoài bão của tôi. Và tôi thấy bóng dáng mình ở đâu đó trong chính họ. Sự yếu đuối, cùng cực, cô đơn, hay đơn thuần đôi lúc là tuổi trẻ, là tham, sân si.
Tôi đã nghĩ: "Nếu tôi có thể sẻ chia, tại sao người khác lại không thể làm điều đó. Họ đã lắng nghe tôi, và tôi, cũng có thể lắng nghe họ, như cái cách mà họ lắng nghe cảm xúc của tôi mỗi khi tôi cô quạnh."
Nếu nói đây là cuốn sách của riêng tôi.
Thì...
Tôi không nghĩ vậy! Nó là cuốn sách của riêng mỗi người. Những ai đang cầm nó trên tay. Họ sẽ hiểu tại sao lại như vậy.
"Tôi để người khác, viết ước mơ và hoài bão của chính mình. Cùng tôi. Hoặc cho riêng họ."
Tôi cũng sẽ viết. Và tôi cũng sẽ sẻ chia! Một lần nữa.
“Có những thứ ở lại. Có những thứ sẽ đi. Một lúc nào đó. Một nơi nào đó. Chúng ta bám víu cảm xúc, sự mất mát. Mà trưởng thành. Quên hết tất cả, hay chấp nhận hiện thực rằng chúng ta đã xa?”
Mong tất cả các bạn, những người đang cầm trên tay cuốn sách này sẽ an yên cùng tôi!